TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 9 Đầu tiênĐầu tiên 1234 ... CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 43

Chủ đề: Một thoáng bâng khuâng

  1. #6
    ThanChet Đang Ngoại tuyến Nhân Quả Chưởng Khống Giả
    Nhân Giả Ám Đế
    Thông Ngữ xảo thủ
    Ngày tham gia
    Nov 2013
    Đang ở
    Nghịch Thiên Cải Mệnh
    Bài viết
    7,952
    Xu
    1,000

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi oanhle987 Xem bài viết
    thơ ngắn ak ta, thấy k hay lắm
    Nghi ngờ đây là clone mới lập spam cho đủ 5 bài, mấy mod tính sao thì tính
    ---QC---
    Nhân Quả Quy Tắc Tối Cao Hidden Content Chưởng Khống Giả
    ๑๑۩۞۩๑๑Già Thiên Thánh Địa๑๑۩۞۩๑๑
    Quần Thư Hội
    Đến bên anh thôi một lần cuối...
    Để máu tươi không che lấp nụ cười...
    Dẫu có ngàn năm làm bùn thối...
    Nguyện kiếp này ôm ấp... cánh hoa tươi.


  2. #7
    Ngày tham gia
    May 2013
    Bài viết
    3,157
    Xu
    100

    Mặc định

    Này nhà lớn lầu vàng son
    Này lợi danh, chức quyền cao sang
    có nghĩa gì đâu ...sao chắc bền lâu
    như nước trôi qua cầu


    ''Nấu nướng về nhà mày nấu đi, bày biện ăn uống dọn dẹp muốn chết luôn....''

    Chuyện là vầy: Dì Út nói Hiệp ngày mai con vô nhà ngoại đổ bánh kẹp cho tụi nhỏ với ông ngoại ăn. Cũng có lý vì bánh không ngon(ít nhất là trong mắt tôi) nhưng dì muốn đám nhỏ thân thiết với nhau hơn. Và tôi, người đang bực mình là anh hai lớn nhất. Bé Đoan con mợ là con gái nhưng mợ dạy nó được cái gì? Mỗi lần dạy nó 1 thứ thì y như rằng nó tố khổ về mẹ nó 1 lần.
    Thật ra sở thích nấu và ăn của Hiệp giống nhau mà hỏng giống nhau, nôm na là có thể ăn hoa loa, đi lùng các món lạ ở khắp nơi nhưng tuyệt đối vui vẻ nấu nướng bất kỳ món gì miễn người thân thích ăn.

    Con người của mợ đáng thương hơn là đáng ghét, do tôi từ bé không sống cùng thế giới, cuộc sống nên tôi cảm nhận được cả hai vốn... khác nhau.

    Thằng An về VN chơi, thời gian ở nhà tôi và nhà ngoại sàn sàn nhau có nghĩa là khoảng 15 ngày cho mỗi nhà. Ở với anh 2 thì thoải mái ăn, uống làm bất kỳ điều gì miễn là cảm thấy vui. Mọi ngày như một ngày, còn với mợ...

    Vào nhà ngoại chơi với thằng nhỏ nhìn mợ lo lắng ăn uống cho mấy đứa con mà bỏ bê thằng nhỏ, thậm chí bất công trong việc phân thức ăn, thật sự tôi không biết nói gì.
    Thằng An có tấm lòng thương người, vị tha nhưng không có nghĩa là nó được sinh ra để người ta ăn hiếp, chà đạp.

    Vấn đề ở đây: Út có đối xử tốt với mợ không? UMM mỗi khi Út về mợ dặn mua nước hoa, quần áo, giày. Út toàn mua đồ xịn cho thậm chí cháu trai này chưa từng có phần, nói ra điều đó không có nghĩa là người đang bực bội này so sánh mấy cái vớ vẩn đó mà chỉ muốn nói rõ... mợ quá tệ, suy nghĩ, cách hành xử với nhau chưa từng xem những người bên cạnh là người thân.
    Đồ giặt bằng máy, chỉ lấy ra phơi lúc thằng An đi vẫn cho mợ 300$, đi shop mợ rù rì út đủ thứ, chỉ chuyện mua trang sức nhìn cũng chóng mặt. Bên kia mấy dì xài nữ trang 1 thời gian... thì bỏ, Út hay....gom về cho mợ nhưng mợ có bao giờ nghĩ tới điều đó không? tấm lòng của người ta trong mắt mợ như thế nào? Người dưng thôi mà có phải không?

