TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 12 của 146 Đầu tiênĐầu tiên ... 210111213142262112 ... CuốiCuối
Kết quả 56 đến 60 của 726

Chủ đề: [Sưu Tầm-Full]Tiên Luyện Chi Lộ - TG: Khoái Xan Điếm

  1. #56
    Ngày tham gia
    Jul 2009
    Đang ở
    Hiệp Hội Tiều Phu
    Bài viết
    5,095
    Xu
    1

    Mặc định

    Chương 56: Túi trữ vật nứt vỡ

    Nguồn: Vipvandan

    Một đường vô sự, Trương Hằng rất nhanh trở về tới Phương Vân Sơn. Trên đường, khi đi qua Tiên Vân Tông, hắn hơi dừng lại một chút.
    Nhớ lại ngày hôm đó, Trương Hằng bị Lạc Ngưng Tuyết dùng bí thuật đánh rơi xuống vực sâu vạn trượng, mà lúc ấv nàng này đã sắp hao hết tất cả pháp lực. không biết hiện nay tình trạng như thế nào.

    Theo lý thuyết, Lạc Ngưng Tuyết thi triển bí thuật uy lực cường đại như thế. giờ phút này hẳn phải bị Nguyên khí tổn thương nặng, thậm chí ngay cả tu vi còn có thể bị tụt xuống.

    Khi hắn đang dừng lại, cách đó không xa có một vị tu sĩ Tiên Vân Tông bay tới. Trương Hằng nhiệt tình hỏi:
    - Vị đạo hữu này! Lạc tiên tử của quy môn còn ở trong núi không?
    Tu sĩ kia cùng Trương Hằng giống nhau, cũng là Luyện Khí tiền kỳ, Tuy nhiên dưới chân khống chế lại là một kiện pháp khí. hắn thấy Trương Hằng thoải mái thi triển Ngự Phong Thuật phi hành như thế. hơi có chút kinh ngạc, nhưng khi nghe Trương Hằng hỏi thăm Lạc Ngưng Tuyết, trên mặt lập tức lộ ra vẻ tươi cười nồng nhiệt:
    - Ta nói vị sư huynh này, chẳng lẽ đạo hữu cũng định theo đuôi Lạc Trần Tiên Tư của môn phái ta?
    Trương Hằng cười ha hả, cũng không nói ra, cực kỳ giảo hoạt hỏi tới:
    - Không biết vị Lạc tiên tử lúc này còn ở trong môn phái không?
    Tu sĩ kia than một tiếng:
    - Ngươi đã không có cơ hội rồi...
    Ngay sau đó lại ra vẻ thần bí nói:
    - Nói cho ngươi một bí mật. kỳ thật cùng không tính là chân chính bí mật gì lắm. Ngay tại buổi tối hôm trước, Lạc tiên tử cùng sư đệ họ Triệu của Hỏa Vân Môn cùng nhau từ bên ngoài trở về, không ít huynh đệ trong môn phái nhìn thấy hai người bọn họ thân mật khăng khít trở về núi. Tiểu tử họ Triệu kia còn tự mình đưa Lạc sư muội lên Thiên Linh Sơn.
    - Thật dáng giận mà! Một vị sư muội xuất trần như tiên tử như vậy mà để cho tên tử mặt trắng kia đoạt mất rồi...

    Cuối cùng, tu sĩ kia còn lộ ra vẻ tiếc nuối vạn phần.
    Trương Hằng thầm thất kinh trong lòng, xem ra Lạc tiên tử này sau khi thi triển bí thuật, bản thể của nàng ta dường như không có bị tổn thương nhiều lắm. Nếu quả thật như vậy, nàng này đích xác thật dáng sợ. Nói không chừng còn có sát chiêu gì đó lợi hại hơn...

    Tuy nhiên, đợi đến sau Đại Hội Phương Vân, hết thảy nghi vấn sẽ cởi bỏ. Trương Hằng không tin đối phương có thể trong vòng một tháng khôi phục lại Nguyên trạng.
    Ở Tu Tiên giới, khi sử dụng hết thảy bí thuật cấm kỵ đều phải trả một cái giá nhất định. Uy lực của bí thuật càng mạnh, người thi triển bí thuật phải trả giá lại càng lớn.

    Tu sĩ Luyện Khí Kỳ giống như Lạc Ngưng Tuyết mà phóng ra loại bí thuật uy lực tiếp cận pháp thuật bậc bốn. gần như là chuyện không có khả năng. Nhưng đối phương lại làm được, thì cái giá phải trả của nó chi nghĩ cũng biết sẽ rất khủng bố.

    Lại tùy ý hàn huyên vài câu cùng tu sĩ này. Trương Hằng liền ngự phong trở về Thiết Lĩnh Phong của Phong Hành Môn.
    Trở lại Phong Hành Môn, Trương Hằng phát hiện đại đa số đệ tử nội môn đều đang bế quan, chắc có lẽ là vì Đại Hội Phương Vân sắp tới. đều tận dụng hết toàn lực để chuẩn bị.

    Dù sao Trúc Cơ Đan và linh khí thượng phẩm đối với tu sĩ Luyện Khí Kỳ mà nói. đích thật là hấp dẫn không nhỏ.
    Trong lòng Trương Hằng cũng không khỏi cân nhắc, chính mình có nên đi vào tốp mười của Đại Hội Phương Vân này hay không. Trúc Cơ Đan thật ra không cần thiết, nhưng nếu kiếm được một thanh linh khí thượng phẩm, đối với thực lực của hắn hẳn sẽ có tăng lên.

    Giờ phút này hắn có được Hư Không Hỏa Diễm, có thể phát huy ra uy lực chân chính của linh khí nên nếu có một kiện linh khí thượng phẩm trong tay. đích xác có thể giúp thực lực của hắn gia tăng không ít.

    Tuy nhiên nếu như vậy, thực lực của hắn sẽ bại lộ ở trước mặt rất nhiều người, sau khi tiến vào động phủ sẽ khiên cho những người khác chú ý và cảnh giác, từ đó sẽ không lợi cho kế hoạch của hắn ở trong động phủ.

    Sau khi trở lại biệt viện của mình, Trương Hằng theo bản năng dùng thần thức quét một vòng, lập tức phát hiện hai đạo truyền âm phù.

    Hắn duỗi tay ra, hai đạo truyền âm phù một đỏ một xanh bay đến trong tay.
    Truyền âm phù màu xanh này chắc là của Âu Dương lão tổ truyền tới. về phần truyền âm phù màu đỏ, Trương Hằng thoáng hơi có chút tò mò không biết là ai.
    Đưa tay mở ra truyền âm phù màu đỏ, bên trong lập tức truyền đến thanh âm có vẻ chất vấn của Triệu Thụy:
    - Đường sư huynh! Ta không biết giữa huynh cùng Lạc sư tỷ có ân oán như thế nào. nhưng huynh vì sao lại ra tay tàn nhẫn với Lạc sư tỷ như thế? Nếu như không có kỳ nhân cứu giúp, hiện tại chỉ sợ Lạc sư tỷ đã không còn sống trên thế giới này rồi... Nếu huynh trở về núi. mau đi đến Tiên Vân Tông xin lỗi Lạc sư tỷ... Chúng ta như trước vẫn là băng hữu.

    Nghe xong lời nhắn của Triệu Thụy trong truyền âm phù. Trương Hằng cười lạnh một tiếng, trong tay nhảy ra một ngọn lửa đốt cháy đạo truyền âm phù này.
    Ngọn lửa bừng bừng rất nhanh liền đốt cháy đạo truyền âm phù thành tro tàn.
    - Trên thế gian này không ngờ có người ngây thơ như vậy.
    Trương Hằng than nhỏ một tiếng, tính cách đơn thuần thiện lương của Triệu Thụy này cùng người rất có tâm kế Lạc Ngưng Tuyết ở cùng một chỗ, không biết sẽ sinh ra kết quả như thế nào nữa.
    “Chuyện này đầu có liên quan gì tới ta chứ?” Trương Hằng cười tự giễu, lại mở ra truyền âm phù kia.

    Xem theo hoa văn trên truyền âm phù màu xanh này, nhất định là Âu Dương lão tổ truyền tới, cũng không biết lão gia hỏa này tim mình có chuyện gì.
    Thanh âm của Âu Dương lão tổ vẫn già nua như trước quanh quần bên tai Trương Hằng:
    - Đại Hội Phương Vân sắp tới. Phệ Hồn cổ trong cơ thể ngươi còn vài ngày nữa sẽ phát tác, đến chỗ ta nơi này một chuyến...
    Trong tay lại nháy ra một ngọn lửa thiêu hủy truyền âm phù này. Trương Hằng khẽ cau mày: “Trong truyền âm phù Âu Dương lão tổ này không đề cập chút nào về chuyện mình rời núi mấy ngày, không biết lại có tính kế gì đây? Hay là đối phương căn bản là không có xem trọng chuyện này trong lòng.”

    Trương Hằng cởi ra túi trữ vật nứt vỡ mấy chỗ. tạm thời giấu kỹ trong phòng. Trong lòng thâm nghĩ, có nên hay không kiếm chác của Âu Dương lão tổ này một cái túi trữ vật phẩm chất tốt hơn?
    Với giá trị lợi dụng của Trương Hằng ở trong lòng Âu Dương lão tổ hiện nay, đưa ra yêu cầu này đối phương hơn phần nửa sẽ không cự tuyệt.
    ở Phương Vân Sơn, sau khi mỗi đệ tử nội môn vào núi, đều có thể nhận được một cái túi trữ vật loại kém, cũng chính là túi trữ vật bị hư hỏng Trương Hằng đang sử dụng.

    Túi trữ vật như vậy không sợ công kích của pháp khí bình thường, có thể miễn dịch nước lửa thông thưởng thầm thấu, giá trị có thể so sánh bằng một nửa kiện linh khí hạ phẩm.

    ở dưới tình huống bình thường, đệ tử trong môn phái không có khá nâng phá hủy những túi trữ vật này. Dù sao đã là đệ tử Luyện Khí Kỳ cũng sẽ không ngốc đến mức dùng linh khí tự hủy đi túi trữ vật của mình.
    Hư hỏng giống như tình huống túi trữ vật của Trương Hằng này hoàn toàn là một trường hợp đặc biệt, mấy chục năm cũng không xảy ra một lần.

    Trước khi đi, Trương Hằng lại thiết lập vài đạo cấm chế bí ẩn ở chung quanh phòng ở.
    Hiện giờ pháp lực của Trương Hằng tương đối mạnh. đồng thời công lực Tinh tiến, hắn tin tưởng mấy đạo cấm chế như vậy trừ đích thân tu sĩ Trúc Cơ Kỳ tới. còn những tu sĩ Luyện Khí KỲ trong môn phái, gần như không có khả năng phá giải được. Hơn nữa ở trong môn phái cũng sẽ không có người ngốc đến mức công khai xâm nhập cấm địa tu luyện của tu sĩ khác. Trương Hằng làm như vậy cũng là để phòng ngừa vạn nhất.
    Làm xong những điều này. Trương Hằng yên tâm rời Thiết Lĩnh Phong, một đường ngự phong đi tới chỗ động phủ của Âu Dương lão tổ.
    Không có bị bất cứ sự cố gì ngăn trở. sau khi tới động phủ Trương Hằng lại đi tới bên cạnh gian nhà tranh kia, nhẹ giọng nói:
    -Tổ sư! Đệ tử đến đây!
    Bên trong cũng không có tiếng trả lời ngay, Trương Hằng bắt đầu quan sát gian nhà tranh này. trong lòng cũng có chút buồn bực. Âu Dương lão tổ này nếu mở một cái động phủ vì sao còn phải ở trong một gian nhà gỗ như vậy chứ?

    ở trong tưởng tượng của hắn, những tu sĩ Trúc Cơ Kỳ trở lên, mở động phủ tất nhiên phải là chỗ linh khí dư thừa, mở rộng thoải mái, đâu có tệ như Âu Dương lão tổ này. Mở động phủ rồi lại còn phải ở trong gian nhà gỗ.
    Ngay lúc Trương Hằng đang trầm ngâm suy tư. từ trong nhà tranh truyền ra tiếng Âu Dương lão tổ:
    -Ngươi cứ vào đi!

    Trương Hằng không do dự chút nào, thần thái bình thản đi vào nhà tranh.
    Trong nhà tranh vẫn như trước không có gì thay đổi, mà Âu Dương lão tổ ngồi trên tấm bồ đoàn giờ phút này thật ra cũng không có tu luyện lão đang lăng lặng quan sát Trương Hằng vài lần, rồi dường như thực tùy ý hỏi:
    - Không đến một tháng, tu vi của ngươi lại tăng tiến không ít, cách Luyện Khí trung kỳ cũng không xa rồi đây! Tuy nhiên như vậy cũng tốt. thực lực của ngươi càng mạnh, kế hoạch của ta lại càng dễ dàng thành công.
    Trương Hằng vẫn giữ thần sắc như thường nói:
    - Tuy rằng khối thân thể này tư chất rất kém còi. nhưng dựa vào cảnh giới và kinh nghiệm của ta trước kia, miễn cưỡng cũng có thể tăng lên một ít thực lực.
    Âu Dương lão tổ gật đầu nói:
    - Ừ! Dù sao trước khi ngươi đoạt xá là một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ. tuy rằng tư chất của thân thể kém một chút, nhưng vẫn là có hi vọng đạt tới Trúc Cơ Kỳ. Như vầy đi, lão tổ ta trước ban thưởng cho ngươi một số lớn linh đan. nếu như ngươi có thể ở trước khi động phủ mở ra đạt tới Luyện Khí hậu kỳ. lão tổ ta sẽ ngoại lệ giải trừ Phệ Hồn Cổ trên người ngươi, đống thời ban cho ngươi một kiện linh khí thượng phẩm.

    Chỉ thấy Âu Dương lão tổ phất ống tay áo. từ trong túi trữ vật xuất ra mấy cái bình nhỏ bằng ngọc.
    - Ta nơi này có sáu bình Bổ Linh Đan thượng đẳng, những Bổ Linh Đan này đối với tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn thăng cấp Trúc Cơ Kỳ đều có lợi ích rất lớn lao. Ngươi cầm lấy đi, bao nhiêu đó hẳn là cũng đủ ngươi dùng một năm.

    Trương Hằng có hơi khó tin tiếp nhận số Bổ Linh Đan này. Âu Dương lão tổ này khi nào thì đối xử tốt với mình như vậy?
    Bổ Linh Đan hiệu quả tuy rằng không có nghịch thiên như Trúc Cơ Đan. nhưng đối với tu sĩ sắp thăng cấp Trúc Cơ Kỳ mà nói. hoàn toàn là vạn kim khó câu.

    Nếu có được mười mấy viên Bổ Linh Đan. người có Linh căn thiên phú thậm chí có thể nắm chắc tiến vào Trúc Cơ Kỳ.
    Lần này Âu Dương lão tổ vừa ra tay chính là sáu bình. Bổ Linh Đan trong đó phỏng chừng không dưới một trăm viên.
    Hơn nữa, Bổ Linh Đan không chỉ hữu dụng với tu sĩ tấn công Trúc Cơ Kỳ, mà đối với tu sĩ đã bước vào Trúc Cơ Kỳ tác dụng của nó cùng không hề nhỏ. bởi vậy có thể thấy được Bổ Linh Đan này quý báu biết nhường nào.

    ở Tu Tiên giới, chỉ sợ Chỉ có tu sĩ Kết Đan Kỳ trở lên mới có thể ra tay phóng khoáng Như thế. một lần xuất ra nhiều Bổ Linh Đan như vậy.
    Trương Hằng tiếp nhận số Bổ Linh Đan này. Sau đó, đối với Âu Dương lão tổ tự nhiên là một tràng câu nói cảm kích và nguyện trung thành, nhưng cũng không có thu cất mấy bình Bổ linh Đan này.
    Âu Dương lão tổ đưa mắt nhìn bên hông hắn, thần sắc hơi đổi:
    - Túi trữ vật của ngươi đầu?
    Trương Hằng thầm vui mừng trong lòng, cái này thật vừa lúc, không cần mình đưa ra yêu cầu muốn túi trữ vật!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---
    Hidden Content TIỀU PHU CHẶT CỦI - DANH CHẤN GIANG HỒHidden Content
    TAM THÁNH TỀ TỤ - AN THIÊN HẠ
    TRẤN THỦ NON SÔNG - CHÉP HÓA RỒNG


  2. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    gaubongsd,
  3. #57
    Ngày tham gia
    Jul 2009
    Đang ở
    Hiệp Hội Tiều Phu
    Bài viết
    5,095
    Xu
    1

    Mặc định

    Chương 57: Xảo trá

    Nguồn: Vipvandan

    Thấy Âu Dương lão tổ hỏi mình về túi trữ vật. trong lòng Trương Hằng tuy rằng vui mừng, ở mặt ngoài lại làm ra một bộ dáng buồn bực không vui, thần thái chán chưởng giải thích:
    - Hai ngày trước, đệ tử đi Độc Thiên Bảo chuẩn bị mua một ít tài liệu để dùng tu luyện nhưng tiếc rằng ở trên đường gặp tám tên tán tu cướp bóc, hình như là tự xưng cái gì La Sơn Bát Thánh, vị tán tu cầm đầu trong tay còn có một kiện linh khí. ở dưới vây công của bọn chúng, đệ tử Chỉ có thể liều mạng chạy trốn, nhưng cuối cùng vẫn còn bị tên cầm đầu kia dùng linh khí đánh trúng một cái. May mà có túi trữ vật giúp đệ tử ngăn cản một chút, nếu không hiện tại đã không gặp được sư tổ ngài rồi...

    Nghe Trương Hằng nói xong “bất hạnh” chính mình gặp phải, thậm chí ngay cả cái mạng nhỏ thiếu chút nữa cũng vứt bỏ, trong lòng Âu Dương lão tổ cũng có phần kinh sợ. Nếu Trương Hằng thực bất hạnh chết đi thì ai giúp lão đoạt được bảo vật kinh thiên của Huyết Sát Thần Đế lưu lại.
    - La Sơn Bát Thánh?
    Trong mắt Âu Dương lão tổ chợt lóe tia sát khí:
    - Mấy tên tán tu Luyện Khí Kỳ đám vọng ngôn xưng mình là thánh?
    Đáng thương cho La Sơn bát ác kia đã bị Trương Hằng thành công đảo ngược. Mặc dù chết đi vẫn không thoát được số mạng bị Trương Hằng lôi ra làm cái bung xung lợi dụng.
    Trương Hằng liên tục gật đầu nói:
    - Đúng vậy! Tám tên đó biết rõ ta là đệ tử môn phái, còn đám xuống tay. sau khi thất bại chắc đã rời khỏi khu vực này rồi...
    Âu Dương lão tổ suy nghĩ một lát, hướng Trương Hằng nói:
    - Chuyện mấy tên khốn cường đạo tạm thời không đề cập tới. túi trữ vật của ngươi có phải đã rơi vào tay bọn chúng hay không?
    Trương Hằng vốn nghĩ trong lòng định nói túi trữ vật của mình rơi vào tay bọn cường đạo. Nói như vậy chăng phải mình có thể lừa được một vài thứ. Âu Dương lão tổ này dù sao cũng không để cho mình tay trắng đi vào Huyết Sát động phủ đoạt bảo đầu.

    Nhưng rốt cục Trương Hằng cũng không dám lừa gạt đối phương như vậy.
    Nên biết rằng, thời điểm trước đây đối phương đã đưa cho mình một cái ngọc giản và một thanh linh khí trung phẩm. ai biết đối phương có động tay động chân gì trên hai vật đó hay không.
    Cho nên Trương Hằng vẫn là rất thành thực nói:
    - Túi trữ vật nứt vỡ mấy chỗ. rớt mất vài thứ nho nhỏ. may mà các thứ trọng yếu cũng không rơi mất. Tuy nhiên túi trữ vật kia đại khái đã không còn sử dụng được nữa...
    Âu Dương lão tổ trầm ngâm một hồi. lẩm bẩm:
    - Xem ra là ta không lo lắng chu toàn.
    Trương Hằng cúi đầu, đang chờ Âu Dương lão tổ cấp cho mình một ít cái gì bồi thường. Thâm nghĩ, ít nhất phải bồi thường một cái túi trữ vật phẩm chất tốt một chút cho mình Mới được?

    Trong tâm trạng chờ mong của Trương Hằng, Âu Dương lão tổ vỗ túi trữ vật, lập tức từ bên trong lấy ra một kiện giáp trụ lóe ra màu xanh mờ ảo.
    “Chẳng lẽ là một kiện linh khí phòng ngự?” Trương Hằng sáng mắt lên thầm nghĩ.
    Âu Dương lão tổ nói:
    - Đây là một kiện linh khí phòng ngự trung phẩm, là một kiện linh khí phòng ngự tốt nhất hiện nay ta có khả năng lấy ra, cứ đưa cho ngươi phòng thân đi. Mặc vào giáp trụ này. đám ô hợp đó đừng mơ tưởng làm thương tổn mảy may đến ngươi.
    Trương Hằng tiếp nhận kiện giáp trụ này. kích động vạn phần nói:
    - Đa tạ lão tổ ban ân...
    Vốn tưởng rằng đây chỉ là một kiện linh khí phòng ngự hạ phẩm, nhưng không nghĩ tới Âu Dương lão tổ này lấy ra lại là một kiện linh khí phòng ngự trung phẩm.
    Linh khí phòng ngự bản thân nó giá trị đã không tầm thường, mà giá trị của một kiện linh khí phòng ngự trung phẩm này so với một kiện linh khí thượng phẩm còn cao hơn không ít.
    Nên biết rằng, ở toàn bộ Phương Vân Sơn, trừ Ô Lăng ra, Trương Hằng còn chưa từng nghe qua một đệ tử nội môn nào có trong tay một kiện linh khí phòng ngự.

    Có một kiện linh khí phòng ngự trung phẩm như vậy, về sau tại trong Huyết Sát động phủ. Trương Hằng gần như có thể ở vào thế bất bại. Các tu sĩ Luyện Khí Kỳ của Phương Vân Sơn khác cũng đừng mơ tưởng tạo thành uy hiếp gì với hắn.
    Có thể nói, vì để mưu đồ cho bằng được kỳ bảo kinh thế trong Huyết Sát động phủ Âu Dương lão tổ đã xuất ra cả linh khí trung phẩm giá trị không nhỏ này. muốn Trương Hằng nhất định phải lấy bằng được kho báu. cho nên võ trung cho hắn thành một cái mai rùa đao thương bất nhập.

    Trương Hằng đưa tay vuốt ve hoa văn trận pháp phức tạp trên kiện linh khí phòng ngự trung phẩm. một cảm giác đầy nặng kiên cố truyền vào trong lòng bàn tay hắn.

    Trong lòng Trương Hằng không khỏi vui mừng hớn hở, kiện linh khí phòng ngự này nếu để cho mình luyện hóa, không biết có thể đủ cho Biến Thái Công của mình một bước tiến vào cánh Giới Tiểu thành tầng một hay không.
    Sau khi ở trong cái khe sâu kia luyện hóa cả một núi băng. Trương Hằng không những tu luyện ra Hư Không Hỏa Diễm, mà ngay cả Biến Thái Công đều tăng tiến không ít. giờ phút này cách giai đoạn của Tiểu thành tầng một đã không còn xa.
    - về phần túi trữ vật hư hỏng của ngươi, phải đi tới chỗ chưởng môn sư điệt nơi đó lấy một kiện khác đi!
    Âu Dương lão tổ lạnh nhạt nói.
    Cái này sao có thể được chứ? Mục tiêu mong muốn còn chưa có đạt được. Trương Hằng mang vẻ mặt tươi cười, thật cận thận hỏi:
    - Nếu đệ tử ở trong động phủ đó chiếm được bảo vật, rồi cất những bảo vật vào túi trữ vật bình thường đó. không biết túi trữ vật có thể bảo vệ tốt bảo vật bên trong hay không...

    Âu Dương lão tổ thoáng hơi sửng sốt. thần sắc đột nhiên nghiêm trọng, mắt sáng như đuốc nhìn chăm chằm vào Trương Hằng. bầu không khí chung quanh cũng theo đó ngưng đọng lại. Khóe môi lão khẽ nhếch lên cười lạnh một tiếng:
    - Giỏi cho tiểu tử! Ngươi là thực tình muốn xảo trá lão tổ ta phải không?
    Trong lòng Trương Hằng cũng không khỏi nhảy đựng lên. cũng không biết có phải đã chọc giận vị lão gia này hay không, thần sắc cung kính nói:
    - Đệ tử cũng là suy nghĩ vì bảo vật sắp thu được cho lão tổ ngài, sao có thể nói là xảo trá ngài chứ?
    -Ha ha ha!
    Âu Dương lão tổ cười một tràng dài, trong mắt mang theo ý cười nồng đậm:
    - Ngươi nhưng thật ra còn có lòng tin đoạt được bảo vật trong Huyết Sát động phủ hơn lão tổ ta, nghĩ đến cũng còn chu toàn hơn cả lão tổ ta.
    Âu Dương lão tổ rất có thâm ý liếc mắt nhìn Trương Hằng một cái. thu lại vẻ tươi cười nơi khóe miệng, thần sắc bình thản nói:
    - Túi trữ vật bình thường giá trị cũng không cao, thường chỉ là mở rộng không gian trong túi trữ vật gấp mười mấy lần đến mấy chục lần. Nhưng một ít túi trữ vật cấp bậc cao. trừ bản thân tài liệu vô cùng quý báu. hơn nữa không gian bên trong lại mở rộng gấp trăm lần trở lên. đối với yêu cầu tu sĩ chế tác túi trữ vật này cũng khá cao. Giống như túi trữ vật lão tổ ta đang dùng, không gian bên trong có thể mở rộng hơn gấp hai trăm lần. Tuy nhiên túi trữ vật giống như vậy giá trị cũng không nhỏ đâu...

    Trương Hằng vừa nghe lời ấy, có phần ra ngoài Ý liệu, theo ý tứ của Âu Dương lão tổ. Túi trữ vật phẩm chất cao một chút không ngờ giá trị so với một kiện linh khí phòng ngự còn quý giá hơn không ít.

    Trương Hằng hơi thất vọng, xem ra chỉ đành phải đi tới chỗ chưởng môn nơi đó lãnh một cái túi trữ vật thấp kém rồi.
    - Tuy nhiên, trong tay ta thật ra có một túi trữ vật phẩm chất tốt hơn.
    Ngay lúc Trương Hằng hoàn toàn buông bỏ ý đồ từ nơi này xảo trá lấy túi trữ vật, Âu Dương lão tổ không biết từ đầu lấy ra một cái túi trữ vật màu tím đen.
    Trương Hằng thầm mắng trong lòng, rõ ràng trong tay còn có một túi trữ vật thượng đẳng, lại cứ muốn khoe mẽ hồi lâu không đưa ra.
    - Túi trữ vật này chất liệu của nó cũng cực kỳ cứng rắn. cho dù là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ. cùng rất khó làm hư hao nó. Không gian bên trong cũng mở rộng hơn gấp trăm lần. Vốn túi trữ vật này là lưu lại cho đồ đệ sau này của ta sử dụng. Nếu ngươi đã cần. trước cứ giao cho ngươi đi.
    Âu Dương lão tổ sắc mặt bình thản đưa túi trữ vật này cho Trương Hằng.
    Trương Hằng cũng không che dấu vẻ vui mừng trên mặt. tiếp nhận túi trữ vật, sau đó Mới thu lấy linh đan và linh khí phòng ngự của Âu Dương lão tổ vừa ban cho thu cất vào trong túi trữ vật.

    Trương Hằng lấy tay chỉ vào túi trữ vật, tiếp theo bấm một cái pháp quyết. rồi dùng thần thức lướt qua, phát hiện không gian bên trong quả nhiên lớn hơn gấp năm sáu lần so với túi trữ vật thấp kém lúc trước.
    - Cách ngày động phủ mở ra còn thời gian một năm. ta vừa rồi đã ban thưởng cho ngươi không ít Bổ linh Đan. hy vọng đến lúc đó ngươi có thể đạt tới Luyện Khí hậu kỳ. Chỉ có như vậy, kế hoạch của chúng ta Mới có thể thành công.
    Âu Dương lão tổ lại đặn đò thêm.

    Trương Hằng không khỏi nghi hoặc. Âu Dương lão tổ này vì sao một lần nữa nhấn mạnh mình phải tu luyện đến Luyện Khí hậu kỳ. Nhớ rõ thời điểm trước đây lão vẫn luôn là một bộ dáng tràn đây tự tin. mưu toan dựa vào ưu thế trên phương diện thân thức của Trương Hằng, cộng thêm hiệu quả ẩn nấp của bộ công pháp Phong Hành, từ đó một mình một người tiến vào động phủ của Huyết Sát Thân Đế. mưu đồ bảo vật bên trong.
    - Với tu vi của đệ tử hiện tại cộng thêm Phong Hành và thần thức, hai ưu thế lớn này, chẳng lẽ còn không thể thành công sao?
    Trương Hằng khó hiểu hỏi.
    Âu Dương lão tổ lộ vẻ mặt ngưng trọng nói:
    - Trước kia thì có thể. nhưng hiện tại sẽ rất khó thành công!
    “Chẳng lẽ lại phát sinh ra biến cố gì sao?” Trương Hằng từ trên sắc mặt của Âu Dương lão tổ đọc ra một ít tin tức. là chuyện gì có thể làm một vị tu sĩ Kết Đan Kỳ như vậy cũng phải lộ vẻ xúc động ra ngoài mặt?
    Âu Dương lão tổ trầm tư một lát. rồi nói:
    - Hẳn cũng nên cho ngươi biết một ít chân tưởng sự việc!
    Nói tới đây, Âu Dương lão tổ bấm tay liên tục đánh ra mấy đạo pháp quyết, thiết lập ở chung quanh mấy cấm chế không biết tên. không khí lập tức trở nên càng thêm ngưng đọng.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Hidden Content TIỀU PHU CHẶT CỦI - DANH CHẤN GIANG HỒHidden Content
    TAM THÁNH TỀ TỤ - AN THIÊN HẠ
    TRẤN THỦ NON SÔNG - CHÉP HÓA RỒNG

  4. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    gaubongsd,
  5. #58
    Ngày tham gia
    Jul 2009
    Đang ở
    Hiệp Hội Tiều Phu
    Bài viết
    5,095
    Xu
    1

    Mặc định

    Chương 58: Tiết lộ!

    Nguồn: Vipvandan

    Liên tục thiết trí ở trong phòng mấy tầng cấm chế phòng ngự. Âu Dương lão tổ thoáng dừng lại một chút, Mới thở dài nói:
    - Thời gian Huyết Sát động phủ được phát hiện cách nay đã hơn năm trăm năm. Thời gian năm trăm năm qua có rất nhiều nhân tố không thể khống chế. Mặc dù lúc trước, tổ sư của ba phái cùng nhau phát hạ linh hồn Huyết thệ.

    Truyền xuống bí mật của động phủ này cho các thế hệ sau. cũng không được tiết lộ với người ngoài. Nhưng thế sự khó lường, trong một Lần Huyết Sát động phủ mở ra. sau đó bí mật này vẫn là bị một thế lực cá biệt không phải Phương Vân Sơn biết được. Ba phái Phương Vân Sơn đã không còn độc quyền hưởng dụng một chỗ động phủ như vậy nữa.
    Nói tới đây, trên mặt Âu Dương lão tổ vẫn còn mang theo vẻ sầu lo.

    Một khi bí mật của Huyết Sát động phủ bị càng nhiều người biết. Phương Vân Sơn nho nhỏ này sẽ trở thành trung tâm bão táp rung chuyển toàn bộ Tam Tinh Vực. Đến lúc đó. toàn bộ Phương Vân Sơn sẽ gặp tai ương ngập đầu.
    Nghe Âu Dương lão tổ nói ra tin tức như vậy. Trương Hằng cũng không cảm thấy có gì kỳ lạ lắm.

    Trên thế giới này làm gì có bức tưởng nào có thể cản được hết gió lùa? Bí mật cua Huyết Sát động phủ có thể giữ kín mấy trăm năm cũng đã không tệ rồi. Nói không chừng bí mật này trước đó còn sớm hơn. cũng đã bị người ngoài biết rồi.
    Dù sao, mỗi một lần đều có một trăm đệ tử tiến vào động phủ tuy rằng người đi ra được rất ít. nhưng không có khả năng làm được thần không hay quỷ không biết.

    Tuy nhiên, mặc dù thế lực khác biết việc này. cũng vị tất sẽ tuyên truyền ra ngoài, loại chuyện tốt như vậy đương nhiên là càng ít người biết càng tốt.

    Nếu thực lực của đối phương cường đại. có lẽ sẽ trực tiếp tiêu diệt Phương Vân Sơn. độc bá cả chỗ động phủ. Còn nếu thực lực tương đương với Phương Vân Sơn thì sẽ lựa chọn tìm đến Phương Vân Sơn cùng chung hướng dụng động phủ này.
    - Huyết Sát động phủ mỗi một lần mở ra. Chỉ có thể cho phép một trăm tu sĩ dưới Trúc Cơ Kỳ thông qua, một khi vượt qua một trăm người, động phủ sẽ tự động đóng cửa một tháng, ở trước kia. Phương Vân Sơn chúng ta vẫn luôn có đanh ngạch một trăm người, nhưng tới lần này. chúng ta chỉ còn có năm mươi danh ngạch.
    - Vậy năm mươi danh ngạch kia bị thế lực nào phân phối?
    Trương Hằng tò mò hỏi. Phương Vân Sơn tuy nhỏ. nhưng ở trong phạm vi mấy trăm dặm này. cũng Chỉ có một hai cái thế lực có thể chống lại.
    Âu Dương lão tổ cũng không giấu điếm, giọng nói lộ rõ vẻ ngưng trọng:
    - Trong năm mươi danh ngạch, trong đó có bốn mươi cái bị Độc Thiên Bảo phân phối, về phần mười danh ngạch cuối cùng... Bị một tu sĩ Kết Đan Kỳ giành lấy.

    Vừa nghe tới Độc Thiên Bảo không ngờ cũng tham dự đến chuyện Huyết Sát động phủ. Trương Hằng hơi có chút kinh ngạc, bí mật của động phủ vẫn là để cho lão hàng xóm của Phương Vân Sơn này biết.

    Hành động của Độc Thiên Bảo Lần này, làm cho Trương Hằng có thêm một ít hiểu biết Đối với thực lực của thế lực này: thực lực của đối phương còn lớn mạnh hơn một chút so với ba phái Phương Vân hợp lại. Nên Độc Thiên Bảo có thể chiếm giữ bốn mươi đanh ngạch, điều này cũng không có gì dáng nói.

    Nhưng Trương Hằng lại đối với một mình tu sĩ Kết Đan Kỳ kia lại sinh, ra hứng thú sâu đậm.
    - Tiền bối Kết Đan Kỳ kia vèn vẹn Chỉ có một người sao có thể đạt được mười danh ngạch?
    Trương Hằng khó hiểu hỏi.
    Âu Dương lão tổ thở dài:
    - Nếu là một tu sĩ Kết Đan KỲ bình thường, thì không có gì để nói nhưng vấn đề là sau lưng vị tu sĩ Kết Đan Kỳ này, lại có một môn phái nhất lưu thực lực hùng mạnh, cũng chính là môn phái lớn Bích Tuyết Tương Vân Tông ở gần Phương Vân Sơn nhất.
    Vừa nghe nói tới Bích Tuyết Tương Vân Tông. Trương Hằng lập tức từ trong đầu tìm tòi ra tin tức có liên quan tới nó.
    ở toàn bộ Tam Tinh Vực, tổng cộng cũng Chỉ có ba quốc gia. trong ba quốc gia khổng lồ này. Triệu Quốc là quốc gia của Phương Vân Sơn trong đó lại là thực lực nhỏ yếu nhất.

    Mà mỗi quốc gia đều có chiều dài chiều rộng mấy vạn dặm. thậm chí phạm vi tới mười mấy vạn dặm. Trong thế giới khổng lồ như vậy. môn phái tu tiên trong đó đương nhiên là rất nhiều.

    Theo Trương Hằng biết, những môn phái chủ yếu này còn có thể phần ra một số cấp bậc.
    Trong đó. môn phái nhất lưu coi như là môn phái loại hình khá lớn. dưới nó còn có số môn phái nhị lưu. môn phái tam lưu .v.v... Cỡ như ba phái Phương Vân Sơn này. phỏng chừng năm khoảng giữa môn phái tam lưu đến môn phái tứ lưu.

    Đương nhiên, môn phái cường đại nhất cũng không phải môn phái nhất lưu. mà là vài đại phái siêu cấp. số lượng không nhiều lắm. Những môn phái siêu cấp này phần lớn đều là kế thừa mấy vạn năm. thực lực vô cùng cường đại. tùy tiện phái một vài tu sĩ không cần đỉnh cao lắm, là có thể dễ dàng tiêu diệt toàn bộ Phương Vân Sơn này.

    Bích Tuyết Tương Vân Tông là một môn phái nhất lưu khá nổi danh ở Triệu Quốc, cách Phương Vân Sơn cũng không tính là xa lắm. lộ trình ước chừng chỉ cách mấy ngàn dặm.

    Có thể nói, lấy Bích Tuyết Tương Vân Tông làm trung tâm, trong phạm vi bốn năm ngàn dặm đều nằm trong vòng khống chế của thế lực này. ở trước mặt thực lực tuyệt đối mấy chục môn phái nhỏ trong phạm vi này cũng đều thần phục dưới trướng Bích Tuyết Tương Vân Tông, không đám mảy may có lòng đối nghịch.

    Trương Hằng cũng thầm suy tư, nếu Chỉ một mình tu sĩ Kết Đan KỲ kia biết việc này thì không sao cả. nhưng chỉ sợ Giới cao tầng của Bích Tuyết Tương Vân Tông đã biết việc này. Như vậy, ba phái Phương Vân Sơn chẳng những không thể độc hướng động phủ. thậm chí còn có thể gặp phải tai họa diệt môn.
    Khó trách vừa nhắc tới việc này, trên mặt Âu Dương lão tổ lộ rõ vẻ lo lắng.
    - Hơn nữa, sư tôn của vị tu sĩ Kết Đan Kỳ kia còn là một vị lão quái Nguyên Anh KỲ thực lực thông thiên. Nếu chuyện này để cho lão quái đó biết, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi. Tuy rằng cùng không đến mức kinh động toàn bộ Bích Tuyết Tương Vân Tông. Nhưng chỉ bằng vào thần thông và giá trị của vị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ này. quyết định chọn ra danh ngạch dĩ nhiên không phải đệ tử những môn phái nhỏ chúng ta có thể so sánh được.

    Thời điểm Âu Dương lão tổ nhắc tới lão quái Nguyên Anh Kỳ. trong mắt còn hiện lên vẻ sợ hãi.
    Trương Hằng cũng hơi biến sắc, nếu chuyện này thật sự kinh động tới tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, như vậy chuyện đi động phủ lần này có thể sẽ xảy ra nhiều chuyện xấu khó lường.

    ở toàn bộ Tam Tinh Vực, chỗ dáng sợ của Nguyên Anh Kỳ lão quái sớm đã xâm nhập lòng người. Những lão quái đó, người nào không phải là nhân vật oai hùng chấn nhiếp một phương, Chỉ một cái giơ tay nhấc chân liền có thể quyết định vận mệnh của những môn phái nhỏ cỡ như Phương Vân Sơn này.

    Nếu mười danh ngạch kia là người của Nguyên Anh Kỳ lão quái đó tuyển ra. thực lực của họ tất nhiên là dáng sợ đến cực điểm, vượt hơn xa tu sĩ cùng giai bình thường.
    - Ta có một loại dự cảm, lần này sẽ là một lần cơ hội cuối cùng ba phái Phương Vân Sơn tiến vào động phủ. Cho nên, ngươi trước khi tiến vào động phủ nhất định phải cận thận, Chỉ có thể đục nước béo cò, quyết không nên ngay mặt chống lại những tu sĩ thực lực mạnh mẽ đó. Phỏng chừng Lần này, thần điện ở trung tâm động phủ kia hẳn là có thể mở ra dễ dàng. Lão tổ cũng không hy vọng xa vời ngươi có thể độc chiếm bảo vật có bên trong đó, dù là ngươi Chỉ lấy được một hai kiện kỳ bảo. lão tổ ta đã thỏa mãn rồi...

    Thời điểm nói tới đây, giọng điệu của Âu Dương lão tổ cũng có vẻ bất lực. Nhưng ánh mắt nhìn Trương Hằng vẫn mang theo vài tia kỳ vọng.
    Ở loại tình huống này lão cũng không ước vọng xa vời bảo Trương Hằng độc chiếm bảo vật có trong động phủ.
    Trương Hằng không để mất thời cơ nói:
    - Đệ tử sẽ không phụ lòng kỳ vọng của tổ sư. nhất định sẽ lấy được bảo vật trong động phủ cho ngài.

    Trên mặt Âu Dương lão tổ hiện lên vẻ vui mừng:
    - Thần thức của ngươi cao hơn xa tu sĩ cùng giai, cộng thêm linh khí phòng ngự và công pháp Phong Hành lão tổ ban cho ngươi, tuy rằng còn không có khả năng chống lại tu sĩ cùng giai đỉnh cao khác, nhưng năng lực sinh tồn hẳn là rất mạnh. Ta nghĩ, chỉ cần đừng quá tham lam, bằng vào cơ trí và tính thận trọng của ngươi, hắn có thể từ trong động phủ đó toàn thân trở ra.

    Ở ngoài mặt Trương Hằng liên tục gật đầu đồng ý, nhưng trong lòng lại không cho là đúng. Trong suy nghĩ của hắn, chuyến đi động phủ lần này, người có thực lực có thể chống lại mình tuyệt đối là hiếm có như lông phượng và sừng lần. Nếu mình không chiếm được một kiện bảo vật. những người khác cũng chưa chắc có thể có thu hoạch gì tốt hơn.

    Giờ phút này, ở trong tu sĩ Luyện Khí Kỳ có thể nói Trương Hằng đã tìm không thấy địch thủ chân chính, trừ phi thực lực của đối thủ đạt tới trình độ có thể chống lại cùng tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
    - Mặt khác, Đại Hội Phương Vân lần này ngươi cũng không cần tham gia.
    Âu Dương lão tổ lại khôi phục vẻ bình thản, ánh mắt hơi híp lại.
    Trương Hằng nghi hoặc hỏi:
    - Không tham gia Đại Hội Phương Vân này. ta sao có thể được đi tới động phủ đó?
    Âu Dương lão tổ nói:
    - Chuyến đi động phủ lần này, các vị tổ sư Phương Vân Sơn mỗi người đều tự có một danh ngạch trực tiếp thông qua, không cần tham gia Đại Hội Phương Vân kia. Cho nên lần này ngươi cũng không cần tham gia Đại Hội Phương Vân, để tránh bại lộ thực lực của chính ngươi, dẫn tới chú ý của những người khác.
    - Đệ tử nghe lệnh!
    Có thể không tham gia Đại Hội Phương Vân mà trực tiếp tiến vào Huyết Sát động phủ. Trương Hằng tự nhiên là rất cao hứng. Những phần thưởng linh khí thượng phẩm đó nếu so sánh cùng bảo vật chân chính trong động phủ thì thật có vẻ nhỏ bé không dáng kể chút nào.

    Hơn nữa khi diễn ra Đại Hội Phương Vân. hắn cùng có thể đi kiến thức một chút thực lực của một số đệ tử đứng đầu của ba phái Phương Vân Sơn. Nghĩ đến, ở dưới hấp dẫn của Trúc Cơ Đan và linh khí thượng phẩm, những đệ tử Luyện Khí KỲ kia tất nhiên sẽ dùng hết toàn lực để tranh giành nhau.
    - Lần này sau khi trở về, trong thời gian một năm kế tiếp, ngươi cũng không được rời khỏi Phương Vân Sơn thường ngày ở trong môn phái tu luyện, tốt nhất cũng dừng rời khỏi phạm vi Phong Hành Môn.

    Trước khi đi, Phương Vân lão tổ lộ thần sắc nghiêm nghị, cảnh cáo nói với Trương Hằng.

    Những lời này chẳng khác nào hạn chế tự do của Trương Hằng, chỉ cho phép ở lại Phương Vân Sơn ngoan ngoãn tu luyện, không thể có chủ ý chạy trốn.

    Trương Hằng tuy rằng thầm mắng to trong lòng, nhưng ở ngoài mặt vẫn không đổi sắc lên tiếng đáp ứng. Trong lòng hắn thầm nghĩ, thời gian một năm đã đủ cho mình củng cố thực lực Biến Thái Công đến cảnh giới Tiểu thành tầng một. Âu Dương lão tổ giao cho mình bí quyết Phong Hành cũng có thể tĩnh tâm tu luyện thêm một chút.
    - Trong này là giải được của Phệ Hồn cổ. cũng đủ cho ngươi dùng một năm.
    Cuối cùng, Phương Vân lão tổ lấy ra một cái bình ngọc, đưa cho Trương Hằng và nói rõ cách dùng giải được.
    Tuy rằng Trương Hằng đã không còn úy kỵ Phệ Hồn cổ ẩn núp trong cơ thể, chỉ cần sử dụng Hư Không Hỏa Diễm, là có thể làm cho tất cả thứ ghê tởm trong cơ thể mình hoàn toàn biến mất. nhưng khẳng định hắn sẽ không làm chuyện ngốc nghếch như vậy.

    Sau khi tiếp nhận bình giải dược, Trương Hằng rời gian nhà gỗ của Âu Dương lão tổ.
    Ngay sau khi Trương Hằng rời đi không lâu. trong mắt Âu Dương lão tổ chợt lóe tia sáng màu tím. toàn bộ trong nhà gỗ cũng nhộn nhạo lên sóng gợn dao động màu tím.
    - Xem ra trước tiên phải chuẩn bị một ít chuyện...
    Âu Dương lão tổ thì thào lẩm bẩm.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Hidden Content TIỀU PHU CHẶT CỦI - DANH CHẤN GIANG HỒHidden Content
    TAM THÁNH TỀ TỤ - AN THIÊN HẠ
    TRẤN THỦ NON SÔNG - CHÉP HÓA RỒNG

  6. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    gaubongsd,
  7. #59
    Ngày tham gia
    Jul 2009
    Đang ở
    Hiệp Hội Tiều Phu
    Bài viết
    5,095
    Xu
    1

    Mặc định

    Chương 59: Khí thần hợp nhất

    Nguồn: Vipvandan

    Một đường bay về Thiết Lĩnh Phong. Trương Hằng rất nhanh về tới tiểu viện của mình.
    Hắn vào nhà. phát hiện cấm chế của mình bố trí vẫn Y như trước, thế là hắn lấy ra cái túi trữ vật cấp thấp đã nứt vỡ lúc trước, chuyển toàn bộ các thứ bên trong vào túi trữ vật màu tím đen vừa Mới nhận được.

    Túi trữ vật phẩm chất cao Mới nhận này, không gian bên trong nó đủ cho Trương Hằng cất chứa càng nhiều hơn, đó là chỗ dựa không thể thiếu để sau này Trương Hằng giết người đoạt bảo.

    Sau khi làm xong tất cả, Trương Hằng lại treo một cái bế quan bài ở trước cửa. Hắn dự tính tốn một ít thời gian, dùng Hư Không Hỏa Diễm để luyện hóa thanh linh khí trung phẩm Nguyệt Thương mình thu được trước kia.

    Trước đó Âu Dương lão tổ đã ban cho mình không ít Bổ Linh Đan, đồng thời còn nói rõ, chỉ cần mình có thể tiến vào Luyện Khí hậu kỳ, sẽ thưởng tiếp cho mình một kiện linh khí thượng phẩm và giải trừ Phệ Hồn Cổ trong cơ thể. Tuy nhiên, Trương Hằng hiểu rằng nếu là công pháp bình thường khác, mấy thứ phần thưởng ban cho này hẳn là cũng đủ cho một người có Linh căn bình thường tiến vào Luyện Khí hậu kỳ.

    Dù sao loại Bổ Linh Đan này ngay cả tu sĩ Trúc Cơ Kỳ đều có thể sử dụng, thậm chí còn có thể giúp tu sĩ Luyện Khí KỲ đột phá đến Trúc Cơ Kỳ.

    Linh đan giống như vậy hoàn toàn có thể lấy số lượng nhất định thay thế cho Trúc Cơ Đan hiện nay gần như đã tuyệt tích kia.
    Nhưng Trương Hằng tu luyện Biến Thái Công, hoàn toàn không thể theo lẽ thường để suy xét cân nhắc.

    Trương Hằng còn nhớ rõ, Biến Thái Công của mình tu luyện đến cảnh giới Sơ thành tầng một. liền tiêu hao những thứ quý hiếm tương đương với mấy chục kiện linh khí, Từ tin tức nhận được trong ngọc giản, tu luyện đến Tiểu thành tầng một, cân có hơn một trăm kiện linh khí.

    Giờ phút này nếu bảo Trương Hằng xuất ra hơn một trăm kiện linh khí thì đúng là điều không thể. Nhưng may mắn là sau khi Trương Hằng luyện hóa tòa băng sơn bị Lạc Ngưng Tuyết dùng bí thuật làm ra đó, không Chỉ có tu luyện ra Hư Không Hỏa Diễm, ngay cả Biến Thái Công cũng thiếu một chút nữa thì bước vào cảnh giới Tiểu thành tầng một.
    Giờ phút này Trương Hằng còn đang nhớ lại tòa băng sơn từng bị mình luyện hóa kia. Cũng không biết bản thể của Lạc Ngưng Tuyết là vật gì. mà băng sơn do bí thuật làm ra không ngờ lại ẩn chứa thiên địa tinh hoa bực đó.

    Hơn nữa Tinh túy của tòa băng sơn ẩn chứa phần lớn đều bị sử dụng để tu luyện Hư Không Hỏa Diễm. Nói cách khác, vẻn vẹn chỉ là một bộ phần nhỏ của băng sơn đó. đã giúp cho tu vi Biến Thái Công của Trương Hằng sắp tăng lên tới cảnh Giới Tiểu thành rồi.

    Hiện trong tay Trương Hằng còn lại hai kiện linh khí hạ phẩm có thể dùng để luyện hóa, trong đó một kiện là lấy được từ thủ lĩnh của La Sơn Thất Ác, còn một kiện chính là ô Linh Kiếm cũng sắp bị hắn đào thải. Ngoài ra, còn có mảnh vỡ nhỏ không rõ là vật gì mua được ớ hàng viả hè nơi Độc Thiên Bảo và Thiết Lĩnh Quáng Mẫu đã luyện hóa một nửa kia nữa.

    Với những thứ này đủ để Trương Hằng tu luyện Biến Thái Công đến cảnh Giới Tiểu thành tầng một, thậm chí còn dư đả.

    về phần tu luyện đến cảnh Giới Đại thành tầng một thì hiện nay Trương Hằng căn bản là không dám hy vọng xa vời, chuyện đó cần vật phẩm cấp linh khí phải hàng trăm trở lên... trừ phi lại cấp cho Trương Hằng một tòa băng sơn giống như trước, nếu không trong vòng một năm. Trương Hằng không có khả năng tu luyện đến cảnh giới này.
    Trương Hằng khoanh chân ngồi trên bồ đoàn nhắm mắt lại, loại bỏ tâm tình hơi hơi có vẻ nóng vội của mình, thầm nhủ:
    “Nóng lòng cầu thành cũng không phải là chuyện tốt.”

    Trương Hằng tu luyện Biến Thái Công, tuổi thọ của bản thân hắn cao hơn xa tu sĩ cùng giai, bởi vậy cũng có nhiều thời gian tu luyện hơn. cùng không cần lo lắng ở lúc sinh thời không thể phá vỡ sinh tử Luân Hồi.
    Sau khi tâm tình bình tĩnh lại. Trương Hằng mở mắt ra. từ trong túi trữ vật xuất ra kiện linh khí trung phẩm Nguyệt Thương kia.

    Dùng tay vuốt ve kiện linh khí trung phẩm lấp lóe hàn quang, từ trên thân thương truyền ra một luông khí tức lạnh, như băng. Từ vẻ bên ngoài, hình dạng linh khí này thật ra có vài phần tương tự với viên nguyệt loan đao.

    “Nguyệt Thương...” Trương Hằng yên lặng nhớ kỳ cái tên của linh khí, hắn hiểu rõ kiện linh khí này chỉ sợ sẽ phải làm bạn với mình một đoạn thời gian.
    Mà Trương Hằng phát hiện, khi mình cầm trong tay linh khí này sử dụng, phẩm chất của bản thân nó dường như có điều tăng cao. Trương Hằng phỏng đoán có lẽ đây là Luyện Hư Linh Khí có năng lực cải thiện phẩm chất của linh khí.

    Lúc trước sử dùng ô Linh Kiếm đã có được dấu hiệu thông linh nào đó. uy lực của bản thân nó cũng hơi có tăng cao. Nhưng chịu hạn chế của cấp bậc hiện nay của mình, biên độ tăng cao cùng không tính là lớn lắm.

    Bàn tay nhẹ nhàng vạch một cái trong hư không, trong không khí truyền đến một sóng dao động đặc thù.
    Hư Không Hỏa Diễm trong suốt trong lòng bàn tay Trương Hằng phóng lên phía trên vui mừng nhảy múa.
    Trương Hằng thu tay lại, để mặc cho Hư Không Hỏa Diễm tự mình trôi nổi trên không trung, tiếp theo cầm lên linh khí Nguyệt Thương.
    Một vầng sáng màu bạc mờ nhạt vận chuyển phía trên Nguyệt Thương, trông giống như ánh trăng tàn cuối tháng khoe sắc đẹp.

    Trương Hằng dùng Luyện Hư Linh Khí bao bọc xung quanh Nguyệt Thương, sau đó hắn Mới bắt đầu dùng tâm thần khống chế Hư Không Hỏa Diễm đang lơ lửng tự do trong hư không.

    Một lũ thần thức đã hòa hợp thành một thể cùng Hư Không Hỏa Diễm. Theo sau. hắn rất nhanh bấm pháp quyết. Chỉ trong chốc lát. Chỉ thấy một tầng ngọn lửa màu bạc từ trong Hư Không Hỏa Diễm phóng vọt ra.

    Phốc một tiếng, đám ngọn lửa màu bạc rơi xuống phía trên Nguyệt Thương.
    Luyện hóa linh khí đương nhiên không thể sử dụng bản thể của Hư Không Hỏa Diễm, nếu làm như vậy chỉ làm cho linh khí này sẽ biến mất trên thế gian.

    Một tầng ngọn lửa màu bạc không ngừng lưu động ở mặt ngoài thanh Nguyệt Thương, bởi vì có Luyện Hư Linh Khí bảo hộ. ngân diễm sẽ không phá hư chất liệu của bản thân linh khí. mà là chậm rãi rót vào trong đó.

    Bởi vì thần thức của Trương Hằng đã hòa hợp một thể cùng Hư Không Hỏa Diễm, cho nên trong quá trình ngọn lửa màu bạc dần dần dung hợp với linh khí. thần thức của hẳn cũng bắt đầu chậm rãi dung hợp với linh khí này.
    ở trong quá trình ngọn lửa màu bạc dung hợp vào linh khí. Luyện Hư Linh Khí của Trương Hằng bám vào ở mặt ngoài linh khí đang không ngừng tiêu hao. nhưng Trương Hằng vẫn như trước liên tục cung cấp Luyện Hư Linh Khí.
    Theo thời gian trôi qua, liên hệ của Trương Hằng và linh khí này càng chặt chẽ. thậm chí hắn còn có cảm giác thanh linh khí này đã trở thành một bộ phận thân thể của chính mình.

    Tu sĩ Trúc Cơ Kỳ Sở dĩ có thể phát huy toàn bộ uy lực của linh khí. chính là vì sử dụng Tiên Thiên chân hỏa trong cơ thể đánh hạ thần thức lạc ấn của mình lên trên linh khí.

    Có như vậy. chỉ với ý niệm đã có thể khống chế linh khí tiến hành công kích. Còn tu sĩ Luyện Khí Kỳ lại phải dựa vào không ngừng thi triển linh quyết để thần thức kết hợp cùng linh khí. tiếp theo Mới phát động công kích. Đó chỉ là trình độ thấp kém. Chỉ có thể phát huy được vài phần uy lực của linh khí.

    Mà giờ phút này, thần thức của Trương Hằng đã từng bước tiến vào bên trong linh khí, đi theo ngọn lửa màu bạc cùng nhau rèn luyện linh khí như vậy. cho đến khi làm cho thanh linh khí này hoàn toàn trở thành một bộ phận thân thể của Trương Hằng.

    Thời gian một ngày đêm rất nhanh trôi qua. Sáng sớm ngày hôm sau. rốt cục Trương Hằng hoàn toàn luyện hóa xong thanh linh khí này.

    Nếu tốc độ như vậy để cho các tu sĩ Trúc Cơ Kỳ khác biết, không biết sẽ có cảm tưởng như thế nào?

    Bình thường tu sĩ Trúc Cơ Kỳ dùng Tiên Thiên chân hỏa trong cơ thể để luyện hóa linh khí. muốn làm đến khi khí thần chân chính hợp nhất, không mất mười ngày nửa tháng thì không có khả năng làm được. Mà trong thời gian đó. còn cần phải có rất nhiều linh đan để bồ sung pháp lực.

    Tuy nhiên hiện nay Trương Hằng có được Hư Không Hỏa Diễm, hết thảy mọi chuyện đều trở nên đơn giản hơn nhiều.

    ở dưới khống chế thần thức của Trương Hằng, kiện linh khí trung phẩm này giống như người cá ở bên trong linh hoạt nhảy múa lên xuống, tốc độ của nó nhanh hơn gấp đôi có thừa so với trước kia, ở trong hư không lưu lại từng luồng từng luồng kiếm ảnh.
    Chỉ cần một Ý niệm, Nguyệt Thương ở trên không trung đã có thể làm ra các loại động tác có độ khó cao theo tưởng tượng của hắn, thậm chí còn linh hoạt hơn so với cánh tay của mình.
    Bất thình lình, linh khí Nguyệt Thương đột nhiên ngừng lại giữa hư không.
    Trong mắt Trương Hằng chợt lóe thần quang, phần đầu thương hình viên Nguyệt hóa thành một đạo hồ quang thanh lãnh, hung hăng chém về phía mấy đạo cấm chế bố trí bên ngoài gian phòng.
    “Xoạt xoạt!”
    Âm thanh như tấm da thuộc bị cắt xé vang lên. Mấy đạo cấm chế Trương Hằng bố trí trước đó bị phá tan chỉ trong chớp mắt.
    Trên mặt hơi lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, cường độ của mấy tầng cấm chế này hắn hiểu rất rõ. Cho dù để mặc cho đám tu sĩ Luyện Khí Kỳ trên Phương Vân Sơn kia cầm linh khí công kích, muốn phá vỡ nó cũng phái tốn một phen công sức mới có thể phá tan được.
    Linh khí Nguyệt Thương dưới khống chế của Trương Hằng đã đủ để chống lại cùng tu sĩ Trúc Cơ KỲ rồi.

    Điều này đồng nghĩa với giờ phút này, Trương Hằng đã có được thực lực đủ vượt cấp khiêu chiến. Trong số tu sĩ cùng giai, gần như không có ai có thể tạo thành uy hiếp với hắn.

    Dùng Ý niệm khống chế tiếp tục diễn luyện Nguyệt Thương ở trong phòng một hồi lâu. Trương Hằng mới ngừng lại.
    Lúc này, hắn không cần thu linh khí vào túi trữ vật, bởi vì pháp bảo và linh khí sau khi được luyện hóa đã trở thành một phần thân thể của tu sĩ.

    Chỉ thấy Trương Hằng khẽ hé miệng. Nguyệt Thương đang vần vũ trên không trung hơi khựng lại một chút, rồi trong nháy mắt liền biến thành một kiện linh khí cực nhỏ như hình con cá. đồng thời bay nhanh vào miệng Trương Hằng, cuối cùng tiến vào trong thân thể hắn.

    Ngay tại đan điền trong cơ thể Trương Hằng, một thanh linh khí nhỏ hình loan Nguyệt đang lơ lửng phía trên đoàn hào quang màu bạc. Với khống chế của Trương Hằng, từ trong quang đoàn màu bạc phần ra vô số hạt màu bạc nhỏ li ti. dưới trợ giúp của Luyện Hư Linh Khí, chậm rãi rót vào bên trong thanh linh khí.

    Thong thả thở ra một hơi, Trương Hằng tin tưởng rằng. dưới sự rèn luyện không ngừng của mình, phẩm chất của kiện linh khí này nhất định sẽ vượt hơn xa linh khí thượng phẩm.

    Dưới rèn luyện của Luyện Hư Linh Khí, bất kỳ một kiện pháp bảo hay linh khí gì. ở trong tay hắn đều có thể biến thành một thanh vũ khí có khả năng thăng cấp.
    Có thể nói, giờ phút này trong thân thể Trương Hằng đã ẩn chứa thiên địa Tinh túy vô cùng vô tận, tương đương với một cái kho báu tiềm lực di động, cũng không kém bao nhiều so với những thiên tài địa bảo.

    Nếu để cho một Luyện Đan Sư nào đó bắt Trương Hằng để luyện chế linh đan thì hiệu quả của nó có thể sẽ vượt qua sức tưởng tượng.

    Sau khi luyện hóa xong kiện linh khí, Trương Hằng bắt đầu khoanh chân ngồi trên bồ đoàn thong thả khôi phục Nguyên khí.

    Linh khí trong thiên địa rất nhanh tiến vào thân thể hắn. đầu tiên thông qua lỗ chân lông, tiếp theo sau xuyên thấu vào cơ thể, lại tiếp tục thấm qua xương cốt, cuối cùng tiến vào bên trong quang đoàn màu bạc trong cơ thể hắn.

    Trong quá trình này, linh khí thiên địa ở bên ngoài phát sinh biến hóa phức tạp. cuối cùng chuyển đổi thành Luyện Hư Linh Khí trong cơ thể Trương Hằng.

    Chỉ có điều thông qua phương pháp như vậy tuy rằng có thể khôi phục nguyên khí trong cơ thể Trương Hằng. nhưng cũng không thể thay đổi phẩm chất của bản thân linh khí trong cơ thể hắn.

    Muốn tăng lên linh khí cùng cường độ thân thể. nhất định phải thu được càng nhiều vật quý hiếm ẩn chứa tinh túy thiên địa. Chỉ có như vậy, thực lực của Trương Hằng mới có thể được gia tăng về chất.

    Cứ như vậy ngồi xếp bằng trong phòng một ngày một đêm, nguyên khí của Trương Hằng Mới hoàn toàn khôi phục. Hắn mở mắt ra, hai tròng mắt rực sáng, đầy tự tin. bước chân trầm ổn đi ra khỏi luyện công phòng.

    Đúng lúc này, hắn phát hiện ở ngoài cửa có một đạo linh lực dao động.
    Thần thức hơi đảo qua, trong tay Trương Hằng liền tiếp nhận hai tấm truyền âm phù.
    Xem theo đấu hiệu trên truyền âm phù này, chủ nhân của nó dường như đều là lần đầu tiên truyền âm phù cho mình.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Hidden Content TIỀU PHU CHẶT CỦI - DANH CHẤN GIANG HỒHidden Content
    TAM THÁNH TỀ TỤ - AN THIÊN HẠ
    TRẤN THỦ NON SÔNG - CHÉP HÓA RỒNG

  8. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    gaubongsd,
  9. #60
    Ngày tham gia
    Jul 2009
    Đang ở
    Hiệp Hội Tiều Phu
    Bài viết
    5,095
    Xu
    1

    Mặc định

    Chương 60: Thân phận!

    Nguồn: Vipvandan

    Hai tấm truyền âm phù, xem theo màu sắc và hình dạng, đều từ một loại giấy phù màu xanh chế tác mà thành.
    Nhưng hoa văn trên lá phù hơi có chút khác nhau, tuy rằng không có khắc đấu hiệu đặc biệt của chủ nhân nó. vẫn có thể thấy được hai tấm truyền âm phù này không phải xuất xứ từ tay một người.

    Hơn nữa, thuộc tính linh khí phụ gia trên tấm phù này cũng có khác biệt rất lớn.
    ở phía trên một trên truyền âm phù trong đó. Trương Hằng cảm giác được một sóng dao động linh lực quen thuộc, trên tấm phù này còn truyền đến một mùi thơm quen thuộc.

    Tâm niệm vừa chuyển Trương Hằng lộ vẻ mặt lạnh nhạt mở ra tấm truyền âm phù này. bên trong quả nhiên truyên đến thanh âm dịu dàng dễ nghe của Lạc Ngưng Tuyết:
    “Đường sư huynh! Lúc trước ra tay đích thực là ta không đúng, lúc này Ngưng Tuyết hướng sư huynh xin lỗi. Nếu có thể hòa giải, ngày mai buổi tối gặp lại ở bờ sông dưới chân Phương Vân Sơn. Giả như sư huynh thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt đối với Ngưng Tuyết, vậy cũng Chỉ có chở một năm sau gặp lại ở thí luyện động phủ.”

    Hơi dừng lại một chút rồi truyền đến một tiếng thở dài sâu kín:
    “Đường sư huynh! Trên đời này, mỗi người đều có bí mật của riêng mình, cũng có bất đắc dĩ của mình! Ngưng Tuyết đã biết, công tử ăn chơi Đường Phong lúc trước đã chết rồi. huynh chẳng qua là một người hoàn toàn mới mà thôi! Không quản huynh mang trong lòng mục đích gì, từ đáy lòng Ngưng Tuyết đều hy vọng giữa chúng ta có thể bình yên cùng tồn tại...”
    Trương Hằng hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng thiêu hủy tấm truyền âm phù này.
    Nếu không phải vì thực lực của mình mạnh mẽ ra ngoài Ý liệu của đối phương, nàng này còn có thể ăn nói khép nép. hướng về mình thỉnh cầu giải hòa như thế hay không?
    Hết thảy cái này đều là tác dụng của thực lực, chỉ cần thực lực của ngươi đủ mạnh, mặc kệ đúng sai. chung quy bên yếu sẽ đưa ra lời thỉnh cầu giải hòa.
    Tuy nhiên khiến Trương Hằng giật mình kinh ngạc là nàng ta không ngờ biết Đường Phong lúc trước đã không còn trên thế gian này nữa.

    Lúc trước Âu Dương lão tổ có thể nhìn ra điểm này là bởi vì đối phương tu vi cao cường và do sơ sẩy của chính Trương Hằng. Mà nàng này không ngờ cũng có thể thấy được điểm này. Chẳng lẽ bởi vì một loại thần thông nào đó của đối phương.

    Hơn nữa, trải qua thời gian dài kết hợp cùng thân thể như vậy, khí tức của Trương Hằng đã hoàn toàn dung nhập với khối thân thể này. Hiện tại Cho dù là trước mặt một tu sĩ Nguyên Anh KỲ, cũng không có khả năng từ trên người hắn nhìn ra sơ hở gì.
    Nếu Lạc Ngưng Tuyết muốn dùng điều này để uy hiếp Trương Hằng thì đúng là hoàn toàn sai rồi!
    Không nói đối phương căn bản tìm không ra một mảy may chứng cớ nào mà cho dù vạch trần sự thật chuyện này lại như thế nào? Sau lưng Trương Hằng có Âu Dương lão tổ làm chỗ dựa vững chắc, căn bản hắn không cần sợ hãi điểm này.

    Vì để cho Trương Hằng gia tăng vốn liếng bảo mệnh, ngay cả linh khí phòng ngự trung phẩm Âu Dương lão tổ đều có thể xuất ra cho hắn. thì sao có thể để cho Trương Hằng phải bị bất cứ uy hiếp gì ở trên Phương Vân Sơn.

    Hiện tại Trương Hằng thậm chí còn đang cân nhắc, có nên hay không báo cho biết Âu Dương lão tổ là Lạc nữ đã biết bí mật mình chiếm cứ khối thân thể của Đường Phong.

    Tin rằng sau khi Âu Dương lão tổ biết bí mật này bị lộ, tất nhiên sẽ này sinh ý muốn giết người bịt đầu mối với Lạc nữ. Kể từ đó. đúng là có thể tạo được tác dụng mượn đao giết người.

    Nhưng chủ ý này. Trương Hằng hơi trầm ngâm suy tư một hồi liền buông bỏ. Bởi vì nếu làm như vậy. một là, Âu Dương lão tổ có thể từ đó phỏng đoán ra sự thật bản thân mình che đấu thực lực.

    Ngoài ra, Tiên Vân Tông sau lưng Lạc Ngưng Tuyết, thực lực cường đại hơn nhiều so với Phong Hành Môn. Nghe nói ngay cả tu sĩ Kết Đan KỲ cũng không Chỉ có một vị.

    Trương Hằng đương nhiên sẽ không rời đi Phương Vân Sơn để “hẹn hò” cùng Lạc Ngưng Tuyết. Hơn nữa Âu Dương lão tổ đã ra lệnh cấm túc bắt mình bế quan tu luyện, không được rời Phương Vân Sơn, ngay cả Phong Hành Môn tốt nhất cũng không nên tùy tiện rời đi.

    chuyện nàng này tốt nhất là chờ đến thời điểm vào Huyết Sát động phủ hãy giải quyết. Hai đồng tử trong mắt Trương Hằng mơ hồ bắn ra một tia sát khí. Tiếp theo đó hắn mở ra tấm truyển âm phù kia.

    Truyền âm phù này chủ nhân lại là Ô Lăng.
    Thanh âm của Ô Lăng truyền đến:
    “Sau khi sư huynh chấm dứt bế quan, xin thông báo một tiếng, sư đệ ta gần đây có vài chỗ pháp thuật không giải thích được, hy vọng có thể cùng sư huynh tham thảo một chút.”
    Trương Hằng đương nhiên không tin đối phương muốn đến tham thảo pháp thuật, Ô Lăng này chỉ là làm việc kín đáo, không để lộ ra chút tin tức nào trong truyền âm phù.

    Cũng khó trách người này có thể tiềm ẩn ở Phong Hành Môn mười mấy năm mà không bị phát hiện, hơn nữa còn biết được bí mật của Huyết Sát động phủ.

    Đối với vị minh hữu tạm thời Ô Lăng này, Trương Hằng vẫn duy trì cảnh giác, quan hệ giữa hai bên cũng chỉ là lợi dụng nhau mà thôi.

    Cân nhắc một chút, Trương Hằng vẫn là quyết định tự mình đi tìm Ô Lăng. Hắn vô cùng quen thuộc khu vực nội môn trong Phong Hành Môn này, Ô Lăng lại là một đệ tử vừa Mới tiến vào nội môn như vậy, dĩ nhiên hắn rất dễ dàng tìm được.
    Rất nhanh, Trương Hằng tìm được nơi trú ngụ của Ô Lăng, ở trong một gian phòng độc lập mới sửa sang lại.
    Đệ tử nội môn của Phong Hành Môn, Trương Hằng gần như đều biết mặt, về phần trú ngụ ở đầu cũng đều biết rõ ràng, cho nên rất nhanh có thể xác định chỗ ở của Ô Lăng.
    Trương Hằng mới vừa đi tới cửa phòng, một thanh âm truyền tới tai hắn:
    - Đường sư huynh! Huynh đã đến rồi, sư đệ chờ đã lâu...
    Chủ nhân thanh âm này dĩ nhiên là Ô Lăng, đối phương sử dụng chính là thần thức truyền âm.
    Ô Lăng có thể sử dụng thần thức truyền âm, điều này cũng ra ngoài ý liệu của Trương Hằng.
    Mà càng thêm dáng sợ là, Ô Lăng dùng thần thức truyền âm cho hắn. Trương Hằng nhưng không có cảm nhận được tồn tại của thần thức đối phương.

    Nói cách khác, cường độ thần thức của người này đã vượt qua Trương Hằng.
    Trong lòng Trương Hằng đột nhiên nhảy dựng lên, thực lực của Ô Lăng rốt cuộc mạnh tới mức nào?
    Hơi tập trung tâm thần Trương Hằng mới cảm ứng được dao động thần thức nhè nhẹ trong không khí, xem ra cường độ thân thức của đối phương đích xác mạnh hơn mình một bậc.

    Trương Hằng yên lặng không nói gì tiêu sái bước vào phòng, rất nhanh nhìn thấy Ô Lăng ở trong phòng.
    Ô Lăng ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, trong ánh mắt lộ ra vẻ tươi cười ôn hòa, trong thần thái nhìn Trương Hằng dường như còn mang theo vài phần thiện ý.

    Trương Hằng mới vừa đi vào trong phòng, cửa phòng lập tức tự động đóng lại.
    - Ô sư đệ tìm ta, không phải là để cùng nhau tham thảo pháp thuật chứ?
    Trương Hằng không chút khách sáo ngồi xếp bằng trên mặt đất.
    - Tuy nhiên cường độ thần thức của sư đệ ngươi nhưng thật ra vượt qua tưởng tượng của ta, không ngờ có thể thi triển thuật thần thức truyền âm. hay là Ô sư đệ đã đạt tới cảnh Giới Trúc Cơ Kỳ...
    Trương Hằng liếc mắt nhìn người này một cái, hơi có thâm ý hỏi.
    Trong lòng Trương Hằng có phần hoài nghi, đối phương có phải hay không giống như mình, đoạt xá của một đệ tử Phong Hành Môn? Bằng không cũng không có khả năng có thần thức cường đại như vậy.

    Mà lần trước thời điểm mình bất ngờ tập kích hắn, xem theo phản ứng của người này, thực lực hẳn cũng chưa có đạt tới Trúc Cơ Kỳ.
    - Ta cùng không gạt sư huynh. tu vi thần thức của sư đệ gần đây lại tăng lên một bậc, đạt tới cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ.
    Tín nhiệm của Ô Lăng đối với Trương Hằng dường như không phải bình thường, tùy tiện để lộ ra bí mật của mình.
    Giờ phút này thần thức của Trương Hằng đã kém không xa so với tu sĩ Trúc Cở trung kỳ, nhưng hắn cũng không sợ đối phương có thể khám phá thành tựu trên phương diện thần thức của mình.

    Từ một lần trước gặp Âu Dương lão tổ. bị đối phương phát hiện cường độ thần thức của mình, sau đó Trương Hằng Mới hiểu được, là bởi vì mình không biết cách thu liễm thần thức. Nếu không, mặc dù tu vi của đối phương cao hơn mình mấy cấp. chỉ cần mình không vận dụng thần thức, đối phương cũng rất khó phát hiện thần thức của mình cao thấp.
    - Có ưu thế như vậy. khó trách Ô sư đệ ngươi có dã tâm với bảo vật trong động phủ đó như thế.
    Trương Hằng làm ra vẻ giật mình kinh hãi.
    Ô Lăng cười khổ nói:
    - Nếu là trước kia thì tốt quá không có gì để nói. đáng tiếc lần này...
    - Đáng tiếc lần này có rất nhiều người thực lực cao siêu từ bên ngoài xen vào Phương Vân Sơn khiến cho kế hoạch của ngươi thất bại. ta nói đúng không?
    Trương Hằng nói với vẻ mặt ung dung thoải mái.
    Ô Lăng trầm mặc một hồi lâu. trong mắt đột nhiên lóe sáng, có hơi tự tin nói:
    - Chuyến đi động phủ lần này. chúng ta nhất định có thể thành công. Hơn nữa thực lực của sư huynh cũng không yếu kém. hai chúng ta cùng nhau hợp tác, khẳng định là một kết hợp tốt nhất.
    Hai mắt Trương Hằng nhìn chằm chằm vào Ô Lăng, giọng điệu hơi tăng cao một ít:
    - Ta không rõ vì cái gì ngươi muốn lựa chọn hợp tác cùng ta. Toàn bộ Phương Vân Sơn trong hàng đệ tử Luyện Khí Kỳ. thực lực của ta cùng không phải là đứng đầu. Đầu cần phải dùng bí mật gì đó của động phủ để lôi kéo Đường mỗ.
    Ô Lăng lộ thần sắc phức tạp nhìn Trương Hằng, cuối cùng hít một hơi thật sâu, giọng điệu thành khản nói:
    - Trong toàn bộ Phương Vân Sơn này. người có thể cho ta tin tưởng Chỉ có huynh. Trước đây ta cũng đúng là lừa gạt huynh về Thần điện trong động phủ đó. Từ trên xuống dưới ba phái Phương Vân Sơn chưa từng có người đi vào. về phần bí mật đó, cùng chỉ là một ít tư liệu có liên quan tới tầng ngoài của động phủ mà thôi.

    Trương Hằng hơi sửng sốt một chút, Ô Lăng nói lời này khiến hắn có một điều không rõ ràng lắm. đối phương vì cái gì lại tin tưởng mình như vậy?
    - Phụ thân của huynh có phải tên là Đường Viễn Kiều hay không? Huynh còn có một muội muội, nàng tên Đường Nhã Thi? ở thời điểm huynh năm tuổi phụ thân của huynh tuân theo tổ mệnh đưa huynh đến Phương Vân Sơn...

    Ánh mắt Ô Lăng sáng ngời nhìn chằm chằm Trương Hằng.
    Ô Lăng nói ra thân thể có liên quan tới Trương Hằng như người trong nhà. ngay cả Nguyên nhân Trương Hằng đi vào Phương Vân Sơn cùng biết được rõ ràng từng chi tiết.
    Trương Hằng kinh ngạc nói:
    - Ngươi làm thế nào biết nhiều như vậy?
    Ô Lăng cười nói:
    - Thân phận của ta tạm thời không nên nói cho huynh biết, nhưng huynh phải nhớ kỳ. Ở toàn bộ Phương Vân Sơn, người huynh có thể tin tưởng cùng Chỉ có ta.
    Trương Hằng thầm than trong lòng, xem ra giữa Ô Lăng và nguyên chủ nhân khối thân thể của mình này đúng là có mối quan hệ nào đó không muốn người ta biết.
    - Nếu hợp tác cùng ta, như vậy ít ra ngươi cũng phải để lộ cho ta một chút tin tức chứ. giữa ngươi và Âu Dương lão tổ trong đó có ân oán như thế nào?
    Trương Hằng tò mò hỏi.
    Trương Hằng Sở dĩ hợp tác cùng Ô Lăng, Nguyên nhân chủ yếu vẫn là vì người này có ân oán cùng Âu Dương lão tổ. lợi dụng quan hệ đối địch giữa hai người này. hoặc giả có thể tìm được càng nhiều sơ hở trên người Âu Dương Thiên Đức.
    Ô Lăng thở dài một hơi:
    - Được rồi. thân phận của Âu Dương Thiên Đức này đích xác có chút phức tạp. Huynh đã muốn biết, ta cũng không giấu điếm, Tuy nhiên chuyện này còn có liên quan đến Độc Thiên Bảo trước đây...

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Hidden Content TIỀU PHU CHẶT CỦI - DANH CHẤN GIANG HỒHidden Content
    TAM THÁNH TỀ TỤ - AN THIÊN HẠ
    TRẤN THỦ NON SÔNG - CHÉP HÓA RỒNG

    ---QC---


  10. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    gaubongsd,

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status