TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 3 Đầu tiênĐầu tiên 123 CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 11

Chủ đề: Nam Vương Mộng Đế - Tác giả Thư Kiếm Phong Tình - Chương 10

  1. #6
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    8
    Xu
    0

    Mặc định

    [SPOILER] Nội dung muốn ẩn bên trong [/SPOILER]
    ---QC---


  2. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    lamlai123,theawesome,
  3. #7
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    8
    Xu
    0

  4. Bài viết được 4 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    lamlai123,Minh Đức Long,nguyenchidung9,theawesome,
  5. #8
    Ngày tham gia
    Aug 2015
    Bài viết
    8
    Xu
    0

    Mặc định

    hjlsdhfasjdfajsdfblajsgdf;jasdfgsd;hfapisudfisdhfi asduhfasdhfaidsuh

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  6. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    nguyenchidung9,
  7. #9
    Ngày tham gia
    Dec 2010
    Bài viết
    7
    Xu
    0

    Mặc định

    Viet nhanh len ban oi truyen khoi dau hay day chu minh chan truyen tau lam roi

  8. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Thư Kiếm Phong Tình,
  9. #10
    Ngày tham gia
    Apr 2010
    Bài viết
    341
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 04
    Quà tặng kèm Borris

    Đám hải tặc vốn dĩ có ưu thế thuyền lớn, nhưng lúc bấy giờ đang neo tại chỗ, nên nháy mắt đã bị chiến thuyền nhỏ của hai anh em Trần Thủ Dụ và Trần Thủ Lệnh bu quanh không nhúc nhích nổi.

    Tiếng trống trận ùng ùng vang lên, giục giã lòng quân, binh sĩ nhiệt huyết sôi trào, tay nắm chặt khiên che trước người, để lộ ra từng gương mặt cương nghị và rắn rỏi, đỏ bừng vì hưng phấn. Từ các thuyền nhỏ tiên phong áp sát mạn hai chiếc hải tặc Đông Doanh, các tay quăng neo hảo thủ tung ném những sợi dây thằng có móc sắt móc lấy mạn thuyền, cố định vững vàng.

    Sau đó từng binh sĩ thành thục treo khiên lên sau vai, hai tay hai chân bám lấy dây thằng leo lên thoăn thoắt như người ta chạy trên đất bằng, mặc mưa tên giáo mác bên người rít gió bay qua. Chỗ này chỗ kia có binh sĩ bị hải tặc đâm trúng, kêu lớn, rơi xuống mặt nước, nhưng bởi vì dây thằng quá nhiều, hải tặc lại bị cung thủ từ phía dưới áp chế, nháy mắt đã có binh sĩ nhảy lên bong thuyền, rút vũ khí ra chiến đấu hăng hái.

    Hỗn chiến bày ra nghiêng về phía binh sĩ dưới trướng Phúc Nguyên, người người phấn chiến quên mình, quả cảm dũng mãnh, võ thuật cổ truyền địa phương cũng thiện thủy chiến, chiến lực cực cao. Trong khi đó, đám hải tặc mặc dù thực lực không kém, nhưng tinh thần rõ ràng không đủ, gương mặt hoảng loạn, thương vong tăng lên nhanh chóng.

    Chỉ hơn mười phút đồng hồ, gần chục tên hải tặc còn sót lại đã bị ép rút vào trong khoang thuyền cố thủ, nhưng cũng không kịp thở dốc mấy hơi, cửa khoang đã bị phá ra, sau đó nuốt hận trong vũng máu.

    Cách chiến trường xa xa hơn trăm m, bảo thuyền Hải Quái cùng thuyền cận vệ bình tĩnh nhìn dòng máu đỏ dật ra trên mặt biển, đám hải tặc bị lột sạch và ném xuống nuôi cá, giúp vùng đất này thêm màu mỡ. Phúc Nguyên đứng trên bong thuyền quan sát, mặc dù khá xa, nhưng mùi máu tanh vẫn từng trận đánh vào khiến hắn nao nao, sống lưng như có một luống khí lạnh chạy lên xuống, hai tay bám chặt thành bong nổi gân xanh lè.

    Dù sao hắn cũng chỉ là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, lúc trước thời hiện đại ăn mặc sung sướng, sau khi sống lại cũng chưa từng chịu khổ, ở đâu ra mắt cảnh tàn khốc như vậy, không ngã lăn tại chỗ đã là nhờ phúc Hồ Cử phía sau đẩy rồi.

    Nuốt một ngụm nước bọt, Phúc Nguyên rút khăn tay lau lau gương mặt lạnh ngắt không biết vì thiếu máu hay vì gió biển, đột nhiên hắn cảm thấy trên bàn tiệc, món cá nướng sốt thật là vô vị. Hồ Cử hiểu ý nhanh nhẹn đỡ Phúc Nguyên vào ghế ngồi nằm, vẫy đám người làm dọn dẹp các thứ đi xuống, lại nháy mắt cho thị nữ phía sau bóp vai giúp hắn thả lỏng.

    Được một hồi, Phúc Nguyên đôi mắt lim dim, cảm nhận đôi bàn tay mềm mại ấm nóng quanh vai, thân thể cơ bắp cứng ngắc mới dần buông xuống, hơi thở trong ngực mới dần bình tĩnh lại. Lúc này một binh sĩ từ dưới lên khom người ngoài cửa báo:

    - Bẩm Công tử, chúng hải tặc đã bị quét sạch, Trần tướng quân phát hiện trên thuyền tang vật và hai tên Ki-tô tù binh, đưa lên bảo thuyền, thỉnh Công tử định giá.

    Phúc Nguyên đã bình tĩnh lại, mở mắt vuốt cằm:

    - Uhm, rất tốt, lệnh Trần tướng quân nhanh chóng chỉnh biên đội ngũ, lên bờ giết sạch chúng hải tặc, quyết không để một tên sống sót, trả lại cho hương thân phụ lão bình an.

    - Tuân lệnh.

    Chờ binh sĩ truyền lệnh rời đi, Phúc Nguyên mới nghĩ tới chiến lợi phẩm, quay ra bảo Hồ Cử:

    - Ngươi mau xuống kiểm kê tang vật tài hàng, viết thành danh đan đưa lên đây, đồng thời, truyền kiến hai tên Ki-tô tù binh cho ta xem xét.

    - Vâng, con lập tức làm ngay ạ.

    Hồ Cử lâu ngày hầu hạ bên người Phúc Nguyên, biết hắn đối với đám người Ki-tô càng có hứng thú hơn, nên tiện tay chỉ định hai tên cận vệ lập danh đan chiến lợi phẩm, rồi trước sắp xếp cho 2 tên tù binh Ki-tô tắm rửa thay quần áo lên diện kiến Phúc Nguyên.

    Phúc Nguyên không phải chờ lâu, chỉ mấy phút sau, Hồ Cử đã dẫn hai tên người Châu âu lên diện kiến.

    Hai người lúc này vừa xối nước xong, tóc buộc rối ra phía sau, trên tóc vẫn còn giọt nước chưa lau khô hết, tuy nhiên mặt mũi đã sạch sẽ rõ ràng, trên người mặc quần vải áo vải mượn của đám người làm, nhìn khá là không ra ngô cũng chả ra khoai.

    Hai người đi lên, bị binh sĩ cận vệ chỉ định đứng một bên ngay cửa, Hồ Cử lại ra hiệu cho bọn hắn vái chào Phúc Nguyên, sau đó mới hướng Phúc Nguyên nói:

    - Bẩm Công tử, bị hải tặc tù binh chinh là hai tên Ki-tô này, con đã hỏi rồi, bọn chúng cũng biết nói tiếng nói của chúng ta đấy ạ.

    - Ooh, thật sao.

    - Bẩm, thật đấy ạ.

    Phúc Nguyên nghe thấy hai tên người Châu âu cũng biết nói tiếng Việt, liền càng cảm thấy hứng thú, quan sát kĩ hai bóng người cao lớn.

    Người bên trái, râu tóc giống như màu gỗ nâu, khoảng ba mươi tuổi, nhưng người Châu âu nhìn già hơn so với tuổi của ta, lại vừa trải qua khổ nạn, coi rõ vẻ tiều tụy nhăn nheo, giống như một lão già năm mươi, nhưng ánh mắt người này nhìn thẳng, rất sáng, hiện rõ ánh sáng của trí tuệ và cam đảm, không có vẻ gì là khiếp sợ cả.

    Người bên phải, trẻ hơn, tóc vàng và ngắn, bó phía sau như cái chuổi xể, trên mặt cũng không để râu dài, chẳng qua đã có một thời gian chưa cạo, nhìn khá bê bối, tuổi chừng hai mươi, rõ là địa vị thấp hơn đồng bọn một chút. Thái độ người này có vẻ hơi nôn nóng, có lẽ là vì bồn chồn hoang mang về số phận tương lai của cả hai người !?

    Phúc Nguyên hơi mỉm cười gật đầu, thời điểm này người Châu âu tới Châu á chủ yếu là thuyền buôn và truyền đạo, nhìn hai người dáng dấp, lại hiểu nghe nói tiếng Việt, có vẻ giống người truyền đạo hơn, vì thuyền buôn thường là lấy vật đổi vật, rất ít hiểu việc nói chuyện câu thông.

    - Hai người các ngươi tên gì, vì sao lại bị hải tặc bắt tù binh.

    Người đàn ông lớn tuổi khá bình tĩnh, lễ phép trả lời:

    - Thưa ngài, tôi tên Chít-tô-phôn Bố-ri (Christoforo Borri), đồng bạn của tôi tên Phê-đô Mài-quét (Pedro Marques), chúng tôi là thầy tu Số-xì-tát Lê-su (Societas Iesu), được bề trên cử tới nhà thờ tại Ma-cao (Macau). Mấy ngày trước, thuyền của chúng tôi bị hải tặc tấn công, người trên thuyền đều bị giết, tôi và đồng bạn của tôi thì bị bắt sống để đòi tiền chuộc, ơn chúa, được quân đội của ngài cứu giúp. Tôi xin tạ ơn ngài và binh lính của ngài.

    Phúc Nguyên nghe được Borri nói chuyện thành thạo, ánh mắt sáng rỡ, thời kỳ này Châu âu còn chưa vượt xa Châu á, nhưng rất nhiều manh nha phát triển văn minh đã bắt đầu xuất hiện, nếu có thể thông qua hai người này, hắn sẽ có càng nhiều đường phát triển hơn.

    Borri a Borri, quả thực là quà tặng kèm tốt nhất trong đám chiến lợi phẩm lần này !

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Thời gian vào cuối tuần (Thứ 6, Thứ 7 và Chủ Nhật), tại hạ phải đưa vợ con về bên ngoại nên thường sẽ cắt chương đoạn bút, chứ không phải do động đất hay lũ lụt mất online, xin tạ lỗi vì không thông báo trước khiến các thiếu hiệp chờ lâu, đa tạ các thiếu hiệp đã ưu ái thưởng giám tác phẩm ^^

    Ngoài ra, tại hạ đã tạo topic bên box Góp ý - Bình Luận, các thiếu hiệp có nhã ý có thể tìm tại bài giới thiệu để lấy link vào đề thơ bình phẩm, tại hạ xin chân thành thu nhận !
    Lần sửa cuối bởi Thư Kiếm Phong Tình, ngày 08-09-2015 lúc 12:53.
    Hidden Content Mùa xuân là mùa câu kết làm bậy! Hidden Content

    ---QC---


  10. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    nguyenchidung9,
Trang 2 của 3 Đầu tiênĐầu tiên 123 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status