TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng

Xem kết quả Bình chọn: Bạn thấy truyện của mình thế nào

Người bình chọn
0. Bình chọn này đã đóng
  • Hay

    0 0%
  • Hơi chán

    0 0%
  • Chẳng được lắm

    0 0%
  • Tệ

    0 0%
Kết quả 1 đến 2 của 2

Chủ đề: [Cổ Đại] [Cung Đấu] Hoàng Hậu

  1. #1
    Ngày tham gia
    Dec 2016
    Bài viết
    2
    Xu
    0

    Icon1 [Cổ Đại] [Cung Đấu] Hoàng Hậu



    Title: Hiếu Trinh Thuần Hoàng Hậu Truyền Kỳ
    Author: Triệu Đình Nghiên
    Category: Cung đấu
    Status: on-going
    Disclaimer: Nhân vật không thuộc về tác giả
    Length: Nhiều chương
    Average length: Chưa biết
    Speed: 1 tháng 5 chương trở lên.
    Warning:
    - Tiểu thuyết Hiếu Trinh Thuần Hoàng Hậu Truyền Kỳ thuộc sở hữu của tác giả Triệu Đình Nghiên, vui lòng không re-up dưới mọi hình thức, lấy hình ảnh đi nơi khác mà chưa được sự cho phép của tác giả.

    - Tiểu thuyết mình viết xây dựng nhân vật dựa trên lịch sử. Để biết thêm thông tin nhân vật, truy cập Wikipedia.

    - Tiểu thuyết lần đầu được đăng, chưa qua chỉnh sửa nhiều, mong mọi người đánh giá, bổ sung cho những sai sót của tiểu thuyết để tiểu thuyết được ngày một hoàn thiện hơn.

    ---QC---


  2. #2
    Ngày tham gia
    Dec 2016
    Bài viết
    2
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 1: Tú Nữ Tuyển

    CHƯƠNG 1:
    Tử Cấm Thành. Năm Thiên Thuận thứ sáu, Minh Anh Tông trị vì.
    Thái tử Chu Kiến Thâm, năm đó tròn mười sáu tuổi. Thừa hưởng thiên trí từ phụ hoàng, văn võ đều tinh thông.
    Tháng tám cùng năm, Tiền Hoàng hậu và Chu Quý phi đồng loạt dâng tấu chương tuyển tú nữ cho Thái tử. Minh Anh Tông đồng ý, chọn ngày mười hai cùng tháng chọn tú nữ, Chu Quý phi và Tiền Hoàng hậu dưới vai trò là sinh mẫu và đích mẫu của Thái tử, trực tiếp tham gia việc tuyển tú nữ cho Thái tử.
    _______
    Ngày mười hai tháng tám năm Thiên Thuận thứ sáu.

    Thược dược hoa trong An Tĩnh viên hé nở, tỏa nhã hương thoang thoảng tới tận Cảnh Dương đài. Từ sớm, trên dưới hạ nhân trong Cảnh Nhân cung đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ cho buổi tuyển chọn tú nữ này.
    - Hoàng hậu nương nương, Quý phi nương nương!- Cẩm Quỳ thượng cung, hầu cận Quý phi cung kính.- Mọi thứ đều đã xong xuôi, chỉ có… chỉ có…
    Hoàng hậu nương nương nhìn thái độ lúng túng của Cẩm Quỳ, nghiêm giọng hỏi:
    - Chỉ có sao?
    Cẩm Quỳ ấp úng hồi lâu mới nói:
    - Thái tử điện hạ không thấy đâu, thưa nương nương!
    Hoàng hậu lo lắng đưa mắt sang Chu Quý phi- sinh mẫu của Thái tử. Cũng sợ trở về, Hoàng hậu và Hoàng thượng sẽ trách phạt Thái tử, Quý phi cúi người nhận lỗi:
    - Hoàng hậu nương nương, có lẽ Thái tử đến thỉnh an Thái hậu nương nương, thần thiếp nghĩ: hôm nay là tuyển chọn tú nữ, vốn do sinh mẫu và đích mẫu làm chủ, Thái tử căn bản cũng không cần thiết có mặt.
    Hoàng hậu gật đầu, cho qua chuyện Thái tử đột nhiên không tới, ôn tồn nói:
    - Cũng phải! Cũng sắp tới giờ tuyển chọn, Cẩm Quỳ, đi mời Hoàng thượng tới.
    Cẩm Quỳ nhanh nhẹn đi khỏi Cảnh Nhân cung, tới mới Hoàng thượng đến.
    ______

    Bên ngoài Cảnh Nhân cung, huyên náo hơn bao giờ hết.
    Các tú nữ nhập cung được chọn lựa từ các gia đình danh gia vọng tộc, phần nhiều là đều có phụ thân là quan trong triều đình, số ít là con nhà thường dân. Dù là quý tộc hay dân thường, bọn họ đều là những giai nhân tuyệt sắc.
    Xe ngựa của Vương phủ dừng lại trước cổng Cảnh Nhân cung của Hoàng hậu nương nương. Vương Ngọc Ý- mười ba tuổi nhập cung tuyển tú nữ cùng muội muội Vương Kim Ngôn, năm đó mười hai tuổi. Tỷ muội Vương thị dung mạo có nhiều phần tương đồng, song Ngọc Ý có phần nổi bật hơn. Hai người yêu kiều bước xuống xe ngựa, tựa như cả một vùng có ánh hào quang, khiến người ta liên tưởng đến Đại Kiều và Tiểu Kiều xưa kia. Dung nhan diễm lệ của Ngọc Ý, Kim Ngôn không khỏi khiến người ta phải thán phục. Nhà họ Vương thực có phúc, sinh được một người như Kim Ngôn đã là rất sung sướng rồi, đây còn có Ngọc Ý, hiếm gia tộc nào có được may mắn này.
    Vừa lúc ấy, cũng một chiếc xe ngựa khác dừng trước Cảnh Nhân cung. Đếm sơ qua, có lẽ đây là vị tú nữ cuối cùng của buổi tuyển tú nữ hôm nay rồi. Một lục y nữ tử dịu dàng bước, vạn ánh mắt ngỡ ngàng. Vương Ngọc Ý- Vương Kim Ngôn đã là những nữ nhân xuất chúng, nói Vương tộc có phúc vì sinh được hai nữ tử như vậy thì gia đình cô nương này quả thực là “phúc như đông hải” thì mới sinh được một nữ nhân đẹp khuynh quốc khuynh thành thế này. Đây mới đích thực là giai nhân trông nhạn nhạn lạc- trông hoa hoa tàn, đẹp không còn ngữ gì để diễn tả được. Dáng đi đoan trang, mỗi bước tựa tỏa ra ánh nắng. Khuôn mặt diễm lệ, thục hiền tựa nước. Nhìn cách vận y phục, trang điểm, có lẽ chỉ là lệnh nữ nhà thường dân. Y phục không phải là gấm lụa, chỉ là loại thường cấp nhưng không làm vơi đi vẻ đẹp tự nhiên. Son phấn điểm qua nhưng không hề làm nhạt đi nhan sắc. Kỷ Trang Hy chính là mỹ danh của kiều nữ này. Điểm trang nùng mạt tổng tương nghi.
    Vương Ngọc Ý và Vương Kim Ngôn vốn chưa chút để ý đến sự xuất hiện của nữ nhân khuynh thành, thì nữ nhân ấy đã cởi mở tới làm quen.
    - Trang Hy diện kiến hai vị tiểu thư!- Trang Hy hơi cúi người.
    Ngọc Ý, Kim Ngôn mải chỉnh trang, bị gọi bỗng giật mình. Trông thấy nhan sắc như hoa tự nguyệt ấy, hai người không khỏi sững sờ, vội đỡ nàng đứng lên. Một người đẹp đến vậy, thực không nỡ để người phải cúi như thế.
    - Trang Hy cô nương quả khuynh quốc khuynh thành, vẻ đẹp hiếm có. Ngọc Ý được gặp một lần quả là có phúc.
    Trang Hy cười, tựa như một vùng có tiên khí:
    - Ngọc tỷ tỷ quá lời. Trang Hy gặp nữ nhân như tỷ tỷ mới thực là mãn nguyện. Trong số những nữ nhân đây, Trang Hy vừa trông qua tỷ tỷ đã thấy rất thân quen, cảm thấy thực có duyên. Chúng ta nếu có phúc được cùng vào Đông cung, muội vẫn muốn được học hỏi tỷ tỷ.
    Ngọc Ý lắc đầu, từ chối lời khen. Kim Ngôn nhìn Trang Hy, trâm gỗ váy thô, không khỏi động lòng, bèn gỡ cây trâm hoa xuống, cài lên tóc nàng:
    - Ta là Kim Ngôn, muội muội của Ngọc tỷ tỷ. Nếu Trang Hy cô nương đã nói ba người chúng ta là duyên tương ngộ, vậy cứ nhận cây trâm này của muội.
    Trang Hy có cây trâm ngọc trên đầu, càng tôn thêm vẻ mặn nồng. Nàng cảm tạ:
    - Đa tạ hai vị có tâm, Trang Hy vạn kiếp ghi nhớ gặp gỡ hôm nay.
    Ngọc Ý, Kim Ngôn, Trang Hy đừng cạnh nhau đủ gọi là “Tam giai hội tụ”. Các tú nữ chia thành hai ba nhóm, nói chuyện sôi nổi. Duy chỉ có một nữ nhân- có lẽ cũng là con nhà cao môn lệnh tộc, đứng một mình bên cây hoa hải đường, không nói chuyện. Ngọc Ý mỉm cười thay cho lời từ biệt với Trang Hy, nhẹ nhàng bước tới phía nữ tử ấy. Nữ tử che mạng trước mặt, nhìn qua đôi mắt có vài phần đoan trang, tư chất.
    - Cô nương! Sao cô nương lại đứng đây một mình.
    Vị tiểu nương tử đôi mắt hiền từ có ánh cười nhìn Ngọc Ý:
    - Là ta chưa muốn nói chuyện với bọn họ thôi.- Nữ tử nhẹ gỡ mạng che mặt ra, dung nhan không phải nổi bật nhưng đủ gọi là mỹ nhân.- Đa tạ tới nói chuyện với ta. Mong rằng sau này chúng ta còn được tái kiến.
    Vương thị cười dịu dàng cảm ơn mỹ ý của nữ tử kia. Cô gái ấy tên Ngô Thược Ý, tròn mười bốn tuổi, con gái Ngự sử quan, gia thế không phải hiển hách nhưng đủ xếp vào hàng quý tộc.
    Mỹ nhân như Trang Hy, Kim Ngôn, Ý Ngọc, Thược Ý, đợt tuyển tú nữ này quả nhiên là không hề vô ích.
    ______
    - Cái gì, Thái tử không đến!- Anh Tông cáu giận quát to.
    Chu Quý phi- sinh mẫu Thái tử nên chịu tội, vội vàng quỳ xuống:
    - Thần thiếp biết lỗi, mong Hoàng thượng trách phạt!
    Tiền Hoàng hậu nhìn rõ nộ khí lớn vô cùng trên gương mặt Hoàng thượng, bèn nói đỡ cho Chu Quý phi:
    - Hoàng thượng bớt giận. Có thể là Thái tử bận học, bận thỉnh an Thái hậu nương nương, chưa kịp tới. Hơn nữa, hôm nay, tuyển tú nữ do đích mẫu và sinh mẫu đảm nhiệm. Thái tử không đến cũng…
    Hoàng hậu chưa dứt lời, Hoàng thượng đã ra lệnh cho Cảnh Nhược- thượng cung của Hoàng hậu:
    - Cảnh Nhược, đi tới Đông cung mời Thái tử đến, nếu không thấy thì đến Thọ Khang cung của Thái hậu, tìm bằng được về cho ta. Ngày tuyển tú nữ, thê thiếp, không có Thái tử còn ý nghĩa gì nữa.
    Hoàng hậu thấy Hoàng thượng như vậy, không dám nói thêm lời gì vô nghĩa, chỉ dặn Cảnh Nhược đi nhanh về nhanh. Chu Quý phi lòng rối bời, thầm mong Thái tử đang đi thỉnh an Thái hậu để có thể thoát tội.
    ___
    Đông cung.
    Thái tử chơi đá cầu vui vẻ trong sân với Vạn cung nữ.
    Vạn Cung nữ- Vạn Trinh Nhi, cung nữ của Thái tử từ khi Thái tử mới lên năm. Hơn Thái tử đến mười chín tuổi. Song ở cùng nhau lâu dễ nảy sinh tình cảm, Thái tử yêu Trinh Nhi đến mê mẩn. Trinh Nhi cũng được liệt vào hàng các mỹ nhân khuynh thành, ăn nói, cử chỉ lại khéo, dễ để người ta động lòng.
    Cảnh Nhược chạy qua Từ Ninh cung, Thái hậu nói vì biết hôm nay là ngày tuyển tú nữ, sớm đã cho người sang Đông cung báo Thái tử không cần đi thỉnh an người. Cảnh Nhược thở dài, hì hục chạy sang tận Đông cung tìm Thái tử.
    - Thái tử điện hạ!
    Kiến Thâm không ngừng chân, vẫn đá cầu, cười đùa vui vẻ, chỉ hỏi:
    - Có chuyện gì thế? Chưa đến giờ học của ta mà.
    “Lúc nào cũng là chơi với tiện tỳ này. Hơn Thái tử đến hai chục tuổi mà còn…”- Cảnh Nhược nghĩ. Nàng cung kính truyền đạt mệnh lệnh của Hoàng thượng:
    - Thái tử điện hạ, hôm nay là ngày tuyển tú nữ, người quên sao?
    Thái tử ngừng động tác, trái cầu rơi xuống đất, hắn tròn mắt hỏi ngược lại Cảnh Nhược:
    - Tuyển tú nữ gì vậy?
    Cảnh Nhược thở dài. Tổ phụ của tôi ơi…
    - Hoàng hậu và Hoàng thượng cùng Chu Quý phi đang đợi Thái tử ở Cảnh Nhân cung để tuyển Thái tử phi cho Thái tử.
    Cả Thái tử lẫn Trinh Nhi đều giật mình. Thái tử lắc đầu xua tay:
    - Không đâu, ta nhất định không đi. Lập Thái tử phi làm gì chứ? Mà có thành thân, ta chỉ chọn một mình Vạn tỷ tỷ thôi.
    Cảnh Nhược vốn là người không có kiên nhẫn, nghe Thái tử như vậy, bất bình nói lại ngay:
    - Vạn tỷ tỷ gì chứ, người đó đủ để Thái tử gọi là mẫu thân rồi đấy. Hoàng hậu và Hoàng thượng đã ra dụ chỉ như thế, Quý phi nương nương có mười cái đầu cũng không chịu hết tội cho Thái tử đâu.
    Thái tử tính tình vốn nóng nảy, nghe Cảnh Nhược nói thế, tức giận vô cùng:
    - Ngươi nói ai là mẫu thân ai? Dám xúc phạm ta sao?
    Kiến Thâm định xông vào đánh Cảnh Nhược, song Trinh Nhi khuyên ngăn:
    - Thái tử, người tốt nhất đến chỗ Hoàng thượng đi. Hoàng thượng giận dữ, thế nào cũng trách tội Trinh Nhi đầu tiên. Thái tử không muốn Trinh Nhi phải vào Lãnh cung đúng không?
    Thái tử nhìn sang Trinh Nhi, ánh mắt lo lắng tiếc thương:
    - Tất nhiên là không muốn rồi, nhưng ta cũng không muốn phải chọn Thái tử phi đâu, ta chỉ thích mỗi mình tỷ tỷ thôi.
    Trinh Nhi nhẹ giọng nói:
    - Thái tử sao vậy? Trinh Nhi nguyện ý vô danh vô phận ở bên Thái tử mà.
    Thái tử nhìn nàng, mỉm cười. Cảnh Nhược nhếch môi cười, coi thường tình cảm của bọn họ, khinh khỉnh hỏi một câu:
    - Vậy là Thái tử đến hay không đến Cảnh Dương đài?
    Thái tử kiên quyết nói bằng giọng chắc chắn:
    - Ta tới! Trinh Nhi, vào thay y phục, chúng ta tới đài Cảnh Dương!
    __________
    Gần tới giờ tuyển tú nữ. Các tú nữ đứng bên ngoài Cảnh Nhân cung cũng khá lâu rồi. Hoàng hậu mất kiên nhẫn với Thái tử bèn quay sang Hoàng thượng:
    - Hoàng thượng, thiếp nghĩ hay là trong lúc đợi Thái tử đến, tuyên tú nữ vào trong trước đi. Bọn họ trước sau gì cũng là thiên kim nữ tử, đứng ngoài đó, kể cũng không đúng lắm.
    Hoàng thượng chưa vơi đi chút nộ khí nào, miễn cưỡng nói một chữ “Được!”. Hoàng hậu bèn sai Cẩm Quỳ đi gọi các tú nữ vào.
    Ngoài Cảnh Nhân cung bớt đi nhiều phần huyên náo. Các tú nữ cũng đã mỏi chân, khó chịu nhiều, nhiều phần bất bình nữa. Cẩm Quỳ cô cô cao giọng nói:
    - Các vị tú nữ, mời xếp hàng theo ta vào trong Cảnh Nhân cung tham gia tuyển chọn.
    Cuối cùng cũng có thể vào rồi. Mười hai vị tú nữ nhanh chóng xếp thành ba hàng, mỗi hàng bốn người, chỉnh trang y phục rồi theo Cẩm Quỳ vào trong.
    Mười hai ngự nữ đứng bên dưới đài Cảnh Dương, Hoàng hậu, Hoàng thượng, Chu Quý phi sốt ruột đợi Thái tử Kiến Thâm ở bên trên. Rồi cuối cùng đợi chờ không phải là vô nghĩa. Thái tử cũng đến.
    - Nhi thần tham kiến phụ hoàng, tham kiến mẫu hậu, tham kiến mẫu phi.
    Hoàng thượng tức giận, định mắng Thái tử một trận cho hả tức, nhưng Hoàng hậu nhanh chóng hóa giải:
    - Thôi được rồi. Đến rồi thì ngồi vào đi, nhanh lên.
    Chu Quý phi mặt tái đi vì sợ hãi. Ra hiệu giục Thái tử nhanh chóng ngồi vào bên cạnh Hoàng hậu để tham gia tuyển chọn. Thái tử miễn cưỡng ngồi xuống. Trinh Nhi phụng hầu cận Thái tử đứng phía sau nghe lệnh bất cứ lúc nào.
    Cuộc tuyển phi tử bắt đầu.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status