Hình minh họa
Chương 130
Ý
Bắt đầu từ hôm mây mưa với Mẩy, Ý sống tháng ngày thác loạn với hai ả dâm phụ. Hôm trước nện Mao ba tiếng khiến ả sướng ngất, hôm sau nó vẫn hùng hục phang nhấc mông Mẩy trong hang động.
Ý bú mút Mẩy một hồi ướt sũng môi miệng. Thằng nhóc trườn lên bám dính thân thể lõa lồ, rúc chim vào bướm dâm luôn nghiến ngấu, mút siết, hút cạn tinh lực sau cuộc vật lộn. Thằng nhóc đổ ập xuống cơ thể nhầy nhụa mồ hôi của Mẩy. Nó sướng khoái mút vú bú ti, lờ đờ nhìn Mẩy cau mày nhíu mắt tỏ rõ chưa thỏa mãn, ả muốn lên đỉnh liên tiếp như những ngày đầu lén lút quan hệ với nó. Dâm phụ uốn éo trườn lên trượt xuống cọ xát cái háng ướt đẫm vào hạ thể Ý. Kích thích hồi lâu bất thành, thằng bé kêu mệt dù hạ thể vẫn cương cứng, ả vẫn thỏ thẻ, động viên, khích lệ nó.
Thời gian chơi đồ hàng với Mao, tình trạng này từng xảy ra đôi lần. Mỗi khi như vậy, Mao nửa đùa nửa thật dọa tố cáo mẹ nó. Thằng bé cho rằng người lớn nịnh nọt, dọa nạt con nít để chúng theo ý họ là chuyện bình thường. Nhưng từ lúc Mao nghiện Ý, thái độ hoàn toàn khác trước đây, ả chấp nhận làm đồ chơi để nó tùy ý đùa nghịch. Mao hết xin nó chơi tiếp lại dịu dàng, an ủi, động viên và tìm cách nâng cao thể lực cùng sức bền cho nó.
Bây giờ mọi thứ lặp lại y như nhau, Mẩy dỗ dành nó chơi tiếp với mình, ả mò xuống hồ tắm cùng nó, ôm ấp hôn hít, buông lời ngon tiếng ngọt. Ý nheo mày trông Mẩy lặn ngụp, ả gắng nín thở dưới nước để bú mút hạ thể nó. Mẩy hai phần thích mê, tám phần nịnh hở để nó nguôi giận, bộ dạng “ham chơi” giống hệt Mao... gợi nhớ... lời mẹ và mợ dạy:
“Mao hay bất kỳ ai giống ả đều không hề yêu quý con, chúng chỉ thích chơi đồ hàng với con mà thôi. Một khi chán con hoặc con kiệt sức mà chết, chúng sẽ vứt bỏ con rồi tìm đứa khác khỏe hơn. Con đuối sức khiến chúng chơi không thấy vui, lúc đó con hãy thử giận dỗi mà xem, chắc chắn chúng lại kiếm cớ giải thích, dỗ ngọt, tìm mọi cách để con chơi với chúng!”
Ý bèn thử làm theo lời người thân, rút chim khỏi miệng Mẩy khiến ả sặc nước trồi lên ho sặc sụa. Ý lẳng lặng lên bờ lau khô người, vừa mặc quần áo vừa nói:
“Hôm nay hơi mệt, cháu muốn nghỉ sớm, tạm biệt dì.”
Thằng bé đến gần cửa hang, hé mắt nhòm ra ngoài. Mẩy vội lội lên bờ lao về phía nó, cầu xin nó ở lại chơi với mình, vồ lấy chim nó mút lấy mút để, đếch còn quan tâm làm tình ngay cửa hang dễ bị lộ. Ý vẫn hờn dỗi, cương quyết rút chim, đi một mạch về nhà, bỏ lại Mẩy ngơ ngẩn nhìn bóng nó khuất dạng. Ả cứ đơ tới khi nghe có tiếng người, dâm phụ giật thót vội nấp sau vách hang, tim đập thình thịch, đầu óc mải miết tơ tưởng đến Ý. Ả tự trấn tĩnh bằng cách tin rằng Ý nói thật, nó khỏe như vâm nhưng chỉ là đứa con nít, lần lượt chơi hai bướm dâm dục vô hạn, đương nhiên đuối sức.
Những ngày tiếp theo, Ý còn thất thường hơn, đôi lúc chơi khỏe như ngày xưa, các ả lên đỉnh liên tục suốt cuộc sex nóng bỏng. Có khi lại mệt rất nhanh. Mao và Mẩy phải giở đủ thủ đoạn để tái tạo hưng phấn cho nó. Quả nhiên, thể lực hồi phục và duy trì thời gian dài. Nhưng sau đó số lần khỏe lại đếm trên đầu ngón tay, thường xuyên dập ba mươi phút, mồ hôi sẽ chảy đầm đìa, rên thở hừ hừ, chim cò xụi lơ, mềm rũ. Quỷ dâm bú mút, liếm láp, kích dục kiểu gì cũng không thể cương cứng sau khi bắn ngập lỗ nhớp nhúa.
Lòng kiên nhẫn dần cạn tới đáy vì thằng bé khỏe vài hôm lại mệt dài ngày mới hồi phục, nhưng không sung như trước nữa. Ức chế tích tụ vượt quá sức chịu đựng, Mẩy bất mãn ra mặt, những lời phàn nàn, than thở, thậm chí cáu gắt tăng theo tỷ lệ thuận ả đếch thể thỏa mãn cái háng luôn ướt dầm ướt dề.
Ý thấy ả khó chịu, nó nhớ lời người thân dặn dò, thêm chuyện bị đối xử tệ như vậy thành quen, dần dà không cần ai giải thích, nó tự hiểu ra vấn đề: Mẩy hay Mao chỉ mê con chim cương cứng khỏe mạnh. Nó giận dỗi, các ả lại giở trò “yêu thương” ngon ngọt, chiều theo mọi ý muốn để nó hưng phấn... giống... cái cách Mẩy đang “nịnh” toàn thân nó bằng cơ thể nóng hầm hập. Nó mà yếu, ả không hài lòng, mọi sự diễn ra giống lời mẹ dạy. Rốt cuộc chỉ có gia đình là yêu thương nó vô điều kiện, mọi kẻ còn lại đều giả dối. Thằng bé rút chim khỏi miệng Mẩy, nhét vào quần, kéo khóa, vừa bỏ đi vừa nói:
“Từ giờ cháu không chơi đồ hàng với dì nữa!”
Ý không quay đầu, thằng nhóc bỏ mặc Mẩy thẫn thờ tiếc nuối, nước mắt ê chề nhục nhã nhòe nhoẹt bôi xấu gương mặt tím tái phẫn nộ. Ả tình nguyện dạng háng, chổng mông cho nó chơi như chơi đĩ điếm, thằng ranh được đằng chân lân đằng đầu dám sỉ nhục ả. Mẩy nghiến răng kèn kẹt, lội xuống hồ tẩy sạch dấu vết, mặc quần áo và về nhà cùng tâm trạng bức xúc còn hơn bị Vạn “bỏ đói”.
Mẩy ngỡ thằng bé dở chứng vài hôm rồi thôi, khốn nạn thay, ả chầu chực trong hang suốt hai tuần, Ý đếch thèm đến. Thằng nhóc không chơi Mao trong bụi rậm nữa, có lẽ chúng sợ bị lộ. Mẩy bèn âm thầm theo dõi Ý. Một tuần thằng bé sinh hoạt bình thường. Ngày thứ tám, nó mò tới hang động. Mẩy đinh ninh thằng nhóc hẹn Mao ở chính nơi nó mây mưa với ả. Dâm phụ ghen tức nghẹt thở, ả phải nén giận, giữ khoảng cách an toàn để bắt quả tang, ép thằng bé chơi tiếp với mình.
Ý vừa vào hang, Mẩy quan sát động tĩnh một lát vẫn chẳng thấy bất thường, ả bèn áp sát hang, dỏng tai nhưng không nghe tiếng rên rỉ. Mẩy tò mò lén nhìn liền sững sờ khi không thấy Mao, chỉ có Ý đi tới đi lui những vị trí từng làm tình với Mẩy. Ý đăm chiêu hướng về các nơi chơi đồ hàng vui vẻ và nóng bỏng nhất. Mẩy thấy nó ngơ ngẩn tiếc nuối, đôi vai rung lên từng hồi, thằng bé đang khóc, miệng lẩm bẩm nói một mình:
“Cháu nhớ dì!”
Ả không kìm lòng được nữa, lập tức chạy vào ôm nó từ đằng sau. Ý giật mình quay lại chưa kịp nói gì, Mẩy áp miệng hôn nghiến môi nó, vọc tay vào quần, vuốt ve thằng nhỏ. Ý ưm ư đẩy Mẩy ra. Ả bức bối nói như sắp khóc:
“Vì sao cháu nhớ dì, nhưng lại tránh mặt dì?”
Ý ủ rũ ngắt lời:
“Lát nữa cháu phải chơi với cô Mao, nếu bây giờ chơi với dì, cháu sợ rửa không hết mùi, cô Mao sẽ phát hiện!”
Mẩy khóc nức nở:
“Dì nhớ cháu mỗi ngày mỗi đêm, nếu không thể chơi với cháu, dì phát điên mất!”
Ý buồn bã trông Mẩy muốn ăn tươi nuốt sống nó, nhưng không thể xơi con mồi ngày đêm khao khát. Ả đau đớn. Ả gục ngã, tủi thân khóc rưng rức như mong chờ bạn tình đổi ý lại như muốn cầu xin nó chơi với mình. Ý bối rối, gãi đầu gãi tai, nó càng ngập ngừng, ả càng khóc to hơn, thằng bé sợ bị lộ đành cho ả một cơ hội:
“Ngày kia mẹ cháu, mợ Maria và Ange cùng một số dân làng phải đến khu lao động phía Tây đang thiếu nhân lực. Từ làng này tới đó hơn ba mươi cây số, mợ Maria xin trưởng làng cho ba người tạm thời sinh hoạt ở đó. Trưởng làng muốn tiết kiệm thời gian nên đồng ý. Từ đêm mai đến khi ba người làm xong, cháu ở nhà một mình…”
Mẩy nghe Ý nói, mắt lập tức vụt sáng, ả vẫn giả bộ hỏi:
“Ủa, mẹ cháu không xin cho cháu đi cùng à?
“Tổ Ong vừa giao cháu công việc bán thời gian ở nhà.”
Mẩy gật gù à một tiếng. Ý nheo mắt ngó Mẩy trầm ngâm, ả đang suy xét vấn đề thường xuyên ngầm theo dõi thằng bé, nhưng chẳng ai chú ý. Một thế lực khác đang công kích quân giải phóng. Có lẽ là do một thế lực khác đang tấn công quân giải phóng, chiến sự căng thẳng, Tổ Ong phải điều đám lính tại làng ra tiền tuyến. Vạn bèn phân chia từng khu vực lao động, mỗi khu xây tường hào quây kín và biệt lập với khu khác. Vì Tổ Ong chỉ lưu lại làng một số lượng lính vừa đủ để canh chừng, kiểm soát, nên dân tị nạn phải ăn ở, sinh hoạt luôn trong các khu để tiện quản lý. Những nơi còn lại vắng tanh vắng ngắt. Trẻ con trong làng chết gần hết sau nạn đói khát, chỉ còn vài đứa trẻ sống sót.
Tổ Ong nhận ra chính sách tàn bạo, áp chế tinh thần để ngăn nội loạn, răn đe đám có ý manh tâm tạo phản, nhưng thực hành quá đà khiến mất nhân lực, chúng bèn ưu ái cho bọn trẻ làm việc lặt vặt tại nhà như đan lát, lảng vảng quanh làng mò cua bắt ốc, đào rau củ vào các khung giờ cố định. Tổ Ong cắt cử Mao nấu nướng cho bọn trẻ và trông nom mỗi khi chúng đi kiếm ăn. Công việc nhàn hạ lại dư dả thời gian, Mao tha hồ thác loạn với Ý. Mọi thứ diễn ra thuận lợi cho kẻ muốn rình rập, theo dõi, nhưng Mẩy thấy hợp lý, không có gì bất thường, bèn khẽ hỏi:
“Cháu có muốn chơi đồ hàng với dì ở nhà cháu không?”
Ý gật đầu lia lịa rồi lại hốt hoảng:
“Hàng xóm quanh nhà cháu bị tập trung tại trại lao động, nhưng Mao vẫn sống ở nhà cô ấy. Cháu sợ chúng ta đang chơi, Mao đột ngột sang nhà. Chúng ta chơi ở đây là tốt nhất!”
Mẩy vuốt má nó:
“Nền đất trong này lạnh buốt, chúng ta vật lộn nhau mãi ở đây dễ nhiễm phong hàn với đủ thứ bệnh khác… và… he he… chơi trò người lớn thi thoảng phải thay đổi không gian mới càng hứng thú!”
Ý nhăn mặt nói:
“Nhưng chơi ở nhà cháu còn dễ lộ hơn, cô Mao có thể tới bất cứ lúc nào, ngoại trừ lúc ngủ…”
Mẩy liền nắm bắt cơ hội:
“Vậy chúng ta chơi vào lúc cô ta ngủ là ngon lành.”
Ý vẫn e ngại:
“Nhưng nếu dì ra ngoài vào ban đêm, người nhà dì sẽ nghi ngờ! Chưa kể còn giờ giới nghiêm nữa!”
Mẩy cười he he, bẹo má Ý nói lý do mình có thể thoải mái hoạt động lúc đêm tối, thậm chí đi đến sáng cũng không thành vấn đề. Ý nghe xong mừng rỡ nhưng vẫn nhăn nhó:
“Vậy còn cô Mao, dì tính đối phó thế nào?”
Mẩy nói với nó cách đối phó Mao rồi hẹn:
“Ngày mai đến hang này, dì sẽ đưa cháu vật có thể đối phó Mao. Thôi mau tới gặp Mao đi!”
Ý hôn nhẹ má Mẩy, vẫy chào tạm biệt ả. Đợi thằng bé đi được một quãng, ả bèn ngầm theo dõi nó. Kẻ rình mò nấp vào chỗ khuất, nhíu mày quan sát con đĩ già bẹo má thằng nhóc. Ý sợ sệt nghe Mao nói:
“Ta cảnh cáo cưng phải quên hết mọi thứ với con điếm đó đi, cưng vẫn tìm đến nơi từng chơi cùng nó, cưng muốn cả nhà chịu phạt à, hả?”
Mẩy cười khinh Mao, con đĩ già dâm dục chẳng kém, nhưng lại ghen tuông khi Ý xơi của lạ, Mao muốn độc chiếm mồi ngon, bèn uy hiếp Ý. Thằng bé lo bị phạt mới lạnh nhạt Mẩy. Nó không thể làm tình, mỗi ngày đành tìm đến nơi chất chứa bao kỷ niệm để vơi bớt nỗi nhớ Mẩy. Ả căm tức Mao dọa Ý sợ chết khiếp, nó mếu máo nói:
“Cháu xin lỗi, sau này cháu không dám nữa.”
Mao nhếch mép cười:
“Làm sai phải chịu phạt. Ta phạt nhóc ba ngày nữa phải đến hang động đó để chơi đồ hàng với ta!”
Thằng nhóc gật đầu lia lịa, toan cởi quần áo, Mao xua tay:
“Chậc, ngó cái mặt nhăn nhó, tụt hứng, thôi hôm nay cho cưng nghỉ.”
Ý lầm lũi về nhà. Mẩy chờ Mao khuất dạng, ả mới rời chỗ nấp. Dâm phụ nghiến răng nghiến lợi, mắt long lên sòng sọc:
“Đếch thể trả mối hận này, ta thề không làm người!”
***
Đêm ngày hôm sau, Mẩy mò mẫm về phòng, bắt gặp Vạn nằm khỏa thân trên giường. Gã liếc nhìn chiếc gùi sau lưng vợ. Theo truyền thống gia đình, bất kể mùa nào trong năm, con dâu phải đi hái thuốc vào đêm trời mưa để rèn đức tính nhẫn nại làm vợ hiền dâu thảo. Hôm nào đen đủi còn phải thức đến sáng tìm đủ số thảo dược cần thiết. Nhưng gã vẫn chất vấn chuyện ả về muộn hơn thường lệ… vì… Mẩy có vẻ không tự nhiên. Mẩy cười nhạt, cởi chiếc gùi đựng thảo dược:
“Từ ngày vào mùa mưa đến nay, tôi chưa hề nghỉ, mỗi ngày lọ mọ giữa đêm hôm khuya khoắt, không ai giúp đỡ, không một bóng người, tôi có bị rắn độc cắn chết hay ngã xuống vực cũng đếch ai cứu. Khó khăn vất vả như vậy, về muộn là chuyện bình thường!”
Vạn lừ mắt hừ lạnh, giục vợ lên giường. Ả nhăn mũi than:
“Anh không ngửi thấy toàn thân tôi hôi rình nước mưa quyện bụi đất à?”
Vạn lắc đầu không quan tâm:
“Cô ngại bẩn, nhưng tôi đếch sợ, mau lên giường!”
Mẩy mệt mỏi tặc lưỡi:
“Chậc, bẩn hết chăn ga gối đệm lại phải tốn nước, tốn xà phòng giặt. Tổ Ong đang lệnh tiết kiệm, anh hoang phí thế không sợ bị phạt à?”
Vạn nghe nói có lý, bèn phẩy tay đồng ý. Mẩy uể oải vô phòng tắm ngay trong phòng ngủ, ả đóng cửa, lột sạch bộ đồ hôi hám vứt vào máy giặt. Mẩy bật vòi hoa sen xối nước từ đầu xuống chân, dòng nước ấm nóng vờn qua cơ thể dâm dục, thấm sâu vào làn da vẫn còn rân ran tê tái… dưới… từng xúc chạm nhẹ nhàng từ người tình bé nhỏ. Ả kỳ cọ gột sạch toàn thân mà như sờ soạng, thủ dâm, luồn xuống háng mà tẩy rửa nơi luôn rạo rực nứng tình nhất.
Ả đang rên ư ư giật thót động chạm truyền tới từ sau lưng. Gã chồng khẽ cắn vành tai ả, trượt tay lần mò hạ thể mà xoa mép vuốt bẹn, mân mê cánh bướm nổi mu vượt hẳn lên đùi. Vạn hé miệng cười hôn nhẹ lên môi vợ đang khẽ rên rỉ:
“Ư… sao… hôm nay… a… lại… ứ… hứng tình… ơ… ớ… đến nỗi muốn tắm chung cơ đấy… a…”
Vạn cười hè hè, co ngón giữa móc vào cái lỗ rỉ nước, gã nhíu mày:
“Chà chà, đây không phải nước tắm mà là… he he… cô còn nứng hơn tôi nữa, ướt từ lúc nào thế?”
Mẩy cười nhếch mép, thả lỏng toàn thân, trả lời bằng tiếng rên rỉ dâm đãng mút hạ thể Vạn, liếm hai viên bi chảy xệ, kích thích chồng mân mê, mơn trớn suốt một tiếng tắm táp cho vợ. Gã sex từ phòng tắm ra giường ngủ. Mẩy cuồng nhiệt đáp lại, hôn hít, vọc tay sục lên vuốt hạ bộ căng phồng cương cứng.
“Một thời gian dài bỏ đói vợ, hôm nay đột nhiên lại thèm tình khát dục thế, ông chồng ba mươi phút.”
Tắm táp sạch sẽ, dẫu không may lưu lại dấu vết cũng chỉ như vết lem nhỏ xíu trên mép miệng kẻ ăn vụng, Mẩy vẫn lo Vạn phát hiện ra điểm bất thường, ả bèn cố ý mỉa mai, kháy khỉa chọc vào niềm kiêu hãnh một thời bị “tổn thương” sâu sắc từ lâu… để… gã coi trọng thể diện tập trung thể hiện bản lĩnh đàn ông… mà… không nhận ra thân xác dâm dục này không còn là của riêng gã nữa.
Tự ái đàn ông nổi lên, Vạn cay cú hăng say sex cuồng bạo, mãnh liệt hơn thường lệ. Mỗi nhịp sex dày dạn kinh nghiệm trên giường đếch thể tạo cảm hứng như xưa nữa. Gã càng hùng hục càng khơi gợi nỗi nhớ cơn sướng khoái nồng say với Ý. Gã càng bấn loạn càng khiến Mẩy khao khát cảm xúc cuồng nhiệt như thú hoang cùng Ý ba tiếng trước. Người ngoại tình và kẻ cắm sừng quần thảo, lăn lộn, vật nhau khắp mọi ngóc ngách trong nhà Ý. Mỗi nụ hôn nghiến ngấu của chồng đếch thể mê đắm ả bằng những nụ hôn mãnh liệt nhưng vẫn dịu dàng… như thể… Ý âu yếm người thân. Mỗi khi chồng lúc lần mò loạn xạ toàn thân, khi lại nhẹ nhàng ve vuốt làn da nhạy cảm, vục mặt vào háng mà húp sò, mút bướm, húp sùm sụp nước lèo chảy tèm lem mép miệng. Cách làm tình mà gã tự hào tuyệt đỉnh, bản thân ả cũng từng một thời chết mê chết mệt… giờ đây… trỗi dậy nỗi nhớ da diết xúc chạm tinh nghịch như trò chơi con trẻ, đôi khi lại đột ngột êm ái, nâng niu như chăm sóc mẹ hiền.
Và…
Khi chim vờn bướm, bướm quấn chim, chồng và người tình luôn làm tình điêu luyện, tung mọi chiêu trò từ dịu êm, tận tình chiều chuộng bướm dâm đến biến thái, thậm chí cả thô bạo, điên loạn giống bạo dâm. Khác biệt là Vạn chỉ cày được nửa tiếng. Ý gần đây không còn sung mãn như trước, nhưng khỏe hơn Vạn, lúc yếu nhất, nó vẫn có thể đưa Mẩy lên đỉnh ba lần.
Đêm nay, ả khám phá điểm nhạy cảm mới của Ý, hễ kích thích vào đó sẽ tăng hưng phấn cho nó gấp bội. Cảm xúc dâng cao giúp duy trì sức bền tốt hơn. Cơn sướng loạn trí sinh ảo giác khiến Mẩy chết lặng lúc mây mưa với Ý. Tưởng mình sướng háng đến lú lẫn, ả tát rất mạnh vào má để xác định mình không hề nghe nhầm… thằng nhóc… vừa nện huỳnh huỵch, dập đến đau rát háng lan truyền cơn sướng rồ dại toàn thân hai người, vừa rên rỉ, lơ mơ nói như mê sảng:
“A… mẹ ơi… con yêu mẹ… a… mẹ nóng quá… bướm mẹ đang vuốt ve ôm ấp con… a… con thích… hơi ấm nóng ran trong “lòng” mẹ… con muốn chơi đồ hàng với mẹ… a… con bắn đây…”
Lúc đó Mẩy kinh hoàng đến cứng đơ thân xác sướng đến bủn rủn. Nếu thằng nhóc không thốt câu cuối, ả đếch cảm nhận nó sắp bắn ngập úng tử cung như mọi lần. Mẩy sợ về nhà bị chồng phát hiện dấu vết ả ngoại tình, cuống cuồng rút bướm để nó bắn ra ngoài.
“Cái quái gì vậy? Không lẽ thằng oắt con muốn phang cả mẹ nó, nó đếch sợ loạn luân sao?”
Hiện tại sex với chồng, Mẩy vẫn chưa hết bàng hoàng thằng nhóc biến thái mà đếch biết mình bệnh hoạn. Nỗi sợ chui ra từ dòng hồi tưởng hỗn loạn mách bảo Mẩy:
“Thằng nhóc không hề biết “chơi đồ hàng” với người thân là phạm tội loạn luân. Nó còn đếch biết có tội loạn luân, đếch hiểu loạn luân là tội gì nữa. Thằng bé đơn giản coi sex là một trò chơi như mọi trò chơi bình thường khác mà thôi. Nhưng lại là trò chơi hấp dẫn nhất. Ý nghiện nặng trò chơi người lớn này rồi, nó muốn chơi trò cuốn hút nhất này với người sinh ra nó. Chuyện đương nhiên đối với đứa trẻ yêu thương mẹ và quý mến gia đình, nhưng ham vui, ham chơi đó… chính là… cơ hội trời ban cho ả. Tận dụng thôi!”
Tiếng rên thở hổn hển quấy nhiễu dòng suy tính, Mẩy ngóng đầu nhòm Vạn hăng hái chơi vợ, đâm liên tiếp vào lỗ mút chặt chim lông lá bết dính dâm dịch. Gã vừa xoa ngực bóp vú vợ vừa nói như cầu nguyện:
“Mang thai đi, sinh cho ta một đứa con, thụ tinh đi!”
Mẩy nhăn mặt nhíu mày, ả sướng thì ít mà băn khoăn, thắc mắc thì nhiều:
“Cái đéo gì nữa thế? Vạn có con với vợ trước rồi, hắn còn muốn mình sinh con cho hắn. Hai đứa con đủ nếp đủ tẻ chưa đủ với hắn hay sao còn muốn sinh nữa để làm gì? Hắn muốn mình làm mẹ bận chăm sóc con cái, ham muốn sẽ giảm bớt? Hay để phục vụ cho âm mưu nào đó?”
Mẩy chằm chằm ngó Vạn hì hục cày cuốc, đào bới, chọc liên hồi vào điểm nhạy cảm nhất trong bướm vợ, tinh dịch tuôn xả tử cung. Gã gật gù hài lòng người vợ hiểu ý chồng, quặp siết hai chân quanh hông gã, khép khít lỗ bướm ngăn tinh dịch trào ra càng ít càng tốt. Vạn sà thân ôm hôn vợ, mút vú liếm ti trong khi hông vẫn đẩy chim dập nện vào bướm dâm mút cạn giọt tinh dịch cuối cùng. Nửa tiếng sau, Vạn nằm ặt ra giường thở hồng hộc rồi ngủ thiếp.
Lần này sức bền của gã hơn lần trước, nhưng đếch thấm tháp gì so với Ý. Gần gũi gã chồng yếu sinh lý càng khiến Mẩy thèm khát Ý hơn, ả vẫn phải cắn răng chịu đựng, gần một tiếng liên tục giả bộ rên xiết thỏa mãn, kích thích hứng thú cho thằng chồng chơi khỏe hơn. Ả còn hết lòng chiều ý gã muốn sinh con. Ả vẫn chưa thể đoán ra mục đích, nhưng quyết định trong thời gian cắm sừng chồng, gã muốn chuyện gì, ả đều nghe theo. Ả sẽ làm một người vợ hiền dâu thảo để vụng trộm lâu dài với Ý.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Nhận xét và góp ý
http://www.tangthuvien.vn/forum/show...8#post21456868