Chương 5
Khai Quang kì, Nhất Biến, tập trung đột phá Nhâm Mạch và Đốc Mạch. Nhị Biến đột phá Xung Mạch và Đới Mạch, cuối cùng Tam Biến là Âm Dương Kiều Mạch cùng Âm Dương Duy Mạch.
Nhìn Trưng Trắc tay cầm kiếm gỗ lại múa xung quanh, vì Thiên Cơ mà diễn giải lý thuyết tu chân cơ bản.
“Thật? Cái gì Nhâm Mạch lại còn Xung Mạch, hắn không phải đang chơi game Võ Lâm Truyền Kì kiếp trước đấy chứ, lại nói dẫn khí như thế nào a?” Thiên Cơ vò đầu, tu chân nào có dễ a, nhưng có một mỹ lệ lão sư vì hắn giảng giải trông cũng không tồi.
“Ngươi nói gì cơ?”, Trưng Trắc lắc đầu, nàng luôn luôn tìm thấy từ hắn vài từ xa lạ chưa nghe đến, muốn cũng thành quen.
“Ngươi như thế nào không biết dẫn khí, sao có thể đột phá Nhâm Đốc nhị mạch đạt đến Nhất Biến cảnh”. Trưng Trắc lắc đầu một mặt khó hiểu.
“Haha ,bổn đại gia nhưng là thiên tài tu chân, ngồi hỏa tiễn đột phá đương nhiên nào cần biết đến dẫn khí”, Thiên Cơ ngước mặt vô sỉ cười khiến cho Trưng Trắc một bụng nói ngươi muốn bị đánh.
Bỗng Trưng Trắc nhíu mày nghiêm túc nói:”Sói đến thăm cừu”.
Thiên Cơ nhìn nàng nói liền hiểu đến, lẽ nào Hắc Phong Trại đã hành động, thanh thế lần này có chút nhỏ a, hoàn toàn không nghe tiếng vó ngựa.
“Phiu”, một phi tiêu từ cửa sổ lao đến Trưng Trắc, nàng liền linh động bắt lấy.
“Phi, điêu trùng tiểu xảo”, nói xong, liền tung mình biến mất lao ra cửa.
“Ê này, ngươi cũng không thể bỏ ta a”, Thiên Cơ nhưng một trận lo lắng, hắn đọc truyện còn nhiều hơn Trưng Trắc đánh trận còn không hiểu cái gọi là điệu hổ ly sơn.
“Ngươi là Thiên Cơ?”, một âm thanh vang lên từ phía sau Thiên Cơ khiến hắn một trận mồ hôi lạnh, gặp quỷ, miệng hắn thật ngưu, nói liền xảy ra a.
Thiên Cơ xoay người, phía sau hắn là một bạch bào y nhân nhìn có phần lãng tử, hắn bình tĩnh cất tiếng:” Tại hạ đúng là Thiên Cơ, ngươi nhưng là ai?.
Tào Nhân mỉm cười hòa ái nhưng vẫn không che dấu ý xấu từ sâu trong ánh mắt:” ta là Tào Nhân, ngươi có thể gọi ta là Nhị phó trại chủ cũng đều không sai”.
“Mã Thí, chính chủ đến nhà a”, Thiên Cơ mồ hôi muốn rơi xuống mặt đất thành vũng.
“Thanh Thanh, tên này thực lực như thế nào?”, Thiên Cơ như lâm đại địch hướng Thanh Thanh hỏi.
Thanh Thanh ngồi trên vai phải Thanh Thanh đung đua vui vẻ đáp:”Người trước mặt tu vi không tệ, hiện tại là Luyện khí nhất tầng hậu kì”.
“Ngươi nới tỉ lệ nếu ta chiến đấu với hắn bao nhiêu phần trăm chiến thắng”, Thiên Cơ lo lắng hỏi.
“Dựa theo thực lực của chủ nhân thì một thành cũng không đến”, Thanh Thanh nhanh đáp.
“Tên này một dạng không có vẻ gì là thảo khấu, thế nào lại hỗn đến nhị phó trại chủ, lại nói đến thực lực luyện khí nhất tầng nhưng có thể xưng bá một phương quanh đây a”, Thiên Cơ nhanh trí tìm giải pháp, nếu thực sự muốn giết hắn, với chênh lệch như thế, hắn đã không để Thiên Cơ hắn cất tiếng thứ nhất, nghĩ đến thế Thiên Cơ bình tĩnh một mặt.
“Ngươi muốn như thế nào?”, Thiên Cơ cất tiếng đáp.
“Ta?”, Tào Nhân tay cầm quạt một vẻ thư sinh, hắn gập quạt lại đánh lên tay đáp:”Phải nói ngươi muốn như thế nào a, ta nhưng nghe ngươi tiêu diệt không ít thảo khấu trại ta, ngay cả tam phó trại chủ cũng ngã trong tay ngươi a”.
“”Hừ? Ngươi nhưng chỉ là tiểu cường Luyện khí tầng 1 thực lực, thực lại tỏ vẻ”, Ngưu, chiến thuật tốt nhất là giả ngưu đến cho hắn sợ, Thiên Cơ trong lòng hưng phấn.
“Nếu ta đoán không sai trại chủ ngươi chỉ có thể cao lắm vượt qua được luyện khí tứ tầng?”
Thiên Cơ mặt lại đanh đến cất giọng tiếp:”thấy gì đây không, Thiên Cấp pháp khí, tiểu tử nhà ngươi như thế nào tầm mắt thấy được đến, ta nhưng đến từ thế lực rất lớn, một tay trưởng bối của tay có thể đè chết vạn người như ngươi a”.
Tào nhân nghe hắn nói đoạn lại nhìn đến Kiếm Gỗ mà thâm nhíu mày, với ánh mắt của hắn thực không nhìn ra sai lệch của Kiếm Gỗ, nhưng chắc chắn là vật bất phàm, lại nghe Thiên Cơ thổi da trâu hắn mấy phần tin tưởng Thiên Cơ nhưng là tiểu bột đến từ đại thế lực.
“Đến cùng là có nên ra tay?”, Tào Nhân nhíu mày suy nghĩ lợi hại trong chuyện này.
“Mẫu thân nhà ngươi!”, trong lúc Tào Nhân suy tư, tên Thiên Cơ vẫn là chơi xấu, người ta bảo cao thủ so chiêu kị nhất là thiếu tập trung, hắn nói có đúng không.
“A”, Tào Nhân nhanh chóng đưa tay che đến tiểu đản đản vừa mới bị Thiên Cơ đá đến, một trận đau đớn lăn lộn dưới đất.
Thiên Cơ cao mày vui vẻ, hắn nhưng trước đây hay thi triển đòn này đánh lũ đầu gấu trong trường đến bật ngã không ngờ tại dị giới này cước pháp hắn nhưng lại tịnh tiến có thể so với Lý Tiểu Long.
Nắm bắt thời cơ quyết đoán, Thiên Cơ nhanh chóng vung kiếm chém đứt hai tay Tào Nhân khiến tên này đau đến bất tỉnh.
“Ẹo”, muốn ói, hắn nhưng lần đầu tiên làm chuyện này, kiếp trước từng làm thêm trong chỗ mổ lợn nhưng bất đồng khác biệt a, Thiên Cơ cảm khái.
Nhìn Tào Nhân bất tỉnh hai tay đứt lìa trên mặt đất, Thiên Cơ hững hờ:”Lại nói ngươi không nên cùng bổn thiếu gia đối địch, ta nói Luyện Khí nhất tầng không có gì hơn thế này”.
“Thanh Thanh ngươi xem, lại bảo chỉ có 1 thành đến”, Thiên Cơ xoay đầu trào phúng.
Thanh Thanh chu môi một mặt tiểu la lị đáp:”Chủ nhân ngươi chơi vậy là chơi xấu a”.
“Tiểu bà nương Trưng Trắc, người ta thường nói đại nãi vô não, quả không sai, may mắn bổn thiếu gia mệnh cát a”, Thiên Cơ lắc đầu vô sỉ cảm khái.
“Chủ nhân người nói đến xem ai là đại nãi vô sỉ”, Trưng Trắc đến lại cười tay nhanh ném một thân hắc y nhân xuống mặt đất.
“A! Lại không nói đến ngươi, tiểu tỷ tỷ, ngươi đi thật lâu , tên này nhưng là Luyện Khí nhất tầng, bại bởi ta một chiêu. người xem có ngưu”, Thiên Cơ một mặt lấy lòng lại không quên thổi da trâu.
Trưng Trắc vừa ra đến cửa đã tóm được Bá Chính Thiên không đến vài khắc, chẳng qua đến núp ở phía ngoài xem Thiên Cơ đến như thế nào là xoay sở, nên liền một mặt khinh thường không để ý đến hắn.
“Chậc Chậc, cái gì đây, một tên đại hán, xem chừng là trại chủ của chúng ta, chính chủ vậy là đến đủ, đỡ phí ta một tay một chân chạy đến”. Thiên Cơ ngồi xuống kéo vải che mặt.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile