Vẫn là phong cách sảng văn cũ, nếu như nói có ưu thế gì khiến ta đọc một cách tương đối thích thú thì chắc là ở các yếu tố sau : Main char không não tàn, bản đồ không lặp đi lặp lại chỉ thay mỗi cái tên, tình tiết và thế giới quan có chăm chút, nhân vật phụ không phải trí chướng như nhiều bộ sảng văn khác.
Bối cảnh tam đại thế giới trọng điệp hơn vạn năm, có chiến tranh, có hợp tác tạo thành một thời đại đầy mâu thuẫn và phát triển một cách bộc phát gồm : Tinh tế liên bang với khoa học kỹ thuật, Thần chúc thế giới với thần linh và kỵ sĩ, Trùng tộc thế giới với số lượng khổng lồ.
Main trọng sinh với khát vọng biến cường tối thượng + nhiều sự kiện trùng hợp mà trở nên có nhiều buff, phương pháp mạnh lên hơi...tà ác, tính cách lại thuộc dạng con nhím chỉ cần chủ động chọc anh là giết đối thủ tận gốc, tuy nhiên tác giả có vẽ ra Main cũng có khá nhiều hạn cuối chứ không phải loại bất kể thủ đoạn (vẫn có thể kén người đọc).PK khá chân thật nhưng chủ yếu theo đường ám sát chí mạng, anh main chuyên đánh Critical cho nên các trận đánh thường kết thúc khá nhanh. Được cái mỗi lần đều bày mưu và hành động khác nhau, nâng cấp ứng dụng năng lực nên xem không phải lặp lại và nhàm chán lắm (dù 90% là chú main toàn úp sọt đối thủ, không có chuyện 2 đứa vứa đứng ra chiều vừa hét tên chiêu thức).
Bối cảnh rộng lớn, 3 thế giới đều tương đối chăm chút miêu tả bối cảnh, xã hội, đặc sắc. Cùng xem David từ phàm nhân phiêu lưu tới các thể giới để rồi cuối cùng thành thần. 1 em người yêu, thời gian tu luyện chả có rảnh đâu cua gái.
Lâu quá không có bộ Khoa Huyễn nào hay, đọc intro thấy giống Starcraft nên nhai thử, xem thư giãn tốt (tùy người xem).
Kiếm được cái rewiew của lão Odisey