Tớ thề là cậu éo bao giờ biết thế nào là yêu nếu bạn cứ "thật sự muốn biết" !
Theo tớ phương hướng giải quết là:
Đầu tiên bạn tìm cách để mình bị ngu sau đó yêu là có thể.
Bởi vì, yêu là thứ thuộc về trái tim còn cái "thật sự muốn biết" thuộc về tâm trí.
"Hỏi thế gian tình là chi ???.." cơ bản là không thể trả lời. Nó giống như hỏi 1 KG nước dài bao nhiêu KM vậy ??
Dù tât cả những người đã kinh nghiệm yêu hội họp cũng không cách nào tìm ra hướng dẫn có hiệu quả thực cho bạn hay bất kì ai.
Không tin bạn cứ đọc và tìm hiểu mãi đi cũng không biết yêu đâu !
Điều này giống như người ta cứ học và phân tích mãi về thơ Lý Bạch. Dù luận văn nghìn trang cũng không thể hiểu hết ý nghĩa. Trong khi cách để hiểu Lý Bạch đơn giản là xách rượu ra bờ sông và ngắm trăng.
Hay tìm hiểu về một con người (để cảm thấy tình yêu từ người đó) chẳng hạn. Tất cả nào là anh (cô) ấy bao nhiêu tuổi, làm nghề gì, ở đâu ...vân ... vân ... đều không thể yêu được, làm thế chỉ tìm vợ - chồng là có thể thôi.
Cách của yêu là nhìn vào mắt họ, bắt tay họ, ôm lấy họ, im lặng cùng nhau ... vv... có vậy thôi, không cần điều tra gì hết.
Nói dễ thì dễ bât ngờ, nhưng cũng khó vì cần có nhạy cảm. Và bị ngu cũng là cách tốt và dễ để trở nên nhạy cảm hơn chut it.
hắc hắc...
Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)