Phố Vị Thanh
Tác giả- Phan Thiên
Thể loại- Ngôn tình
Quyển 2- Vị Ngọt Ngào
PVT
Nhân vật chính: Hoàng Hiểu Đông, Lu Nhiên, Thanh Thị Tú, Phan Thùy Lưu, Ngô Kính Dương, Lu Xuy Anh... (Phan Thùy Lưu đổi sang Vy Tuyết)
Nguyên Văn Câu Chuyện
Chương/Chapter 74+ Cuộc Gọi Đến Và Đi
Nhân vật chính: Hoàng Hiểu Đông, Lu Nhiên, Thanh Thị Tú, Phan Thùy Lưu, Ngô Kính Dương, Lu Xuy Anh... (Phan Thùy Lưu đổi sang Vy Tuyết)
Quyển 2- Vị Ngọt Ngào
Chương/Chapter 74+ Cuộc Gọi Đến Và Đi
Nhưng cũng vừa lúc Hoàng Hiểu Đông cũng liền nói nhanh với nàng câu đó chỉ là thay đổi chút ít và thêm vào vài chữ cuối cùng như cái chữ “ừm” của Lu Nhiên đã vọng sang và nàng cũng đã tắt máy trong cái thẫn thờ đã hiện rõ trên mặt của Hoàng Hiểu Đông đã tựa lưng vào cột cửa mắt nhìn đối diện trống rỗng mà thở dài chút ít nhưng rồi lại lắc mà lẩm bẩm thêm vài chỉ mình hắn nghe thấy nhưng quả thật là như vậy vì nơi hắn đang đứng chẳng hề có ai rất vắng lặng:
- Có lẽ như vậy sẽ tốt hơn!
Cứ ngỡ hắn dứt lời thì liền sẽ tiến vào trong mà đóng sầm cửa lại chỉ là không hề như vậy khi mà Hoàng Hiểu Đông đã lại chưa chiếc điện thoại của hắn lên mà nhìn màn hình sáng ngón tay đang lướt tới danh bạ mà tra số ngừng ngay cái tên Thanh Thị Tú thì liền ngừng mà ấn vào rồi liền đưa lên mà áp vào lỗ tai mà đợi trong chút ít trong nét mặt lại có chút khẩn trương
“Alo”
- Hoàng Hiểu Đông là cậu gọi mình có chuyện gì sao!
Hoàng Hiểu Đông vừa mới “alo” một cái nét mặt liền giãn ra chút ít khi nghe thấy giọng nói từ bên đầu dây kia của chính là Thanh Thị Tú đã vọng sang thì liền mừng rỡ mà hắn liền nói vọng sang như đáp lời:
- Ừ, Thanh Thị Tú là mình!
- Cậu gọi mình là có chuyện gì sao từ trước tới giờ mình có bao giờ nhận được một cuộc gọi nào từ cậu chứ!
Thanh Thị Tú mặc dù giọng nói có chút mừng nhưng vẫn giả bộ mà trách hắn khiến Hoàng Hiểu Đông nơi này phải đỏ cả mặt may là không có ai nhìn thấy nhưng giọng hắn vẫn lớ ngớ mà trả lời Thanh Thị Tú:
- Thanh Thị Tú, ngày mai cậu tới Khách Sạn Saigon Elect 2, mình và cậu sẽ gặp nhau ở nơi đó để cùng đi tìm địa điểm bắt đầu cho một công việc mới với sự hợp tác giữa mình và cậu!
- Ừ, Hoàng Hiểu Đông mà không phải nơi đó là nơi cậu đang làm sao!
Thanh Thị Tú liền gật đầu đồng ý với hắn bằng một chữ “ừ” vọng sang nhưng nàng cũng hỏi hắn một cái khác trong sự gật đầu của Hoàng Hiểu Đông bên này nhưng vẫn nói vọng sang với nàng:
- Ừ, Thanh Thị Tú vì mai mình cũng định xin nghỉ việc nơi đó rồi cùng cậu đi tìm một mặt bằng làm trụ sở cho cửa hiệu thời trang của cậu cùng mình hợp tác!
- Ừ, Hoàng Hiểu Đông, mình biết rồi!
Thanh Thị Tú giọng bên kia vọng sang lại có chút rụt rè mà gật đầu với hắn nhưng rồi lại im lặng tiếp có vẻ nàng đã không biết nên hỏi gì hắn tiếp vì có lẽ nhưng lại không muốn cúp máy và Hoàng Hiểu Đông đã lên tiếng mà hỏi thêm một câu:
- Thanh Thị Tú, cậu đã xin nghỉ việc bên chỗ Ngô Kính Dương chưa!
Hắn chỉ bất chợt hỏi nhưng Thanh Thị Tú lại vội vàng mà cuống quýt nói nhanh với chính hắn
- Chưa, nhưng ngày mai mình cũng để tới để xin nghỉ việc rồi sẽ chạy tới nơi khách sạn cậu đang làm!
Nàng dứt lời rồi liền ngừng một hai giây trong nghĩ nhanh rồi nói tiếp với hắn khiến Hoàng Hiểu Đông cũng phải bất ngờ khó hiểu với Thanh Thị Tú mà cũng đáp nhanh với nàng
- Hoàng Hiểu Đông cậu ngủ ngon!
- Thanh Thị Tú, cậu cũng vậy!
Điện thoại cũng đã tắt Hoàng Hiểu Đông nhưng ánh mắt hắn vẫn nhìn tới nhưng rồi lại lắc đầu mà tiến vào trong trong tiếng cửa đã đóng lại cùng sự im lặng trong căn phòng hắn chỉ có ánh đèn là hắc ra trong chút ít nhưng cũng rất im lặng
Mọi thứ nó cứ trôi qua trong màn đêm toàn bộ nơi này không gian yên ắng đến cực màn đêm cũng bao trùm lấy tòa chung cư 6B này nhưng chẳng phía ngoài tòa chung cư 6B này lại rất là nhộn nhịp nơi đường phố cùng ánh đèn cũng chiếu sáng khắp nơi xe cộ vẫn còn lưu thông rất nhiều
Gió thổi, mây trôi, có khi đổi màu, ánh sáng rất nhiều, màu sắc rực rỡ, thời gian cứ thế trôi qua, bầu trời cũng dần chuyển màu
Khi mà mặt trăng của đêm nay đã lặng nhường lại cho ánh mặt trời dần lên đang mọc nơi chân trời xa trong ánh nắng vàng nhẹ đang xuyên qua những đám mây trắng che đi bầu trời xanh đang được những đám mây trắng phủ lấy che đi
Ánh nắng vàng nhẹ cứ thế mà chiếu nơi mặt đất trong những cơn gió mát thổi nơi một cung đường quận 2 của Sai gon vào buổi sớm mai
Thổi vào một nam thanh niên đang đạp xe đạp của hắn mà cộc cạch trên cung đường đầy ánh nắng mai đang chiếu xuống nơi hắn len lói qua những tàn cây
Nam thanh niên này cũng chính là Hoàng Hiểu Đông hắn đang trên đường tới khách sạn Sai gon Elect nơi hắn đang làm
Và có vẻ như cũng đã gần tới khi hàng chữ đang dần hiện ra nơi địa điểm hắn đang diễn ra bất chợt tiếng điện thoại của hắn đã reo nhưng cũng không bắt cho tới đạp tới cổng tòa khách sạn hắn đang làm thì mới ngừng xe mà dắt bô vào rồi mới cho tay vào lấy ra xem khi biết là ai thì liền “alo” thì giọng bên kia đã vang lên:
- Hoàng Hiểu Đông, anh tới chưa!
- Anh vừa mới tới đang dắt xe vào!
Hoàng Hiểu Đông liền nhanh chóng đáp lời nhưng giọng của Lu Nhiên liền vang lên rồi ngừng trong nhẹ nhàng:
- Em đang đứng trước lối vào đợi anh …
Chỉ là Hoàng Hiểu Đông vẫn còn đang bất ngờ khi giọng của Lu Nhiên đã tắt nơi điện thoại mà không có báo trước nhưng rồi hắn cũng chỉ đành lắc đầu mà cất điện thoại vào trong túi lại nhưng cái tên hắn đã vang lên mà vọng vào tai hắn khiến hắn phải ngẩn đầu đang cúi lên nhìn thẳng tới nơi đã phát ra hai chữ “Hoàng Hiểu Đông” chỉ là rất nhanh hắn cũng đã nói hai chữ nhỏ khác “Lu Nhiên”
Rồi nhìn bóng dáng cô gái vẫn đang nhìn mình mà hắn cười rất tươi rất vui dường như không có chuyện gì xảy ra, Hoàng Hiểu Đông có chút ngẩn ngơ nhìn nàng mà cười theo rồi liền dắt chiếc xe đạp của hắn tới trước mặt nàng rồi nói:
- Lu Nhiên em tới sớm vậy!
- Ừ, Hoàng Hiểu Đông vì em có chuyện muốn nói với anh còn anh có chuyện muốn nói với em đúng không!
Lu Nhiên nhìn Hoàng Hiểu Đông đã dắt xe đạp tới trước mặt mình thì liền cười với hắn dường như nụ cười của nàng là xuất hiện từ tận đáy lòng khiến Hoàng Hiểu Đông nét mặt lại cũng ngẩn hơn nữa nhưng rồi cũng bật cười với nàng mà gật đầu: “Lu Nhiên, anh cũng vậy”
Rồi Lu Nhiên liền nhìn hắn mà nét mặt hơi ngậm chặt miệng cùng ánh mắt nghiêm túc nhìn Hoàng Hiểu Đông khiến Hoàng Hiểu Đông không khỏi hơi khó hiểu mà lấy tay gãi đầu
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Open One Chapter