Chương 15
Đạo Kỳ thấy Thúy Kiều bộ dạng không nhiệt tâm giao tiếp liền mắt hướng đến Thiên Cơ, tên này xem chừng mới là nhân vật chính, Đạo Kỳ ánh mắt ngược lại rất tốt, không vì Thiên Cơ tu vi không vào mắt mà khinh thị, một bộ dạng lấy lòng cười nói:” Tại hạ Đạo Kỳ, hộ pháp của Thần Kiếm môn xin ra mắt các vị đạo hữu”.
Thiên Cơ ngược lại thật sự là tên vừa mới ra khỏi nông thôn đến thành thị, cũng không nhận biết Thần Kiếm môn là cái bộ dạng gì nhưng nhìn tư thái lấy lòng của Đạo Kỳ thật làm hắn thỏa mãn một bộ dạng.
“Thần Kiếm môn là môn phái cấp bậc gì”? Thiên Cơ xoay đầu hỏi Thúy Kiều, nói đến hành gia một bộ kiến thức, hắn ngược lại có Thúy Kiều, bản thân Thiên Cơ cũng muốn tham gia đại hội tông môn vì mình hảo hảo tìm một tông môn tốt.
Thúy Kiều một bộ mặt lạnh nhạt không xem vào đâu cất tiếng:”Nhỏ nhỏ bát phẩm tông môn, thực lực cao tầng chỉ có vài cái Kim Đan kì thực lực trong bát phẩm tông môn chỉ miễn cưỡng xem như nhị lưu không thành đại khí”, Thúy Kiều đối với Thiên Cơ thân mật hiền dịu bao nhiêu, tính cách thật bên ngoài lại lạnh lùng cao ngạo bấy nhiêu, nàng thật có tư cách này, thân là hạch tâm đệ tử của Thất phẩm môn phái Nữ Kiếm môn, thật có thể không xem Thần Kiếm môn để vào mắt.
Nghe Thúy Kiều bình phẩm, Đạo Kỳ ngược lại chảy mồ hôi, tuy bị hạ thấp một bộ mặt nhưng không dám phản bác, nhìn niên kỉ của Thúy Kiều không đến hai mươi một thân tu vi có thể so với hắn, bản thân hắn thực lực trong tông môn thuộc về dạng cao trung, chỉ dưới vài vị trưởng lão cùng tông chủ, niên kỉ cũng đã ngoài sáu mươi, so với nàng rõ ràng cái rắm cũng không bằng.
Thiên Cơ ngược lại hành gia trong giao tiếp, cũng không phải là tên ra vẻ đánh mặt người khác, người trước hướng hắn biết điều nói đến hắn đều đáp lại một bộ mặt tốt, Thiên Cơ liền hướng đến Đạo Kỳ Khoác vai nói vài câu giúp Đạo Kỳ một cái bậc thang đi xuống.
“Ngươi ngược lại cũng đừng ra khí, nàng nhưng là đệ tử hạch tâm Nữ Kiếm môn một thân thực lực so với ngươi càng hung, tính tính chính là như thế cao ngạo.”
Đạo Kỳ mặt liền biến sắc kinh nghi, Thất Phẩm hai từ nhưng đủ đè bẹp bao nhiêu cái Bát Phẩm hướng đến, phóng tầm mắt ra xa, cả cái Thiên Sơn Quốc không có đến ba cái Thất Phẩm tông môn, Bát Phẩm ngược lại có cả bó, đủ để hình dung sự chênh lệch.
Đạo Kỳ nhìn Thiên Cơ khoác vai mình tùy hứng vui vẻ nói mà không có vẻ gì là chán ghét, liền vui vẻ cất tiếng hỗn cùng hắn một tràn:”Thất kính thất kính, lão ca ngược lại hơn ngươi một cơ số tuổi liền tự nhận đại ca, gọi ngươi là tiểu đệ không biết có được?”
Thiên Cơ cười hào sảng đáp:”Haha, ngược lại hợp ý lão đệ, tiểu đệ Thiên Cơ xin ra mắt lão ca, xin lão ca giúp đỡ”.
Nếu có vài đệ tử tông môn quanh đây xuất hiện nhìn đến liền trào ra cả hai mắt, từ lúc nào hộ pháp của một bát phẩm tông môn hỗn cùng một tiểu từ phàm tục.
“Tốt, Thiên Cơ lão đệ, lão ca là hộ pháp của Thần Kiếm môn, ngược lại cũng đánh ra vài cái danh tiếng, nếu ngươi gặp khó, liền có thể báo danh hào của ta, xem chừng có thể giúp ngươi một hồi”, Đạo Kỳ cười vui vẻ đáp
Tên này rõ ràng là lão cáo già, cái gì lão ca tiểu đệ, ngược lại chỉ là hình thức, nếu hắn thực có cái gì nghĩa khí liền không nhìn tên Thành Chủ sinh sinh bị đánh chết, Thiên Cơ nhếch mày tiếu ý.
Hành gia lẫn nhau rõ ràng không vạch trần, Thiên Cơ hắn tu vi yếu cần nhất là những mối quan hệ như thế này, một ít tay chân nhỏ thay hắn làm việc cũng tốt.
“Tiểu đệ tu vi tốt như thế, thực có thể tham gia tông môn đại hội, lão ca ngược lại có thể dẫn tiến ngươi, tốt nhất gia nhập tông môn của ta”, Đạo Kỳ nhìn một thân tu vi của Thiên Cơ xem như miễn cưỡng hợp cách vào tâm nhãn của hắn, liền thuận lợi đưa thuyền.
Người vô tình liền hữu ý, xảo hợp Thiên Cơ hắn lại muốn hỗn một chân trong tông môn đại hội, ngược lại tốt, vừa xuất môn liền có ngươi dâng đến cửa, nếu Thúy Kiều nghe được tiếng lòng của hắn liền cười khổ, nàng nhưng thân Thất Phẩm tông môn hạch tâm đệ tử hoàn toàn có thể giúp hắn thanh thanh sở sở tìm một vị trí tốt hơn nhiều a.
“Hảo hảo, tiểu đệ ngược lại muốn xem tông môn là tràn diện gì,tu pháp là trò gì, ngược lại hợp ý tiểu đệ, nếu có thể được lão ca giúp đỡ còn gì tốt bằng”
Nghe Thiên Cơ đáp, Đạo Kỳ liền cười gượng, tên này rõ ràng bất thành khí khó hiểu tại sao lại hỗn đến hai mỹ nhân thực lực một ngang với hắn cái kia so với hắn càng cao thâm khó dò.
“Hảo, nhất định, nhìn Thiên Cơ tiểu đệ hẳn mới đến Bá Môn thành, chưa xem đến hết sự phồn hoa, không đến vài canh giờ, Bảo Lộc Cát liền tổ chức một đấu giá đại hội, quy tụ khá nhiều bảo vật, xem chừng có vài thứ hợp nhãn ngươi”.
“Bảo Lộc Cát lại là thứ gì?” Thiên Cơ lại một bộ mặt khó hiểu hướng đến Thúy Kiều, Thúy Kiều ngược lại không tỏ vẻ gì mà cất tiếng, nàng dẫn cũng thích ứng cái thân phận tiểu bách khoa kiêm thư kí của Thiên Cơ.
“Bảo Lộc Cát xem như một thế lực cực lớn, bất kì nơi đâu đều có chi nhánh xuất hiền, nhìn xuyên Thiên Sơn Quốc, không có một thành trấn nào là không có Bảo Lộc Cát, bọn hắn chỉ làm chuyện sinh ý, không xen vào chuyện thế lực, nhưng ngược lại là một cự đầu”.
“Ngưu đến thế, còn không phải có rất nhiều tiền”, Thiên Cơ kinh ngạc cất tiếng, trong đầu liền xuất hiện vài ý nghĩ xấu, có phải hay không nên thu phục cái Bảo Lộc Cát này, như thế cái dạng gì pháp bảo linh dược đều tới tay hắn, trong các ngưu tiểu thuyết các nhân vật chính thường khinh thường đánh cướp, hắn lại không phải cái gì hiền nhân, thứ tốt nên trước cho hắn hưởng dụng.
“Ting”
“Nhiệm Vụ Phụ: Thu Phục Bảo Lộc Cát chinh nhánh Thiên Sơn Quốc”
“Miêu Tả Nhiệm Vụ: Vì chủ nhân sinh ra ý tưởng tham niệm đối với Bảo Lộc Cát, hệ thống liền xếp đặt hợp cách nhiệm vụ”
“Yêu Cầu Nhiệm Vụ: Thu Phục Thành Công Bảo Lộc Cát Chi Nhánh”
“Phần Thưởng: Thần Tiên Triệu Hoán Thẻ x1, Linh Căn thẻ x2, Tị Thủy Châu x1”.
“Mã Thí, lại còn xuất hiện nhiệm vụ lại còn đến hai linh căn thẻ, còn có cái gì Tị Thủy Châu”, Thiên Cơ tâm lý phần khởi, hệ thống rõ ràng hỗ trợ làm ác, hắn tham niệm vừa động liền hai tay cổ vũ người đến, mau mau cướp bóc, hảo lại hợp tâm lý Thiên Cơ hắn, sau này xem thứ gì hợp mắt tốt nhất liền chộp tay đến hệ thống lại ban thưởng.
Thanh Thanh chu môi không khó chịu cái bộ dạng đắc ý của Thiên Cơ liền tạt cho hắn một gáo nước lạnh:”Chủ Nhân, hệ thống chỉ xuất hiện nhiêm vụ giúp chủ nhân trưởng thành tốt hơn, không phải cứ xuất động tham niệm liền có nhiệm vụ, không nên mơ tưởng”.
“Ngưu”, tiểu la lị này lại dám đạp đổ ý tưởng hào hùng của chủ nhân hắn, đáng đánh, liền bộ dạng giả vờ bực tức, tay quơ quơ muốn bắt lấy tiểu la lị Thanh Thanh đánh đau mông nàng, Thanh Thanh ngược lại cười vang bay lung tung không cho Thiên Cơ chụp đến.
Nhìn Thiên Cơ phản ứng khi thì cười khi thì nheo mày, khúc cười lại động tay chân khắp nơi khiến cho Đạo Kỳ kinh nghi một bộ dạng trong lòng thầm nghĩ:”Cái tên này không lẽ có vấn đề về đầu óc, dẫn hắn đến Bảo Lộc Cát có phải hay không phá rối”.
Thúy Kiều cùng Trưng Trắc ngược lại quen thuộc hành vi của Thiên Cơ liền làm ngơ không làm ra phản ứng, cái chủ nhân này của bọn nàng lâu lâu miệng nói vài tử quái gở hành động khác lạ, không có gì xa lạ.
“Đạo Kỳ lão ca, ngươi mau mau dẫn đường, ta muốn xem Bảo Lộc Cát đấu giá hội trường to nhỏ thế nào”, Thiên Cơ hưng phấn nói.
“Hảo, Bảo Lộc Cát ở phía trước, theo ta tiến đến”, Đạo Kỳ phất tay, một bộ dạng làm người dẫn đường đánh ra lối đi.
Thúy Kiều ngược lại cũng không có ý đến xem nhưng vì Thiên Cơ mà cất bước theo sau, Bảo Lộc Cát này thường đấu gia những thứ đối với nàng có hữu dụng bất ngờ nhưng ở nho nhỏ Bá Môn Thành này ngược lại khó có thể xuất hiện thứ gì tốt.
Ngược lại Linh Nhi thì hưng phấn kéo tay Trưng Trắc theo sau, nàng cũng là rất hào hứng xem tràn diện náo nhiệt.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile