Quyển 1
----------------------
Chương 1
----o0o----
Tác giả: Long dương quân
Converter:
Thời gian: 00 : 08 : 08
Thành phố A, trường trung học Hưng Đạo, lớp 12 khoa vật lý, giáo viên chủ nhiệm điểm danh từng học sinh lên bảng có hóa kỹ năng, không có gì hoa hòe lòe loẹt A cấp S cấp thiên phú, chẳng qua chỉ là cố hóa kỹ năng rèn luyện hiện thực vào bảng giao diện thôi mỗi người đại khái đều có đoán trước như là sơ cấp thể thuật, sơ cấp kiếm thuật...mỗi người rèn luyện 12 năm như một ngày.
Đến lượt Thư Duật lên bảng hắn nhìn vào bảng giao diện vừa kích hoạt:
Sơ cấp cảm giác, sơ cấp trảo thuật, sơ cấp kiếm thuật, sơ cấp vật lộn thuật... có lẽ càng nhiều nhưng cố hóa chỉ được như vậy thôi, sơ cấp cảm giác đến từ hắn hai đời linh hồn dung hợp bao gồm nhiều mặt trí nhớ đề cao, động thái thị giác..kiếm thuật, vật lộn thuật là hắn đời này học được, đến nỗi sơ cấp trảo công là đời trước mang đến, ở khoa học kỹ thuật thế giới tự luyện thành trảo công có thể nghĩ đến võ học thiên phận của hắn cũng không tầm thường nếu ở võ hiệp thế giới có lẽ có thể làm cái đại phái trưởng lão.
Cố hóa kỹ năng xong liền tan học, ngày mai liền phải tiến hành nghĩa vụ quân sự, ở thế giới này học sinh lựa chọn cố hóa kỹ năng đi đến dị thế giới rèn luyện phải thi hành nghĩa vụ quân sự nhận điều động quân sự từ chính phủ mọi người đã ghi danh vào lớp này nghĩ đến cũng đã có chuẩn bị tâm lý.
Nhìn trên đường hoàn cảnh không khác nhau là mấy một bên đạp xe đạp một bên suy nghĩ, đời này giai cấp không có rõ ràng phân biệt pháp luật vẫn vận hành rõ ràng, trật tự không tan vỡ đủ biết chính phủ cỡ nào hùng mạnh chỉ khác nhau người thì tham gia sản xuất người thì tiến hành dị giới rèn luyện trừ phi là con người không cần ăn uống đi lại, nhưng đã đề cập đến vũ lực không có khả năng đơn giản như vậy khẳng định có bất công ở không biết địa phương diễn ra, hắn đời này cũng không có biểu hiện ra cỡ nào chói mắt chỉ tầm hàng 15 trong lớp có lẽ có người có thể liếc mắt phát hiện hắn chi tiết nhưng ít nhất hắn chưa từng gặp qua.
Về đến nhà dựng xe đạp liền vào bếp nấu cơm, đời trước độc thân 30 năm từ 8 tuổi hắn đã vào bếp nên nấu nướng vẫn tạm được, mất tầm 40 phút sau liền xem TV đợi bố mẹ về. Nhà hắn đời này phụ thân làm nông dân, mẫu thân làm giáo viên tiểu học liền nuôi một mình hắn không có áp lực, có chút dư dã. Chờ bố mẹ về liền dọn cơm, hắn liền báo cho hai người ngày mai đi dị giới rèn luyện, lo lắng là có nhưng đã có chuẩn bị tâm lý từ trước nên cũng không có gì ngoài ý muốn.
Ăn uống xong xuôi liền chạy xe đạp tiêu thực, nhìn đường phố dưới ánh đèn vàng, hai bên đường đèn xe tấp nập qua lại, đứng trên cầu dựa vào lan can nhìn từng đôi đi bộ bên nhau hắn trong lòng tuy hâm mộ nhưng cũng không có gì không cân bằng, vốn dĩ đã cô độc nay bước chân của hắn vừa mới bắt đầu sao lại có thể dừng lại ngắm ven dường phong cảnh đâu.
Sáng hôm sau mọi người lại tập hợp nghe giáo viên dặn dò thủ tục cần thiết sau liền vào khoang ngủ đông, không có gì cảm giác, tầm mắt nơi đã là xa lạ thế giới...
Hoa sơn đỉnh, luyện võ trường một thiếu niên đứng trên quảng trường, ánh mắt như chim ưng nhìn chăm chăm vào bên dưới đàn gà con:
“ Huy kiếm mạnh lên, không ăn cơm hay sao!”
Một bên thúc giục, thỉnh thoảng lại sửa lại đám đệ tử chỗ sai, mọi người tuy khổ không nói nỗi lại trên mặt không có không phục luyện võ không khí tương đối tích cực có tiến tới tâm trừ một đám con nhà giàu lên núi rèn luyện phải về nối dõi tông đường ra còn lại đều là nhà nghèo, mồ côi ăn nỗi cái này khổ.
Này một đời hắn là con phú thương trong thành, nghe nói cái gì Ngũ Nhạc kiếm phái, Thiếu Lâm, Võ Đang hắn liền biết là cái gì thế giới sau liền xin lão cha lên núi Hoa Sơn học võ, cha chiều con hư chỉ cho là hắn lại nổi lên ăn chơi trác táng liền quăng cho xấp ngân phiếu bảo chơi chán rồi về nối dõi tông đường lúc sau mang theo người ngựa, mấy xe quà cáp liền lên núi, vừa thấy mới hai mấy tuổi đầu lão Nhạc chính là ngân sâm, linh chi vỗ bàn dọa choáng lão Nhạc sau đó bái sư xong liền xuống núi mua lại hai nhà tiêu cục rồi lại lấy Hoa sơn danh nghĩa kêu gọi ngoại môn đệ tử bên ngoài về áp tiêu, tiền bạc dư dã lại mua vài căn cửa hàng trong thành lại hai năm sau lão Nhạc ăn nhân sâm ăn phun ra công lực tiến nhanh không nói, có lẽ bổ quá lúc sau sinh Nhạc Linh San không nói lại sinh cái tiểu sư đệ Nhạc Bằng Cử( lão Nhạc thấy sang bắt quàng làm họ).
Năm tháng trôi nhanh, lão Nhạc lại thu cái Lệnh Hồ Xung lên núi, lúc sau Lương Phát, Cao Căn Minh, Lục Hầu Nhi lục tục lên núi, phái Hoa sơn càng ngày càng náo nhiệt, mấy chục danh nội môn, mấy trăm ngoại môn, lúc này phái Tung Sơn có cử phái tấn công cũng ăn không tiêu( Phong Thanh Dương cười khẽ).
“ Đại sư huynh, sư phụ có việc tìm ngươi!” Lục Hầu Nhi từ xa chạy tới nói.
Vào chính khí đường thấy lão Nhạc mặt mày suy tư nhìn vào phong thư trên bàn:
“ Lão nhị truyền tin nói Phúc Uy tiêu cục bị diệt môn việc cùng tháng sau ngươi Lưu sư thúc chậu vàng rửa tay!”
Phúc Uy tiêu cục diệt môn xong, đại phái đều theo dõi tịch tà kiếm phổ khẳng định không thể tùy ý dẫn ra ngoài đến nỗi về tay ai phải xem ai thủ đoạn cao minh. Lão Nhạc ăn nhân sâm phun ra lại xem Ninh Trung Tắc mặt mày hồng hào vẫn còn phong vận thiếu phụ nói vậy không hiếm lạ cái gì tịch tà kiếm phổ.
Quả nhiên lúc sau lão Nhạc chưa nói cái gì bảo Thư Duật chọn ra mười danh nội môn mấy chục danh ngoại môn liền viết thư cho Lệnh Hồ Xung bảo tới Hành Sơn gặp mặt liền lôi kéo hắn nói bát quái nói cái gì trên giang hồ nghe đồn Khúc Dương cấu kết Lưu Chính Phong bị phái Tung Sơn phát hiện muốn diệt môn, Phái Tung sơn muốn năm phái hợp nhất, phái Tung sơn muốn hư cấu Thái sơn, Hoa sơn chưởng môn vậy cùng hắn không cái gì quan hệ.
Thành Hành sơn một gian tửu quán, khách qua đường nhìn vào một cặp đôi có chút không hợp nhau, tiểu ni cô mắt hạc mày ngài, phong tư yểu điệu đi phía sau, phía trước là danh tráng hán mặt mày bưu hãn eo đeo khoái đao vừa vào tửu quán liền thu hút khắp nơi tầm mắt, nhưng vừa thấy tráng hán không dễ chọc liền thu hồi tầm mắt.
Nhưng vẫn có ngoại lệ, chỉ thấy tiểu ni cô vui mừng chạy đến trong góc một cái bàn nhỏ, có ba người một danh cao lớn đại hán lưng đeo một thanh đại kiếm mặc hắc y, một thiếu nữ bạch y hai mắt sắc nhọn như một phen tuyệt thế hảo kiếm và cuối cùng là một thiếu niên khuôn mặt u sầu nhưng không che được tuấn mĩ dung mạo.
Điền Bá Quang thấy vậy vẫn không ngăn trở bởi vì từ lúc bước vào tửu quán đã như bị hung thú tỏa định, đổ mồ hôi ròng ròng tay nắm chặt đao không có bất cứ động tác nào, biết nếu không phải người xung quanh thì đã bị công kích, nghĩ vậy liền ra một kế:
“Điền mỗ tự biết không phải hắc bạch song kiếm đối thủ, nhưng luận ngồi đấu ta tự xưng không kém gì người”
“Như thế nào ngồi đấu?”
“Chỉ cần không rời đi chân ghế là được”
Lệnh Hồ Xung biết nơi đây không tiện ra tay, đến nơi dã ngoại thì họ Điền khẳng định chạy mất xác liền đồng ý một phần vì Điền Bá Quang không bắt Nghi Lâm làm con tin, mặt mũi vẫn là phải cho, hai người dùng đũa đánh hai mươi chiêu Điền Bá Quang tuy té ngã mông vẫn ngôi lên ghế họ Lệnh Hồ liền thả hắn nửa cái mạng, đúng vậy vì sao còn nửa cái thì ngày sau hái hoa liền biết lúc ấy không liên quan gì hắn Lệnh Hồ đại hiệp. Trong lúc bỏ chạy Điền Bá Quang lại đánh bại hai danh Thái sơn đạo sĩ ngại mặt mũi không có thương nặng, Lệnh Hồ liền cho người mang hai vị xui xẻo sư thúc về Lưu phủ lại không biết tiểu ni cô mắt nhìn chằm chằm xuân tâm manh động, Nhạc nữ hiệp vẻ mặt sát khí nhìn vào tiểu ni cô yết hầu, trái tim...
Giữa trưa lưu phủ nhộn nhịn tấp nập, Thư Duật chạy đi lôi kéo vài cái chưởng môn bên nói chuyện làm ăn bên nói chuyện bát quái cái gì Hắc bạch song kiếm chiến Dư Thương Hải cái gì ma giáo giáo chủ Nhậm Ngã Hành trùng lặp giang hồ...một bên thì lão Nhạc ai đến cũng không cự tuyệt uống đến mặt mày hồng quang nhân sinh chỉ còn đợi ôm cháu mới thôi, trong lúc có hai cái Thái sơn đạo nhân nói Lệnh Hồ Xung cấu kết Điền Bá Quang bắt cóc Nghi Lâm phái Hành Sơn quần hùng tỏ vẻ không tin Hắc Bạch song kiếm lại không phải ra chơi một ngày hai ngày trên đường ai không biết Định Dật sư thái tỏ vẻ Nghi Lâm ở Lưu phủ không có việc gì lúc sau liền không ai quan tâm.
“Ngũ nhạc lệnh kỳ tới, Tả chưởng môn có lệnh tróc nã Lưu Chính Phong về phái Tung sơn quy án!”
Phí Bân, Lục Bách dẫn một đàn đệ tử phái Tung sơn vào đại sảnh, bắt đầu liền làm khó dễ.
“Lưu Chính Phong cấu kết Khúc Dương bị chúng ta phát hiện cần phải dẫn về quy án”
“Lưu mỗ cùng Khúc huynh chỉ là bằng hữu không bán đứng Ngũ nhạc, khúc huynh đạ quy ẩn giang hồ”
Lúc sau Nhạc Bất Quần ra mặt tỏ vẻ Lưu Chính Phong do phái Hành Sơn xử lý nếu phái Tung Sơn dám giết hắn gia quyến vậy Hoa sơn rút khỏi Ngũ nhạc liên minh, Hành sơn Hằng sơn cũng tỏ vẻ không làm. Một người nếu giả làm quân tử một đời vậy hắn chính là thật quân tử, Nhạc Bất Quần hành hiệp trượng nghĩa quanh địa phận Thiểm Tây dân chúng chỉ biết có Nhạc Bất Quần không biết phái Tung sơn là ai, cộng thêm xử sự còn tính công chính nhiều môn phái đều nhờ hắn làm hòa giải bởi vậy phái Tung sơn thẹn quá hóa giận cùng hắc bạch song kiếm đánh khó phân thắng bại liền không làm gì được rút lui.
Cuộc đời này không xoay quanh ai mà chuyển cả, Tả Lãnh Thiền đời này có thể nói là không kém gì người, tự bổ toàn Tung sơn kiếm pháp sau đó dạy ra thập tam thái bảo đặt đại phái căn cơ, bổ toàn hàn băng chân khí bước lên siêu nhất lưu khá vậy đã tiêu hao hết phái Tung sơn của cải, nói cho cùng phái Tung sơn không so được mấy trăm năm đại phái như Thiếu Lâm, Võ Đang, Hoa sơn.
Từ nhiều năm trước phái cao thủ lẻn vào Hoa sơn bị một tóc bạc lão giả một chọi mười mấy cao thủ nhất lưu sau hắn hành quân lặng lẽ, từ phái người ám sát Lệnh Hồ Xung không được lại bị hắn càng đánh càng mạnh, Lệnh Hồ Xung mau bôn ba mươi, trọng kiếm vô phong đại xảo nhược chuyết, nội công lại từ ngoại nhập nội, nội ngoại đồng tu 3 cái thập tam thái bảo không làm gì được, thêm Nhạc Linh Sang kiếm ở ý trước, liệu phát tiên cơ nếu hai người song kiếm hợp bích năm sáu cái thập tam thái bảo cũng không làm gì được, Nhạc Bất Quần đã mau ba năm không rút kiếm, Thư Duật có tể phụ chi tài được hắn như được một phần chín thiên hạ(Thư Duật chờ mệt mỏi về quy ẩn kế thừa một châu gia sản) Lương Phát, Cao Căn Minh đều là cao thủ kiêm tu nội ngoại công không phải dễ dàng hạng người phái Hoa sơn quật khởi đã thế không thể đỡ.
Thư Duật ngồi ở tàng thư các sửa sang lại đạo tạng, võ học, nội công tâm pháp hắn khẳng định hoa sơn mạnh nhất võ học là hoa sơn nội công, đây cẩu đạo thần công, tuổi càng lớn nội công càng mạnh không có giới hạn tham khảo Quách Tĩnh Châu Bá Thông Vương Trùng Dương Dương Quá đều luyện toàn chân đại đạo ca làm đặt nền móng sẽ thấy sự thật đáng sợ, Dương Quá luyện một tay đại kiếm tổn thương căn cơ lại luyện toàn chân công mới có thể sống tới tuổi già còn sinh mấy cái oa, nay còn có cái hậu nhân gọi Dương Thanh Phong hay còn gọi Phong Thanh Dương.
Thư Duật cũng đã bôn ba mươi luyện thuần Hoa sơn nội công, lão Nhạc đưa Tử Hà Thần Công cũng đã luyện qua hồi khí nhanh, chữa thương, tinh luyện chân khí, tăng sức bật chân khí xem như phụ trợ nội công, trảo công được như ý nguyện luyện đến trở lại nguyên trạng đây là hắn tự sáng tạo thần công phù hợp độ trăm phần trăm cũng là hắn bỏ nhiều công sức nhất thần công, kiếm pháp một phong cách riêng không hoa hòe lòe loẹt chỉ luyện thứ đánh các động tác cơ bản sau đó là tiết tấu bộ pháp mượn lực ( nghe giống kiếm thuật phương tây) trên thực tế ngoài ý cảnh và nội công ra thì không khác gì mấy, nhưng ai nói phương tây không có đấu khí với ý cảnh đâu bởi vậy chỉ hoa sơn nội công và trảo công mới là hắn căn cơ.
Thư Duật vừa vào thư phòng liền có đệ tử truyền tin Ma giáo trùng lặp giang hồ đồng loạt tiến công các đại phái, phái Thiếu Lâm, Hằng Sơn chạy tới cầu viện. Hằng sơn khẳng định phải cứu liền phái Lệnh Hồ Xung đi, riêng Thiếu Lâm hắn chỉ cười lạnh. Ba năm trước đây Nhạc Bất Quần và Tả Lãnh Thiền kết minh tiến công Lạc Dương, trước đó Lạc Dương quần hùng năm bè bảy mảng, vừa bị Nhậm Ngã Hành càn quét xong, Hoa sơn bị Thiếu Lâm vây ở Thiểm Tây, Tung Sơn bị vây ở Thiếu Thất sơn, Hành Sơn, Hằng Sơn chỉ là phụ họa, Thái sơn địa bàn rộng lớn không quan tâm.
Cuối cùng kết quả bị Thiếu Lâm chặn đứng ở Lạc Dương, Tung sơn làm chủ lực tổn thất thảm trọng, Nhạc Bất Quần một đợt mang đi tam độ thần tăng là thế hệ trước của Phương Chính, cuối cùng cũng trọng thương chỉ có thể về nhà dưỡng lão, nên cứu viện nói chỉ có thể chờ cơ hội lại nói.
Lệnh Hồ Xung mang theo Định Tĩnh, Nghi Lâm dẫn dắt một đám tiểu ni cô ở tạm hoa sơn, Thư Duật lại thông cáo giang hồ các phái kết minh chống ma giáo
“Hoa sơn thông báo kết làm phương nam liên minh cộng chống ma giáo, các giang hồ đồng đạo mới tiến đến hoa sơn kết minh”
Thục trung các phái nhiệt tình nhất vì nếu Hoa sơn không tiến quân Lạc Dương tất sẽ đến Thục, Nga my không động côn luân điểm thương lần lượt đến, Thiểm Tây địa bàn bang phái lớn nhỏ đều tới. Chờ tới Lạc dương thì nghe tin Bạch Mã tự bị đồ, quần hùng liền ước chiến ma giáo ở Lạc Dương.
Trận chiến này đánh suốt 1 ngày đêm, cuối cùng thiếu lâm tổn thất toàn bộ thế hệ trước cao tăng, Phương Chính trọng thương không trị, la hán trận bị phá, Nhậm Ngã Hành kinh mạch đứt hết bị Hướng Vấn Thiên cứu, Thư Duật lần đầu tiên xuất hiện trên giang hồ sau đó một lượt mang đi 3 cái phương tây ma giáo cao thủ, các phái tổn thất nặng nề cuối cùng chia cắt địa bàn Lạc Dương, đánh vỡ thế cục Thiếu Lâm hùng bá phương bắc, ma giáo rút lui thập đại trưởng lão bị Hắc Bạch song kiếm một đợt mang đi bảy cái, từ đó Lệnh Hồ Xuân được tôn là thiên hạ đệ nhất kiếm(Phong Thanh Dương mất hơn một năm) đặt Hoa sơn kiếm ra Hoa sơn địa vị.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile