Lần sửa cuối bởi letheviet, ngày 21-02-2013 lúc 17:06.
---QC---
Yahoo buồn gặp em lần đấy
Cứ ngỡ rằng: đã thấy 1 nàng tiên
Chưa gặp mà đã phát điên
Vì em - cô gái dịu hiền, mảnh mai
Từ anh chàng: xấu trai kiêu ngạo,
Ta trở thành: kẻ nói xạo Pờ Rô
Tuy gầy như cái xác khô,
Vẫn khoe: "anh rất là đô em à!"
Chat với em: thật thà mất hết,
Ðã chết em: như con rết mất rồi
Nhớ em hết đứng lại ngồi,
Trong cơn mơ cũng fê lồi mắt ra!
Ôi! Dáng em tiên nga tha thướt
Gót sen hồng lả lướt nhẹ bay
Ta như nửa tỉnh nửa say,
Để rồi ngơ ngẩn cả ngày tương tư.
Và nghĩ rằng: nhà sư Tam Tạng
Thấy em rồi khệnh khạng làm quen.
Bin Gết đến Bin La Đen
Thấy em rồi cũng phải khen: tuyệt vời.
Thánh A la- Chúa Trời-Thần Dớt
Gặp em rồi phát sốt vì yêu...
Tây Thi cho đến Thuý Kiều,
Gặp em rồi cũng liêu xiêu về nhì.
Vì em đẹp hay vì một nỗi,
Em thiên tài: quá đỗi thông minh
Làm cho thần thánh thất tình,
Thế gian duy nhất -một mình em thôi.
Nói về em bao lời vàng ngọc
Mọi mỹ từ đều còi kọc, kập kênh
Mái tóc mây xoã bồng bềnh
Như làn gió thoảng nhẹ tênh giữa trời!
Đôi mắt em không lời diễn tả,
Long lanh hơn tất cả hồ thu
Tiếng hát em nhẹ như ru...
Được nghe em hát đi tù cũng cam.
Em cất tiếng Thanh Lam phát khóc
Jôn Len Nần cắt tóc qui y
Khi em buột miệng: "hắt xì!"
Cả giới nghệ sĩ đều quì dưới chân.
Tiếng hắt xì muôn phần cao quí
Không phổ nhạc thì phí biết bao.
Nụ cười em quá thanh tao...
Làm cho muôn vạn vì sao lu mờ.
Và đến những bài thơ em viết
Đến Puskin cũng chỉ biết: cúi đầu.
Khi mà em thoảng dăm câu
Thi tiên Lý Bạch phát sầu vì ghen.
Đến hổ đói trước em cũng choáng
Ăn cỏ và uống nước khoáng La vi
Đến ngay Chủ tịch Chen si
Nếu em muốn, sẵn sàng đi ăn mày.
Ai gặp em cũng say điếu đổ
Thấy em rồi sẽ khổ tương tư.
Kể cả đến những ông sư
Thấy em rồi cũng lừ đừ nhớ thương.
Sở thik em bình thường dung dị
Yêu hoà bình, thương anh chị của em
Và em thik nhất ăn kem
Những khi em rảnh thường xem hoạt hình
Có những khi một mình bó chiếu
Ta nhớ em muôn triệu say mê
Sao ta lại nặng lời thề
Không kưa em nổi quyết về đi tu
Ta với em ngàn thu cách biệt
Nhưng làm sao tha thiết nhớ thương.
Tâm hồn em sáng như gương.
Hồn ta lấm tấm bụi đường mù bay!
Gặp em muốn cầm tay một phát
Cho dù em có tát gãy răng...
Tâm hồn em sáng hơn trăng,
Chắc em chẳng nỡ tát thằng như ta!
Em coi trọng thật thà trên hết...
Bỗng giật mình: thôi chết - Trời ơi!
Hai hàng nước mắt nhỏ rơi
Hôm qua ta lỡ toàn lời điêu em