Tác giả: Tiêu Tiêu Khôi Hàn
Link gốc:幻翔九天 www.readnovel.com
Sơ lược:
Thâm Không Dực bắc đẩu linh hồ trăm năm tu luyện hóa thân người, hạ thế cùng Hỏa hồ và Kim hồ. lòng tinh khiết, pháp thuật, dị năng phi thường. Tình cờ động lòng thương cứu người mà bị cuốn vào vòng nước xóay do tranh chấp của các thế lực bí mật, Huyền hồ cùng các thần tộc gồm linh hồ tộc, cùng chánh thần tộc, long thần tộc ở biển sâu, huyễn tuyết thần tộc , tiên thảo thần tộc, dực thần tộc có cánh, tinh linh tộc, phượng vũ tộc, hỏa linh tộc , thiên linh thánh tộc sẻ đối kháng cùng ma pháp sư, đại pháp sư, ma thuật, pháp thuật, kiếp thuật giả, vu thuật giả cùng thần thú, yêu tinh.
----- Bài viết này được bac cai cong thêm vào sau 14 phút và 35 giây -----
Huyễn Tường Cửu Thiên
Chương 1 - hồ thành nhân hình
Dịch: binhchi
Biên tập:bac cai cong
Ta, Thâm Không hồ tiên, một thân Thanh Hồ đã tu luyện trăm năm. Bầu trời ánh lên một khí sắc xanh mờ, ta đứng ở sườn núi, nhìn xuống khu rừng rậm xanh rì liền thành một mảng mêng mông xanh thẳm tương phản với màu trời dưới chân. Màu trời giống màu lông của ta - xanh biếc. Còn có ba ngày, nhẹ nhàng mà nói đối với bản thân ta có quan hệ.
Ba ngày sau là bảy lần bảy, bốn mươi chín lần trăng tròn khuyết, thời khắc màn đêm xuống của ngày này đối với linh hồ mà nói thật đặc biệt, vì khi đó linh hồ nào sở hữu trăm năm tu luyện, hấp thu nhật nguyệt tinh hoa đều có thể biến hóa thành hình người.
Thời gian trăm năm tu hành cuối cùng cũng trọn vẹn.
"Ca Ca" hỏa hồ đỏ thắm màu sen như ngọn lửa hồng và kim hồ lông vàng lá rụng cùng rời đi, họ là tiểu muội và tiểu đệ của ta.
Cả ba chúng ta được sinh ra một trăm năm trước, nghe mẫu thân ta nói lại, lúc mới sinh chúng ta đều là có lông tuyền trắng bạc như tuyết trắng. Sau đó, lông trên người ta từ từ biến ra màu xanh, màu lông tiểu muội của ta thì biến thành màu lửa hồng, đỏ như màu hoa sen rực rở thật diễm lệ, tiểu đệ ta mọc lông biến thành màu vàng ngộ nghĩnh, nhìn không chán mắt.
Mẫu thân ta lại nói, mỗi linh hồ sinh ra đều màu trắng, vì mỗi linh hồ bản thân đều có linh tính. Sau khi sinh ra mỗi loại linh tính đặc thù hiện ở màu lông. Ta là Bắc Đẩu Thanh Hồ, cùng tâm tình với bầu trời. Ba mươi năm sau khi sinh chúng ta ra, vào một buổi chiều, mẫu thân chúng ta Thương Nguyệt tự hóa thành một luồng khí trắng hoà cùng với một làn gió, lóe sáng xanh, rồi biến mất không còn hình ảnh.
Bà đã có ngàn năm tu hành, có pháp lực tối cao, bà còn là là thành viên của một yêu tộc đông người. Tính ra, thân thủ bà chỉ có nhường yêu ma pháp lực hơn ngàn năm. Bà lưu lại chỉ vì muốn nuôi chúng ta lớn lên, dạy chúng ta cách tu hành, dạy chúng ta yêu thương, đùm bọc lẩn nhau. Sau đó bà đã hóa thành hơi nuớc rời khỏi, bà không nói cho ta biết lý do bà rời đi, chỉ nói bà không thể không đi.
Lúc bà rời đi, mơ hồ ta thấy trong mắt bà long lanh ánh lệ, trong suốt, tinh khiết như cánh hoa lặng lẽ tràn ra, không đành lòng dứt bỏ nhưng đành bất lực.
Ngày thất nguyệt đã đến, ta đứng một mình yên lặng ở ven núi, chung quanh chỉ có những cơn gió nhè nhẹ thổi qua. Quy luật trời mỗi loại hồ bản thân đều cư trú môt địa phương riêng biệt, vì hai linh hồ cùng một chỗ sẽ vô tình hấp thu linh khí đối phương, cuối cùng hai linh hồ đều không thể thành công biến hóa hình người, hơn nữa các loại linh hồ khác nhau cần các loại linh địa không thể giống nhau. Bắc Đẩu Linh Hồ cần linh địa thật cao, tịch mịch lạnh lẽo như bên ven núi, một địa phương giao tiếp gần gũi với bầu trời đêm.
Gió nhẹ thổi, bay hàng hàng khí xanh mờ cuộn sóng lăn tăn, lòng vô tạp niệm, ta biết, thời khắc quyết định kia thật đến rồi, ta ngẩng đầu, mũi hướng về nguyệt lượng tinh khiết trong vắt, hết lòng hấp thu tinh hoa thiên địa nhật nguyệt .
Một cỗ hàn khí lạnh lùng theo trái tim ta vuơng lên, ta cảm thấy toàn thân kịch liệt duỗi thẵng ra, thân thể phát ra ánh sáng rực rỡ trong suốt, sáng lóe tia sáng loang loáng ánh xanh, sau đó ta mê lịm đi.
Tỉnh lại, ta phát hiện thân mình đã có tứ chi dài, đã có một thân thể tối hoàn mỹ của loài người. Ta kinh ngạc thấy sự biến hóa của bản thân mình, đưa tay bàn tay trái lên, nhẹ nhàng co duỗi năm ngón tay. nhìn thấy bộ da hồ màu xanh bên cạnh, ngón trỏ nhẹ nhàng điểm, tia ánh sáng xanh lóe lên theo chỉ tay, như hình linh xà quằn quại múa, hồ y biến thành một bộ lam sắc trường bào.
Gió lành lạnh lộng trường bào, ánh trăng tỏa sáng nhàn nhạt phũ xuống, mong manh bàn bạc như sương. Bằng vào trực giác, ta băng nhanh qua rừng cây, xuyên qua hang núi, trước mặt ta là một hồ nuớc, mặt hồ yên tĩnh như gương, chân ta điểm nhẹ trên mặt hồ, hai tay thả lỏng theo thân, bay nhanh về trước. Mặt nước gợn sóng lăn tăn, trường bào theo gió phất phới. Sau đó ta thấy bên phái hồ một khối hoa sen đỏ rực như màu lửa hồng. Hoa sen đóa đóa nở tràn, nhụy hoa lóe sáng như hồng bảo thạch trong suốt, tại trung tâm, màu đỏ như máu, một quầng lửa bùng lên ánh như thiêu đốt , ngay phía trên cả một vùng trời nhuộm màu đỏ thẳm.
Ta không đến gần, nhưng bằng pháp thuật, ta có thể nhìn thấy tiểu muội ta, nó đang là thân hồ biến hóa ra thân người, hơn một ngàn đóa sen hồng cùng nở thật diễm lệ, trung tâm mỗi một đóa hoa tóe ra ánh sáng tỏa rộng ánh đỏ nhạt, hơn một ngàn luồng sáng tất cả uốn cong chiếu hết vào trên người nó, ánh sáng bùng lên như ngàn ngôi sao lấp lánh chiếu ra những tia chớp sáng lòe, như ngọn lửa ở trung tâm quyến rũ hỏa tinh linh cao cổ nhảy múa hát, nó đang bán nhân bán hồ, trên người như lửa đỏ mãnh liệt bùng cháy .
Ngay khi đó, ta nghe thấy tiếng chân bước gấp rút trên mặt cát , một bóng đen thần tốc vọt tới, bóng đen tương đối tạo ra âm thanh rất nhỏ, tốc độ rất nhanh, nhưng ta còn có thể phát hiện sát khí hừng hực, ta ngửi thấy mùi, một mùi đặt biệt của yêu gấu.
Ta nhẹ nhàng tung mình bay qua, cản yêu gấu lại.
"hắc hắc, tiểu tử kia", yêu gấu há hốc hàm, đầy hàm răng nhon hoắt dử tợn kinh khủng, mắt chiếu ngời dục vọng nói: "Có ác độc mới là đồng bọn, chúng ta chia đôi con tiểu yêu kia nhé, mỗi bên đều có lợi". tiếp theo hắn cười lạnh một tiếng: "Nếu không, lưỡng bại câu thương, tóm lại đối với ai cũng không có lợi".
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Huyễn Tường Cửu Thiên
Chương Hai - lực chiến hùng yêu
Dịch: binhchi
Biên tập:bac cai cong
Ta không đáp, trong bàn tay trái một cỗ hàn khí lạnh như băng lặng lẽ từng lớp tụ lại, ta dang tay trái ra phía trước, chân khí
trong lòng bàn tay ngưng tụ thành hình đầu của Lam Sắc Hồ. Hồ gầm lớn, lập tức, chân khí ngưng tụ thành băng hồ theo tay
phóng ra, vụt về hướng yêu gấu, xung quanh thân băng hồ, gió quay cuồng sắc bén như tia sáng.
Yêu gấu không tránh né, gầm lên một tiếng, âm thanh long trời lở đất, quanh thân hắn trong nháy mắt ngưng tụ huyễn thuật biến
thành tấm cản màu đen, bị ngọn gió băng hồ đánh trúng mạnh vào rồi cùng tan biến. Do đó, yêu gấu miệng đầy máu đen phún
ra, cảnh tượng tanh máu kinh khủng.
Yêu gấu bị thương nặng, hai mắt đỏ ngầu, đột nhiên song chưởng nhắm hướng mặt đất vỗ xuống, mặt đất rung động, một thanh
kiếm bằng đá to lớn phá đất trồi ra, ta phóng mình bay lên giữa không trung, thân thạch kiếm không dừng vươn dài, kiếm phong
chỉ thẵng phía trên, kiếm phong trong ánh sáng ban mai rạng rỡ chiếu ra những tia sáng lạnh buốt.
Ta tay phải xòe ra chỉ đất, cuồn cuộn tuôn ra một cơn lốc mạnh, nâng thân thể huyền ảo lơ lững giữa không trung, lam sắc
trường bào lộng gíó phất phới, tay trái chụm lại chỉ trời, một luồng ánh sáng xanh biếc theo ngón tay bắn lên không trung,
"Thiên lôi chú!". Bầu trời chợt trở nên tím xanh, chớp mắt, cả vạn tia điện cùng sấm sét vang rầm mãnh liệt giáng xuống, phá nát
thạch kiếm thành trăm ngàn mảnh, tay phải vừa chuyển, gió lốc cuốn ngàn mảnh đá vụn như sao xẹt bắn vào yêu gấu.
Yêu gấu trên người đã đầy thương tích, khi trăm viên đá vụn cắm vào hắn, yêu gấu gào lên ngã xuống.
Ta đáp xuống đất, Tác Á em gái ta từ trong gió đằng không bay lên, tóc dài màu đỏ như lửa bay tung như hoa xòe cánh, ta có
thể nhìn thấy nụ cười hiếm hoi của nó, thật khả ái, như một đóa hoa ngọt ngào đẹp đẽ.
Sau đó, màu đỏ dần dần thu lại, bầu trời khôi phục màu xanh thẵm, một cơn gió thổi qua, nó từ từ ngẩng đầu lên, mi mắt rung
động nhẹ nhàng, rồi hai mắt mở ra, đôi đồng tử ẩn hiện màu đỏ sậm như ngọc quý.
Tại không trung, tay nó vung lên, hồng sắc hồ y biến thành quần áo, da nó trắng như tuyết, khóat hồng y đẹp lộng lẩy.
"Ơn trời, còn khuyết điểm gì đâu". Nó nói có lý! chỉ thấy đóa đóa sen đỏ bay, cánh hoa sen bay bay như bướm phía trên là áo
đỏ. Hoa sen bay đầy trời, có khai có hợp, tụ lại thành đóa hoa, ẩn hiện lá sen xanh, sặc sỡ linh động, thật là mọi thứ đẹp nhất
nhân gian hợp lại cũng không sánh bằng.
Nó bay lượn bên cạnh ta, nhẹ đảo lượn vòng quanh, giống như đóa hoa vừa mới thoát cành theo gió dập dìu.
"Ca ca, xem ta có đẹp không?"
"Đẹp". Ta thong thả cười: "Ngươi là một con hồ yêu nhỏ đẹp nhất trên đời".
Nó cười hì hì bay lượn qua bên thi thể yêu gấu, khẽ đá một cái: "Ngươi, con gấu xấu xí ngu si, dám toan tính xúc phạm đến ta"
Xong nó nháy mắt nói: "Ca ca, chúng ta hôm nay ăn thử thịt gấu nhé. ta chưa từng ăn thịt gấu, mùi vị không biết ngon hay
không". Nói xong, vỗ tay: "Nghe nói loài người đặc biệt thích ăn tay gấu, ta......"
Đột nhiên yêu gấu vùng dậy, gầm lên phóng về hướng nó, nguyên lai yêu gấu bất quá vừa mới biết mùi linh lực ta; vì vậy giả
chết tính giết ta, vốn nghĩ là chờ ta đi đến bên cạnh hắn sẽ động thủ, nay vì nghe thấy Tác Á chính miệng đòi "ăn tay gấu" lập
tức tức chịu không nổi muốn giết nó chết ngay để tiết hận.
Nó kinh hoảng đến nổi ngây người, không nhúc nhích nổi, sắc mặt tái nhợt như giấy.
Đột nhiên, một đạo kim quang không nhắm trời, không nhắm đất, mà nhắm đúng trái tim yêu gấu xuyên qua, yêu gấu đứng
khựng lại, trên mặt thần sắc hỗn hợp cả phẫn nộ cùng không thể tin được, sau đó ngả xuống đất, một mảng máu trào ra giữa
ngực.
Bầu trời lúc này đã dần dần rạng sáng, ta nhìn xa xa, nơi sườn núi rỏ ràng một thiếu niên tóc vàng đứng trong gió, trường bào
màu vàng theo gió vùn vụt tung bay như phượng hoàng, tóc dài , trông hắn thật kiệt ngạo, trên mặt sáng rỡ nụ cười, Thiên Mang-
em trai ta, hắn đã biến thành một tuấn lãng thiếu niên.
Hòan hồn, Tác Á sắc mặt từ khôi phục, Thiên Mang thong thả cười nhìn Tác Á, ánh mắt khinh thường lẫn cười cợt. Tác Á trừng
mắt nhìn hắn rồi nghuýt: " Ta mà sợ hả, cười cái quái gì ?".
Thiên Mang lắc lắc đầu: " Ta nói vừa rồi là ai sợ đến nổi không nhúc nhích?" nói xong lẩm bẩm một mình: "Ái chà, dám không
sợ chết, nhưng phản ứng chậm chạp. Ta làm sao mà có một tiểu muội như vậy hả trời".
"Ngươi..." Tác Á hơi thở đứt khúc.
"Ta sợ đúng lúc linh thiêng, tới nhân gian, ta không có nhiều công phu vậy có thể đến chiếu cố ngươi." Thiên Mang nói xong đi
đến bên cạnh ta.
"Ai cần ngươi chiếu cố hả", Tác Á chu miệng ra nói.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Huyễn Tường Cửu Thiên
Chương ba: hồng trần vạn tượng
Dịch: binhchi
Biên tập:bac cai cong
Ta bước đi trên mặt đất. Từng bước từng bước một, ta biết rằng mỗi bước chân của ta là mỗi bước ta thêm xa cố hương, xa với quá khứ, xa với quá khứ bình an của chúng ta. Thiên Mang xuyên qua đám cành lá chằng chịt của một cây cổ tụ, nó nhẹ nhàng đậu lên cành cây rồi kêu lên, tiếng kêu trong sáng khoan khoái, động tác đẹp đẽ nhanh nhẹn. Tác Á biến thành một con bướm lớn màu trắng ngọc, theo gió bay lượn nhẹ nhàng. Cứ đi như vậy được hơn mười ngày, trên đường chỉ thấy Thiên Mang và Tác
Á đấu khẩu không biết mệt mỏi.
Ta, Thiên Mang, Tác Á dù đều là trăm năm tu hành, nhưng mỗi người có pháp lực khác nhau, ta am hiểu băng hệ ma pháp,
Thiên Mang am hiểu quang hệ, Tác Á am hiểu biến hình hệ.
Chúng ta vốn là Linh Hồ tộc, cùng Chánh Thần tộc, Long Thần tộc ở biển sâu, Huyễn Tuyết thần tộc, Tiên Thảo thần tộc, Thần tộc có cánh, Tinh Linh tộc, Phượng Vũ tộc, Hỏa Linh tộc , Thiên Linh thánh tộc gồm mười đại linh tộc, mười linh tộc bất đồng, trong đó thế lực Thần tộc lớn nhất.
Cai trị các linh tộc là chánh thần tộc, có chánh thống thần lực, các loại linh vật cùng pháp khí, cư trụ tại chánh thần cung.Thâm hải Long thần tộc tại biển rộng sâu không thấy đáy, ở đó có ánh sáng do các bảo thạch sáng trong bóng đêm, màu xanh biển lung linh, thế giới yên tĩnh, trăm ngàn sanh vật kỳ quái sống cuộc sống tự do tại hải dương.Huyễn Tuyết thần tộc ờ cực bắc Huyễn Tuyết Thần Sơn, đô thị bạch tuyết trắng toát, băng vạn niên quanh năm không tan, lạnh thấu xương, là nơi ở đó các loại băng hệ sinh vật sinh họat. Huyễn Tuyết thần tộc quen ngự tuyết, bọn họ thao túng tuyết linh lực đến mức đăng phong tạo cực.Tiên Thảo thần tộc vô cùng hiếm thấy, truyền thuyết cũng hiếm hoi, bọn họ sinh sống ở núi sâu, trong những khu rừng bí mật, ngăn cách với thế giới bên ngoài.Tiên Thảo thần tộc sùng bái vạn vật tự nhiên hài hòa, phản đối giết chóc, Tiên Thảo thần tộc linh lực đến từ tự nhiên. Dực thần tộc ngoài cửu thiên, trên trời cao thăm thẵm, chỉ có Dực thần tộc, và Phượng Vũ tộc linh lực đạt được cao nhất, là nơi nhân tài đạt dược nhiều nhất. Dực Thần tộc là chủng tộc có thuật phi hành cao nhất, bọn họ thiện ngự phong, bốn dực thần tộc nhân có thể tạo ra long quyển phong sức phá hủy vạn vật trong một vùng đất rộng. Dực thần tộc cũng là cao thủ xạ tiễn, bọn họ sinh ra đã có thiên phú xạ tiễn.
Tinh Linh tộc sanh sống ở thế giới thật riêng biệt, thụ tinh linh qua lại trong thế giới của rừng cây, hoa tinh linh bay múa trong những đóa hoa, thủy tinh linh bay lượn ở hồ, khe suối, hỏa tinh linh thóat ra từ ngọn lửa, nhân tinh linh cùng loài người từ sáng đến tối; làm cho người ta hoặc khóc hoặc cười là tình cảm tinh linh ......
Phượng Vũ tộc thị là thần bí chủng tộc có thể biến huyễn hình người hay hình phượng hoàng, tương truyền Phượng Vũ tộc tánh mạng bất diệt. Hỏa Linh tộc thị sinh sống ở cực đông hỏa nguyên, nơi đóa mây cháy bùng ánh lửa, theo gió mà bay, dòng sông nham thạch nóng bỏng, tuôn chảy chẳng cần nhật nguyệt. Hỏa Linh tộc thiện hỏa hệ ma pháp. Thiên Linh thánh tộc là một chủng tộc thần bí, có người nói bọn họ vốn phân nhánh từ Chánh Thần tộc, có người nói bọn họ là vong linh của loài người, có người nói bọn họ là ác ma bất tử. Linh Hồ tộc trong mười đại chủng tộc linh lực tối kỳ diệu, linh hồ tu luyện trăm năm sẻ đạt được cảnh giới vượt mức yêu quái tu luyện ba bốn trăm năm, hơn nữa linh hồ không có yêu khí, đến bực ấy trong mắt pháp sư chỉ là loài người bình thường, căn bản phát hiện không ra điều gì dị thường. Mỗi một linh hồ vì tính cách bất đồng do đó linh lực cũng bất đồng, không có hai linh hồ linh lực hoàn toàn giống nhau, linh hồ tu luyện cao nhất là Cửu Vĩ linh hồ, có chín mạng, tu luyện ngàn năm, đó là cả một thời gian dài, hơn nữa quá trình tu luyện thập phần hung hiểm, rất dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, thậm chí biến thành mây khói.
Chúng ta đứng ở một vùng sườn núi cao ngất, nhìn xuống những mảnh ruộng thành phiến lớp lớp, biển cả như một phiến màu xanh biếc, sóng biển theo gió mạnh mẽ cuộn lên những mảnh xanh biếc, những con đường đê khúc chiết quanh co, đan qua lại, ngang dọc nối với nhau.
Có những nông dân từng toán hai ba người đang canh tác, đàn ông cởi trần mồ hôi nối đuôi nhiễu giọt, từng bừa từng bừa canh tác. Xa xa là hương thôn, bốc lên nhửng cuộn khói, vách tường màu đất, thôn làng linh lạc có cổ thụ xum xuê xen lẫn với chân trời, hương thôn yên lặng an bình, trăm ngàn năm không đổi thay.
Chúng ta ba người đều không nói gì, ta biết Thiên Mang, Tác Á tâm tình cùng giống như ta, có hưng phấn, khẩn trương còn có hoan hỉ.
"Chờ đã, chúng ta tựa hồ đã quên một việc". Thiên Mang dùng ngón tay chỉ tóc và mắt, con người tóc chỉ có hai màu đen trắng, đồng tử mắt cũng chỉ có màu đen. Nhưng mà, ta tóc và đồng tử màu xanh, Thiên Mang màu vàng, Tác Á màu đỏ. Ngón út của ta chợt co duỗi, tóc và đồng tử biến thành màu đen, xinh đẹp như màu đêm. Thiên Mang nhẹ nhàng co duỗi ngón trỏ, biến thành môt thiếu niên. Tác Á cười cười, chuyển mình, biến thành một bà già, mặt đầy nếp nhăn, tóc bạc trắng, ngay cả quần áo cũng biến thành vài bố thô, giả giống y như thật. chỉ là trong ánh mắt thiên chân hoạt bát mà lão phụ khó có được, vẻ mặt cũng không phải sáu bảy mươi. ta biết Tác Á am hiểu biến hình thuật, không ngờ rằng biến quá thiệt, thật không đi ra ngoài không làm sao biết được.
Linh hồ biến hình thuật khác với yêu quái biến hình thuật. yêu quái biến hình thuật là huyễn thuật, có thể mê hoặc người khác.
Linh hồ biến hình là thân thể mình thật thay đổi, sự khác nhau chính là chổ này.
"Biến cái gì không biến, biến ra bà già" Thiên Mang cười khan hai tiếng
"Ái chà, dù sao hình dáng cũ của ngươi vốn thấy đáng chán hơn, như vậy hóa ra cũng tốt", nói xong nhảy lưng tưng xuống sườn núi.
Tác Á kêu to múa quyền rượt theo, nếu có người chắc sẽ vô cùng kinh hãi, bà lão mà chạy như bay, cử động nhanh nhẹn, thanh âm trong trẻo vang vang nghe rất khoái tai. Hai người chạy nhảy rượt nhau mất dạng.
Ta lắc đầu, bước nhanh xuống núi, đi trên đường đê, trong lòng chứa đầy cảm giác hạnh phúc của sự thanh đạm, chừng giống như nhìn chùm chùm hoa đinh hương màu tím nở ra tỏa hương, mùi thơm ngập bốn phương.
Đột nhiên có tiếng vó ngựa, từ xa vọng tới, thanh âm lớn dần, nghe được tiếng ngựa đang chạy nước rút. một bóng hồng mã vọt qua ngay bên cạnh, bóng người áo xanh lá cây, tóc xõa dài bay theo chiều gió. ngựa chạy qua trên đường vẩy rơi rơi dấu máu. Hồng mã chạy qua một đoạn đường dột nhiên ngã xuống đất, lục y nữ lập tức té theo. Sau đó mơ hồ truyền đến nhiều tiếng vó ngựa thanh âm cấp thiết.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile