Đồng nhân: Truyện lấy bối cảnh là Game, phim ảnh, truyện tranh,... ở đây là game kinh điển Heroes 3.
Truyện của Bộ Phi Yên - Tiến sỹ Bắc Đại - luôn có nét riêng.
Sau khi dịch xong Kiếm Tâm - một trong những bộ hoàn thành đầu tiên ở TTV, cũng là dịch phẩm đầu tay của bản thân, tôi đã định dịch truyện này để tặng 1 cô gái cũng ở TTV, vì truyện nằm cùng 1 file txt với Kiếm Tâm.
Nhưng thấy không hợp lắm, lại thôi. Nói chung, cả 2 đều có mục đích là mang lại nhiều bản dịch hay, chất lượng cho TTV nói riêng và độc giả nói chung, nên tính tới giờ đã không còn gì tiếc nuối.
Tôi dịch cách đây mấy năm, rồi để đó, hôm nay biên lại. Do đã có 1 bản convert edit tên Công chúa quỷ tộc trên mạng, nên đổi tên chút để phân biệt.
Chương 1
Dịch thuật: Aficio
Tôi tên là Isra.
Từ khi sinh ra, tôi đã biết mình là một nàng công chúa, sở hữu sinh mệnh vĩnh hằng và một tòa thành âm u lạnh lẽo.
Tòa thành của tôi quanh năm bọc trong màn mây mờ mịt. Bóng cây lưng núi xa xa dưới ánh trăng phát ra u quang lành lạnh. Lũ nấm thâm thấp cứ âm thầm lan tỏa trên mặt đất ẩm ướt ven mộ địa. Đám dây mây khô khốc vươn mình lộ ra khỏi bùn lầy, trông như những cánh tay mục nát, mãi mãi với lên bầu trời đêm; đôi khi chúng được ánh trăng rằm phủ một tầng sương trong bàng bạc, khác nào những pho tượng cổ xưa mà sống động.
Tôi thích tòa thành của tôi, thích chạm vào ngọn lửa đèn vàng nhạt phát ra từ U trạch của Hấp huyết quỷ, thích lắng nghe tiếng keng keng đêm ngày chẳng dứt từ lò rèn, thích ngước nhìn quầng sáng rực đỏ thần bí phát ra từ Chiêu hồn tháp xa xa, thích nhìn xuống dòng nước sông Vong Xuyên màu xanh ngọc bích trôi xuôi nơi xưởng thuyền.
Tôi còn ưa thích đám bạn hữu cùng hội cùng thuyền hơn thế nữa. Nào là những Khô lâu binh chăm chỉ tuần tra, nào là những U linh bay lượn tự do giữa không trung, lại còn cả mấy tay Vong linh kỵ sĩ sang trọng ruổi rong nước kiệu.
So với nhân loại, chúng tôi cần cù và dũng cảm hơn nhiều, không hề ngơi nghỉ, cũng không ham hưởng thụ, tranh giành của cải. Năm này qua năm khác, chúng tôi sống mãi trong trật tự ở thế giới lạnh băng dưới lòng đất này.
Tôi tận hưởng thời quang vô cùng vô tận này. Dù cho tới rất nhiều năm sau, khi mang quân đội của mình ngao du đại lục, tôi không thể không dừng chân ở mỗi tòa Quỷ thành trên đường đi, leo lên lớp nham thạch dựng đứng, đặt mình trong làn gió rít gào, hồi tưởng về thời tuổi thơ vĩnh hằng mà tươi đẹp.
Cho tới một ngày, phụ thân nói với tôi, bảo tôi phải rời nhà đi du lịch bốn phương. Người kể rằng Vong linh tộc chúng tôi có một kiện bảo vật với năng lực chinh phục thiên hạ, nhưng do bất cẩn nên bị thất lạc trong chiến tranh, mất đi hai bộ phận trong đó. Quốc vương Quỷ tộc mỗi đời đều khao khát kết hợp lại cả bộ trong tay mình, gây dựng nên một thế giới vĩnh hằng trên đại lục Erathia. Tôi là con gái duy nhất của người, trải nghiệm trong quá trình tìm kiếm bảo vật chính là bài kiểm tra cuối cùng, để tôi trở thành Quốc vương kế nhiệm.
Đối với tôi lúc ấy, "Chinh phục thiên hạ" là một cụm từ vô nghĩa. Tôi chưa từng gặp phải kẻ địch, tôi cũng không hiểu tại sao người khác phải đem chúng tôi ra làm kẻ địch. Nhưng phụ thân bắt tôi phải biến cụm từ này thành niềm tin.
Từ đó, tôi có một niềm tin: Tìm ra bảo vật, chinh phục thiên hạ.
Tôi dẫn đầu một đội Khô lâu binh, mặc tấm áo choàng màu đỏ phụ thân đưa cho, quay người xuất phát. Ánh trăng trong veo rải phía sau người tôi thành một con đường vô cùng vô tận, vô số bóng hình u ám buồn bã phất phơ hai bên đường, giống như trời vừa đổ một trận tuyết đen. Tôi biết đó là những U linh đang chầm chậm tiễn đưa, tiễn đưa tôi rời khỏi khoảng trời tăm tối vĩnh viễn không tan này.
...
Khi tôi nhìn thấy ánh mặt trời, hết thảy xung quanh đột nhiên biến thành xa lạ, sắc màu cây cỏ trở nên rạng rỡ vô cùng, thật hào nhoáng dưới ánh sáng chói chang. Một vài động vật nhỏ cứ khổ sở chạy nhảy, tôi không hiểu tại sao bọn chúng lại hấp tấp như thế. Phải chăng, sinh mệnh của chúng khác với tôi, thiếu đi năm tháng vĩnh hằng, nên không thể không bôn ba kiếp này.
Tôi khẽ cười đi lướt qua bọn chúng, tới bên Giếng uống nước, tới Ma pháp điện đọc sách, tới Chân lý hoa viên ngồi thiền, mọi thứ bên ngoài đối với tôi đều mới lạ và lý thú. Có điều các Tiên tri gần đó đều thật cao ngạo, những bảo vật hay anh hùng họ muốn tôi đều chưa từng nghe biết, chỉ riêng một Tiên tri áo xám hòa nhã vỗ vai tôi, nói: "Con à, con sẽ có được vẻ đẹp vĩnh hằng." Tôi không nghi ngờ điều này chút nào, bởi vì tôi là công chúa. Tôi cho rằng bất kể ở nơi nào, người ta đều sẽ yêu quý những gì thuộc về tôi như yêu người thân của mình vậy.
Cho tới một lần bị từ chối trước cửa Thư viện, tôi mới hiểu, thì ra ở thế giới bên ngoài, tôi chẳng qua chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt, vừa không thực lực, vừa không tiếng tăm.
Đấy là lần đầu trong đời tôi thấy chán nản, nằm thừ ra trên bãi cỏ đằng sau thư viện. Lúc này, tôi thấy một Kỵ sĩ nhân loại trẻ tuổi đi ra khỏi thư viện, thúc ngựa chạy vụt qua tầm nhìn. Tôi bò dậy, rất muốn hỏi anh ta định đi đâu, cuối cùng vẫn không dám mở miệng.
Người giữ cửa Thư viện có lẽ thông cảm cho tôi, khuyên tôi nên tới Học viện đấu sĩ gần đây để học tập, sau đó đi giết một ít sinh vật nhỏ, tăng thêm kinh nghiệm rồi quay lại. Tôi không hiểu đọc sách và giết thú liên quan gì tới nhau, nhưng tôi vẫn quyết đi học.
Người của Học viện vừa nhìn thấy tôi liền nhíu mày, may sao phụ thân kịp thời cho tôi một khoản học phí lớn, tôi cuối cùng nhập học thuận lợi. Việc huấn luyện rất khô khan: ma pháp, đấu kiếm, chiến thuật, đạn đạo,... tựa như có vô số các giáo trình và kỳ thi. Tuy tôi là Tử vong kỵ sĩ, nhưng tôi lại thích các môn ma pháp. Tôi thích ngồi trong mật thất đọc những quyển trục phủ đầy bụi bặm, hít thở cái mùi mốc meo cũ nát, khiến tôi nhớ lại quê nhà nơi xa.
Giảng viên và bạn học đa phần là các nhà giả kim đến từ Tháp thành. Bọn họ tự lập thành phái riêng, cứ kẹp sách ma pháp chạy qua chạy lại như gió, nhưng không ai muốn nói chuyện với tôi. Chẳng sao hết, chính tôi cũng không phải người thích nói chuyện.
Trong học kỳ dài đằng đẵng, thú vui duy nhất của tôi là xem các đồng môn sắp tốt nghiệp chiến đấu ở Đấu thú trường. Khi họ thắng, tôi hò hét tới khi khản tiếng; khi họ thua, trong lòng tôi trở nên trĩu nặng; đây là một loại cảm giác thật kỳ diệu.
Cuối cùng cũng tới ngày tôi lên đài.
Trong khi tôi còn đang nơm nớp âu lo đứng giữa quảng trường, bốn phương đột nhiên rộ lên một tràng cười. Tôi ngơ ngác ngẩng đầu lên, không hiểu bọn họ đang cười gì. Tôi sợ sệt thi lễ với tất cả khán giả, tiếng cười khắp bốn phương lại càng thêm chói tai. Hoảng hốt, tôi nhìn lên khu bán nguyệt dành cho người xem, có không biết bao nhiêu người đang ôm bụng tỏ vẻ đau đớn sinh bệnh, còn một số khác ra sức ném đá về phía tôi.
Tôi đã không còn thời gian suy nghĩ nữa, một con Hạt sư vàng kim đang xông về phía tôi. Tôi vụng về múa múa thanh lang nha bổng vừa mua được ở Chợ đen hôm qua, hết sức phòng thủ thân thể. Trong nháy mắt ấy, dường như toàn bộ ma pháp và chiến thuật học được đều bị phong ấn trong ký ức. Tôi chỉ cảm thấy móng vuốt sắc bén của sư tử đã cào thành vài vết rách trên cơ thể gầy trơ xương của tôi. Xương cốt của tôi đều như sắp gãy vụn hết.
Tôi ngã quỵ xuống. Một luồng hơi tanh hôi ập tới. Tôi dồn sức chọc cánh tay về phía trước! Tiếng rống của Hạt sư, tiếng kêu kinh hãi của tôi, đều đã lẫn lộn mơ hồ, chỉ có tràng cười kinh thiên động địa là rõ ràng. Một dòng máu ấm áp chảy xuôi theo cánh tay, tôi choáng váng xỉu người đi.
Không biết bao lâu sau, tôi khôi phục được trực giác, bốn bề tĩnh lặng như chết, không nghe thấy một tiếng động gì. Xem ra các khán giả hoặc thấy mất hứng, hoặc cười lạnh chế giễu.
Một nhân viên quản lý chạy lại, thuận tay đưa tôi chiếc huy chương, sau đó gọi người khác lên đài.
Tôi chống tay lên vũng máu, chậm rãi bò dậy, quấn lại chiếc áo choàng rách nát lên người, hành lễ bốn phía, sau đó bước ra. Lồng ngực như bị người ta đập mạnh vào, bực bội, khó chịu.
Tôi hiểu loại cảm giác này là thương tâm, nhưng tôi từ lâu làm gì có trái tim.
Các Khô lâu binh tôi mang theo đỡ tôi xuống đài. Đằng sau lưng tôi nơi xa xa truyền tới tiếng vỗ tay như sấm, tôi biết đấy là dành cho vị anh hùng thi kế tiếp. Bọn họ không nhìn thấy đôi môi khô héo của tôi đang mấp máy liên tục trong lặng lẽ.
Tôi cứ thế tốt nghiệp. Từ đó trở đi, tôi không ưa tới những chỗ đông người, cũng không muốn giao du cùng những anh hùng khác, trên đường thấy họ tôi cũng tránh ra xa.
Có lần, trong khi tránh né, tôi gặp phải một bầy Lang nhân đang canh giữ mỏ bảo thạch. Chưa kịp nói lời xin lỗi, chúng đã hung hăng xông tới. Định giải thích vì là công chúa, tôi không cần mỏ khoáng nào cả. Nhưng tất cả đều không còn tác dụng, tốc độ của chúng nhanh hơn, tôi chỉ có cách ra tay.
Tôi nhìn thấy binh lính của mình ngã xuống, cũng nhìn thấy Ma pháp tiễn của mình nổ tung trên đầu bọn chúng, trong lòng tôi lại cảm thấy đau đớn. Cuối cùng, tôi giành chiến thắng.
Tôi do dự một lúc không biết có nên cắm cờ xí của mình lên mỏ bảo thạch không. Sau đó, tôi dùng phương pháp riêng, biến lũ Lang nhân đã chết thành Khô lâu, để bọn chúng tiếp tục thủ ở mỏ khoáng. Tôi nghĩ, đây là lời xin lỗi, bọn chúng hẳn không còn căm ghét tôi nữa, bởi dẫu sao, tôi cũng cho chúng vĩnh viễn được như ý nguyện.
Từ đó trở đi, tôi thấy có người đang giữ mỏ khoáng là tránh luôn. Vậy nên, tôi mãi không thể nào đi tới nơi xa được, binh sĩ thủ hạ cũng ngày một ít đi, tôi không thể không chiêu mộ một ít tân binh giá rẻ.
Có lần nhìn thấy ánh đèn vàng nhạt ở cửa sổ một nhà nông, tôi nhớ tới U trạch của lũ Hấp huyết quỷ hiếu khách.
Khi mỉm cười muốn mời những nông phu ấy gia nhập, lại được đáp lại bởi ánh mắt sợ hãi và thù hận, tôi thấy bất an lùi lại. Chợt tôi nghe thấy đằng sau có người nói nhỏ:
- Trời ơi, cô kia xấu xí quá!
Đây là lần đầu tiên tôi nghe được có người chê tôi xấu xí.
Từ ấy, tôi bắt đầu chán ghét thế giới bên ngoài, nhưng tôi biết mình vẫn chưa thể về nhà.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Quỷ tộc/Vong linh tộc: Undead.
Anh hùng: Hero.
Isra: Hero mạnh nhất về thuật Necromacy trong trò chơi. Necromacy là thuật biến 1 tỷ lệ lính chết trận thành Skeleton, thuật đặc trưng của thành Necropolis. Ở cùng cấp độ, tỷ lệ này ở Isra là cao nhất, nên cô luôn sở hữu lượng Skeleton đông đảo nhất.
Ma pháp tiễn: Magic Arrow, phép thuật khởi đầu của Isra. Quân thành Necropolis có nhược điểm chung là thiếu sát thương tầm xa lúc ban đầu, phép này vừa hay có thể bổ khuyết.
Hấp huyết quỷ: Vampire.
U trạch: Estate, nơi ở của Hấp huyết quỷ/Vampire, thuê loại lính này ở đây.
Chiêu hồn tháp: Necromancy amplifier, tăng thêm 10% Necromacy cho các Necromancer.
Khô lâu binh: Skeleton.
U linh: Wight.
Vong linh kỵ sĩ/Tử vong kỵ sĩ: Death Knight, hero theo khuynh hướng chiến đấu của thành Necropolis.
Quỷ thành: thành Necropolis.
Bảo vật: Artifact.
Giếng: Magic Well, hồi lại toàn bộ spell points.
Ma pháp điện: Shrine of Magic, được học một phép thuật ngẫu nhiên.
Chân lý hoa viên: Garden Of Revelation, +1 Knowledge cho Hero.
Tiên tri: Seer, chính xác hơn đang nói về Seer's Hut (căn nhà có hình cây khô, hình nấm, hay lều rơm), đưa ra nhiệm vụ kèm theo phần thưởng khá hậu.
Tiên tri áo xám: có thể đang nói về Scholar, tăng thêm 1 cho primary/secondary skill, hoặc dạy 1 spell.
Thư viện: Library Of Enlightenment, tăng cả 4 kỹ năng (Attack, Defense, Power, Knowledge) thêm 2 điểm, nhưng chỉ cho hero nào xứng đáng.
Kỵ sĩ (ở thư viện): Knight, hero theo hướng chiến đấu của thành Castle.
Học viện đấu sĩ: School Of War, trả 1000 vàng để được tăng 1 cho Attack hoặc Defense.
Ma pháp (môn học): có thể là phép thuật thuộc 4 nhánh Fire, Water, Earth, Air.
Đấu kiếm: khả năng cao là Offense, biểu tượng thanh kiếm, tăng sát thương cận chiến cho lính.
Chiến thuật: Tactics, sắp xếp đội hình trước khi chiến đấu.
Đạn đạo: Ballistics, cho phép điều khiển và tăng sát thương cho máy bắn đá.
Tháp thành: thành Tower.
Nhà giả kim: Alchemist.
Đấu thú trường: Arena, được chọn tăng 2 điểm cho Attack hoặc Defense.
Hạt sư: Manticore (quân thành Dungeon).
Chợ đen: nơi Hero có thể mua bảo vật/artifact.
Lang nhân: Werewolf - người sói, chỉ xuất hiện trong bản mod In the Wake of Gods, mod hình ảnh của Demon trong thành Inferno đi đôi chút.
Mỏ bảo thạch: Gem Pond.
Nông phu: Peasant (không như các bản khác, Peasant ở Heroes 3 là quái trung lập, xuất hiện ngẫu nhiên cản đường hoặc thuê miễn phí ở Hovel).
Một số thứ khác như: màn mây mờ mịt/Cover of Darkness, lò rèn/Blacksmith, xưởng thuyền/Shipyard.
Sông Vong Xuyên: không liên quan tới game, tác giả đưa vào để thêm liên quan tới Địa ngục.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Bàn Luận Góp Ý Tại Đây