Chào mọi người,
Tôi là một cô gái 24 tuổi, ra trường được một năm. Tự nhận xét về mình với đôi dòng như sau:
Tôi biết tôi không phải là người con gái tốt, không yêu thích nấu ăn, (chỉ thích ăn!) không có kiến thức rộng rãi, lại lười biếng ít chịu học hỏi, nói chung cũng tới mức hết chịu nổi rồi. Lại còn là một đứa con gái xấu xí, không có bạn trai thương yêu, bạn có thể tâm sự được càng ít. Cuộc đời này nói chung chắc bê bết hết cỡ rồi, nhưng tôi vẫn cảm thấy vui vẻ, và tự nhủ mình sẽ sửa đổi một ít, thay đổi tốt hơn vào ngày hôm sau, dù có khi là cũng không thay đổi gì nhiều và thường xuyên bị đánh trả nguyên hình.
Bởi tính nết xấu xa hơn cá basa, nên không được em trai yêu quý, cha mẹ sợ rủi sau trăm năm thì tôi ở lại với em trai khó sống nên tìm cách gả tôi đi.
Rủi một nỗi, hiện giờ tôi vẫn chưa muốn lấy chồng. Tôi vẫn luôn nghĩ, không cần có một cuộc tình mãnh liệt, sông cạn đá mòn, chỉ cần một tình yêu đềm đạm, NHƯNG ÍT RA, cũng cho tôi được yêu đương rồi mới lấy chồng.
Xui không sao tả được là, dù rất muốn có người yêu, nhưng xung quanh tôi toàn các chú các bác, hoặc là các anh đã có vợ!!! Thế là ... ... ...
Trong hoàn cảnh "quạt máy giữa mùa đông để ở đâu cũng không phù hợp thế này" thì tôi rất thường xuyên tự kỷ. Ví dụ như hiện nay!!!