Kiếp Ăn xin !
Ta ngộ đời ta kiếp ăn xin
Ta lang thang khắp nhân gian sầu bốn bể
Với túi rỗng niềm vui trần thế
Vơi balô chẳng mảnh hạnh phúc nào
Ta xin đời chút niềm vui mỏng manh
Đời hào phóng cho ta nỗi buồn bất tận
Ta nhận lấy cả nỗi buồn bất tận
Ôi chao ! Ta giàu ghê
Ta xin người mảnh tình yêu con con
Người cho ta trăm điều ghẻ lạnh
Ta nhận lấy trăm điều ghẻ lạnh
Ba lô đầy rồi người còn muốn cho thêm
Ta xin đời chút nắng ấm mùa xuân
Đời hào phóng cho ta cả mùa đông giá lạnh
Ta nhận lấy cả mùa đông giá lạnh
Hỏi thế gian còn ai giàu hơn ta .
Ta xin đời chút hạnh phúc mong manh
Đời hào phóng cho ta cả biển trời đau khổ
Ta nhận lấy cả biển trời đau khổ
Ôi ta...kẻ giàu nhất thế gian !
Cần - Bất cần !
Ta ngửa tay xin người chút ngọt ngào rơi rớt , người đưa cho ta trái đắng cuộc đời , uh ta nhận lấy trái đắng và bất cần ngọt ngào rớt rơi
Ta ngửa tay xin đời chút hạnh phúc mong manh , đời đưa cho ta khổ đau và nước mắt , uh ta nhận lấy khổ đau và nước mắt , ta bất cần hạnh phúc mong manh
Ta ngửa tay xin người mảnh tình rớt rơi, người đưa cho ta lạnh lùng và trống vắng , uh ta nhận lấy lạnh lùng và trống vắng , ta bất cần mảnh tình rớt rơi .
Ta ngửa tay xin đời chút niềm vui , đời đưa cho ta nỗi buồn nhân thế , uh ta nhận lấy nỗi buồn nhân thế , ta bất cần chút ít niềm vui .
Ta ngửa tay xin số phận cái chết , số phận đưa cho ta nghĩa vụ sống hết đời , uh ta nhận lấy nghĩa vụ mình phải sống , ta bất cần cái chết số phận cho .
Liệu có ....có...1 ngày....
Rồi một ngày ta xin đời được sống , số phận đưa cho ta cái chết vĩnh hằng , ...
...Và ta sẽ ... nhận lấy phần mình cái chết . Ta bất cần sự sống chốn nhân gian !