Mở Quán Nét tại thế giới khác
Ông Chủ !! Bán game cho ta, ngay !
Nhân viên tiệm nét cần tuân thủ những luât sau đây:
1. Quy tắc trong tiệm, nhất định phải tuân thủ.
2. Tự nhận thức rằng mình là nhân viên.
3.Quét dọn phải sạch, không được còn bụi.
4. THu tiền nhất dinh6 phỉa chính xác.
Vi phạm luật lệ, sa thai, không bao giờ nhận lại.
Tiền lương: Bao ăn ở, sét đến việc sức an8 của nhân viên quá lớn nên tạm thời chưa phát lương.
Tiền thưởng:
Giặt giũ: 1 Linh Tinh.
Nấu ăn: thưởng theo trình độ ( Nghiêm cấm mang độc dược trá hình thức ăn lên. Vi phạm, sa thải, không bao giờ nhận lại )
-Công ch... ừm !!
Nhìn thấy ánh mắt nguy hiểm của Phương Khải. Bé con liền ý thức được gì đó. Nhớ lại luật thứ 2. Bé con liền vội vàng đội giọng:
-Bé gọi là Khương TIểu Nguyệt. xin ông chủ chiếu cố nhiều hơn sau nay.
Nàng lau mồ hôi trên trán lèm bèm:
- CÒn may công chúa ta đây nhanh trí. Ông chủ ác ôn, vừa vào đã gài.
CỨ như vậy, trong tiệm lại nhiều hơn 1 nhân viên là 1 con Loli hệ Husky phải ăn hành theo luật lệ của lão bản.
Phưng Khải nhẹ gật đầu, chỉ quày thu ngân nói:
-Binh thường không có việc gì ngươi ngồi đó thu tiền, dựa theo giá cả trên bảng đen mà thu. Nếu có sai sót...
-Sa thài, mãi mai ko nhận lại!
Khương Tiểu Nguyệt hừ lạnh, khinh thường nói:
-Nội dung đơn giản như thế, công ch..... ta đây nhớ hết rồi !
-Mặt khác trên lâu có 2 gian phòng ngủ, 1 hồi ngươi lên đó quét dọn. Nếu có khách hàng mới vào tiệm có gì không biết hỏi ta.
Khương Tiểu Nguyệt nghi ngờ nhìn xem bốn phía, trong đầu đều là dấu hỏi lèm bèm:
-Ài, tại sao trong thế giới loài người lại có cửa tiệm kỳ lạ như thế này.? Mắc như vậy vẫn có người chịu bỏ tiền ra xài. Hơn nữa, mấy chai nước đáng giá 3 Linh TInh đó ngon dữ vậy à ?
Nàng nghi ngờ mà nhìn xem khuôn mặt tràn dầy hạnh phúc của nhưng khách hàng đang uống nước ngot4 có ga.
Đơn giản là không thể tưởng tưỡng nổi.
Có Khương Tiêu Nguyệt trông tiệm, Phương Khải rốt cuộc có thể ra quán nét thuê những thợ mộc phụ cận sửa lại căn phòng ngủ.
TÒa nhà này chỉ có mội quán nét tầng trệt được hệ thống bảo hộ, là hàng chất lượng cao, còn tầng 2 vẩn là hàng bình thường.
Phương Khải có chút buồn bực hỏi hệ thống:
-Chúng ta không thể tạo ra Ký Túc Xá à ?
- Ký chủ quyền hạn quá thấp, không thể tạo.
-Đệch, lại quyền hạn !
Phương Khải buồn bực không thôi.
An Hổ Uy chẳng những là thống soái của quân đội Cửu Hoa, còn là thành chủ của thành Cửu Hoa. Vừa có binh quyền, vừa là chủ nhân của tòa thành là trung tâm kinh tế, võ lực này. Là người chơi hệ Nosux.
Nhưng ngay tại hôm qua, phó thống lĩnh Cung Hách dưới quyền chỉ huiy của hắn bị một cửa tiệm nhỏ sút ra ngoài, hơn thế nữa khách quý của hắn cũng bị sút nốt. Tin này nếu truyền đi, mặt mũi hắn giấu ở đâu ?
Ngoài cửa tiệm nét Khởi Nguyên, 1 trận âm thanh nặng nề mà đồng diệu vang lên.
1 người trung niên trán rộng mặt vuông, dáng người khá cao, khuôn mặt anh tuấn ngẩng đầu bước vào cửa.
Phía sau hắn là đại lượng quân tinh nhuệ CỬu Hoa Thành, người mang giáp bạc, khí tức cực kỳ mạnh mẽ theo sau.
Lượng lớn quân đội lập tức đem quán nét bao vây lại.
Phía sau hắn là Cung Hách.
Đây không phải là thành chủ Cưu Hoa à ?
Tu sĩ cảnh giới Thật Hồ Cảnh đỉnh phong
CÒn phía sau hắn là võ giả cảnh giới Đại Võ Tông.
Còn mang theo quân đội!
Làm sao bây giờ ? Ông chủ phen này toang rồi !
Khương TIểu Nguyệt vội vàng kéo ông chủ ra khỏi trạng thái cày game.
-Ổng chủ!
Phương Khải một mặt khó hiểu nhìn Khương Tiểu Nguyệt:
- Khách hàng mới
-Là Thành chủ mang theo quân đội đến phá tiệm!
Khương Tieu Nguyệt khó khăn nói
-QUả nhiên là do cửa hàng chặt chém ác quá. Chúng ta trốn thôi!
Phương PHải bình tĩnh nói:
-Sao phải trốn. Không phải là khách hàng mói à ?
Khương TIểu NGuyệt khó có thể tin mà nhìn ông chủ Phương
-Khách hàng.... mới? Ông chủ điên rồi!
Lúc này ông chủ Phương đã tiến đến trước mặt An Hổ Uy
-An Hổ Uy lạnh lùng đánh giá Phương KHải một chút
-Ngươi là ông chủ của tiệm này, gặp ta sao ko quỳ xuống ?
Phương Khải nhíu mày
-QUỳ? Tưởng khách hàng mới ra là người gây chuyện.
Ngay sau đó hắn liền nhìn sang CUng Hách đang đứng đằng sau AN Hổ Uy.
- Các ngươi hẳn là giống mấy người hôm qua. Tha thứ ta nói thẳng. gây chuyện ở tiệm của ta là ăn điện, vĩnh viễn không phục vụ nữa.
Khương TIểu Nguyệt hoàn toàn chết máy rồi. 1 đôi tay nhỏ che mặt để không phải thấy cảnh tiếp theo.
An Hổ Uy cười lạnh 1 tiếng, khua tay nói
- Mạnh miệng day961. Mang tiệm này đóng lại cho ta, mang ông chủ đi....
Nói còn chưa xong, hắn liền nhìn thấy 1 lão già tóc trắng nhìn về phía hắn
An Hổ Uy liền như chuột thấy mèo, toàn thận giật mình, trong đầu liền trống không
-Nap....Nạp....
Phúc lão mặt mũi tràn đầy khó chịu nói
-Đại Nhân đang bận, mấy người các ngươi cẩn thận chút .
An Hổ Uy mặt mũi tràn đầy kinh hoàng nói:
-Vâng, Rõ!
ĐÚng lúc này 1 âm thanh truyền tới
-Cha
Trong kinh hoàng An Hô Uy thấy được AN Thành
-An Thành con ta !
Hắn một mặt không hiểu nhìn xem An Thành
-Sao ngươi lại ở đây?
An THành móc ra mấy cục Linh TInh
-Chơi DIable 2 ! Ông chủ, lấy cho ông già của ta 1 bình Sprite.
Phuông Khải nhìn Phương TIểu Nguyệt chật lưỡi
_Đi lấy đi, tại cái tủ lạn bên kia
Khương TIểu NGuyệt hoàn toàn ngáo rồi. Cái tình hình này là sao?
-Vâng
An Hổ Huy cầm chai nước thủy tinh màu xanh hỏi:
- Cái này là cái quái gì ?
Au Đương Thừa giải thích:
-Bác An à, cái này là đặcsản của quán này. Ở bên ngoài không mua được
An Hổ Uy lạnh giọng quát lớn
-Loại đồ uống này vừa mới vừa lạ thì sao? Có thể so sánh được với rượ của Khách San Thanh Phong MInh Nguyệt không ?
Mấy thằng nhóc các ngươi đúng là khôn nhà dại chợ.Thế má dám giới thiệu loại thức uống này cho ta!
An Hổ Uy không kiên nhẫn nói
- Giữ lại mà uống đí!
Còn chưa đợi hắn nói xong. Bộ Xa liền nói:
-Bác An à, rượu của khách sạn THanh Phong Minh NGuyệt làm sao có thể so sánh được với loại nước này. Bác An có biết rằng Sprite là sử dụng nước là nước lấy từ dưới Đạ Tuyết Sơn, được thanh lọc bằng những tầng đá nham thạch của Hỏa Son, tan ra rồi hợp lại, tuần hoàn trăm năm mới hình thành nước lạnh của Hỏa Sơn Nham.
Âu DƯơng Thừa cũng nói:
-Còn mật hoa là mật hoa được bầy ong thu từ một loại hoa quý là hoa Băng Tâm có công dụng tĩnh tâm, an thần.
-Khi loại đồ uống này vào miệng, lập tức bọt khí không ngừng lan ra trong khoang miệng, thoải mái kích thích đến cực điểm, chính là sử dụng 1 loại pháp khi tiên tiến chuyên dùng để ép khí vào đồ uống.
Khuong TIểu Nguyệt trừng to mắt mà nhìn xem chai đồ uống mình vừa đưa cho An Hổ Uy
-Trên thế giới này thế mà còn có đồ uống thế này ?
Nghe xong , ánh mắt Nap Lan Hồng VŨ liền nhìn tới chai nước này
-Quán nét này thế mà cũng chú ý đến đồ uống như thế? Tốt tốt tốt, lấy cho 2 lão già chúng ta mội người một bình nếm thử.
An Hổ Uy một mặt kinh ngạc nhìn mặt mũi tràn đầy phấn khởi của 2 lão già liền phản ứng
-Ngay cả vương gia Nạp Lan đều muốn uống ? Vậ thì để ta thử trước loại này đồ uống để xem nó có xứng với lời đồn không.
Dứt lời, liền tu 1 hớp lớn.
Hàng triệt bọt khí nhảy nhót trong miệng hắn, một vị lạnh buốt mà chua ngọt không ngừng theo những bọt khí này kích thích vị giác của hắn. 1 cảnh cửa mới mở ra, 1 cảm giác kích thích thoải mái cùng khoái cảm xông thẳng lên não hắn.
Cùng lúc đó 1 luồng cảm giác mát lạnh từ cở của hắn chui xuống dạ dày.
An Hổ Uy bỗng nhiên mở 2 mắt.
Lão Phúc nhìn thấy phản ứng của hắn liền hỏi:
-Thế nào, chẳng lẽ mấy thằng nhóc này lại đòn?
An Hổ uy la lớn:
-Không phải, là quá ngon, ta chưa từng uống thứ thức uống nào ngon như thế này
-Ngon như vậy à
2 Lão già không kiệp chờ đợi liền từ chỗ ngồi đi lên nhận 2 chai đồ uống sau đó làm 1 hớp.
Một cảm giác thoải mái vô cùng kích thích thẳng vô khoang não của 2 người, 2 người cảm thấy như từng lỗ chân lông, không phải nói là tất cả lỗ chân lông đều mở ra
2 người đồng thời mở to mắt
Cái đồ uống này....
Quá ngon rồi.
Nap Lan Hồng Vũ cười to noi:
-Ha ha ha ha! Ngon. Không ngờ lão già ta lúc còn sống lại có thể uống loại đồ uống ngon thế này !
Phúc lão vừa uống vừa nhìn sang màn hình của nhóm An Thành nói
-MẤy thằng nhóc các ngươi cũng chơi Diablo 2 à ?
AN Thành dường như cũng ý thức được 2 lão già nầy thân phận phức tạp, lúng túng trả lời:
- Vâng ạ. Chúng ta chơi không tốt lắm, xin 2 vị chớ trách.
Nap Lan Hồng Vũ 1 bàn tay đập vào sau lưng An Thành
-Ta thấy rrat61 tốt mà,! Mấy nhóc, tổ đội không ?
AN Thành mắt liền sán lên
-Có ạ. ĐÚng lúc chúng ta thiếu cận chiến, 2 ngài là chơi chiến sị à?
Nạp Lan Hồng Vũ nói:
Tốt, ta mở cổng kết nối, các ngươi liền vào đi.
AN Hổ Uy trợn mắt hốc mồm nhìn con mình và Nạp Lan Hồng vũ liền chỉ chỉ minh
-Ta nữa
Nạp Lan Hồng Vũ liếc nhìn hắn, môt mặt ghet bỏ nói:
-Ngươi ngay cả game còn chưa mua , tổ đội = niềm tin à. Tự chơi đi
An Hổ Uy khóc không ra nước mắt nhìn nhóm của con mình và Nạp Lan Hồng Vũ thầm nghĩ
Mình vây mà còn không bằng mấy thằng nhóc này? Hắn vội vàng hô lên
-Ông Chủ, bán game cho ta, ngay!
Khương TIểu Nguyệt lúc này cũng khóc không ra nước mắt nói:
-Ta đây rốt cục là đang làm cho cái cửa hàng gì thế này ?]
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile