Hờ hờ, ta thì lại thấy trong 1 bộ truyện mà tác giả ôm đồm quá nhiều thứ: vừa muốn kiểu trọng sinh nữ trưởng thành ký, vừa muốn làm thành truyện trinh thám cho "mới lạ" ==> thành món lẩu thập cẩm mất rồi.
Lúc đầu thấy tên truyện cứ ngỡ nữ chính là "bình hoa" chính hiệu (chỉ được vẻ ngoài) ấy thế vào đọc chỉ thấy 1 mập nữ đầu óc đúng kiểu "bình hoa" (Đầu óc chỉ dùng để trang trí) không thích học chỉ muốn câu kim quy tế ==> suy nghĩ này ko sai với 1 người có đầu óc "bình hoa" thế nhưng mà để nàng ta thay đổi suy nghĩ sẽ tiếp tục học rồi ko tìm kim quy tế chỉ sau 1 dấu chấm câu tiếp theo là không chấp nhận được.
Đồng ý là kiếp trước do tham hư vinh bị ăn quả "lừa" nên kiếp này rút kinh nghiệm, thế nhưng việc học thì tác giả chẳng đưa được lý do nào hợp lý. Chẳng phải nữ chính nhận ra tầm quan trọng của việc học, đơn giản là...đang ở trường nên phải đi học.
Tác giả có vẻ mê truyện trinh thám nên cố bắt chước lối hành văn miêu tả, có miêu tả nội tâm nữ chính, không xài nhiều thoại sơ sài như 1 số tác giả hiện nay. Đây chính là ưu điểm lúc đầu dù khá "dị ứng" cách xây dựng nữ chính này nhưng ta vẫn cố đọc.
Có thể nếu không quá kĩ tính/ hoặc không đọc nhiều thể loại trọng sinh báo thù thì sẽ thấy truyện này hay ở chỗ không có bàn tay vàng, nữ chính cũng không phải loại tài giỏi, thậm chí có điểm ngu ngốc. Phải tự tìm cách để thay đổi cuộc sống cũ. Rồi do cách viết miêu tả tâm lý như ta đã nói nên khi hé lộ về thân thế nữ chính sẽ lấy được "cảm xúc" người đọc hơn.
Nhưng do ta đã đọc nhiều thể loại này rồi, thứ 2 là nói về cách hành văn kiểu khơi gợi nội tâm thì ta còn đọc nhiều bộ viết chắc tay, ray rứt khủng khiếp. Quan trọng là đọc sẽ không thấy hạt sạn nào về tính cách nhân vật - Ta quan trọng nhất là cái này. Dù các tình tiết về sau có xây dựng hay thế nào mà tính cách nhân vật xây dựng không vững, bị mâu thuẫn hay chưa đủ hợp lý thì sẽ rất khó để lấy thiện cảm.
Thêm vào đó có thể nói ta là "trùm" thích đọc thể loại nữ phụ. Hầu như có bộ nào nữ phụ cả hiện đại, cổ đại, cận đại hoàn hay chưa hoàn... chỉ cần liên quan thể loại này ta đều phải vào đọc. Do đọc quá nhiều thể loại này nên dạo gần đây ta đang mắc hội chứng "thèm khát" + "vô cảm". "Thèm khát" do quá lâu rồi ko có bộ nữ phụ nào làm ta vừa ý nữa. "Vô cảm" là do dù đọc nhiều bộ viết cũng ko tệ nhưng do đọc quá nhiều bộ na ná thế rồi nên ko có cảm xúc.
Bộ về đề tài trọng sinh báo thù cho đến giờ ta vẫn ấn tượng và thích nhất là bộ "Thiên kim trở về" của Thập Tam Xuân. Truyện hay đến mức đã được chuyển thể thành phim dù cá nhân ta thấy phim đã làm hỏng mất cái thần thái của truyện, nhất là sửa cả kết thúc truyện.
Một câu truyện mà âm mưu tính kế chồng chất, vừa giống một bộ phim, nhưng tính cách mỗi nhân vật đều thực đến đáng sợ. Đều cảm thấy ở bên ngoài đều tồn tại những con người như thế.
Về sau có nhiều bộ ăn theo đề tài trọng sinh thiên kim báo thù nhưng viết cực kỳ chán, không bằng 1 góc của truyện. Mỗi lần đọc 1 thể loại đề tài này ta không khỏi so sánh với bộ đó do nó quá xuất sắc. Đọc không bỏ lỡ 1 trang nào, có chỗ phải đọc kĩ lại để nghiền ngẫm. Hồi hộp cho đến khi đọc cái kết. Một câu chuyện mà không thể đoán trước được tình tiết cũng như kết cục.
----
Quay trở lại bộ này, khi nam chính xuất hiện....Bạn này đúng kiểu "phú nhị đại" Goo Jun Pyo - Đạo Minh Tự coi trời bằng vung, rất thích bị SM. Hình như càng bị đánh càng yêu thì phải.
Ta thì chán ghét kiểu nam chính trong truyện trẻ con lông bông. Hợp làm nam thứ hơn. Nói thế không có nghĩa ta ko thích kiểu nam nhân vật này. Ta chỉ ghét cách xây dựng, cách viết của tác giả trong bộ này thôi.
Có khá nhiều kiểu nam chính lông bông thế này được các tác giả xây dựng rất khá. Một là nam lông bông đó sẽ ko trưởng thành mà cứ mãi lông bông, nhưng cậu ta vẻ ngoài lông bông nhưng bên trong kỳ thực là người khá sâu sắc.
Hai là loại từ 1 tên lông bông đầu óc rỗng tuếch, không nghề ngỗng, không học vấn, chỉ biết tiêu tiền như rác, nhưng gặp nữ chính thì nổi máu chính phục vì lòng tự trọng bị xúc phạm, dần dần thích nữ chính mà thay đổi. Suy nghĩ cũng dần chín chắn hơn.
Ta thích loại 2 hơn vì nó thật hơn và thú thật loại 1 có khá nhiều.
Còn của tác giả truyện này đang xây ở loại 3 - tức là loại chỉ dành cho mấy nam nhân vật phụ. Thật sự có thể do ta cũng già rồi chăng nên đọc mấy kiểu nam chính trẻ con giống mấy bộ manga nhật dành cho tuổi 16+ này chỉ thấy mắc cười thôi.
Như ta đã nói, do tác giả quá ôm đồm, từ truyện tình cảm lại sang truyện trinh thám, mà lại muốn đi sâu vào trinh thám trong khi tay nghề thì chưa tới. Haizzzz.... lúc đầu ta càng hí hửng đọc bao nhiêu lúc sau càng thất vọng.
Có thế như nàng trên nói, ai thích đọc giải trí, không cần quan tâm tính logic thì vẫn đọc được. Cơ bản là ta ko ưa cả nam nữ chính rồi thì ta không biết ta nên đọc cái gì của truyện thôi
P/S: Dù sao vẫn cảm ơn tamquay nhiều vì bỏ công sức convert truyện nhé.