Chương 6: Sự sùng bái của Hàm Tiếu
“Thật lợi hại.” Hàm Tiếu sùng bái nhìn nhìn Hư Ninh rửa tay.
“Lần sau nếu bọn chúng còn khi dễ cậu, nhất định phải dạy dỗ cho chúng một phen, bằng không cậu sẽ vĩnh viễn không ngóc đầu lên được.” Hư Ninh bắt đầu giáo huấn Hàm Tiếu.
Hàm Tiếu nhún vai,“Không được, Tô gia cùng Lâm gia quá lợi hại .”
Hư Ninh nhíu mi,“Lợi hợi như thế nào?”
“Có tiền chứ sao!” Hàm Tiếu có chút bất đắc dĩ,“Nếu mình có tiền, mình có thể chữa bệnh cho mẹ.”
“Dừng lại, mình còn tưởng là cái gì.” Hư Ninh cười nhạo, không cho là đúng,“Chỉ cần mình vui, muốn bao nhiêu tiền sẽ có bấy nhiêu. Bạn có muốn không, mình không ngại đưa cho cậu một chút.”
“Mình nói thật đấy.” Hàm Tiếu nghĩ rằng Hư Ninh đang nói đùa.
“Mình cũng đang nói thật.” Hư Ninh nói, thiên hạ này đều là của Ngọc đế,vậy tiền trong thiên hạ không phải là của nhà nàng sao? Hư Ninh chuyện vừa chuyển,“Mẹ bạn bị bệnh gì?”
“Hoại tử màng mắt.” Hàm Tiếu ảm đạm.
Hư Ninh không nói lời nào, chỉ nhìn nàng.
“Cám ơn bạn vừa rồi giúp mình.” Hàm Tiếu nói lảng sang chuyện khác.
“Không có việc gì.” Bỗng nhiên Hư Ninh vô cùng thích thú cảm giác sùng bái lẫn cảm kích này, ánh mắt thoáng đảo, đột nhiên phát hiện ở góc tường có một phòng nhỏ,“Này, đó là chỗ nào?”
“Đó là WC.” Biểu tình của Hàm Tiếu lúc nói chuyện có chút quái dị,“Nhưng bây giờ không ai dám vào, ngay cả khi đã phá bỏ và xây lại cũng chẳng ai dám tới gần.”
“Vì sao?” Hư Ninh tò mò.
Giọng Hàm Tiếu nhè nhẹ run,“Nơi đó đã từng có người chết, sau nhiều chuyện ma quái xảy ra, người đi vào đó không bị điên thì sẽ chết.”
“Có thật hay không thế?” Hư Ninh hoài nghi,“Thật sự sẽ chết người sao?”
“Đương nhiên là thật , từng có hai nam sinh đi vào, sau đó một người nổi điên, một người vẻ mặt dại ra rồi cuối cùng nhảy lầu. Nghe nói, là thấy quỷ .”
Hư Ninh si ngốc cười,“Vậy, mình sẽ vào xem.”
“Đừng.” Hàm Tiếu giữ chặt nàng, đau khổ cầu xin,“Rất nguy hiểm , đừng đi.”
“Nhìn bạn chưa gì đã sợ rồi kìa.” Hư Ninh đắc ý cười,“Được rồi, không đi thì không đi. Này, có rảnh thì qua nhà mình chơi đi!”
“Không được, người nhà bạn sẽ không hoan nghênh mình đâu.” Hàm Tiếu xấu hổ nói.
Hư Ninh cười to,“Nhà của mình, ngoại trừ mình với………. Với ông, không có quan niệm phân biệt dòng dõi, bạn cứ tới đi, mình đỡ cô đơn.”
“Thật vậy chăng?” Hàm Tiếu mừng rỡ.
“Cho tới bây giờ mình vẫn chưa gạt bạn.” Hư Ninh nói,“Mình ở tại biệt thự hạng nhất khu Lê Viên Xuân Thiên.”
“Lê Viên Xuân Thiên? Trời ạ, đó là biệt thự xa hoa cao cấp nhất đấy, nghe nói so với phòng tổng thống ở khách sạn năm sao còn cao cấp hơn.” Hàm Tiếu kinh ngạc.
Hư Ninh cười,“So với chỗ mình ở trước kia còn thua xa.”
Nghe vậy, Hàm Tiếu ngẩn người.
Haiz, vì đó là thiên đình!
“Đúng rồi, mình có việc phải đi trước .” Hư Ninh nói.
Hàm Tiếu gật đầu, nhìn Hư Ninh rời đi. Quay người lại, Lâm Hữu Mỹ và Tô Na hung thần ác sát xuất hiện trong mắt nàng,“Cô, các cô…..? Các cô muốn làm gì?”
“Vừa rồi có Hư Ninh che chở, không phải rất đắc ý sao?” Tô Na cười lạnh, liếc nhìn Lâm Hữu Mỹ.
Thấy thế, Hàm Tiếu lạnh cả sống lưng.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile