TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Kết quả 1 đến 4 của 4

Chủ đề: Huyễn Tường Cửu Thiên - dịch giả binhchi (Quà tặng Tinh Tú Lâu) (mới nhất: Chương 6)

  1. #1
    bac cai cong's Avatar
    bac cai cong Đang Ngoại tuyến Danh Đầu Hưởng Lượng Thông Ngữ thần thủ
    Ngày tham gia
    Oct 2007
    Đang ở
    Thiên Ngoại Thiên
    Bài viết
    960
    Xu
    50

    Mặc định Huyễn Tường Cửu Thiên - dịch giả binhchi (Quà tặng Tinh Tú Lâu) (mới nhất: Chương 6)

    Tác giả: Tiêu Tiêu Khôi Hàn
    Link gốc:幻翔九天 www.readnovel.com
    Sơ lược:
    Thâm Không Dực bắc đẩu linh hồ trăm năm tu luyện hóa thân người, hạ thế cùng Hỏa hồ và Kim hồ. lòng tinh khiết, pháp thuật, dị năng phi thường. Tình cờ động lòng thương cứu người mà bị cuốn vào vòng nước xóay do tranh chấp của các thế lực bí mật, Huyền hồ cùng các thần tộc gồm linh hồ tộc, cùng chánh thần tộc, long thần tộc ở biển sâu, huyễn tuyết thần tộc , tiên thảo thần tộc, dực thần tộc có cánh, tinh linh tộc, phượng vũ tộc, hỏa linh tộc , thiên linh thánh tộc sẻ đối kháng cùng ma pháp sư, đại pháp sư, ma thuật, pháp thuật, kiếp thuật giả, vu thuật giả cùng thần thú, yêu tinh.

    ----- Bài viết này được bac cai cong thêm vào sau 14 phút và 35 giây -----

    Huyễn Tường Cửu Thiên

    Chương 1 - hồ thành nhân hình
    Dịch: binhchi
    Biên tập:bac cai cong

    Ta, Thâm Không hồ tiên, một thân Thanh Hồ đã tu luyện trăm năm. Bầu trời ánh lên một khí sắc xanh mờ, ta đứng ở sườn núi, nhìn xuống khu rừng rậm xanh rì liền thành một mảng mêng mông xanh thẳm tương phản với màu trời dưới chân. Màu trời giống màu lông của ta - xanh biếc. Còn có ba ngày, nhẹ nhàng mà nói đối với bản thân ta có quan hệ.

    Ba ngày sau là bảy lần bảy, bốn mươi chín lần trăng tròn khuyết, thời khắc màn đêm xuống của ngày này đối với linh hồ mà nói thật đặc biệt, vì khi đó linh hồ nào sở hữu trăm năm tu luyện, hấp thu nhật nguyệt tinh hoa đều có thể biến hóa thành hình người.

    Thời gian trăm năm tu hành cuối cùng cũng trọn vẹn.

    "Ca Ca" hỏa hồ đỏ thắm màu sen như ngọn lửa hồng và kim hồ lông vàng lá rụng cùng rời đi, họ là tiểu muội và tiểu đệ của ta.

    Cả ba chúng ta được sinh ra một trăm năm trước, nghe mẫu thân ta nói lại, lúc mới sinh chúng ta đều là có lông tuyền trắng bạc như tuyết trắng. Sau đó, lông trên người ta từ từ biến ra màu xanh, màu lông tiểu muội của ta thì biến thành màu lửa hồng, đỏ như màu hoa sen rực rở thật diễm lệ, tiểu đệ ta mọc lông biến thành màu vàng ngộ nghĩnh, nhìn không chán mắt.

    Mẫu thân ta lại nói, mỗi linh hồ sinh ra đều màu trắng, vì mỗi linh hồ bản thân đều có linh tính. Sau khi sinh ra mỗi loại linh tính đặc thù hiện ở màu lông. Ta là Bắc Đẩu Thanh Hồ, cùng tâm tình với bầu trời. Ba mươi năm sau khi sinh chúng ta ra, vào một buổi chiều, mẫu thân chúng ta Thương Nguyệt tự hóa thành một luồng khí trắng hoà cùng với một làn gió, lóe sáng xanh, rồi biến mất không còn hình ảnh.

    Bà đã có ngàn năm tu hành, có pháp lực tối cao, bà còn là là thành viên của một yêu tộc đông người. Tính ra, thân thủ bà chỉ có nhường yêu ma pháp lực hơn ngàn năm. Bà lưu lại chỉ vì muốn nuôi chúng ta lớn lên, dạy chúng ta cách tu hành, dạy chúng ta yêu thương, đùm bọc lẩn nhau. Sau đó bà đã hóa thành hơi nuớc rời khỏi, bà không nói cho ta biết lý do bà rời đi, chỉ nói bà không thể không đi.

    Lúc bà rời đi, mơ hồ ta thấy trong mắt bà long lanh ánh lệ, trong suốt, tinh khiết như cánh hoa lặng lẽ tràn ra, không đành lòng dứt bỏ nhưng đành bất lực.

    Ngày thất nguyệt đã đến, ta đứng một mình yên lặng ở ven núi, chung quanh chỉ có những cơn gió nhè nhẹ thổi qua. Quy luật trời mỗi loại hồ bản thân đều cư trú môt địa phương riêng biệt, vì hai linh hồ cùng một chỗ sẽ vô tình hấp thu linh khí đối phương, cuối cùng hai linh hồ đều không thể thành công biến hóa hình người, hơn nữa các loại linh hồ khác nhau cần các loại linh địa không thể giống nhau. Bắc Đẩu Linh Hồ cần linh địa thật cao, tịch mịch lạnh lẽo như bên ven núi, một địa phương giao tiếp gần gũi với bầu trời đêm.

    Gió nhẹ thổi, bay hàng hàng khí xanh mờ cuộn sóng lăn tăn, lòng vô tạp niệm, ta biết, thời khắc quyết định kia thật đến rồi, ta ngẩng đầu, mũi hướng về nguyệt lượng tinh khiết trong vắt, hết lòng hấp thu tinh hoa thiên địa nhật nguyệt .

    Một cỗ hàn khí lạnh lùng theo trái tim ta vuơng lên, ta cảm thấy toàn thân kịch liệt duỗi thẵng ra, thân thể phát ra ánh sáng rực rỡ trong suốt, sáng lóe tia sáng loang loáng ánh xanh, sau đó ta mê lịm đi.

    Tỉnh lại, ta phát hiện thân mình đã có tứ chi dài, đã có một thân thể tối hoàn mỹ của loài người. Ta kinh ngạc thấy sự biến hóa của bản thân mình, đưa tay bàn tay trái lên, nhẹ nhàng co duỗi năm ngón tay. nhìn thấy bộ da hồ màu xanh bên cạnh, ngón trỏ nhẹ nhàng điểm, tia ánh sáng xanh lóe lên theo chỉ tay, như hình linh xà quằn quại múa, hồ y biến thành một bộ lam sắc trường bào.

    Gió lành lạnh lộng trường bào, ánh trăng tỏa sáng nhàn nhạt phũ xuống, mong manh bàn bạc như sương. Bằng vào trực giác, ta băng nhanh qua rừng cây, xuyên qua hang núi, trước mặt ta là một hồ nuớc, mặt hồ yên tĩnh như gương, chân ta điểm nhẹ trên mặt hồ, hai tay thả lỏng theo thân, bay nhanh về trước. Mặt nước gợn sóng lăn tăn, trường bào theo gió phất phới. Sau đó ta thấy bên phái hồ một khối hoa sen đỏ rực như màu lửa hồng. Hoa sen đóa đóa nở tràn, nhụy hoa lóe sáng như hồng bảo thạch trong suốt, tại trung tâm, màu đỏ như máu, một quầng lửa bùng lên ánh như thiêu đốt , ngay phía trên cả một vùng trời nhuộm màu đỏ thẳm.

    Ta không đến gần, nhưng bằng pháp thuật, ta có thể nhìn thấy tiểu muội ta, nó đang là thân hồ biến hóa ra thân người, hơn một ngàn đóa sen hồng cùng nở thật diễm lệ, trung tâm mỗi một đóa hoa tóe ra ánh sáng tỏa rộng ánh đỏ nhạt, hơn một ngàn luồng sáng tất cả uốn cong chiếu hết vào trên người nó, ánh sáng bùng lên như ngàn ngôi sao lấp lánh chiếu ra những tia chớp sáng lòe, như ngọn lửa ở trung tâm quyến rũ hỏa tinh linh cao cổ nhảy múa hát, nó đang bán nhân bán hồ, trên người như lửa đỏ mãnh liệt bùng cháy .

    Ngay khi đó, ta nghe thấy tiếng chân bước gấp rút trên mặt cát , một bóng đen thần tốc vọt tới, bóng đen tương đối tạo ra âm thanh rất nhỏ, tốc độ rất nhanh, nhưng ta còn có thể phát hiện sát khí hừng hực, ta ngửi thấy mùi, một mùi đặt biệt của yêu gấu.

    Ta nhẹ nhàng tung mình bay qua, cản yêu gấu lại.

    "hắc hắc, tiểu tử kia", yêu gấu há hốc hàm, đầy hàm răng nhon hoắt dử tợn kinh khủng, mắt chiếu ngời dục vọng nói: "Có ác độc mới là đồng bọn, chúng ta chia đôi con tiểu yêu kia nhé, mỗi bên đều có lợi". tiếp theo hắn cười lạnh một tiếng: "Nếu không, lưỡng bại câu thương, tóm lại đối với ai cũng không có lợi".

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    Huyễn Tường Cửu Thiên

    Chương Hai - lực chiến hùng yêu
    Dịch: binhchi
    Biên tập:bac cai cong

    Ta không đáp, trong bàn tay trái một cỗ hàn khí lạnh như băng lặng lẽ từng lớp tụ lại, ta dang tay trái ra phía trước, chân khí
    trong lòng bàn tay ngưng tụ thành hình đầu của Lam Sắc Hồ. Hồ gầm lớn, lập tức, chân khí ngưng tụ thành băng hồ theo tay
    phóng ra, vụt về hướng yêu gấu, xung quanh thân băng hồ, gió quay cuồng sắc bén như tia sáng.

    Yêu gấu không tránh né, gầm lên một tiếng, âm thanh long trời lở đất, quanh thân hắn trong nháy mắt ngưng tụ huyễn thuật biến
    thành tấm cản màu đen, bị ngọn gió băng hồ đánh trúng mạnh vào rồi cùng tan biến. Do đó, yêu gấu miệng đầy máu đen phún
    ra, cảnh tượng tanh máu kinh khủng.

    Yêu gấu bị thương nặng, hai mắt đỏ ngầu, đột nhiên song chưởng nhắm hướng mặt đất vỗ xuống, mặt đất rung động, một thanh
    kiếm bằng đá to lớn phá đất trồi ra, ta phóng mình bay lên giữa không trung, thân thạch kiếm không dừng vươn dài, kiếm phong
    chỉ thẵng phía trên, kiếm phong trong ánh sáng ban mai rạng rỡ chiếu ra những tia sáng lạnh buốt.

    Ta tay phải xòe ra chỉ đất, cuồn cuộn tuôn ra một cơn lốc mạnh, nâng thân thể huyền ảo lơ lững giữa không trung, lam sắc
    trường bào lộng gíó phất phới, tay trái chụm lại chỉ trời, một luồng ánh sáng xanh biếc theo ngón tay bắn lên không trung,
    "Thiên lôi chú!". Bầu trời chợt trở nên tím xanh, chớp mắt, cả vạn tia điện cùng sấm sét vang rầm mãnh liệt giáng xuống, phá nát
    thạch kiếm thành trăm ngàn mảnh, tay phải vừa chuyển, gió lốc cuốn ngàn mảnh đá vụn như sao xẹt bắn vào yêu gấu.

    Yêu gấu trên người đã đầy thương tích, khi trăm viên đá vụn cắm vào hắn, yêu gấu gào lên ngã xuống.

    Ta đáp xuống đất, Tác Á em gái ta từ trong gió đằng không bay lên, tóc dài màu đỏ như lửa bay tung như hoa xòe cánh, ta có
    thể nhìn thấy nụ cười hiếm hoi của nó, thật khả ái, như một đóa hoa ngọt ngào đẹp đẽ.

    Sau đó, màu đỏ dần dần thu lại, bầu trời khôi phục màu xanh thẵm, một cơn gió thổi qua, nó từ từ ngẩng đầu lên, mi mắt rung
    động nhẹ nhàng, rồi hai mắt mở ra, đôi đồng tử ẩn hiện màu đỏ sậm như ngọc quý.

    Tại không trung, tay nó vung lên, hồng sắc hồ y biến thành quần áo, da nó trắng như tuyết, khóat hồng y đẹp lộng lẩy.

    "Ơn trời, còn khuyết điểm gì đâu". Nó nói có lý! chỉ thấy đóa đóa sen đỏ bay, cánh hoa sen bay bay như bướm phía trên là áo
    đỏ. Hoa sen bay đầy trời, có khai có hợp, tụ lại thành đóa hoa, ẩn hiện lá sen xanh, sặc sỡ linh động, thật là mọi thứ đẹp nhất
    nhân gian hợp lại cũng không sánh bằng.

    Nó bay lượn bên cạnh ta, nhẹ đảo lượn vòng quanh, giống như đóa hoa vừa mới thoát cành theo gió dập dìu.

    "Ca ca, xem ta có đẹp không?"

    "Đẹp". Ta thong thả cười: "Ngươi là một con hồ yêu nhỏ đẹp nhất trên đời".

    Nó cười hì hì bay lượn qua bên thi thể yêu gấu, khẽ đá một cái: "Ngươi, con gấu xấu xí ngu si, dám toan tính xúc phạm đến ta"
    Xong nó nháy mắt nói: "Ca ca, chúng ta hôm nay ăn thử thịt gấu nhé. ta chưa từng ăn thịt gấu, mùi vị không biết ngon hay
    không". Nói xong, vỗ tay: "Nghe nói loài người đặc biệt thích ăn tay gấu, ta......"

    Đột nhiên yêu gấu vùng dậy, gầm lên phóng về hướng nó, nguyên lai yêu gấu bất quá vừa mới biết mùi linh lực ta; vì vậy giả
    chết tính giết ta, vốn nghĩ là chờ ta đi đến bên cạnh hắn sẽ động thủ, nay vì nghe thấy Tác Á chính miệng đòi "ăn tay gấu" lập
    tức tức chịu không nổi muốn giết nó chết ngay để tiết hận.

    Nó kinh hoảng đến nổi ngây người, không nhúc nhích nổi, sắc mặt tái nhợt như giấy.

    Đột nhiên, một đạo kim quang không nhắm trời, không nhắm đất, mà nhắm đúng trái tim yêu gấu xuyên qua, yêu gấu đứng
    khựng lại, trên mặt thần sắc hỗn hợp cả phẫn nộ cùng không thể tin được, sau đó ngả xuống đất, một mảng máu trào ra giữa
    ngực.

    Bầu trời lúc này đã dần dần rạng sáng, ta nhìn xa xa, nơi sườn núi rỏ ràng một thiếu niên tóc vàng đứng trong gió, trường bào
    màu vàng theo gió vùn vụt tung bay như phượng hoàng, tóc dài , trông hắn thật kiệt ngạo, trên mặt sáng rỡ nụ cười, Thiên Mang-
    em trai ta, hắn đã biến thành một tuấn lãng thiếu niên.

    Hòan hồn, Tác Á sắc mặt từ khôi phục, Thiên Mang thong thả cười nhìn Tác Á, ánh mắt khinh thường lẫn cười cợt. Tác Á trừng
    mắt nhìn hắn rồi nghuýt: " Ta mà sợ hả, cười cái quái gì ?".
    Thiên Mang lắc lắc đầu: " Ta nói vừa rồi là ai sợ đến nổi không nhúc nhích?" nói xong lẩm bẩm một mình: "Ái chà, dám không
    sợ chết, nhưng phản ứng chậm chạp. Ta làm sao mà có một tiểu muội như vậy hả trời".

    "Ngươi..." Tác Á hơi thở đứt khúc.

    "Ta sợ đúng lúc linh thiêng, tới nhân gian, ta không có nhiều công phu vậy có thể đến chiếu cố ngươi." Thiên Mang nói xong đi
    đến bên cạnh ta.

    "Ai cần ngươi chiếu cố hả", Tác Á chu miệng ra nói.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile






    Huyễn Tường Cửu Thiên

    Chương ba: hồng trần vạn tượng
    Dịch: binhchi
    Biên tập:bac cai cong

    Ta bước đi trên mặt đất. Từng bước từng bước một, ta biết rằng mỗi bước chân của ta là mỗi bước ta thêm xa cố hương, xa với quá khứ, xa với quá khứ bình an của chúng ta. Thiên Mang xuyên qua đám cành lá chằng chịt của một cây cổ tụ, nó nhẹ nhàng đậu lên cành cây rồi kêu lên, tiếng kêu trong sáng khoan khoái, động tác đẹp đẽ nhanh nhẹn. Tác Á biến thành một con bướm lớn màu trắng ngọc, theo gió bay lượn nhẹ nhàng. Cứ đi như vậy được hơn mười ngày, trên đường chỉ thấy Thiên Mang và Tác
    Á đấu khẩu không biết mệt mỏi.

    Ta, Thiên Mang, Tác Á dù đều là trăm năm tu hành, nhưng mỗi người có pháp lực khác nhau, ta am hiểu băng hệ ma pháp,
    Thiên Mang am hiểu quang hệ, Tác Á am hiểu biến hình hệ.

    Chúng ta vốn là Linh Hồ tộc, cùng Chánh Thần tộc, Long Thần tộc ở biển sâu, Huyễn Tuyết thần tộc, Tiên Thảo thần tộc, Thần tộc có cánh, Tinh Linh tộc, Phượng Vũ tộc, Hỏa Linh tộc , Thiên Linh thánh tộc gồm mười đại linh tộc, mười linh tộc bất đồng, trong đó thế lực Thần tộc lớn nhất.

    Cai trị các linh tộc là chánh thần tộc, có chánh thống thần lực, các loại linh vật cùng pháp khí, cư trụ tại chánh thần cung.Thâm hải Long thần tộc tại biển rộng sâu không thấy đáy, ở đó có ánh sáng do các bảo thạch sáng trong bóng đêm, màu xanh biển lung linh, thế giới yên tĩnh, trăm ngàn sanh vật kỳ quái sống cuộc sống tự do tại hải dương.Huyễn Tuyết thần tộc ờ cực bắc Huyễn Tuyết Thần Sơn, đô thị bạch tuyết trắng toát, băng vạn niên quanh năm không tan, lạnh thấu xương, là nơi ở đó các loại băng hệ sinh vật sinh họat. Huyễn Tuyết thần tộc quen ngự tuyết, bọn họ thao túng tuyết linh lực đến mức đăng phong tạo cực.Tiên Thảo thần tộc vô cùng hiếm thấy, truyền thuyết cũng hiếm hoi, bọn họ sinh sống ở núi sâu, trong những khu rừng bí mật, ngăn cách với thế giới bên ngoài.Tiên Thảo thần tộc sùng bái vạn vật tự nhiên hài hòa, phản đối giết chóc, Tiên Thảo thần tộc linh lực đến từ tự nhiên. Dực thần tộc ngoài cửu thiên, trên trời cao thăm thẵm, chỉ có Dực thần tộc, và Phượng Vũ tộc linh lực đạt được cao nhất, là nơi nhân tài đạt dược nhiều nhất. Dực Thần tộc là chủng tộc có thuật phi hành cao nhất, bọn họ thiện ngự phong, bốn dực thần tộc nhân có thể tạo ra long quyển phong sức phá hủy vạn vật trong một vùng đất rộng. Dực thần tộc cũng là cao thủ xạ tiễn, bọn họ sinh ra đã có thiên phú xạ tiễn.

    Tinh Linh tộc sanh sống ở thế giới thật riêng biệt, thụ tinh linh qua lại trong thế giới của rừng cây, hoa tinh linh bay múa trong những đóa hoa, thủy tinh linh bay lượn ở hồ, khe suối, hỏa tinh linh thóat ra từ ngọn lửa, nhân tinh linh cùng loài người từ sáng đến tối; làm cho người ta hoặc khóc hoặc cười là tình cảm tinh linh ......

    Phượng Vũ tộc thị là thần bí chủng tộc có thể biến huyễn hình người hay hình phượng hoàng, tương truyền Phượng Vũ tộc tánh mạng bất diệt. Hỏa Linh tộc thị sinh sống ở cực đông hỏa nguyên, nơi đóa mây cháy bùng ánh lửa, theo gió mà bay, dòng sông nham thạch nóng bỏng, tuôn chảy chẳng cần nhật nguyệt. Hỏa Linh tộc thiện hỏa hệ ma pháp. Thiên Linh thánh tộc là một chủng tộc thần bí, có người nói bọn họ vốn phân nhánh từ Chánh Thần tộc, có người nói bọn họ là vong linh của loài người, có người nói bọn họ là ác ma bất tử. Linh Hồ tộc trong mười đại chủng tộc linh lực tối kỳ diệu, linh hồ tu luyện trăm năm sẻ đạt được cảnh giới vượt mức yêu quái tu luyện ba bốn trăm năm, hơn nữa linh hồ không có yêu khí, đến bực ấy trong mắt pháp sư chỉ là loài người bình thường, căn bản phát hiện không ra điều gì dị thường. Mỗi một linh hồ vì tính cách bất đồng do đó linh lực cũng bất đồng, không có hai linh hồ linh lực hoàn toàn giống nhau, linh hồ tu luyện cao nhất là Cửu Vĩ linh hồ, có chín mạng, tu luyện ngàn năm, đó là cả một thời gian dài, hơn nữa quá trình tu luyện thập phần hung hiểm, rất dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, thậm chí biến thành mây khói.

    Chúng ta đứng ở một vùng sườn núi cao ngất, nhìn xuống những mảnh ruộng thành phiến lớp lớp, biển cả như một phiến màu xanh biếc, sóng biển theo gió mạnh mẽ cuộn lên những mảnh xanh biếc, những con đường đê khúc chiết quanh co, đan qua lại, ngang dọc nối với nhau.

    Có những nông dân từng toán hai ba người đang canh tác, đàn ông cởi trần mồ hôi nối đuôi nhiễu giọt, từng bừa từng bừa canh tác. Xa xa là hương thôn, bốc lên nhửng cuộn khói, vách tường màu đất, thôn làng linh lạc có cổ thụ xum xuê xen lẫn với chân trời, hương thôn yên lặng an bình, trăm ngàn năm không đổi thay.

    Chúng ta ba người đều không nói gì, ta biết Thiên Mang, Tác Á tâm tình cùng giống như ta, có hưng phấn, khẩn trương còn có hoan hỉ.
    "Chờ đã, chúng ta tựa hồ đã quên một việc". Thiên Mang dùng ngón tay chỉ tóc và mắt, con người tóc chỉ có hai màu đen trắng, đồng tử mắt cũng chỉ có màu đen. Nhưng mà, ta tóc và đồng tử màu xanh, Thiên Mang màu vàng, Tác Á màu đỏ. Ngón út của ta chợt co duỗi, tóc và đồng tử biến thành màu đen, xinh đẹp như màu đêm. Thiên Mang nhẹ nhàng co duỗi ngón trỏ, biến thành môt thiếu niên. Tác Á cười cười, chuyển mình, biến thành một bà già, mặt đầy nếp nhăn, tóc bạc trắng, ngay cả quần áo cũng biến thành vài bố thô, giả giống y như thật. chỉ là trong ánh mắt thiên chân hoạt bát mà lão phụ khó có được, vẻ mặt cũng không phải sáu bảy mươi. ta biết Tác Á am hiểu biến hình thuật, không ngờ rằng biến quá thiệt, thật không đi ra ngoài không làm sao biết được.

    Linh hồ biến hình thuật khác với yêu quái biến hình thuật. yêu quái biến hình thuật là huyễn thuật, có thể mê hoặc người khác.
    Linh hồ biến hình là thân thể mình thật thay đổi, sự khác nhau chính là chổ này.

    "Biến cái gì không biến, biến ra bà già" Thiên Mang cười khan hai tiếng
    "Ái chà, dù sao hình dáng cũ của ngươi vốn thấy đáng chán hơn, như vậy hóa ra cũng tốt", nói xong nhảy lưng tưng xuống sườn núi.

    Tác Á kêu to múa quyền rượt theo, nếu có người chắc sẽ vô cùng kinh hãi, bà lão mà chạy như bay, cử động nhanh nhẹn, thanh âm trong trẻo vang vang nghe rất khoái tai. Hai người chạy nhảy rượt nhau mất dạng.

    Ta lắc đầu, bước nhanh xuống núi, đi trên đường đê, trong lòng chứa đầy cảm giác hạnh phúc của sự thanh đạm, chừng giống như nhìn chùm chùm hoa đinh hương màu tím nở ra tỏa hương, mùi thơm ngập bốn phương.

    Đột nhiên có tiếng vó ngựa, từ xa vọng tới, thanh âm lớn dần, nghe được tiếng ngựa đang chạy nước rút. một bóng hồng mã vọt qua ngay bên cạnh, bóng người áo xanh lá cây, tóc xõa dài bay theo chiều gió. ngựa chạy qua trên đường vẩy rơi rơi dấu máu. Hồng mã chạy qua một đoạn đường dột nhiên ngã xuống đất, lục y nữ lập tức té theo. Sau đó mơ hồ truyền đến nhiều tiếng vó ngựa thanh âm cấp thiết.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi bac cai cong, ngày 08-02-2008 lúc 22:17. Lý do: Tự động gộp 2 bài viết liên tiếp
    ---QC---
    Vành mũ cối che lấp thời trai trẻHidden Content
    Điếu thuốc dài đốt cháy tuổi thanh xuânHidden Content
    Chén rượu đắng ly cà phê thêm đắngHidden Content
    Sống làm chi cho thêm nhục em ơiHidden Content
    Tinh Tú Lầu - Lầu Chủ
    Thiên Hạ Hội
    Hoa Nguyệt Tao Đàn - Tình Ma Thánh Thủ
    Tứ Hải Hội - Hữu Vệ
    Mời mọi người tham gia chiến dịch bộ Hải Vương Tế của TTL:
    Hidden Content


  2. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  3. #2
    bac cai cong's Avatar
    bac cai cong Đang Ngoại tuyến Danh Đầu Hưởng Lượng Thông Ngữ thần thủ
    Ngày tham gia
    Oct 2007
    Đang ở
    Thiên Ngoại Thiên
    Bài viết
    960
    Xu
    50

    Mặc định

    Chương bốn - nguyệt tự bách hợp
    Dịch: binhchi
    Biên tâp: bac cai cong

    Lục y nữ thần sắc khẩn trương, người nàng cao gầy, thanh nhã xinh đẹp, mặt thon dài xinh xắn, một đôi mắt trong thuần khiết

    dưới hàng my cong như vầng trăng, tóc dài mềm nhuyễn xõa trên vai, vẻ ôn nhu động lòng.

    Lục y nữ chống tay gượng dậy, nhìn lại hồng mã nằm dài trên đất đã kiệt sức không dậy nổi, nàng muốn đứng lên, nhưng ráng

    đứng lên rồi ngã xuống, tay nàng ôm lấy đùi phải, tựa hồ đùi phải đã thụ thương, trên mặt liền hiện thần sắc tuyệt vọng, hai

    dòng lệ tuôn dài.

    Lúc này, bốn cỗ ngựa đã chạy tới, trên lưng ngựa là những thiếu nữ lục y, trước ngực áo họ đều thêu hình một vầng trăng, tất cả

    đều xinh đẹp, nhưng không bằng nàng đến trước.

    Một lục y nữ lạnh lùng nói: "Nguyệt Trì, ngươi phản cấm lệnh tôn chủ mà lén xuất cung, xem ra chạy không khỏi Ngũ Hành Chi

    Khổ của kiều tiểu ta"
    Một lục y nữ khác lên tiếng: " Sam Dư tỷ, bây giờ cho nó nếm lợi hại của chúng ta, bằng không hồi cung rồi, tôn chủ lại bị hình

    dáng hồ ly của nó mê hoặc, đến lúc đó nó lại ngồi trên đầu chúng ta".

    Ngũ Hành Chi Khổ? Tôn chủ? ta trong lòng thắc mắc, đứng lại xem chuyện kỳ lạ gì xảy ra.

    Lúc này Sam Dư nhảy xuống ngựa chạy tới bên cạnh Nguyệt Trì, nói: "Nếu ngươi dập đầu lạy ba cái, đáp ứng từ nay về sau nghe

    lời, ta sẽ miễn cho ngươi Ngũ Hành Chi Khổ. bằng không..." Sam Dư trên mặt hiện lên một tia cười lạnh, khinh miệt nhìn

    Nguyệt Trì.

    Nguyệt Trì nhẹ nhàng chùi lệ trên má, giọng cứng cỏi nói: "Sam Dư, Kiều Như các ngươi... " Ánh mắt nhìn thẳng các lục y nử:

    "Các ngươi... các ngươi khổ công ép ta ... vì cái gì, vì cái gì, vì cái gì?" Hai tiếng vì cái gì sau cùng tựa hồ là để hỏi bản thân mình,

    nàng gục đầu.

    Kiều Như liếc qua, không dám nhìn thẳng Nguyệt Trì.

    Sam Dư nói, "Tốt, đây là ngươi tự chuốc lấy".

    Nói xong từ ngực xuất ra một khối thủy tinh năm sắc, sáng rỡ lóe ra tia sáng hoa mắt. vàng, xanh lá cây, xanh dương, đỏ, trắng

    năm màu giao hòa phối hợp với nhau.

    Ta nhìn ra ngủ sắc thủy tinh bên trong hàm chứa kim, mộc, thủy, hỏa, thổ năm lọai lực lượng thần bí, đúng là một pháp bảo

    hiếm thấy, pháp bảo có một hành pháp lực, hoặc thủy hoặc hỏa, thường thấy. Pháp bảo có ba hành đã hiếm. Nay hỏa hành,

    thủy hành, thủy hỏa hòa hợp trong ngủ sắc thủy tinh thật phi thường.

    Chỉ là các lục y nữ đều là con người, làm sao có bảo vật như vậy.

    Sam Dư ném ngũ sắc thủy tinh lên không, hô lên: "Huyễn Hỏa thiêu". ngũ sắc thủy tinh trong xuốt phát tán ra tia sáng đỏ, ngọn

    lửa liếm theo tia sáng phừng phực lên cuốn về Nguyệt Trì, ta nhận ra đây là Huyễn Hỏa, làm người cảm thấy đau đớn như bị

    ngọn lửa thiêu, nhưng lại sẽ không thiêu chết người.

    Nguyệt Trì cả người sắp bị ngọn lửa bao vây, trên mặt hiện thần sắc thống khổ cực độ, nhưng không kêu la tiếng nào, đôi nguyệt

    mục xinh đẹp thuần khiết như lam sắc bảo thạch, trong chớp mắt lòng ta như tắm ngập trong dòng suối trong vắt từ đôi mắt bất

    động của nàng nhàn nhạt thần sắc đau thương, trong lành.

    Ta phóng mình qua, cuốn Nguyệt Trì vào trong lòng, lửa chước thiêu hừng hực đỏ rực chung quanh, Nguyệt Trì thong thả ngẩng

    đầu nhìn ta, trong ánh mắt chớp động kinh hãi vui mừng, còn cả với khó tin, ta chuyển mình bay lên, trường bào phất phới, ta

    nghe bọn Sam Dư kinh hãi hô hóang.

    Ta nhìn lại ánh mắt Nguyệt Trì đột nhiên u tĩnh như biển, như dòng nước hòa trong lòng biển sâu.

    Thật nhẹ nhàng ta nâng Nguyệt Trì đưa qua một tảng đá lớn bên đường, Nguyệt Trì như chóang váng mềm mại nằm dài trên tảng

    đá.
    "Ngươi là ai" Trong thanh âm Sam Dư có kinh ngạc cũng có phẫn nộ, kinh ngạc vì thân thủ ta đích xác cảnh giới loài người

    không thể đạt tới, phẫn nộ vì ta bỗng nhiên bước ra, phá hư chuyện. Ta bình tĩnh nhìn nàng, nói: "Ta là Thâm Không Dực, có ta

    ở đây, các ngươi không thể làm tổn thương nàng".

    "Ha" Sam Dư cười lạnh một tiếng: "Khẩu khí lớn thật, ngươi là gì của nó, đâu cần vì nó mà chống lại Minh Nguyệt Thần Cung

    chúng ta".

    Kiều Như nói, "Sam Dư tỉ, không cần hỏi, tiểu tử này nhất định bị hồ mị công phu của Nguyệt Trì chinh phục rồi, chúng ta giáo

    huấn.. giáo huấn kẻ chẳng biết trời cao đất rộng này...". Kiều như đột nhiên miệng nói không ra tiếng, ta thong thả cười, chỉ

    dụng Cấm Thanh Chú nhỏ mọn là có thể làm nàng im lặng đi.

    Sam Dư nhìn kỹ, thấy rõ Kiều như nói một câu cũng không được, Sam Dư trên mặt thoáng hiện nét sợ hãi nhưng hít một hơi

    trấn định xuống: "Ngươi dùng pháp thuật?" nói xong hai tay nắm ngũ sắc thủy tinh tạo thành chữ thập nhẹ nhàng niệm liên tiếp

    Xuyến Chú ngữ, ta không phản ứng định xem ngũ sắc thủy tinh có bao uy lực, hơn nữa cho bọn nàng biết lợi hại của ta, bọn

    nàng sẽ khiên kỵ mà tránh Nguyệt Trì.

    Lúc này ngũ sắc thủy tinh chớp lên tia sáng, năm người phục sức nhẫn giả hiện ra bên cạnh ta. bọn họ phân biệt qua y phục

    hoàng, lục, lam, hồng, bạch, trong tay đều có kiếm, phản chiếu ánh sánh hàn khí lạnh lùng.

    "Ngũ Hành tán nhân, lên!" Sam Dư hạ lệnh, kiếm hỏa nhẫn giả chém tới, ta phi thân né qua, nhưng trong kiếm khí ẩn tàng ngọn

    lửa không màu sắc, làm tay trái ta lập tức bị lửa thương, lúc này trước mắt ta nhiều tia sáng chớp lòa, làm ta không nhìn thấy gì,

    ta bình tâm ngưng khí, nghe được từ bên phải có tiếng kiếm phóng đến, ta né người, nhưng tay phải ta đau nhói, ta đồng thời

    nghe thấy bọn Sam Dư cười lạnh cùng với tiêng hô hoán.

    Ta lòng kinh ngạc, Ngũ Hành tán nhân có tuyệt kỹ khác nhau, năm người cùng tấn công thật khó phòng bị, cần thay đổi cục diện

    bị động bất lợi này, lên tên nào là triệt liền mới xong. Đột nhiên cảm thấy dị động, ta hướng bầu trời bay lên, từ phía dưới đất

    vụt phóng ra bạch y nhẫn giả, hắn cử đao chém tới, ta tay trái thần tốc đưa ra thân trước, khí ngưng tụ thành Lam Sắc hồ gầm

    lên phóng ra vồ trúng bạch y nhẫn giả, nháy mắt hắn tan ra mây khói, kiếm hoàng y nhẫn giả phát ra kim quang, nguyên lai vừa

    rồi hắn dụng cường quang làm mắt ta thấy không được, đây là Kim nhẫn giả, dùng Kim chú phản quang đánh lén địch nhân.

    Ta tay phải vung lên không trung, tung bay ra vô số khối băng nhiều cạnh nhọn hoắc, cạnh băng sắc bén như mủi kiếm lóe hàn

    quang, xoay tròn phát ra tiếng rít cao vút, những khối băng nháy mắt vụt bắn tới nhẫn giả, Kim nhẫn giả, Hỏa nhẫn giả vọt tránh

    không kịp, bị những cạnh sắc mủi băng dập tới, lập tức thân thể tan biến..

    Lúc này ta nhìn lại bọn Sam Dư đã thừa lúc giao chiến chạy trốn, xa xa có thể thấy thóang vó ngựa chạy tung bụi mù , thì ra

    Sam Dư nhìn thấy tình huống của cuộc chiến đã đổi chiều quá mau, nảy ra ý chạy trốn.

    Đột nhiên trên trăm cây gai nhỏ bé ngoắc ngoi từ trong đất mau lẹ phình to vùn vụt vươn lên, mặt trên đầy gai nhọn màu đỏ như

    máu, quằn quại như mãng xà thần tốc vươn về ta, ta ngón trỏ nhẹ điểm, một đạo lam sắc quang theo ngón tay bay ra, bụi gai lập

    tức đóng băng, hết nhúc nhích.

    Lúc này Mộc nhẫn gỉa và Thủy nhẫn gỉa với tốc độ khó tưởng tượng múa kiếm bay tới, ta chung quanh thân thể ngưng tụ màng

    kết giới màu trắng, chỉ cần kiếm phong bọn họ tiếp xúc kết giới sẽ bị đông thành băng ngay lập tức. Nhưng mà, bọn họ vừa hiện

    tới trước mặt ta đột nhiên tiêu tan đi, ta ngưng thần phòng bị, không tìm ra động tĩnh khác thường.

    Ta quay đầu lại nhìn, thân ảnh Nguyệt Trì không thấy, nàng đã bị dẫn đi rồi, đám người Sam Dư thừa dịp ta tác chiến dẫn đi

    Nguyệt Trì. ta nhớ lại vừa rồi, Mộc nhẫn giả và Thủy nhẫn giả thình lình tự tiêu tan có lẻ vì ngũ sắc thủy tinh pháp lực đã cạn

    hết, dù sao đồng thời gọi về Ngũ Hành nhẫn giả cần dùng rất nhiều pháp lực.

    Trước mắt ta tựa hồ nhìn thấy dôi mắt Nguyệt Trì, cong như vầng trăng, trong như ánh sáng, trong ánh mắt niềm thương cảm

    như thủy triều, ý u nhã ngập tràn, sâu thẳm mêng mông không cùng.

    Trong lòng ta tựa như nhuộm thấm những giọt nước mưa cô liêu rơi rơi, từ những cơn mưa phùn kéo đến vào mùa thu, nghe

    tiếng những phiến lá phong đỏ khóc nghẹn ngào, nhìn môt cánh bướm trắng cuối cùng cô đơn rơi rụng trong cơn mưa nhẹ của

    mùa thu, nghe văng vẵng ánh trời thu màu xanh đạm u buồn, trong tịch mịch ngàn giọt nước đọng lung linh trên muôn vàn cánh

    hoa, trong tia sáng rơi xuống sáng lạn như hoa.

    Ta mau chóng rời khỏi, lưu lại phía sau từng cuộn bụi bay tỏa, đó là điều mà chúng ta đã thật trài qua: bụi trần.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Vành mũ cối che lấp thời trai trẻHidden Content
    Điếu thuốc dài đốt cháy tuổi thanh xuânHidden Content
    Chén rượu đắng ly cà phê thêm đắngHidden Content
    Sống làm chi cho thêm nhục em ơiHidden Content
    Tinh Tú Lầu - Lầu Chủ
    Thiên Hạ Hội
    Hoa Nguyệt Tao Đàn - Tình Ma Thánh Thủ
    Tứ Hải Hội - Hữu Vệ
    Mời mọi người tham gia chiến dịch bộ Hải Vương Tế của TTL:
    Hidden Content

  4. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  5. #3
    bac cai cong's Avatar
    bac cai cong Đang Ngoại tuyến Danh Đầu Hưởng Lượng Thông Ngữ thần thủ
    Ngày tham gia
    Oct 2007
    Đang ở
    Thiên Ngoại Thiên
    Bài viết
    960
    Xu
    50

    Mặc định

    Chương năm: Tinh linh vật ngữ
    Dịch: binhchi
    Biên tập: bac cai cong

    Ba ngày sau lúc hoàng hôn, ta mệt mỏi uể oải buông mình, xoãi thân nằm dưới gốc cây, trong bóng râm đổ dài của một cây liễu cổ thụ.

    Gió chiều man mác thổi, những nhánh liễu phất phơ theo gió, ta nhìn những phiến ruộng xanh biếc một màu san sát nhau như không biên giới, trong lòng đầy nỗi bất an, ta hiểu rõ, sau lưng lục y nữ nhất định có nhân vật không tầm thường, bọn họ như tránh nói đến, muốn tìm Nguyệt Trì thật như tìm kim đáy biển.

    Ngẫm nghĩ lại ta đột nhiên cảm thấy thật mênh mông khó khăn làm sao. ta nhìn tịch dương dần dần chìm khuất sau núi, còn lại tỏa sáng viền núi như một vầng đĩa tròn bằng vàng, thần bí nhưng đẹp vô cùng.

    Thiên Mang và Tác Á hai ngày nay đều giúp ta bôn ba bốn phía tìm Nguyệt Trì. Thiên Mang nghe ta kể chuyện xong một câu cũng chưa nói chuyển thân đi tìm rồi, còn Tác Á thì than phiền: "Chưa thấy mỹ nhân chỉ thấy đại ca hối hả vội vàng như vậy, xem ra nàng vừa đẹp vừa thơm(1)". Ta nghe xong đúng là dở khóc dở cười.

    Ba người chúng ta hẹn ba ngày sau gặp lại ở đây.

    "Ca ca" Cách đó không xa truyền đến thanh âm của Thiên Mang, ta theo hướng thanh âm nhìn qua, một kim y thiếu niên xoải bước vội đi đến. Đến ngồi xuống bên cạnh ta, uể oải xòai người ra.

    Thiên Mang trên mặt đầy mồ hôi, từng giọt lớn chảy thành dòng tuôn xuống, vẻ mặt mệt mỏi. Ta nhìn quanh bốn phía, nhìn xem có Nguyệt Trì, hay là dáng lục y mỹ nhân, tóm lại không thấy một chút nào.

    Thiên Mang từ từ nhắm hai mắt, nói tiếp: "Ca ca, theo lời ngươi nói, tên tôn chủ kia có chút năng lực, hắn sẽ không tha cho ngươi đâu, ngươi cứ chờ ít lâu là đám lục y nữ tự động tìm tới cửa nha".
    "Nhờ ơn trời" Ta nghĩ thầm, bây giờ ta điều ta có thể làm được chỉ có là chờ thôi.

    Một phiến lá màu xanh biếc nhẹ bay chập chờn rồi rơi lên chót mũi Thiên Mang. Thiên Mang lắc lắc đầu, cánh lá theo gió cất cánh chập chờn bay lên rồi lại đáp xuống chót mũi hắn.

    Ta nhìn thấy ráng dấu nụ cười, nói: "Chúng ta đi tới La Vũ Thành, tới chỗ đó hoặc giả có điểm phát hiện gì chăng". Phiến lá đột nhiên bắt đầu bay múa xoay tít, Tác Á thân xoay tròn hiện ra, vỗ tay hoan hô, trong mắt chớp lánh vui thích: "Rốt cục được đi vô thành chơi rồi".

    Thiên Mang nhịn không nổi bực bội nói: "Sợ quá, xú nha đầu, ngươi không thể cứ đổi tới đổi lui hoài, lần trước biến thành một bà cụ ở hương thôn, ra vô một cái bắt ta ăn cắp gà mái nhà người ta, ngay bên cả đám người nhà quê, nào nước mũi, nào nước mắt, đều văng trên người của ta!" Thấy Thiên Mang mặt đỏ gay, lúc đó Thiên Mang nhất định bị Tác Á phá thê thảm lắm.

    Thiên Mang tiếp tục tố cáo: "Còn có lần trước nửa, lần trước, trước nữa nó biến thành......"...

    Bầu trời đã tối dần, chúng ta ba người đi tới hương gian tiểu lộ, ánh trăng lấp ló như nước quanh co chảy tràn xuống, một phiến bạc trắng xóa khôn cùng, bên tai nghe tiếng các sắc tiểu trùng ca hát, nghe êm tai. Thiên Mang nói: "Ca, chúng ta bắt Thổ Địa tinh linh đến đây giải thích chuyện người ở La Vũ Thành nhé".

    Tác Á nói: "Ta tìm cho! coi ta đi". nói xong, hai tay nhẹ nhàng cuốn lại, cánh tay mềm mại nhỏ nhắn trắng như tuyết chập lại tóe ra nhiều điểm tinh hỏa tuyệt đẹp như hồng ngọc, tung tóe rơi trên mặt đất, mỗi một điểm tinh hỏa rơi trên mặt đất, mọc lên một đóa hoa nhỏ màu hồng xinh xắn, trong bóng đêm xuống trông vô cùng xinh đẹp.

    Tức thì từ dưới đất ngoi lên một ngưới nhỏ xíu màu xanh biếc, cái mũi hắn thật to hít hà, miệng lầm bầm: "Thơm quá, thơm quá chừng", thanh âm nhỏ nhưng cao sắc. Mắt hắn nhỏ xíu, nhưng thập phần linh động, da dẻ tưới sáng như lụa mịn màng trơn bóng.

    Hắn cao bất quá ngang một con mèo nhỏ. Tinh linh tộc là chủng tộc phân bố rất rộng rải, cũng là chủng tộc có nhiều chủng loại nhất.

    Thổ Địa tinh linh là một loại trong tinh linh phân bố thật khắp nơi, bọn họ thật thích đi đây đi đó khắp thế gian, các nơi lữ hành đã đi nghiên cứu các phong tục, thói quen, có người nói lãng mạn nhất là sinh mạng của loài thổ địa tinh linh, vì sinh mạng họ là lữ trình, mỗi ngày đáng một ngày luôn luôn đa dạng biến hóa là lẽ sống của họ.

    Tác Á nhẹ nhàng ngồi xuống: "Người bé nhỏ, ngươi có rõ chuyện có quan hệ với người La Vũ Thành hãy nói rõ ràng cho ta biết, rồi ta cho ngươi một bình nước hoa hồng ngọc, nói xong từ trong lòng đưa ra một bình nhỏ sắc phấn hồng, lấp lánh ánh sáng.

    Thổ Địa tinh linh kia kêu lên: "Ngư Đậu, không được kêu là người nhỏ! Ngư Đậu, không được kêu là người nhỏ!" vừa nói vừa nhảy.
    "Ngư Đậu tên là Ngư Đậu! là Ngư Đậu!"

    Tác Á nói: "Tốt lắm, tốt lắm ta biết ngươi kêu là Ngư Đậu rồi, ngươi có thể nói cho ta biết chuyện người La Vũ Thành không?"
    Ngư Đậu nhìn trừng bình nước hoa hồng, nói: "Ngư Đậu thích nước hoa hồng! thích lắm!"

    Tác Á lắc lắc bình nước hoa, nói: "Ngươi nói đi, nói rồi là của ngươi".

    Ngư Đậu nhảy dựng lên, kêu lớn: "Ngư Đậu không muốn lấy cho Ngư Đậu! Ngư Đậu không muốn lấy cho Ngư Đậu!"

    Tác Á đã tới mức hết nhẫn nại rồi, Thiên Mang ở một bên cười tới cười lui nhìn, như là lâu mới có chuyện vui như vậy. Ngư Đậu sau đó kêu lên: "Đậu xinh đẹp thích nước hoa, Ngư Đậu cần nước hoa cho Đậu xinh đẹp, Đậu xinh đẹp sẽ vui vẻ lắm!" Ngư đậu nói xong vui vẻ nhảy nhót, trên mặt đầy vẻ sung sướng. ta đoán chừng Đậu xinh đẹp là một thổ địa tinh linh đặc biệt.

    Ngư Đậu một bên dùng hai cánh tay nhỏ vừa vạch vẽ, vừa nói: "La Vũ Thành ở La thiên quốc là một thành lớn, lớn lắm, Ngư Đậu đi chơi ba ngày ba đêm cũng đi không hết! Ở đó có mỹ nhân nhảy múa thật giỏi, kêu là Niệm Nô Kiều, bất quá nàng không hơn Đậu xinh đẹp!".

    Thiên Mang nghe xong, trong mắt lập tức lóe ra tia dị quang, nói: "Nhảy múa có nhiều điều tốt để xem sao? Vậy sao, loài người cần tìm nhiều tiền chỉ vì để có thể xem nàng nhảy muá một bài!"

    "La Vũ Thành có tam gia tộc rất giàu có, một nhà họ Chu, một nhà họ Vương, một nhà họ Điền"

    "Còn có......" Ngư đậu nói: " Ta hứa nói nhiều chuyện liên hệ, chuyện La Vũ Thành to to, chuyện người nhỏ nhỏ", cầm lấy nước hoa hồng bổ sung một câu: "La Vũ Thành có một đại pháp sư - Quy Trần, hắn lợi hại lắm!" Lời cuối như lời cảnh cáo, nói xong, hắn nhảy tung lên, rồi nhập vào trong đất.

    -------
    (1) Tác Á là hồ tinh, thích mùi thơm.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Vành mũ cối che lấp thời trai trẻHidden Content
    Điếu thuốc dài đốt cháy tuổi thanh xuânHidden Content
    Chén rượu đắng ly cà phê thêm đắngHidden Content
    Sống làm chi cho thêm nhục em ơiHidden Content
    Tinh Tú Lầu - Lầu Chủ
    Thiên Hạ Hội
    Hoa Nguyệt Tao Đàn - Tình Ma Thánh Thủ
    Tứ Hải Hội - Hữu Vệ
    Mời mọi người tham gia chiến dịch bộ Hải Vương Tế của TTL:
    Hidden Content

  6. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
  7. #4
    bac cai cong's Avatar
    bac cai cong Đang Ngoại tuyến Danh Đầu Hưởng Lượng Thông Ngữ thần thủ
    Ngày tham gia
    Oct 2007
    Đang ở
    Thiên Ngoại Thiên
    Bài viết
    960
    Xu
    50

    Mặc định

    Huyễn Tường Cửu Thiên
    Chương sáu: nhân gian mạn bộ - (trần gian du ký)

    Dịch: binhchi
    Hiệu đính: bac cai cong

    Tàng Thư Viện - http://www.tangthuvien.com


    Chúng ta ba người đều không nói gì, vì chốn nhân gian huyên náo và phồn hoa làm sợ hãi, bước chân ta ở những viên gạch lót đường màu xanh, làm tăng lên cảm giác thật cứng rắn.

    Đường thật rộng nhưng đông người. Những người bán rong cao giọng rao hàng, nụ cười nịnh nọt trên mặt. Những công tử quần áo lụa là hoa lệ, nhàn nhã rảo bước dạo qua; có những cô gái xuân sắc vui vẻ cùng bạn chen nhau, kênh kiệu; có quân sĩ mang kiếm, mặt nghiêm trang oai vệ......

    Ta từng trong cuốn sách "Nhân gian mạn bộ" mà mẫu thân lưu lại đã chứng thật nhiều sự tình liên hệ đến nhân gian là đúng, quyển sách đó do phụ thân chính tay ghi chép từng chữ một. Nét chữ thanh mạnh, (Nhân gian mạn bộ) ghi lại các loại sự vật có quan hệ đến nhân gian, kể cả con người hành vi và tư tưởng.

    Phụ thân thật cảm nhận rất nhiều cuộc sống mà ghi xuống. mẫu thân nói phụ thân chỉ nghĩ tặng các con một món qùa nhỏ. Lúc mẫu thân nói lời này thì, trên mặt toát ra nhàn nhạt một nỗi ưu thương, giống như khe suối lúc mùa đông tàn, chớm xuân còn sót lại mảnh băng tan, lạnh lẽo nhưng tinh khiết vô cùng. Ta chẳng biết cuộc sống từng trải của phụ thân, thậm chí chưa từng nhìn thấy người, chưa từng nghe người nói một câu, biết trách gì đây.

    - Mẫu thân! Phụ thân là người như thế nào?
    - Người là một anh hùng.
    - Phụ thân yêu chúng ta không ?.
    - Yêu, người là kẻ duy nhất trên thế giới giống các ngươi.
    Ta đã di ngón tay nhẹ nhàng sờ từng chử, từng chữ một. Làm như vậy ta có cảm giác gần phụ thân hơn từng chút, từng chút một......

    Chúng ta ba người vững vàng bước đi, Tác Á thích thú nhảy tới nhảy lui, thấy gì mới cũng thich chạy lại xem một chút, cùng những người bán hàng hỏi đông hỏi tây, để bọn họ nịnh hót, khoe mại đông tây đồ tốt đồ quý của mình. Tác Á cuối cùng lễ phép cám ơn, rồi nhảy lưng tưng đi chổ khác, để lại những người bán hàng rong quạu cọ lườm nguýt.

    Thiên Mang ánh mắt bay khắp nơi, thần thái bay bỗng, thỉnh thoảng nhìn một vài thiếu nử trẻ xinh xắn mỉm cười, nụ cười rực như ánh mặt trời, làm các cô gái ngượng ngùng cúi đầu đi. Đi qua thì quay đầu lại nhìn, trong ánh mắt không kềm được nổi vui mừng. Có nhiều thiếu nữ lớn mật, cười trả, rồi cũng ngẩn ngơ nhìn theo, mất cả hồn vía.

    Ta nhìn thấy phía trước có một dòng sông, rộng ước chừng ba trượng, hai bên bờ có những khối đá xanh vuông vức, ngấm nước rêu xanh phủ xanh rờn. Nước sông thật trong, nhàn nhạt ẩn hiện màu xanh biếc, đáy sông thủy thảo quấn quýt như đang ca hát.

    Ta nghiêng mình phía bờ sông, thấy hình bóng phản chiếu chính mình cũng sửng sốt, mắt sáng mày kiếm, anh tuấn rắn rỏi. Như mẫu thân từng nói, "Không Dực, ngươi lớn lên sẻ giống phụ thân, có thể biến thành một nam nhân có khuôn mặt hoàn mỹ.

    Ta hai tay vốc nước, nước sông mát rượi chảy trên mặt. Ngẩng đầu lên, ta nhìn thấy một chiếc thuyền nhỏ nhẹ nhẹ lước qua, để lại những vòng sóng tròn liên tiếp, thân thuyền màu lam, từ đầu cho đến cuối thuyền. Khoang thuyền nhỏ, mặt trước treo rèm làm bẳng hạt châu màu trắng. Ở cuối thuyền có một lão thuyền phu, nhàn nhã họat động.

    Đầu thuyền môt thiếu nữ đang đứng, áo màu hồng xen với màu trắng, theo gió mềm mại phất phơ. Dây thắt lưng màu phấn hồng phía sau phất phới như cánh bướm. Tóc đen rủ phía trái như dòng thác nước chảy, xinh đẹp động lòng người, dây cột tóc màu trắng như ngọc như ẩn như hiện trong mái tóc đen. Thân thể tư thế xinh xắn, đẹp như hoa sen, cử động uyển chuyển.Nàng che nửa mặt dưới bằng một mảnh lụa trắng, lộ ra đôi hàng mi mảnh mai cong như lá liễu, thanh nhã xinh đẹp. Một đôi mắt phượng linh khí bức người, tia mắt mơ màng xa vắng, giống như một vòng thu thủy u tĩnh siêu nhiên, làm người nhìn vào thấy thoát tục.

    Từ khoan thuyền một nữ tử áo xanh bước ra, thân bước nhẹ nhàng, xinh đẹp yêu kiều, trên mặt còn đọng nét cười, trong đó lộ ra một tia lạnh lẽo, một tia xảo quyệt.

    Nữ tử áo xanh đi đến đầu thuyền, ánh mắt liếc hướng phía bên ta, nói nhỏ vào tai phấn y nữ :
    - Tỷ tỷ, bên bờ phía trái ngươi, nam tử kia, quả thực cực kỳ anh tuấn, ta chưa thấy qua nam tử mặt đẹp như vậy.

    Phấn y nữ nhẹ nhàng hừ một tiếng:
    - Dù có đẹp cở nào, cũng chỉ là một phàm phu tục tử.

    Lục y nữ cười nói:
    - Xem ra trong mắt tỷ tỷ ngươi chỉ có Thánh Thiên ca thôi, không còn nhìn thấy ai khác rồi.
    Phấn y nữ nói:
    - Nếu thiệt là vậy thì tốt rồi ! Nói xong thở dài.
    - Tỷ, chúng ta đến phía đông Nguyệt hồ đãng nhé, nghe người ta nói nơi đó phong cảnh đẹp lắm.

    Phấn y nữ nở nụ cười:
    - Lục Ngân, ngươi hả, biết nơi này có chỗ đáng đi xem thiệt sao ?
    Lục Ngân tinh nghịch le lưởi. Các nàng nói chuyện thanh âm rất khẻ, nhưng với pháp lực của ta nghe thanh âm như vậy không hề có gì khó khăn.

    Chậm rãi, chèo tới một chiếc thuyền hào hoa giàu có đẹp đẻ, thuyền lớn cỡ trung bình, chen tới làm lòng sông vốn không rộng trở nên chật chội. Ở đầu thuyền ngang thủ đĩnh hung một nam tử đang đứng, người tròn như cái trống, mặt mày đần độn, hai tay mập mạp lắc lư theo thuyền đi, quơ qua trái xòe qua phài; y phục hoa lệ sáng sáng ánh vàng, ngọc phối tuyệt đẹp, trên tay cầm quạt gổ làm bằng gổ đàn hương ngàn năm tỏa hương thơm. Chỉ có điều nhửng thứ này cùng bản thân hắn thật không tương xứng.

    Bên cạnh hắn là một người tùy tùng gầy ốm, vẻ mặt rỏ ràng đúng kiểu cẩu nô tài, chỉ thiếu có vẫy đuôi. Khoan thuyền đang đứng bảy, tám người dử dằn, đều vai u thịt bắp, người cao lớn, thấy ra là bọn đánh người cho hắn.

    Phấn y nữ thấy vậy, không nói gì xoay người tiến vào khoan thuyền.

    Tùy tùng gầy nói nhỏ bên tai người giàu mập:
    - Công tử gia, là tiểu nhân từ mấy tiểu tử nghe được về tuyệt sắc mỹ nhân này, lục y kia thì không cần nói nhiều, là đồ tốt nhất. phấn y nữ kia là tỷ tỷ, nghĩ là cũng đồ thượng đẳng cực đẹp.

    Người giàu mập cười hớn hở, nói huênh hoang:
    - Nếu thật làm được chuyện quen biết này tốt, ta về sẽ trọng thưởng ngươi.

    Lúc này, hai chiếc thuyền đã tiến cùng một chỗ, thuyền người giàu mập len lén rẽ về bên trái, cản đường thuyền nhỏ.

    Người giàu mập chắp tay nói:
    - Xin hỏi phương danh cô nương? Ta là Chu gia công tử Chu Phú Quý ở La Vũ Thành một trong tam đại phú nhân, nhà ta có trà xanh điểm tâm, chẳng biết cô nương có thể nào thưởng thức cùng tại hạ.
    Những lời nói chào đầu bình thường, nhưng huênh hoang kiểu này, ta nghĩ phải có ai dạy hắn học từng câu một.

    Lúc này hai bờ tụ tập không ít người xem chuyện náo nhiệt, có ít tên lưu manh địa phương, bắt đầu mở miệng cười cợt, sau còn kêu lên:
    - Mỹ nhân à, mau mau hầu Chu công tử cùng qua đêm nhé!
    Làm nên một trận cười lớn.

    Bóng xanh chợt thấp thóang, đám đông chưa có phản ứng, tiểu tử nói chuyện kia té xuống nước, người chìm trong nước kêu la thất thanh, chật vật ngoi ngóp. Xem ra Lục Ngân thật không phải người thường, ta không cảm giác có yêu khí. Chỉ có hai loại, một là các nàng là yêu tinh tu hành cực cao, cao đến nổi có thể tiêu tan yêu khí. hoặc các nàng là loại có linh lực tộc.

    Lục Ngân nhìn Chu Phú Quý nở một nụ cười, nũng nịu nói:
    - Ta thì yêu nhất là nghe tiếng chó con kêu.
    Chu Phú Quý ánh mắt si ngốc, vội vàng nói:
    - Ta lập tức cho người mua, nàng muốn loại chó gì ta đều mua được.

    Lục Ngân làm dáng khó xử:
    - Ai...
    Nhẹ thở dài một hơi. Chu Phú Quý gấp đến độ muốn nhảy dựng lên, nói:
    - Bất kể chó hay người, chỉ cần trên đời mà có, ta tóm lại có thể mua được cho cô nương.

    Lục Ngân nói:
    - Nhưng ta cũng thích nghe người nhái tiếng chó kêu, kêu càng giống ta càng vui vẻ.
    Nói xong hé miệng cười.

    Chu Phú Quý vội quay ra phía sau nói với bọn thủ hạ:
    - Nhái tiếng chó kêu cho ta! Tiếng chó kêu uông uông vội vàng vang lên.

    Chu Phú Quý thấy bọn hạ thủ trên mặt có vẻ miển cưởng, nói:
    - Kêu to lên, đại gia sẽ trọng thưởng! Không kêu, kêu không to sẽ trọng phạt!

    Trước công chúng học tiếng chó sủa không khỏi quá mất mặt, phần thưởng có thể không cần, bất quá bị trách phạt trốn không xong. Bọn thủ hạ thấy không kêu dù sao cũng không được, dức khoát kêu thật thống khoái, dù sao đã làm nô tài Chu Phú Quý, có thời gian tác uy tác phúc, thời gian làm mèo làm chó (1) cũng trốn không khỏi.

    Vốn kêu thật nhỏ giọng, thấy đồng bạn bắt đều kêu lớn, không cam lòng lạc hậu, sợ bị trách phạt. chỉ thấy bảy, tám tên to lớn ngang ngạnh khủng hỏang dành nhau cổ họng uông uông uông lớn tiếng kêu la, cảnh tráng lệ kia xem ra cần đáng cười bao nhiêu thì quả có bấy nhiêu.

    Bên cạnh xem náo nhiệt, có kẻ sợ Chu gia quyền thế, muốn cười mà không dám, hoặc mặt đỏ hồng, hoặc xoay người đi. Có rất nhiều người ngoái thấy vậy cứ ha ha ha cười to, thầm nghĩ chẳng biết là sao một kẻ ăn chơi, lại làm ra chuyện hoang đường như vậy.

    Lục Ngân thấy vậy, cố nén nụ cười, nhỏ nhẹ nói:
    - Phú Quý, ngươi sủa hai tiếng cho ta nghe nhé.

    Chu Phú Quý nghe mỹ nhân ra lịnh cũng uông uông kêu to. Chó hoang ở xung quanh hai bên bờ sông nghe tiếng, tưởng đồng bạn, cũng thi nhau sủa vang. Trong tức khắc, chó thật cùng chó giả cùng nhau, sủa dữ dội vang trời. Lúc này Lục Ngân tay trái ngón áp út nhẹ nhàng co duổi, ta thấy tia nhỏ màu trong sáng giống như xoay quanh ngón tay nàng như đóa hoa, trong nháy mắt, một đạo ánh sáng màu tựa như một con rắn nhỏ hòan tòan phóng vào dưới nước, Chu Phú Quý thuyền chấn động nhẹ. chuyện thật mau lẹ chớp nhóang, người phàm chẳng biết sự tình. Lục Ngân thấy ta mỉm cười, trên mặt hiện lên nét kinh ngạc.

    Thuyền của Chu Phú Quý bắt đầu từng chút, từng chút chìm xuống, càng lúc chìm càng nhanh hơn, trên bờ có người la lên:
    - Thuyền chìm kìa!

    Chu Phú Quý hiển nhiên đều không quen bơi lội. Nhớ rõ cảnh kiến bò trong chảo nóng, Chu Phú Quý hướng về Lục Ngân cầu khẩn:
    - Cô nương, niệm tình quen biết, giúp cho ta lên thuyền cô nương.

    Lục Ngân nói:
    - Ta à, thích nhất chó té xuống nuớc!
    Nhẹ nhàng bay lên, một cước đá Chu Phú Quý té xuống nước, rồi nhẹ nhàng nhảy, nhảy lên thuyền Phú Quý, như cánh bướm xanh bay múa. Người thanh lệ tựa như linh xà linh động, ba quyền hai cước theo đó đá bọn thủ hạ té xuống nước, chỉ nghe hai bên bờ một tràn tiếng kêu la, tiếng ủng hộ, tiếng than thở, tiếng cười nhạo, tiếng sợ hãi kêu la...

    Lúc này, thuyền nhỏ từ từ trôi qua thuyền Phú Quý đang chìm dần.

    Lục Ngân mũi chân điểm xuống, uyển chuyển bay, tựa như tiên tử trong cơn gíó, thân thủ nhanh nhẹn phi thường, đáp xuống trên thuyền nhỏ. Nàng thích thú cười vẫy tay nói:
    - Tái kiến, người chó té xuống nước!

    Thuyền nhỏ như một chiếc lá xanh theo gió trôi đi.

    Ta bước dọc theo bờ sông, nhìn mọi người thế tục nét mặt họ đơn giản mà vui vẻ. Thấy mọi người như qua một ngày, được một ngày; nhưng mỗi ngày cuộc sống không giống nhau, xem năm năm tháng tháng bốn mùa xoay tròn, ta bắt đầu hâm mộ mọi người, hâm mộ sự đơn giản của họ, hâm mộ họ trăm năm sống bình thường (2), cuộc sống như vậy cho dù có thương tích đau đớn, cũng bất quá là trăm năm mau qua.
    ------------------------
    1- 作蚁作犬 - làm kiến làm chó
    2- 短崭又漫长 - ngắn chiều cao, tăng chiều dài

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Vành mũ cối che lấp thời trai trẻHidden Content
    Điếu thuốc dài đốt cháy tuổi thanh xuânHidden Content
    Chén rượu đắng ly cà phê thêm đắngHidden Content
    Sống làm chi cho thêm nhục em ơiHidden Content
    Tinh Tú Lầu - Lầu Chủ
    Thiên Hạ Hội
    Hoa Nguyệt Tao Đàn - Tình Ma Thánh Thủ
    Tứ Hải Hội - Hữu Vệ
    Mời mọi người tham gia chiến dịch bộ Hải Vương Tế của TTL:
    Hidden Content

    ---QC---


  8. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status