TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 12 của 12 Đầu tiênĐầu tiên ... 2101112
Kết quả 56 đến 57 của 57

Chủ đề: Tu Chân Lão Sư Sinh Hoạt Lục [Mới nhất: Chương 56]

  1. #56
    Ngày tham gia
    Dec 2013
    Đang ở
    tầng mây thứ 9
    Bài viết
    103
    Xu
    1,566

    Mặc định

    Chương 55: Giáo viên chính nghĩa xuất hiện

    Người dịch: Minh Nguyệt Chi Tâm

    Nguồn: Tangthuvien.com


    Ngày 23 tháng 8, Trương Vệ Đông bớt ăn bớt mặc cũng đã nhận được khoản tiền lương đầu tiên trong đời, 2.500 đồng. Tiền lương không cao lắm, nhưng đối với một người từng dựa vào mấy trăm đồng được trợ giúp hàng tháng mà sống như Trương Vệ Đông mà nói thì đã rất thỏa mãn.

    Nhận được tiền lương, chuyện đầu tiên là Trương Vệ Đông gọi điện thoại về nhà. Ba mẹ nghe được Trương Vệ Đông nhận được tháng lương đầu tiên thì cũng thấy rất vui vẻ mửng rỡ. Vốn là Trương Vệ Đông muốn gửi về nhà một ít, nhưng ba mẹ hắn không đồng ý, hơn nữa trong nhà xác thực cũng không quá cần một chút tiền này, vì vậy nên Trương Vệ Đông cũng không kiên trì.

    Nhận được tiền lương, chuyện thứ hai Trương Vệ Đông chuẩn bị làm là mua cho mình một chiếc xe đạp để thuận tiện sau này đi ra ngoài. Vì vậy cho nên cuối ngày sau khi ăn cơm ở căng tin xong, Trương Vệ Đông liền một thân một mình đi ra khỏi trường.

    Phụ cận trường học có bán xe đạp, nhưng mà ngược lại nhàn rỗi không có chuyện gì, Trương Vệ Đông liền đi dọc theo đường Đông Tân đi đến khu náo nhiệt. Phụ cận trường học nhiều nhất là quán cơm nhỏ và quán internet, xa hơn chút nữa còn có một số quán bar chủ yếu phục vụ sinh viên, quán karaoke sàn giải trí các loại.

    Khi Trương Vệ Đông đang dọc theo đường Đông Tân đi qua một ngôi nhà ở hai tầng lầu có mở quán rượu nhỏ thì nghe được bên trong truyền đến âm thanh cải vã đùa giỡn. Đầu tiên Trương Vệ Đông cũng không để ý, chỉ là khi hắn đi ra xa ba, bốn mét thì mơ hồ nghe được một âm thanh rất quen thuôc, không khỏi khẽ cau mày, sau đó khẽ xoay người đi về phía quán rượu nhỏ.

    Trương Vệ Đông mới vừa đi đến quán rượu liền thấy một tên thanh niên nhuộm đầu vàng, mặc áo thun bó sát người màu đen đang đi xuống đóng cánh cửa cuốn.

    "Chờ một chút." Trương Vệ Đông đưa tay một phát bắt được cánh cửa cuốn, ánh mắt quét nhìn vào trong. Hắn nhìn thấy bên trong góc phòng ăn có bảy sinh viên đại học dáng người trẻ tuổi ba nam bốn nữ, một người trong đó chính là Lý Trung, sinh viên thực tập chưa tốt nghiệp đi theo Tô Lăng Phỉ, lúc này anh ta đang cùng với hai nam sinh khác vẻ mặt hốt hoảng che chắn trước mặt bốn nữ sinh. Trước mặt bọn họ là bảy tên lưu manh, những tên côn đồ này có đứa gác chân lên ghế, có đứa cầm gậy sắt gõ lên bàn hoặc bàn tay của mình, vây quanh nhóm sinh viên trong góc. Còn ông chủ quán rượu và nhân viên cũng không thấy hình bóng đâu, không biết đã trốn tới nơi nào rồi.

    "Nhìn cái gì vậy, chưa từng thấy đánh nhau à?" thanh niên đầu vàng thấy Trương Vệ Đông cầm lấy cánh cửa, con mắt híp lại, khuôn mặt lập tức hung ác mắng.

    "Đúng là chưa từng thấy." Trương Vệ Đông hừ nhẹ một tiếng, tay nhẹ nhàng đẩy nhẹ lên trên.

    Thanh niên đầu vàng lập tức buông cánh cửa ra, cạc cạc cạc cánh cửa cuốn ngược trở lại.

    "Tiểu tử, mày muốn chết phải không?" thanh niên đầu vàng thấy Trương Vệ Đông yếu ớt trắng trẻo, một bộ dáng thư sinh, tất nhiên sẽ không để hắn vào trong mắt, tiện tay cầm lấy một cây gậy sắt chỉ vào mặt Trương Vệ Đông mắng.

    "Thầy Trương!" lúc này Lý Trung cũng phát hiện Trương Vệ Đông, không nhịn được kinh ngạc kêu lên.

    Thầy Trương? Trong nháy mắt, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía Trương Vệ Đông, tràn ngập kinh ngạc và khó tin, cho tới ngay cả bốn cô nữ sinh đang có khuôn mặt sợ hãi cũng giống như quên tình cảnh của mình, mỗi người mở to hai mắt nhìn chằm chằm Trương Vệ Đông.

    Còn trẻ như vậy, làm sao có khả năng?

    "Ngươi là giảng viên đại học?" tên lưu manh đầu vàng cũng nhất thời quên động thủ, gương mặt không tin hỏi.

    Trương Vệ Đông không để ý tới tên lưu manh đầu vàng, nhanh chân đi về phía nhóm người Lý Trung, những tên côn đồ kia không biết là lập tức bị thân phận của Trương Vệ Đông dọa sợ hay sao nhưng nhất thời vẫn chưa hoàn hồn, thấy Trương Vệ Đông nhanh chân đi đến Lý Trung, lại theo bản năng mà tránh ra một con đường.

    "Lý Trung, chuyện gì thế này?" Trương Vệ Đông đi tới trước mặt Lý Trung hỏi.

    "Bọn chúng quả là lưu manh, lúc bước đi cố ý làm đổ nước vào người Lữ Nhã Phân, chúng em giận quá nên mới làm ầm ĩ với bọn chúng, không ngờ bọn chúng tập hợp nhiều người lại như vậy, còn quay lại nói Lữ Nhã Phân đụng vào nó, còn muốn chúng em bồi thường tổn thật cho bọn nó." Lý Trung chỉ chỉ một vị nữ sinh phí sau anh ta, rất là tức giận nói.

    Trương Vệ Đông theo hướng ngón tay anh ta chỉ nhìn lại vị nữ sinh kia, dung mạo cô nữ sinh này rất đẹp đẽ. Khuôn mặt trứng ngỗng, mắt phượng dịu dàng mọng nước, vóc người cao ráo đầy đủ nhưng không đẫy đà, da thịt trắng nõn như tuyết đông, bộ ngực rất no đủ, bởi do vệt nước, mùa hè mặc áo mỏng manh bó sát, làm ấn lên đường viền bên trong và màu da, đặc biệt rõ ràng mê người.

    Nhân tiện Trương Vệ Đông cũng nhìn tới ba cô nữ sinh khác, ba cô nữ sinh còn lại tuy không xinh đẹp bằng Lữ Nhã Phân nhưng bởi vì tuổi trẻ, ăn mặc cũng mát mẻ, một người trong đó còn mặc váy ngắn, lộ ra một cặp đùi thon dài trắng nõn mềm mại, vì vậy nên nhìn qua cũng rất đẹp mắt.

    Không trách những tên này muốn tìm các nàng gây phiền phức, xem ra đều là do sắc đẹp thanh xuân gây họa, trong lòng Trương Vệ Đông thầm nghĩ, sắc mặt cũng trầm xuống, lạnh lùng nói: "Ta mặc kệ các người có cố ý hay không, nói chung bây giờ xin lỗi mấy học sinh của ta, chuyện này coi như xong, bằng không tự gánh lấy hậu quả."

    Lời này của Trương Vệ Đông hiển nhiên nằm ngoài ý nghĩ của tất cả mọi người, phòng ăn xuất hiện yên tĩnh ngắn ngủi, tiếp theo vang lên âm thanh cười ha ha của bọn côn đồ, mà đám người Lý Trung thì sợ đến mức mặt như màu đất. Bọn họ vốn cho rằng dù nói thế nào thì Trương Vệ Đông cũng là giáo viên, nếu có thể cùng bọn côn đồ ôn tồn hòa khí nói lên vài câu lời hay ý đẹp, chưa biết chừng bọn côn đồ sẽ nể mặt thân phận của hắn mà bỏ qua. Không nghĩ tới, ông giáo viên này là con mọt sách chính cống, rõ ràng ở dưới tình thế địch mạnh ta yếu, còn hắn thì thân thể văn nhược, dĩ nhiên lại nói ra lời mạnh bạo như vậy, đây không phải là tìm đường chết sao?

    "Này rất buồn cười sao?" Trương Vệ Đông lạnh lùng cắt ngang tiếng cười của bọn côn đồ.

    (Các bạn trang khác có lấy truyện về đăng nhớ ghi nguồn dùm mình, các bạn lấy về toàn ghi nguồn chỗ các bạn, da mặt thật là dày a!) Lý trung nhìn thấy thầy Trương lúc này vẫn chính nghĩa lẫm liệt như thế thì tâm chết cũng có, các cô gái nư sinh thì càng là cả người run rẩy, trong lòng kêu lên, phen này chết chắc rồi!

    Quả nhiên những tên côn đồ kia nghe vậy tất cả đều ngưng tiếng cười to, toàn bộ đưa ánh mắt dồn lên người Trương Vệ Đông. Trong đó một tên thanh niên tóc dài, lỗ tai đeo đinh tai, hiển nhiên là đại ca của đám côn đồ này, càng là đột nhiên đem cây gậy sắt gõ lên bàn vài cái.

    Một tiếng đùng vang thật lớn, hù dọa tất cả đám người Lý trung run lên, trên mặt không còn nửa giọt máu.

    Anh chàng tóc dài đắc ý đảo mắt nhìn đám người Lý Trung, cuối cùng rơi vào trên người Trương Vệ Đông, gậy sắt trong tay giơ lên chỉ vào Trương Vệ Đông, sau đó phun một cục đờm mạnh mẽ ra đất: "Phi, mẹ nó, giáo viên thì ngon sao? Bảnh lắm hả? Nói cho mày biết, đem một vạn đồng đến đây, chuyện ngày hôm nay coi như xong, bằng không bố mày hôm nay cho bọn mày từng thằng bò ra ngoài."

    "Không phải mới nói năm ngàn sao?" Lữ Nhã Phân âm thanh lí nhí nói.

    "Tăng rồi, bởi vì bố mày nhìn thằng nhóc mặt trắng này không vừa mắt! Tuy nhiên nếu mấy em đồng ý bồi tiếp anh một đêm, nếu anh cao hứng, khà khà..." nói xong thanh niên tóc dài mắt nhìn chằm chằm vào trước ngực Lữ Nhã Phân đang bị vệt nước làm ướt mà hiện lên rõ ràng, trong miệng vang lên tiếng cười dâm đãng đắc ý.

    Mấy tên lưu manh còn lại thì cũng nhìn theo hoặc cười hoặc quay về phía các nàng Lữ Nhã Phân mà huýt sáo, thần thái rất là ngã ngớn.

    "Mày, tụi mày, chớ có quá mức, nơi này là trường học, gần đây còn có đồn công an!" Lý Trung đúng là có chút can đảm, thấy thế thì thân thể ưỡn lên, cao giọng, gương mặt tức giận nói.

    Lời này của Lý Trung vừa ra, bọn côn đồ giống như nghe được chuyện gì đó còn hoang đường buồn cười hơn lúc này Trương Vệ Đông bắt bọn chúng xin lỗi, từng thằng cười đến không thở ra hơi, tên lưu manh tóc vàng thì trực tiếp khoác tay lên vai tên tóc dài, một tay chỉ vào Lý Trung thở gấp nói: "Thằng nhóc, biết đại ca tao lớn lên ở đâu không? Nói cho mày biết, người nhà của Cục công an khu này. Khà khà, coi như mấy tên công an nhân dân ở đồn công an Tân Lộ nhìn thấy anh ấy cũng phải đàng hoàng đến gọi Bân ca, còn đồn công an, tao nhổ vào!"

    Đám người Lý Trung vừa nghe, tất cả đều bị dọa trợn mắt. Bây giờ bọn họ mới biết, bọn họ gặp phải đám người này, không chỉ là bọn thanh niên bất lương có tay chân không chịu làm việc đàng hoàng, hơn nữa cha của lão đại bọn chúng còn làm quan trong cục công an, quả thực có thể nói là hai đường trắng đen đều nắm hết.

    Thấy đám người Lý Trung bị dọa trợn mắt, trên mặt Bân ca tự nhiên biểu hiện ra vẻ ngông cuồng đắc ý, giống như hắn chính là lão đại thành phố Ngô Châu, muốn ai sống thì sẽ sống, muốn ai chết thì người đó sẽ chết!

    "Một vạn đồng đúng không?" vừa lúc đó, rốt cục Trương Vệ Đông mở miệng.

    "Thằng nhóc, biết sợ, đầu hàng rồi hả nhóc! Muộn rồi, lại tăng lên, hai vạn!" Bân ca thấy Trương Vệ Đông nói một vạn thì vẻ mặt mặc dù bình tĩnh nhưng trong lòng thì rất khó chịu, sầm mặt lại nói.

    Bọn người Lý Trung đều là sinh viên còn đi học, điều kiện gia đình cũng vậy, vừa nghe mới qua một chút mà đã lên tới hai vạn, không khỏi sợ đến mức trán đổ mồ hôi lạnh. Hai vạn đồng tiền nha, một khoản tiền lớn như vậy cho dù bây giờ có bán bọn họ đi cũng không bỏ ra nổi!

    Vào lúc này, trong lòng đám người Lý Trung bắt đầu mơ hồ có chút oán giận ông thầy Trương mọt sách mười phần này, nếu không tại hắn, bất quá năm người gom đủ năm ngàn là xong việc, bây giờ phải là hai vạn, hắn thân là giáo viên tất nhiên tiếp theo có thể phủi mông rời đi, phỏng chừng bọn giang hồ cũng không muốn làm khó dễ một giáo viên quá mức. Mà bọn họ làm học sinh, tất nhiên cũng không thể để giáo viên chịu hết số tiền kia. Tính kỹ lại, thầy Trương trên đường về muốn làm hảo hán thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ, nhưng mà bọn họ thì cầm tiền trả nợ.

    "Nếu mày kiên trì muốn hai vạn, được rồi, vậy thì hai vạn đi!" gương mặt Trương Vệ Đông vẫn bình tĩnh như trước nhàn nhạt nói.

    Đám người Lý Trung thấy quả nhiên giống như bọn họ tính trước, ông thầy thấy chuyện không giải quyết được muốn thoát thân, suýt chút nữa con mắt tối sầm ngất tại chỗ. Đám người Bân ca thấy nháo trò tùy tiện như vậy liền kiếm được hai vạn. Mỗi người tùy tiện vung ra, đủ cho bọn chúng đi sàn giải trí tìm mấy em vài lần, nhất thời người nào người nấy mắt sáng rỡ, khóe miệng lộ ra nụ cười vui vẻ.

    Tuy nhiên nét cười của bọn họ nhanh chóng đông cứng trên mặt, mà đám người Lý Trung thì sợ đến mức đặt mông ngồi xuống đất. Bởi vì dĩ nhiên Trương Vệ Đông lại đưa tay qua Bân ca, nhàn nhạt nói: "Hai vạn, đem ra nhanh một chút đi!"

    "Thằng nhóc, mày chán sống rồi hả, dám troll bố mày!" Bân ca rất nhanh hiểu được Trương Vệ Đông không phải nói cho bọn chúng hai vạn, mà là muốn bọn chúng đưa ngược lại hai vạn, tức giận quá thể cầm gậy sắt vung tới đập vào đầu Trương Vệ Đông.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Hết tết rồi, dịch tiếp.
    ---QC---


  2. Bài viết được 54 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    182ntb,apovt89,Back2vn,baovt3,BloodPrince,chl10808,cuonglong,devil26,diangucmauden,freejack,gautrucbeo,gobeu1414,haihoq,hieudtd,hlcm151,holyushi,honchong,huuduc1984,ke2mat,kikochi,kkk3k,lamsonquaikhach,lekieutien,Liễu Quang Dị,linhhien789,Longinus,luanacbs,meokeu,mr tau,nguyenduy1k,niemdc1,noobpro,nsguyenan,paita999,phiêu!,pin,quidaudinh,romolus82,ronkute,rukuru,sasuketaki02,sauron_1288,thanhmm,tieudaosi,toiyeuphonui,ttibbti,tungd,tung_hp,tuyendet,Ui_da,vtgcnn,whyttt,zorro611,Đào hoa sát kiếp,
  3. #57
    Ngày tham gia
    Dec 2013
    Đang ở
    tầng mây thứ 9
    Bài viết
    103
    Xu
    1,566

    Mặc định

    Chương 56: Cha tao là Trưởng cục công an

    Người dịch: Minh Nguyệt Chi Tâm

    Nguồn: Tangthuvien.com


    "Thầy ơi cẩn thận!" trong lòng Lý Trung tuy rằng oán giận thầy mình phá hôi, nhưng thấy Bân ca một mặt hung hãn vung gậy sắt dài lên đánh tới đầu của ông thầy văn nhược của mình, vẫn là đột nhiên đánh bạo đứng lên, một bên kinh ngạc thốt lên một câu vừa nắm một cái ghế lên bên người.

    Ngay khi Lý Trung thuận lợi cầm cái ghê giơ lên thì bên kia Trương Vệ Đông đã hừ lạnh một tiếng, tay quơ ra một phát bắt được gậy sắt.

    "Cút!" Trương Vệ Đông tay cầm lấy gậy sắt, chân cũng không hề nhàn rỗi, giơ lên quay về bụng Bân ca đạp tới một cái.

    Nhất thời một luồng lực trùng kích cực lớn rơi lên bụng Bân ca, Bân ca chỉ thấy bụng một cơn đau quặn, cả người không tự chủ được bay về phía sau, bồng một tiếng rơi vào trên người của gã tóc vàng đứng sau lưng, sau đó nặng nề đè luôn lên người gã.

    Trong phút chốc, toàn bộ căn phòng ăn yên tĩnh đến mức kim rơi cũng nghe thấy. Tất cả mọi người hai mắt trợn to nhìn chằm chằm Trương Vệ Đông tay cầm gậy sắt, khí định thần nhàn đứng trước mặt nhóm học sinh.

    Mắt kính gọng đen, da dẻ trắng nõn mềm mại, vóc người gầy gò cao cao, một thư sinh trói gà không chặt, nếu không tận mắt chứng kiến, ai có thể tin tưởng, hắn không những đoạt lấy gậy sắt trong tay Bân ca, hơn nữa còn một cước đá gã bay ra rồi!

    "Thầy Trương!" một hồi lâu, đám người Lý Trung cuối cùng cũng rõ ràng đây đã xảy ra chuyện gì, không khỏi gương mặt vui mừng kêu lên, cũng không còn kinh hoảng như trước, thật muốn ngay lập tức nép vào người hắn. Dáng vẻ của Trương Vệ Đông văn nhược bỗng trở nên cao to trong lòng bọn họ.

    "Mẹ, còn ngây ngốc làm gì, đánh tẹt ga cho bố mày!" Bân ca cũng hiểu được chuyện gì đã xảy ra, đột nhiên từ dưới đất bò lên, sau đó thuận lợi vung lên một cái ghế.

    Một tiếng gọi này của Bân ca, bọn côn đồ bỗng bừng tỉnh ngộ lại, vung gậy sắt trong tay đánh tới Trương Vệ Đông.

    Bảy, tám tên côn đồ giơ gậy sắt lên xông tới, tràng cảnh đó tương đối khuếch đại đáng sợ, đám người Lý Trung xưa nay chưa bao giờ trải qua cảnh này, mới vừa rồi thấy Trương Vệ Đông đại triển thần uy mà kích động, lá gan cũng lớn hơn không ít. Nhưng lúc này vừa nhìn thấy lại bị dọa tiếp, đặc biệt là mấy người Lữ Nhã Phân càng sợ đến mức âm thanh kêu lên, tình cảnh nhất thời trở nên hỗn loạn.

    Trương Vệ Đông lo lắng bọn côn đồ làm thương tổn tới đám người Lý Trung, thấy vậy cũng không kịp nghĩ tới việc ra tay tàn nhẫn hay không tàn nhẫn, vung gậy sắt lên nhanh như tia chớp hướng tới bọn côn đồ bất chấp mọi thứ đập tới, mỗi một côn đập xuống đều mang theo chút sức.

    Những tên côn đồ kia bất quá mạnh hơn chút xíu so với người thường mà thôi, làm sao là đối thủ của Trương Vệ Đông, Trương Vệ Đông đập xuống liên tiếp bùm bùm, nhất thời tiếng kêu rên nổi lên bốn phía phòng ăn, chỉ trong chớp mắt, bảy tên lưu manh toàn bộ đều ôm chân tay nằm trên mặt đất. Chỉ còn dư lại Bân ca một thân một mình đần độn cầm cái ghế đứng tại chỗ, bỗng trở nên lẻ loi cô độc trong căn phòng ăn.

    "Hai vạn đồng đưa đây?" Trương Vệ Đông cầm gậy sắt trong tay, gương mặt lạnh lùng tiến lên một bước nói.

    "Không, không có!" dù cho Bân ca tự cao là có đàn em đông đảo, sau lưng lại có cha là phó cục trưởng công an dựa lưng, lúc này cũng sợ đến nói chuyện cũng run run.

    "Không có, mày định chơi tao hả?" Trương Vệ Đông giơ chân lên đạp một cước tới Bân ca.

    Bân ca bị một cước đá bay ra phía sau rơi mạnh trên mặt đất, đau đến mức gã nhe răng nhếch miệng, nửa ngày sau cũng bò dậy không nổi.

    Tuy nhiên Trương Vệ Đông hiển nhiên là khá tức giận đám người này, đặc biệt là thằng Bân ca ỷ mình có người thân ở cục công an này, đi ra ngoài làm xằng làm bậy, càng làm cho Trương Vệ Đông khinh thường và tức giận, cũng không muốn liền đơn giản như vậy thì buông tha bọn chúng. Vì vậy cho nên Trương Vệ Đông tiến lên một bước, một cước đạp trên ngực Bân ca, lạnh lùng nói: "Hai vạn đồng tiền, một xu cũng không được thiếu!"

    Trương Vệ Đông vốn là một người lịch sự nho nhã, da trắng thịt trơn, làm cho người ta có cảm giác mi thanh mục tú. Nhưng bây giờ một chân hắn đạp trên ngực Bân ca, thì khuôn mặt mi thanh mục tú ấy trở nên đặc biệt âm u, Bân ca nhìn một chút thì trong lòng phát lạnh. Cho tới đám người Lý Trung thì triệt để choáng váng, mới vừa một khắc trước bọn họ còn đang bị dọa dẫm, còn oán giận Trương Vệ Đông là một con mọt sách chính cống, không nghĩ tới chỉ trong chớp mắt công phu, ông thầy mọt sách này lại bắt đầu dọa dẫm ngược lại bọn lưu manh này.

    Giáo viên bắt nạt lưu manh, cái này, chuyện này cũng con mẹ nó quá hoang đường đi!

    "Mày, mày đừng càn rỡ, cha tao là trưởng cục công an, trị an vùng này đều do ông ấy quản, thằng nhóc mày nếu như dám..." trong lòng Bân ca mặc dù có chút sợ sệt, nhưng nếu thật muốn giao ra hai vạn đồng này, mặt mũi gã vất đi đâu, vì vậy nên cố nén sợ hãi trong lòng, ngoài mạnh trong yếu nói.

    Trương Vệ Đông tâm địa vốn dễ chịu, lại nói phía sau đứng bảy học sinh, cho nên cũng phải nghĩ tới một chút ảnh hưởng, nếu lúc này bọn Bân ca nói vài câu xin lỗi, chưa biết chừng hắn cũng sẵn sàng bỏ qua mọi chuyện. Không nghĩ tới Bân ca vẫn mang cha ra dọa dẫm uy hiếp hắn. Trương Vệ Đông nhất thời giận không chỗ phát tiết, thậm chí hận đến cả cha nó, giơ gậy sắt trong tay đập xuống tay Bân ca.

    "A!" Bân ca ôm cánh tay gào khóc thảm thiết.

    Còn lại bọn côn đồ đang nằm rên ai ai hừ hừ, không nghĩ tới đối phương rõ ràng biết đó là con của trưởng cục công an mà vẫn dám xuống tay ác độc, nhất thời trong lòng thấy rét lạnh kéo dài từ mông thông lên tới não, không dám phát ra nửa điểm âm thanh, càng không tên nào dám xông lên cứu đại ca bọn chúng.

    Mấy người Lý Trung cũng sợ đến ngây người, bọn họ không hề nghĩ tới thầy Trương nhìn bề ngoài nhã nhặn thư sinh như vậy, nhưng hung hãn lên thì có trời cản cũng không được.

    "Tao không muốn nói thêm lần thứ hai." Trương Vệ Đông chậm rãi giơ gậy sắt lên, mặt lạnh lùng nhàn nhạt nói.

    Dù sao Bân ca cũng không phải anh hùng liếm máu lớn lên gì đó, chỉ là ỷ vào trong nhà có chút tiền và chút quyền, không làm việc đàng hoàng, làm thanh niên bất lương bắt nạt đàn ông trêu ghẹo đàn bà, Trương Vệ Đông hung ác như vậy, lá gan của gã sớm đã bị dọa teo mất. Thấy Trương Vệ Đông lần thứ hai giơ gậy sắt lên, gương mặt lập tức như khóc tang, vừa muốn mở miệng cầu xin tha thứ, bên ngoài liền truyền đến âm thanh của xe cảnh sát. Cũng không biết là do ông chủ phòng ăn báo cảnh sát hay sao.

    "Ha ha, cảnh sát đến rồi! Thằng nhóc mày có lá gan đánh bố mày nha, mày có gan thì đánh tao trước mặt cảnh sát coi!" nghe được tiếng còi của xe cảnh sát, Bân ca không những không lộ ra vẻ mặt hoang mang sợ sệt chút nào, ngược lại thu hồi ngay vẻ mặt như đưa đám, đắc ý phách lối gào lên với Trương Vệ Đông.

    Trương Vệ Đông dù sao cũng còn trẻ tuổi nóng tính, hơn nữa người tài cao gan lớn, làm gì quản cha Bân ca có phải cục trưởng công an hay gì đó, thấy Bân ca lúc này vẫn còn kiêu ngạo lớn lối như vậy, giơ gậy sắt lên gõ mạnh xuống. Lực đạo được Trương Vệ Đông khống chế rất tốt, vừa vặn không đánh cho Bân ca tàn phế, nhưng cũng có thể đánh cho hắn đau đến tận xương tủy.

    "A! A!" Bân ca không ngờ Trương Vệ Đông rõ ràng biết cảnh sát lập tức chạy tới còn dám đánh gã, đau đến lăn lộn dưới đất, nước mắt nước mũi tung bay, trong lòng vừa sợ vừa hận Trương Vệ Đông.



    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  4. Bài viết được 54 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    182ntb,anh123,apovt89,Back2vn,baovt3,bigzombie,BloodPrince,chilachoithoi,chl10808,cuonglong,devil26,diangucmauden,freejack,gautrucbeo,gobeu1414,haihoq,hieudtd,hlcm151,holyushi,honchong,huuduc1984,ke2mat,kikochi,kkk3k,lamsonquaikhach,linhhien789,Longinus,luanacbs,meokeu,mr tau,nguyenduy1k,niemdc1,noobpro,nsguyenan,paita999,phiêu!,pin,quidaudinh,romolus82,ronkute,rukuru,sasuketaki02,sauron_1288,thanhmm,tieudaosi,toiyeuphonui,ttibbti,tungd,tung_hp,tuyendet,Ui_da,vtgcnn,whyttt,Đào hoa sát kiếp,
Trang 12 của 12 Đầu tiênĐầu tiên ... 2101112

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status