Tình yêu gào thét
Tác giả: Hồng Cửu
Người dịch : Hương Cỏ
Đêm trước giao thừa năm 2004, ai nấy đều đang vui mừng chào đón năm mới, riêng tôi cô độc trên bờ biển đen thẳm, gào thét một mình.
Tôi thất tình rồi.
Ngày hôm qua, bạn trai nói với tôi y nhận ra y yêu thích người bạn tốt của tôi hơn thích tôi, sau đó bình thản bỏ đi trước ánh mắt ngỡ ngàng không tin của tôi.
Hôm nay tôi gặp hai người bọn họ nắm cười vui vẻ đi bên nhau, coi tôi như gió mây chẳng tồn tại trên đời.
Tôi cực kỳ đau khổ nhưng không có cách nào phát tiết đành đến bờ biển này gào lên thật lớn. Tôi la hét, tôi ca hát, tôi chửi rủa, tôi cười điên cuồng.
Trong mắt người bên cạnh tôi biến thành một kẻ mắc bệnh tâm thần.
Rốt cục không chấp nhận được đêm đẹp trời như vậy bị người điên là tôi phá hỏng, người bên cạnh đến gần, nhẹ giọng khuyên tôi bình tĩnh lại. Giữa tiếng hét cao vút lanh lảnh của tôi, hắn cố nói thật to: "Cô gái, ngươi kêu lớn như vậy sẽ ảnh hưởng đến tâm tình người khác, ngươi có thể giảm bớt âm lượng một chút không?"
Tôi nghiêng đầu nhìn vào mặt biển tối sẫm nói, tôi đang thất tình, đừng có chọc giận tôi, sau đó bỏ mặc hắn tiếp tục thét thật to.
Tôi nói xong cũng không thấy hắn trả lời, rất lâu quay sang thấy hắn vẫn còn đứng bên cạnh bèn nói: "Ngươi đứng đây cũng bằng thừa. Trong lòng ta đang bức bối nên phải kêu lên cho thoả, dù ngươi coi ta là bệnh nhân tâm thần ta cũng chẳng quan tâm. Dù sao ta muốn thét thì thét."
Tôi nghĩ rằng nói thế hắn sẽ phản đối, chúng tôi sẽ có một trận cãi vã ầm ĩ hay ho. Đó chính là mục đích của tôi. Một mình gào cũng đã đủ rồi, lúc này nếu có thêm người cho náo nhiệt thì lòng tôi càng thêm thoải mái.
Nam nhân kia nhìn nhìn tôi sau đó đột nhiên hỏi: "Kêu như vậy có thực thoải mái không?" Tôi hơi sửng sốt, không kịp hiểu hắn nói gì, chỉ ngốc nghếch gật đầu.
Sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của tôi, nam nhân đã từng khuyên tôi nên giảm bớt âm lượng cũng hướng ra biển lớn tối đen như mực gào lên thật lớn.
Đây là tình huống gì? Tôi như người đang mơ.
Trong tình cảnh hỗn loạn đó, tôi quen Khang Bách.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
"Ồ, quả là rất thoải mái. Chúng ta làm quen nhé, tôi là Khang Bách." Nam nhân chìa tay về phía tôi, đầu óc tôi còn chưa kịp trở về bình thường nhưng theo bản năng cũng đưa tay ra nắm lấy tay hắn, sau đó thốt ra một câu mất lịch sự đến nỗi chính tôi cũng không chấp nhận được: "Sao tên ngươi lại giống tên công ty máy tính vậy?"
Khang Bách mỉm cười: "Ta cũng thấy vậy, cũng may cha mẹ ta không có ý tưởng đột phá nên tên của ta cũng chỉ đơn giản như thế. Nếu lấy họ Đỗ của mẹ rồi thêm cái tên Bác nữa thì còn ghê gớm hơn."
Tôi cười ha ha cảm thấy người này thật thú vị.
Khang Bách nói: "Chúng ta quen biết nhau bằng phương thức độc nhất vô nhị thế này, nói không có duyên phận thì không đúng. Hay là vậy đi, hôm nay ta mời ngươi ăn một bữa cơm, chúng ta kết giao bằng hữu."
Tôi chẳng suy nghĩ nhiều, chuyện này đơn giản có gì mà không được, vì thế chúng tôi đến quán lẩu gần đó, tuổi trẻ thật tốt, tự tin sôi nổi, lớn đến giờ tôi chưa từng sợ người lạ.
Khang Bách gọi hai chai bia, tôi và hắn mỗi người một chai vừa ăn uống vừa chuyện.
Hắn hỏi ngươi vẫn là sinh viên sao?
Tôi nói ừ, ta đang học năm thứ ba đại học, hai năm nữa sẽ tốt nghiệp.
Hắn nói còn những hai năm nữa mới tốt nghiệp cơ à, lẽ ra ta không nên cho ngươi uống rượu mới phải.
Tôi nói sợ cái gì, bia cũng không phải rượu, ta không tin ta không thể uống rượu.
Hắn lại hỏi vậy ngươi đã từng uống rượu sao?
Tôi nói không có nhưng bây giờ không phải đang uống sao.
Hắn không được thoải mái, nói ngươi xem tội của ta nặng không, khi không lại bắt được một quái vật kỳ lạ ở bờ biển.
Tôi bắt đầu cười ha ha nói ngươi không bắt được quái vật mà là một con khủng long, một con khủng long biết gào thét.
Hắn cũng cười ha ha, nói ta nhặt được một con khủng long biết khóc.
Tôi sờ mặt mình, mới phát hiện nước mắt đang chảy xuống vội lấy tay xoa mặt cười nói ta không khóc, nóng quá.
Khang Bách nói ngươi muốn khóc thì khóc đi, không cần ngại ai hết. Ngươi biết không, ta cũng thất tình rồi. Chúng ta quen nhau từ trung học đến đại học, tình cảm vô cùng tốt đẹp. Đến khi tốt nghiệp, ta nói muốn kết hôn thì nàng lại theo thủ trưởng sang Mỹ, bỏ cả gia đình mà đi.
Tay hắn cũng bắt đầu sờ loạn trên mặt.
Tôi lấy ly của mình đụng mạnh vào ly của hắn, sau đó kêu to thất tình vạn tuế rồi ngửa cổ uống ừng ực đến cạn ly. Uống xong tôi nói với hắn, vừa rồi có rất nhiều người nhìn chúng ta nhưng ta không quan tâm, ta đang thất tình, ta còn sợ gì chứ?
Hắn cũng nói, đúng vậy ta cũng bị nữ nhân bỏ rơi, ta cũng sợ gì nào?
Hai chúng tôi lại bắt đầu hi ha nói cười, một bên cười một bên sờ mặt, một bên cốp cốp cụng ly.
Lúc mười hai giờ, Khang Bách nói với tôi giao thừa vui vẻ! Cô bé lọ lem, qua mười hai giờ ngươi sẽ biến thành công chúa, hy vọng cuộc sống sau này sẽ vui vui vẻ vẻ, đừng đau buồn nữa
Tôi quẹt mặt lung tung một hồi, sau đó nói lớn không có! Khang Bách ngươi cũng cố lên!
Khang Bách cũng nói, cố lên! Sau đó chúng tôi uống cạn ly cuối cùng.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile