TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng

Bình chọn: Có nên cho cảnh chịch vào không ?

Lưu ý rằng đây là Bình chọn công cộng: Thành viên khác có thể nhìn thấy lựa chọn của bạn.

Trang 2 của 10 Đầu tiênĐầu tiên 1234 ... CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 50

Chủ đề: [Ngôn tình] Giấc Mơ Dài

  1. #6
    Ngày tham gia
    Aug 2014
    Bài viết
    214
    Xu
    3,536

    Mặc định Chương 6 :Bạn mới

    - Ê MÀY ƠI DẬY ĐI HỌC !

    Hắn thở dài đặt cái tua vít xuống bên cạnh cặp kính đang sửa dở rồi bình thản bấm vào một nút trên tường khiến cửa sổ lập tức đóng sầm lại .Nhỏ lớp trưởng đứng dưới thấy hai cánh cửa không ai động vào đột nhiên tông nhau rầm một cái làm quả tim nhỏ tý thì văng ra ngoài ,nhưng bởi gan lớn bẩm sinh nên nhỏ càng gào to hơn :

    - DẬY ĐI HỌCCCCCCCC !

    - Ầyzzzzz...

    Hắn đi ra ban công rồi nhảy sang nhà thằng Nam ,bởi hai cái ban công chỉ cách nhau hơn một mét nên chỉ cần nhón chân một cái là đã có thể di chuyển qua hai lại giữa hai tòa nhà .

    Khác hẳn nhà của hắn với nhìn cổ kính với tông màu đen làm chủ đạo, nhà của thằng Nam mang phong cách của một thanh niên năng động tràn đầy sức sống với đầy những bức vẽ loè loẹt đủ màu trên tường còn quần áo thì lúc nào cũng vất bừa bãi trên sàn .

    - Nam ,mày…Cái đệt !

    Hắn giật nảy khi thấy thằng Nam đang trần như nhộng đứng bên tủ lạnh ngửa cổ nốc một chai Pepsi bự chà bá .

    Hắn gằn giọng :

    - Mặc đồ vào đi thằng ngu này !

    Nam dường như không mấy ngạc nhiên trước sự xuất hiện của hắn ,ngược lại còn vừa lủng lẳng thằng em vừa cất giọng lè nhè :

    - Mày là bố tao à ?!

    - Ok thế đéo nào cũng được .Ta là đang có việc cần nhờ ngươi đây…

    Hắn mở cửa sổ chỉ xuống đứa con gái đang đứng bên cạnh chiếc mini công chúa đang ngoạc mồm ăn vạ trước cửa nhà hắn .

    - Thấy con bé kia không ?

    Nam hơi nheo mắt vì chưa quen với ánh sáng ,phải mất đến vài giây gã mới nhìn rõ đứa con gái thướt tha trong tà áo dài đang gào ầm cả khu phố kia mặt ngang mũi dọc ra sao .Gã chép miệng :

    - Uồi ,nhìn được phết đấy .Bồ mày à ?

    - Bồ cái mẹ gì, fan của mày đấy xuống đó mà hốt .Con mẹ nó mới sáng đã tru réo nhức hết cả đầu .

    - Ừm ,nhìn dáng cũng có tiềm năng phết đấy .Cái mặt trông cũng đường được, da cũng đủ trắng...

    - Nhanh nhanh hộ bố cái .Đau hết cả đầu !

    Hắn tức mình sút vào mông thằng này một cái ,cặp mông núng nính dưới lực đá của hắn nảy lên thành từng đợt sóng dao động nhìn rất đau mắt .Nhưng Nam không để ý đến tình tiết này ,gã hí hửng mặc quần áo như đứa trẻ vui thích vì tủ đồ chơi của mình lại có thêm một thành viên mới .

    - Ahihi có fan, có fan .

    Nhìn nó sinh long hoạt hổ như vậy gánh nặng trong lòng hắn cũng được buông xuống ,hôm qua hai con trâu chọi ngoài dự tính đụng mặt nhau làm hắn cứ nghĩ phen này thằng Nam đóng quan rồi chứ .Còn đủ sức trưng ra bộ mặt dâm tiện kia ,xem ra hắn vẫn là quá xem thường thằng bạn đểu này rồi .
    ………………….
    - Cái định mệnh, ngủ gì mà ngủ như heo !

    Nhỏ lớp trưởng tức mình chửi một tiếng nhưng ánh mắt vẫn thuỷ chung nhìn xiên sang cửa sổ của nhà kế bên ,ai không hiểu nội tình nhìn vào nhất định sẽ lắc đầu nuối tiếc khi một cô gái xinh xắn yêu kiều lại sở hữu cặp mắt lác đến thảm thương như vậy .

    - Chào bạn !

    Một giọng nam trầm ấm vang lên sau lưng làm tim nhỏ lớp trưởng xém chút nữa thì nhảy ra ngoài ,đang định chửi chết cha đứa nào đi nhẹ nói khẽ dọa người ta sợ hết hồn thì đập vào mắt là một gương mặt đẹp trai lồng lộn tới mức làm nhỏ lạc cả giọng :

    - Ơ a ai…Chào bạn, rất vui được gặp bạn .

    Nam xoa cằm ra vẻ đăm chiêu :

    - Hình như chúng ta từng gặp rồi đúng không ?

    Nhỏ đỏ mặt ngượng ngùng nhưng cái mồm thì liến thoắng :

    - Ừ !Là hai tháng ba ngày trước tớ có đi qua nhắc thằng này ,à không ,nhắc bạn cậu đã nghỉ quá số buổi quy định nên vô tình bắt gặp cậu mặc áo phông và quần jean rách gối đang mua bánh mì...

    Vốn chỉ định tung ra chiêu bài tán gái cơ bản ai ngờ nhỏ lại bảo là hai đứa đã gặp nhau từ trước khiến thằng Nam phải mất thêm vài phút vắt óc suy nghĩ mới nhớ được :

    - Đúng rồi !Hôm ấy cậu mặc đồng phục cấp hai buộc tóc hai bím phải không ?Giờ cậu xinh quá làm mình suýt thì không nhận ra...

    Nhỏ nghe vậy ngượng chín cả mặt ,biết vậy hôm đó mặc bộ đầm dạ hội của mẹ có phải hơn không :

    - Ưm ,tại hồi đấy tớ còn trẻ con quá...Mà cậu cũng đi đường này à ?

    - Ừ ,trường tớ ở đoạn trên kia .

    Hắn đứng tại cửa sổ chắp tay sau mông quan sát hai đứa vừa đi vừa đàm đạo ,bỗng chẳng biết nghĩ tới chuyện gì không vui mà nặng nề thở hắt ra .

    Tình yêu thiếu nữ thật quá con mẹ nó dễ lạc đường !
    ……………………
    Tùng Tùng Tùng

    Đang ngủ bù cho đêm qua thức cả đêm sửa cặp kính thì tiếng trống vào giờ vang lên khiến hắn giật mình tỉnh giấc ,ngơ ngác nhìn quanh thì thấy nhỏ lớp trưởng đang ngồi ôm mặt cười tủm tỉm trong khi mấy đứa trong lớp đang nháo nhác chạy tới chạy lui mượn giấy kiểm tra .

    (Thằng Nam cũng biết cách lừa tình quá nhỉ ,chẳng bù cho ta sống ngần ấy năm liền quên luôn cả cách tán gái .Ầyzzz ,con bé ấy...chắc vẫn đang sống rất tốt .)

    Rầm~ Rầm~

    Thiên bước vào mạnh mẽ đập cái thước lên bảng đen ,quát :

    - Mấy đứa lấy giấy chuẩn bị làm bài kiểm tra .Nhanh nhanh lên xem nào ,các anh chị đang lãng phí thời gian đấy !

    Đám học sinh vốn đã hỗn loạn nay càng trở nên điên cuồng hơn .

    - Đm cho tao xin tờ giấy đôi nào !

    - Tý nhắc bài tao nhé !

    - Cái đệt ,tao đã học cái đéo gì đâu !

    Thiên quăng cái thước lên bàn rồi cầm lên một viên phấn :

    - Im lặng .Giờ tôi viết đề lên bảng ,chữ hơi khó nhìn nên đọc cho cẩn thận vào .

    Hắn chép miệng :

    - Không vấn đề, nét chữ nết người mà .

    Nghiêng đầu né viên phấn của ông thầy phi sượt qua ,hắn chợt nhớ khả năng của lão Thiên là rất thính tai ,trong phạm vi năm mươi mét thì dù có nói thầm cũng bị lão nắm bắt hết .Cái miệng hại cái thân a ,chỉ là đuối quá nên phán một câu cho bớt căng thẳng thôi mà .

    Cả lớp câm nín nhìn hai thầy trò đấu mắt với nhau, im lặng trong 3 giây…

    Cuối cùng Thiên là người chấm dứt tình trạng im lặng có nguy cơ kéo dài vĩnh viễn này ,gã trỏ thẳng vào giữa mặt hắn quát ầm lên :

    - Anh !Qua bên kia ngồi .Nhanh ,khẩn trương !

    Hắn nhìn theo ngón tay trỏ của lão ,thì ra lão đang vẽ cho hắn ngồi vào bàn của con bé học ngu nhất lớp .Tại sao hắn gọi bạn là ngu ?Thế nào gọi là ngu ?Hãy tin rằng mọi chuyện đều có lí do của nó ,hắn đánh giá con bé này ngu hoàn toàn là dựa trên cơ sở thực tế chứ tuyệt đối không hề có chuyện vu oan giá hoạ ,bố láo ăn cắp gì ở đây cả .

    Về nguyên nhân tại sao một người coi sự phân chia học dốt và học khá hoàn toàn là vô nghĩa như hắn ,một người trong mắt chỉ có hai loại người : “Khốn khiếp và đỡ khốn khiếp hơn một chút” như hắn lại nỡ bảo bạn học là ngu thì chính là bởi ba lí do sau :

    - Thứ nhất ,bài vừa giảng xong hỏi lại đã quên ngay được .

    - Thứ hai ,nửa học kì một lớp 10 nhặt được bốn triệu tiền quỹ lớp liền thẳng thắn đem lên nộp cho giám hiệu .Tất nhiên là các ông ấy sau khi nhận tiền thì ỉm đi rồi dùng tiền ấy làm một bữa thịt chó to oành .

    - Thứ ba ,quá hiền .Hiền tới mức ăn nguyên xô nước lau nhà vào đầu mà vẫn còn hiền được ,đã vậy còn xin lỗi rối rít vì làm mất xô nước của tổ trực nhật .

    Từ rất lâu về trước hắn đã thề với cây chổi là không dây dưa với loại người trơ như cục đất này ,bởi lẽ dù nắng chói chang hay mưa âm ỉ thì đất kiểu gì cũng nứt mà thôi .Đối với những ai mình không thể giúp được cả đời thì tốt nhất là cứ kệ mẹ nó !

    Nay đứng trước nguy cơ lời thề bị phá huỷ hắn vội lừ mắt nhìn Thiên đầy “thành khẩn” :

    - Thưa thầy, thầy làm vậy là có ý gì ?

    - Chuyển qua đó để anh khỏi nhìn bài chứ sao .Di chuyển nhanh đừng làm mất thời gian của cả lớp !

    Hắn nhún vai ,gã thích sao thì hắn chiều thôi ,ai sợ ai chứ .Đằng nào thì một con bé trung học cũng chẳng thể ảnh hưởng gì tới hắn .

    - Chào cậu ,giúp đỡ lẫn nhau nhé !

    Chỉ vừa mới đặt cái cặp lên bàn thì người hàng xóm mới đã nở nụ cười thân thiện với hắn .Kể ra thì ngồi cạnh con bé này cũng không tệ ,khuôn mặt nhỏ khá xinh với mái tóc ngắn ôm lấy khuôn mặt búp bê tinh xảo ,làn da trắng không tỳ vết cùng vóc dáng nhỏ nhắn làm nhỏ trông cứ như một cái gối ôm cỡ người .

    À mà...chỗ đó cũng nhú cao phết nhỉ !?

    Trong đầu hắn đem con gái nhà người ta lột ra coi sạch sẽ một lượt nhưng mặt vẫn không đổi sắc nhếch miệng lịch sự đáp trả :

    - Tất nhiên rồi ,có gì không hiểu mong cậu chỉ giáo thêm .

    Nhỏ nghe đến “chỉ giáo” thì đưa tay lên gãi đầu ,vẻ mặt lúng túng :

    - Tớ ngốc lắm nhưng tớ sẽ cố hết sức .

    Hắn không nhịn được nhoẻn miệng cười, chỉ là lời xã giao nhỏ sẽ không coi là thật chứ ?

    Một kẻ chế được cả mặt trời nhân tạo như hắn lại cần một con bé ngốc chỉ giáo ư ?

    - Trông chờ gì ở con ngu này !

    Nhi cười khẩy rồi huých vai nó ,hai đứa bấm nhau cười khúc khích như bị dồ .Nhỏ cũng cười một cách máy móc ,ngồi sau là hai thành phần “có máu mặt” khiến nhỏ đã quen với việc bị lôi ra làm trò tiêu khiển .

    RẦM~

    Hắn kéo cái ghế đập mạnh vào bàn của nó tạo nên tiếng vang lớn khiến cả lớp đang tập trung cao độ bị giật mình không nhẹ, nó cùng con Nhi cũng bị tiếng ồn này hù đến tắt tiếng .

    Thiên run rẩy đánh rơi viên phấn xuống đất ,ngạc nhiên quay lại nhìn hắn trợn mắt hỏi :

    - Anh làm cái gì thế !?

    Hắn giơ tay lễ phép nói :

    - Thưa thầy, cái ghế của em bị…

    - Thôi được rồi ngồi xuống làm bài đi, tý nộp muộn tôi trừ điểm đấy .

    Hắn quay lại lạnh lùng nhìn bọn nó rồi đặt mông ngồi phịch xuống ,hoàn toàn thờ ơ trước ánh mắt kì quái của những người xung quanh .

    Biết là hắn cố ý chỉnh mình ,nó bực tức liếc xéo hắn một cái rồi lẩm bẩm :

    - Đm ,hãm !

    - Bắt đầu làm bài !

    Ngay lập tức cả lớp chìm vào sự im lặng đáng sợ, âm thanh duy nhất lọt vào tai là tiếng đầu bút bi sột soạt chạy trên mặt giấy .

    Hắn vòng tay ra sau ôm gáy ngửa đầu nhìn trần nhà .Quãng thời gian này tuy thật quá con mẹ nó nhàm chán nhưng đồng thời cũng rất đáng quý ,sau này ra đời chúng sẽ biết cái sự căng thẳng vô thưởng vô phạt này là thứ chẳng thể tìm được ở bất cứ đâu .

    Tại thời điểm này tuy là chúng có thể sợ hãi tới mức đột quỵ nhưng dù kết quả có thấp tè lè thì cùng lắm cũng chỉ bị gia đình chửi cho sấp mặt thôi ,đợi sau khi kì thi kết thúc thì lại tha hồ tung tăng nhảy múa ,ăn chơi phè phỡn .

    Thế nhưng khi lớn đùng rồi thì mọi sự sai lầm đều được quy thành tiền bạc hay thậm chí còn hơn thế nữa ,chưa kể sau cơn khủng hoảng này thì sẽ ngay lập có cơn khủng hoảng khác ập đến đánh cho các người tối tăm mặt mũi chứ không có phân ra kì một với kì hai đâu .

    Hắn nhìn sang bên cạnh nhướn mày hỏi dù bản thân đã có câu trả lời từ trước :

    - Cậu không làm à ?

    Nhỏ lắc đầu cười gượng :

    - Hì ,tớ không biết làm .

    - Ừm ,vậy tên cậu là gì ?

    - Tớ tên An Thùy ,còn cậu ?

    - An Thùy…An nhiên thu thuỷ ,thuỳ liễu trường chi .Tên rất hay ,chỉ nghe thôi đã khiến người ta cảm thấy thật dễ chịu .

    Thùy bối rối đỡ lấy gọng kính ,đỏ mặt nói :

    - Thật không ?Mọi người thường nói tên tớ kì cục và tầm thường…

    Hắn phẩy tay cười nhạt :

    - Số đông không phải là chân lí, trái lại tư duy bầy đàn còn khuyến khích chúng nói sai sự thật !

    Thùy ngượng chín mặt vân vê đầu bút, âm thanh lí nhí như muỗi kêu khiến hắn dù đã vểnh tai lên cũng không nghe được nhỏ đang nói cái gì .

    - ANH KIA !Không làm được thì trật tự cho bạn khác làm bài .

    - Vâng ,thưa thầy !

    - Ngồi xuống rồi im lặng làm bài .Ai khiến anh lần nào cũng đứng bật dậy thế hả !?

    Thấy hắn cười khinh khỉnh Thùy lo lắng hỏi :

    - Cậu làm vậy không sợ thầy giận à ?

    - Tức giận ?À phải rồi, cậu nghĩ sao về lão “thầy” này ?

    - Ai ?Thầy Thiên á ?

    An Thuỳ cắn môi nhớ lại ,tuy bình thường thầy trông rất hổ báo lại còn là giáo viên chủ nhiệm nhưng không hề đọng lại nhiều kỉ niệm với đám học trò ,ấn tượng của nhỏ với thầy cũng chỉ là một gã đàn ông trung niên gàn dở thôi .

    Hắn bỗng nhắc nhở :

    - Thói quen xấu !

    - Hả ?

    Bắt gặp ánh mắt ngạc nhiên của An Thuỳ hắn lúng túng chỉ vào miệng :

    - Không nên cắn cái môi như thế ,răng cứng môi mềm rất... nguy hiểm .

    Nhỏ ồ lên ,nghe cũng rất có đạo lý a .Gật gù một hồi An Thuỳ cuối cùng cũng nghĩ ra vài điều để nói về Thiên :

    - Thầy rất nghiêm khắc ,hay ra đề khó rồi đánh đố học sinh ,hay cậy làm thầy mà không xếp hàng mua đồ ăn ở căn-tin ,mỗi khi lớp Ngữ Văn có tiết thể dục là thầy hay nhìn ra sân với ánh mắt kì lạ ,chưa kể còn hay cho học sinh điểm 0 nữa .

    Hắn nghe những lời tâm sự đó thì không nhịn được cười phá lên .

    - ANH KIA !!!

    - Vâng, em biết rồi. Em xin lỗi thầy, tôi xin lỗi các bạn, xin l…

    - NGỒI XUỐNG LÀM BÀI !

    Thùy rụt cổ lại ,răng ngọc theo thói quen lại khẽ cắn bờ môi hồng nhuận :

    - Đã vậy còn rất dễ nổi giận .

    Hắn gác chân lên ngăn bàn rồi bắt đầu phân tích :

    - Cậu quả là người biết quan sát, những điều vừa rồi toàn bộ đều không sai .Tuy nhiên còn vài điều cậu không nhận ra…

    Hắn cầm lấy cái thước chỉ vào tay Thiên :

    - Nhìn kìa, gần cổ tay của lão có một vết thâm nhỏ .Đó là vết chai chỉ những con mọt game mới có…

    Tiếp đến hắn chỉ vào tay áo của gã :

    - Nhìn .Chỗ gần khuỷu tay có dòng chữ Vô Thiên viết bằng sáp sau đấy bị xóa mờ đi, là nét chữ trẻ con .Áo quần lão vào thứ 2 ,4, 6 luôn tươm tất phẳng phiu trong khi những ngày khác thì nhàu nát .Vậy là...

    - Ông Thiên ăn cơm trước kẻng có cả con rồi á !?

    Nó nghe đến xuất thần buột miệng nói, chẳng là bài khó vãi ra nên nó chỉ còn biết ngồi hóng chuyện nào ngờ lại bị đập vào lỗ tai một thông tin động trời như vậy .

    Thùy và Nhi cũng đồng thanh hỏi hắn :

    - Có thật là như vậy không ?

    Hắn nhướn mày nhìn một lượt cả ba đứa ,nhún vai nói :

    - Chắc không phải đâu ,để ý sẽ thấy người lão toàn mùi thuốc lá và động cơ tản nhiệt .Nếu ở cùng bồ lại có thêm đứa con thì không đời nào lão có thời gian vừa chơi game vừa rít thuốc lá .

    - Lạ nhỉ, nghe nói người thân của thầy đều ở quê cả duy chỉ mình thầy là mua nhà ở trên thành phố .

    Hừmmmmmm~

    Ba cô gái đồng thời chìm vào trầm mặc .Hắn liếc nhìn đồng hồ nhướn mày hỏi :

    - Còn 30 phút nữa là hết giờ ,mấy quý cô không định để giấy trắng đấy chứ ?

    Nó nghe vậy thì mới ngớ người ra rồi vội quay sang hỏi con bạn :

    - Đm mày làm xong chưa ?Được mấy câu rồi ?

    - Cái lịt pẹ tao đang làm dở câu một thì mải nghe bọn mày huyên thuyên quên mẹ nó giải thế nào rồi !

    Hắn liếc sang tờ của Thùy ,con mẹ nó mới chỉ chép mỗi cái đề bài a .

    - Thôi được rồi, nhìn mấy bài này quen quen chắc tôi cũng làm được một chút .Cô kia tên gì nhỉ, Nhi hả ?Cái đó nhân với nghịch đảo để cân bằng phương trình rồi rút gọn thôi .Thùy ,câu 2 là toán tư duy thì cậu chỉ cần biến đổi cái đống trong ngoặc…Đúng rồi nó đấy, biến đổi nó thành dạng phép tính căn bản là được, cái x cộng y nhân x trên y cộng y trên z trừ xyz ấy .Còn cô này…

    Hắn đột ngột quay xuống làm nó giật mình :

    - Gọi tớ ,à không ,tao là Dương được rồi .

    Dương !?

    Hắn ngẩn người một lúc rồi bối rối nói :

    - Ok, Dương làm bài 3 nhé .Bài này làm như thế này…

    Lời lẽ của hắn chui vào tai trái rồi nhảy ra tai phải, thứ duy nhất đọng lại là cái giọng trầm trầm vô cảm của hắn .Cái cách hắn chăm chú nhìn vào đề bài khiến nó lấy làm lạ vì trước nay ngoại trừ cha nó ra thì đây là người thứ hai nói chuyện mà không nhìn chằm chằm vào phần dưới-cổ-áo của nó .

    Giờ nó mới có dịp nhìn kĩ mắt của hắn ,cặp mắt tăm tối như đáy vực sâu hút cả hồn phách trái ngược hẳn với ấn tượng của nó về thằng này ,trước đây nó cứ nghĩ hắn là một thằng đụt chính hiệu cơ .

    Đột nhiên nó cảm thấy hắn có gì đó thật kì lạ, thật bí ẩn .

    - …như vậy là ra kết quả .Đã hiểu chưa ?

    Nó giật mình ,vội lắc đầu xua đi mấy cái mơ mộng tuổi teen đang lởn vởn trong tâm trí .Làm gì có chuyện một hot girl như nó có vài ba cái suy nghĩ ấu trĩ ấy chứ, bạn trai nó là phải đẹp trai, nhà giàu và có máu mặt .Có như vậy người đời mới nể nó, có như vậy người ta mới cung kính gọi nó một tiếng “Chị” để nó có cơ hội đáp trả bằng một cái gật đầu và nụ cười nhếch mép đầy lạnh lùng .

    - Này ,còn tỉnh táo không đấy ?

    - Có khi con này say Toán mẹ nó rồi !

    Nó quay sang béo má con bạn, sẵng giọng :

    - Say cái con mẹ mày !

    Sau khi ép con bạn tới mức con này phải vung nắm đấm lên thì nó mới chịu rụt tay lại rồi quay sang cười hì hì với hắn :

    - Tớ quên rồi, cậu giảng lại một lần được không ?

    Hắn nhún vai ,trên đời nhược trí còn nhiều đồng chí cần phải tiếp tục cố gắng .
    ……………………..
    - Đúng rồi ,cậu tính toán rất nhanh đấy ,biến đổi cũng rất khá .Không nhớ công thức à, cái đó là x mũ…

    - Còn 5 phút, các em chuẩn bị nộp bài.

    Thùy chấm dấu chấm cuối cùng ,bài 2 chứa khá nhiều phép biến đổi phức tạp không ngờ chỉ tính toán thôi cũng hết gần 20 phút .

    - Hai người làm xong rồi chứ ?Mau đưa bài lên cho Thùy chép...

    Đột nhiên Thùy ngăn lời hắn lại rồi đưa bài xuống cho bọn nó .

    Nó ú ớ :

    - Thế này là sao ?

    Nhi thì không thèm nhiều lời cầm lấy bài của Thùy chép nấy chép để :

    - Người ta cho chép thì chép đi nói đéo gì nói lắm !

    Nó nhìn Thùy một chút rồi cũng cắm đầu chép .

    Hắn nhìn hai đứa cặm cụi chép rồi quay sang An Thuỳ nhướn mày hỏi :

    - Tại sao ?

    Nhỏ ấp úng :

    - Thì tớ làm được bài rồi thì đưa họ chép thôi .

    - Cả hai đều làm được bài 1 và 3 ăn chắc 7 điểm rồi ,nhưng cậu chỉ mới làm được mỗi câu 2 thôi đấy .

    - Tớ biết cậu muốn mọi người đều được điểm cao .Nhưng một đứa ngốc như tớ sao làm được hơn 5 điểm chứ .

    Hắn nhíu mày ,quả thực một người suốt ngày ăn trứng ngỗng như Thùy đột nhiên được điểm cao sẽ khiến lão Thiên nghi ngờ .Điều này không phải hắn chưa tính đến nhưng nhìn nhỏ đi ,đã làm bài đến mức mồ hôi đầm đìa thế kia chẳng lẽ không xứng đáng để nhận được một số điểm tử tế sao ?

    - Với lại…

    Thùy cầm tờ giấy kiểm tra chỉ ghi đúng họ và tên của hắn lên bĩu môi nói :

    - Điểm của tớ còn cao hơn cậu đấy !

    Hắn ngớ người một lúc rồi cười khẩy vì sự ngu ngốc của An Thuỳ nhưng sau đó lại không nhịn được mỉm cười, một nụ cười thực sự .Không phải cái nhếch mép mang tính xã giao, không phải nụ cười nhẹ đầy giả dối, sự hồn nhiên của cô gái này như cơn mưa mát lạnh làm dịu đi tâm hồn cằn cỗi của hắn .

    - Thu bài .Nhanh nhanh tôi còn đi về nào .Viết cố cái gì, tôi đánh dấu bài bây giờ .Nộp bài !

    Hắn nộp bài ,lịch sự nghiêng mình đáp trả ánh mắt sắc lẻm của thầy khi nhận một bài thi trắng tinh rồi thu dọn sách vở chuẩn bị đi về .

    - Thùy !

    An Thuỳ đang nhét cuốn sách Toán vào cặp thì bị nó bất ngờ kêu tên làm cho giật hết cả mình :

    - Có...có chuyện gì ?

    Nó vân vê cái điện thoại một lúc rồi ngập ngừng nói .

    - Cám ơn nhé !

    Cho con bạn một cái bạt tai ,Nhi lúc này mới ý thức được điều gì đó vội gãi đầu nói :

    - Cám ơn đã cho bọn này chép bài .

    An Thùy lúc đầu có hơi bỡ ngỡ sau đó nhoẻn miệng cười khiến một đứa con gái như nó cũng cảm thấy điêu đứng ,khuôn mặt rạng rỡ khiến ngay cả hắn cũng lâm vào trầm tư .

    Có lẽ đây mới chính là thứ giá trị nhất của đời học sinh .

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi komang09hp, ngày 12-05-2018 lúc 16:30.
    ---QC---


  2. #7
    Ngày tham gia
    Aug 2014
    Bài viết
    214
    Xu
    3,536

    Mặc định Chương 7: Trời đánh chẳng tránh bữa ăn

    Hắn trông theo đám học sinh ùa ra cổng ,ánh mặt trời rực rỡ khiến cảnh vật tươi tắn đẹp đẽ lạ thường .Hít một hơi đầy buồng phổi để cảm nhận cái không khí nồng đậm của mùa hè ,con mẹ nó thật lắm xăng xe và bụi bẩn a .

    - Này…

    Một bàn tay nhỏ nhắn vỗ lên vai khiến hắn giật nảy mình nhảy lui ba bước .

    Thấy hắn kích động như vậy An Thùy chỉ vào mặt mình cười khổ nói :

    - Là tớ đây .

    Tim hắn vẫn hơi loạn nhịp ,đã lâu lắm rồi chưa từng bị kẻ nào áp sát gần đến như thế .

    - Có chuyện gì ?

    - Ừm…Tớ mời cậu ăn gì đó để cám ơn chuyện hôm nay được không ?

    Hắn nghĩ ngợi một chút .Hình như hôm nay thời khoá biểu chỉ có xem One Punch Man ngoài ra thì không còn việc gì khác nữa ,sự thật là dạo gần đây hắn khá là rảnh .

    - Này ,mày đi đâu thế ?

    Con Nhi thấy nó tung tẩy lại gần bọn hắn thì níu vai nó lại hỏi .

    - Hử ?Tao định mời thằng kia đi chơi ,dù gì nó cũng đã cứu mình một phen còn gì .

    - Đi ?Đi đâu ?Lên bar à, hay karaoke ,hay dẫn nó đi vũ trường ?

    Nó ngẩn người nhận ra chẳng có chỗ nào trong số những nơi mà nó biết có thể cho bọn con ngoan trò giỏi đi cả .Mà ngay cả đi thì ai sẽ là chủ chi ?Chẳng lẽ đến lúc trả tiền lại ngồi nhìn nhau cười à ?

    Nó trơ mắt nhìn hai đứa dắt díu nhau rời đi ,cảm giác như bị cho ra rìa khiến nó thấy cực kì khó chịu .

    - Bạn nữ gì đó ơi ?

    Ai cũng có họ có tên chứ “bạn gì đó” là cái đứa *** nào ?Đang sẵn bực mình nó vốn định chửi cái thằng vừa phát ngôn một trận nhưng thấy đó là soái ca mới chuyển đến nên nó cũng hơi nguôi :

    - Có chuyện gì không cậu ?

    - Bạn có rảnh không ?Mình mời bạn đi bay được chứ ,mình có mấy món này hay lắm ?

    Nó làm bộ ngạc nhiên dù bản thân đã hút tới méo cả mồm :

    - Bay gì ?Đồ gì hả bạn ?

    - Suỵt !Bí mật .Đợi chút anh lấy xe đón em nhé !

    Nó cười thầm ,nhìn mặt mày là bà biết ngay mày định mồi chài bà rồi .Bất quá nếu mày có lời thì bà cũng có lòng ,dù sao thì cũng chả thiệt hại gì lại còn có chỗ để giải sầu .

    Đợi thằng kia đi rồi Nhi mới vỗ vai nó :

    - Đm ghê vờ lờ ,hot boy của lớp cũng đổ mày kìa !

    Nó vênh mặt hất tóc kiêu kì nói :

    - Quá ư là điều bình thường luôn !Mày nghĩ bạn mày là ai ?

    - Bố tiên sư con hâm .Thôi tao về đây ,dạo này bà già quản giờ giấc chặt quá .

    - Ơ đéo đi cùng à ?Đi cắn phụ tao chứ mình tao cân thế đéo nào được !

    - Đm có khi cả bàn sập thì mày chỉ hơi phê phê ấy chứ ,cầm tinh con đéo gì mà cắn thuốc như thuồng luồng .Thôi tao về đây !

    Nó vẫy tay chào con Nhi rồi buồn buồn lấy điện thoại ra chụp cả chục kiểu rồi lấy một tấm ưng nhất đăng lên facebook kèm theo dòng stt đầy tâm trạng :

    “Đôi khi đường đời chỉ có mình ta .Người ơi có biết em lẻ loi giữa dòng đời vội vã…”

    Ngay lập tức số like và comment tăng chóng mặt :

    - Xinh gak toa O3O

    - Đi học mà cũng đẹp quá chị ơi (Thả trym)

    - Vú to thế @@

    - Bố mẹ thì còng lưng ra nuôi đi học...

    Hai comment cuối bị xóa ,chủ tài khoản bị block trong một nốt nhạc .

    - Đi thôi cậu .

    Nó dời mắt khỏi điện thoại ,quả nhiên không ngoài dự đoán Long cũng thuộc loại công tử nhà giàu .Mặc áo sơmi trắng và cưỡi trên con SM bóng lộn ,thằng Long trông chẳng khác gì bạch mã hoàng tử trong giấc mộng đạm bạc của mấy con bánh bèo .

    Còn đối với nó thì thanh niên này bất quá cũng chỉ hơn tiêu chuẩn bình thường một chút thôi .

    Nó hớn hở ngồi lên xe rồi theo thói quen ưỡn ngực cong mông để cái dáng thành chữ S rồi trưng ra cái mặt lạnh lùng hình sự như thể đang đi đòi nợ thuê .

    - Cậu muốn đi đâu ?Bar Lên Nóc Nhà nhé ?

    Vẻ mặt lạnh lùng hình sự của nó lập tức xì ra rồi trở nên tái mét ,nhớ lại vụ lùm xùm hôm qua làm tóc gáy nó cứ thi nhau rựng đứng hết cả lên .

    - Ấy đừng !Đi chỗ khác ,đi chỗ khác đi !

    - Ok vậy thì đi cafe trước nhé .

    Nó ngoan ngoãn gật đầu ,thôi thì dạo này bar sàn nhiều quá rồi đi cafe cho đổi gió tý .

    Vì đang là giờ tan tầm nên phải loay hoay một lúc hai cháu mới ra được đường lớn .Thanh niên này tuy không rú ga ầm ầm như thằng bồ nó nhưng phóng xe lúc nào cũng sàng qua sàng lại kiểu như sắp xoè tới nơi ,dù vậy hai đứa vẫn vừa đi vừa nói chuyện rôm rả trông có vẻ vui thích lắm .
    …………………………
    Nói là đi uống cafe nhưng hai đứa có được hớp nào vào mồm đâu ,toàn chụm hai cốc cafe vào rồi chụp ảnh loạn xạ cả lên .Xong rồi nó quàng vai bá cổ thằng Long chụp vài kiểu với dòng tus lửng lơ con cá vàng : “Café với ai đó .” .

    Chụp ảnh chán chê thì hai cháu bắt đầu tâm sự tuổi hồng :

    Cậu xinh thế này chắc nhiều bạn trai lắm nhỉ ?

    - Giời ơi tớ đang ế chỏng gọng ra, làm gì có ai thèm yêu .

    - Chả tin .

    - Lừa cậu làm gì .Mà tại sao cậu lại chuyển trường

    - Để khỏi bị truy nã .Hì hì .

    - Chạy tình hả ?

    Thằng Long gãi đầu cười cười càng khiến nó thêm tin vào phán đoán của mình ,mấy ông nhõi này học thì ít mà đú thì nhiều chắc lại cặp kè ba bốn em rồi sự việc đổ bể nên phải chuyển trường .Mong là chưa lỡ làm em nào có bầu ,nhà con đấy đâm đơn kiện thì có mà tù mọt gông chứ chẳng chơi .

    Sau khi nói chuyện chán chê thằng Long đề nghị đưa nó đến “phi trường” ,thế là cặp nam thanh nữ tú lại lên xe và đi…

    Phù~

    Nó nhả ra một ngụm khói trong tiếng vỗ tay của những người xung quanh .

    - Chuyên nghiệp quá nhỉ !

    - Xời ơi ,em còn thạo hơn ăn cơm ấy chứ !

    - Rảnh thì qua quán anh mà hút ,bạn thằng Long thì cũng như là bạn anh .

    Nó vâng dạ ,chợt nhớ ra điều gì nó vội đặt điếu thuốc vào mồm làm mặt hờ hững rồi chụp một tấm up lên fb làm chiến lợi phẩm kèm dòng tus :

    “Thả tâm hồn vào làn khói dẫn em đến nơi nào có anh .” .

    Nó tin rằng càng nhiều những tấm ảnh nó ở trên bar hay tụ tập hút cỏ cùng mấy anh xăm trổ thì càng chứng minh được cái độ chất chơi của nó ,càng thể hiện được là nó hơn hẳn mấy đứa bạn cùng lứa suốt ngày chỉ biết mỗi học ,ăn ,ỉa rồi lại học .

    Nó cảm thấy tự hào với sự hơn người của mình và mặc kệ thiên hạ dè bỉu .Tại sao nó phải che giấu vẻ đẹp của mình dưới lớp áo đồng phục quê mùa ?Tại sao nó không được chơi với những con người sành điệu và chịu chơi - những người cùng đẳng cấp với nó ?

    Nó đẹp ,nó có quyền !

    Chấm hết !

    Nói gì kệ mẹ thiên hạ !
    ................................
    Đêm về ,nó nằm trên giường hí hoáy onl facebook nhắn tin với con bạn .

    - Thằng này chất chơi mà dễ đong lắm mày ạ .Đưa đi đón về ngoan như cún luôn chứ đéo sồn sồn như mấy ông kia .

    - Ngon .Thế ghé được những đâu hả con ckó ?

    - Cà phê cà pháo một lúc rồi đi làm tý cỏ .Quán quen được hít cỏ thơm vl mày ạ ,giờ vẫn thấy hơi váng đầu .

    - Cẩn thận đang phê nó hiếp chết cụ mày

    - Giời ơi tao chưa phê thì cả bàn sập mẹ nó hết rồi ,tuổi gì đòi la liếm tao .

    - Đm cẩn thận đấy ,giờ đéo tin được bố con thằng nào đâu .Thế có định tiến xa không ?

    - Chưa biết nữa, cơ mà nếu nó thích mình quá thì chịu thôi .

    - Thôi câm mẹ đi .Thế tý có đi xem phim không ?
    -
    Phim gì ?Mấy giờ ?Đi với những ai ?

    - Phim sếch ,hỏi đéo gì hỏi lăm .Thằng bồ tao mua 2 vé 7 giờ mà hôm nay nó tăng ca không đi được .

    - Ok vậy giờ mày đến đón tao đi .

    Nó hí hửng đánh phấn bôi son ,lựa quần thử áo rồi uốn éo trước gương đến hơn 30 phút .Sau một hồi đắn đo suy nghĩ nó quyết định mặc một cái áo khoét cổ thật sâu cùng quần thun đen bó lấy cặp đùi dài miên man rồi đứng trước gương làm kiểu ảnh up lên facebook với dòng tus :

    “Đời là những chuyến đi .”

    Xong xuôi nó nằm dài trên giường hóng like và comment trong lúc đợi con bạn phi xe đến .

    - Đẹp quá chị ơi

    - Sang chank wa

    - Chị sống cứ như Tây ấy ,ngưỡng mộ ghê

    - Em co nguoi yeu chua ?

    - Add minh di ban T.T

    - Vú độn à ?Đm đang cai quay tay

    Comment bị xóa ,chủ fb bị chặn không thương tiếc .

    Tiếng còi xe vang lên ,nó hí hửng vớ lấy cái túi xách rồi chạy xuống nhà .Bố nó đang ngồi đọc tờ Thể Thao 24 Giờ thấy nó xúng xính quần áo thì hỏi cho có lệ :

    - Không ăn cơm hả con ?

    - Vâng ,tý con đi ăn với bạn .Con chào bố .

    - Cái con kia mày ăn mặc kiểu gì thế !?Vào thay áo ngay !

    - Mẹ cứ kệ con !

    Nó lạch cạch đôi guốc chạy ra cổng rồi thành thạo nhảy lên xe con bạn :

    - Đi nhanh mày !

    Đằng sau là tiếng mẹ nó nói với theo :

    - Mày mà về muộn thì cứ liệu hồn !
    .............................
    Cự Giải’s Ice Cream .

    Thùy dẫn nó đến một quán kem nhìn khá giản dị và trang nhã ,sắc vàng dịu dàng tỏa ra từ chiếc đèn trần cùng cách bày trí làm cho không gian trong quán nhuốm màu hoài niệm .

    Liếc qua những cửa hàng bận rộn xung quanh ,cái quán nhỏ này giống như là tách biệt hẳn với nhịp sống bận rộn của thành phố .

    An Thuỳ vừa loay hoay cởi xuống cái cặp nặng nề vừa hỏi :

    - Cậu thích ăn kem không ?

    - Có lẽ .

    Đã lâu rồi hắn không còn nhớ cảm giác thích ăn thứ gì đó nữa , một khi đã bỏ vào miệng cả triệu lần thì món ăn dù ngon đến mấy cũng đều sẽ trở nên nhạt nhẽo vô vị .

    Trừ cơm nước mắm .

    Thùy thành thạo khoác lên mình chiếc tạp dề màu xanh lá rồi cầm cái muôi xúc kem lên cười tít mắt hỏi hắn :

    - Cậu muốn ăn vị gì nà ?

    - Vị chocolate .

    - Có thêm gì nữa không ?

    - Không cần đâu .

    Một lúc sau Thùy hớn hở mang ra một ly kem lớn đặt trước mặt hắn .

    - Dường như cậu rất thích công việc này .

    - Ừm ,khi ăn kem mọi người không giả dối .Ai cũng rất vui vẻ và hạnh phúc .

    Hắn cười cười không nói gì .

    Phải vậy không ?Do kem là một món ăn đặc biệt hay bởi nó khơi dậy sự chân thành từ thuở bé trong mỗi con người ,ta hạnh phúc có phải vì hương vị của kem khiến ta nhớ đến vị ngọt của tuổi thơ ?

    Không phân biệt sang hèn ,thời khắc đứa trẻ cắn miếng kem đầu tiên khắc vào sâu trong tâm trí và nó luôn ngọt ngào bất kể cuộc sống của đứa trẻ ấy giàu sang hay nghèo khổ ,sống trong nhung lụa hay cơ cực trong những khu ổ chuột bẩn thỉu .

    Bởi thế nên mỗi khi cố nhớ về thứ gì đó vượt ra khỏi kí ức ta thường chỉ thấy một ánh mặt mặt trời rực rỡ và hương vị mát lạnh hồi lâu không tan nơi cổ họng .

    Hắn cảm nhận hơi lạnh pha lẫn vị ngọt của chocolate tan trong miệng :

    - Rất ngon .

    An Thùy cứ nhìn chằm chằm hắn rồi cười tủm tỉm khiến hắn có chút nuốt không trôi ,buộc phải nói lảng sang chuyện khác :

    - Cậu là chủ quán à ?

    - Cũng gần như thế ,tớ nhận quán này từ một người quen .

    - Có vất vả không ?

    - Quán không đông khách lắm, hơn nữa thỉnh thoảng anh họ có qua giúp mình nên công việc cũng khá nhẹ nhàng .

    Hắn đưa thìa kem khác vào miệng ,nhướn mày :

    - Vậy nếu gặp đám…ừm…kiểu hãm hãm thì sao ?

    Thùy gãi đầu khuôn mặt mờ mịt rõ là không hiểu hắn nói gì buộc hắn phải giải thích một cách cụ thể :

    - Nghĩa là đám khách…

    Cộp !Lạch cạch~

    Tiếng ghế nhựa bị ai đó đá văng ,một đứa con gái mặc sơ mi đen phanh cúc ngực sơvin với chân váy cũng một màu đen hầm hố sầm sập bước vào quán rồi hung hăng đặt mông ngồi xuống vị trí đối diện với bàn của hắn .

    - PHỤC VỤ ĐÂU !?

    An Thùy vội chạy đến cúi chào lễ phép hỏi :

    - Dạ .Chị ăn gì ạ ?

    - Cho tôi như hôm qua .

    - Dạ ,hôm qua chị ăn gì ạ ?

    Con bé trợn mắt nhìn An Thùy khiến nhỏ vội giải thích :

    - Em không nhớ hôm qua có gặp chị .

    - Nói thế là có ý gì ?Hôm qua ầm ĩ như vậy mà cô nói không nhớ là sao ?

    - Ơ ,chị bình tĩnh đi ạ .

    Linh Đan túm lấy cổ áo An Thùy ,khuôn mặt lạnh lùng đến đáng sợ :

    - Tôi không bình tĩnh được nên mới đến đây .Khó khăn lắm anh em tôi mới gặp được nhau...

    Con bé đẩy An Thùy ngã vào một cái bàn gần đó rồi vung tay tát một cú thật manh .

    - Ai ui !

    Cơn đau buốt khiến Linh Đan rụt tay lại ,cái thìa inox leng keng xoay tròn trên mặt đất .

    - CON RANH KIA !

    Một giọng quát đầy nội lực vang cả khu phố ,thằng Nam như một cơn lốc phóng vào trong quán thẳng tay tát Linh Đan một cú nảy đom đóm mắt làm con béngã vật xuống sàn .

    - Em không sao chứ ?Con điên này nó có làm gì em không ?

    Thằng Nam là loại tưng tửng bẩm sinh vậy mà lúc này lại lộ ra vẻ lo lắng khiến đôi con mắt của hắn muốn rơi ra ngoài rồi dắt tay nhau đi trốn .Con mẹ nó đúng là nhiều bao nhiêu lần vẫn không thể tin vào mắt a !

    - Em không chuyện gì .Sao anh lại đánh người ta ,người ta đã làm gì em đâu ?

    - Cái con khùng này mày bị ngu à ?Em bố mày cũng dám đánh !?

    Nam không thèm để ý đến lời của An Thuỳ ,khuôn mặt hầm hầm quay sang Linh Đan rồi ngẩn người ra khi thấy mặt nhỏ :

    - Con hấp em thằng Bảo !?

    - Lại là mày à ,thằng chó !

    Nàng quát lớn nhưng vì má vẫn còn hơi rát nên thay vì lao lên đánh nhau với gã thì Linh Đan có lựa chọn thông minh hơn là lui ra ngoài và chỉ ngón tay vào mặt thằng Nam .

    - Đúng là cá mè một lứa ,nồi nào úp vung nấy .Bọn mày được lắm ,gây với tao là đời bọn mày đéo ra gì rồi !

    Hắn chép miệng lấy một cái thìa khác ra ăn kem tiếp ,An Thùy sợ hãi nấp sau lưng Nam còn Nam thì cười khinh bỉ :

    - Thôi về núp quần xì thằng Bảo đi .May cho cái mặt mày là tao không đánh con gái ,lần sau cạch mặt tao ra nghe chưa !

    Vừa tát lật mặt con gái nhà người ta mà còn có thể nói những lời cao thượng như vậy ,đẳng cấp mặt dày này tuyệt đối không phải thứ mà luyện tập có thể theo kịp .

    Linh Đan trước giờ quát một tiếng là mọi người răm rắp nghe theo làm gì có chuyện bị bật đau như thế ,nhất thời không biết phải nói gì để phản lại .Càng nghĩ càng rối ,vừa nhục vừa tức đến đỏ cả mặt .

    - Cô chủ…

    Một chiếc ô tô đen bóng loáng đổ xịch trước cửa quán kem ,từ trong bước ra ba chú to cao mặc vest đen đi giày tây bóng loáng nhìn cũng ghê gớm lắm .

    Linh Đan giống như đứa trẻ đang bị bắt nạt thì gặp người nhà ,khí thế bừng bừng chỉ vào mặt Nam quát lớn :

    - Mày…

    - Sao đây ,định cậy đông bắt nạt bọn này à ?

    Bị Nam nói trúng tim đen khiến bao nhiêu lời lẽ đắc ý của con bé xô đẩy nhau chạy ngược vào cổ họng ,Linh Đan vội thu tay về sau lưng ấp úng nói :

    - Đương…đương nhiên là không .Cái mặt tao mà phải làm trò hèn hạ đấy à ?

    - Cô chủ ,nên đi về thôi .

    Chỉ đợi có thể Linh Đan sốt sắng chui vào ô tô rồi mở cửa kính đe dọa :

    - Thằng tóc dựng mày cứ đợi đấy .Tao không tha cho mày đâu !

    Chiếc xe phóng vụt đi ,cảnh tượng hệt như tối hôm qua tuy nhiên tâm trạng Linh Đan có vẻ tốt hơn hẳn .

    Hoặc là con bé đang cay cú nghĩ cách trả thù nên chẳng còn tâm trạng đâu để mà buồn bã nữa .

    - Hai vụ rồi mày ,cái quán kia hình như bị yểm rồi .

    - Ngày nào cũng có xã hội đen mò tới thế này thì sớm muộn gì cũng sập tiệm .

    - Có khi nào mình cũng vạ lây không ?

    - Phủi phui cái mồm ,mình có làm gì bọn nó đâu .

    - Cơ mà nhỡ bọn nó bắn nhau lạc đạn thì sao…

    - Để tôi bắt bọn nó chuyển đi !

    - Ối giời ơi bọn nó dám gây với cả xã hội đen đấy ,bà liều vừa thôi .

    - Dễ tôi phải chuyển nhà quá các bà ơi .

    An Thùy quay sang thằng Nam khuôn mặt bối rối đến phát khóc :

    - Tiêu rồi ,tiêu rồi .Lần này thì gây với tụi lưu manh thật rồi !

    Nam xoa đầu đứa em gái bé bỏng :

    - Lo gì ,có anh đây rồi em không việc gì phải sợ .

    - Có anh ở đây mới sợ á .Nhỡ anh có chuyện gì thì em biết ăn nói sao với bác ?

    - TỪ TỪ XEM NÀO .

    Hắn đặt cái thìa xuống lớn tiếng nói :

    - Sao mọi chuyện lại đột ngột thế này ?An Thùy ,đây là thằng anh họ mà cậu kể à ?

    Thằng Nam làm bộ ngạc nhiên như chỉ vừa mới trông thấy hắn :

    - Ô mày ở đây từ lúc nào vậy ?Xin lỗi mày mờ nhạt quá tao đéo nhận ra .

    Thùy cũng ngạc nhiên không kém :

    - Hai người biết nhau sao ?
    ……………………
    Mọi chuyện được phanh phui ,thì ra An Thùy gánh trách nhiệm giám sát thằng Nam trong thời gian thằng này bỏ nhà đi bụi .Vì không thích ở nhờ nhà em họ nên Nam mới mua nhà ở bên cạnh hắn ,chẳng trách nhiều hôm đến tận 10 giờ tối mới thấy thằng này lật đật về nhà thì ra là phụ em gái bán hàng .Mà không ngờ Nam có đứa em họ xinh gái thế mà suốt bấy lâu nay hắn không hề hay biết ,đúng là chỉ được cái im ỉm là đéo ai bằng .

    - Thùy này ,nếu em đang muốn kiếm bạn trai thì anh khuyên em đừng dây vào thằng này .Yêu đương đéo gì cái loại vừa nhàm chán vừa hách dịch ,mặt thì lúc nào cũng lầm lì…Nhìn cái gì ?Lại bảo bố nói đéo đúng đi !

    - Em lại thấy cậu ấy còn tốt hơn cả anh đấy .

    An Thùy nói một câu khiến cả hắn và Nam đồng thời sửng sốt .Thằng Nam ,với vẻ mặt kinh hoàng ,lắp bắp như thể cái lưỡi đã hoá đá :

    - Đừng…đừng nói em thực sự đang muốn tìm người yêu nhé !

    Nhỏ tránh né ánh mắt của bọn hắn ,ngượng ngùng nói:

    - Anh nói kì quá ,yêu đương gì chứ .

    Hắn cười nhạt khi thấy bộ dáng của An Thùy sau đó quay sang thằng Nam ,thằng này vẫn còn đang cảm nhận cú sốc đầu đời của mấy ông anh trai khi nghe tin đứa em gái bé bỏng muốn đi làm ô sin cho một thằng bỏ mẹ nào đấy .

    Thằng ngu này còn chưa nhận ra con bé đã có người thương rồi sao ?

    Hắn lên tiếng gỡ rối cho câu chuyện ngoài ý muốn này :

    - Nếu em là giám sát của Nam thì em đúng là một người giám sát tồi !

    An Thuỳ tròn mắt hỏi :

    - Tại sao ?

    - Chắc em không biết chuyện thằng này thường xuyên bật nhạc thật to suốt cả đêm rồi bịt tai đi ngủ ,ném vỏ chai nước ngọt trước cửa nhà hàng xóm ,đã vậy còn cố tình bật truyện ma thật lớn để đêm các nhà xung quanh không ai ngủ được .

    Tại vì nói chuyện với đối tượng nhỏ tuổi nên chuyện thằng Nam đi đòi nợ thuê ,bắn súng bắn nỏ là không thể tiết lộ ,hắn không còn cách nào khác là tiết lộ mấy cái thành tích đần độn của thằng bạn .

    Nam cũng biết ý hùa theo :

    - Ai bảo bọn nó thích túm năm tụm ba tiệc tùng cả đêm làm tao đéo ngủ được .Mà sao bằng mày được ,bữa trước mày kiếm đâu ra cả một túi nhện to bằng cái lốp ô tô rồi thả vào nhà chúng nó ,hôm đấy tao nhớ là cả đám phải cầm gối ngủ vỉa hè .

    An Thùy khuôn mặt tái mét lặp lại :

    - Nhện to bằng lốp ô tô á !?

    Hắn bối rối gãi đầu .Hôm đó mới chế ra một bầy nhện máy liền đem qua mấy nhà hàng xóm để thử nghiệm ,cứ tưởng không bị ai trông thấy chứ .Nhìn ánh mắt háo hức đợi chờ của An Thuỳ hắn đành phải bịa :

    - Trên tầng gác mái nhà ta có nhiều thứ quái dị lắm .Bữa đó lên kiếm mấy bộ hentai mà cũng vớ được nguyên một bầy nhện lúc nhúc ,đành phải thả nhờ sang nhà hàng xóm để họ nuôi .

    Nhỏ nghe vậy thì gương mặt trắng bệch nhưng thấy bộ dáng không chút ăn năn của bọn hắn thì không nhịn được nhoẻn miệng cười :

    - Các anh ác quá à !

    Hắn cười ,thằng Nam cũng cười ,bởi lẽ khu phố mà hắn và thằng Nam ở là dãy phố bỏ hoang đâu có nổi một bóng người ,nếu có thì cũng chỉ là những người chưa siêu thoát thôi .Quỷ phá người ,người phá quỷ ,kể ra thì cũng đáng cười đấy chứ .

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi komang09hp, ngày 13-05-2018 lúc 11:28.

  3. #8
    Ngày tham gia
    Aug 2014
    Bài viết
    214
    Xu
    3,536

    Mặc định Chương 8: Nghi ngờ

    Tạch Tạch Tạch~

    Khói thuốc vờn quanh căn phòng trống trải ,hàng chục người chăm chú nhìn vào màn hình máy tính mặc cho tiếng đập bàn phím ,tiếng chửi lộn inh ỏi bên tai .Trong góc phòng một thanh niên khuôn mặt trầm ổn ngưng thần quan sát màn hình đồng thời ngón tay lướt trên bàn phím với tốc độ chóng mặt .

    Một pha di chuyển lỗi của Lee Sin làm thằng này lập tức ăn trói của Morgana sau đó bị team địch hấp chết trong một nốt nhạc buộc mọi người phải lui về trụ thứ hai phòng thủ .Thừa thắng xông lên Zac team địch nhảy vào giữa đội hình sử dụng chiêu cuối kéo Teemo ,Ezreal và Janna về .Với khả năng chống chịu gần như bằng không và khí thế tụt dốc không phanh dường như không còn cơ hội nào cho những người đồng đội khốn khổ phải gánh chịu sự thiểu năng của thằng Lee .

    Đột nhiên Janna sử dụng chiêu cuối :Gió Mùa .

    Trước khi Zac sử dụng chiêu cuối mang cả team địch về thì Janna đã khéo léo Tốc Biến để khi bị kéo sẽ rơi vào rìa ngoài của team địch .Cứ nghĩ đó là một pha Tốc Biến dư thừa và sử dụng chiêu cuối trong vô vọng nhưng ngay khi toàn bộ team địch bị hất văng vào tường thì chúng nhận ra chúng đã sai .

    Bởi lẽ Yasuo chỉ đợi khoảnh khắc đó mà từ bãi Chim Biến Dị tốc biến ra rồi sử dụng chiêu cuối Trăn Trối lên cả team .Dù là một pha phối hợp ăn ý nhưng với chỉ số 6/2/1 của Yasuo thì chiêu cuối chỉ có thể lấy đi của mỗi kẻ địch 1/4 cây máu .Tuy nhiên ai mà ngờ được pha phối hợp tưởng như sáng nhất trận đấu lại chỉ mới là tiết mục mở màn…

    Ngay khi vừa tiếp đất ADcarry team địch là Miss Fortune đã lập tức Tốc Biến ra một vị trí trống trải để dùng chiêu cuối Bão Đạn lên toàn bộ kẻ địch .Quả là một hành vi khôn khéo khi vừa có thể tách khỏi giao tranh vừa tận dụng tối đa phạm vi của chiêu cuối ,nhưng điều ấy chỉ đúng khi team địch không có Yasuo .

    Sử dụng Quét Kiếm lướt qua ba con lính chỉ trong vòng chưa đầy 2 giây ,Yasuo gần như ngay lập tức áp sát được Miss ,chiêu cuối khiến cô nàng không thể di chuyển và hở một khoảng lớn sau lưng nên Yasuo chỉ việc lướt ra sau lưng cô nàng mà chém tới tấp .Nhận ra thì đã muộn ,chỉ với hai cú chém và một chiêu Q – Bão Kiếm thì ADcarry team địch đã lên bảng trước sự bất lực của đồng đội khi mà cô đã lỡ Tốc Biến đi quá xa .

    Dù vậy chiêu cuối của cô cũng đã lấy đi sinh mạng của Teemo nâng chỉ số KDA của hắn lên 1/12/7 .

    Syndra trong cơn hoảng loạn sử dụng chiêu cuối Bùng Nổ Sức Mạnh vào Yasuo không chút suy nghĩ và hiển nhiên chỉ bằng một chiêu W – Tường Gió toàn bộ chiêu cuối đã bị chặn lại .

    Mundo và Braun vội xông vào tấn công Yasuo nhưng song quyền nan địch tứ thủ ,mặc dù chặn được Yasuo nhưng Ezreal đã lợi dụng thời điểm Syndra không có chiêu cuối mà bắn cô nàng tan tác .Mất đi cả AD và AP ,ba tanker chỉ còn biết buông chuột trước chiến thuật và kĩ năng của team kia .

    Pha quét sạch đầu tiên vào phút thứ 30 của trận đấu ,Yasuo cùng Ezreal với sát thương cực lớn nhanh chóng đẩy lính vào nhà chính và team bạn không còn lựa chọn nào khác ngoài đầu hàng .

    Kết thúc trận đấu ,màn hình của Yasuo hiện lên hàng loạt thông báo Vinh danh nhưng gã không quan tâm ,gã đang chờ đợi một thứ khác .

    Không phụ sự kì vọng của gã một bảng chat hiện lên với cái tên “Cáo Đen” .

    - Chơi nhỉ thật giỏi

    - Nói gì kì vậy không hiểu @@

    - Ý khen anh đánh tốt đấy

    - Em dùng R đẹp nên anh mới bay vào được

    - Giả khiêm tốn ,đáng ghét O3O

    - Câu đấy viết là “Làm bộ khiêm tốn”

    - Bắt nạt người quá đáng Q3Q

    - “Ăn hiếp người quá đáng”

    - Giận

    - =.=

    - Mà “bắt nạt” thì liên quan gì đến “hiếp” ?

    - ĂN HIẾP má ơi @@

    - Tại sao lại gọi em là má ?

    Gã mệt mỏi ôm lấy cái trán nhưng khoé miệng lại hiện lên ý cười ,người này không ai khác chính là gã thầy chủ nhiệm nhân nghĩa đạo đức trí dũng song toàn sáng ngời gương sáng của hắn .

    Người trong trường không biết chứ những thành viên cốt cán của quán net thì đều biết mặt gã ,nhắc đến kẻ từng ăn ngủ trong quán suốt cả thời sinh viên thì người ta có muốn quên cũng khó ,thực chẳng hiểu vì lí do gì gã có thể trở thành thầy giáo như ngày hôm nay .

    Ngẫm nghĩ một hồi Thiên gõ bàn phím tách tách

    - Ý anh là má của các con anh…

    Gã cười ngượng ngùng rồi xóa dòng đó đi ,thay bằng :

    - Mình thích thì mình gọi thôi

    - Ghét quá à .Nhưng mà em cũng thích anh >.<

    Gã đơ một chút rồi không nhịn được mỉm cười ,khuôn mặt bỗng cảm thấy có chút nóng lên .Quen nhau đã 6 năm ,những lời tình cảm nửa đùa nửa thực trao nhau không ít nhưng mỗi lần như vậy đều khiến lòng gã rạo rực không yên .

    Không chút do dự gã đáp trả :

    - Anh cũng thí…

    Bụp

    - Cái đm mất điện đúng lúc vãi *** !

    - Đùa chứ ,đm đang combat .

    - Đen vl .

    - Giời ơi tụt rank của em rồi anh chủ quán ơi !

    Ông chủ quán đang cày view cho Sếp’ss thì bị mất điện cũng bực chẳng kém lớn tiếng át đi thanh âm của đám khách hàng :

    - Người ta cắt điện chứ tao cắt điện đéo đâu !Mà mất cả khu chứ riêng chỗ tao mất à ,kêu đéo gì kêu lắm !
    …………………………..
    Mất điện ,mất tình ,Thiên mang khuôn mặt chán đời trở về nhà vùi đầu vào vào bàn giấy cùng một sấp lớn bài kiểm tra của đám học trò .

    Gã cầm điện thoại lên ,trong đó lưu hình ảnh mà gã hết sức trân quý .

    Trong hình là một cô gái trẻ ,rất đẹp mặc một bộ kimono truyền thống của Nhật hai tay nâng chiếc ô màu anh đào đang mỉm cười với gã .Cổ áo hơi trễ bại lộ đôi bờ vai trắng hồng quyến rũ của cô gái ,hoa văn đẹp đẽ trên áo cũng trở nên lu mờ trước những đường nét tinh xảo trên khuôn mặt của mĩ nữ ngoại quốc .

    Cặp mắt to tròn đen láy ,đôi gò má cao ,hồng hào như đọng trong đó sắc xuân mơn mỏn của tuổi trẻ ,sống mũi dọc dừa thanh tú cùng đôi môi hồng nhuận tươi tắn còn đang đọng nét cười khiến người ta tự hỏi ông trời có thiên vị quá hay không khi cho người con gái này một vẻ đẹp quá hoàn mĩ .

    Như lấy lại được sức sống Thiên bật dậy vươn vai rồi bắt tay vào công việc rất đỗi thiêng liêng :Chấm bài .

    Kể ra thì công việc này cũng khá là đơn giản ,nếu như không bắt bẻ thì chỉ cần kiểm tra kết quả xem là đúng hay là sai ,điểm thấp quá thì mày mò xem cách làm có chính xác không để cộng điểm .Tuy nhiên với con số lên đến hơn 40 thì đây quả là là một cực hình và để giữ được sự kiên nhẫn cho đến bài cuối cùng tuyệt đối cần sự nỗ lực không hề nhỏ .

    Lần này bài làm khá tốt ,đa phần đều ra kết quả đúng ở câu 1 và hoàn thành được một nửa câu 3 hoặc ngược lại .Thỉnh thoảng cũng có người hoàn thành được cả hai câu 1 và 3 ,đây là những thành phần cộm cán của lớp, “cộm cán” ở đây là để nói đến sức học và cũng đồng thời là độ dày của lớp kính mà chúng nó đeo trên mặt .

    Những điểm 5,6 là nhiều hơn cả ,điểm 7 thì chỉ vỏn vẹn có hai bài :một của lớp trưởng và hai là của Dương Minh Thần .Mặc dù sức học của Thần không tệ nhưng dường như áp lực về thời gian khiến câu 2 của cậu chỉ vẻn vẹn có hai dòng biến đổi qua loa ,xem ra cậu vẫn chưa thể tìm được hướng làm .

    Thiên gãi cằm tự hỏi không biết đề lần này ra có quá khó không ?

    Bài làm tiếp theo chữ viết rất mảnh mai và đẹp đẽ nhưng có chút lạ lẫm ,dường như gã chưa từng trông thấy nét chữ này bao giờ .Nhìn lên mục họ tên thì chỉ vẻn vọn hai chữ :An Thùy .

    Lông mày Thiên khẽ nhướn ,An Thùy chẳng phải em học sinh nhỏ nhắn thường ngồi một mình ở dãy ngoài cùng gần cửa sổ sao ?Con bé dường như không hòa đồng cùng các bạn ,sức học cũng kém thường hay nộp giấy trắng mà sao hôm nay lại viết nhiều đến vậy ?

    Gã nhìn một cách cẩn thận ,các phép biến đổi đều được thực hiện rất khéo léo ,không có bước nào là thừa thãi và cũng không có gạch xóa đủ thấy con bé đã suy tính rất chu đáo .Duy chỉ có một điều không phù hợp ,đó là bài làm này dài đến tận một trang rưỡi .

    Không có gì sai sót ,không thừa một phép biến đổi nào nhưng làm tới một trang rưỡi mới có kết quả .

    Vì trên tay chỉ có tờ đáp án nên Thiên phải lục lại đống tài liệu hôm qua sử dụng để ra đề .Sau 15 phút tìm đến vã mồ hôi thì gã phát hiện nó nằm lẫn trong đống quần áo bẩn ném dưới gầm giường .

    Nhờ có đánh dấu nên gã nhanh chóng tìm thấy những trang đã giở đêm hôm trước ,bài 1 và 3 ở trong bộ đề phổ thông nhưng còn bài 2 là ở trong…bộ đề thi học sinh giỏi cấp quốc gia năm trước .

    - Thế này là thế méo nào ?

    Thiên vắt tay lên trán nghĩ ngợi ,nếu gã nhớ không nhầm thì đêm hôm qua do thua liên tục nên gã cay cú đánh tận 12 trận Liên Minh đến 2 giờ sáng mới trở về .Ngay khi nằm gục lên giường mơ màng sắp ngủ thì thằng chết toi nào đó gọi nhầm số làm gã giật mình tỉnh giấc ,sực nhớ ra ngày mai phải có đề kiểm tra cho tụi nhỏ nên mơ màng vớ đại lấy quyển đề nào đó mà không để ý đó là “Tổng hợp đề thi học sinh giỏi” .

    Trong cơn mơ màng gã tìm đại đề bài số 69 rồi ghi vào giấy sau đó ngủ quên mất ,đến khi tỉnh lại thì đã sắp muộn giờ lại phát hiện còn thiếu hai bài nên tìm trong đống sách vất bừa bãi trên giường lấy ra hai bài nữa ghi chồng chéo lên nhau rồi chạy vội đến trường .

    Bởi mọi việc diễn biến quá nhanh nên thời điểm chép đề Thiên chẳng kịp phân biệt bài nào dễ bài nào khó cả .Theo bố cục thông thường bài dễ sẽ ở trên ,bài khó nhất ở dưới cùng nhưng vì phải vừa dịch con chữ như gà bới của mình vừa phân biệt đống số má ghi đè lên nhau nên mới xảy ra chuyện đề thi học sinh giỏi quốc gia cứ thế nằm chiễm chệ giữa bài kiểm tra 45 phút của bọn hắn .

    Tiếp tục chấm bài thì Thiên thấy được Nhi và Thùy Dương là hai người duy nhất trong lớp hoàn thành trọn vẹn cả 3 bài còn bài của hắn thì chỉ có duy nhất một tờ giấy trắng .

    Gã sực nhớ hôm nay đã chuyển chỗ cái thằng ranh con láo lếu hay bật dậy lí luận với giáo viên giữa giờ học sang ngồi kế bên An Thùy .Trải qua sự việc lần này khiến Thiên cảm thấy hắn dường như không đơn giản chỉ là một thằng học sinh cá biệt thích bật lại thầy giáo .

    Thiên đặt bút đỏ xuống vẻ mặt trầm tư nhìn ra cửa sổ .Không ngoại trừ khả năng An Thùy đã đọc bài đó từ trước ,tuy nhiên tại sao hắn không chép bài mà lại để giấy trắng ?Tại sao hắn lại để giấy trắng ?Là vì sĩ diện của một thằng đàn ông ,à nhầm ,con trai hay vì bận nhắc bài cho bạn ngồi cạnh ?Tuy bình thường kiểm tra hắn vẫn nộp giấy trắng ngay cả khi ngồi cạnh những học sinh giỏi ,nhưng lần này thành tích đám ngồi quanh hắn cao vọt mà sao hắn lại vẫn lẹt đẹt như vậy ?Chưa kể nếu hắn thực sự nhắc bài cho người khác thì tại sao bản thân lại không làm một bài nào ?

    Thật nhiều câu hỏi không có đáp án khiên Thiên nguyên ngày hôm đó ăn không ngon ngủ không yên chỉ muốn trời mau sáng để phi tới tra hỏi hắn một phen .Thế nên khi mọi người đang say giấc nồng thì gã vẫn ngồi chửi cha chửi mẹ cái đồng hồ lên vì không hiểu tại sao hôm nay nó đột nhiên trở nên ì ạch chậm tiến như vậy .

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi komang09hp, ngày 13-05-2018 lúc 11:27.

  4. #9
    Ngày tham gia
    Aug 2014
    Bài viết
    214
    Xu
    3,536

    Mặc định Chương 9: Cáo Đen

    Trong không gian vẫn phảng phất hơi thở lạnh lẽo của màn đêm còn Mặt Trời thì như đứa tự kỉ lẩn khuất sau một dặng mây hồng ,đâu đó vẫn còn chút u ám của bầu trời đêm đêm đang dần thu về phía nửa kia bán cầu .

    Hắn hít sâu một hơi cảm nhận cái lạnh khi mà những giọt sương ngấm vào thân thể ,thật hiếm hoi mới có dịp dậy sớm thì chẳng lí gì lại không dành chút thời gian tận hưởng sự yên bình hiếm hoi trước khi bị giam cầm trong lớp học .

    Thật là lạ khi đến thời điểm nào đó con người lại cảm thấy cái lạnh lẽo đến tàn khốc lại thân thuộc hơn ánh dương ấm áp ,đó là lúc ta ngừng tự nuông chiều bản thân mà thay vào đó là chạm vào những khắc nghiệt tận cùng để nhắc bản thân rằng mình đang sống .

    Dừng trước một tiệm bán đồ ăn sáng hắn tự hỏi đã bao lâu rồi chưa ăn qua một cái bánh mì ,mọi thứ diễn ra quá nhanh tới mức hắn gần như quên đi việc tận hưởng những thú vui nhỏ nhặt trong cuộc sống .

    Cách đây rất lâu ,khi đó mong muốn của hắn chẳng phải đã từng chỉ đơn giản là một cái bánh mì trứng nóng hổi vào mỗi buổi sáng ?

    Hắn khệnh khạng bước vào lớp trên tay là chiếc bánh mì cắn dở ,tay còn lại thì cầm cái thẻ học sinh vừa tháo từ trên cổ xuống sau khi đã thành công qua mắt lão bảo vệ khó tính .Hắn có chút bất ngờ khi nghĩ rằng bản thân đã tới rất sớm ,bởi lúc này đây tại lớp đã có hơn hai chục mạng đang ngồi túm năm tụm ba chụm đầu vào nhau chép bài như điên .

    An Thùy mỉm cười khi thấy hắn ngán ngẩm gục mặt xuống bàn :

    - Hôm nay đến sớm quá ha !

    - Thì ba năm học cũng nên tử tế một buổi chứ .

    - Hì hì ,mà cậu soạn văn chưa ?

    - Ra thế…

    Giờ hắn đã hiểu tại sao cái đám lười chảy thây này đột nhiên trở nên tự giác như vậy ,hàng chục nam thanh nữ tú không hẹn mà đồng thời cặm cụi múa bút thành văn ,nếu nhìn vào và nói đây không phải lớp đầu của trường thì chỉ có chó mới tin .

    - Soạn siếc gì ,cuối năm cũng cho lên lớp hết thôi .

    - Tý cô kiểm tra không có bài soạn là bị mắng đấy !

    - Cho mắng .

    - Ghi sổ đầu bài !

    - Ghi thoải mái .

    - Bị thầy chủ nhiệm mời phụ huynh ,viết bản kiểm điểm ,phê bình trước toàn trường ,bị phạt dọn vệ sinh hai tuần ,bị soạn lại bài đó 10 lần…

    Hắn giơ tay đầu hàng :

    - Thôi được rồi ,đưa mượn vở soạn nào .

    - Đây !Hi hi

    An Thùy cười mãn nguyện đưa hắn cuốn vở hồng xinh xắn .Chữ nhỏ rất đẹp ,trình bày lại ngay ngắn gọn gàng nên không mất nhiều thời gian hắn đã tìm được bài soạn ngày hôm nay .

    - Người xinh chữ cũng đẹp nhỉ !

    An Thùy bĩu môi :

    - chép cho nhanh đi, nịnh không giúp đủ bài được đâu .

    - Ta không biết nịnh đâu .Nét chữ nết người ,nhìn vào cái chữ cũng đủ biết vận mệnh hoạ phúc của một con người .

    Nếu gặp người khác thì nhất định sẽ cười khẩy bảo hắn lảm nhảm y như mấy lão già lẩm cẩm hay ngồi bắn thuốc lào tại mấy quán nước nhưng An Thùy bình sinh đã nhẹ dạ cả tin nên lập tức trợn tròn mắt đầy kinh ngạc :

    - Thật sao ?

    Hắn liền chỉ vào bài soạn của An Thuỳ :

    - Nét chữ cậu thanh mảnh nhưng không hời hợt ,dùng lực vừa phải cho thấy cậu là người rất tinh tế ,luôn tập trung tinh thần vào việc đang làm .Từng chữ ngay ngắn gọn gàng nhưng ở cuối mỗi dòng nét chữ bay bổng chứng tỏ cậu có tâm hồn mơ mộng ,dễ buông lỏng .Nhìn cách dùng từ nước đôi là biết cậu ngại phán xét và sợ làm mất lòng người khác ,thậm chí một số đoạn yêu cầu phê phán nhân vật cậu còn chép lại y nguyên mục Kết luận .

    An Thuỳ nghe vậy thì khẽ cắn môi ,lo lắng hỏi :

    - Như vậy là tốt hay xấu ?

    Hắn nhún vai :

    - Mỗi người có một vận mệnh riêng ,mỗi vận mệnh lại có một thước đo tốt –xấu riêng .Dù sao thì cậu vẫn tử tế hơn khối người trong cái trường này .

    An Thùy chớp chớp mắt ngạc nhiên hỏi :

    - Ai cơ ?

    - Thì cái kẻ suốt ngày ghi mấy cái chữ xấu như ma làm rồi bắt học sinh chép ấy .Thử hỏi photo vài cái đề thì tốn bao nhiêu tiền ?Đã vậy còn hay táng cái thước ầm ầm lên bảng làm ta nhức hết cả đầu !

    An Thùy cười híp cả mắt ,cặp kính theo cơ thể run rẩy lệch hẳn đi và còn vài bộ phận khác cũng lay động dữ dội nửa nhưng để đảm bảo thuần phong mĩ tục thì hắn sẽ làm như không để ý đến :

    - Nhìn cậu không giống kẻ ngồi lê đôi mách đâu .

    - Đó là sự thật ,An Thùy ạ .Sự thật là chúng ta sẽ phải chịu đựng lão khùng đó thêm ba năm nữa và mỗi lần cái thước đó gõ lên bảng là cái tần số chết tiệt đó lại khiến ta muốn phát bệnh...

    Hắn bỗng khựng lại rồi từ từ quay ra sau nở một nụ cười giả tạo nhất trên đời :

    - Chào thầy .

    Thiên dành nguyên một đêm trằn trọc thao thức đến độ hai mắt thâm quầng như một con gấu trúc bị suy dinh dưỡng nhưng vẫn rất lạnh lùng nhìn xuống hắn rồi nói bằng giọng nghiêm túc chưa từng có :

    - Đi với tôi .

    An Thùy hai tay bịt miệng kinh hãi nhìn hắn lẽo đẽo theo sau thầy giáo ra khỏi lớp học .

    - Ngồi đi .

    Hắn cười nhạt :

    - Chỉ là nói vui thôi mà ,đôi khi đang vu vơ thì…trúng ai đó .Thầy biết đấy ,đôi khi...

    Thiên gằn từng chữ :

    - Ngồi xuống !

    Hắn câm nín ngồi xuống cái ghế gỗ bên cạnh chiếc bàn bẩn thỉu kê ngoài phòng giáo viên ,chưa kịp tự hỏi tội nói xấu giáo viên bị phạt ra sao thì Thiên đã đập ra trước mặt hắn một cuốn vở kẹp trong đó là tờ đề với đầy những số và một cây bút .

    - Cậu để trắng một bài kiểm tra đúng không ?Đề này cũng chỉ tương tự như đề hôm qua thôi ,làm nhanh đi để tôi còn nộp cho nhà trường .

    Hắn thở phào cầm lấy bút ,còn tưởng lão cay cú định sống mái với hắn một phen chứ .Đúng là hoạ từ cái miệng mà ra ,sau này muốn nói xấu ai tốt nhất nên để tầm của radar ra xa một chút .

    - Câu 1 là câu dễ nhất ,đừng để mất điểm .

    Hắn chép miệng ,dặn dò cẩn thận như vậy là nghĩ ta bị ngu sao ?Dù là học sinh tiểu học cũng hiểu câu 1 là câu cho điểm ,đừng có nghĩ bỏ giấy trắng vài bài thì có nghĩa là ta bị thiểu năng !

    Hắn nhíu mày ngẫm nghĩ một lát sau đó cầm bút lên viết liền một mạch ,nét chữ đậm nhưng sắc bén ,từng nét viết ra thận trọng và quyết đoán không giống với phong thái của một cậu học sinh đang trong độ tuổi ăn chơi nhảy múa .

    - Cậu làm được còn gì ,tại sao hôm qua lại để giấy trắng ?

    - Hôm qua học tủ nhầm đề thưa thầy .

    - Chứ không phải làm anh hùng cứu mĩ nhân ,nhắc bài cho nguyên một đám con gái xung quanh à ?

    Hắn thoáng dừng bút ,khoé miệng hơi cong lên :

    - Giờ mới biết thầy là người thích đùa .

    Thiên dùng ngón tay chỉnh lại gọng kính ,nghiêm khắc nói :

    - Tôi chuyển chỗ là để cậu học hành tử tế ,không phải để yêu đương !80 % mối tình thời học sinh đều tan vỡ ,điều này không cần tôi phải dạy cậu chứ ?

    - Vậy thầy đang nghĩ là em gạ tình bạn học bằng cách nhắc bài ?

    - “Đừng oang oang cái mồm lên thế ,cậu đang ở trước phòng giáo viên đấy !

    - Giúp đỡ người khác là một hành vi mang tính bản năng ,cũng giống như thấp máu là Tốc Biến ,Lee Sin bắn Sóng Âm trúng là phải Vô Ảnh Cước ,không hề có tình cảm gái trai ở đây .

    - Ít ra Lee Sin còn có thể phá đội hình địch ,còn anh giúp bạn thế là giết bạn đấy có biết không !?

    - Chắc gì đã phá đội hình hay lại lao vào chết thẳng cẳng , khi xem highlight thì ông nào cũng mõm xong vào đánh thì như thằng khuyết tật não .Đời cũng vậy thôi ,giết bạn để thấy nó hồi sinh còn hơn trơ mắt nhìn nó ngụp lặn mãi trong một đống phân .

    Thiên không phải loại thích cãi lí ,gã “ầm” một tiếng vỗ mạnh lên bàn rồi đứng phắt dậy mặt đỏ gay :

    - Cậu đứng dậy ngay cho tôi !

    Ông bảo vệ đang ngồi trước cửa phòng bắn bi thuốc lào ,thấy thầy Thiên hùng hổ bước tới thì ném vội ống điếu vào trong nhà đánh “cốp” một tiếng kéo theo một loạt thanh âm chén bát vỡ rồi đon đả bước tới trước mặt Thiên nở nụ cười khoe ra cặp răng ố vàng :

    - Cậu Thiên định ra ngoài à ?

    Nhưng Thiên giống như không nhìn thấy lão trực tiếp đẩy tung cổng trường bước ra ,lẽo đẽo theo sau là một thằng học sinh mặt mày chán nản như vừa được cấp bằng tốt nghiệp sớm .

    - Mẹ nó đang dở hơi thuốc lào !

    Lão bảo vệ vừa làu bàu vừa cau có dõi theo bóng dáng xa dần của hai thầy trò .
    ………………………..
    - Đm lão khoan hãy bay lên !

    Lee Sin không một giây ngập ngừng Vô Ảnh Cước vào ADcarry Vayne team địch .Ngay lập tức Morgana dễ dàng quăng trói trúng vào đường bay của Lee Sin và để chắc ăn cô ta dùng đến cả chiêu cuối Trói Hồn .Cùng thời điểm đó team địch cũng không kiêng nể gì dồn toàn bộ sát thương lên người Lee Sin ý định làm bốc hơi kẻ dám liều lĩnh tách ra khỏi đội hình .

    Lee Sin trong tình trạng hấp hối bất ngờ kích hoạt Khăn Giải Thuật phá giải hiệu ứng choáng gây ra bởi chiêu cuối của Morgana sau đấy nhanh như chớp cắm mắt Hộ Thể lên sát người Vayne rồi combo Tốc Biến+Nộ Long Cước đá cô ả bay về phía đồng đội .

    - Cái đệt !

    Hắn liều mình sử dụng Dịch Chuyển Cổ Học thu hẹp khoảng cách với Vayne rồi sử dụng bộ skill linh động của mình bắn tới tấp vào mặt cô nàng .Đương nhiên team bạn không đời nào để hắn dễ dàng hành động như vậy ,Kha’Zic không quên bản thân là một sát thủ lập tức dùng chiêu E nhảy thẳng vào hắn ,kẻ đã không còn Dịch Chuyển Cổ Học để múa may quay cuồng nữa .

    - Dùng Tốc Biến né đi !

    - Còn *** Tốc Biến ấy mà dùng .

    Đột nhiên Thresh tung kéo trúng Kha'Zic giữ hắn lại sau đó quăng lồng đèn cho Lee Sin cứu thoát gã khỏi lên bảng đếm số khi chỉ còn vẻn vẹn 27 máu .

    Nhờ có sự giúp đỡ của Thresh mà Ezreal đã tận dụng được cơ hội Lee Sin tạo ra để hạ gục ADcarry chủ lực của team địch ,Kha’Zic mặc dù rất cố gắng nhưng việc lọt thỏm giữa đội hình địch khiến gã không trụ được lâu và nhanh chóng theo Vayne bảng đếm số .Team địch sau vài giây chống cự yếu ớt thì cuối cùng cũng đành bất lực nhìn bọn hắn phá nhà chính .

    Victory !

    Hắn quăng cái tai nghe lên bàn nhướn mày nhìn lão thầy chủ nhiệm như muốn hỏi “Pha cuối lão đã làm cái quần gì với Lee Sin vậy ?”

    Thiên không để ý đến ánh mắt của hắn ,ngạo nghễ nói :

    - Thấy chứ ,Lee Sin bay vào luôn phá được đội hình ,và giúp bạn thì vẫn là hại bạn !

    Hắn lạnh lùng đăng xuất tài khoản :

    - Nếu không phải nhờ sp xử lí tốt pha cuối thì có khi đã thua ngược rồi .

    Nhíu mày nhìn vào tài khoản của Thresh ,trong đầu hắn hiện lên hình ảnh một thân thể cao gầy thướt tha trong bộ kimono cổ điển .

    Cáo Đen…

    Từ cách sử dụng ping đến cách di chuyển đều không có một động tác thừa ,một kĩ năng quá hoàn hảo không thua kém gì một game thủ chuyên nghiệp .Vì tự kỉ mà chơi game đến đẳng cấp này ,loài người thật quá con mẹ nó kì quặc .

    Thiên tốt xấu gì cũng là giáo viên chủ nhiệm sao có thể để học sinh bật như tôm tươi thế được ,gã đập bàn phím nghiêm giọng nói :

    - Bớt nói nhảm .Bài kiểm tra đâu ?

    Đột nhiên tiếng thông báo vang lên ,có tin nhắn từ Cáo Đen :

    - Hey ,sao hôm nay sung thế

    Thiên vội vàng quay mặt vào màn hình gõ phím tạch tạch :

    - Có sp rồi thì còn sợ gì nữa

    - Dẻo miệng .Mà Ezreal bạn của anh à

    - Thằng cháu ấy mà ,nó cứ nằng nặc đòi chơi cùng

    - Thật không ?Đánh hay thế cơ mà

    Thiên khựng lại một lúc ,trong lòng chợt có một cỗ ý ghen nồng đậm .Như thể cảm nhận được mùi giấm chua ,Cáo Đen vội nhắn tiếp :

    - Nhưng mà anh đánh cũng hay lắm

    Thiên bĩu môi ,nghĩ rằng lớn đầu như ta còn tin lời nịnh bợ đó sao. Thằng nhãi này thì có gì hay ho chứ ,chẳng phải chỉ có mỗi việc đứng một chỗ ăn hôi thôi sao ?

    Đang định làm nũng thì hắn ném phịch bài kiểm tra xuống trước mặt Thiên khiến gã hết hồn .

    - Cái gì !Sao chỉ mới làm được mỗi bài 1 ?

    Hắn đã đi ra tới cửa nghe Thiên hỏi vậy thì đầu không thèm ngoảnh lại ,mệt mỏi thở hắt ra một hơi :

    - Mấy bài kia khó lắm ,chịu thôi .

    Hắn hí hửng chạy về trường ,giờ này hẳn là bà giáo đã kiểm tra xong bài soạn của cả lớp .Cứ mang danh nghĩa bị thầy chủ nhiệm gọi sau đó nghênh ngang đi vào lớp là xong ,cuộc đời đôi lúc cũng thật quá con mẹ nó dễ đối phó .

    Thiên cầm bài làm của hắn trầm mặc hồi lâu .

    Khó ư ?

    Là bài khó ,hay vì ngươi nghĩ rằng nó khó ?

    Nếu ta không nói ,ngươi có còn nghĩ như vậy không ?

    Ngươi là ai ?Ngươi giả bộ để làm gì ?

    Nét chữ còn chưa khô mực in trên giấy ghi lại kết quả của một bài toán rời rạc .

    Hai đề bài còn lại chỉ là bài tập lớp 10 thông thường...

    Ting

    Ting

    Ting Ting

    Những thông báo liên tiếp làm thức tỉnh Thiên đang ngẩn người ,những tin nhắn của Cáo Đen thi nhau hiện lên trước mắt gã .

    - Sao thế ?

    - Giận à ?

    - Quá đáng ,người ta thấy sao nói vậy thôi

    - Mà em sắp đi rồi đấy

    - Không thèm trả lời luôn à =.=

    Thiên vội đáp trả :

    - Vừa rồi có chút việc .Mà em sắp đi đâu cơ

    - Thì qua chỗ anh đó

    Tim gã đột nhiên nhảy lên một cái ,hai bàn tay thường ngày cào phím như rồng cuộn hổ vồ nay đột nhiên phát run như con chó mắc mưa :

    - Nhưng mà em ở Nhật mà ,còn gia đình em thì sao ?

    - Họ không quan tâm đâu

    Cáo Đen chỉ nói đến đó rồi đăng xuất ngay lập tức ,Thiên ngã ra ghế thẫn thờ nhìn chằm chằm vào tài khoản đã chuyển sang màu xám đen của Cáo Đen một hồi lâu .

    Cáo Đen…đến gặp gã ?

    Từ tận nước Nhật xa xôi sao ?

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi komang09hp, ngày 19-05-2018 lúc 16:09.

  5. #10
    Ngày tham gia
    Aug 2014
    Bài viết
    214
    Xu
    3,536

    Mặc định Chương 10: Sói già

    Này ,tý đi trà sữa không ?

    Đang giờ học nó bất ngờ vỗ vai Thùy làm cô co rúm người .Cũng phải thôi ,đang từ bị bắt nạt sấp mặt đột nhiên chuyển qua được chào hỏi thân thiện như vậy thật khiến người ta khó mà tiếp thu .

    - Ơ ,nhưng tý nữa tớ phải qua quán kem làm rồi .

    - Làm ở quán kem á ?Quán nào vậy ,có gần đây không ?

    Con Nhi bồi thêm :

    - Nếu tụi này qua ăn có được giảm giá không đấy ?

    Hắn đang ngồi kiểm tra xem mấy chức năng của kính sau khi sửa có chạy ngon không thì bất ngờ bị ai đó vỗ vai .Nó thấy hắn ngồi như thằng tự kỉ tay cứ bấm bấm lên gọng kính thì chủ động rướn người lên hỏi :

    - Này ,tý qua quán kem của Thùy không ?

    Cứ tưởng khi được một em hot girl như nó đích thân mở miệng thằng này sẽ sồn sồn lên như chó đớp bãi nôn nhưng hắn lại chỉ khẽ lắc đầu ,thậm chí còn đéo thèm nở một nụ cười từ thiện :

    - Hôm nay ta bận rồi .

    Nhục !

    Nhục vl !

    Trước giờ nó rất ít khi mời thằng nào nhưng một khi đã mời thì mấy thanh niên cứng cũng phải mềm nhũn như con chi chi ,cơ mà chả biết hôm nay đạp phải phân chó hay thế đéo nào mà nó lại bị phũ thẳng mặt .Mà giả sử bị soái ca ngầu lòi nào phũ đi thì còn đỡ dơ ,đằng này...Ôi đm đúng là đời đéo ai học hết được chữ “Ngờ” .

    - Ờ ,vậy để khi khác...

    Nó cười gượng rồi đỏ mặt ngồi phịch xuống ,ấm ức nghĩ : (Bố tổ sư thằng này bị gay à ?)
    …….................
    Tan học đi về ,chưa nhìn được đến cái cửa chính thì hắn đã gặp một đoàn xe quân sự đỗ chật cả đường .Trông thấy hắn đang lật đật tiến đến thì một cái xe mở cửa ,thằng Nam từ trên xe nhảy xuống huơ tay như sợ khoảng cách mười bước chân là không đủ để hắn nhìn thấy :

    - Đến giờ đi rồi ,nhanh cmm lên !

    - Đấy là thái độ của người mời à ?

    Hắn chép miệng ,hai chân khẽ nhún đã gọn gàng nhảy vào trong xe ngồi cùng 6 người quân nhân thuộc lực lượng vũ trang hoàng gia .

    Ngồi giữa lực lượng quân sự tinh nhuệ nhất nước nhưng hai thằng mặt vẫn tỉnh bơ ngồi xuống nói chuyện phiếm như thể đang ngồi ở quán nước :

    - Chán quá nên tao mới phải gọi thêm mày theo ,đi cả tiếng đồng hồ nản đéo chịu được .

    - Tự nhiên nhảy vào trò cảnh sát bắt cướp thế này thật không giống ngươi chút nào .

    - Lão già bắt tao đi ,nói là suốt ngày chơi bời lêu lổng phải có tác phong con nhà binh .Chậc ,còn nói hoặc là qua nước ngoài tác nghiệp hoặc là làm vụ này cho tốt .Lão biết rõ tao đéo thích đi nhiều nên mới ra cái điều kiện quái gở như vậy .

    - Thôi được rồi ,vậy hôm nay địa điểm là đâu ?

    - Gần bến cảng ,và mày thử đoán xem chuyến hàng này là của ai .Mà thôi khỏi đoán ,tình báo cho biết đây là giao dịch của hai băng đảng mafia lớn là Hắc Long và Sói Xám ,chắc sẽ chơi vui đây .

    - Hắc Long...nghe thật giống một băng đảng mafia lâu đời có chi nhánh tại Nhật ,còn Sói Xám thì là hội của nhà thằng Bảo rồi không nói làm gì .

    - Mày nói đéo gì !?

    - Hử ?Bố thằng Bảo cầm đầu băng Sói Xám ,đừng nói là mày không biết .

    Nam nghe vậy thì khuôn mặt bỗng rạng rỡ lên hẳn ,hai tay gã đấm bôm bốp vào nhau còn miệng thì cong lên một nụ cười nham hiểm :

    - Vậy thì tao bắt đầu cảm thấy nóng trong người rồi đấy !

    Thằng Nam tiện tay cầm một khẩu súng lên khoe :

    - Hàng mới nhập này .Xịn không ?

    (Trẻ quá !)

    Một người lính trung tuổi nhìn vào hắn ,thầm nghĩ :

    (Ngài Bộ trưởng nghĩ gì mà lại đưa đám trẻ vào cuộc vây bắt này ?)

    - Thằng ngu này sao còn chưa đóng khóa an toàn lại !Đừng chĩa nòng súng vào ta !Cười cmm !

    Giằng co một hồi hắn mới khiến thằng Nam vất khẩu súng vào góc xe được .Mệt mỏi ngồi bệt xuống nhìn qua cái ô vuông nho nhỏ trong thùng xe ,hắn thở dài :

    - Đã lâu không thấy biển…Thật đẹp .

    Một luồng ớn lạnh chạy dọc sống lưng tất cả mọi người ngồi trong xe ,run rẩy như thể bị hơi thở cổ xưa của thời gian phả vào mặt .Tại khoảnh khắc này người quân nhân bỗng thấy những suy nghĩ của mình vừa rồi giống như rất nông cạn ,rất ngộ nhận khi suy đoán về một cái gì đó ngoài tầm hiểu biết .

    Thấy người đồng đội (không đồng chí) của mình deepshjt như vậy thì thằng Nam liền tiến đến vỗ lưng hắn bùm bụp :

    - Làm đéo gì mà trầm tư thế ,để tâm chút nữa dọn dẹp đám xã hội đen đi !
    ………………………….
    Màu trời chiều u ám phủ lên mặt đất ,tiếng còi tàu đã im bặt nhường không gian cho tiếng sóng vỗ vào bờ từng cơn lạnh thấu xương .Nơi bến tàu vắng vẻ đột nhiên xuất hiện một đoàn xe đen rồi từ trong xe bước ra mười mấy gã cũng mặc nguyên một bộ đồ đen nốt ,thậm chí đến cặp mắt kính cũng phải là đen .Mặt mày tên nào cũng bặm trợn không ngừng đảo mắt cảnh giác nhìn xung quanh :

    “Bọn Hắc Long sao còn chưa tới ?”

    - Bọn nó tới muộn, chắc đang trêu gan chúng ta .

    - ĐM ,dạo gần đây việc làm ăn khó khăn hi vọng chúng đừng nghĩ dở trò gì .

    - Dở trò với Sói Xám ?Đừng ngu thế ,mày nghĩ chúng nó có gan à ?

    - Đừng quên tuổi đời và danh vọng của Hắc Long đều không thua gì chúng ta .

    - Suỵt !Đến rồi kìa .

    Một đoàn xe lừ lừ tiến vào bến tàu im lặng như những con ma đen mang theo áp lực to lớn chậm rãi áp sát bọn chúng .

    - Banana ?

    - Ba cc ,gặp nhau bao nhiêu lần rồi còn mật khẩu đéo gì .Hàng đâu ?

    - Đưa tiền ra trước đã .

    Gã ngoắc tay ra hiệu ,một thằng đàn em lon ton chạy tới mở chốt vali khoe ra những tờ tiền xanh được bó lại dày như cục gạch .Từ độ dày mà ước tính thì chỉ có lẽ chỉ cần nhặt một cục là phần đời còn lại sẽ chẳng cần lo nghĩ gì về chuyện tiền nong một lần nào nữa ,ấy thế mà trong vali này có đến hơn hai mươi “cục gạch” đủ để thấy vụ làm ăn của các băng đảng lớn tuyệt đối không giống cái thứ mà đám rỗi việc thường hay tưởng tượng rồi bốc phét với nhau tại mấy quán trà đá vỉa hè .

    Bên kia thấy tiền nong có vẻ không sai thì mở cốp xe lấy ra khoảng bảy thùng gỗ rồi bậy nắp lên ,phía dưới đáy thùng được độn một lớp rơm dày còn phía trên là súng ống các loại từ trung liên tới tiểu liên mới tinh ,bóng loáng tỏa ra hơi lạnh rợn người .

    - Toàn bộ những gì yêu cầu đều đã mang tới đủ ,có cần check hàng không ?

    Gã áo đen cầm một khẩu AK lên ngắm nghía ,tung hứng một chút rồi gật đầu hài lòng nói :

    - Được đấy ,bọn mày chất hàng lên x…

    Tiếng động cơ rền vang khiến đám xã hội đen không hẹn mà cùng nhìn về một phía ,nơi đang có ba chiếc xe quân đội đang ầm ầm phóng tới .

    - Bỏ mẹ !Bị chỉ điểm rồi !

    Ba chiếc xe phanh cháy bánh rồi quân đội nhanh chóng bao vây đám xã hội đen ,một người lính trung niên cầm loa nói oang oang :

    - Các người đã bị bao vây ,khôn hồn thì đầu hàng đi .

    Đáp lại những lời đậm chất sách vở ấy là vô số những viên kẹo đồng bắn đến tới tấp khiến gã vội lùi ra sau ô tô cố thủ .Bị bắt là chuyện nhỏ ,hàng của băng đảng rơi vào tay chính phủ mới là chuyện lớn ,khi đó bồi mạng tất cả bọn chúng vào có khi cũng chẳng đủ để đền bù thiệt hại .

    Bên quân đội cũng chẳng ngại gì mà không nổ súng ,hai bên bắn qua bắn lại một hồi khiến mấy chiếc xe bóng loáng nhanh chóng trở thành đống sắt vụn thủng lỗ chỗ .Tiếng súng nổ ,ánh lửa lập loè khiến một góc bến cảng sôi nổi như bắn pháo hoa ngày Tết .

    - Theo mày thì bên nào xong trước ?

    Thằng Nam trầm ngâm một lúc rồi nói :

    - Bọn này không phải nghiệp dư ,mỗi lần quân ta định siết chặt vòng vây thì chúng lập tức bắn trả dữ dội .Hơn nữa do không có yếu tố bất ngờ nên để đoạt hàng từ tay bọn này sẽ rất mất thời gian chứ đừng nói tới bắt sống .

    Nam ngả người nằm dài trên xe ,làu bàu :

    - Thế nên tao mới không muốn đi chuyến này ,cứ xầm xập xông vào thì chẳng nên cơm cháo gì là phải rồi .

    - Tệ quá nhỉ ,ta còn chưa nấu cơm...

    - Cần đéo gì ,tý tao mời mày đ...

    Một viên đạn bất ngờ sượt qua mặt thằng Nam rồi đục ra trong xe một cái lỗ nhỏ ,mùi thuốc súng bốc lên gay mũi khiến hắn khẽ cau mày .

    - Xem ra vẫn phải tự mình ra tay !

    Thằng Nam gằn lên rồi cầm một khẩu AK từ trên xe nhảy xuống .Trái với suy nghĩ của những quân nhân rằng thằng oắt này sẽ xả đạn loạn xạ thì Nam chỉ đưa ngón tay lên huơ huơ trong không khí như đang đếm cái gì đó .

    Tại thời điểm mọi người đều nghĩ thằng này sợ tới mức đéo bóp nổi cò súng rồi thì đột nhiên “tạch tạch” ,hai ánh lửa lóe sáng rồi gần như ngay lập tức vang lên một tiếng hét thảm ,thằng còn lại thì đã ăn một viên ngay sọ chết không kịp ngáp .

    - Cái đéo gì thế ?

    Gã đại ca kêu thảm rồi vội ngồi bệt xuống nấp sau thân xe .

    Đang giao lưu vui vẻ mà tự nhiên có thằng chơi thật ,phen này thì ăn cứt cả bãi rồi !

    Tại thời điểm đầu óc gã quay cuồng trong mơ hồ thì bỗng đập vào mắt là một thùng lựu đạn đang nằm nửa kín nửa hở trong cốp xe .

    - Này Hùng ,qua đây tao bảo !

    Gã vỗ vai thanh niên choai choai tóc bảy màu đang ôm khẩu súng run như cầy sấy bên cạnh :

    - Tao có việc cho mày đây ,bây giờ mày chạy ra dụ bọn cớm để tao lấy lựu đạn .Ok ?

    Thằng Hùng nghe thế thì sợ đái ra máu ,tái mặt nói :

    - Anh tìm thằng khác đi !Em chịu thôi giờ mà ló đầu ra để mà thành tổ ong à ?

    - Đm bây giờ một là tao bắn chết mày hai là mày đi ra đấy ,chọn đi !

    Nhìn thằng kia hai mắt long sòng sọc còn mặt thì đỏ bừng như sắp nổ tung thì bố bảo Hùng cũng đéo dám bật lại ,thôi thì đành tìm đường sống trong chỗ chết vậy .

    Hét lên một tiếng thằng Hùng cầm khẩu lục vừa bắn loạn xạ vừa chạy đến nấp sau cái xe phía trước mặt .Đoạn đường chỉ khoảng mười bước chân nhưng trong thời gian đó gã đã bắn hết cả băng đạn hơn 20 viên còn bắn vào đâu ,vào địch hay vào ta thì bố ai quan tâm ,tới nơi mà vẫn còn toàn thây là may rồi .

    Ấy thế mà gã cũng bắn trúng ba người ,một vào tay ,một vào chân và một người bị bắn trúng ngực ,thành công loại ba quân nhân ra khỏi vòng chiến .

    - Đm đừng bắn thằng đó !

    Thằng Nam quát mấy ông quân nhân đang cay cú bắn ầm ầm vào thằng Hùng đang nấp sau ô tô ,đồng thời gã bắn một loạt đạn vào thằng đại ca đang lò dò tiến tới thùng lựu đạn nhưng đã quá muộn .

    Gã đại ca ngã sấp mặt ,cổ chân thủng hai lỗ máu phun thành vòi đã thế còn mơ hồ thấy được cả xương trắng hếu bên trong nhưng đổi lại gã đã đến được nơi cần đến .Gã cầm lên một quả lựu đạn rồi bật cười dữ tợn :

    - Đm phen này thì bọn mày biết tay ông !

    Thằng Nam chửi thề một tiếng rồi quay sang nói với hắn :

    - Đéo ổn rồi ,giờ tao với mày phải chơi chiến thuật thôi .Này ?

    Ầm !

    Bất thình lình một chiếc xe quân đội phóng đến đâm thẳng vào tên đại ca cùng chiếc xe và đẩy cả hai trượt một đoạn dài rồi rơi tòm xuống biển trước sự sửng sốt của mọi người ,bởi lẽ chẳng ai ngờ giữa thời bình lại có kiểu cảm tử quân như vậy .

    Hắn đẩy cửa xe bước xuống và trưng ra vẻ mặt vô tội kiểu như “What ?Nhìn cái đéo gì ?” để đáp lại những ánh nhìn hoang mang đến tội nghiệp của cả hai phe .

    - Đm thằng chó !

    Một thằng đàn em trong cơn hoảng loạn hướng nòng súng về phía hắn nhả đạn như điên .

    - Ấy ,bình tĩnh .

    Hắn cúi người ,toàn bộ loạt đạn bắn trúng hai thằng xã hội đen đang co cụm nấp sau lưng .

    - Bắn đi đéo đâu thế thằng óc chó ?

    - Ơ đm tại nó né ấy chứ .

    Thêm một loạt đạn nữa .

    Hắn nghiêng người ,năm viên đạn nổ độp độp tại cửa xe khiến hai thằng xã hội đen phải rời chỗ nấp .

    - Đm chết cmm đi !

    Một thằng không nhịn được nữa cầm tiểu liên nhắm vào hắn mà nghiến răng nghiến lợi bóp cò ,ngay lập tức hai thằng xã hội đen chịu cảnh trên thân có lỗ .

    - Nghe tao nói được chưa ?

    Thấy bọn kia giống như sắp khóc con mẹ nó rồi thì hắn mới từ tốn nói :

    - Bây giờ nếu bọn mày bắn bằng súng lục thì tao sẽ né ,nếu bắn bằng tiểu liên thì sẽ trúng đồng bọn .Giờ thì thôi cái trò này và ngoan ngoãn về đồn được chưa ?Tao không có nhiều thời gian đâu .

    Né đạn ?

    Thằng này điên mẹ nó rồi .

    Nhưng rõ ràng thằng này đã làm vậy ,cảm tưởng như trước khi viên đạn bắn ra thì nó đã biết và né mẹ nó rồi .Đã không bắn trúng viên nào ngược lại còn bóp đồng đội ,nếu cứ tiếp tục có khi hắn chưa chết thì cả bọn đã ngỏm mẹ nó rồi .

    Bắn đéo trúng ,tay không thì bị bọn cớm cho ăn kẹo đồng ,nếu thế thì còn chơi bời đéo gì nữa ?Nghĩ vậy cả bọn mặt xị ra như cứt ngâm ,không hẹn mà đồng thời buông súng .

    Bên quân đội cũng ngơ ngác một hồi nhưng vẫn không quên nhiệm vụ ,rất nhanh toàn bộ người và vũ khí bị chất lên xe chở về chốt ,cả thằng đại ca đang bán sống bán chết cũng không tránh khỏi cảnh ngồi thùng xe .

    Mọi người lục đục trở về xe ,ai cũng lấm lét nhìn hắn bằng ánh mắt quái dị duy chỉ có thằng Nam vốn đã quá quen với mấy trò của hắn thì mới có thể cười nói ha hả như không có chuyện gì .
    ...........................
    Mọi người lầm lũi xuống xe ,mặt như đâm lê khi bị một thằng nhãi cướp hết việc .Thấy hắn cũng lật đật đi theo một gã quân nhân giơ tay chặn lại :

    - Đủ rồi ,ai không phận sự miễn vào !

    Nam lập tức gạt tay gã này ra ,lạnh lùng nói :

    - Nếu không có thằng bạn tôi thì anh chưa chắc còn tay để chặn đâu .Hơn nữa lô hàng này là do tôi quản lý ,ai vào ai không vào là do tôi quản !

    Gã quân nhân nóng mặt :

    - Mày là…

    Chưa hỏi xong thì đã bị đập một tấm giấy nhỏ vào mặt ;

    “T.H.Nam

    Đội trưởng đội 4 – Đội đặc nhiệm chống khủng bố”

    Đội 4 là đội duy nhất chỉ có một thành viên ,hoạt động cực kì bí mật và không nhận chỉ thị từ ai ngoại trừ Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng .Nghe nói đội này chuyên hoạt động về chống khủng bố và tranh chấp biên giới ,so với mấy đội quản lý tình hình trong nước thì còn hơn một bậc .

    Là cấp trên !

    À không còn hơn cả cấp trên ,là cấp trên của cấp trên của cấp trên…

    Trong lúc gã đang mải tính nhẩm thì Nam và hắn đã đi vào .Bên trong mấy gã xã hội đen thì đang bị còng tay ngồi trên ghế còn vũ khí thì bày la liệt trên mặt bàn .Một ông chú mặc somi trắng da hồng bụng phệ đang quát hỏi bọn chúng rồi không đợi trả lời đã ghi chép cái gì đó vào một cuốn sổ dày .

    Ngồi ở hàng ghế cách đó không xa là mấy người quân nhân vừa tham chiến cùng bọn hắn ,mặt mày ai nấy đều thất thểu phờ phạc dựa vào ghế .Ngay cả những đợt tấp huấn khắc nghiệt nhất cũng không khiến họ cảm thấy bất lực như mấy chục phút vừa trải qua ngày hôm nay .

    Vừa trông thấy bọn hắn thì toàn bộ đều không hẹn mà nhìn sang chỗ khác kiểu “Quái vật làm ơn tránh xa ra .”

    Nghe tiếng bước chân nghênh ngang đi vào ,lão phệ ngẩng đầu lên rồi đột nhiên mặt tái mét vội vàng quăng cả bút lên giấy di động cái thân thể ục ịch tới khúm núm trước mặt thằng Nam :

    - Quý hóa quá ,quý hóa quá .Chẳng hay con trai của ngài Bộ trưởng tới đây có chuyện gì ?

    Nam cười cười nhìn lão :

    - Không cần nhiều lời ,chuyến hàng này từ bây giờ do tôi phụ trách !

    Thấy Nam lật đật tiến đến ngồi vào chỗ của mình ,lão béo vốn đang mặt cắt không còn giọt máu đột nhiên không biết từ đâu lấy ra dũng khí nói :

    - Đứng lại đó !Ai cho cậu quyền làm vậy .

    - Lão cha ta .

    - Hả ?Ngài Bộ trưởng…

    Khuôn mặt to bành của lão thoáng cái trở nên rúm ró đến tội nghiệp .Không để ý đến vẻ mặt táo bón của lão Nam ngồi phịch xuống ghế hai chân gác lên bàn ,cười lạnh nhìn bọn xã hội đen :

    - Bọn mày biết điều thì ngồi yên đó ,chút nữa ông chủ của bọn bay tới thì khai báo thành khẩn là được .Ngược lại đứa nào nghĩ đến chuyện dở trò thì cả bọn đừng mong toàn thây ra khỏi chốn này .

    Tham gia chuyến hàng của tổ chức thì đa phần đều không phải tay mơ ,chí ít cũng là mặt hàng hổ báo cáo chồn tuy nhiên gặp thể loại đầu cảnh đuôi cướp như thằng Nam thì đều sợ đái ra máu .

    Đặc biệt là thằng Hùng ,đứa vừa lỡ bắn ba người bị thương thì càng là sợ tới không dám thở mạnh ,chỉ sợ vừa ho he liền bị cả đám cho ăn dùi cui thì khóc cũng không kịp .

    Hắn lặng lẽ kéo ghế ngồi ra một góc ,từ trong túi quần lấy ra một cái headphone đeo vào tai rồi nhắm mắt nhịp chân kiểu cao nhân không quan tâm đến thế sự .

    Không để mọi người chờ lâu chỉ trong khoảng chưa đầy 10 phút một con xe bóng lồng lộn đường hoàng đỗ chặn ngay trước cửa ra của chốt như bố đời .

    Từ trong xe bước ra một gã đàn ông có mái tóc hoa râm buộc lại thành đuôi ngựa sau gáy ,đôi mắt sắc lạnh như lưỡi kiếm cùng gò má xương xẩu khiến lão có vẻ gì đó rất nguy hiểm .Đặc biệt là ánh mắt lạnh lẽo của lão ,mỗi khi nhìn xoáy vào người ta thì cảm tưởng như đang bị cả một bầy sói đói để ý đến .

    Lão thong dong chắp tay đi vào nơi làm việc của cảnh sát tự nhiên như ở nhà ,người có khí chất và quyền lực bậc này ngoại trừ ông chủ của tập đoàn Phan thị ra thì không còn ai khác .

    - Phan gia ,ngài tới đây làm gì vậy ?

    Lão béo tiến tới xoa xoa hai bàn tay vào nhau cười nịnh nọt nhưng bắt gặp ánh mắt sắc lạnh của lão Phan thì gã thức thời câm họng :

    - Đã thỏa thuận ra sao ?

    Chỉ một câu hỏi đơn giản nhưng ai nghe cũng cảm nhận được sự phẫn nộ ẩn trong lời nói ,đặc biệt lão béo thì càng là sợ muốn vãi cả ra quần .Dám cá nếu không có thằng Nam ngồi đây thì lão sẽ ngay lập tức phi xuống ôm chân lão Phan mà khóc ròng như người vợ hiền vì trót quên nấu cơm mà khiến chồng đòi đi theo bồ nhí .

    - Hey hey ,nhà nào cũng có người lớn người bé .Tôi nghĩ ông chú hỏi nhầm người rồi .

    Bị một giọng bố đời cha thiên nhiên đập vào tai ,lão Phan quay sang thì chỉ thấy một thằng nhãi mặt non choẹt đang gác chân lên bàn ,trong miệng cắn một cái bút bi bộ dáng ngang ngược không coi ai ra gì .

    - Ồ ,ra là con trai của ngài Bộ trưởng .Hết chốn ăn chơi rồi hay sao mà lại đi chõ mũi vào chuyện người khác như vậy ?

    - Không ngờ hạng vô danh như tôi cũng được một tội phạm ,à không ,một danh nhân thành đạt như ông biết tới .Nhưng chẳng hay ông là ai mà lớn lối quá vậy ?Còn cái xe nữa đây là bãi đỗ của nhà ông à ?

    Cơ mặt lão Phan khẽ run rẩy ,thằng nhãi này bố láo đến thế là cùng .

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi komang09hp, ngày 19-05-2018 lúc 09:39.

    ---QC---


Trang 2 của 10 Đầu tiênĐầu tiên 1234 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status