Ta đây chịu hết nổi rồi
Cả đời chinh chiến, tơi bời từ đây
Bóng hồng xuất hiện ngày ngày
Dương suy, âm thịnh, lay hoay chán chường
Bởi vì đàn chủ Võ đường
Tay chân bị trói, ghét thương bịt mồm
Còn đâu cái thuở sớm hôm
Trêu hoa ghẹo nguyệt, ta đờn ta ca
Ngang tàng kiêu dũng thật thà
Nào mông, nào ngực ta xoa, ta sờ
Bây giờ có thấy sờ sờ
Chặt tay, câm miệng, làm ngơ quay đầu
Em ka (mk) bác trốn ở đâu
Ta đây bất hạnh, âu sầu bác ơi
Phải chi là khách làng chơi
Không phải là mod, tiêu đời các em
Miệng ta rõ dãi thòm thèm
Chắc vài lần nữa, mom mem đến gần
Phạt ta, ta cũng bất cần
Cùng em một lúc ái ân đã đời…