TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 5 của 110 Đầu tiênĐầu tiên ... 345671555105 ... CuốiCuối
Kết quả 21 đến 25 của 550

Chủ đề: Thiên Đế Đại Đạo

  1. #21
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Chương 20: Cướp đây

    Một người nam nhân có khuôn mặt rất bình thường cưỡi một con lân giáp thú ra phía ngoài. Lân mã thú hình dáng giống như ngựa lại giống như lừa. Toàn thân có vảy che kín. Con cái có hình thể to hơn con đực và màu đậm hơn khá đơn màu. Con đực thì có màu sắc khá bắt mắt và thân hình nhỏ hơn. Thể lực con cái nếu như dùng để đi đường dài hoặc thồ vật nặng sẽ tốt hơn. Con đực dùng để quãng đường yêu cầu với tốc độ cao.

    Màu sắc sặc sỡ lân mã thú cho thấy được nó là một con lân giáp thú đực. Người thanh niên theo đó cưỡi con vật, đôi mắt cũng liếc nhìn xung quanh ngắm cảnh sắc xinh đẹp. Không hổ là xứ hoa của thành phố Đại Long. Thị trấn Bách Hoa quả thực là trăm hoa đua nở. Nơi này khí hậu quanh năm giống như mùa xuân, rừng hoa bát ngát đủ mọi màu sắc.

    Thị trấn Bách Hoa không chỉ nối tiếng với trăm hoa mà có một loài hoa đặc biệt. Nguyệt Quang Hoa... Loài hoa này trong bóng đêm phát ra quang mang yếu ớt. Bất quá vào ngày trăng tròn, Nguyệt Quang Hoa phát ra rực rỡ sáng trói khiến cho cả thị trấn Bách Hoa như muốn sáng lên trong đêm. Cảnh sắc đẹp tuyệt mỹ đến vô cùng. Đáng tiếc ngày trăng tròn vừa mới đi qua được vài ngày nếu không Viên Cửu nhất định sẽ ở nơi này thưởng thức Nguyệt Quang Hoa.

    Mặc dù thời điểm vừa qua bữa trưa, mặt trời treo trên cao nhưng thị trấn Bách Hoa vẫn không có nắng gắt. Không khí mùi hoa tươi mới đồng thời một cơn gió nhẹ thổi qua làm cho lòng người say. Đôi mắt Viên Cửu không khỏi hơi nhún nhún mũi thích ý. Tâm trạng hắn có vài phần tốt hơn, bàn tay dẫy nhẹ dây cương thúc giục lân mã thú tăng nhanh cước bộ đi về phía trước.

    Đột nhiên giác quan thứ sáu Viên Cửu theo đó báo động. Hắn ngay lập tức nhảy xuống phía dưới từ trên lưng lân ma thú. Cũng lúc đó lân mã thú phát ra một tiếng hý vang: “Hí...” Dưới chân nó xuất hiện một đám dây leo trực tiếp mọc lên. Những dây leo này tràn ngập gai nhọn cuốn thẳng lấy chân lân mã thú. Nó chỉ kịp hí một cái rồi trực tiếp bị ngã xuống mặt đất.

    “Phì...” Một âm thanh vang lên, Viên Cửu ngay lập tức động dụng. Ở dưới mắt đất đột nhiên trồi lên một đám nụ hoa màu đỏ. Ngay sau đó nó mở ra cánh hoa sắc sở, một đám khí thể trực tiếp theo đó phun ra ngoài. Khí thể đậm đặc phát ra ánh sáng lập lòe giống như ma chơi. Ở ban ngày cũng có thể thấy được ánh sáng lờ mờ.

    “Hí...” Lân mã thú bị khí thể bao trùm lập tức phát ra âm thanh hí liên tục. Vết thương ở chân nó bắt đầu trực tiếp tím đen do độc tố đám dây leo trực tiếp cuốn lên. Song khi khí thể màu xám kia trực tiếp tiến tới thì con lân mã thú ngay lập tức sủi bọt mép ngất lịm đi.

    Thân mình Viên Cửu lui vài bước trực tiếp tránh thoát được đòn tấn công đám người này. Hắn ngay lập tức trực tiếp dùng bàn tay mình chạm vào mặt đất. Một đám cây lập tức trở nên sắc bén vô cùng theo đó điên cuồng công kích địch nhân đang dấu trong đám cây. Tổng cộng có bốn người tất cả đều dấu ở xung quanh.

    “Khốn kiếp!” Đám người ngay tức khắc vọt ra bên ngoài. Một người chửi lớn nói: “Cẩn thận đối phương cũng sử dụng phương thức cây cối hoa cỏ làm vũ khí! Hẳn không phải võ hồn tu chân hoặc ma pháp gì đó... Mọi người cẩn thận!” Vừa đạp chân xuống đất hắn mở miệng nói.

    Đoàn người này có bốn người tất cả. Đám bọn họ Viên Cửu đều quen thuộc. Những người này đều ở trong đám người bị Viên Cửu hố ở tại cửa hàng đổ thạch Bách Hoa. Chỉ thấy Viên Cửu cười nhạt mở miệng nói: “Ta nghĩ là ai? Hóa ra là đám chuột nhắt ở cửa hàng đổ thạch Bách Hoa!” Nói đến đây hắn khẽ mỉm cười. Đôi mắt hắn cũng lóe ra ánh sáng lập lòe bao quát xung quanh.

    Nhất thời bốn người thanh niên và năng lượng trong cơ thể họ làm cho Viên Cửu hết sức khẩn trương. Cấp bậc của đám người này rõ ràng đã đạt cảnh giới đỉnh có thể trảm hồn. Mỗi người đều đã đạt đến cấp bậc hai đỉnh. Bộ dáng đều là ngoài hai mươi. Ở tuổi tác này có thể đạt được như vậy cũng là không tệ.

    Đối với hồn sư thì cảnh giới họ bị chặn lại chính là cảnh giới trảm hồn. Trảm hồn không những phải có đại nghị lực còn có cảm giác muốn mạo hiểm. Vì đem võ hồn tách ra khỏi cơ thể để nó tồn tại gần như thân ngoại hóa thân là một việc hết sức nguy hiểm. Cập bậc dưới hoàn toàn có thể dùng thời gian và năng lượng tạp đi lên.

    “Thằng nhóc khốn kiếp!” Một nam nhân có vài phần hơi xấu xí mở miệng nói. Ở phía sau hắn là hư ảnh một câu hoa, Điểm kỳ quái chính là cây hoa này có hình dáng giống như mũi người, bộ dạng cực kỳ quái dị làm cho người ta cạn lời. Chỉ thấy hắn dùng ngón tay chỏ chỉ thẳng Viên Cửu quát lên: “Mày có biết mày làm chúng tao tốn bao nhiêu tiền ở cửa hàng đổ thạch không hả?”

    “...Hừ...” Viên Cửu khoanh tay trước mặt, giọng nói tràn ngập giễu cợt mở miệng nói: “Ta lừa các ngươi? Khi nào? Không phải các ngươi tham lam cướp đá của ta rồi sau đó vì sự tham lam của mình mà bị trả giá hay sao? Mấy trăm linh thạch đó đối với các ngươi là một bài học không tệ đi. Sau này nên học một điều đừng quá tham lam cẩn thận rước họa vào thân.”

    “Ta nhổ vào!” Người nam nhân hơi xấu xí trực tiếp nhổ ra một ngụm nước bọt. Ngón tay tiếp tục chỉ thẳng Viên Cửu trong khi muôn mặt đã vặn vẹo lại: “Mẹ nó... thằng nhóc nhà ngươi. Nếu không phải ngươi liên tục thằng đổ thạch, bọn tao chỉ muốn kiếm một ít sao? Mày lỡ lòng nào lừa dối bọn tao. Lỗi chính là thuộc về mày!”

    “Đúng thế, đúng thế!” Hai tên khác cũng gật đầu phụ họa. Chúng nói làm cho Viên Cửu hoàn toàn cạn lời.

    Chỉ thấy người nam nhân có vài phần ẻo là hơi đưa tay lên. Trong đám người này hắn là người có tu vi cao nhất, giống như nửa bước tiến vào cấp trảm hồn. Ở phía sau lưng hắn là một cây hoa hồng đặc biệt. Hoa hồng màu đỏ nở rộ ra cực kỳ xinh đẹp. Bộ dạng hắn lại tiện tiện kết hợp với đám hoa hồng thực sự làm cho người không còn lời nào để nói.

    Một người khác thì có võ hồn là một cây hoa bắt ruồi với hai cái cánh lá cây có gai ụp vào nhau. Một người khác thì có hình dáng giống như một cái ấm. Toàn bộ đám người đều dùng ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía Viên Cửu.

    “Anh chàng đẹp trai!” Ngươi nam nhân ẻo lả có võ hồn hoa hồng khẽ cười nói: “Chúng ta sẽ không so đo với anh chàng đẹp trai đã lừa chúng ta. Bất kể thế nào nếu không phải anh đã lựa chúng em sao chúng em có thể mất linh thạch vô ích được!” Giọng nói bất nam bất nữ làm cho mọi người nổi da gà nhưng đám người ở đây dù cảm giác ghê tởm nhưng cũng gật đầu đồng ý.

    “Các ngươi mất linh thạch đó là các ngươi đáng đời!” Trong lòng Viên Cửu muốn nhỏ một ngụm nước bọt. Bất quá mặt ngoài hắn vẫn không đổi sắc. Hắn nhìn về phía người nam nhân ẻo là kia mà nheo mắt một cái thật sâu: “Vậy... các ngươi muốn gì?”

    “Chúng ta muốn gì sao?” Người nam nhân ẻo lả khẽ nháy mắt với Viên Cửu nói: “Chỉ cần anh chàng đẹp trai đi cùng chúng ta đến cửa hàng đổ thạch một lần nữa. Chúng ta sẽ ra tiền mua đá như thế nào? Chúng ta cũng chỉ muốn kiếm một bút nhỏ sẽ để anh rời đi!” Nụ cười hắn tự cho rằng đẹp nhất đối với Viên Cửu kèm theo cái nháy mắt cực kỳ ái muội.

    Mấy nam nhân khác muốn nôn, tên nam nhân có võ hồn hoa mũi mở miệng hói với giọng khó chịu: “Âm Dương Nhân, ngươi không phải nói chúng ta sẽ khống chế tên nhóc này? Sau đó bắt ép hỏi hắn bí kíp đổ thạch sao?”

    “Câm miệng!” Nghe được mình bị gọi là Âm Dương Nhân, người nam nhân ẻo là tức giận trực mắng. Ánh mắt có vài phần bất thiện quát lên: “Cẩu Tử... ngươi rất muốn chết phải không?”

    “Ha... ra là vậy!” Đầu Viên Cửu hơi gật xuống, hắn nở nụ cười nhàn nhạt: “Vậy đây là lý do các ngươi chặn đường tấn công ta. Xem ra trong mắt các ngươi phương pháp đổ thách xem ra rất là làm cho các ngươi đỏ mặt. Mạo hiểm lớn nguy cơ như vậy cũng không tiếc chặn giết ta.”

    “Đương nhiên!” Nam nhân hoa nắp ấn gật đầu một cái, ngón tay chỉ thẳng Viên Cửu quát: “Chỉ cần đạt được thứ đó, chúng ta có thể sẽ đổi đời.”

    “Nếu muốn ta giao bí quyết đổ thạch cho các ngươi cũng được!” Viên Cửu gật đầu nói: “Nhưng ta rất tò mò các ngươi làm thế nào biết được là ta. Phải biết rõ ràng ta đã thay đổi hơi thở và dung mạo. Ngay cả bộ quần áo bị các ngươi đánh dấu cũng đã thay đổi rồi kia mà. Làm sao các ngươi có thể tìm được ta!”

    “Đương nhiên là do bản lãnh của ta rồi!” Cẩu Tử cười khẽ nói, ngón tay chỉ thẳng về phía mình: “Võ hồn của ta có thể ngửi được mùi hương người khác từ cả trăm dặm.” Không biết hắn nói dối còn là nói thật, hắn tiếp tục ca ngợi mình: “Dù ngươi đã cố gắng thay đổi mùi trên cơ thể ngươi, ngay cả hơi thở lẫn cả quần áo, khuôn mặt... Nhưng ở trên người ngươi có một mùi hương hoa hồng nhàn nhạt. Mùi hương hoa hồng này rất giống hoa hồng tại khách sạn Hoa Hồng. Với lại võ hồn Âm Dương Nhân lại là hoa hồng nên...” Nói xong hắn cười đưa ngón cái ra.

    “Thì ra là vậy!” Lập tức Viên Cửu hiểu được. Đây là tệ đoan hấp thu sinh mệnh lực đám hoa hồng từ khách sạn Hoa Hồng. Song hắn cười nhẹ nói: “Bất quá bí kíp chỉ có một, vậy ta biết đưa cho đám người nào trong các ngươi đây?”

    “Việc này ngươi không cần xen vào...” Âm Dương Nhân lập tức cười nhạt nó: “Chúng ta lập tức khống chế hắn lại. Sau đó tìm ra phương pháp đổ thạch. Đến lúc đó quyết định lại bàn bạc sau!” Vừa nói ngay lập tức hắn mở đầu động thủ.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---
    Không có việc gì khó chỉ sợ lòng không bền
    Nhà lầu và gái đẹp quyết chí ắt làm nênHidden Content Hidden Content


  2. #22
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Chương 21: Thương nặng

    Bản thân mấy người này vốn là cảnh giới thứ hai hồn hải đỉnh phong. Thực lực tương đương nhân đạo cấp hai đỉnh. Thực lực so với Viên Cửu còn cao hơn mấy một đai cảnh giới. Song Viên Cửu cũng không sợ. Dựa vào thể chất cùng tu vi khôi phục một chút thêm vào các kỹ năng nắm giữ ùn ùn không dứt, hắn cơ bản không sợ.

    Âm Dương Nhân ngay tức khắc đạp mạnh dưới mặt đất. Trong tay hắn xuất hiện một cánh hoa hồng, bàn tay vung lên. Hoa hồng biến hóa trong tay hắn thành những vũ khí sắc bén. Chúng cắt gió bắn thẳng về phía Viên Cửu.

    Nắp ấm hồn sư thì trực tiếp phùng mồm trợn má giống như một con cóc. Một đám dịch nhờn theo đó trực tiếp phun ra bắn về phía người Viên Cửu. Ở bên cạnh không xa, hồn sư có võ hồn hai chiếc lá cũng không chịu thua kém. Bàn tay hắn đặt mạnh xuống đất, nhất thời nơi đứng Viên Cửu lập tức xuất hiện hai mảnh lá lớn trồi lên. Sau đó lấy tốc độ mạnh mẽ chụp thẳng vào.

    Má cẩu từ cũng theo đó phùng lên như miệng ếch. Hắn cũng há miệng ra, một luồng khí phát ra ánh sáng lập lòe phun ra ngoài. Nó hóa thành sương mù nhanh chóng bao trùm đến người Viên Cửu với tốc độ khá nhanh.

    Vụt! Thân ảnh Viên Cửu nháy mắt biến mất, toàn bộ đòn tấn công đám người trực tiếp đánh vào khoảng không. Dung dịch nước bọt bắn ra rơi lên lá cây cùng với mặt đất phát ra từng tiếng xèo xèo cùng với đám khói trắng bốc lên. Đám hoa hồng thì trực tiếp phát ra âm thanh vang dội khi mà chúng khảm sâu vào tảng đá rắn chắc ở phía xa.

    Ở trong thời gian tích tắc đó, thân ảnh Viên Cửu đã xuất hiện ở bên cạnh nắp ấm hồn sư. Bàn tay hóa thành chỉ. Ngón chỏ đưa ra, ánh sáng lập lòe trên ngón tay hắn trực tiếp đâm thẳng vào mặt nắp ấm hồn sư. Ngay tức khắc nắp ấm hồn sư phản ứng nhanh chóng nhảy lùi về phía sau. Bàn tay đưa lên chắn ở trước mặt.

    Phập! Âm thanh phát ra khi mà ngón tay Viên Cửu sắc bén đâm ngập vào bên trong da thịt làm cho nắp ấm hồn sư phát ra tiếng hét thảm: “Aa...” Song Viên Cửu không có truy kích mà bản thân thì nhảy lùi lại. Hắn đã cảm nhận được phía dưới truyền tới cảm giác rung động. Hắn ngay tức khắc nhảy lùi lại.

    Quả nhiên ở phía dưới chân hắn lập tức sụt lún một cái nắp ấm ở dưới đất chứa đầy dung dịch ăn mòn xuất hiện. Những viên đất đá dưới xuống mặt đất phát ra từng tiếng xèo xèo, mùi hương khó chịu bốc thành sương khói hiện lên.

    Bàn chân Viên Cửu vừa chạm đất thì hắn ngay lập tức cảm nhận được nguy hiểm. Nguyên lực dùng vừa rồi cho chiêu thuấn di khiến cho hắn cạn kiệt. Hiện giờ hắn cần thời gian để khôi phục lại nguyên lực đã đã tiêu hao. Bây giờ cách tốt nhất đó chính là kéo thời gian. Song đám người kia há cho Viên Cửu thời gian.

    Thời điểm này ít người qua lại trên con đường này nhất. Đây là thời điểm đám người lấy tốc độ nhanh nhất bắt giữ hoặc giết chết Viên Cửu. Chúng rất sợ sẽ có người xuất hiện ở nơi này. Thị trấn Bách Hoa cấm giết người, cấm tu sĩ giết người vô tội song đối với cường giả thì ước thúc cực nhỏ. Với ở bên ngoài, đội bảo an cũng không có cách nào chỉ có thể một mắt nhắm một mắt mở. Trừ khi việc quá lớn họ mới ra tay dọn dẹp.

    Lập tức ở phía dưới chân Viên Cửu xuất hiện hai lá cây khổng lồ xuất hiện đầy gai nhọn. Chúng giống như một cái mồm há ra trực tiếp muốn cắn nát Viên Cửu. Ngay nơi chân Viên Cửu sắp chạm đất cũng mọc ra tua tua gai nhọn. Viên Cửu tức khắc làm ra phản ứng, bàn tay hắn mạnh mẽ đánh ra một chưởng. Phản lực đem Viên Cửu trực tiếp đấy lên không trung một chút.

    Phập! Hai mảnh lá cây bắt ruồi lập tức vồ hụt. Song nó cũng kịp vạch qua chân Viên Cửu tạo ra một vết cắt khá sâu nơi mắt cá chân. Đôi mắt Viên Cửu hơi nhíu lại một cái. Bàn chân con lại lập tức đạp mạnh lên hai chiếc lá cây bắt ruồi khổng lồ đang chụm vào nhau. Thân hình mượn lực trực tiếp nhảy lui về phía sau.

    Phùng! Một đám khí thối trực tiếp hóa thành quả cầu đánh về phía Viên Cửu. Thân thể hắn uốn lượn trên không trung tránh thoát. Ở phía xa, Cẩu Tử phùng miệng mình trực tiếp phun ra từng quả khí cầu thối hoắc bắn liên hoàn với Viên Cửu.

    Xoẹt, xoẹt... Âm Dương Nhân sử dụng những cánh hoa hồng trong tay giống như ám khí trực tiếp đánh ra ngoài. Chúng dưới bàn tay Âm Dương Nhân thực sự biến hóa khó lượng. Va đập vào nhau phát ra từng tiếng leng keng khó chơi.

    Thân mình Viên Cửu liên tục dậm chân, một bên trân chuyền đến cảm giác đau đớn làm cho Viên Cửu hơi mất thăng bằng. Nháy mắt đó một quả cầu khí thối xẹt qua người hắn. Cùng lúc đó cánh hoa hồng trực tiếp bay tới, Viên Cửu tính toán một chút thấy được một đám quả cầu cùng với một đám cánh hoa hồng. Hắn theo bản năng nhảy uốn người tránh thoát.

    Oanh! Một tiếng nổ vang lên khi mà hai cánh hoa hồng va đập với nhau tóe ra tia lửa. Nó vừa lúc ở bên trong quả cầu khí thối. Ngay tức khắc một vụ nổ xuất hiện, ngọn lửa bốc lên. Những cánh hoa hồng theo đó trực tiếp bị vụ nổ đổi hướng khó mà tính toán.

    Xoẹt, xoẹt, xoẹt... Từng cánh hoa hồng giống như những lưỡi dao sắc bén trực tiếp xẹt qua thân thể Viên Cửu. Phập.... Một cánh hoa trực tiếp khảm nạm thẳng vào sau lưng Viên Cửu. Máu tươi theo đó trực tiếp phụt ra bên ngoài.

    “Hừ...” Tiếng hừ lạnh truyền tới, Cẩu Tử há có thể để cho đối phương yên. Nhân lúc Viên Cửu còn đang bị thương, ngọn lửa còn đang cháy, đây hính là cơ hội tốt. Miệng hắn xuất hiện từng quả cầu nhỏ bắn liên hồi về phái Viên Cửu.

    Oanh, oanh, oanh... Vụ nổ phát ra liên hồi khi chúng bay vào phía bên trong đám bụi đất đang phát ra ánh lửa xanh lập lòe. Khí thể Cẩu Tử phun ra không những có mùi thối mà còn có thể phát nổ đồng thời lại mang theo độc tính không kém chút nào.

    “Cẩu Tử...” Âm Dương Nhân lúc này vội vã quát lên: “Ngươi muốn giết chết hắn sao? Nếu như giết chết hắn, chúng ta làm sao lấy được bí thuật đổ thạch!”

    “...” Cẩu Tử ngay tức khắc ngẩn ra, hắn đưa lên gãi gãi đầu cười nói: “Cái này còn không phải thằng nhóc này cứng đầu sao? Nếu như nó chịu ngoan ngoãn giao ra bí thuật cho chúng ta. Chúng ta đâu cần phải hạ nặng tay như vậy!?”

    Bụi mù dần dần tản đi, đám người cũng không có tiến lên mà hết sức đề phòng nhìn về phía trước. Một đám đất tàn phá khắp nơi, thân mình Viên Cửu nằm liệt ở dưới mặt đất. Song đám người này lại vô cùng cẩn thận. Ngay tức khắc cây bắt ruồi hồn sư đưa tay chạm vào mặt đất. Lần này từ dưới đất mọc lên hai chiếc lá. Chúng rất cẩn thận nâng lên cơ thể Viên Cửu theo đó trực tiếp đem thân thể Viên Cửu trực tiếp kẹp lại.

    “Hắn chết chưa?” Cẩu Tử mắt to mắt nhỏ kỳ quái nhìn cảnh này. Đặc biệt thân thể Viên Cửu còn xuất hiện từng đợt cháy đen cùng với mùi thịt khét truyền tới làm cho đám người lo lắng.

    Nắp ấm hồn sư đưa tay mình lên, hắn lấy ra một đám băng vải băng lên. Vừa đi vừa bắng, hắn lẩm bẩm: “Cẩu Tử, ngươi không phải giết chết hắn rồi đấy chứ?”

    “...” Đôi mắt Âm Dương Nhân nhíu lại, hắn đi cách xa Viên Cửu một đoạn. Bàn tay vươn ra một thanh dây mây dài hơi cứng cáp. Dây mây dài trực tiếp nâng đầu Viên Cửu lên, hắn nhăn nhíu mày trong chốc lát nói: “Tên nhóc con này chưa có chết đâu. Chúng ta nhanh rời đi nơi này. Động tĩnh lớn như vậy sợ rằng sẽ làm cho người chú ý tới.” Nói xong hắn xoay người rời đi.

    “Cẩn thận!” Không biết đột nhiên ai hô làm cho Âm Dương Nhân trực tiếp giật mình. Ngay lập tức này hắn trực tiếp xoay người nhảy lùi ra. Cùng khoảng thời gian ngắn đó Viên Cửu nháy mắt phá hư hai cái lá cây đang bó chặt mình. Cả người Viên Cửu đầy máu nhưng hắn vẫn ngạnh cứng, bàn tay hóa thành nắm đấm khủng bố đánh về phía Âm Dương Nhân.

    Trong nháy mắt đó, Âm Dương Nhân cũng tránh thoái nhưng hắn không biết rằng Viên Cửu đã chớp thời cơ nhanh như chớp này. Bàn tay ngưng tụ máu thịt của mình thành một cây châm. Ngón tay hắn búng ra trực tiếp đem cây châm bắn bay. Nó cực kỳ cẩn mật trực tiếp đâm thẳng vào cổ Âm Dương Nhân.

    Cảm giác được cổ đau nhói, Âm Dương Nhân quát lên một tiếng: “Thằng khốn này!” Vừa nói hắn giận giữ, bàn tay tung ra một cú nện thẳng vào đầu Viên Cửu. Một âm thanh vang dội phát ra: Phanh! Mặt Viên Cửu trực tiếp đập mạnh vào mặt đất làm bụi mù bắn lên. Máu me bắn ra be bét.

    “A...” Âm Dương Nhân còn chưa có làm gì thì một tiếng hét thảm vang lên. Tiếng hét thảm này lại bắt nguồn từ hai người đồng bạn của hắn. Ngay lập tức, Âm Dương Nhân trực tiếp xoay người về phía nơi phát ra âm thanh. Nhìn thảm trạng hai người mà Âm Dương Nhân giật mình. Vẻ mặt từ giật mình theo đó đã biến thành tức giận vô cùng.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Không có việc gì khó chỉ sợ lòng không bền
    Nhà lầu và gái đẹp quyết chí ắt làm nênHidden Content Hidden Content

  3. #23
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Chương 22: Nhân từ

    “Thằng chó nắp ấm chết tiệt, mày đang làm gì vậy!?” Tiếng quát lạnh từ miệng Âm Dương Nhân, hắn vô cùng giận dữ nghiến răng nghiến lợi quát lên: “Mày chẳng lẽ địch độc chiếm bí thuật!”

    “Ta cũng không biết!” Cây nắp ấm hồn sư hô lên một tiếng. Hắn cực kỳ sợ hãi nhưng rõ ràng lúc này cơ thể hắn không theo như bản năng điều khiển trực tiếp sử dụng võ hồn tấn công về phía đoàn người Cẩu Tử cùng với cây bắt ruồi hồn sư. Lòng hắn gào thét lên: “Tại sao, tại sao ta không điều khiển được thân thể thế này.”

    “Aa...” Hai hồn sư bị đòn tấn công nắp ấm hồn sư mà phản ứng hoàn toàn bất ngờ. Họ ngay tức khắc phản ứng nhưng trong giây phút đó làm sao có thể tránh kịp. Cây bắt ruồi hồn sư trực tiếp bị cả đoàn dung dịch ăn mòn phun trúng nửa người. Quần áo trong nháy mắt phát ra tiếng tư tư. Hắn ngay tức khắc trực tiếp dùng võ hồn cùng với năng lượng trong cơ thể trực tiếp bài xích đoàn dung dịch ra ngoài.

    Cẩu Tử khá hơn một chút. Hắn trực tiếp bị ăn nguyên một đòn dung dịch ăn mòn dội trúng cánh tay. Mùi thịt do bị dung dịch ăn mòn và tiếng kêu hét thảm thiết làm cho người khác có cảm giác rợn người. Đám dung dịch ăn mòn rơi trên mặt đất phát ra từng tiếng tư tư. Khói trắng xộc vào mũi làm cho người có cảm giác buồn nôn.

    Âm Dương Nhân ngay tức khắc chạy vọt lên, đồng thời từ bàn tay hắn bắn ra một dây mây màu xanh tràn đầy gai nhọn. Nó muốn bắt lấy nắp ấm hồn sư nhưng cũng đã muộn một thân ảnh từ dưới mặt đất vụt lên. Bàn tay trực tiếp hướng về phía cổ Âm Dương Nhân mà túm lấy.

    “...” Con người Âm Dương Nhân co rụt lại. Hắn không nghĩ tới Viên Cửu còn có sức lực có thể tấn công hắn. Ngay tức khắc chiếc roi gai quất ra thay đổi phương hướng tấn công Viên Cửu cùng lúc thân thể hắn nhảy lùi về phía sau ý đồ kéo dài khoảng cách với Viên Cửu. Con mắt Âm Dương Nhân theo đó trợn tròn, cơ thể hắn cứng lại trong khoảng khắc.

    Pặc! Bàn tay đầy máu túm thẳng lấy cổ Âm Dương Nhân. Hai cánh tay Viên Cửu giống như gọng kìm túm chặt lấy cơ thể hắn. Một nguồn năng lượng mạnh mẽ từ cơ thể Âm Dương Nhân trực tiếp giống như dòng nước vỡ đê ào ạt chút vào trong cơ thể Viên Cửu.

    Chỉ chưa đầy vài hơi, Âm Dương Nhân xuất hiện vẻ mặt hoàng sợ. Toàn thân hắn cảm giác được khí lực còn không có sử xuất ra. Chân tay, cơ bắp hắn cảm giác mềm oặt không có khí lực. Khuôn mặt cũng dần dần biến thành tái nhợt. Khóe mắt và vòm miệng cùng làn da giống như dần dần biến thành nhăn nheo lên. Hắn muốn mở miệng nói chuyện gì đó nhưng miệng không nói nên lời vì đối phương đã bóp chặt cổ hắn.

    Trước con mắt bàng hoàng ngây dại hắn, thân thể Viên Cửu với thương thế nhanh chóng khôi phục lại bằng mắt thường. Mấy hồn sư khác cũng chú ý đền được tình cảnh này. Họ thấy được thương thế Viên Cửu đang nhanh chóng khôi phục lại. Khuôn mặt từ bình thường cũng biến trở lại hình dáng đẹp trai vốn có.

    “Ngươi...” Cây nắp ấm hồn sư run run chỉ ngón tay về phía Viên Cửu hỏi: “Ngươi... đây là tà thuật gì?” Hiện giờ cây nắp ấm hồn sư cũng mạnh mẽ dành lại được quyền kiểm soát cơ thể. Hắn cảm nhận được một đoàn máu thịt ở vị trí gần đại não của hắn. Nó trực tiếp chiếm quyền chủ động, bất quá cây nắp ấm hồn sư mạnh mẽ đem đoàn máu thịt này mạt sát. Dù sao đây cũng là cơ thể của hắn, mạt sát thứ này không khó. Dù có chút nguy hiểm nhưng hắn vẫn là thành công.

    Gần đại não, các mạch thần kinh đều bị máu thịt Viên Cửu kiểm soát mới dẫn đến việc thân thể hắn bị người kiếm soát tấn công đồng bạn. Song tu vi Viên cửu quá thấp nên gặp phải trường hợp như vừa rồi. Dù cho cây nắp ấm hồn sư mạnh mẽ tiêu diệt đoàn thịt đó mà phá hư hệ thần kinh, hắn cũng không phải không có cách nào khôi phục. Chỉ cần để võ hồn hấp thu năng lượng cao một chút sau đó dùng năng lượng tẩm bổ tu bổ đoàn dây thần kinh này là được. Tu sĩ nhưng không giống người thường.

    Phanh! Cả thân thể Âm Dương Nhân bị Viên Cửu ném giống như ném một con chó chết. Vụ va chạm vào mặt đất làm cho cả đám bụi đất bắn tung tóe. Mặt Âm Dương Nhân cày trên mặt đất vài lần rồi mới rơi phịch xuống mắt đất.

    Bàn tay Viên Cửu khẽ đưa lên lau khóe miệng, hắn nhổ ra một ngụm máu tươi rơi trên mặt đất. Vài viên răng trắng lẫn theo máu đỏ rơi xuống dưới mặt đất. Ánh mắt Viên Cửu lạnh lùng nhìn về phía đám người này lạnh lùng. Thân thể cả đám bắt đầu run rẩy, cây nắp ấm hồn sư gần như không bị thương nhiều nhưng cũng sợ hãi lui về phía sau nửa bước.

    “Ta có thể tha cho các ngươi lần này!” Viên Cửu đột nhiên mở miệng lạnh lùng nói. Lời này Viên Cửu làm cho tất cả mọi người ở đây đều ngạc nhiên. Chỉ thấy trong tay Viên Cửu xuất hiện một cái kim bảng hư ảo nhỏ bé lơ lửng. Hắn tiếp tục nói: “Chỉ cần các ngươi thề không được có ý định tìm ta trả thù và không được chơi trò chơi vặn tự. Nếu như các ngươi thề ta sẽ lập tức tha các ngươi hoàn hảo rời đi đồng thời không truy cứu việc này. Song nếu các ngươi vẫn tìm ta trả thù kể cả việc có ý định đi nữa, ta sẽ lấy một thứ có giá trị hơn cả so với tính mạng các ngươi.”

    “Ngươi thực sự...” Con mắt Cẩu Tử mở miệng lớn, hắn kinh hãi hô lên: “Ngươi thực sự tha chết cho chúng ta. Đồng thời còn không truy cứu chúng ta để chúng ta hoàn hảo rời đi!?”

    “Ân...” Viên Cửu gật đầu nhẹ nhàng nói: “Chỉ cần các ngươi thề không có ý định và không chơi trò chơi văn tự để trả thù ta. Nếu như các ngươi vi phạm, ta có quyền lấy một thứ quý giá hơn cả tính mạng các ngươi! Chỉ cần các ngươi thế như vậy ta sẽ để các ngươi rời đi! Đúng rồi chẳng cần dùng tên thật các ngươi thề làm gì vì ta không muốn biết tên các ngươi.”

    “Được!” Cẩu Tử cầm lấy cánh tay đang bị ăn mòn, hắn cắn răng mở miệng nói: “Ta thề, sau này ta tuyệt đối không có ý nghĩ tìm ngươi trả thù. Nếu như ta tìm ngươi trả lời sẽ bị ngũ lôi oanh đỉnh mà chết!”

    “Sai rồi, là tuyệt đối không có ý nghĩ tìm ta trả thù và không chơi trò chơi văn tự. Nếu như ngươi tìm ta trả thù ta có quyền lấy đi một thứ quý giá hơn so với tính mạng ngươi!” Viên Cửu lạnh lùng mở miệng nói.

    “...” Cẩu Tử lại lần nữa hít một hơi, hắn nhắc lại: “Ta thề ta tuyệt đối sẽ không có ý nghĩ tìm ngươi trả thù và không chơi trò chơi văn tự. Nếu như ta tìm ngươi trả thù, ngươi có thể lấy thứ quý giá hơn so với tính mạng ta!” Viên Cửu lúc này mới hài lòng gật đầu nhìn về phía hai người còn lại. Hai người cũng lẳng lặng làm theo y như lời Cầu Tử thề khi Cẩu Tử nhìn ra và dùng ánh mắt đối với hai người.

    “Đến ngươi rồi, đồ bất nam bất nữ...” Viên Cửu lạnh lùng, ánh mắt tràn ngập sát khí: “Ta biết ngươi vẫn còn tỉnh có thể nói được. Thế nào? Không muốn thề vậy để ta giúp ngươi giải thoát nhé?” Âm Dương Nhân đang nằm giả chết ở nơi đó, hắn nghe được Viên Cửu nói lóp ngóp bò dậy và cố gắng nói ra lời thề của mình.

    Thấy bốn người thành thật như vậy, Viên Cửu mới thỏa mãn xoay người rời đi. Nhìn Viên Cửu rời đi như vậy, đám người Cẩu Tử nhất thời hội họp với nhau. Ánh mắt bọn họ còn mang theo không cam lòng. Song bọn họ cũng không dám vọng động. Chỉ thấy Nắp Ấm Hồn Sư mở miệng hỏi: “Chúng ta cứ như vậy để yên cho hắn sao?”

    “Đương nhiên không rồi!” Âm Dương Nhân lạnh lùng nói, vẻ mặt hắn lúc này trông chẳng khác nào nam nhân trung tuổi. Giọng nói biến thành hết sức âm u: “Một thằng nhóc ngây thơ cho rằng bỏ qua cho chúng ta là chúng ta có thể để yên cho hắn. Hắn cũng tin lời thế... có quỷ đi thôi! Về... trở về thị trấn... Chúng ta tìm đến giúp đỡ.”

    Đi được một khoảng khách không xa, Viên Cửu đột nhiên hô lên một tiếng: “Ân...” Khóe miệng hắn theo đó xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt. Bàn tay đưa lên, kim bảng theo đó lơ lửng. Vài vệt ánh sáng ngũ sắc theo đó lập lòe trong chiếc kim bản này. Mép Viên Cửu theo đó kéo lên: “Khí vận ít như vậy... Ha... bất quá vẫn là có mà còn hơn không!”

    “Cứ nghĩ các ngươi được việc!” Đám người Cẩu Tử còn chưa rời đi thì một âm thanh đã vang lên: “Thật đúng là đám phế vật!” Giọng nói này làm cho cả đám người Cẩu Tử có vài phần tức giận.

    Âm Dương Nhân là người đầu tiên quát lên: “là ai? Cút ra đây cho bà!?”

    “Phừng!” Đột nhiên một đoàn khí thể màu nâu theo đó trực tiếp từ trên đầu hạ xuống. Khí vị theo đó nhanh chóng bao phủ lấy đoàn người Âm Dương Nhân này. Một cảm giác cực độ hôi thối xộc vào mũi bọn họ. Con mắt mấy người co rụt lại hô lên: “Ngươi...” Thân thể đoàn người theo chốc lát bắt đầu thối rữa với tốc độ cực nhanh. Mùi thối sộc vào mũi làm cho họ hoàn toàn choáng váng ngất đi. Không quá bao lâu thì thân thể họ hóa thành một đám thịt thối nát không nhìn ra hình dáng gì.

    “Bí thuật đổ thạch là của ta!” Giọng nói lạnh lùng phát ra.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Không có việc gì khó chỉ sợ lòng không bền
    Nhà lầu và gái đẹp quyết chí ắt làm nênHidden Content Hidden Content

  4. #24
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Chương 23: Dụ địch

    Bản thân Viên Cửu cũng có phiền muộn, lúc này cách một thôn trang gần nhất cũng có chút xa. Mà đám người kia cũng chẳng có ngựa xe gì. Xem ra đám người kia có chuẩn bị mà đến. Hắn quan sát sung quanh thấy được cũng không có bất cứ loại thú giống như lân mã thú gì đó. Bản thân đánh quốc bộ hoặc nhờ người đi một chuyến. Đáng tiếc có vẻ như khí vận Viên Cửu quá kém chẳng thể gặp được người nào.

    Ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời dần tối, mặt trăng dần dần mọc lên. Ánh sáng tím nhàn nhạt từ mặt trăng chiếu xuống làm cho khung cảnh trở nên tuyệt đẹp. Vì sao nơi hắn đang sống được gọi là Ngọc Lam tinh vì ở Ngọc Lam Tinh có hai mặt trăng. Khi hấp thu ánh sáng mặt trời và phản chiếu thì một phản chiếu ánh sáng màu vàng, một phản chiếu ánh sáng màu tím. Cả hai cũng xuất hiện sẽ khiến cho ánh sáng cộng hưởng biến thành màu ngọc lam vô cùng đẹp mặt.

    Bất đắc dĩ, Viên Cửu chỉ có thể ăn ngủ ngoài trời. Hắn trực tiếp nhảy vào trong một đám hoa rậm rạp mà chẳng quan tâm ở đó có rắn rết hay không. Toàn bộ cởi sạch chỉ để lộ ra một chiếc quần cộc. Thân thể lõa lồ trong không khí. Đôi mắt nhắm nghiền lại, Viên Cửu lại tập trung bắt đầu hấp thu năng lượng sau khi ăn một vài viên đan dược tích cốc cùng uống chút nước sạch.

    Kể từ lúc tu luyện hạt giống thiên địa đại đạo, Viên Cửu phát hiện được tệ đoan của nó. Không giống như những tu sĩ khác, họ tu luyện động thiên hay tiểu thế giới đều có sự kết nối với thiên địa. Viên Cửu lại tu nội tại giống như ở trong một đất nước lớn thành lập một đất nước nhỏ. Hơn nữa, đất nước nhỏ lại liên tục hấp thu tài nguyên đất nước lớn để lớn mạnh bản thân sánh ngang với đất nước lớn.

    Thiên địa sẽ gây ra lực cản đối với Viên Cửu. Theo lý thuyệt dựa vào nội tại thế giới cộng thêm ngũ hành sinh sôi bất tận, Viên Cửu có thể liên tục hấp thu năng lượng từ ngoại giới bổ sung cho mình. Cảnh giới còn đó, hắn sẽ không sợ căn cơ không ổn. Nếu đủ năng lượng trong vòng một ngày Viên Cửu có thể đạt được đẳng cấp như ngày trước. Đáng tiếc sự thật không giống như vậy. Hấp thu năng lượng tăng cương thế giới càng nhiều, Viên Cửu cảm nhận được khí vận mình tiêu hao càng nhiều. Cho dù bản thân hắn có kim bảng trấn áp và hấp thu khí vận đi nữa.

    Dù khí vận khi Viên Cửu hấp thu năng lượng nhanh chóng trôi đi nhưng hắn không thể không tu luyện. Thực lực chính là con đường tốt nhất trấn áp khí vận và kiếm được khí vận bổ sung tự thân. Khí vận đại biểu may mắn, đại biểu đại cơ duyên nhưng cũng đại biểu đại nguy hiểm. Khí vận có thể lên xuống theo thời gian tùy vào mỗi lựa chọn của người. Khí vận càng thấp, tu vi càng khó tiến, gặp nhiều tai nạn... khí vận càng cao, tu vi mãnh tiễn, làm chơi ăn thật, gặp nguy hóa an...

    Ngồi ở trong bụi hoa, Viên Cửu nhắm mắt bắt đầu trực tiếp tu luyện. Hiện giờ tu vi hắn còn thấp, khí vận trôi đi không bao nhiêu. Tuy nhiên một khi tu vi đạt được đẳng cấp cao như vậy thế giới yêu cầu một lượng khí vận không lổ để trưởng thành. Đồng giá trao đổi.

    Gió nhẹ thổi lên làm cánh hoa nhỏ lay động. Dưới mặt trăng màu tím huyền ảo và xinh đẹp, chúng càng trở nên thơ mộng hơn. Cả người Viên Cửu trong lúc này hòa mình vào đám cây cối. Nếu như người không nhìn kỹ còn tưởng rằng hắn chính là một viên đá không hơn không kém.

    Năng lượng từ trong thiên địa, cây cối, hoa cỏ đất đai... Vạn vật đều có linh, đạo có trong vạn vật. Chúng đều có khí riêng bản thân mình. Tất cả đều phát ra linh khí từ bốn phương tám hướng, chúng hóa thành một đám sương mù màu trắng nhàn nhạt tiến vào trong cơ thể Viên Cửu. Nhất thời, toàn thân Viên Cửu như được che phủ trong một cái kén màu trắng.

    Trời trở về đêm, ánh trăng treo cao, thời tiết cũng biến thành se lạnh. Mây đen xuất hiện, chúng che khuất đi ánh sáng tuyệt đẹp của mặt trăng. Phía dưới một mảnh màu đen hắc ám, ngón tay giơ lên sát mặt cũng khó quan sát.

    Ẩn sâu trong bóng tối, một con mắt lành lạnh hơi nheo lại. Miệng hắn kéo lên, trong nháy mắt đó hắn làm ra hành động. Một cơn gió nhẹ tại vị trí trên cành cây cao rậm rạp cánh nơi đó mấy trăm mét đã hành động lên. Bóng đen giống như quỷ mị di chuyển trong những cành cây, nhanh nhẹn và nhẹ nhàng như một con sóc. Không vì trời tối âm u mà có điều sai lầm.

    Đôi tai Viên Cửu khe khẽ nhúc nhích. Tiếng xào xạc lá cây cùng với cơn gió nhẹ đập vào tai Viên Cửu làm cho hắn hơi nhăn mày. Khóe miệng hắn theo đó kéo lên. Đôi mắt vẫn nhắm nghiền lại, bản thân trực tiếp lâm vào trạng thái tu luyện. Quanh thân vẫn lượn lờ một lớp sương trắng mong mỏng.

    Vụt! Thân ảnh bóng đen dừng lại ở trên cành cây đại thụ ở gần đó. Đôi mắt sắc bén nheo lại, miệng hắn hơi há ra. Từ miệng hắn xuất hiện một luồng khí hơi màu đen dưới đêm đen thật sự là khó phát hiện. Nó trực tiếp hướng về phía dưới bắt đầu từ từ lan tràn. Chúng hòa lẫn vào trong năng lượng đang tràn tới tiến vào trong cơ thể Viên Cửu.

    “...” Mũi Viên Cửu nhăn lại, một cảm giác thối giống như mùi xác chết sộc vào mũi của hắn làm cho hắn nhăn mày lại. Đôi mắt hắn từ từ mở ra nhưng đúng lúc này thì bóng đen cũng đã hành động. Hắn lập tức vọt lên trên đỉnh đầu Viên Cửu.

    Hai má bóng đen giống như một con ếch phùng lên hết cỡ. Miệng hắn mở lớn: “Khè...” Theo một âm thanh phát ra, loại khí đậm đặc khủng bố nháy mắt chút xuống phía dưới. Đám hoa cỏ đang tươi tốt ở phía dưới lập tức nháy mắt khô héo. Mũi thối sộc thẳng lên tận trời cao khiến phong vân biến sắc.

    Viên Cửu cũng trực tiếp đưa tay lên che mũi của mình. Tuy nhiên cảm giác thối hoắc vẫn truyền đến làm thân mình Viên Cửu lảo đảo. Đồng thời da thịt cũng truyền tới cảm giác bị hư thối ăn mòn. Toàn thân làn da bắt đầu biến thành ứ đọng mủ nước và hóa thành màu đen. Thân thể va đập nặng nề vào mặt đất: “Bành!”

    Đám mây từ từ bị cơn gió đuổi đi, ánh trăng màu tím xinh đẹp lại chiếu xuống mặt đất. Bàn chân bóng đen cũng chạm trên mặt đất. Thân hình hắn có phần to con, hư ảnh một cái bông hoa kỳ dị to tưởng đằng sau lưng hắn hiển lộ ra ngoài. Cả cơ thể hắn như bao phủ trong mộ lớp khói màu đen sặc mùi xác chết. Nó có phần nhụy dài ra như cái bắt ngô hoặc như cái dương vật. Cảm giác làm cho người buồn nôn.

    Mùi thối đi qua, cây cỏ khô hép. Nhưng hắn lại có thể tiến vào bên trong mà không có bất cứ sự kiêng dè nào cả. Bản thân hắn chính là sử dụng võ hồn hoa xác chết, làm sao hắn còn sợ mùi hôi thối từ cây hoa mình phóng ra. Thân mình hắn tiến về phía Viên Cửu đang nằm liệt dưới mặt đất. Vẻ mặt hắn xuất hiện một nụ cười thoải mái.

    Bất quá bản thân Lỗ Bang vẫn là rất cẩn thận. Đôi mắt hắn nheo lại nhìn về phía Viên Cửu. Bàn tay từ trong không gian trữ vật lấy ra vài cái ám khí bằng châm sắc nhọn. Bàn tay vung lên, những cây châm mang theo khí thối trực tiếp đâm xuyên vào khủy tay và khủy chân Viên Cửu. Lập tức Viên Cửu cả người run rẩy nhưng đôi mắt cũng không có mở ra.

    “Xem ra thực sự là bị hôn mê!” Lỗ Bang mở miệng nói. Khóe miệng theo đó hơi kéo lên, bay giờ hắn đã tin tưởng trực tiếp tiến sát gần về phía Viên Cửu. Hai chân hơi khụy xuống, bàn tay trực tiếp vươn lên túm lấy tóc Viên Cửu theo đó kéo đầu hắn lên. Năm ngón tay đưa lên vỗ vỗ vào má Viên Cửu phát ra từng tiếng chan chát: “Dậy, dậy thằng nhóc... nhanh dậy cho ông mày!”

    “...” Đột nhiên Viên Cửu trừng mắt ra làm cho Lỗ Bang giật mình một cái. Chiếc kim đâm tay phải Viên Cửu nháy mắt bị hắn bức bắn thẳng ra bên ngoài. Lỗ Bang muốn hô lên một tiếng thì một nắm đấm khủng bố trực tiếp đánh thẳng vào ngực với tốc độ xé gió. Cú đấm mạnh như một cái búa tạ hung hăng đập mạnh làm cho cả người Lỗ Bang bị đánh bay.

    Phanh! Thân thể Lỗ Bang trong nháy mắt đó cảm giác như cả người tán giá. Ngực truyền tới cảm giác cực độ đau đớn. Miệng trực tiếp phốc ra một cái, máu tươi theo đó trực tiếp nôn ra bên ngoài. Hắn ngã nhoài ở trên mặt đất và lê dài đi mấy mét. Nhưng hắn phản ứng rất nhanh lập tức thăng bằng thân thể và bật dậy. Nhưng miệng lại ngọt ngọt, một âm thanh phốc ra, máu tươi trực tiếp phun ra ngoài. Bàn tay đưa lên đỡ ngực của mình.

    Hai tay Viên Cửu nắm thật chặt. Mấy âm thanh phốc, phốc vang lên... Những cây kim châm trực tiếp bắn thẳng ra bên ngoài. Đồng thời làn da màu đen cũng dần dần biến mất. Chúng hóa thành khói đen theo làn da bắt đầu thoát ra bên ngoài. Ánh mắt cũng càng ngày càng lạnh nhìn về phía người nam nhân kia nói: “Ngươi là một trong số đám người ở cửa hàng đổ thạch Bách Hoa!?”

    “ngươi...” Lỗ Bang lập tức run rẩy, một tay sờ ngực, một tay chỉ thẳng Viên Cửu: “Ngươi không có bị khí thối ta gây hôn mê!” Hai hàm răng Lỗ Bang cắn lại, khóe miệng hắn vẫn còn một tia máu dài kéo tới cằm.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Không có việc gì khó chỉ sợ lòng không bền
    Nhà lầu và gái đẹp quyết chí ắt làm nênHidden Content Hidden Content

  5. #25
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Chương 24: Kịch chiến

    Con mắt Viên Cửu ngay tức khắc cau lại. Hắn hô ra một ngụm khí màu đen. Khí này chính là độc khí mà Lỗ Bang thổi ra bị Viên Cửu hấp thu vào trong người. Sau khi bức ra đám khí độc, cơ thể Viên Cửu nhanh chóng khôi phục với tốc độ chóng mặt, hắn bình tĩnh trả lời: “Mùi thối đó thực sự làm người buồn nôn! Độc tính thật mãnh liệt đối với cường giả nhân đạo cấp ba cũng cảm giác khó khăn.”

    “Vậy...” Lỗ Bang run run mở miệng hãi hùng hỏi: “Ngươi vì sao không có việc gì? Giống như độc thối ta không có tác dụng với ngươi?”

    “Ta có khả năng miễn dịch với độc cực cao!” Đầu Viên Cửu nghiêng một cái, hắn cười khẽ nói: “Mặc dù thực lực ta kém ngươi bất quá ta có những ưu thế rất cao. Võ hồn ngươi độc khí làm cho người ta có cảm giác buồn nôn khó đối phó. Nhưng đối với ta mà nói, bất quá như thế!”

    “Thằng nhóc!” Lỗ Bang nghe được giọng nói khinh khỉnh đó, mặt hắn hơi tái đi. Hắn cảm nhận được rồi cái dáng vẻ khinh bỉ đối phương đối với hắn. Nó làm cho tâm cảnh Lỗ Bang mang theo vài phần tức giận. Nhờ loại võ hồn hoa xác chết mà cùng cảnh giới hắn khó gặp đối thủ. Xem ra lần này hắn đã phải thiết bảng. Bất quá hắn cũng không phải chỉ dựa vào mỗi hoa xác chết mà thôi. Bàn tay nắm chặt lại, gân xanh theo đó nổi lên: “Ngươi cho rằng ta mỗi có được võ hồn thôi sao?”

    “...”Mi mắt hơi nheo lại, Viên Cửu cũng hơi đề phòng. Từ túi không gian nho nhỏ, Lỗ Bang trực tiếp kéo ra một thành kiếm khổng lồ. Hắn đem thanh rìu khổng lồ này xách thẳng lên vai mình. Thân ảnh cao lớn hắn nhất thời trông có vài phần uy vũ.

    Theo một tiếng quát, Lỗ Bang trực tiếp đạp chân mạnh xuống đất. Mỗi bước chân hắn đều phát ra tiếng rung động: “Thằng nhóc để ông dạy cho mày chút hồn sư là không phải dựa vào miệng mà dựa vào nắm đấm. Người nào nắm đấm lớn, người đấy là đạo lý đó. Hiểu chưa con!” Mỗi bước đi hắn đều hơi làm cho mặt đất rung rung và bước chân hắn thị để lại trên mặt đất vệt sâu hoắm. Chiếc rìu hắn to tướng, to bằng cả người hắn với hai lưỡi trên và lưỡi dưới sắc lẻm như một trảm đầu đao. Dưới ánh trăng lờ mờ, nó phản chiếu ra ánh sáng lập lờ ở lưỡi đao cho dù nó đang bị đoàn khí thể màu đen bao lấy.

    Oanh! Chiều rìu khổng lồ từ trên không trung trực tiếp bổ thẳng về phía Viên Cửu. Trong tích tắc Viên Cửu né tránh sang một bên. Song cũng hoàn toàn không có tránh được đòn tấn công này. Ở chiếc rìu bao bọc một lớp khí màu đen thối hoắc. Khi va chạm với mắt đất thì nó đem mặt đất đập vỡ nát.

    Tiếng nổ vang lên, một tia lửa lóe lên khiến cho khí thể màu đen bốc cháy. Đồng thời khí thể bốc cháy bám vào bùn đất đá vụn lập tức bắn tung tóe. Chúng trực tiếp bắn vào mắt Viên Cửu làm cho đi tầm nhìn của hắn. Chiêu thực quả thực có vài phần vô lại nhưng khá hiệu quả. Nếu như đổi thành tu sĩ khác thì họ nhất định sẽ bị Lỗ Bang xử lý.

    Vụ nổ mạnh làm cho chiếc rìu trực tiếp sinh ra phản lực với mặt đất. Tốc độ chém rìu của Lỗ Bang lại nhanh hơn. Hắn theo đó quét ngang sang bên với tốc độ nhanh chóng. Đoàn khí thể màu đen ở cây rìu cũng bốc cháy. Nó biến cả chiến rìu to tổ chảng trực tiếp bị Lỗ Bang quét ngang.

    Tức khắc Viên Cửu lại lần nữa nhảy ra xa hơn nhưng há đơn giản như vậy tránh đòn tấn công Lỗ Bang. Chỉ thấy một đám lửa đỏ rực trên chiến rìu hóa thành một lưỡi lửa hình nửa vầng trăng đánh về phía Viên Cửu. Thân mình Viên Cửu vẫn hơi còn trên không trung. Vừa chạm vào mặt đất thì lưỡi nửa hình nửa vầng trăng đã tới gần, hắn chỉ có thể nghiêng đầu tránh thoát.

    Tích tắc đó hình nửa vầng trăng cắt ngang qua mái tóc mái hắn. Mái tóc mái theo đó trực tiếp hóa thành một ngọn lửa nhỏ. Hai tay chống xuống đất, Viên Cửu trực tiếp uốn lượn thân thể về phía sau trực tiếp tránh thoát đòn tấn công này. Lỗ Bang ngay tức khắc tiến công không xa. Rìu chiến huy động giống như vô cùng nhẹ nhàng cho thấy được sức mạnh thân thể Lỗ Bang. Không nghĩ thân thể Lỗ Bang mạnh như vậy.

    Lại một phát chém ngang gần trong gang tấc. Lần này Viên cửu trực tiếp nghiêng người đồng thời năm ngón tay ấn lên trên mặt rìu. Thân thể nghiêng lại tung một cú đá cực mạnh liên đầu Lỗ Bang. Cú đá mạnh mẽ đập mạnh lên đầu hắn phát ra một âm thanh trầm muộn: “Phanh!”

    Đầu bị một cú đá mạnh mẽ làm cho Lỗ Bang trực tiếp cảm giác được choáng váng. Song hắn phản ứng cực nhanh, thân thể lùi lại. Toàn thân lập tức bốc ra khí thối ngùn ngụt, hoa xác chết ở phía sau lưng hắn đồng thời ra ánh sáng mạnh liệt. Hoa xác thối cùng từ hư ảnh trở nên ngưng thật vài lần. Nhất thời khí thế bắn tung tóe ra bốn phía.

    Phừng, phừng.... Những tia lửa theo đó xuất hiện. Bàn tay Viên Cửu vẫn bị một đám lửa bám lấy. Hắn ngay tức khắc nhảy lùi lại tránh những tia lửa khủng bố bắn ra ngoài. Mùi hôi thối mang theo thực sự nồng nặc vô cùng. Nó làm cho Viên Cửu trong khi bay ra nhăn mày một cái.

    Lỗ Bang quyết ý không tha, hắn lập tức há miệng trực tiếp phun ra một quả cầu khí thể màu đen. Khí thể màu đen lập tức bốc cháy. Bắn về phía Viên Cửu lập tức phát ra từng tiếng nổ mạnh trong không trung. Rõ ràng người nam nhân này đã tính toán lượng kích phát và khoảng cách phát nổ.

    Oanh, oanh, oanh... Thân ảnh Viên Cửu theo đó chớp động. Quả bóng khí lửa màu xanh liên tục nổ vang làm cho người ta có cảm giác mười phần chán ghét. Bất quá Viên Cửu cũng khó làm gì được đối phương. Khi hắn vừa chạm vào mặt đất thì cũng là lúc hai bàn tay vỗ mạnh xuống đất thay vì hai chân của mình.

    Vụt, vụt... Đột nhiên cảm nhận được gì đó, Lỗ Bang ngay lập tức nhảy lùi sang một bên tránh thoát. Phía dưới chân hắn đột nhiên mọc lên một đám đá sắc nhọn giống như mũi giáo đâm về phía cơ thể hắn. Song chiếc rìu bốc lửa lập tức đưa ra chắn được đòn tấn công trí mạng của Viên Cửu.

    Phập, phập... Bất quá chúng vẫn đâm về phía được đùi và chân Lỗ Bang. Chúng phá da Lỗ Bang và đâm vào thịt hắn làm cho hắn cảm giác được đau đớn. Đáng tiếc phòng ngự Lỗ Bang quá cường, chiêu thức này hoàn toàn không có nhiều tác dụng.

    “Hống!” Chợt Lỗ Bang phát ra một tiếng rộng rỡ, toàn bộ khí thể màu đen không tiếp tục bốc cháy. Nó bị Lỗ Bang nháy mắt hút vào trong cơ thể mình. Theo sau hai mắt Lỗ Bang trực tiếp biến thành đỏ bừng. Bàn chân hắn dẫm mạnh lên mắt đất.

    Oanh! Mặt đất phát ra một tiếng nổ vang, thân ảnh Lỗ Bang theo đó bắn đi với tốc độ nhanh như một viên đạn. Một rìu nháy mắt chém ra với tốc độ nhanh chóng. Viên Cửu phản ứng không chậm trực tiếp nhảy lên một bên tránh thoát. Lập tức một hình vệt cắt màu đen xẹt qua đánh về phía một cái cây.

    Ầm! Lập tức cái cây trực tiếp bị cắt ngang. Viên Cửu hơi co rụt lại con mắt. Lực lượng, tốc độ người này rõ ràng lại nhanh hơn một chút. Ngay sau đó hắn nhìn thấy được cảnh tượng kinh ngạc. Khi bàn chân hắn dẫm trên một cái lá cây, thân mình nhẹ nhàng khinh phiêu.

    Xoẹt, xoẹt... Rìu múa lay động sinh ra giống như ảo ảnh. Mỗi lần Lỗ Bang chém ra lập tức sẽ xuất hiện một vệt cắt gió màu đen hình nửa vầng trăng khuyết. Mỗi lần như vậy Viên Cửu lại có vài phần trật vật tránh né. Mỗi lần va đập vào đá cây cối nó đều phát ra từng đợt phá hư cực mạnh. Hoa cỏ cây cối hoàn toàn tan nát trước đòn tấn công Lỗ Bang.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Không có việc gì khó chỉ sợ lòng không bền
    Nhà lầu và gái đẹp quyết chí ắt làm nênHidden Content Hidden Content

    ---QC---


Trang 5 của 110 Đầu tiênĐầu tiên ... 345671555105 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status