Chương 5: Lần Đầu Chiến Đấu
Sáng sớm, Roger ăn uống qua loa rồi chạy thẳng vào quán rượu lớn nhất trong trấn. Nơi đây là chỗ để các thương nhân thông báo nhiệm vụ các loại.
Khác với quán rượu hắn đến lần đầu là ở đây có một cái bảng lớn treo các nhiệm vụ và thông tin liên quan. Đọc cái nhiệm vụ nhìn lướt qua có chữ gấu vì mấy hôm trước hắn có thấy một hang gâu:
"Tìm hoa Ellis thường sống trong hang gấu xám".
Hắn phát hiện mình biết gấu là con gì, nhưng hoa Ellis thì bó tay, nhiều loại động thực vật ở đây không giống với trái đất, ma thú thì còn khác nhiều hơn.
"Hôm nào rảnh phải đọc một ít về động thực vật mới được". Trong cái điện thoại có hướng dẫn phần chế thuốc của Hệ Phục Hồi, chỉ là mấy ngày nay không ở trong xe tù thì cũng là nơi hoang dã, Roger không có chút tâm tình và tinh tực lo học mấy thứ này.
Hắn vốn không định làm mạo hiểm giả gì, chỉ cần thoát khỏi sự truy nã là được. Nhưng vừa nghĩ đến mình cái gì cũng không biết không phải là chuyện tốt, hắn liền hỏi một ông già đang ngồi một gốc hút mấy thứ nhìn giống như thuốc lào.
- Xin hỏi nhiệm vụ này còn hiệu lực không vậy?
Ông ta nhìn Roger với ánh mắt khinh thường:
- Chưa gỡ xuống là còn hiệu lực. Suy nghĩ kỹ rồi hãy làm. Năm nào ta cũng thấy mấy đứa nhóc hớn hở chọn nhiệm vụ chạy vào rừng, lúc về lại chẳng còn mấy đứa.
Hắn biết ông ta nói đúng, khi trước vì mọi người hiểu nhầm nên không ai dám làm gì hắn, hắn cũng không quá coi trọng mấy Pháp Sĩ, bây giờ cứ mở cửa ra là Pháp Sĩ đi đầy đường như chó mèo, tên hôm qua chặn đường cướp chính là ví dụ điển hình. Roger phải lên đến Học Đồ Cao cấp mới chịu đủ tiêu hao ma lực để thắng Nhất tinh Pháp Sĩ. Đó là dưới điều kiện đối phương không dùng cung và không áp sát được hắn nữa.
Dù địa vị thấp, phần lớn tiền đồ không nhiều nhưng không thể phủ nhận Pháp Sĩ có thể khiến cho người ta nhận được lực lượng nhanh chóng mà không phải tích lũy từng chút như Pháp Sư. Nếu không phải Pháp Sĩ tu luyện phải dựa vào Pháp Sư Hệ Ma Chú hoặc Hệ Phục Hồi, thì với chiến thuật biển người, địa vị bây giờ đã đảo ngược lại rồi.
Suy nghĩ một chút, hắn vẫn quyết định đi thử một chuyến xem sao.
"Mình có mạng sống thứ hai itáo, mấy con thú ở ngoài bìa vùng Crump không dễ tiếp cận mà không bị phát hiện, nếu như con gấu khó xơi quá thì bỏ về, dù sao cũng chỉ mất vài ngày"
Mở "Dược liệu Toàn thư", "Bách khoa động – thực vật" ra đọc một ít thông tin về Gấu xám và hoa Ellis. Hắn biết gấu xám với người thường thì khó giết, nhưng với Học Đồ Trung cấp cũng không quá mạnh, mình đã sắp đến Trung cấp chắc cũng có thể thắng được. Mật và tay gấu là nguyên liệu chế tạo một số thuốc, trang bị ma pháp.
Hoa Ellis là một dược liệu có tác dụng chống shock khi bị điện tấn công gây tê liệt, làm thành phụ có thể thay thế của Kháng shock dược tề.
Mua một ít lương khô và dụng cụ cần thiết, cất một ít vào cái balô mới mua để ngụy trang, Roger lại lên đường đi về cái hang lần trước.
Khoảng một ngày đường hắn đã đến trước cái hang. Leo lên cây quan sát thì thấy cách hang chừng 200m là một dòng suối, có lẽ con gấu bắt cá tại đâu. Tuy đột kích ban đêm tốt hơn đánh chính diện, nhưng mắt hắn vẫn không phải là mắt cú nhìn rõ trong đêm. Roger quyết định nghỉ ngơi một lát rồi bắt đầu tìm cách hạ nó.
"Trong tiểu thuyết trên mạng, các nhân vật chính từ trái đất đến thường giết người như nghóe mà không cảm thấy gì, nhưng trên phim thì toàn đâm chết người là sợ đến chết ngất, có khi còn nôn không ngừng. Trước khi phải giết người thì mình tập đối diện với mãnh thú trước vậy, 50 đồng tiền công có càng tốt, nhưng chuyến đi này chủ yếu là để rèn luyện, không phải kiếm tiền". Làm rõ mục đích xong, hắn lập tức lên kế hoạch.
"Cái Ma pháp bào tự chế này có thể khiến mình nhanh hơn nó, cùng lúc sử dụng chiến thuật Hit&Run chạy xung quanh cách nó khoảng 5m, tay liên tục dùng Thiêu Đốt tấn công nó. Nếu ma lực không chống cự nổi, mình dứt khoát chạy là được."
Roger triệu hoán ra tên cu li đất, dùng tinh thần ra lệnh cho nó chạy vào trong hang gấu.
"GRÀO…"
Một tiếng gào thét chói tai vang lên. Trong đầu hiện lên thông báo nguy hiểm mà mấy ngày nay hắn đã quen thuộc. Liên hệ tinh thần giữ hắn và tên Thổ tinh linh vừa biến mất, một con gấu cao gần 3m chui từ trong hang ra.
Roger khẩn trương nhảy xuống, từ từ tiếp cận con gấu. Nó ra khỏi hang rồi đứng nhìn chằm chằm nhân loại bé nhỏ trước mặt.
Không cần gào thét nữa, nó xông thẳng đến chỗ Roger với tốc độ hết mức có thể, há cái miệng đen đáng sợ như có thể hút tất cả mọi thứ vào bên trong hướng về phía trước định cắn một phát vào cổ nhân loại kia. Nếu trúng đòn thì chắc chắn Roger sẽ đầu một nơi, thân một nơi.
Đốt mặt với con gấu lớn, Roger cảm thấy cả cơ thể đang run lên. Hắn run không phải vì hưng phấn, mà vì hắn đang sợ hãi.
Từ nhỏ đến lớn sống tại thế giới văn minh, dù hắn từng xem nhiều phim kinh dị máu me kinh khủng, hay nổi điên giết tất cả NPC trong game 3D, nhưng hắn chưa từng chân chính đối mặt với mấy thứ như thế này.
Roger biết phải nhanh chóng lùi lại, nhưng cơ thể đã không còn nghe theo sự điều khiển của hắn. Từ khi nghe tiếng gào, nhìn thấy con gấu to lớn lao đến, hắn đã bị uy áp dã thú của nó dọa sợ, hai chân như nhũn cả ra.
Hắn cảm thấy hít thở trở nên khó khăn, mọi thứ xung quanh dường như đang tối đi. Thứ duy nhất ràng là con gấu sắp cắn đứt cổ của mình trước mặt.
"ẦM…"
Một tiếng động trầm đục vang lên. Roger bay ra sau cả 10m. Vào giây phút sinh tử, hắn đã kịp thời lùi về một bước, đồng thời dùng phép Thạch Bì tăng thêm khả năng phòng ngự. Đầu con gấu đâm mạnh vào người khiến hắn gãy mấy cái xương. Đau đớn từ ngực truyền đến khiến hắn suýt chút nữa ngất đi, nhưng cũng may hắn bị đập vào một thân cây to liền tỉnh lại.
"Sơ xuất! Quá sơ xuất! Sơ cấp Học Đồ vẫn không thể nào đánh thắng được con gấu này."
- Được..., được lắm, đã vậy tao liều mạng với mày!
Chút hối hận bị hắn nhanh chóng gạt bỏ, hắn cố hét lên thật to để khích lệ bản thân. Bây giờ là lúc để chiến đấu, không có thời gian cho hối hận.
Hắn đứng lên, tán phòng hộ Thạch Bì đi, mặc kệ cơn đau ở ngực, nhanh chóng kích hoạt áo bào, sau đó lại xông lên.
Con gấu một đòn không thành, liền gào lên giận dữ, nó đứng thẳng lên bằng hai chân, dùng hùng chưởng to lớn đập vào mặt Roger.
Vừa nhìn thấy con gấu đứng lên, Roger không cần nghĩ ngợi tránh sang một bên. Cố tiếp cận khoảng cách 5m là phạp vi của phép Thiêu Đốt, hắn điên cuồng điều động ma lực rót vào hai tay, thông qua phương thức thần bí biến hai tay hắn thành súng phun lửa phun vào đầu con gấu.
"GRRÀOO…"
Bị lửa táp, con gấu rít gào, một cánh tay xuyên qua màn lửa đập lên vai Roger.
Lại bị trúng một chưởng, nhưng lúc này hình như hắn đã không còn cảm thấy đau đớn nữa. Hắn triệu hồi tinh linh thổ gần như không có lực công kích ra, ra lệnh cho nó chạy xung quanh đánh lừa con gấu rồi không chú ý đến nó nữa.
Con gấu một tay ôm mặt, tay kia cào loạn xung quanh, nó nhanh chóng trở thành một cây đuốc sống vùng vẫy trong lửa, mùi lông cháy khét hôi thối, sau đó là mùi da thịt bị thiêu đốt bắt đầu tỏa ra.
Nhìn con gấu có lẽ đã bị đốt mù mắt, Roger không thu tay lại mà vừa chạy quanh né tránh phối hợp với con rối của mình, vừa tiếp tục ra sức đốt con gấu. Mãi đến lúc này hắn mới bình tĩnh phát huy được thực lực của bản thân.
Sau 5 phút giằng co, con gấu biết không thể làm gì được, nó nhanh chóng xông về phía ngọn suối bỏ chạy mất.
Nhìn nó chạy đi, Roger không đuổi theo.
Tuy nó đã bị bỏng nặng, không còn nhiều sức chiến đấu, nhưng hắn cũng đã dốc cạn ma lực. Lúc này hắn thậm chí còn nhìn không rõ mười ngón tay. Ngồi xuống Roger cố ép ra ít ma lực dùng phép Trị Thương đã học được. Lúc trước hắn học phép này thay vì phép Sơ cấp Trị Liệu vì nghĩ đánh nhau với cung kiếm, bị chém hay tên đâm vào là chính.
"Không ngờ lúc đó lại không bị gì, bây giờ bị thương gãy xương, tổn thương nội tạng lại thuộc về nội thương. Vai bị hùng chưởng đập ngoại thương, nhưng nó không còn đủ lực nên không phải vết thương quá nặng. Thôi kệ, dù gì có chút chữa trị vẫn tốt hơn là không".
Lắc đầu cười khổ, hắn nghỉ ngơi khoảng 5 phút để khôi phục chút ma lực và thể lực, vào trong hang gấu tìm được ba cây hoa Ellis, rồi ôm ngực chạy đi.
Hắn đã thắng con gấu, nhưng là thắng thảm. Hắn có thể thắng, nhưng không thể giết con gấu được. Nói đơn giản thì ma lực hắn giống như gas trong bình. Để nấu chín con gấu, cần lượng gas và thời gian lớn hơn nhiều dung tích trong bình gas. Cho dù đủ, hắn cũng đã bị thương, căn bản không thể duy trì sự tỉnh táo cho đến lúc đó.
Còn con gấu, chỉ cần một chưởng nữa là có thể xé hắn thành hai mảnh rồi. Bây giờ không đi ngay, chờ lát nữa nó quay lại sợ rằng sẽ không đi được nữa.
Bình Luận - Góp Ý - Tặng Gạch tại đây!
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile