Chương 5: Duy ngã độc tôn
Tác: Sói Cuồng Mì Gói
..
Thiên Việt đại lục trải qua trăm vạn năm tồn tại, các sinh linh tồn tại phát triển mạnh mẽ , qua nhiều lần chiến loạn, tranh giành... đến vạn năm gần đây đạt được thế cân bằng .
Nhân tộc từ dưới chót vực lên mạnh mẽ với vô số cường giả giành lấy lãnh thổ rộng lớn để nhân tộc phát triển:
Trung Thổ là cuội nguồn nhân tộc từ xa xưa cái nôi của vô số cường giả sinh ra, tông môn gia tộc mạnh mẽ và đại diện đỉnh tiêm sức mạnh là Huyết Thánh Tông.
Từ Trung Thổ đánh về phía đông nhân tộc chiếm giữ các quần đảo xua đuổi Hải tộc về biển rộng lấy Vô Tận Hải làm tên cùng phân chia với Hải tộc.
Xuống phía Nam rừng rậm Sâm Lâm kí kết hòa bình cùng Tinh Linh tộc.
Trên hướng Bắc đối chọi với các chủng tộc sống dựa vào núi non hùng vĩ, khí hậu lạnh giá.
Hướng Tây nhân tộc chiếm trọn cao nguyên Đại Ngàn ép sát các chủng tộc sinh sống gần Hoang Mạc Tử Thần.
Nhân tộc trở thành chủng tộc mạnh mẽ, đông đúc chiếm ba phần năm Thiên Việt Đại Lục khiến các chủng tộc khác kiêng kị, liên hợp chống lại Nhân loại tham lam.
Nguyễn Hưng từ kí ức Huyết Vô Song đã hiểu sơ bộ tình hình hiện tại. Một năm qua đi, hắn đã hoàn toàn chưởng khống cơ thể, tiêu hóa hoàn toàn kiến thức của Huyết Vô Song. Dù mất nhiều thời gian nhưng Nguyễn Hưng cho đó là đáng giá, hắn đã nắm rõ tình thế, hắn nắm rõ sức mạnh của mình, nắm rõ nguồn lực trong tay mình.
“Huyết Vô Song à, quả nhiên kiêu hùng mạnh mẽ nhất Nhân tộc trong vạn năm qua, chỉ là người tính không bằng trời tính, ngươi nằm trong tầm ngắm của “Thiên”... đúng là chạy đâu khỏi nắng”
Nguyễn Hưng hiểu rõ tính toán của Huyết Vô Song, sau kế hoạch “ Tạo Thần” hắn sẽ để toàn bộ nhân tộc lâm vào chiến loạn. Tài nguyên, bảo địa, công pháp từ trên người tất cả cường giả Huyết Thánh Tông hắn dùng làm mồi nhử toàn bộ các thế lực.
Từ xưa đến nay “Loạn thế” tạo anh hùng, Huyết Vô Song bỏ đi một Huyết Thánh Tông gần như là công địch của toàn tu chân giới. Huyết Thánh Tông là ma đạo tà tông trừ việc tốt ra thì việc gì cũng làm, đồ môn diệt thành vô số, cướp đoạt trắng trợn, phải gọi là Huyết Ma Tông mới đúng, chữ thánh chỉ là Huyết Vô Song tự dát vàng lên mặt mình thôi.
Nguyên bản theo kế hoạch Huyết Vô Song sẽ từ loạn thế hình thành thế lực mới dương cao tu tiên chính phái, đội lốp hiệp nghĩa trở thành một đời anh hùng.
Nguyễn Hưng lại không cho đó khả quan, đặc trưng công pháp tu luyện cùng áo nghĩa pháp tắc Huyết Vô Song tu là “Huyết” , không thể giấu người hưu tâm xem xét sẽ lòi lớp nguy trang. Trừ khi Huyết Vô Song muốn để thân phận mới của hắn là tiểu nhân vật vô tình có được truyền thừa Huyết Thánh Tông rồi ra xông xáo tu chân giới.
Dù là vậy thì “Huyết Ma Tông” đã làm toàn giới sợ hãi cùng căm hận, chắc chắn dù hắn tạo dựng anh hung hiệp nghĩa cũng sẽ bị nhiều thế lực vây công bóp chết, họ không muốn thấy Huyết Ma Tông lại xuất hiện trong tu chân giới nữa.
Hai tháng trước Nguyễn Hưng xuất quan ra khỏi trận pháp, dựa theo trí nhớ Huyết Vô Song hắn biết ba tên nô bộc chắc chắn sẽ chờ bên ngoài. Quả nhiên ba người họ đứng ngoài chờ đợi, mặc dù ba tên Nguyên Anh kì ở ngoài tung hoành Hồ quốc hô mưa gọi gió nhưng khi thấy hắn liền vội quỳ xuống cung kính:
“Cung nghênh chủ nhân xuất quan, chúc chủ nhân sớm quy thần vị duy ngã độc tôn”
Ba lão già khuôn mặt hiện nét vui mừng khó giấu, dù sao thì một người đắc đạo chó gà cũng thành tiên. Nhưng họ không biết trước mặt họ không phải Thánh chủ Huyết Vô Song mà là Nguyễn Hưng, một kẻ xuyên không đến.
“Đứng lên, chủ nhân Huyết Vô Song của các ngươi đã chết, từ giờ trở đi Huyết Vô Song cùng Huyết Thánh Tông không còn tồn tại trên đời, các ngươi đã rõ?”
Ba lão già nghi hoặc nhưng cũng không dám cãi lời, dù sao uy áp từ Thần Thể vẫn khiến bọn họ không tự giác run sợ.
“Dạ, chủ nhân”
“Đừng gọi ta là chủ nhân, từ giờ ta là Nguyễn Hưng , các ngươi xưng hô là công tử đừng lảm nhảm duy ngã độc tôn gì đó. Hiện tại tu vi của ta đại giảm, cần thời gian tu luyện củng cố. Mọi việc trong sơn trang cứ như bình thường , ngoài ra các ngươi phái người đi ra ngoài nghe ngóng tình hình tu chân giới một năm nay cùng với biến động ở Hồ quốc này cho ta”.
Dù nhiều nghi vấn nhưng ba lão giả cũng chỉ phục tùng Nguyễn Hưng, Vân Hi đại trưởng lão cung kính mời : “Đã rõ thưa công tử, mời ngài theo ta đến Tĩnh Vân Cư nghỉ ngơi”.
Nguyễn Hưng gật đầu theo đại trưởng lão, hắn không hề lo sợ ba người bọn họ phát hiện điều gì. Hắn rất rõ ba anh em bọn họ được Huyết Vô Song từ nhỏ bí mật bồi dưỡng, ba trăm năm trước nhận lệnh Huyết Vô Song dẫn theo gia tộc đi ra Vô Tận Hải tiến vào đại đảo Hồ quốc thiết lập Vân Vũ sơn trang. Ngoài ra trong người họ đều có Huyết Ấn Tử Chú trồng trong linh hồn chỉ cần phát động linh hồn tan nát.
Dù hiện tại thực lực Nguyễn Hưng Luyện Khí kì, hắn vô pháp phát động Huyết Ấn Tử Chú mà quan trọng hắn cũng chưa học được Huyết Ấn Tử Chú, mới chỉ là con kiến Luyện Khí kì mà thôi. Là một kiêu hùng, lão đại thế giới ngầm Nguyễn Hưng rất giỏi đọc nhân tâm, sự cường đại của Huyết Vô Song là uy áp không thể kháng cự cùng Huyết Ấn Tử Chú đe dọa sinh mệnh khiến bọn hắn phủ phục dưới đất làm chó mà không chút nghi kị.
Nguyễn Hưng cần thời gian nhưng mọi việc sẽ không như hắn muốn. Thiên đã mở phong ấn, tất cả sinh vật bắt đầu cảm ngộ được pháp tắc, vô số cường giả sẽ không bị giới hạn sẽ phát triển rất nhanh, sẽ dần xuất hiện Địa tiên cảnh giới thậm chí cũng có thể xuất hiện Chân Thần, tín ngưỡng là thứ tranh giành khốc liệt nhất. Là một người biết trước Nguyễn Hưng cần gấp rút tạo dựng tín ngưỡng trước cảnh giới.
Dù sao khi sinh vật tín ngưỡng một pháp tắc nào đó rất khó thay đổi. Giống như tại Trái Đất muốn một người tôn thờ Chư Phật chuyển sang tôn thờ Đức Chúa còn khó hơn giết họ, trừ khi niềm tin lung lay. Nên Nguyễn Hưng muốn đi trước một bước.
Trôi qua hai tháng, Nguyễn Hưng ngồi nhấp ngụm trà chăm chú lắng nghe đại trưởng lão Vân Hi báo cáo tình hình thế cục. Nói đến trà cũng là tình cờ hắn nhìn thấy Tĩnh Thần Thảo, đây là đặc sản của Vân Vũ sơn trang dùng để luyện Tĩnh Thần Đan, trông lá Tĩnh Thần Tháo khá giống lá trà nên Nguyễn Hưng thử sao trà, tạo bộ ấm thử pha.
Bất ngờ nó vị khá giống trà ở Trái Đất lại có công hiệu tĩnh tâm an thần , bồi bổ linh hồn. Sau đó Nguyễn Hưng thuận tiện làm ngự dụng, dù sao hắn cũng chưa bỏ thói quen uống trà khi còn ở Trái Đất. Nhị trưởng lão Vân Hùng đã xin phép được phỏng theo hắn, bởi Tĩnh Tâm Thảo luyện thành đan dược rất lãng phí , đại giảm công dụng của nó nhưng cũng hết cách vì chẳng ai muốn nhai sống lá Tĩnh Tâm Thảo vi đắng chát này.
Mà vị Vân hùng này sau khi mừng rỡ khi được “công tử” ban cho uống một ly trà hắn đã biết vị Tĩnh Tâm Thảo đã thay đổi không ít, không có vị đăng, vị chát nhè nhẹ trộn lẫn chút ngọt thoang thoảng lại công hiệu an thần tĩnh tâm tăng lên gấp đôi so với đem đi luyện đan.
Nguyễn Hưng cũng động tâm, hắn cho phép Vân gia quảng bá “Trà đạo”, hắn nghĩ không lâu sau “Trà” sẽ phổ biến trên toàn Thiên Việt đại lục, có khi còn sinh ra pháp tắc “Trà Đạo” không chừng...
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile