TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 110 của 110 Đầu tiênĐầu tiên ... 1060100108109110
Kết quả 546 đến 550 của 550

Chủ đề: Thiên Đế Đại Đạo

  1. #546
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Chương 545: Lần nữa tới Ngũ Pháp tông

    Con mắt Viên Cửu có vài phần kỳ quái quan sát lão già này. Hắn cảm giác được giống như lão già này cũng không phải người đứng đắn gì. Nếu như để lão già này làm hộ đạo giả của hắn, hắn sợ bị lão già này hố chết. Khóe miệng Viên Cửu theo đó hơi kéo lên, hắn hộc ra một hơi: “Đa tạ tiền bối đã đối với ván bối thưởng thức như vậy. Thế nhưng vãn bối vẫn hy vọng theo nghe theo sự sắp đặt của Thiên Đạo Chính Khí Minh!”

    “Thằng nhóc con này...” Lão già thở phì phò: “Xem ra ngươi chê lão phu thực lực không đủ. Đám nhóc trẻ tuổi ngươi đúng thật là...” Viên Cửu chỉ có cười mà không đáp. Có ngốc mới đi biên minh, càng giải thích thì càng đen mà thôi.

    Mấy ngày trôi qua, Viên Cửu theo đó mang theo Slayer, Hồ Mị Nhi cùng với thiếu nữ Bạch Yểu Yểu đi tới Ngũ Pháp tông. Hắn cũng hết sức tò mò, Bạch Yểu Yểu như thế nào lại muốn cùng với hắn tới Ngũ Pháp tông.

    Đoàn người ngồi với nhau tụ họp trong một căn phòng rộng rãi. Viên Cửu càng nhấp một ngụm trà rồi đáp: “Chính là ý như vậy. Hiện giờ thế giới MU mặc dù trong tay chúng ta nhưng cũng lệ thuộc về sự quản lý của Ngọc Lam Chủ. Ngọc Lam Chủ cũng chỉ cần có tín ngưỡng cùng với khí vận khi giết người. Cơ bản sẽ không xen vào việc quản lý ở thế giới MU.”

    “Vậy ngươi muốn như thế nào?” Người thiếu nữ lập tức nhíu mày thật sâu: “Muốn ta giúp ngươi một tay?”

    “Cũng không có cái gọi là...” Viên Cửu hô ra một hơi: “Bây giờ toàn bộ cư dân lục địa MU đã chẳng có mấy. Xem ra may mắn cũng có vài cá nhân có thể sống sót. Mà đối với người lục địa MU mà nói thì nhiều phương pháp tế luyện đã thất truyền. Song chúng ta nắm giữ thế giới MU có thể tái tạo lại các phương pháp đặc biệt này.”

    “Dù sao tinh cầu sẽ ghi lại ký ức của nó. Chỉ có người nắm giữ thế giới chi tâm mới có thể xem được. Tuy nhiên nó cũng cần cả một khoảng thời gian rất dài. Đồng thời những người tinh thông luyện đan, luyện khí, dược tề, trận pháp... Mà ngũ pháp tông các cô nắm giữ những thứ này. Đặc biệt còn tinh thông các thứ của huyền huyễn vực. Ai rõ hơn ngũ pháp tông ở Ngọc Lam Tinh kia chứ?”

    “Đó là đương nhiên!” Khổng Tước kiếu ngạo và cao giọng đáp: “Ai có thể vượt qua Ngũ Pháp tông chúng ta ở Ngọc Lam Tinh này chứ? Mấy môn phái và thế gia lục địa khác cũng làm sao có thể so sánh được với Ngũ Pháp tông chúng ta!”

    “ha...” Viên Cửu lại khe khẽ cười khẽ. Mà Hồ Mị Nhi hơi ở bên cạnh cười có chút hứng thú và châm biếm. Điều này làm Viên Cửu khó hiểu: “Mị Nhi, có chuyện gì rất đáng cười sao?”

    “Không có gì!” Hồ Mị Nhi cười đáp: “Ta chỉ tò mò chàng vì sao lại tìm đến Ngũ Pháp tông. Không phải vì Khổng Tước đấy chứ?”

    Khổng Tước theo đó hơi ngẩn người, theo đó cũng biến thành vài phần ngượng ngùng nhưng ánh mắt chờ mong nhìn về Viên Cửu. Song Viên Cửu chỉ cười trừ đáp: “Đúng là phải nói ta chỉ quen Khổng Tước. Những người khác thì ta có vài phần không quen biết cho lắm. Hơn nữa, làm bạn lâu nhhư vậy ở thế giới MU, nhân cách Khổng Tước, ta còn rất tin tưởng vào.”

    Bất quá trong lòng Viên Cửu lại nghĩ khác: “Ài... Ngũ Pháp tông... còn có lựa chọn nào khác sao? Dù sao cũng thân quên với Khổng Tước. Các thế lực khác, do mình đắc tội với họ rồi, họ chưa tìm cơ hội cho mình ngáng chân chém chết mình là may. Mà thế giới MU muốn phát triển lại không thể không mở cửa. Mình cũng không thể lúc nào cũng đem theo người của Trương gia bốn tẩu khắp nơi. Đến lúc đó cũng không thuận tiện.”

    “Như vậy chỉ có thể cùng với Ngũ Pháp tông hợp tác. Cho dù người Ngũ Pháp tông có thù với mình nhưng Khổng Tước có thể trấn áp được. Thứ hai lợi ích buộc chặt cũng sẽ khiến cho đám người đó kiêng dè một chút. Song có sự chiếu cố Khổng Tước đối với Trương gia mà nói có lợi nhiều hơn hại.”

    “Chế độ chính trị ở đó...” Người thiếu nữ Khổng Tước có phần lo lắng hỏi: “ngươi định phát triển nó như thế nào?”

    “Ta nghĩ để vấn đề an ổn vậy theo hình thức một đảng bỏ phiếu lấy người cầm quyền. Chế độ dân chủ công khai công chính. Hết thảy phiếu bầu đều sẽ được công khai không có dấu diễm để đảm bảo minh bạch. Riêng tuyển chọn quan viên cũng như thi đại học, hệ thống chấm điểm sẽ nhờ trí tuệ nhân tạo. Có thể truyền lại cho hệ thống của Ngọc Lam Tinh nhờ đó tuyển bạt ra quan viên.”

    “Áp dụng thêm hóa thân của thần. Bạch Trạch vẫn sẽ làm thần linh được cung phụng. Ngọc Lam Chủ hứa sẽ để hóa thân của nàng trấn tràng. Bằng vào Ngọc Lam Chủ vẫn đề công bằng công chính có thể được đảm bảo, không cần lo lắng sẽ có bất công trong xã hội bấy giờ. Dù sao thì ngài ấy thích nhất chính là tham quan ô lại. Chế độ một đảng sẽ làm cho chính trị trở nên ổn đinh mặc dù thiếu tính cạnh tranh nhưng với thế giới MU lúc này có khả năng thích hợp nhất. Cũng không cần lo lắng sẽ sinh ra con ông cháu cha coi thường luật pháp, ăn thịt dân chúng, phá hư công bằng công chính. Phải biết Ngọc Lam Chủ yếu nhất là những người này.”

    Bạch Yểu Yểu nhìn về phía Viên Cửu mà trừng mắt, trong lòng thầm nghĩ: “Ta là người như vậy sao?”

    “Được!” Khổng Tước lập tức nói: “Ta sẽ bàn bạc chuyện này với các vị trưởng lão trong tông môn. Tin tưởng họ cũng sẽ đồng ý với ngươi. Chẳng mấy chốc, ngươi hẳn sẽ có thể nhận được câu trả lời. Nhưng lợi ích chia sẻ cũng như vị trí mà tông môn ta nhận được, chúng ta muốn sau khi xem lại thế giới MU mới quyết định xem có hay không đầu tư vào nó nhiều hay ít!”

    “Không có vấn đề!” Nụ cười nhàn nhạt xuất hiện trên mặt Viên Cửu: “Ta tin tưởng cô có thể biết được lợi và hại. Chỉ có thời đầu của thế giới MU, mạo hiểm chút nhưng lợi ích mới là tối đại hóa. Phương pháp luyện khí, dược tế, phụ ma... chúng ta đều có thể giao cho Ngũ Pháp tông. Ta còn không tin Ngũ Pháp tông sẽ từ chối việc này.”

    Đầu Khổng Tước hơi gật gù: “Vậy ngươi còn có hay không có ý tưởng gì nữa!”

    “Cái đó...” Viên Cửu chần chờ một chút đáp: “Ta sẽ để lại một thân ngoại hóa thân để chăm sóc cho Trương gia. Ta cần hoàn thành nhân quả với Trương gia. Hóa thân này sẽ gánh vách nhân quả ta để lại. Hy vọng Khổng Tước, cô có thể giúp ta chiếu cố nó một chút!”

    Khổng Tước nhăn nhíu mày, nàng lại lần nữa gật đầu hỏi: “Ngươi còn gì nữa sao?”

    “Còn có...” Viên Cửu tiếp tục nói: “Trong thời gian ta gây họa, Bách Hoa Cốc đã đối xử không tệ với Trương gia ta. Ta hy vọng cô có thể cho bọn họ một phần bánh ở thế giới MU này. Cô có thể giúp ta nói chuyện này với Bách Hoa Tiên Tử sao?”

    “Ngươi chẳng lẽ không tự mình đi gặp nàng được sao?” Khổng Tước tức khắc biến giọng: “Không dám gặp mặt nàng ta? Người chẳng lẽ không biết nếu như làm như vậy, nàng ta rất có thể sẽ còn ôm hy vọng với ngươi sao?”

    “Đừng nói như vậy!” Mặt mũi Viên Cửu có phần ảm đạm, nụ cười càng cứng nhắc: “Ta nghĩ nàng ấy sẽ nhìn ra. Lần này, thuần túy là ta trả lại nhân quả vì nàng ấy đã chiếu cố tốt Trương gia thôi. Nàng ấy hẳn sẽ không hiểu lầm gì đó. Ta đã tránh mặt nàng ấy như vậy rồi!”

    “Ngươi không nghĩ như vậy!” Khổng Tước giận dữ đáp: “Nhưng nàng ta lại nghĩ khác? Ngươi có thể biết được nàng ta nghĩ gì trong lòng sao?”

    “Ta nghĩ đề tài chúng ta hình như chuyển sai rồi đi!” Tức khắc, Viên Cửu theo đó đổi đề tài khác: “Giống như đề tài chúng ta đang nói đến hẳn là thế giới MU. Đem lợi ích hai bên đạt được tối đại hóa mà không phải nói về Bách Hoa Cốc gì đó đi!?”

    “Hừ...” Khổng Tước khó chịu phát ra tiếng hừ lạnh: “Bây giờ ta đã mệt rồi, công việc sự vụ của Ngũ Pháp tông làm cho ta mệt chết đi được. Ngươi cùng với Bạch đại nhân và Mị Nhi cùng yêu cơ của ngươi cũng nghỉ ngơi đi. Ta đã chuẩn bị phòng khách cho mọi người rồi...”

    “Hử!?” Viên Cửu hơi ngạc nhiên một chút mà hô ra thì thấy được Khổng Tước đã đứng dậy. Nàng trực tiếp xoay người rời đi để lại mặt Viên Cửu ngu ngu ngơ ngơ nhìn về phía bóng dáng nàng rời đi. Cho đến khi Khổng Tước khuất bóng, Viên Cửu mới khó hiểu: “Ta giống như đã làm gì sai rồi sao? Hay nói điều gì đó làm mất lòng nàng ấy?”

    “Chàng tự suy nghĩ xem!?” Hồ Mị Nhi trừng mắt nhìn về phía Viên Cửu hỏi: “Chàng vẫn muốn trả ơn cho nữ nhân kia sao?”

    Viên Cửu tức khắc khó hiểu hỏi: “Có vấn đề gì à?” Hồ Mị Nhi theo đó im lặng.

    Slayer ở bên cạnh đã không nhịn được đáp: “Cửu... chàng vẫn nhớ tới nữ nhân kia sao? Chàng đã trả đủ cho nàng ta rồi. Ta còn không quên, nàng ta vì kẻ thù của chàng mà ra tay muốn giết chàng ở trên Ngũ Pháp tông này đâu?”

    Bạch Yểu Yểu lập tức nhăn mày hỏi: “Ngươi không phải bị thiên kiếp mấy ngày trước đánh cho ngu đi?”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý ở đây
    ---QC---
    Không có việc gì khó chỉ sợ lòng không bền
    Nhà lầu và gái đẹp quyết chí ắt làm nênHidden Content Hidden Content


  2. #547
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Chương 546: Sắp đặt mọi thứ

    Trên đại lục được bảo tồn hoàn hảo nhất của thế giới MU, khu vực rộng rãi nhất của nơi này. Toàn bộ khu vực đã bị thanh lý. Quái thú đều bị giết sạch. Trong đó vài cây cối cũng được dòn dẹp sạch sẽ. Từng tu sĩ tại trên mặt đất bắt đầu vẽ vẽ nhưng đồ án họa tiết xinh đẹp.

    Trên bầu trời cao cao, từng cái cây khổng lồ theo đó tại trên không trung bay xuống. Chúng trực tiếp va chạm vào mặt đất phát ra từng đợt rung chuyển kèm theo đó bụi đất bị cuốn lên. Điều kỳ lạ đó là khi chạm vào mặt đất, những thân cây này giống như sinh vật sống bắt đầu đâm thẳng vào phía bên trong mặt đất và sinh trưởng lên.

    Không chỉ những tu sĩ mà còn có những nhà luyện khí sĩ. Bàn tay họ trực tiếp cầm những kiểu nhà theo đó trực tiếp ném ra. Từng tòa căn nhà theo đó phát ra ánh sáng nhè nhẹ. Cuối cùng càng theo đó trực tiếp biến lớn. Sau đó trực tiếp áp nhẹ lên trên mặt đất.

    Đứng tại trên trời cao, người thanh niên Viên Cửu lẳng lặng ôm ngực của mình rồi cười: “Luyện khí sĩ đúng là có phần hữu ích thật. Ngay cách xây nhà cũng có phần khác người. Bất quá ta vẫn không thích kiểu nhà này chút nào. Ta vẫn thích kiểu nhà gỗ thân thiện với môi trường hơn.”

    “Những căn nhà này đều được xây dựng bằng chát liệu đất đá đặc biệt!” Thiếu nữ Bạch Yểu Yểu nhàn nhạt trả lời: “Nó hoàn toàn không có hại đến môi trường chút nào. Nó còn gia tăng chút pháp trận và luyện khí. Giá trị cả vạn linh thạch một căn nhà như vậy.”

    “Tiền sao?” Viên Cửu lộ ra suy tư sau đó cười đáp: “Ta giống như nhớ được Ngọc Lam Chủ ngài bắt chẹt được không ít thứ đồ tốt từ Ngọc Lục Chủ đi. Nếu không phải có nhân quả với đạo lữ ta, ngài cũng không lấy được nhiều như vậy! Đương nhiên ngài cũng giải quyết được việc này nó cũng coi như ngài trả nhân quả với chúng ta nhưng không đủ!”

    “Ngươi đúng là... đạo lữ nói đến Khổng Tước còn là Hồ Mị Nhi!” Bạch Yêu Yểu giễu cợt đáp: “Con mèo bệnh đó nhưng tham lam rất nhiều. Vậy mà không đồng ý đem ngũ sắc thạch cho ta. Nó giữ lại thứ đó có tác dụng gì chứ? Không trực tiếp giao cho ta là được.”

    Viên Cửu cảm giác có chút bất đắc dĩ. Thật sự đây là đang nói tiếng người sao? Nói tiếng người cũng không đến mức tham như vậy.Đường đường ngũ sắc thạch trong cấp bậc bảo vật tiên thần cấp cũng thuộc loại đứng đầu. Làm sao có thể dễ dàng giao cho người khác như vậy được.

    Đoàn người bay xuống phía dưới một cái cây khổng lồ to nhất. Bàn tay họ trực tiếp đáp vào một cái cây lớn. Nháy mắt đó cây lớn tạo ra một lực hút mạnh mẽ hút đoàn người vào. Cả đoàn người theo đó trực tiếp biến mất. Khi họ xuất hiện trực tiếp thấy được mình đã xuất hiện ở nơi rộng lớn với mặt đất bằng phẳng.

    “Thế giới thụ...” Viên Cửu mở miệng nhàn nhạt đáp: “Mặc dù chỉ là một cây non nhưng theo thời gian nó sẽ trưởng thành đến đỉnh tiêm. Mà thế giới thụ muốn trưởng thành nhất định phải hấp thu đạo pháp của tu sĩ. Càng nhiều tu sĩ tu luyện, nó càng sẽ học hỏi được nhiều sau đó trưởng thành lên. Đồng thời nó còn có thể hấp thu tu sĩ tử vong theo đó trực tiếp chuyển hóa thành linh khí tẩm bộ nội tại động thiên. Bất quá muốn để cho thế giới thụ trưởng thành nên cần quá nhiều thời gian.”

    “Hừ...” Bạch Yểu Yểu lập tức cười nhạo đáp: “Đó là đương nhiên! Thế giới thụ có thể thúc đẩy trưởng thành bằng tín ngưỡng. Muốn dùng năng lượng đem nó trực tiếp trưởng thành là không thể nào. Nó cần thời gian tiêu hóa đạo pháp. Thế giới thụ hấp thu năng lượng vô hạn trong vũ trụ chuyển hóa thành năng lượng bản thân sử dụng. Nó còn cần yêu cầu năng lượng để sử dụng sao?”

    “Đúng thật sự là...” Viên Cửu hộc ra một hơi cười đáp: “Tu sĩ cùng với vạn vật linh quái đều tu luyện từ thiên địa linh khí bắt đầu. Vậy mà thế giới thụ trực tiếp nhảy qua bước này trực tiếp chuyển đổi có thể hấu thu năng lượng từ vũ trụ. Tu sĩ biết vậy trực tiếp hâm mộ chết. May ra một số võ hồn hoặc thần thông đặc biệt mới có năng lực hấp thu năng lượng trực tiếp từ vũ trụ.”

    “Ngươi cũng không khác biệt gì!” Người thiếu nữ Bạch Yểu Yểu đáp: “Ngươi tu luyện vốn là lấy thân làm đạo. Thế giới nội tại có thể trực tiếp hấp thu năng lượng trong vũ trụ. Cho dù ở nơi nào thì ngươi cũng đều có thể được tu luyện mà thôi.”

    Bàn tay Viên Cửu đã đưa ra, cửu tầng tháp xuất hiện trong tay hắn. Ánh sáng theo đó lóe lên, thân tháp theo đó phát ra ánh sáng mạnh mẽ cả thân mình nó cũng biến thành khổng lồ theo đó bay lên. Một chùm sáng theo đó bắn xuống đất, không gian xuất hiện ba động. Từng người từng người xuất hiện tại nơi này.

    Bọn họ ngạc nhiên nhìn về phía mặt đất tươi mới. Đặc biệt họ còn ngẩng đầu quan sát trung quanh. Mấy lão già thấy được Viên Cửu thì ngay lập tức đi tới cung kính cúi đầu: “Ngọc Lam Chủ...” Sau đó càng mở miệng chào hỏi: “Tộc trưởng!”

    “Được rồi...” Viên Cửu lắc đầu đáp: “Trương gia chẳng còn bao nhiêu người đâu mà tộc trưởng. Bây giờ các ngươi có thể ở nơi này an dưỡng sinh hoạt. Sau này nơi này chinh là nơi mà mọi người sinh hoạt. Mọi người tập làm quen với nó đi. Sau đó chúng ta sẽ thiết lập một vài thứ.”

    “Vâng...” Đám trưởng lão cũng không dám nói gì kính cẩn đáp: “Thưa tộc trưởng!”

    “Mị Nhi...” Viên Cửu lập tức hộc ra một hơi hướng về phía Hồ Mị Nhi đáp: “Cho ta mượn chút sức mạnh của nàng đi!” Hồ Mị Nhi theo đó trực tiếp gật đầu một cái. Lúc này, Viên Cửu mới hộc ra một hơi thật dài. Hắn hít một hơi theo đó phát ra tiếng thở dài.

    Toàn thân hắn phát ra long khí ngũ sắc. Kim bảng phía sau xuất hiện lập lòe ra ánh sáng. Hai tay Viên Cửu đặt sau lưng, tà áo hắn phất phơ trong gió. Mái tóc bạch kim càng nhẹ nhàng lay động. Mặt đất theo đó rung động liên hồi. Từng đám đất đá theo đó từ dưới mặt đất trực tiếp mọc lên.

    Chúng theo đó lập tức bắt đầu tụ tập với nhau và nắn hình. Đôi mắt Viên Cửu phát ra từng tia ánh sáng lập lòe vô cùng. Giống như hàng nghìn hàng vạn ngôi sao xuất hiện trong mắt hắn. Cuối cùng từng căn nhà với đường phố lấy Viên Cửu làm trung tâm theo đó trực tiếp mọc lên. Mà Viên Cửu cũng mở miệng đáp: “Slayer... đến nàng cho ta mượn một chút sức mạnh đi!”

    Slayer gật đầu, bàn tay nàng năm ngón tay mảnh khảnh hơi đưa ra. Ánh sáng màu đỏ tưới như máu theo đó cuồn cuộn tiến vào trong kim bảng. Cuối cùng được kim bảng chuyển vào cơ thể Viên Cửu. Mà Bạch Yểu Yểu đáp: “ngươi đáng lý lên mời Khổng Tước giúp một tay. Nàng ấy nắm giữ sắc mạnh ngũ hành. Nếu như để nàng ấy giúp một tay, ngươi sẽ không cảm thấy quá mệt mỏi.”

    Thời gian tốc độ cũng cực nhanh. Cơ bản chưa đầy một cảnh giờ, một tòa thị trấn cỡ nhỏ trực tiếp hiện ra. Mà trong đó còn có từng kiến trúc biến thành phân khu. Viên Cửu đã mở miệng đáp, bàn tay chìa ra đối với đám người Trương gia mà trả lời: “Sau này nơi này chính là đại bản doanh của Trương gia. Ta sẽ để một vị tinh thông luyện khí, luyện đan, trận pháp, phù trú trấn giữ ở nơi này. Đảm bảo cho Trương gia chúng ta đời đời không suy.”

    “Tộc trưởng...” Mấy lão già đã ướt át đôi mắt. Họ có chút kích động trực tiếp hỏi: “Thật sự là... là như vậy sao? Cuối cùng chúng ta đã có chỗ dừng chân thực sự của mình!”

    “Đương nhiên!” Đầu Viên Cửu cười đáp: “Sau này nơi này sẽ thuộc về các ngươi. Ta có thể cung cấp cho các ngươi tiện lợi để các ngươi có được cơ hội phát triển. Nhưng ta không phải cho các ngươi cơ hội để các ngươi lười biếng. Nếu như trong tông tộc, có đệ tử nào lười biếng không có chí tiến thú vậy trực tiếp cút ra khỏi nơi này cho ta đi!”

    Đám người Trương gia bây giờ mừng muốn phát khóc. Ở lại Ngọc Lục Tinh và Ngọc Lam Tinh đối với bọn họ giống như cha tấn vậy. Mà Viên Cửu đã tiếp tục nói: “Thế giới chi thụ, nó có được một ý thức giống như một đứa trẻ con. Các ngươi nhiều cùng thế giới thụ câu thông và nói chuyện bồi dưỡng tình cảm với nó. Thế giới thụ là nơi quả lý thế giới này. Nó sẽ bảo vệ các ngươi khỏi kẻ địch và những người xâm lấn.”

    Bạch Yểu Yểu nhìn cả gia tộc chỉ còn lác lác mấy người thanh niên. Tuy nhiên mấy người thanh niên này có chút yếu ớt không mấy ý chí tiến thủ. Mà hầu như còn lại chỉ có người già, trẻ con cùng với nữ nhân. Đường đường gia tộc nắm giữ võ hồn thần cấp Chiến Viên lại rơi xuống đồng ruộng này. Nàng thực sự cảm thán thời gian trôi đi, thế sự vô thường. Mọi việc thật sự là điều khó nói.

    “Sau khi sắp xếp xong khách khanh của gia tộc...” Viên Cửu lập tức hộc ra một hơi: “Ta sẽ rời đi khỏi thế giới này tiến vào con đường tu hành!”

    “Tộc trưởng...” Mấy trưởng lão lập tức hỏi: “Ngài muốn đi đâu?”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý ở đây
    Không có việc gì khó chỉ sợ lòng không bền
    Nhà lầu và gái đẹp quyết chí ắt làm nênHidden Content Hidden Content

  3. #548
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Chương 547: Tất cả đều muốn rời đi

    Thời gian lẳng lặng trôi đi, truyền tống trận cũng theo đó được thiết lập ở trên thế giới MU này. Trận pháp đem thế giới MU cùng với hai viên tinh cầu trực tiếp liên kết lại. Thông qua trận pháp có thể dễ dàng đi lại giữ hai thế giới. Bởi vì trận pháp trực tiếp sử dụng năng lượng kết nối với vũ trụ lên năng lượng gần như vô hạn. Chỉ cần thời gian bảo trì cùng sửa chữa trận pháp là được.

    Trước mặt Viên Cửu là một người thanh niên có mái tóc màu đen và khuôn mặt xấu xí vô cùng. Khóe miệng Viên Cửu theo đó hơi kéo lên: “Tu vi ngươi như thế nào rồi?”

    “Tu luyện hai loại công pháp này rõ ràng có sức mạnh bổ trợ cho nhau!” Người thanh niên mở miệng nhàn nhạt đáp: “Bản tôn, tu vi ta cũng đã đạt đến nhân đạo cấp hai đỉnh phong. Điều này còn phải nhờ vào bản tôn phân ra một chút bản nguyên hỗn độn thể. Nếu không, ta không có cách nào có thể tu luyện hai công pháp cùng một lúc.”

    “Ta ngươi vốn là nhất thể!” Giọng nói Viên Cửu lạnh nhạt đối với người thanh niên đáp: “Bất quá bây giờ ngươi là người, ta là ta. Ta đã đem người tạo ra từ máu thịt và linh hồn của ta. Nhưng ta cũng đã chém đứt quan hệ giữa ta và ngươi. Bây giờ ngươi hoàn toàn là một người chân thực. Như vậy sau này ta độ kiếp, ngươi cũng sẽ không bị liên lụy vào. Với lại chỉ cần ngươi hoàn thành nhiệm vụ tốt mà ta giao cho ngươi, nhân quả chúng ta sẽ kết thúc!”

    “Được...” Người thanh niên kia suy nghĩ sau đó gật đầu nói: “Ta sẽ giữ đúng lời hứa của mình đem nhân quả ta và ngươi kết thúc. Trong vòng vạn năm thủ hộ gia tộc này. Dùng toàn bộ tính mạng của bản thân để thủ hộ gia tộc. Như vậy ngươi đã vừa ý!?”

    “Được rồi...” Viên Cửu xoay người rời đi: “Ngươi cứ làm tốt nhiệm vụ ngươi là được. Sau này nhân quả giữa ta và ngươi sẽ kết thục sau một vạn năm.”

    Trông bóng dáng Viên Cửu rời đi, người thanh niên theo đó thở ra một hơi thật dài. Hắn xoay người trực tiếp tiến vào trong tòa nhà lớn nằm trong phường thị của Trương gia. Mà Hồ Mị Nhi trong lúc này nở nụ cười đáp: “Chàng có hay không tạo ra phân thân xấu quá đây? Không sợ phân thân chàng vì quá xấu mà trực tiếp phản bội chàng sao?”

    “Xấu sao!?” Viên Cửu nở nụ cười nhếch miệng, nụ cười càng có phần gượng gạo hỏi: “Slayer... nàng cho rằng chuyện này như thế nào?”

    “Ta...” Slayer theo đó thoáng như suy tư một chút rồi trả lời: “Xấu cũng tốt. Mặc dù đó là phân thân nhưng nó lại giống như Cửu thứ hai vậy. Nếu như hắn cùng với nữ nhân khác thân cận. Ta cảm giác rất khó chịu... Xấu như vậy hẳn sẽ không có bất cứ nữ nhân nào yêu thích hắn như vậy không tốt lắm sao?”

    “Em gái...” Hồ Mị Nhi chớp chớp con mắt, ngón tay gẩy cằm Slayer rồi đáp: “Ngươi vẫn rất biết lo lắng cho hắn đây. Bất quá, ngươi biết hay không hắn đã ở sau lưng chúng ta làm chuyện có lỗi với chúng ta. Ngươi còn chưa có biết sao?”

    “Cửu!?” Slayer tò mò quan sát Viên Cửu hỏi: “Chàng đã làm chuyện gì có lỗi với ta sao?” Con mắt màu đỏ nhìn chằm chằm Viên Cửu. Viên Cửu nghe lời này thì có chút chột dạ. Thế nhưng hắn vẫn lắc lắc đầu như không muốn trả lời.

    “Nếu ta trả lời không, các nàng tin sao?” Viên Cửu bình tĩnh đáp: “Hồ Mị Nhi thường hay biết cách trêu chọc người khác. Nàng tin tưởng nàng ấy sẽ nói bao nhiêu lời nói thật đây. Hồ lý tinh là nhất biết lừa dối người khác...” Ở trong lòng Viên Cửu bổ sung thêm: “Cũng rất biết câu dẫn nam nhân!”

    “Lần này ta có thể thề lời ta nói là chính xác...” Hồ Mị Nhị cười châm chọc đối với Viên Cửu: “Em gái nhỏ, nếu ngươi không tin có thể cùng ta đi đến Ngũ Pháp tông một chuyến. Ở Ngũ Pháp Tông, mọi chuyện sẽ không phải rất rõ ràng hay sao?”

    Cùng một thời gian, thiếu nữ Khổng Tước đứng trước mặt hồ nước xinh đẹp vô song. Mà bên cạnh nàng đứng một thanh niên tuấn tú có mái tóc trắng dài phất phơ đến tận ngang hông. Cả người toát ra một cỗ khí thế nho nhã vô song. Người thanh niên đầu tiên mở miệng đáp: “Hắn để ta ở lại nơi này hoàn trả nhân quả với nàng.”

    “Hoàn lại nhân quả!” Khổng Tước nhăn nhíu mày lại: “Nhân quả chúng ta đã thanh toán xong. Hắn cũng không nợ ta cái gì!”

    “Nhân quá dây dưa há dễ dàng hóa giải như vậy...” Đầu người thanh niên lắc lắc, hắn cười khổ đáp: “Nếu là như vậy, vậy thì ta đã không được tạo ra như vậy!”

    “Vậy...” Người thiếu nữ Khổng Tước hít một hơi thật sâu: “Hắn muốn hoàn thành nhân quả như thế nào?”

    “Thành thân...” Nụ cười gượng gạo xuất hiện trên khuôn mặt người thanh niên tuấn tú: “Ta quả thực không nên nói lời này. Vì đơn giản ta không có đủ tư cách nói với nàng những lời này. Hắn muốn ta thành thân với nàng, để nàng trở thành đạo lữ của ta. Đây cũng là câu hỏi hắn đối với nàng, nàng nguyện ý trở thành đạo lữ của ta sao?”

    Một cơn gió lạnh thổi qua cuốn lấy mái tóc xinh đẹp thiếu nữ tung bay trong gió. Giọng nói nàng cũng theo đó biến thành lành lạnh: “Buồn cười! Đây là cách hắn trả lại nhân quả cho ta? Dùng một thân ngoại phân thân để làm đạo lữ của ta. Hắn nghĩ ta là loại người gì? Ta thiếu nam nhân theo đuổi hay sao?”

    Những câu hỏi liên tiếp từ miệng thiếu nữ Khổng Tước phát ra. Người thanh niên kia thở ra một hơi: “Đúng là bản tôn có lỗi với nàng, nó cũng như lỗi của ta. Cho dù ta không phải bản thể chỉ là một cỗ phân thân, ta cũng cần phải chịu trách nhiệm về việc này. Vì ta là do máu thịt và mảnh linh hồn hắn tạo ra. Ta chính là hắn thứ hai cũng không quá. Với lại hắn cũng đã nói khi lần nữa hắn trở lại nơi này, ta và hắn sẽ hợp nhất. Đó là câu trả lời của hắn.”

    “Đây là cách mà ngươi giải quyết nhân quả ngươi gây ra với những nữ nhân khác!” Người thiếu nữ càng lạnh rên lên một tiếng: “Ta chưa thấy cách nào giải quyết tùy tiện như vậy. Ngươi coi chúng ta như những thứ gì? Như những thứ nợ nần cần phải được trả. Ngươi có thấy mình quá ích kỷ hay không?”

    “Nếu như vậy, ta sẽ ở cạnh chăm sóc nàng...” Người thanh niên bất đắc dĩ đáp: “Đó là cách giải quyết hắn. Ta thực sự chỉ có thể thay hắn nói với nàng một tiếng xin lỗi. Sau này ta sẽ ở Ngũ Pháp tông giúp nàng luyện khí, luyện đan... phụ trợ nàng một tay. Bất cứ khi nào nàng cần ta, ta đều sẽ đến bên cạnh nàng. Cho dù có chết ta cũng sẽ không ngần ngại!”

    “Không cần!” Khổng Tước trực tiếp từ chối.

    Mà ở tại một nơi khác, Hồ Mị Nhi cùng với Viên Cửu cùng với nhau nói chuyện riêng. Nàng lạnh nhạt hộc ra một hơi: “Ta muốn trở về Yêu Vực một chuyến.”

    “Gì!?” Viên Cửu nghe vậy ngạc nhiên hô to: “Nàng trở lại yêu vực làm gì? Với tu vi hiện nay của nàng so với trước kia kém quá nhiều. Nàng về đó chẳng khác nào chịu chết sao? Đừng đùa nữa được không? Mị Nhi, ngươi chờ tu vi người khôi phục một phần rồi hãy trở về.”

    “Không thể!” Hồ Mị Nhi lập tức đáp: “Tình trạng yêu vực có chút đặc biệt. Kể từ khi hồ tộc mất đi một người có thực lực như ta bây giờ hẳn Hồ Tộc có phần không yên ổn. Ta không thể không về đó một chuyến.”

    “Nhưng với tu vi hiện nay của nàng...” Vẻ mặt Viên Cửu càng lo lắng hỏi: “Về đó cũng không thể giúp gì được nhiều! Nếu như kẻ địch thấy được nàng chẳng khác nào dê vào miệng cọp!?”

    “Ta biết!” Đầu Hồ Mị Nhi gật xuống và cười nói: “Thế nhưng chàng yên tâm. Sau khi tu luyện công pháp này khí chất ta cũng thay đổi rất khác biệt! Ta có thể ẩn nấp được rất nhiều thứ. Đồng thời chỉ cần dùng thời không kính thủ hộ linh hồn. Thay đổi dịch dung bản thân một chút sẽ không có ai biết được thân phận của ta.”

    “Nếu không ta đi cùng nàng!” Viên Cửu suy tư một chút rồi đáp: “Nàng để cho ta sống ở trong thời không kính của nàng là được. Khi nào nàng gặp cường địch không đánh lại vậy trực tiếp ném ta ra ngoài. Ta sẽ trực tiếp tiến hành độ kiếp!”

    “Chàng tu luyện lấy thân làm đạo nhất định cần chiến đấu đoạt khí vận không ngừng. Chỉ có liên tục sử dụng chiến đấu như vậy độ kiếp lần tiếp theo mới có thể thành công!” Nụ cười nhàn nhạt xuất hiện trên mặt Hồ Mị Nhi, nàng lập tức nói: “Nhưng mà nếu như để chàng cùng Slayer đi một mình, ta có phần không yên tâm. Ta sẽ để một thân ngoại hóa thân của mình ở bên cạnh chàng. Chàng có thể thỏa thích làm gì với thân ngoại hóa thân của ta cũng được. Sau khi chúng ta gặp lại nhau lần nữa, ta sẽ cùng nàng ấy dung hợp. Nhờ vào đó, ta có thể lần nữa trở về bên chàng.”

    “Nhất định phải đi sao?” Viên Cửu buồn bực hỏi lại một câu: “Không thể không ở lại hoặc dẫn ta theo!?”

    Chỉ thấy Hồ Mị Nhi đáp: “Nhất định! Khổng thể...”

    “Được rồi... mọi việc nàng cần phải cẩn thận!” Viên Cửu bình tĩnh trả lời: “Nếu như nàng không đánh lại có thể đến tìm ta. Ta đánh không lại không ít người nhưng một khi độ kiếp cho dù tiên thần cấp cũng có khả năng bị thiên kiếp đánh chết. Tuyệt đối là tiên thần sát thủ giả.”

    “Phì...” Hồ Mị Nhi phì cười một tiếng nhỏ.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý ở đây
    Không có việc gì khó chỉ sợ lòng không bền
    Nhà lầu và gái đẹp quyết chí ắt làm nênHidden Content Hidden Content

  4. #549
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Chương 548: Khởi hành đến Trung Vực

    Lần này cũng chỉ có không đến trăm người xuất hiện ở trên thành Vân Tiêu. Viên Cửu cũng không quen biết những người này. Thế nhưng có một vài người, hắn có chút ấn tượng giống như đều thuộc về những người bị hại bởi Chúc Long độ kiếp. Mà bản thân Viên Cửu đều cảm nhận được địch ý mãnh liệt từ những người này.

    “Chúng ta bắt đầu thôi!” Theo Ngọc Lam Chủ mở miệng, bàn tay nàng trực tiếp đưa ra. Một chiếc phi thuyền lập tức xuất hiện trong tay nàng. Những năng lượng huyền ảo xuất hiện phủ kín trên thân chiếc phi thuyền. Nó lập tức rời khỏi tay Ngọc Lam Chủ theo đó bay về phía không trung.

    Vụt... Ánh sáng lóe lên cuối cùng thì ánh sáng bắn thẳng về phía đám người Viên Cửu. Từng người từng người lập tức biến mất hoàn toàn. Họ đều cảm giác được không gian vặn vẹo. Khi mà bọn họ theo đó hồi tỉnh lại thấy được cảnh vật lập tức đã thay đổi. Họ đã đứng tại trong một mảnh tỏa thành thị cực lớn. Hoa cỏ cây cối có mặt khắp mọi nơi. Đường phố lại cực kỳ ngăn nắp.

    Từng linh khôi có hình người đều là nam nhân nữ nhân tuấn mỹ thanh tịnh. Viên Cửu thông qua thiên nhãn thần thông có thể thấy được rõ ràng thân phận những người này. Họ đều là yêu tinh biến hóa thành hình người. Trong đó lấy hoa cỏ cây cối làm chủ, lấy các loại ong bướm làm phụ. Tất cả đều đạt đến tu vi hóa hình thành người. Không thì cũng phục dụng qua hóa hình đan dược hoặc dược tề gì đó.

    Không chỉ có tinh quái hóa hình mà còn có một số người giống như người tí hon có đôi cánh chuồn chuồn hoặc cánh bướm sau lưng. Một vài người có tai nhọn, những người này thuộc về tộc tinh linh mà không phải nhân tộc.

    “Chủ nhân...” Đám người thấy được Ngọc Lam Chủ xuất hiện thì tất cả hơi kinh ngạc còn có xen lẫn cả sự vui mừng. Đoàn người tức khắc hướng về phía Ngọc Lam Chủ mà bay tới, cả người hơi khom lại hành lễ đối với Ngọc Lam Chủ.

    “Đây là những vị khách quý của ta...” Ngọc Lam Chủ chìa tay ra đối với đám người và hơi mím môi gật đầu: “Các ngươi an bài chỗ ở cho họ đi!” Vừa nói xong thì Ngọc Lam Chủ quay ra đối với đoàn người Viên Cửu đáp: “Ta cần trở về phòng tập trung phi thuyền bay ra khỏi dải ngân hà này. Tiến trở về Trung Vực, thời gian yêu cầu một năm vì vậy trong thời gian này, các vị có thể tập trung tu luyện. Phi thuyền ta có thể trực tiếp hấp thu năng lượng từ trong vũ trụ chuyển hóa trở thành linh khí. Mọi người cũng không cần lo lắng năng lượng linh khí không đủ mà không có cách nào tu luyện.”

    “Ở bên trong phòng riêng có thiết kế một bộ tăng cường linh khí với mức độ khác nhau. Khí linh phi thuyền sẽ theo đó trực tiếp điều khiển độ dày linh khí theo như các vị muốn. Bất quá để đảm bảo an toàn, khí linh cũng sẽ có ngưỡng linh khí cực hạn. Các vị cũng cần chú ý nếu linh khí quá quá nồng đậm, cơ thể các vị có thể bị say hoặc ngộ độc linh khí. Thế nên, ta đề nghị các vị có thể để chế độ mặc định, khí linh phi thuyền sẽ điều khiển định mức linh khí an toàn trong phòng các vị. Các vị có gì để nói hay không?”

    “Ngọc Lam Chủ...” Một người thanh niên theo đó mở miệng hỏi: “Không biết chúng ta phải trải qua bao nhiêu dài ngân hà mới đến Trung Vực?”

    “Tùy con đường mà chúng ta lựa chọn. Nếu chúng ta đi theo con đường thằng thì thời gian sẽ tiết kiệm chỉ còn ba tháng...” Ngọc Lam Chủ lập tức đáp lời nói: “Thế nhưng trong khu vực chân không, không có ánh sáng. Nơi này thường xuất hiện nhiều sự bất thường không an toàn. Giống như hắc động, không gian loạn lưu hoặc hắc tinh. Việc bẻ cong không thời gian cũng sẽ rất nguy hiểm.”

    “Thông qua thời gian dài dò xét, Thiên Đạo Chính Khí Minh đã tìm ra được những con đường an toàn. Nó liên thông qua các dải ngân hà. Từ đó giảm thiểu những nguy cơ chúng ta gặp phải. Chúng ta nếu như xảy ra các vấn đề gì chỉ cần tiến vào dải ngân hà đó có thể đạt được dải ngân hà thủ hộ giả trợ giúp. Những người này đều đã đạt đến tiên thần cấp trung. Hoàn toàn có thể tự do di chuyển các địa điểm vị trí dải ngân hà.”

    Viên Cửu tò mò nhìn về phía Ngọc Lam Chủ hỏi: “Ngọc Lam Chủ, nếu như muốn từ Trung Vực đi tới Yêu Vực cần thời gian bao lâu?”

    “Ngươi...” Ngọc Lam Chủ nhăn nhíu mày một cái: “Ngươi muốn đến Yêu Vực?” Thấy được Viên Cửu gật đầu, Ngọc Lam Chủ nhẹ giọng đáp: “Ở Trung Vực có siêu cấp truyền tống trận. Ngươi có thể thông qua đó truyền tống đến rìa giao rời giữa Nhân Vực và Yêu Vực. Sau đó ngươi phải lái phi thuyền tiến vào Yêu Vực.”

    “Yêu Vực và Nhân Vực có qua lại. Giao thương không ít nhưng giao chiến cũng không ít. Vùng giao rời có rìa khá hỗn loạn. Nếu như ngươi muốn đến đó tu vi ngươi tốt nhất đạt đến tiên thần cấp. Nếu không tiến vào Yêu Vực, một khi thân phận nhân loài người bị nhận biết có khả năng bị thiên kiêu Yêu Vực cùng với cường giả Yêu Vực nhắm vào. Chỉ có tiên thần cấp mới có thể tùy ý thay đổi huyết mạch cùng với khí tức linh hồn bản thân trở thành giống như Yêu Tộc. Rất nhiều cường giả Yêu Tộc tiến vào Nhân Vực cũng làm cách tương tự như vậy.”

    “Đa tạ...” Viên Cửu hít một hơi thật sâu có chút buồn bã: “Ngọc Lam Chủ giải đáp thắng mắc!”

    “Nếu như không có chuyện gì vậy ta rời đi!” Ngọc Lam Chủ lắc đầu than khẽ. Tâm tình nàng dạo này có phần không tốt. Thân ảnh Ngọc Lam Chủ trực tiếp bị không gian bao bọc cuối cùng biến mất trước mắt đám người.

    Tại bên cạnh Viên Cửu, hai người Hồ Mị Nhi và Slayer nhìn về phía nhau. Viên Cửu càng quay đầu nhìn hai nàng đáp: “Chúng ta đi thôi!” Cùng hai thiếu nữ bước chậm lẳng lặng đi theo đám yêu tinh hóa hình kia.

    Mặc dù đang cùng đi với hai thiếu nữ xinh đẹp nhưng Viên Cửu lại để lộ ra khuôn mặt buồn phiền. Bất quá Hồ Mị Nhi lúc này lại hiểu ý lập tức đáp: “Chàng không cần lo lắng. Bản tôn ta vẫn bình an vô sự. Vẫn rất khỏe mạnh... Hơn nưuã sẽ không để đầu chàng mọc sừng!”

    “Nói cái ngốc nghếch gì vậy!?” Viên Cửu buồn bực nhìn về phía Hồ Mị Nhi rồi hỏi: “Ta chỉ có phần không yên tâm thôi!”

    “Ta đã nhận được thủ lệnh từ Ngọc Lam Chủ!” Hồ Mị Nhi cười đáp: “Thông qua các tinh vực, hẳn thủ hộ giả ở nơi đó cũng sẽ không làm khó ta. Dù thân phận ta có là yêu tộc đi nữa. Chàng cũng không cần phải suy nghĩ nhiều. Ta nhất định sẽ bình an gặp lại chàng....”

    Viên Cửu trong lúc này mới thoáng cảm giác bình yên một chút. Trái tim hắn không phải lúc này cũng liên tục đập liên hồi vì lo lắng. Mà Hồ Mị Nhi lại nói tiếp: “Trang quên rồi sao? Cho dù ta có chết, ta cũng có thể phục sinh nhờ vào năng lực của chàng mà.”

    Lần này Hồ Mị Nhi càng theo đó ôm chặt lấy tay Viên Cửu bám sát vào người hắn. Slayer ở bên cạnh cũng có phần không thua kém chút nào cũng trực tiếp bám sát vào bên cạnh Viên Cửu. Vài yêu tinh nam hóa hình thì nhìn Viên Cửu với ánh mắt hâm mộ không thôi.

    Đám yêu tinh hóa hình này đều thuần khiết ngây thơ. Đương nhiên chúng cũng mang theo một cỗ dã tính. Trong đó đối với nam yêu mà nói, có thể chinh phục nhiều con cái để đem sinh mệnh di truyền bản thân truyền cho đời sau chính là một con đực mạnh mẽ, phù hợp với chọn lọc tự nhiên. Một hình thái tốt để chúng học theo. Đặc biệt khi mà Slayer bộc lộ ra tu vi trong khi Viên Cửu bộc lộ ra tu vi càng làm cho họ kinh ngạc hơn.

    Dã tính đám yêu quái này cũng có phần được thuần hóa và dạy dỗ. Chúng rất ngoan ngoãn và nghe lời Ngọc Lam Chủ. Sẽ không làm việc quá khích trừ khi khách mới gây chuyện và tổn thương đến chúng. Nếu không chúng sẽ không làm tổn thương đến khách một cách vô lý.

    Vừa đi, nữ yêu cầm đầu đều giải thích cho đám người: “Nhà ở nơi này được xây dựng thích hợp cho nhân loài ở. Khí linh có thể thay đổi cấu trúc của nhà ở. Các vị khách tôn quý, các vị có thể thông qua trao đổi với khí linh lựa chọn và quyết định nơi ở của các vị. Đương nhiên ngôi nhà đã bị lựa chọn, các vị không thể lựa chọn được nữa. Trừ khi hai bên tình nguyện nhường nhà hay thay đổi nhà cho nhau.” Vừa nói đám yêu hóa hình dẫn đám người đến một dãy các khu vực rộng lớn có các tòa biệt thự to lớn với vườn ở cùng với cảnh sắc hoa xinh đẹp vô cùng.

    Viên Cửu cùng hai người Slayer và Hồ Mị Nhi đi đến một tòa biệt thự cao cấp. Con mắt Viên Cửu tò mò nhìn về phía những thứ này. Hắn phát hiện hoa cỏ đều là linh dược có bổ trợ tinh thần, dưỡng thể dưỡng hồn. Nó được phối hợp một cách hòa thuận. Đương nhiên còn có trận văn. Ngay cả căn biệt thự lớn kia còn được tạo dựng bởi chất liệu đặc biệt. Nó là loại biến hình chất liệu, một loại vật liệu cực kỳ cao cấp có thể sánh bằng vật liệu tiên thần cấp.

    Nguyên nhân vì nó được chế tạo bởi các đạo ngân sư khá nhiều. Thế nên nó cũng không phải rất quý hiếm. Thứ hai loại vật liệu này cực kỳ bền. Bền ở đây không phải lực độ chịu đựng của nó. Sức chịu đựng nó kém rất nhiều các loại linh kim, linh thạch cao cấp nhưng nó lại có thuộc tính giống như nước. Cho dù bị phá hủy cũng có thể lần nữa tái tạo lại bản thân.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý ở đây
    Không có việc gì khó chỉ sợ lòng không bền
    Nhà lầu và gái đẹp quyết chí ắt làm nênHidden Content Hidden Content

  5. #550
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Chương 549: Sự cố bất ngờ

    Phi thuyền bay vút đi, không gian bao bọc xung quanh phi thuyền theo đó bị uốn cong cực hạn với lực cong khủng bố vô cùng. Ngay cả ánh sáng chiếu lên con thuyền cũng bị vặn vẹo. Tốc độ nhanh đến mức nó bắn qua từng đợt thiên hà giống như chỉ trong chớp mắt. Tốc độ so với tốc độ ánh sáng nhanh gấp hàng tỷ lần.

    Mặc dù tốc độ nhanh như vậy nhưng người ngồi trong phi thuyền lại không có cảm nhận được bất cứ sự không thoải mái hay rung lắc dữ dội nào. Ở trong phi thuyền đều có được trọng lực nhân tạo. Trọng lực này luôn đạt mức ổn định đảm bảo cho cơ thể người tu sĩ cảm giác thư thích và thoải mái nhất. Nơi này so với khách sạn cao cấp nhất còn tốt hơn.

    Xẹt... Phi thuyền giống như một đốm sáng xẹt qua thiên hà nếu như nhìn bằng mắt thường cũng chỉ thấy được một điểm sáng hiện lên trong chớp mắt rồi biến mất. Thời gian theo đó lẳng lặng trôi qua. Đối với Viên CỬu thì thời gian này chính là ở trong nhà ôn tập tình cảm với Slayer và Hồ Mị Nhi.

    Khí linh con thuyền cũng vô cùng hợp ý khách hàng. Chỉ khi nào đặc biệt cần thiết, nó mới vang lên cảnh báo đối với mọi người. Nếu không tu sĩ cứ trú trong phi thuyền có thể yêu cầu hiển thị thông báo ở một nơi nào đó.

    Chiếc phi thuyền bẻ cong tốc độ nhanh chóng bay vọt ra khỏi dải ngân hà thuộc Võ Hồn Tinh Vực. Nó xâm nhập vào trong màn đêm u tối. Nơi vật chất tối hoàn toàn chiếm cứ ở nơi này. Nó hướng về phía dải ngân hà tiếp theo đi tới. Chỉ có đi xuyên qua ngân hà, họ mới có thể an toàn nhận được sự bảo hộ của Ngân Hà Thủ Hộ Giả. Vùng màu đen này cũng có người qua lại nhưng không phải lúc nào cũng sẽ có người thủ hộ ở nơi này.

    Con thuyền nhanh hơn ánh sáng vọt vào trong vùng không gian đen tối này. Nó hướng về phía điểm ánh sáng tiếp theo. Đó là dải ngân hà tiếp theo mà bay vọt tới. Tuy nhiên điều bất ngờ xảy ra đó chính là đột nhiên cả con tàu giống như lâm vào vũng bùn. Không thời gian không có cách nào có thể tiếp tục bị bẻ cong.

    “Cảnh báo, cảnh báo...” Đột nhiên khí linh vang vọng lên âm thanh: “Phát hiện điều bất thường. Không có cách nào tiếp tục bẻ cong không thời gian. Trực tiếp mở ra phương án đặc biệt. Tiến hành mở ra lỗ giun không gian. Bắt đầu mở ra lỗ giun không gian sau 3 2 1 0. Mở ra thất bại, có lực lượng quấy nhiễu. Cảnh báo, cảnh báo... có trận pháp bao phủ vùng không gian này. Không có cách nào trực tiếp xuyên toa không gian. Tình trạng nguy cấp tiến hành, có hay không mở ra bước nhảy không gian tránh thoát trận pháp trói buộc.”

    Dường như rõ ràng phi thuyền đã trực tiếp bị trận pháp bao phủ. Âm thanh phi thuyền lại lần nữa vang lên: “Cảnh báo, phi thuyền thực thi bước nhảy không gian tránh thoát trận pháp thất bại. Lần nữa thử sử dụng bước nhảy không gian. Bước nhảy thất bại... Chú ý có kỳ dị tinh thần xâm nhập xuyên phá qua vòng phòng hộ của phi thuyền.”

    “Vô ích thôi...” Đột nhiên âm thanh theo đó trực tiếp vang vọng trong đầu tất cả mọi người. Rõ ràng đối phương đang dùng thần giao cách cảm để giao lưu với mọi người: “Nơi này chính là vùng không gian chúng ta đã bày ra trận pháp. Ta chỉ muốn biết các ngươi có phải đến từ Ngọc Lam Tinh? Chút giao động tình thần các ngươi xuyên thấu qua các ngươi, ta cảm nhận được. Xem ra chúng ta tìm đúng mục tiêu.”

    “Trong các ngươi... ai là Ngọc Lam Chủ, con gái của tộc trưởng Bạch Trạch...?”

    “Toàn lực cưỡng chế khu trục tinh thần lực thẩm thấu vào vòng phòng hộ phi thuyền...” Theo đó phi thuyền lóe sáng rực rỡ. Cả cơ thể nó liên tục lấp lánh theo đó rung lắc dữ dội nhưng không ăn thua.

    “Ta biết phi thuyền này đều thuộc loại cao cấp. Các ngươi trên người vài người càng có tinh thần che chắn. Một khi ta cố gắng xâm nhập rất có thể phi thuyền sẽ tiến hành tự bạo. Đến lúc đó thần hồn các ngươi cũng sẽ tiêu vong. Trong phi thuyền này, tính mangj các ngươi không phải là của các ngươi. Con gái Bạch tộc trưởng, ta khuyên ngươi vẫn ra đầu thú đi! Ta có thể tha cho những người này một mạng. Chúng ta không có nhiều thời gian. Ta đếm đến ba. Nếu các ngươi không ra, chúng ta lập tức động thủ!”

    Rõ ràng đám người này cũng sợ hãi thủ hộ giả tinh vực đi qua nơi này. Nếu như đến lúc đó e rằng mọi chuyện sẽ làm lớn chuyện. Vậy mà Ngọc Lam Chủ lập tức dùng tinh thần lực đáp lại: “Ta là người các ngươi cần tìm. Các ngươi lập tức thả người ra. Ta đi với các ngươi...”

    “Mau triệt tiêu vòng phòng ngự phi thuyền. Nếu không chúng ta sẽ sử dụng biện pháp mạnh.”

    “Tốt...” Ngọc Lam Chủ tức khắc làm đáp lại. Nàng không thể làm gì được nhiều. Đối phương rất có khả năng đem đám người Viên Cửu cùng những thiên tài Ngọc Lam Tinh này giết chết. Nàng không thể không vì mình mà từ bỏ sống chết đám người này. Chính nàng mang theo đám người này tới Trung Vực nên mới như vậy. Mục đích đám người này rõ ràng chính là nàng.

    Đừng xả lời lảm nhảm gì đối phương sẽ không ra tay. Nếu bức đối phương không ra tay vậy đối phương trực tiếp sẽ đem ngươi oanh thành cặn bã. Đây gọi là không ăn được thì đạp đổ. Đối phương không dám giết con tin nhưng đời thực thì sao? Bức nóng nảy hắn giết chết luônc on tin cho bõ tức đã rồi ra sao thì ra. Ngươi muốn đối phương vì tính mạng mình mà suy xét chờ đợi cho con tin có cơ hội chạy trốn tỉ lệ quá thấp.

    Vụt... Một đại thủ khổng lồ trực tiếp đem Ngọc Lam Chủ nhiếp ra khỏi con tàu phi thuyền. Nháy mắt đó Ngọc Lam Chủ bị giam cầm trong một quả cầu năng lượng với sức mạnh huyền ảo. Mà trong lúc này thì thủ vệ phi thuyền đã lạnh rên lên một tiếng: “Các ngươi muốn cùng chính khí minh là địch!?”

    “Ngươi nói xem!” Âm thanh vang vọng lên: “Một tiên thần cấp hai cũng dám cùng đám bản tọa hô to gọi nhỏ. Có tin hay không bản tọa trực tiếp đem linh hồn ngươi đánh cho hồn phi phách tán, vạn kiếp không đầu nhập được vào luân hồi!?”

    “Đường đường tiên thần cao cấp...” Người bảo hộ lạnh rên lên một tiếng: “Vậy mà ra vay với vãn bối. các ngươi còn có mặt mũi hay không?”

    “Nếu trong người chúng ta không có thương thế...”Âm thanh lại vang lên đáp trả: “Kể cả việc vả chết ngươi sẽ khiến cho Thiên Đạo Chính Khí Minh phát giác, bản tọa cũng không nhiều lời một chút nào cả. Khôn hồn câm miệng cho bản tọa...”

    “Các ngươi đã hứa hẹn thả đám người họ ra...” Người thiếu nữ Ngọc Lam Chủ hít một hơi sau đó thở ra thật dài: “Vậy hãy giữ đúng lời hứa. Các ngươi thả đám người họ đi. Họ không liên can tới việc này. Các ngươi có thể sử dụng xóa đi trí nhớ bọn họ...”

    “Như vậy quá phiền phức...” Giọng nói phát ra âm thanh trầm thấp. Một bàn tay khổng lồ xuất hiện. Nháy mắt đó toàn bộ đám người Viên Cửu đều bị nhiếp ra khỏi phi thuyền. Trong khi đám người bàng hoàng không hiểu gì đó thì đột nhiên bàn tay đó trực tiếp phóng ra. Nó giống như đem đám người Viên Cửu ném đi.

    Vụt... Cả đám người Viên Cửu theo đó trực tiếp rơi vào một cái lỗ xoáy khổng lồ. Nhìn cảnh này mà con mắt của Ngọc Lam Chủ trợn tròn. Nàng giận dữ mắng lớn: “Các ngươi không giữ đúng lời hứa. Các ngươi nói sẽ tha cho bọn họ.”

    “Ai nói chúng ta không giữ lời hứa chứ?” Âm thanh giễu cợt vang lên: “Ta chỉ ném chúng vào trong không gian loạn lưu. Chúng đến đâu thì đó là việc của chúng. Sống chết còn xem khí vận của chúng. Chúng ta cũng không ra tay giết bọn chúng mà mở cho chúng một con đường sống. Như vậy chẳng lẽ không phải sao?”

    “Ngụy biện!” Người thiếu nữ giận dữ quát lên: “Tiến vào không gian loạn lưu, tu vi chưa đạt đến tiên thần cấp cầm chắc cái chết. Cho dù tiên thần cấp cũng gặp nguy hiểm cực lớn. Họ bất quá tu vi nhân đạo chưa đến cấp bảy, sống như thế nào?”

    “Đó là việc của đám chuột nhắt đó...” Tiếng nói giễu cợt lại vang lên: “Đem cô ta đi theo đi!”

    “nếu các ngươi đã không giữ lời hứa như vậy...” Hai hàm răng thiếu nữ cắn chặt, đôi mắt có vài phần đỏ nên ướt át: “Vậy đừng trách ta cũng không giữ lời hứa. Vậy cùng chết đi. Phá cho ta...”

    “Con bé này...” Giọng nói vang theo lập tức giận dữ đáp: “Năng lượng trong cơ thể ngươi đã bị bản tỏa phong tỏa có thể tự bạo được sao?” Đột nhiên hắn dừng lại sau đó quát lớn: “Con bé điên này! ngươi điên rồi hay sao mà trực tiếp độ kiếp phá xác thành tiên. Tình trạng này muốn đột phá, ngươi muốn kéo chúng ta cùng chết hay sao? Con bé điên này... ngươi cúng sẽ chết!”

    Oanh... Đột nhiên sấm sét nháy mắt đó trực tiếp đánh xuống rất nhiều nơi trong không gian vũ trụ đen tối. Từng bóng người trực tiếp xuất hiện trong không gian. Mà sấm sét cũng đánh lên người thiếu nữ Ngọc Lam Chủ làm cho nàng phát ra một tiếng: “Oa...” Miệng nàng trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi. Tiên y trên cơ thể nàng bị đánh rách tả tơi.

    “Hống...” Năng lượng được giải phóng, võ hồn lập tức phụ thể. Bản thân nàng phát ra một tiếng hống khiếu cao vút.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Góp ý ở đây
    Không có việc gì khó chỉ sợ lòng không bền
    Nhà lầu và gái đẹp quyết chí ắt làm nênHidden Content Hidden Content

    ---QC---


Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status