Thằng học sinh cảm nắng. Không ngủ được và nhớ lại.
Từ lớp 5 lên lớp 6 tự nhiên hắn lớn hơn hẳn và háo hức trở thành học sinh cấp 2 và hắn lớn lên thêm một tuổi nữa.
Những ngày đầu tiên cấp 2 cũng bình thường và từ từ trôi qua. Nhưng ngày trôi qua hắn càng nhận ra một cô gái đặc biệt trong lớp của hắn, nàng rất lạ (cũng đúng thôi vì trước đây nàng không học chung trường với hắn), kiêu sa hơn hẳn những đứa con gái cùng tuổi (cô ấy từ nơi có đk về nơi ít có đk hơn) và đẹp hơn. Chỉ một khoảnh khắc thôi khi hắn cưỡi trên con xe đạp tàn của mình đi qua nàng và rồi nụ cười ấy nụ cười đã làm hắn ta say nắng.
Mối quan hệ bạn bè cùng lớp của hắn cứ tiếp tục tiếp tục kéo dài theo những ngày tháng cấp hai ngây ngô.
Và rồi
mãi đến khi hắn ta và cô bạn ấy tình cờ ngẫu nhiên theo chung lớp học thêm anh văn có 6 người. Chính vì lớp ít người nên các thành viên trở nên thân thiện vui vẻ hơn với nhau và hắn cảm thay hay là tự ngụy biện rằng quan hệ của 2 đứa tốt lên đôi chút.
Nhưng đột ngột vào một học kì hắn bị chuyển lớp vì sự ngu dốt và lười nhác của mình đến một lớp khác có sự quản lí tốt hơn của gia đình ( nhưng có khác gì đâu lười học vẫn hoàn lười mà thôi, hắn căm thù học hành vì một sự nâng đỡ đã giúp thành tích học tập của hắn đẹp đẽ. Nhưng sự đẹp đó chỉ lắm hắn căm thù mà thôi. Hắn không chịu học). Hắn và cô bạn cùng lớp với mối quan hệ bạn học chung lớp cắt đứt từ đây.
Rồi một biến cố xảy ra …
Bời vì trong nhóm học đó sự thân thiết, vui vẻ và bông đùa cô bạn ấy có những câu nói giỡn mà hắn tưởng thiệt.
Trong một cuộc nói chuyện với bạn bè gã đã vô tình thuật lại câu đùa giỡn của cô bạn ấy…rồi bay đến tai cô ấy.
Và vẫn lớp học thêm vui vẻ ngày nào hằn rất ưu thích rất chăm chỉ đi học chỉ chỉ là vì là vì nàng…hôm đó cơn tan đoành của nàng đổ lên đầu hắn và bao điều tốt đẹp, vui vẻ của hắn và nàng tan biến vì lí do nhiều chuyện của hắn. Và cũng chả mấy thời gian sau nàng cũng không còn học nhóm ấy nữa. Hắn cũng bắt đầu tưng tửng từ đây.
=> Bài học đầu tiên làm thằng con trai thay đổi (trước kia hắn khá là nói nhiều khá là vui vẻ nhưng sau đó thì … im thin thít không giám nói xấu về ai nữa.)
Hai đứa tụi nó cùng lớn lên và với mối quan hệ chả mấy tốt đẹp ấy. Nhưng hình ảnh đẹp trong nàng mãi không thể xóa nhòa trong hắn.
Lên cấp 3 hai đứa hắn học cùng trường tốt nhất của huyện.(May mắn sao hắn lại đậu trong khi rất rất chi là lười học )
Nỗi nhớ ngây dại của thằng con trai khiến hắn mong mỏi và hy vọng chông chờ rằng lại được cái mối quan hệ bạn học cùng lớp với nàng lần nữa.
Nhưng không hắn ta và nàng lại học khác lớp. Ước nguyện nhỏ nhoi tan vỡ. Cấp 3 thì cũng đã lớn hơn rồi nhưng mà nhưng mà chính sự lớn lên đó sẽ thể hiện sự khác biệt. Nàng được gia đình cấp cho chiếc xe máy để đi học, còn hắn thì được cấp cho chiếc xe đạp mới để đạp đi học (khiến nhiều hôm ngủ dậy máu mũi hắn đã khô đầy tay) tiền bố mẹ cho, hắn cũng chỉ giám chi tiêu đúng mực (và cũng vì một số biến động của gia đình mà bản thân hắn cũng thấy nhà mình không khá giả gì và thương cha mẹ hăn hơn). Nếu như những thằng con trai khác có lẽ đã có cách để tiếp cận nàng đơn giản và thân thiết để rồi một cái tỏ tình chuyên nghiệp :v.
Nhưng lại là hắn…
Cái thời yahoo còn thịnh vượng thì hắn cũng may sao add được nàng vào danh sách bạn. Và cũng bịa ra đủ thứ để nói chuyện với nàng tạo một cuộc nói chuyện thân thiện và vui vẻ. Cũng nhờ yahoo 360 hắn đã tạo blog cho mình và viết một câu chuyện tường thuật lại cái cảm giác với nàng. Cái nhật kí của hắn về nàng tưởng chừng nhưng vô hại ấy. Đã trở thành vô cùng tác hại… nhật kí mà nhiều người đọc được thì nó không còn là nhật kí nữa mà là cái gì đó nực cười.
Lại một lần nữa hắn làm nàng khó chịu nhưng lần này chỉ là cuộc điện thoại của thằng bạn cùng lớp nhắn nhủ rằng: “Bạn ấy muốn mày xóa bài đăng ấy đi”. Và mãi về sau nàng và hắn không còn cuộc nói chuyện yahoo vui vẻ nào nữa mà chỉ là nhưng tin nhắn được gửi đi không có phản hồi trở lại của thằng con trai khờ dại. Mối quan hệ càng ngày càng xấu đi………..