Website : http://www.chelseafc.com
Lịch sử CLB Chelsea - những năm tháng thăng trầm
Ngày 14/03/1905, một nhóm thanh niên yêu bóng đá tại Chelsea - một quận phía tây thành London - đã tập hợp nhau tại quán Rượu Rising Sun (nay đổi tên thành Butcher's Hook) trên đường Fulham Road. Và cuối cùng họ quyết định thành lập đội bóng mang tên ChelseaFC - cái tên không hề thay đổi sau 100 năm. Với trang phục truyền thống là màu xanh và một nickname rất huyền ảo là The Blues.
Những ngày đầu thành lập:
Ngày 29/05/1905 Chelsea đã được Liên đoàn bóng đá Anh lựa chọn tham dự giải hạng Nhì.
Ngay từ những ngày đầu thành lập Chelsea đã chọn cho mình một lối chơi bóng đẹp mắt, phóng khoáng, với lối chơi này họ đã có những kết quả ban đầu khá tốt đẹp, mùa giải đầu tiên Chelsea xếp thứ 3 chung cuộc với 22 trận thắng, 9 trận hòa và chỉ thua 7 trận, thậm chí còn ghi được tới 90 bàn và chỉ để lọt lưới 37 bàn.
Đội hình đầu tiên của Chelsea năm 1905
Những năm tháng long đong:
Lên hạng Nhất, Chelsea thi đấu không thực sự ấn tượng, họ đã chịu rời giải đấu này vào năm 1910 sau 3 mùa giải khó khăn. Tuy nhiên trở lại hạng Nhì, Chelsea nhanh chóng thể hiện được sự vượt trội và họ nhanh chóng lại trở lại hạng Nhất sau đó 2 mùa giải.
Bắt đầu từ đây Chelsea đã có chuỗi thời gian dài thi đấu ở giải hạng Nhất, tuy nhiên vị trí quen thuộc của họ là nửa dưới bảng xếp hạng, như một hệ quả tất yếu, Chelsea phải trở lại hạng nhì vào cuối mùa giải 1924. Lần trở lại này không còn dễ dàng như trước nữa, và Chelsea đã phải mất 6 mùa giải để trở lại giải đấu cao nhất.
Đây là thời kỳ Chelsea đã thi đấu ổn định hơn, tuy nhiên vị trí quen thuộc của họ cũng chỉ là ở giữa bảng xếp hạng. Năm 1940, giải đấu phải gián đoạn vì Chiến tranh thế giới lần thứ 2 nổ ra.
Năm 1947, giải đấu tiếp tục sau 7 năm gián đoạn, Chelsea tiếp tục thi đấu không thành công, và luôn ở vị trí nguy hiểm trong bảng xếp hạng, năm 1952 Ted Drake đã đến nhằm vực đậy đội bóng giàu tham vọng nhưng thiếu ý chí Chelsea.
Thành công bắt đầu đến:
Khi Ted Drake đến với Chelsea, đội bóng này chỉ còn là đống đổ nát, 3 năm liền họ chỉ đứng trên bờ vực xuống hạng. Tuy nhiên ông không mất nhiều thời gian để xây dựng lại đội bóng. Mùa giải đầu tiên của Ted Drake, ông đã đưa Chelsea đến vị trí thứ 8 trong bảng xếp hạng chung cuộc.
Một năm sau, mùa bóng 1954 -1955 Ted Drake đã đi vào Lịch sử CLB Chelsea khi lần đầu tiên đưa đội bóng đến danh hiệu cao quý nhất nước Anh, đó là giành danh hiệu vô địch giải hạng Nhất của Anh (nay là giải Ngoại hạng). Đây là danh hiệu lớn đầu tiên của Chelsea sau rất nhiều năm tháng thăng trầm, mở ra một thời kỳ mới cho Chelsea.
Đội hình năm 1955
Chelsea tiếp tục dành thêm danh hiệu nữa trong năm đó khi đánh bại Newcastle United với tỷ số đẹp 3 - 0 tại trận tranh Cúp Community Shield.
