Gửi bởi
NTVA
Mình xin trả lời mod là mình không nói đến chính trị, tất nhiên bác nào nói đến chính trị thì mình cũng ko thể bắt được đó là thẩm quyền của mod.
Tuy nhiên, 1 bộ truyện nó có giá trị nào đó thì chúng ta mới đọc, còn nếu không được 2 - 3 dòng là bị vứt xó. Mình nói rằng đây mới chỉ là 1 chương hay chứ chưa chưa nói cả bộ CPGĐ là hay. Còn nhân vật anh hùng mà các bác bàn đến thì nó không hợp với quan điểm của mình. Kim dung tiên sinh cho một số nhân vật rất anh hùng của mình chết lãng nhách, Tiêu phong tự tử, Quách tỉnh cũng thế, Vương Trùng Dương ôm hận tình rồi tự hại thân, họ không tự vượt qua được những khó khăn đó mà gọi là anh hùng thì vớ vẩn quá. Đối với mình: những người tưởng chừng rất bình thường nhưng khi khó khăn họ vụt đứng lên vượt qua những khó khăn tưởng chừng như không thể đó mới là anh hùng chân chính. Mình lấy những ví dụ rất đời thường rất cuộc sống để minh họa thôi. Tuy nhiên, do có một số người có suy nghĩ thích đem chính trị đi nói khắp mọi nơi thì mình cũng đành chịu. Mình rất thích bài thơ của Nguyễn Công trứ xin chép ra mọi người cùng thưởng thức (nếu có đôi chỗ sai xin các bác cứ sửa vì trí nhớ không tốt lắm)
CHÍ ANH HÙNG
Vòng trời đất dọc ngang, ngang dọc,
Nợ tang bồng vay giả, giả vay.
Chí làm trai nam bắc đông tây,
Cho phí sức vẫy vùng bốn bể,
Nhân sinh thế thượng thuỳ vô nghệ,
Lưu đắc đan tâm chiếu hãn thanh
Đã chắc ai rằng nhục rằng vinh
Mấy kẻ biết anh hùng thời vị ngộ,
Cũng có lúc mây tuôn sóng vỗ,
Quyết ra tay buồm lái trận cuồng phong,
Chí những toan xẻ núi lấp sông.
Làm nên đấng anh hùng đâu đấy tỏ,
Đường mây rộng thênh thênh cử bộ,
Nợ tang bồng trang trắng vỗ tay reo
Thảnh thơi thơ túi rượu bầu
Nguyễn Công Trứ
Đó là đấng anh hùng thật sự