Chương 15: Đấu kiếm (2)
“Cái này…” Roxa ngập ngừng. Hộ vệ của ngài Bakker di chuyển rất linh hoạt, các đòn đâm chém được thực hiện rất bài bản. Mà người kiếm sĩ đang cùng anh ta đấu lại cũng không kém, gạt đỡ các đòn đánh tới và phản công mỗi khi có cơ hội, so với người bị ngài Bakker dễ dàng đánh bại khi trước tựa như hai người. Bởi vì đã có kinh nghiệm từ việc quan sát trận đấu trước đó, chàng kiếm sĩ nhà Cloth cũng chủ động giữ một khoảng cách với đối thủ.

“Anh chàng áo xanh,” Roxa nói, vì hắn chẳng biết tên anh ta. “Thì hẳn là sẽ thua nếu bị hộ vệ của… ừm…”

“Gọi ta là chú Pim.” Hiệp sĩ Bakker hiền lành nói.

“Dạ, hộ vệ của chú… chú Pim thì hẳn là sẽ thắng nếu áp sát lại gần được. Nhưng chuyện đó thì không dễ và với tình hình này thì dường như chỉ cần một người sơ ý là sẽ thua ngay!”

“Hà hà, cháu nói không sai.” Hiệp sĩ Pim khích lệ. Lúc này ngài hiệp sĩ không có vẻ đáng sợ như Roxa đã tưởng, và hắn cảm giác nhịp tim của mình đã phần nào ổn định trở lại.

“Về kiếm thuật, cháu biết đấy, không một kiếm sĩ nào dám quả quyết mình sẽ chiến thắng mọi trận chiến chỉ dựa vào mỗi tài đấu kiếm cả. Dĩ nhiên, có một số người trời sinh có sức mạnh dị thường, hay khả năng phản xạ cực tốt. Nhưng đó chỉ là số ít mà thôi, và những người ấy không ai không nổi tiếng cả.”

“Chú… chú Pim thì có…?” Roxa muốn hỏi hiệp sĩ Pim thì có nổi tiếng không, nhưng lại nghĩ hỏi vậy thì thật thất lễ quá mà thành ra ấp úng.

“Ta có nổi tiếng không ấy à?” Hiệp sĩ Bakker thì chẳng hề để ý mà cười rằng: “Hà hà, với tư cách là một kiếm sĩ, chú Pim của cháu không có nổi tiếng đâu. Nhưng ta không phải chỉ là một kiếm sĩ, mà ta còn là một Hiệp sĩ nữa!”

“Nhưng hãy quay lại với kiếm thuật thuần túy. Một kiếm sĩ giỏi là người có con mắt quan sát tốt. Nếu đối thủ của cháu tỏ ra lúng túng, ấy có nghĩa là anh ta chưa thuần thục các kĩ năng kiếm thuật và cháu chỉ cần tấn công tới tấp. Ngay khi đối thủ của cháu bị lỡ nhịp, ấy là lúc anh ta chiến bại. Nếu đối thủ của cháu đỡ đòn tốt, vậy hãy đợi khi anh ta tấn công, có thể sẽ lộ ra sơ hở. Còn nếu đối thủ của cháu công và thủ đều ổn, vậy là lúc cần đến tiểu xảo. Ngoài ra, những yếu tố như tầm với, độ dài của kiếm, loại kiếm cũng rất quan trọng.”

Hiệp sĩ Pim nói và Roxa chăm chú lắng nghe. Cuộc chiến giữa đại sảnh cũng đã phân ra thắng bại và hộ vệ của hiệp sĩ Pim lại tiếp tục chiến thắng. Nhưng trận đấu thứ hai thì kéo dài quá và kẻ chiến thắng cũng tỏ ra mệt mỏi, thế nên trận đấu sau đó, người hộ vệ thứ hai của hiệp sĩ Pim lên thay.

“Tên cậu ta là Fin, một chàng trai trẻ rất khỏe mạnh.” Hiệp sĩ Bakker trỏ người hộ vệ thứ hai nói. “Ý ta là, cậu ta khỏe hơn hẳn vẻ bề ngoài của mình. Fin tận dụng rất tốt ưu điểm này, rồi cháu sẽ thấy.”

Nghe những lời này, Roxa bất giác chăm chú quan sát Fin. Từ vẻ ngoài mà nói, Fin không có gì quá mức nổi trội. Anh ta không cao quá hay thấp quá, tay cũng không quá dài. Cơ bắp trên người cũng không có nổi lên dưới làn áo. Nhưng ngài Pim đã nói là Fin rất khỏe, thì có nghĩa là Fin thực sự rất khỏe.

Hai kiếm sĩ chào nhau. Fin là người tấn công trước. Anh ta vung kiếm rất mãnh liệt và dứt khoát. Đòn chém rất rõ ràng và việc tránh đòn lẽ ra không nên là một vấn đề. Nhưng là, nhát chém cũng rất nhanh. Hơn nữa, khi thế kiếm còn chưa dừng thì cũng đã đổi hướng, từ chặt chuyển sang chém ngang.

Cốp!

Sau cú đỡ kiếm, đối thủ của Fin bị đẩy lùi lại một bước, hơi mất thăng bằng. Fin chớp thời cơ lại bồi thêm ba kiếm nữa. Tuy rằng mỗi kiếm đều bị gạt đỡ, cũng khiến địch thủ của Fin không còn giữ vững trọng tâm được nữa.

Nhát kiếm thứ tư, đối thủ của Fin khó lòng mà đưa ra một đòn đỡ chuẩn xác khi mà anh ta đứng còn không vững. Đến kiếm thứ năm thì mũi kiếm của Fin lướt qua khe hở và đặt lên ngực địch thủ.

“Trong kiếm thuật thì tầm vóc và sức mạnh là hai yếu tố cực kì quan trọng. Không có hai yếu tố này, rất khó để trở thành một kiếm sĩ giỏi.” Hiệp sĩ Bakker lại nói, hai con mắt màu nâu nhạt nhìn thẳng vào mắt Roxa.

“Ta nghe nói là cháu cũng muốn trở thành kiếm sĩ. Nhưng cả hai yếu tố trên cháu đều không có!”

Rika Cloth, người ngồi cách chỗ hai người Roxa và hiệp sĩ Bakker không quá xa thì đang dỏng tai lên nghe ngóng. Và khi nghe được lời vừa rồi thì cô không khỏi tự hỏi ông chú của mình đang có ý định gì!

Con nhóc sẽ bị dọa sợ mất! Rika Cloth nghĩ.

Ngài Bakker, một vị hiệp sĩ đầy khôn ngoan thì âm thầm chờ đợi một lời đáp lại từ Roxa. Ngài vừa dùng một phép khích tướng đơn giản, lại ẩn dụ một ngụ ý mở. Nếu Roxa thực có chút hứng thú nào đó với việc học kiếm thuật, hẳn sẽ không nên làm ngài thất vọng mới đúng!

“Chú Pim… Không, hiệp sĩ Bakker! Nếu cháu nói là cháu muốn trở thành một hiệp sĩ thì thế nào? Kiếm thuật với sự bổ trợ của pháp thuật mới là con đường để trở thành hiệp sĩ, không phải sao ạ?”

Hiệp sĩ Pim Bakker thì hơi ngớ người ra một tí. Câu đáp lời của đứa cháu dâu của ngài thì hơi ngoài dự đoán. Và, xuất phát từ cẩn thận, ngài hỏi lại: “Cháu có vẻ tự tin vào khả năng pháp thuật của bản thân. Nhưng nếu thế, sao cháu không đặt mục tiêu trở thành một pháp sư của Hội thay vì trở thành một Hiệp sĩ?”

Roxa không thể nói là hắn muốn trở thành Hiệp sĩ chỉ vì hắn thích cầm kiếm múa may được, dù sự thực là thế. Trở thành một pháp sư của Hội thuần túy có nghĩa là suốt ngày chỉ vùi đầu vào chế tạo avatar, trong khi một hiệp sĩ có thể làm nhiều chuyện khác nữa!

“Cháu không có nói là mình không muốn gia nhập Hội pháp sư. Mà các pháp sư của Hội vẫn có thể tự mình làm Hiệp sĩ mà!”

Lần này thì hiệp sĩ Bakker kinh ngạc thực sự. Ngẫm nghĩ, ngài bật cười: “Có lòng tin là rất tốt. Và ta thì ta không muốn là người gây tổn hại đến lòng tin ấy của cháu đâu, cho nên ta sẽ nói là ta ủng hộ cháu!”

“Chú sẽ chỉ dẫn cho cháu chứ?” Roxa hỏi.

“Cách chiến đấu của một hiệp sĩ?”

“Vâng ạ!”

Hiệp sĩ Bakker trầm ngâm. Cách hiệp sĩ chiến đấu quả là rất khác với cách chiến đấu của kiếm sĩ, nhưng chưa trở thành một kiếm sĩ giỏi mà đã nghĩ tới chuyện trở thành hiệp sĩ thì cũng hơi nhìn quá xa rồi.

“Hiệp sĩ sẽ phải lên phương bắc, sẽ phải đánh nhau với quái vật.”

“Cháu rất muốn gặp quái vật!”

“Lũ quái vật ăn thịt người ở phương Bắc không phải là một trò đùa.” Hiệp sĩ Bakker nghiêm mặt. “Ta có thể giúp cháu học kiếm, cũng có thể cho cháu biết đôi điều về việc trở thành một hiệp sĩ. Nhưng có thể thực sự trở thành một hiệp sĩ được hay không thì phải xem quyết tâm và khả năng của cháu như thế nào!”

“Vâng.” Roxa đáp và nghĩ về khả năng và lòng quyết tâm của mình. Hắn hoàn toàn tự tin vào khả năng của bản thân. Còn quyết tâm ư? Trong đầu hắn hiện lên hình ảnh gương mặt của Hayden...

Đêm nhật thực vừa trôi qua là phu quân của Roxa liền biến mất tăm mất tích. Ngay cả sáng này cũng bận việc mà không có mặt. Roxa thì không quan tâm tên kia đang làm những gì. Nhưng hắn sợ lần gặp mặt tiếp theo. Cái cảm giác lo lắng này rất chi là huyền diệu, khó mà miêu tả thành lời được.



Trong lúc mà chú cháu Roxa và hiệp sĩ Pim trò chuyện, lại đã có thêm ba trận đấu kiếm nữa và các kiếm sĩ nhà Cloth lại thua tiếp hai trận mới có được trận thắng đầu tiên. Hai hộ vệ của hiệp sĩ Pim, Fin và Bram thì luân phiên ra đấu. Và không giống Fin, Bram không có sức mạnh hay đặc điểm gì quá nổi trội. Mà các ngón đòn không kiếm của Bram không phải muốn là có thể sử ra được, đặc biệt là khi người ta đã cảnh giác với nó. Và dù là luân phiên, Bram cũng đã thấm mệt khi phải đấu với các kiếm sĩ có kiếm thuật ngang ngửa với mình. Chuyện Bram bị đánh bại cũng là chuyện đương nhiên vậy.

Fin thì tiếp tục thắng thêm ba trận nữa, trước khi gặp gỡ Rai và bại trận.

“Chà, chàng trai trẻ kia thật khá!” Hiệp sĩ Pim nhận xét.

Roxa nhớ là Rob từng nói rằng Rai là kiếm sĩ trẻ tuổi giỏi nhứt từng gia nhập vào nhà Cloth. Giờ nghĩ lại xem ra Rob cũng không phải chỉ là thuận miệng trêu chọc mà thôi.

Hiệp sĩ Pim Bakker không hề có chút không vui nào sau khi cả hai hầu cận của mình đều đã bị đánh bại. Tương phản, ngài có vẻ rất hứng thú với Rai và nhanh chóng đứng dậy khỏi ghế mà đi xuống giữa đại sảnh. Ngài ngăn Rai lại khi anh chàng muốn hành lễ phiền phức, chỉ khịt mũi và nói đơn giản: “Tới đây đi!”

Rai cũng không có lằng nhằng thêm nữa. Cậu ta tấn công và, không giống các kiếm sĩ của nhà Cloth khác đã ra đấu, Rai sử dụng rất nhiều đòn nhử. Và cậu ta cũng sử dụng chúng rất nhuần nhuyễn.

Anh chàng này rõ ràng là kẻ duy nhất trong đội kiếm sĩ được Rob thực sự dụng tâm dạy bảo, cũng như là đã dụng tâm nghe Rob dạy bảo, hiệp sĩ Bakker nghĩ. Fin thua không oan, đặc biệt là khi mình vẫn luôn bảo nó là không thể khinh thường bất kì một đối thủ nào. Việc các kiếm sĩ đã lên đấu của nhà Cloth đều dùng chung một lối đánh đơn giản mà ngây ngô rõ ràng đã khiến tư tưởng của Fin đi vào lối mòn, để đến khi Rai xuất hiện và xuất ra một đòn nhử thì dễ dàng rơi vào bẫy.

Lại nói về các đòn nhử. Mỗi kiếm sĩ đều có một tiết tấu nhử đòn ưa thích, hoặc nên nói là tiết tấu phù hợp nhất với họ. Có người là một hai một, một đòn nhử rồi hai đòn thật rồi lại một đòn nhử. Có người là một ba hai, lại có người là hai một một. Giỏi hơn một tí thì các kiếm sĩ phối hợp hai hay ba loại tiết tấu và sử dụng chúng một cách ngẫu nhiên. Tấn công là cách phòng thủ tốt nhất, và thay vì cố đọc tiết tấu của đối thủ, hãy cuốn đối thủ vào tiết tấu của mình thì sẽ tốt hơn. Dĩ nhiên, việc thành công nhử đòn không có nghĩa là sẽ chuyển thành một chiến thắng ngay mà thông thường chỉ là một vài vết cắt chỗ này chỗ kia nếu là kiếm thật, hay một vài vết bầm đối với kiếm gỗ mà thôi.

Rai ra đòn nhử rất nhiều, nhưng không có một đòn nhử nào thành công! Anh chàng nghĩ rằng tiết tấu của bản thân hẳn đã bị đối thủ đọc được, bởi vậy mà thay đổi tiết tấu liên tục. Nhưng kết quả chỉ khiến tốc độ ra đòn của bản thân chậm hẳn lại và càng lúc càng trở nên thiếu trơn tru!

Hiệp sĩ Bakker thấy vậy thì âm thầm lắc đầu. Một kiếm sĩ thực sự giỏi thì sẽ không quan tâm đến tiết tấu nữa mà trực tiếp đọc ngôn ngữ hình thể. Chuyện này nói thì dễ, thực tế cần rất nhiều kinh nghiệm. Có thể nói, khả năng đọc ngôn ngữ hình thể chỉ đến đối với người đã kinh qua hàng trăm trận đấu!

Rai có tài, nhưng kinh nghiệm thì còn chưa đủ, cũng không có lợi thế nào đặc biệt. Nếu là cậu ta muốn chiến thắng trong một giải đấu kiếm phỏng chừng là chuyện rất khó. So sánh tương quan mà nói, cả Rob lẫn Fin đều có nhiều hi vọng hơn.

Kạch!

Hiệp sĩ Pim gạt kiếm của Rai, sau đó nhân cơ hội chuyển thủ thành công. Ngài chém, chém, chém rồi lại chém. Mỗi kiếm đều là kiếm thực, mỗi kiếm đều mạnh, nhanh, chuẩn. Liên tục mười kiếm. Kiếm thứ mười một hất văng kiếm của Rai khỏi tay và ngài hiệp sĩ kề gươm lên vai đối thủ.

TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile