TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 2 Đầu tiênĐầu tiên 12
Kết quả 6 đến 9 của 9

Chủ đề: Kết quả cuộc thi Bình luận cho giải Kim Bút (bài cuối)

  1. #6
    Ngày tham gia
    Dec 2009
    Bài viết
    3
    Xu
    0

    Mặc định

    Phân tích và cảm nhận về Loạn Tình Chiến.

    Khó chịu.

    Đó là cảm nhận ban đầu khi tôi bắt đầu đọc Loạn Tình Chiến. Dù tác giả đã có vài lời dẫn dắt và xin lỗi về văn phong của truyện, nhưng tôi cảm thấy lời xin lỗi ấy không đúng. Tác giả không dùng văn theo kiểu hơi hiện đại hay từ ngữ hiện đại mà sử dụng lối văn dịch ẩu, sai ngữ pháp của những truyện kém chất lượng. Có thể dễ dàng chỉ ra những câu văn không có cấu trúc Việt Nam hoặc các từ như “hảo bằng hữu”, “…đại họa lâm đầu rồi a”. Hy vọng về sau tác giả sẽ thay đổi và chú ý hơn đến cách viết và cách sử dụng từ. Sử dụng nhiều từ Hán Việt tối nghĩa thật ra là cố sức ‘giả kiếm hiệp’ chứ không phải viết ‘kiếm hiệp truyền thống’ như mọi người vẫn nghĩ.

    Tuy nhiên việc này không ảnh hưởng nhiều đối với tôi. Đó chỉ là cảm giác ban đầu của một độc giả hơi khó tính.

    Có thể dễ dàng nhận thấy tác giả viết thiên về kiểu văn chương hài hước. Loại văn này viết thì dễ gây cảm tình cho độc giả thích sự nhẹ nhàng, nhưng nếu không có những điểm lắng đọng sau những phút thư giãn vui vẻ ấy thì e rằng nó cũng chỉ như cốc nước đường, dễ uống và dễ quên. Về cách đặt vấn đề của truyện cũng không có gì mới lạ, dùng một thủ pháp an toàn quen thuộc. Ngay từ đầu tôi đã có thể bạo gan suy đoán hai người thanh niên kia là ai và có vị trí như thế nào. Cách gây dựng tình tiết cũng hơi vô lý, một vương gia quyền thế hiển hách chắc sẽ không sử dụng đến Chiêu Thân đài để tuyển chồng cho “đệ nhất mỹ nhân”. Môn đăng hộ đối vốn là tiêu chuẩn của xã hội bấy giờ, huống gì tiểu thư cành vàng lá ngọc lại càng không dùng cách tỉ võ chiêu thân mà phải là cha mẹ gửi gắm. Dù về sau tác giả có giải thích rằng đây là một phương cách để ép vị tiểu thư kia nhưng tôi vẫn cảm thấy có chút gì đó không hợp lý.

    Một điểm lưu ý cho tác giả nữa là hãy hạn chế nói quá nhiều về một nhân vật với những ý trùng lặp. Chỉ có một đoạn ngắn mà không biết bao nhiêu lần tác giả ca tụng (hoặc có thể nói là khoác danh xấu) cho nhân vật Lôi Thiên bằng những tính cách giống nhau, khiến tôi đọc một hồi cũng cảm thấy khá mệt mỏi. Hãy cố gắng lột tả tính cách nhân vật thông qua hành động thay vì nhét từ vào miệng họ, làm sao cho nhân vật được khắc họa rõ ràng và nổi bật như là mực đen vẽ trên giấy trắng vậy. Những nhân vật phụ như Kỳ Thánh hay danh bộ họ Long lại được khắc họa khá phi logic. Một bậc kỳ thánh vang danh lại bị chọc giận bởi mấy cấu đưa đẩy của người giải cờ, hay một bộ đầu giàu kinh nghiệm lại bị mắc lừa bởi một cái bẫy đơn giản nhất. Đây là lỗi rất hay mắc phải của các tác giả khi cho nhân vật một tính cách không thích hợp với hình tượng xây dựng.

    Về hành văn thì có thể đưa LTC liệt vào hàng khá. Lối viết trôi chảy nhẹ nhàng, không bị gượng ở những đoạn khó chứng tỏ tác giả rất có năng khiếu viết văn. Tuy nhiên một vài chỗ tác giả qúa sa đà vào cảm xúc nên quên mất mình đang viết, vô tình bật ra vài lời cảm thán của bản thân và ép vào miệng nhân vật. Đây không phải là lỗi hành văn mà là thiếu kinh nghiệm, cố gắng rèn luyện sẽ dễ dàng sửa chữa. Về diễn tả giao đấu và võ công cũng rất có hồn, thể hiện được cái “động” trong giao đấu, thể hiện được khí thế của những cao thủ võ lâm. Nhưng có một điều tác giả cần lưu ý, đánh càng nhanh nội lực càng phải cao, nếu không chỉ là hư ảo không thật. Muốn hạ một kẻ chuyên về cương kình như Long bộ đầu thì Lôi Thiên phải có nội lực cao hơn hẳn y mới có thể đánh mãi không biết mệt với tốc độ ra đòn cao như thế.

    Trận đấu cuối cùng làm tôi cảm thấy tiếc. Đáng lý ra một trận đấu "đinh" như thế cần phải dồn hết tâm sức vào và miêu tả sao cho người đọc cảm thấy hai bên có chút gì đó cân bằng. Việc đưa hẳn một bên lên cao và hạ một bên xuống thấp làm tôi có cảm giác tác phẩm vẫn mắc vào lối phân chia "chính, tà" thông thường. Rất đáng tiếc.

    Điểm yếu nhất của LTC vẫn là xây dựng nhân vật và biến đổi tính cách. Tình yêu của cặp nhân vật chính đến quá dễ dàng và đột ngột, có cảm tưởng như họ là những kẻ thân trải trăm trận trên thuyền tình rồi mới có thể tự nhiên và nhanh chóng đến với nhau như vậy. Chỉ bằng một buổi đi chơi hay vài sự cố không lấy gì làm khó khăn mà tiểu thư nhà quan lại dễ dàng trao cảm tình cho một kẻ chưa từng quen biết. Đặt việc này vào tác phẩm mà không có bất kỳ lý giải nào đủ mạnh thì sẽ đem lại cảm giác tình cảm hời hợt. Vẫn biết rằng truyện ngắn chỉ cung cấp một không gian rất nhỏ để tác giả bày tỏ cảm xúc và nhân sinh quan của mình, nhưng khéo co thì vừa ấm, viết văn cũng vậy, chọn lọc để ghi dấu ấn cá nhân là một công việc thật sự khó. Tác giả có lẽ nên chọn cách diễn tả thật sâu vào tâm lý trong một truyện ngắn, trút vào đó những băn khoăn trăn trở của mình vì dụ như suy nghĩ của những đứa con phải gánh vác trên vai sự kỳ vọng gia đình hoặc lề thói dựng vợ gả chồng của một thời đại phong kiến còn nhiều bó buộc hơn là chỉ làm công việc kể và tả đơn thuần.

    Xét về văn phong và khả năng diễn đạt, LTC có thể coi là một tác phẩm tốt, thế nhưng tình tiết và nhân vật lại kéo tác phẩm này xuống hàng tầm thường. Tôi đọc xong LTC chẳng thấy có bất kỳ cảm xúc gì, dù là vui hay buồn, phẫn nộ hay thương xót. Có thể nói đây là một truyện ngắn giết thì giờ thuần túy, đơn giản, dễ đọc và dễ quên. Tuy nhiên với bút lực của tác giả, tôi cho rằng nếu nghiêm túc và đầu tư hơn nữa, LTC sẽ có một vị trí cao hơn trong lòng người đọc.


    Thân ái ái...
    Lần sửa cuối bởi Tàn nhật hạ, ngày 22-12-2009 lúc 14:54.
    ---QC---


  2. #7
    Ngày tham gia
    Dec 2009
    Đang ở
    Nguyệt Thạch
    Bài viết
    40
    Xu
    0

    Mặc định

    Cảm nhận về Bóng Anh Hùng – Biên Cương




    "Thế nhưng mùa thu Đông Bắc vẫn cứ vĩnh viễn là một cảnh đẹp khó phai."


    Cho dù có trải qua những cuộc bể dâu, những cuộc chiến tranh giành đẫm máu, những âm mưu đen tối, những sự hy sinh bằng cả tính mạng, những sự chia ly mất mát... thì đến cuối cùng vẫn là một sự bình yên đến nao lòng khi tác giả khóa truyện bằng một câu như thế.

    Tôi nhận thấy hình như tác giả đã để diễn biến của truyện khá chậm ở đoạn đầu nhưng lại đẩy tình tiết khá nhanh về những chương cuối. Cảm giác như là tác giả phải đẩy tiến độ mấy chương sau cho kịp thời gian.
    Không thể phủ nhận rằng tác giả có văn phong thật mượt mà nhưng lại ẩn chứa cái hùng khí trong từng câu văn, đọc lên những câu chữ ngỡ như có âm điệu của một bài thơ. "Trăng treo lơ lửng trên đỉnh trời, ánh sáng nhẹ nhàng len qua kẽ lá tàng cây, rải trên mặt đất những mảnh vụn vỡ màu ngà. Bờ cỏ mềm ngậm ánh trăng tan, lan lan như dải sóng bạc, thoang thoảng nghe mùi hoa cỏ đồng nội vương vấn ở khắp nơi. Ngọn gió buổi đêm khẽ trườn qua sườn đồi, thổi phất phơ dải áo của một người đàn ông đang chắp tay đứng đó."

    Có thể thấy rõ tác giả đã đầu tư tìm hiểu về từng địa danh, vùng miền và văn hóa rất kỹ càng để truyện thêm thuyết phục người đọc. Nhưng quan trọng hơn cả tôi nhận thấy một niềm đam mê viết và sáng tạo không hề nhỏ của tác giả được thể hiện trên từng câu văn chỉn chu và những ngôn từ chau chuốt. Đối với tôi có thể được coi là một truyện khá chắc tay và chất lượng. "Cỏ cây khắp nơi dường như cũng đã bạc màu đi nhiều. Trong lúc những sóng cỏ bên dưới dập dờn đuổi bắt nhau về mọi hướng thì những ngọn cổ thụ phô ra những cơ bắp gân guốc của mình, ưỡn ngực đón cơn thịnh nộ đang kéo đến ở phía chân trời với dáng vẻ can trường. Trận mưa đầu mùa vùng Đông Bắc lúc nào cũng bắt đầu với vẻ hung hãn như vậy, tựa hồ như muốn đem con người ta ra mà doạ nạt hầm hừ một phen."

    Từ truyền thuyết về một loài hoa lan tinh khiết đã dẫn dắt thành bản hùng ca ca ngợi tinh thần bất khuất của những người con đất Việt. Tôi như đọc thấy niềm tự hào của con dân đất Việt len lỏi qua những mạch dẫn của truyện. “Nhưng khi cần thiết, thì nhớ rằng con dân hy sinh vì đất nước, đem ra bao nhiêu cũng không tiếc, nếu phải đánh đổi danh dự cho non sông, tuyệt đối không cần phải do dự. Một dãy đất phương Nam, nhất định phải trường tồn.”

    Từ một Trần Tâm viên hiệu úy trẻ ở một thôn làng hết sức hẻo lánh " Cả cuộc đời thanh xuân của y, chưa từng nếm môi một thiếu nữ nào, chưa từng cảm nhận được vị ngọt của tình yêu" cũng mang trong mình một sự dũng cảm phi thường, quên thân mình để chấp nhận một cái chết với khuôn mặt như đang say ngủ.
    Từ một Tần đại ca chỉ biết kiếm tiền bằng cách đưa vợ mình làm mồi dẫn dụ những kẻ bất lương cũng sẵn sàng cảm tử để dẫn lối cho đức ông Trần Thành.
    " Hai vị huynh đệ, nếu phải chết cho đất nước một lần nữa, hai vị sẽ lựa chọn thế nào?" Một câu hỏi nhẹ nhàng mà như nặng trĩu cả đôi vai.
    Từ những nhân vật rất đỗi bình thường như thế cho đến phút cuối cùng cũng sẵn sàng hy sinh vì đại cuộc. Còn có biết bao con người đã hy sinh để gìn giữ cho đất nước những ngày bình yên? Tên tuổi của họ có lẽ sẽ chẳng được sử sách vinh danh chỉ có đất Mẹ đón những người con vào lòng mới chứng kiến được sự hy sinh thầm lặng đó.

    Vị tướng quân lừng lẫy như Bạch Hổ, cả một đời chỉ biết xông pha đánh Đông dẹp Bắc chưa có một giây phút nào nghĩ đến bản thân mình đến cuối cùng cũng hy sinh một cách lặng lẽ như một người anh hùng vô danh. Một vị tướng kiêu hùng là thế, mạnh mẽ là thế đã nguyện hiến cả thân mình cho đất nước và từ giã cuộc đời lặng lẽ tại một thôn trấn hẻo lánh chẳng ai biết đến.
    Tôi thích cái cách tác giả lột tả được chiều sâu của vị tướng quân kiêu hãnh này, những biểu hiện xao động tâm hồn dù rất nhỏ của ông cũng khiến tôi thấy mình vô cùng chạnh lòng khi thấy ông phải chết một cách lặng lẽ như thế.“Vị tướng quân kiêu hùng một thuở ở trong kia, đã không còn nghe thấy hơi thở nữa rồi. Một đời danh tướng, cứ lặng lẽ mà ra đi như vậy đó. Mãi về sau này, Bạch Hổ tướng quân không hề có mặt trong những ghi chép của sử sách hậu thế. Lịch sử đã bỏ qua ông, hay không muốn nhắc đến một ác tướng tay nhuốm đầy máu như ông, chẳng một ai có thể tỏ tường.”

    Thực đáng tiếc cho nhân vật đức ông Trần Thành, ông xuất hiện như một nhân vật chính xuyên suốt truyện nhưng để khắc họa một hình tượng vị quan lớn có trọng trách vô cùng quan trọng với vận mệnh của đất nước thì quả thực là nhạt nhòa và chưa đủ độ sâu.

    Những con người này và cả Tạ Yên Vân đều không thể quay đầu khi đã bước vào vòng quay của bánh xe định mệnh. Tất cả bọn họ đều bị cuốn đi bởi số phận của chính mình, họ đều có thể nhìn thấy kết quả nhưng đã không thể dừng lại một khi đã chấp nhận đặt chân lên chuyến xe của cuộc đời.

    Tôi phân vân về nhân vật Tạ Yên Vân, có thể thấy tác giả đã đặt gã là một nhân vật phản diện, lạnh lùng và tàn nhẫn nhưng từ những hành động và lời nói lại làm toát lên một con người ẩn giấu đầy những sự tổn thương của tâm hồn. Dưới cái lốt sát thủ là sự cô độc đến tận cùng mà chỉ khi chạm tay vào mối quan hệ mong manh với Hinh có lẽ họ Tạ mới nhận thấy. Con người từng trải đó, một sát thủ khét tiếng tàn bạo một đời phiêu bạt nay đây mai đó bỗng thấm thía sự cô đơn, nỗi cô độc của chính mình khi không còn chút sức lực để phải nhận sự chăm sóc tận tình của Hinh. Họ Tạ là nhân vật tôi thích thứ hai sau vị tướng quân Bạch Hổ.

    Nhân vật họ Tạ lại khiến tôi nhớ đến người thiếu phụ tên Hinh đã bảy năm ròng rã mất đi người chồng mới cưới chỉ trong ba ngày. Hạnh phúc quả thật như sương khói mong manh, sinh mạng con người nhỏ nhoi đến vô cùng. Có một sự chua chát, chịu đựng đến cùng cực trong cái cách nói về Hinh “Bảy năm rồi, cái gì cũng có thể quên đi, cái gì cũng trở thành quen thuộc. Kể cả là nỗi cô đơn.”
    Thật cay đắng và vô nghĩa hơn khi nói đến sự hy sinh của dân chúng cho Bát Quái ngục “Chỉ để đổi lấy một nơi dùng cầm giữ mấy ngàn cuộc sống khác.”

    Tuy nhiên tôi cho rằng có một số nhân vật phụ cũng được tác giả mô tả rất kỹ càng và tỉ mỉ lại làm mất đi tính cân đối của nhân vật chính. Đó có phải là muốn hướng tới sự hoàn mỹ quá không? Hay là một sự thỏa mãn ngòi bút của tác giả?
    Nên chăng tôi vẫn còn thấy những câu văn mang hơi hướng hiện đại chưa toát lên tính cổ trang của truyện kiếm hiệp ở cái thời xa xưa đó.

    Tôi thích những triết lý được thể hiện dưới dạng những câu hỏi của tác giả. Nếu không phải là một người đã từng trải nghiệm với cuộc sống thì hẳn là một người nhạy cảm và tinh tế với nhân sinh.
    Con đường ấy đã trở thành sự quen thuộc, trở thành một cái hàng rào bất biến. Đôi khi, sự quen thuộc chính là thứ khó phá vỡ nhất trong tâm hồn con người.
    Có bao nhiêu người, có thể thản nhiên mà nói rằng mình sống một cuộc đời không hối hận?
    Có bao nhiêu người, bỏ mặc tất cả thị phi điều tiếng, vững vàng mà giữ chặt lấy lý tưởng của bản thân?
    Đã là con cờ rồi, còn hận nhau làm chi
    ?”

    Tôi thực muốn viết thật nhiều về cảm xúc của mình dành cho truyện để cho nhịp tim đập hối hả với truyền thuyết mà tác giả đã khéo léo lồng vào. Để xuýt xoa với từng trận đánh khốc liệt, với những chiêu thức võ công như rồng bay phượng múa. Để đau đớn cho những người dân chân chất thật thà chẳng biết mình là hạt cát trong cơn bão quyền lực đế vương. Để nuối tiếc cho một mùa hoa trắng không còn ai được chiêm ngưỡng nơi Đông Bắc, để ngẩn ngơ vì mối tình mới chớm thật đẹp của đệ nhất sát thủ và người thiếu phụ chưa có một ngày được hưởng cái gọi là hạnh phúc trọn vẹn.
    Tôi tự cho mình đặt niềm hy vọng với hình tượng người thiếu phụ ấy sẽ nhất định đi về phương Bắc để tìm một người giống như là cô đã dám tìm hạnh phúc cho chính mình cho dù phía trước đầy chông gai và mờ mịt.

    Mùa thu với cái nắng vàng như rải mật, với bầu trời trong xanh ngăn ngắt điểm xuyết bởi những áng mây trắng như bông, với lòng người bình yên sau những cơn bão tố thì mùa thu Đông Bắc vẫn cứ vĩnh viễn là một cảnh đẹp khó phai.

    Tôi hiếm khi có thể sắp xếp câu chữ để viết được những câu văn đầy cảm xúc như là tôi đang cảm nhận. Quả thực tôi chỉ muốn gửi đến tác giả một lời cảm ơn sâu sắc vì đã đặt tâm huyết của mình để viết nên một bản hùng ca thấm đẫm chất hiệp và niềm tự hào dân tộc.

    Những chiến công hiển hách, những công trạng và sự hy sinh của những anh hùng đến cuối cùng cũng thấp thoáng như bờ lau gió cuốn. Những anh hùng vô danh.

    Bóng Anh Hùng

    Bờ lau gió cuốn bóng anh hùng
    Tiễn bước người đi chí vẫy vùng
    Một thuở hồng hoang ai dựng nước
    Bao phen hiện tại giặc còn hung
    Sa trường đẫm máu ngăn dòng lệ
    Chiến địa khô xương chắn lối cùng
    Gục ngã hy sinh vì đất Mẹ
    Biên cương thấp thoáng bóng anh hùng
    .
    Lần sửa cuối bởi Nguyệt Băng, ngày 28-12-2009 lúc 02:02.

  3. #8
    Ngày tham gia
    Feb 2008
    Bài viết
    44
    Xu
    0

    Mặc định

    VÔ ĐẠO LUÂN HỒN-Một triển vọng mới cho nền kiếm hiệp Việt Nam

    Trong số các tác phẩm dự thi Kim Bút I, Vô Đạo Luân Hồn là tác phẩm đồ sộ nhất, qui mô nhất. Hơn thế nữa, nó còn bao hàm nhiều nội dung đáng chú ý mà nếu không đọc toàn bộ tác phẩm, độc giả sẽ không thể nào tìm hiểu hết được.

    Đọc Vô Đạo Luân Hồn, ta có thể cảm nhận được đây là đứa con tinh thần của một tác giả trẻ, bởi nó trẻ từ phong cách viết, từ giọng văn đến những suy nghĩ mà tác giả gửi gắm vào trong tác phẩm.

    “Con đường trắng” là một trong những điều mà tác giả gửi gắm rõ nét nhất trong Vô Đạo Luân Hồn. Một con đường không một bóng người, tràn ngập màu trắng trống rỗng. Trên con đường đó, Ngục Hồn một mình đi những bước nặng nề, không cảm xúc. Cái hay của tác phẩm là ngay khi Ngục Hồn vẫn còn đang bước đi trên con đường trắng ấy, anh đã nhận ra có những người giống anh. Nghịch Đạo, Mộc Qua, Mã Thần…, mỗi người bọn họ đều đang đi trên con đường trắng của riêng mình. Rồi họ gặp nhau. Những con đường cùng tụ lại, thành con đường duy nhất, nó không còn trắng nữa, không còn vắng bóng người nữa. Con đường đó giờ thành con đường tình bạn, tình chiến hữu.

    Chờ ta! Chờ ta! Chờ ta với, bằng hữu!
    Hãy cùng đi trên một con đường


    Câu hát văng vẳng trong đêm khuya, là tiếng lòng của Ngục Hồn, nhưng đó cũng là tiếng lòng của tác giả.

    Nếu như “Con đường trắng” đã được tác giả xử lí khá thành công, tạo thành điểm nhấn hào hùng và bi tráng cho tác phẩm, thì rất nhiều chỗ, Vô Đạo Luân Hồn thể hiện sự bế tắc trong suy nghĩ và tư tưởng của tác giả. Những đoạn chém giết dã man không cần thiết, những tình huống giải quyết không hợp lí như chồng giết vợ, mẹ giết con khiến cho tác phẩm đáng lẽ ra đã trở thành bản anh hùng ca về tình bạn tình đồng chí, lại phút chốc biến thành tấn bi kịch u buồn tăm tối của giết chóc máu me.

    Có lẽ, nếu ở một độ tuổi chín chắn hơn, hiểu biết nhiều hơn về cuộc sống, người cha của Vô Đạo Luân Hồn sẽ khiến cho tác phẩm của mình sâu sắc hơn nữa, chứ không phải chỉ là những đoạn triết lí dài dòng, đôi khi xáo rỗng. Nhưng điều đó cũng cho thấy một điều, tiềm năng của tác giả là vô cùng lớn, hứa hẹn sẽ có những bước tiến nhảy vọt trong kì Kim Bút lần sau.

  4. #9
    Ngày tham gia
    Feb 2009
    Bài viết
    627
    Xu
    0

    Mặc định

    Kết quả cuộc thi Bình luận Kim Bút I




    Không có giải Tổng hợp.


    Giải Phân tích duy nhất thuộc về: nhoclambieng với bài viết cảm nhận cho Bóng Anh Hùng - Biên Cương. Trị giá: 500 000 VND.


    Xin chúc mừng bạn nhoclambieng. Mời bạn liên lạc với BTC cuộc thi, thông báo số tài khoản VCB và một vài thông tin cá nhân để chúng tôi tiện trao giải.


    Có thể pm ở TTV cho các nick: Kim Bút, herobk13, Aficio.
    hoặc gửi email tới: herobk13@yahoo.com


    1. Phân tích và cảm nhận về Sinh Tồn: nguyen duc long (5,5 điểm)
    Có thể nhận thấy rõ tình cảm mà người viết dành cho truyện mình bình luận, tuy nhiên:
    - Những luận điểm và luận cứ mới được nêu ra mà chưa đi sâu làm rõ, còn mang tính liệt kê. Chưa kể luận cứ chỉ là nêu lại chi tiết, thiếu trích dẫn, khiến ai chưa đọc khó hình dung.
    - Lời văn giống một bài tranh luận trên forum hơn là bình luận, có phong cách của văn nói lẫn vào.
    - Nếu muốn đưa ra được cái hay từ những thủ thuật lồng ghép nội dung, dẫn dắt câu chuyện của tác giả, bạn nên diễn giải rõ hơn để người đọc thấm được cảm xúc và chia sẻ với bạn. Ở đây, giống như bạn thấy hay nhưng cái hay đó mới chỉ nằm trong tâm trí của bạn mà chưa thể tỏ bày, người khác sẽ không hiểu và khó chấp nhận.

    2. Cảm nhận về "Bóng Anh Hùng - Biên cương" – nhoclambieng (7,5 điểm)
    - Truyện có văn phong đẹp, người viết bình cũng có văn phong tốt nhưng chưa chú tâm vào trau chuốt.
    - Sự tách bạch đoạn quá rõ ràng gây cảm giác như gạch đầu dòng, liệt kê ý.
    - Dùng đại từ “ta” quá nhiều để dẫn dắt làm cho bài viết trở nên đơn điệu.
    Tuy nhiên, người viết thể hiện được cảm nhận của mình rất rõ về nhiều khía cạnh nội dung trong truyện, dẫn chứng đầy đủ. Những cái hay, điểm chưa đạt có được nêu ra hết không cũng không quan trọng, nhưng những gì được đề cập tới đều có sức thuyết phục, gợi trí tò mò cho cả người chưa từng đọc. Đây là điểm thành công lớn.

    3. Phân tích và cảm nhận về Nhập Thế - Tàn nhật hạ (6,5 điểm)
    Đây giống với một bài nhận xét đánh giá hơn. Người viết đi một mạch từ đầu tới cuối truyện, vừa tóm tắt sơ vừa nêu ý kiến của bản thân. Xác đáng (theo quan điểm cá nhân) nhưng rời rạc và khô cứng.

    4. Phân tích và cảm nhận về Loạn Tình Chiến - Tàn nhật hạ (7 điểm)
    Bố cục trọn vẹn, giọng điệu có sức thuyết phục hơn so với bài Phân tích và cảm nhận về Nhập Thế. Tuy nhiên, nó thiếu đi chút cảm xúc. Tiêu chí không đặt nặng vào khen hay chê, song đọc một bài bình luận giống như lời người thầy nghiêm khắc, nhìn đâu cũng ra khuyết điểm thế này, mệt thay.

    5. Cảm nhận về Bóng Anh Hùng – Biên Cương – Nguyệt Băng (7 điểm)
    Mở đầu là một cảm xúc lắng đọng, kết thúc cũng là cảm xúc trọn vẹn kết tinh thành bài thơ. Đáng tiếc rằng đoạn bắt đầu phần thân bài, khi nói về diễn biến rồi văn phong lại tạo cảm giác hơi lệch lạc, như thể lý trí đột nhiên xen vào. Lời văn hơi dài và thiếu đi sự mượt mà để hòa nhịp với cảm xúc. Tuy nhiên, nội dung ý tứ đầy đủ, nêu được những dẫn chứng thật chính xác.

    6. VÔ ĐẠO LUÂN HỒN-Một triển vọng mới cho nền kiếm hiệp Việt Nam: vodanh109 (5 điểm)
    “Một triển vọng mới”, “đồ sộ, quy mô nhất” hay “bao hàm nhiều nội dung đáng chú ý mà nếu không đọc toàn bộ tác phẩm, độc giả sẽ không thể nào tìm hiểu hết được”, nhưng chỉ được dẫn chứng bằng “con đường trắng”. Quá ít. “Con đường trắng” cũng chiếm nhiều dung lượng, nếu không muốn nói là gần toàn bộ. Độ lệch trong bài viết rất lớn. Cách diễn đạt, trình bày thiếu sức thuyết phục.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Aficio, ngày 17-01-2010 lúc 00:17. Lý do: Thêm trị giá giải thưởng, theo ý của Kim Bút

    ---QC---


Trang 2 của 2 Đầu tiênĐầu tiên 12

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status