Đăng ở đây luôn cho Tiếu Ngạo Nhân xem nhé. Mới chỉ có một vài chỗ thôi đó.
CHƯƠNG 01
Những lùm cây xanh biếc trải rộng khắp khu rừng, bao trùm lên các thân cây gỗ (thừa chữ gỗ) cao ngất xung quanh. (lùm cây hay tán cây? Lùm cây không bao trùm lên các thân cây được)
Mấy loài chim không rõ tên đậu trên những bụi cây cao cỡ nửa thân người, hân hoan líu ríu hát ca chào ngày mới. Đôi chân đáp trên cành lá nhẹ nhàng lay động, khiến những giọt sương óng ánh chậm rãi trượt xuống qua gân lá, được nắng sớm chiếu rọi vào tạo ra sắc màu rực rỡ.
Xa xa, vài luồng hơi nước (để làn sương hay hơn luồng hơi nước) mỏng lững lờ trôi rồi dần lan toả khắp khu rừng, mang đến mùi bùn đất sau mưa thơm ngát của vùng Đông Á, thêm vào đó còn kèm theo mùi tanh không biết được truyền tới từ nơi nào.
Vũ Ngôn ẩn mình vào một bụi cỏ thấp bé, gương mặt được hoá trang bằng cách bôi bùn đất lên, quân phục rằn ri đặc chế được thiết kế (Đã đặc chế lại còn thiết kế, thừa) để tác chiến trong rừng giúp hắn như hoà vào lùm cây.
Vũ Ngôn cười khổ một tiếng, mình cũng không nhớ rõ đây là lần thứ mấy bị chà đạp rồi, tựa hồ mỗi lần làm việc trong rừng đều được đãi ngộ như vậy. Lại nhìn sang bên phải thì thấy cách mình không xa, Số 9 đang tươi cười lại cảm thấy khó hiểu. Trên (mặt) cũng vẽ hoạ tiết nguỵ trang như mình mà sao lại dễ coi như vậy chứ.
Chỉ là mỗi lần ăn món này Hầu Tử đều nói "Xà tính bổn dâm", làm cho Số 9 đang tại nhã nhặn nhai thịt rắn (đang từ tốn(chậm rãi) ăn thịt rắn) thẹn thùng đuổi đánh một hồi.
Vũ Ngôn đưa tay trái ấn vào tai nghe đàm thoại với từng binh dĩ (binh sĩ) trong tiểu đội:
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile