Rồi một ngày em sẽ nhận ra thôi
Những ưu tư nặng lòng thuở trước
Sẽ chẳng thể nào buồn phiền thêm được
----
RỒi MỘT NGÀY
Rồi một ngày em sẽ nhận ra thôi
Những gầy hao mình đã từng chấp nhất
Cũng trôi đi trong biển đời bất tận
Như tháng năm vẫn rộn rã đi về
Rồi một ngày em chợt tỉnh giấc mê
Bao ái hận cũng bèo trôi xuôi nước
Tóc đã phai, lòng đã thôi mất - được
Như trời kia, mây vẫn cứ đi về
Rồi một ngày bão tố lắng chân đê
Mây vờn xanh trên tháng ngày tươi mới
Em nhận ra giữa thời gian vời vợi
Những buồn mình, cũng có thẳm sâu đâu?
Sao ngày xưa, nông nổi cắt tim nhau
Ôm ngực vỡ, hẹn với đời quyết tuyệt?
Ôi vết thương, ngỡ máu tràn đến chết
Lại như cây, xuân hạ đổi thay màu...
Lại như người, xuôi ngược lướt qua nhau...