Năm 1965, Chelsea dành chiếc Cup Liên đoàn khi đánh bại Leicester City với tổng tỷ số 3 - 2 sau 2 lượt trận.
Năm 1970, Chelsea sưu tập đủ bộ Cup nội địa khi đánh bại Leeds United 2 - 1 trong trận CK FA.
Vô địch Cup FA năm 1970
Suy thoái:
Từ năm 1975 đến năm 1990, Chelsea chơi cực kỳ thất thường và đã có tới 3 lần lên hạng rồi lại xuống hạng.
Mùa giải 1989-1990 Chelsea lại trở lại hạng Nhất, đây là lần cuối cùng Chelsea phải từ hạng Nhì lên hạng Nhất đồng kết thúc thời kỳ suy thoái và bắt đầu xây dựng một kỷ nguyên mới.
Thời kỳ Premier League:
Năm 1993 khi giải đấu đổi tên thành Premier League, Chelsea bắt đầu có những thay đổi về chính sách của mình, lúc này HLV của Chelsea là Glenn Hoddle, một HLV trẻ tuổi và giàu tham vọng, ông đã có những chính sách mới mẻ nhằm xây dựng đội bóng đi lên từng bước, ông nổi tiếng với việc biến Chelsea thành đội bóng “đa quốc gia” với việc mang về hàng loạt các cầu thủ quốc tế như Gullit, Frank Sinclair, Leboeuf, M Hughes, … và chính sách này đã mang lại những thành công nhất định, năm 1994, ông đã đưa Chelsea vào tới trận Chung kết FA, tuy nhiên đội bóng của ông đã chấp nhận chịu thua trước MU. Tuy vậy Chelsea vẫn được dự Cup Winners vì MU năm đó đọat cú đúp, tại Cup Winners, Chelsea thi đấu khá thành công, họ vào đến trận bán kết và chỉ chịu thua trước Real Zaragoza bằng 1 bàn duy nhất.
Mùa hè năm 1995, Chelsea lôi kéo được ngôi sao người Hà Lan Ruud Gullit bằng một bản hợp đồng tự do từ Sampdoria, và tay săn bàn chủ chốt của MU Mark Hughes với giá 1,5 triệu bảng. Mùa bóng này Chelsea xếp thứ 11 tại bảng xếp hạng, còn Glenn Hoddle thì trở thành HLV Quốc gia trẻ tuổi nhất trong lịch sử bóng đá Anh. Người lên trèo lái đội bóng chính là Ruud Gullit, anh trở thành một cầu thủ kiêm HLV.
Và cựu cầu thủ của Seria A này quyết tâm theo đổi chính sách Italia hóa bằng việc đem về hàng loạt các ngôi sao đã và đang chơi bóng ở Seria A như Viali, Di Matteo, Zola, Desaily, Casiraghi… mặc dù vậy lối đá của Chelsea lại hoàn toàn không chịu nhiều ảnh hưởng của Seria A khi họ chơi một thứ bóng đá tấn công hấp dẫn, quyến rũ tạo ra một thứ bóng đá trái ngược với bóng đá Anh truyền thống đơn điệu và tẻ nhạt, đó là thứ bóng đá mà Gullit đặt tên là "***y Football", tuy nhiên thời kỳ này Chelsea lại cực kỳ thất thường và thiếu ổn định. Đó cũng chính là lý do khiến Ruud Gullit buộc phải ra đi, mặc dù vậy ông cũng kịp giúp Chelsea giành danh hiệu FA sau 26 năm khát danh hiệu sau khi hạ Middlesbrough tại trận chung kết đồng thời đưa Chelsea vào Top 6 của BXH.
Denis Wise với chiếc Cup FA năm 1997 sau 26 năm khát danh hiệu
Tháng 2 năm 1998, Vialli được Ban Lãnh Đạo tin tưởng và trao cho anh chức HLV trưởng, anh cũng trở thành một cầu thủ kiêm HLV, và vị HLV trẻ tuổi người Ý này tỏ ra rất có duyên với các Cup, chỉ ngay trong năm đó, Vialli trở thành một trong những HLV thành công nhất trong lịch sử Chelsea khi giúp CLB của mình dành liên tiếp các danh hiệu lớn: VĐ League Cup, Cup Winners, và Siêu cup Châu Âu, trong đó đặc biệt kể đến chiếc Cup Winners giúp Chelsea trở thành CLB Anh duy nhất giành Cup này 2 lần, còn chiếc Siêu cup Châu Âu cũng là một điều tuyệt vời sau khi các cầu thủ hạ nhà ĐKVĐ Champions League, Real Maldrid. Đồng thời ông còn đưa đội bóng vào Top 4 hai năm liên tiếp, những kết quả đủ giúp Chelsea lần đầu tiên có mặt tại đấu trường danh giá Champions league.
Siêu cup Châu Âu năm 1998
Năm 2000, Gianluca Vialli tiếp tục giúp Chelsea chơi thành công tại các Cup khi giúp Chelsea giành cup FA sau trận thắng Newcastle và giành tiếp Community Cup. Tuy nhiên, BHL đội bóng nhận thấy Gianluca Vialli không thích hợp với kế hoạch của mình nữa và họ đã mời về một trong những HLV có kinh nghiệm nhất Châu Âu đến đó là Claudio Ranieri.
Thay vì chính sách mua các ngôi sao đã thành danh như trước, ông bắt đầu xây dựng lại Chelsea trở thành một đội bóng trẻ trung có tinh thần chiến đấu cao mà thủ lĩnh là một người gốc Chelsea - John Terry, có thể nói trước khi Abramovich đến thì Ranieri cũng đã kịp xây dựng cho mình một bộ khung rất mạnh gồm có: Cudicini, Babayaro, John Terry, Desaily, Gallas, Melchiot, Gronkier, Lampard, Gudjohnsen, Hassenbank, ngoài ra phải kể đến các cầu thủ trẻ tiềm năng như: Robert Huth, Carton Cole, Olivera…
Chelsea dưới thời Ranieri chơi khá ổn định và thành công, đội bóng dần có những bước tiến đáng kể.
Năm 2002, Chelsea lại vào Chung kết FA, tuy nhiên lần này đội bóng đã chịu thất thủ trước người hàng xóm Arsenal.
Mùa giải 2002/2003, Chelsea có suất dự Champions League sau khi hạ đối thủ cạnh tranh trực tiếp Liverpool 2 - 1 ở vòng đấu cuối cùng. Kết quả này không chỉ giúp Chelsea giành vé dự Champions League sau 4 năm vắng bóng mà còn giúp Chelsea trở nên cực kỳ hấp dẫn trước con mắt các nhà đầu tư, trong số đó có Abramovich.
Đế chế Abramovich:
Mùa hè năm 2003, một trong những sự kiện lớn nhất trong lịch sử Chelsea, đó là việc tỷ phú người Nga Abramovich đã mua thành công CLB này. Chelsea từ chỗ đang còn nợ chồng chất, nay đã có vị cứu tinh, không những thế Chelsea nay đã có thể ngồi ngắm chân cẳng các cầu thủ ưa thích rồi phán: mua mà không phải nghĩ ngại nhiều lắm đến vấn đề tiền nong. Ngay trong mùa hè này, hàng loạt các ngôi sao đang nổi đã cập bến Chelsea: Mutu, Crespo, Veron, Duff, Makelele, Bridge, Johnson, Joe Cole. Với sự bổ sung kịp thời cả về lượng và chất, Chelsea chơi khá thành công mùa giải đó, xếp thứ 2 tại giải Ngoại hạng, vào tới bán kết Champions league. Nhưng như vậy là chưa đủ với những kỳ vọng mà ông chủ mới mong muốn, và Ranieri đã buộc phải thanh lý hợp đồng của mình. Mặc dù vậy, không thể phủ nhận Ranieri chính là người có công lớn nhất cho việc xây dựng một bộ khung mạnh cho Chelsea.
Người mà Ban điều hành của Chelsea ngắm tới là một HLV trẻ tuổi, người đang dẫn dắt Porto đi từ hết câu chuyện huyền thoại này đến câu chuyện huyền thoại khác. Và mặc dù phía Porto phản đối giữ dội nhưng Mourinho vẫn đến với Chelsea, mở ra một thời kỳ mới, thời kỳ Chelsea-Mourinho.
Chelsea - Mourinho:
Khi Mourinho đến với Chelsea thì đội bóng này đã có bộ khung rất mạnh và ông chỉ cần bổ sung thêm 2 học trò cũ tại Porto là Carvalho và Fereira và một tiền đạo là Drogba, ông cũng bắt đầu thanh lý sớm một số hợp đồng: Hassenbank, Gronkiaer; đẩy đi một số cầu thủ không còn phù hợp: Veron, Crespo; chấm dứt hợp đồng với đứa con hư: Adria Mutu.
Và Chelsea bắt đầu khác, họ mạnh mẽ hơn, khát khao hơn nhưng cũng chắc chắn và ổn định hơn, Chelsea đã giành danh hiệu vô địch Premier League sau 50 năm chờ đợi một cách hoàn thuyết phục, trước đó họ đã giành League Cup và vào đến bán kết Champions league, không những thế Chelsea còn xô đổ hàng loạt các kỷ lục mà tưởng chừng là không thể làm được.
Chức vô địch lần thứ 2 trong lịch sử
Năm 2005, Chelsea kỷ niệm 100 năm thành lập bằng một năm cực kỳ ý nghĩa, họ có chức vô địch thứ hai trong lịch sử, và tiếp tục thi đấu rất ấn tượng, xô đổ các kỷ lục khác, tràn trề cơ hội bảo vệ chức vô địch Premier league và lần đầu tiên giành danh hiệu Champion league.
Thành tích:
Vô địch ngoại hạng 2006, 2007
Á quân Ngoại hạng 2004,2008
Á quân FA Cup 1915, 1967, 1994, 2002
Bán kết FA Cup 1911, 1920, 1932, 1950, 1952, 1965, 1966, 1996
Bán kết Champions League 2004, 2005
Á quân League Cup 1972
Á quân Charity Shield 1970, 1997
Vô địch giải hạng nhất 1984, 1989
Full Members/ZDS Cup Winners 1986, 1990
FA Youth Cup Winners 1960, 1961
FA Youth Cup Runners-Up 1958
[b]LỊCH SỬ - THỐNG KÊ[/B
Thành lập năm 1905 bởi Mr H A Mears
HLV trưởng từ năm 1905
HLV
Years
John Robertson
1905 to 1906
David Calderhead
1907 to 1933
T Leslie Knighton
1933 to 1939
William Birrell
1939 to 1952
Ted Drake
1952 to 1961
Tommy Docherty
1962 to 1967
Dave ***ton
1967 to 1974
Ron Suart
1974 to 1975
Eddie McCreadie
1975 to 1977
Ken Shellito
1977 to 1978
Danny Blanchflower
1978 to 1979
Geoff Hurst
1979 to 1981
John Neal
1981 to 1985
John Hollins
1985 to 1988
Bobby Campbell
1988 to 1992
Ian Porterfield
1992 to 1993
David Webb
1993 to 1993
Glenn Hoddle
1993 to 1996
Ruud Gullit
1996 to 1998
Gianluca Vialli
1998 to 2000
Claudio Ranieri
2000 to 2004
Jose Mourinho
2004 - 2007
Avram Grant
Hiện nay
Giải thưởng "Player of the Year"
Cầu thủ
Year
Peter Bonetti
1967
Charlie Cooke
1968
David Webb
1969
John Hollins
1970
John Hollins
1971
Devid Webb
1972
Peter Osgood
1973
Gary Locke
1974
Charlie Cooke
1975
Ray Wilkins
1976
Ray Wilkins
1977
Mickey Droy
1978
Tommy Langley
1979
Clive Walker
1980
Peter Borota
1981
Mike Fillery
1982
Joey Jones
1983
Pat Nevin
1984
David Speedie
1985
Eddie Niedzwiecki
1986
Pat Nevin
1987
Tony Dorigo
1988
Graham Roberts
1989
Ken Monkou
1990
Andy Townsend
1991
Paul Elliott
1992
Frank Sinclair
1993
Steve Clarke
1994
Erland Johnsen
1995
Ruud Gullit
1996
Mark Hughes
1997
Dennis Wise
1998
Gianfranco Zola
1999
Dennis Wise
2000
John Terry
2001
Carlo Cudicini
2002
Gianfranco Zola
2003
Frank Lampard
2004
Cầu thủ có số lần xuất hiện trên 300 trận:
Surname Firstname Dates played Appearances Goals Appearances with subs
HARRIS Ron (1961-80) 795 14 784+11
BONETTI Peter (1959-79) 729 729
HOLLINS John (1963-75) & (1983-84) 592 64 592
WISE Dennis (1990-2001) 445 76 434+11
CLARKE Steve (1987-98) 421 10 407+14
DIXON Kerry (1983-92) 420 193 413+7
McCREADIE Eddie (1962-74) 410 5 405+5
BUMSTEAD John (1976-91) 409 44 379+30
ARMSTRONG Ken (1946-57) 402 30 402
OSGOOD Peter (1964-74) & (1978-79) 380 150 376+4
COOKE Charlie (1966-72) & (1974-78) 373 30 360+13
SMITH George (1921-32) 370 370
TAMBLING Bobby (1958-70) 370 202 366+4
BENTLEY Roy (1948-56) 367 150 367
HARRIS John (1945-56) 364 14 364
MILLER Haroid (1923-39) 363 44 363
BLUNSTONE Frank (1953-64) 347 54 347
PATES Colin (1979-88) 346 10 345+1
HINTON Marvin (1963-76) 344 4 328+16
HOUSEMAN Peter (1962-75) 343 39 325+18
HARROW Jack (1911-26) 333 5 333
LAW Tommy (1925-39) 319 19 319
LOCKE Gary (1972-82) 317 4 315+2
DROY Micky (1970-85) 313 19 302+11
LE SAUX Graeme (1987-93) & (1997-2003) 312 16 280+32
ZOLA Gianfranco (1996-2003) 312 80 260+52
CRAWFORD Jackie (1923-34) 308 27 308
McNEIL Bobby (1914-27) 307 32 307
Các kỷ lục:
* Cầu thủ thi đấu nhiều trận nhất cho CLB: Ron Harris 795 trận
* Cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất trong một mùa bóng:
Jimmy Greaves, 41bàn, Division 1, (1960-61)
* Trận đấu có đông khán giả nhất tại Stamford Bridge:
82905 người trận gặp Arsenal ngày 12/10/1935
* Trận đấu có đông khán giả nhất trên sân trung lập:
100000 người tại sân Wembley trong trận chung kết FA Cup ngày 20/05/1967
* Kỷ lục mua cầu thủ: 24.4 triệu bảng cho Michael Essien từ Lyon, tháng 8/2005
* Kỷ lục bán cầu thủ: 12 triệu bảng khi bán Tore Andre Flo cho Rangers, tháng 11/2000
* Trận thắng đậm nhất ở giải VĐQG: 9-2 trước Glossop, Hạng 2, 01/09 1906
* Trận thắng đậm nhất ở Cup : 13-0 trước Jeunesse Hautcharage, Cup C2, 29/09/1971 . Tổng tỷ số sau hai lượt là 21-0 ( kỷ lục của Châu Âu )
* Trận thua đậm nhất: 1-8 trước Wolverhampton Wanderers, Hạng 1, 26/09/1953
* Kỷ lục về điểm số kiếm đựoc trong một mùa giải: (2 điểm cho 1 trận thắng): 57đ, Hạng 2, 1906-1907
* Kỷ lục về điểm số kiếm đựoc trong một mùa giải: (3 điểm cho 1 trận thắng): 99đ, Hạng 2, 1988-1989
* Mùa giải ghi được nhiều bàn thắng nhất: 98 bàn, Hạng 1, 1960-1961
* Cầu thủ ghi được nhiều bàn thắng nhất tại gải VĐQG : Bobby Tambling, 164 bàn, từ 1958-1970
* Cầu thủ ghi được nhiều bàn thắng nhất trong một trận đấu tại giải VĐQG: (5 bàn)
George Hilsdon trong trận gặp Glossop, Hạng 2, (01/09/1906)
Jimmy Greaves trong trận gặp Wolverhampton Wanderers, Hạng 1. (30 /08/1958)
Jimmy Greaves trong trận gặp Preston North End, Hạng 1, (19/11/1959)
Jimmy Greaves trong trận gặp West Bromwich Albion, Hạng 1, (3/12/1960)
Bobby Tambling trong trận gặp Aston Villa, Hạng1, (17/09/1966)
Gordon Durie trong trận gặp Walsall, Hạng 2, (04/02/1989)
* Cầu thủ ghi được nhiều bàn thắng nhất trong một trận đấu:
6 bàn, George Hilsdon trong trận gặp Worksop Town, FA Cup, (11/01/1908)
*Cầu thủ ghi bàn vĩ đại nhất trong lịch sử CLB:
Bobby Tambling 202 bàn (1958-70)
* Cầu thủ được gọi vào đội tuyển quốc gia nhiều lần nhất:
Marcel Desailly, 67 lần khi khoác áo Chelsea ( tổng số 116 lần), Đội tuyển Pháp
* Cầu thủ trẻ nhất ra sân ở đội một: Ian Hamilton , 16 tuổi 138 ngày trong trận gặp Tottenham Hotspur, 18/03/1967
* Kỷ lục về chuỗi trận thắng liên tục:
10 trận, từ 19/11/2005 – 15/01/2006
* Kỷ lục về chuỗi trận thua liên tục:
7 trận, từ 1/11/1952 – 20/12/1952
* Kỷ lục về chuỗi trận bất bại tại giải VĐQG:
40 trận, 23/10/ 2004 – 29/10/ 2005
* Kỷ lục về chuỗi trận ghi bàn liên tục: 27 trận từ 29/10/ 1988
* Kỷ lục về chuỗi trận không ghi bàn liên tục: 9 trận từ 14/03/1981
Theo chelseavn.com
Bí ẩn cuối cùng:
Hãy tìm ra lời giải cho món vật, thời gian và địa điểm siêu trộm Bạch Hải Đường sẽ ra tay đánh cướp nhờ bức thư hắn gửi cho cảnh sát như một thách thức:
Ta đến đây vào ngày tận thế
Hoa sẽ thức dậy để vui vẻ cùng ta
Chim ngoan đánh tiếng hòa lời ca
Đợi nửa đêm, cướp những vì sao tỏa sáng
Đứng nơi đây có tượng nhìn trong gương
Xa một chút núi đôi phật thấy
Đứng quay đầu chiêm ngưỡng Quan Đông nói ngược
Nhìn đằng trước hồn phách trộn thanh âm
Ta vui thì đi, buồn thì ta ở
Ta cướp khắp nơi không kể chùa chiềng
Ta phải cướp cho ngươi cầu được chết
Ta phải thấy lũ đám đông như trò hề
Và thấy đời nổi lắm sự bon chen
Thu tiếng xấu để đời trong sáng
Hà tất chi mang nặng ưu phiền
Nội thiên thu cho lòng người thức tỉnh
Giải xong bức thư rồi thì đem lời giải cùng 15 gợi ý post ở topic của Ban Tổ Chức