Vẫn là thuở nào
Rất nhiều người thích nhạc Trịnh; cũng rất nhiều người biết đến cuốn sách "Thư tình gửi một người" được xuất bản vào năm 2011, một thời gian sau khi Trịnh ra đi. Cuốn sách là tập hợp những bức thư mà Trịnh gửi cho người mà ông đã yêu thương trong suốt 3 năm: Ngô Vũ Dao Ánh.
Ngô Vũ Dao Ánh là em gái của Ngô Vũ Bích Diễm người mà Trịnh yêu một thời gian dài. Tuy nhiên, sau khi Trịnh chia tay Diễm, Dao Ánh vốn là một nữ sinh 15 tuổi, đã ngưỡng mộ Trịnh nên thường xuyên qua lại và chia sẻ vui buồn trong cuộc sống. Tình yêu của Trịnh và Dao Ánh nảy nở qua những cánh thư, những tâm sự như thế.
"Ánh bảo anh viết thật dài cho Ánh, nhưng những dòng chữ không thể dài bằng nỗi nhớ được. Nỗi nhớ đã đi qua hết quãng đời dài hơn 20 năm. Đi từ huế lên Đà Lat, về Sài Gòn và âm ỉ như một dòng nước ngầm không quên lãng. Anh ko thấy Ánh thay đổi gì cả cứ như vậy mãi mãi. Những kỷ niệm xưa đã nằm trong những bài hát của anh; Ánh thì chẳng giữ lại gì cả. Thế mà cũng hay, hãy để 1 người khác giữ và mình thì lãng quên hoặc nhớ trên một văn bản không bao giờ có thực.
Có những hạnh phúc không bao giờ mình đến gần được, bình thường thôi. Anh sống 1 mình và cố tìm một niềm vui của riêng anh..."
Cũng ít ai biết được, khi Ngô Vũ Dao Ánh nghe bài hát, bà đã trở về Mỹ và ly hôn với người bạn đời của mình.
Không ai biết được bà nghĩ gì, thấy gì khi nghe bài hát. Nhưng từng câu chữ như thủ thỉ, như trách móc, như đang đau đớn :
"Hai mươi năm xin trả nợ người, trả nợ một thời em đã bỏ ai
Hai mươi năm xin trả nợ dài, trả nợ một đời em đã phụ tôi
Em phụ tôi một thời bé dại, thơ dại ra đi, không nhớ gì tôi
Thơ dại ra đi, quên hết tình tôi"
...
"Bao nhiêu năm em nợ ngọt ngào, trả nợ một đời chưa hết tình sâu
Bao nhiêu năm em nợ bạc đầu, trả nợ một đời không hết tình đâu"
Vậy nhưng vẫn hoài niệm khi người ấy đã ra đi, vẫn mong muốn có một phép nhiệm màu, vẫn cảm ơn cuộc đời đã cho những người yêu nhau được từng bên nhau.
"Hai mươi năm, em trả lại rồi, trả nợ một đời xa vắng vòng tay
Hai mươi năm vơi cạn lại đầy, trả nợ một thời môi vắng vòng môi"
...
"Bao nhiêu năm bỗng lại nhiệm màu, trả nợ 1 lần quên hết tình đau
Hai mươi năm vẫn là thuở nào, nợ lại lần này trong cõi đời nhau"
Biết rằng trong mỗi cuộc tình đều là những chấp niệm không dễ dàng để xóa bỏ. Tình yêu với Trịnh như một điều được ban tặng để được nâng niu. Mọi kỷ niệm cứ được ghi lại vào những giai điệu, ca từ để rồi bản thân mình cho rằng mình đã quên đi. Để rồi đau, để rồi xót, rồi nhớ nhung và rồi tha thứ.
Có lẽ vì thế mà Trịnh cũng đã viết những ca từ về tình yêu và sự tha thứ, từ bi đó
"Yêu em, yêu thêm tình phụ
Yêu em lòng chợt từ bi bất ngờ"
Năm 1993, Ngô Vũ Dao Ánh trở lại thăm Trịnh, và chỉ sau 1 đêm, bài hát Xin trả nợ người đã ra đời.
Những năm cuối đời của Trịnh vẫn luôn có Dao Ánh thường xuyên qua lại chăm sóc sau khi bà ly hôn với người chồng ở Mỹ.
Có một lần nào đó, nghe những ca từ của bài hát, bạn sẽ thấy tim mình nhói lên, sống mũi bỗng cay nồng một cảm giác tiếc nuối, bồi hồi và mong nhớ về một thời hoài niệm.
Hãy cùng mình nghe lại bài hát này một lần hoặc nhiều lần nữa nhé.