    Có lần tự dưng Út khiêng về cái lò viba, tôi hỏi vì đã có 1 lò nướng mua ở siêu thị, 1 máy chiên, 1 lò nướng của ng thân tặng rồi, thì nhận dc câu trả lời:
    ''Thấy nửa đêm con hay lò mò nấu nướng, ăn uống kiểu con ung thư chết luôn, đồ ăn phải rả đông...''
    Mấy ngày sau Út nướng bánh cho ông ngoại ăn, mợ mượn chuyện hâm bánh ''mượn'' máy. Bả cũng biết chắc chắn Út sẽ tặng.

    Út nói:
    ''Để Út mua máy khác cho, không được giận...''
    ''Con không cần, thực sự không cần''
    Có cần không? nhưng nhìn út tốn kém đủ thứ có nỡ không? Trở lại vấn đề, với thói quen sinh hoạt trong ngoại, nhà ngoại có tiện xài lò viba không? Tất cả cũng vì 1 chữ tham. Mà thiệt tình trong nhà ngoại không có ai tham, lọt xọt 1 người...

    Bà ngoại có thói quen 5h sáng dậy pha trà, cafe uống và nấu nước đổ vào bình thủy, nước từ bình thủy thì đổ sang các chai lớn. Thói quen nấu nước có từ mấy chục năm trước. Hôm nọ út đi siêu thị mua cái bình nấu= điện. Út có hỏi nhưng bà ngoại không thèm. Cái bình của thằng cháu bị sút cái nắp nên út mua cái khác, kết quả có người... mượn xài thử.
    Thật không hiểu trong đầu mợ nghĩ cái gì. Có mấy trăm nghìn có đáng để lập mưu không.

    ...
    - Bánh kem út mua cho em, anh Hiệp ăn không? (cái bánh nhỏ xíu nhân kem vs đường cứng ngoài ra không có gì)
    - Ba mua cho em chai nước hoa, em cho anh Hiệp nè. (loại mấy chục nghìn đồ chơi con nít, hàng fake thuộc dòng princess lại là mùi nữ nhưng thấy con nhỏ dạo này tâm tính thay đổi cũng vui vui)

    Nhưng nhìn mẹ nó... thấy sợ quá.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi meokeu, ngày 10-10-2014 lúc 13:04.
    Hidden Content Gửi bởi Con Chuột Hidden Content
    Anh mòe tìm chuột làm gì Hidden Content
    Hidden Content Gửi bởi CCCXXXIII Hidden Content
    Để ăn thịt Hidden Content

  3. #8
    Ngày tham gia
    May 2013
    Bài viết
    3,157
    Xu
    100

    Mặc định

    Về nơi đâu những mộng mơ, về nơi đâu hỡi niềm vui,
    còn lại mình tôi đang đứng giữa trời, hay là tôi đã về đâu.

    Về nơi đâu cánh diều kia, về nơi đâu hỡi tuổi thần tiên,
    còn lại mình tôi đang đứng giữa trời, hay là tôi đã về đâu, tôi về đâu?


    Công việc hàng ngày ở phòng khám, ở cái xứ quê hẻo lánh này cũng khá nhàn. Hàng ngày tôi có thể ''nghe'' thế giới xung quanh qua lời kể của những người ở phòng khám nhỏ xíu lạc hậu này. Những người đó thật dễ thương.

    Hàng ngày phải đối mặt với... đủ các thể loại bệnh, nói thật 1 câu oải thiệt. Nhưng nếu ta xem họ như người thân nhất của mình thì sẽ khác. Là con người, ai cũng phải có lúc đối mặt với bệnh tật. Hỏng có ai muốn mình mắc bệnh cả.

    Nơi tôi làm (à phải nói rõ là làm thuê kiêm chức không hợp đồng, không bảo hiểm cũng không có chế độ nhân đạo nào, mà sự ràng buộc này đến từ một người...) bạn có thể bắt gặp một ông chồng tuổi khoảng 60-70 chở vợ đi điều trị đều đặn hàng ngày không ngại nắng mưa, thời gian cực kỳ chính xác. Lắm lúc tôi cũng ngạc nhiên. Một chút xíu thôi, tự hỏi bản thân, khi về già mình sẽ tốt với cô ấy như vậy chứ?

    Cũng có thể là một người con làm việc lao động nặng, hàng ngày đẩy xe đưa cha/mẹ đến.

    Đó là tình thân sao?

    ...
    - Sao con hỏng lấy thùng nước tưới cho nó nhanh?

    (Một người khách thấy cầm bình xịt tưới cây mai, cứ đi vặn vòi nước châm vào bình tốn thời gian bả hỏi.)

    - Xài thùng lớn tưới nó ''đau''. Tưới cây là công việc, tại sao không biến công việc thành một sự giải trí mang tính tự nguyện.

    (Thực ra thì tôi cố tình nói xạo, lúc đó không biết làm gì hơn, cố tình kiếm chuyện để bản thân mệt nhọc khỏi suy nghĩ, không hề biết rằng họ đang chú ý)

    Bà dì đó cười, có vẻ phát hiện một sự kiện lạ, một con người kỳ lạ. Lúc đó sao, tôi có thể giải thích rằng, theo một phát hiện khoa học của những năm 90 thì cây cỏ đọc được suy nghĩ của con người, chúng cũng có cảm xúc nhưng nói những điều đó làm gì? Lại dc hỏi, chỉ có thể trả lời bằng câu chuyện cây mai không nở hoa trong 100 câu chuyện thiền của Nhật. Câu chuyện cây dừa báo ân.

    - Mà thực ra thì... cây mai này ông ngoại con trồng.

    Khi biết câu trả lời, ánh mắt dì ngạc nhiên giống như...hôm trước.

    ...

    Hàng ngày bạn có thể bắt gặp một người khách quê thiệt thà, cũng có thể là một người bủn xỉn tiết kiệm từng đồng hay đưa ra các vấn đề lắt léo, càng có thể là một người kỳ lạ khó phục vụ nhưng với góc độ là một nhân viên y tế bắt buộc bạn phải đối xử với tất cả mọi người như nhau. Không cần nói tới mớ khái niệm rờm rà đó, chỉ cần là con người có lương tri cũng phải hiểu làm nghề thầy thuốc bắt buộc phải có tấm lòng bao dung cho dù người bệnh là ai, nhân cách như thế nào.

    Tôi ghét nhất cái gì? ghét rất nhiều, tóm lại những thứ không nhắc tới là ghét hết.

    (ở quê người ta hay hỏi nhiều thứ không nên hỏi)

    Nếu bỏ qua được những phiền muộn đó, bạn sẽ cảm thấy công việc này hết sức thú vị.

    Mệt thật, nhưng rất vui vì cảm nhận được sự vui vẻ, hạnh phúc, nụ cười tận đáy lòng của người bệnh đối với mình, thứ này rất hiếm hoi xuất hiện trong cuộc sống thường ngày.

    Làm ở phòng khám không có chuyện sáng 7h dậy ăn sáng, 7h20 cafe 8h30 làm việc đâu. Phải dậy từ 5h30 mở cửa, sắp xếp dụng cụ 5h45 làm việc đến....5h chiều mới được nghỉ. Hàng ngày phải đối mặt với vô số áp lực, câu hỏi liên quan các vấn đề về bệnh án của người bệnh, vừa phải giúp, xử lý các công việc của một trợ lý đúng nghĩa (nhưng chưa được đào tạo chính quy) có vẻ quá tầm tay, làm người đang viết bài này có cảm giác hụt hơi.

    Một ông già kia muốn cháu mình trở thành một thầy thuốc, nhưng... người cháu nọ biết bản thân mình không thể bước theo con đường này, vì sao??? Vì hắn biết nếu theo nghề chắc chắn hắn sẽ làm một... thầy thuốc lưu manh.

    Cho tới lúc trước khi mất ông ta cũng lo lắng, sợ đứa cháu nọ không có tương lai, ông ta không hề biết rằng trong lòng hắn ấp ủ một kế hoạch lớn, rất tiếc ông ấy không thể nhìn thấy được ngày đó.


    ...

    - Dì thấy con đứng ở bên kia cả buổi.
    (Bà khách hôm trước cho mượn xe lăn, cho mượn dù đưa mẹ chồng bà ấy ra tới chỗ đậu xe nên ng ta có ấn tượng tốt, thực sự đó là công việc phải làm)
    - À, con chùi đống đồ của ông ngoại trước kia hay xài.
    - Suốt ngày ở phòng khám chơi với mấy ông già, bà già không vậy... có bạn gái chưa?
    - Dì đoán coi.

    (Người ta hỏi chơi thôi, ai mà để ý tới một người giúp việc suốt ngày thẩn thờ như tui, thế gian này hết truyện cổ tích rồi)

    ...

    Cầm bịt vải khô, bánh tráng muối mới mua trên tay. ''Bà bóng'' vừa mới thấy lôi cổ cầm tay nói:
    - Lâu ngày không gặp đẹp trai dễ sợ. Có bồ chưa, chưa có phải không, lo kiếm bạn gái đi kiếm không được để anh làm mai cho, dân ở quê người ta hiền lắm, gái quê vừa hiền vừa giỏi làm ăn, nhà có đất có ruộng...
    ( Bả nói một nùi, vừa ăn vải vừa gạt ăn bánh tránh, nghi ngờ đó là... lời nói xạo)

    - Con nói cho dì Dung nghe, nó lớn rồi kiếm con dâu cho nó đi để nó còn lo tập làm ăn nữa...
    ( Bả vừa nhai vừa tranh thủ nói)

    - Đẹp lắm mày ơi, con người ta vừa hiền lành vừa đẹp, thợ may, nhà có đất có của.
    ( Tới đây thắc mắc, cái nhìn của bà với đàn ông tụi tui đâu có... giống nhau)

    ...

    - Em dự định...
    ( Kể về 2 đứa ''bạn'' cũng ở sin mời qua chơi, lúc đó cũng định vừa qua chơi vừa khảo sát. Bà bóng cũng ở sin, có thêm ''thổ địa'' an tâm hơn 2 đứa kia có lẽ k giúp dc nhiều.)

    - Giờ lo xong vụ ông ngoại cưng trước đi, em nói cái gì anh làm cái đó được chứ chuyện mua bán này anh không có rành.







    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi meokeu, ngày 20-11-2014 lúc 03:16.
    Hidden Content Gửi bởi Con Chuột Hidden Content
    Anh mòe tìm chuột làm gì Hidden Content
    Hidden Content Gửi bởi CCCXXXIII Hidden Content
    Để ăn thịt Hidden Content

  4. #9
    Ngày tham gia
    May 2013
    Bài viết
    3,157
    Xu
    100

    Mặc định

    Người ơi, làm người ở trên đời.
    Nhớ công người sinh dưỡng. Đó mới là hiền nhân.
    Vì đâu, anh nên người tài ba.
    Hãy nhớ công sinh thành. Vì ai, mà có ta?


    Cô gái đó thật đẹp, chân dài ít nhất 1m, đôi chân mảnh khảnh. Dáng người cân đối, nói chung là chuẩn người mẫu hạng A. Tôi không biết nhìn đồ hiệu lại là đồ nữ nhưng có cảm giác... cô ấy và tôi là người của 2 thế giới khác nhau. Giống như người ta đến từ... thiên đàng còn mình chỉ là kẻ phàm phu tục tử mãi lo 4 chữ ''cơm áo gạo tiền'' vậy.
    Ông trời chỉ định số tôi là số mất việc sao? Huhu có cái việc để làm cũng không yên.

    ''Con thấy con dì dc không?''
    -À, giờ ít người có hiếu vậy lắm.
    ''Dì không hỏi cái đó, dì hỏi thấy con gái dì sao?''
    - Lịch sự, chu đáo.
    ''Vậy thôi đó hả?''
    - Chứ dì muốn con trả lời làm sao?!
    ...

    Bà dì có ý tốt, nhưng hóa ra thành... hãm hại nhau. Chẳng lẽ lại đi nói với dì, dì ơi tiền lương của ''nhân viên tạm thời'' như con mỗi ngày không đủ khao con dì ăn 2 cái bánh tây. Có cần đùa với một kẻ xui xẻo, lận đận đủ điều như con vậy không dì? Kìm nén rất nhiều định hỏi dì: con gái dì có thích một người rửa mặt quên chải tóc, còn đôi khi quên cạo râu không? ngáp không che miệng, mang giày không mang vớ, chùi bàn bằng ruột bánh mì, lười biếng, mê chơi không mê làm, không có ý chí tiến thủ không?

    Thứ mà dì thấy chỉ là... đốt cháy những gì còn sót lại của kỷ niệm. Hụt hẫng, buồn bã, cô đơn... Nói không tiếc nuối là nói xạo, mấy ai đứng trước sinh tử ly biệt mà có thể vững lòng? Con làm không phải để người ta khen, cũng chỉ để vong linh của ông ngoại được an ủi, cho dù... mãi mãi kẻ dối trá này không có đi chung họ con đường.

    Dì ơi, rất nhiều người phụ nữ đi qua cuộc đời con cũng chỉ vì con không đủ điều kiện như người ta mong muốn. Nỗi đau rất khó khăn để tự nó lành, con không muốn ngày tháng buồn tẻ kế tiếp lại nhớ thêm...một người. Xin hãy. để con yên.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Hidden Content Gửi bởi Con Chuột Hidden Content
    Anh mòe tìm chuột làm gì Hidden Content
    Hidden Content Gửi bởi CCCXXXIII Hidden Content
    Để ăn thịt Hidden Content

  5. #10
    Ngày tham gia
    May 2013
    Bài viết
    3,157
    Xu
    100

    Mặc định



    - Bữa nay đám giỗ má anh, Hiệp rảnh qua chơi.
    Tự nói trong bụng, bao lâu rồi há, cũng non hơn nửa năm rồi mới gặp lại.
    - Anh về lo phụ mấy chị, lát nhớ qua chơi nghen ông nội, kêu mày muốn chết luôn.
    (Tui thề, anh ta cố ý không cho tui từ chối, trả lời.)
    - Ngủ kỹ thấy sợ luôn.
    (có người nói tui). Thực sự sáng dậy rất sớm, hơi bận rộn 1 chút.
    - Mẹ úm dữ quá mà, chừng nào mới cho chị ăn... đám cưới đây Hiệp?
    (Bà chị giang hồ chị họ anh Đ ghẹo)
    - Con quỷ ghẹo thằng nhỏ hoài...
    (T nói đỡ, T hỏi thăm cv, cs của người đang nhiều chuyện này. Cô ta bằng tuổi tôi. Giải thích tóm gọn thế này: có chồng và có con rồi, hết. Hoho).

    Trong bụng nghĩ nhà ảnh cách nhà mình có mấy căn không cần lấy xe, có 2 lý do vì: lấy xe lát gái nhờ chở mắc công đưa đi. Bọn bợm tăng 2 chắc chắn lôi đi chỗ khác, say xỉn chạy xe không an toàn.

    Bọn bợm tới trước tôi cả buổi, định hỏi cậu Dũng, cậu Long mua gì để... tính nhưng hỏi thì có vẻ tính toán nhỏ nhặt quá. Kệ nó tới rồi tính... nhìn sơ địa hình nt cho Tâm mập chở bia vô dùm sẵn có cớ để nói.

    Nhà anh Đ có 4 chị em, 1 mình anh Đ là con trai(kế chót), nhỏ T chót.

    Anh Đ có hoàn cảnh, cuộc sống rất... mệt. Do gia đình thuộc diện nghèo nên mấy chị em phải giúp gia đình kiếm tiền từ lúc nhỏ nên không được ăn học tới nơi tới chốn như người ta, đi làm cũng chỉ là làm thuê, làm mướn. Tôi thích anh ta ở chỗ lúc nào cũng lạc quan, hài lòng với cuộc sống hiện tại.

    Ừ, nhà ảnh mấy chị làm chả cuốn thiệt ngon, chị kêu Hiệp thích thì... đem về đi dưới bếp còn nhiều lắm. Tôi trả lời: nếu chị nói nhỏ nhỏ lát em xách về chứ la lớn ai cũng biết kỳ thấy mồ.
    (cả nhà cười, trong bữa tiệc có mấy người giàu thiệt giàu ở gần)
    Để ý thấy chị thứ 3 đó thiệt nhiệt tình, thì ra bả sợ tui kể chuyện thấy bữa đó.

    Chuyện là vầy: có kẻ lo chuyện bao đồng, ông già của thằng bạn làm bảo vệ 1 doanh nghiệp phá sản, ổng mất việc. Tình cờ cafe với ku kia nghe ông già than...
    Hỏi mấy ông cậu chơi chung, tới một ông, ông này làm đại lý bia (heineken lậu). Ổng nói. Club(***) gần nhà đang tuyển bảo vệ mày nói cậu 6 mày xin giùm ổng đi, ông Thành là bạn ổng, nói 1 tiếng là xong chứ gì.
    Hoàn cảnh của ông chú kia hơi rắc rối, ổng 54 55 rồi, không trình độ, không dc đào tạo chuyên môn nên không chạy cửa sau là không thể xin dc job ngon. Lương chỗ cũ có 2tr5, còn bên này giờ làm ít hơn, chế độ tốt hơn mà lương thử việc từ 4tr.
    ''Đi nhậu không Hiệp?'' Nghĩ sao vậy trời, đang nhờ ng ta hỏi giùm, không lẽ trả lời không.

    - Ừ, đâu lát con qua.

    - Quán của anh Quyền mày đó...

    Trời ơi, quán của ông nội đó là quán bia ôm mà, lúc mới dọn vô đó ở với(bà bồ) ổng ''mời'' các kiểu nhưng lười.

    Tui im lặng một lúc lâu, có lẽ ổng cảm thấy tui e ngại nên ổng giải thích 1 lèo. Thực sự tui không phải thiện nam tín nữ gì nhưng trong lòng biết có nhiều việc không nên làm.

    Chuyến đi đó có thêm ông... cậu họ nữa. Trời ạ. Mấy lần sau gặp con trai ổng trong lòng cảm giác thiệt là kỳ lạ.

    (dc gái khen đẹp trai, lịch lãm nhoa, ráng chịu đựng, cay đắng nhoa) Lúc anh Quyền sắp về thì chị 3 tới. Giải thích thêm ở đây: anh Quyền theo thứ tự là con lớn nhất, là con riêng của dì.

    Chị ấy gặp 2 ông dê kia ánh mắt có vẻ bình thường nhưng đụng mặt tôi, chị... e ngại. Lúc đó không hiểu lắm ánh mắt lo lắng, hơi e dè của chị. Từ từ chị kể, giống như giải thích với tôi hơn...
    Thì ra là bệnh làm không nổi, thiếu nợ, con nhỏ bệnh không có tiền đi bv phải mượn tiền lãi cao đóng không nổi. Ông nội Quyền kêu vô phụ. Công việc ở quán ôm thì là vậy đó. Hoho.
    Tội nghiệp nhất là một người người đó là người đang kể câu chuyện này. Vì 2 ông kia, và cả tôi đều gửi tiền tip rồi lúc chị xuất hiện 2 tên thanh niên già + 1 thanh niên trẻ bối rối. Để ý thấy cậu T có vẻ thích chị. Gọi cậu ra gốc cây ''tâm sự''

    - Con thấy chị ấy cũng tội, cậu đưa giùm... không dc nói con đưa.
    - Hiệp nói vậy là sao. Cậu cho cũng được con cất tiền đi.
    - Con biết cậu là đàn ông tốt, nhưng ráng giúp giùm con đi... ''nài nỉ đưa tiền'' thực ra cha nội này keo kiệt, mê gái thấy mồ, cả buổi cứ soi ngực bà kia.

    Anh Quyền về tặng bia, đồ ăn từ chối k dc phải ở lại chơi một lát. Nó gặp mình nó vui, nhưng mình trong bụng có vui gì đâu.
    ---

    Ông bảo vệ mời đi uống cafe, ổng cám ơn vụ xin việc ở làng nướng. Lúc đầu định đẩy ổng vô bar cho làm chung ông anh chơi chung(vì làm mảng đó ăn tiền boa sướng) nhưng ông kia nói quán bar phức tạp nguy hiểm cho ổng qua làng nướng nhàn hơn(ổng nói cũng đúng, 1 đám 8 đứa hết 7 đứa đập đá, đứa đang kể rất muốn đập... đầu 7 đứa còn lại). Cậu T xin anh ruột ông Thành... xong. Đường nào cũng về la mã. Tôi trả lời thế này: cafe lúc khác cũng dc nhưng cậu có thể... hát karaoke sau 11h sáng không? giờ đó nhiều khi con chưa ngủ dậy, con chịu không nổi.
    (cafe chùa thích nha, nhưng sợ cái ánh mắt, muốn đê tiện có đê tiện của ổng lắm)

    ...

    Hoho, đi chơi lát về kể tiếp, mới tập 1, còn 2 tập nữa :3

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Hidden Content Gửi bởi Con Chuột Hidden Content
    Anh mòe tìm chuột làm gì Hidden Content
    Hidden Content Gửi bởi CCCXXXIII Hidden Content
    Để ăn thịt Hidden Content

    ---QC---


Trang 2 của 9 Đầu tiênĐầu tiên 1234 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status