Truyện: Vương Mệnh
người luận: Nhạt Phai
Án văn hào hùng của box
__________o O o__________
Truyện đầu tiên tôi muốn mở đầu cho mục này là Vương Mệnh, Giang Hoài Ngọc có lẽ là người kì lạ nhất trong số chúng tôi, tôi không biết anh bao nhiêu tuổi, đến từ đâu: thiên đàng hay địa ngục? chỉ biết anh là một người đáng tôn trọng.
Tôi thực sự chưa đọc hết tác phẩm Vương Mệnh nhưng chỉ cần ai đó đọc vài chương của anh cũng thấy sự trau chuốt trong lời văn cũng như tâm huyết mà anh đã bỏ vào. Lúc tôi viết bài luận này truyện của anh đã ra đến 266 chương, và vẫn đều tay như những ngày đầu, mấy ai làm được chuyện đó. Anh chưa một lần báo danh để nhận lương, chưa từng nói những lời thừa trong những mục khác, cái anh quan tâm chính là tác phẩm của mình đã thực sự tốt hay chưa, độc giả cảm thấy như thế nào. Có lẽ anh hơi lạnh lùng, ít nói và thích nghiên cứu, tôi thích điều đó.
Có lần tôi vào box của anh, thấy mấy độc giả bàn luận nhau về bài toán mà ông lão nào đó đã đưa cho Giang Phong (nhân vật chính), có mấy người thậm chí còn chưa hiểu cái đề đó. Tính tôi tò mò, thế là mở truyện Vương Mệnh ra mà đọc. Bài toán đó, anh đưa vào khéo léo vô cùng làm cho người ta mê lạc, tôi có đăng bài giải trong đó, nhưng giờ nghĩ lại có khi không đăng làm cho độc giả tò mò mãi biết đâu lại hay hơn. Tôi thầm tủi vì truyện của mình chưa từng được bàn luận sôi nổi như vậy. Cũng đúng, vì tôi chưa nỗ lực như anh, cũng vì tôi đam mê nhiều thứ mà không chuyên sâu.
Giang Hoài Ngọc viết những chủ đề liên quan đến lịch sử và quân sự rất chắc tay, bút lực dồi dào có lẽ sau này anh trở thành một Huỳnh Dị của Việt Nam và tôi chờ đợi ngày đó.
Hãy bước vào thế giới của Vương Mệnh và khám phá!
Thân.
__________o O o__________