TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 41 Đầu tiênĐầu tiên 1234513 ... CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 202

Chủ đề: [Sưu Tầm] Hành Trình Huyền Thoại - Phần I - Johnny Đoàn

  1. #11
    _BOSS_'s Avatar
    _BOSS_ Đang Ngoại tuyến Nhất Tự Vi Sư
    Bán Tự Vi Sư
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Apr 2015
    Đang ở
    null
    Bài viết
    3,854
    Xu
    4,998

    Mặc định


    ----------------------
    Chương 10: Thử Thách Thứ Nhất
    ----o0o----

    Shen- Mắt Hoàng Hôn là Ninja giỏi nhất của Học viện Ninja suốt một trăm năm qua, tượng đài cho những Ninja kế cận noi theo. Lúc này Shen bước vào bên trong sân trên tay cầm một chiếc hộp anh ta nói: “ hôm nay là ngày Học viện chiêu sinh một trăm người các vị là những người may mắn nhất trong số hàng ngàn người có muốn đăng kí vào học viện. Tuy nhiên học viện không phải là nơi muốn vào là vào những người được nhận vào đây phải là những người có ý chí sắt đá, có sức mạnh tiềm ẩn mà không ai có thể có được.

    Trên phiếu ghi danh của mọi người đang cầm có ghi mã số theo thứ tự từ 1 cho đến 100 đó là số thứ tự sẽ theo mọi người cho đến hết đợt thử thách, nếu ai làm mất tờ giấy này hoặc làm nó bị rách hư hại cũng đồng nghĩa với việc bị loại.

    John nhìn vào tờ giấy của mình trên đó có ghi số một trăm, hắn nghĩ thầm mình thật may mắn khi là người cuối cùng đăng kí thành công.

    Shen nhìn sơ qua một lượt rồi nói tiếp: “ Mọi người bây giờ mao ngồi theo thứ tự thành mười hàng, mỗi hàng mười người. Ngồi cách nhau một cánh tay, tôi sẽ phát giấy làm bài thủ thách đầu tiên.”

    John trợn mắt: “ làm bài kiểm tra trên giấy hả?”

    Hắn kinh ngạc cũng đúng, bởi trước giờ có nghe nói đợt thử thách nào mà lại làm bài kiểm tra đâu chứ. Mọi người không có suy nghĩ nhiều như hắn nhanh chóng theo thứ tự ngồi xuống bãi cỏ. Rất nhanh chóng tất cả đã vào vị trí. Những người giúp việc từ bên ngoài rất nhanh chóng đem theo bàn đến, đủ một trăm cái bàn nhỏ cho một trăm người.

    Shen thấy mọi chuyện đã đâu vào đấy thì lập tức mở chiếc hộp trên tay ra đưa cho những người Ninja sau lưng mình đi phát. Shen nói: “ mọi người nghe đây, sau khi nhận được giấy kiểm tra không được xem trước phải lập úp nó lại khi nào có lệnh của tôi mới được mở lên làm, nếu trái lệnh sẽ bị cho là bỏ cuộc thi.”

    John lúc này muốn khóc mà cũng không được, có ai nghĩ thử thách để trở thành một Ninja lại làm bài kiểm tra đâu chứ. Hắn cảm giác lúc này không khác gì trước kia còn làm học sinh trải qua không biết bao nhiêu kì kiểm tra .

    Shen nói: “ thử thách lần này chắc mọi người cũng hiểu đó là muốn kiểm tra tri thức của mọi người, là một Ninja việt có tri thức tốt và tầm hiểu biết rộng rãi là điều vô cùng quan trọng. Tôi cũng nói lun thử thách đầu tiên này sẽ có một số nguyên tắc.Khi tôi nói không ai được phép có bất kì câu hỏi nào.”

    “không có bất kì câu hỏi nào? có làm quá không?”- John nghĩ như vậy trong đầu.

    “nguyên tắc thứ nhất: Mỗi người thi sẽ sẵn 10 điểm, tổng cộng có mười câu hỏi trong giấy kiểm tra, mỗi câu tương ứng với một điểm,phần thi này theo hình thức trừ điểm dần, cứ sai một câu sẽ bị trừ đi một điểm như vậy người đó sẽ còn 9 điểm.”

    John lấy tay sờ sờ cằm nghĩ: “ nếu vậy sai hết mười câu thì sẽ còn không điểm, còn nếu đúng hết thì số điểm không đổi.”

    “nguyên tắc thứ hai: không được gian lận trong lúc thi, hiện tại bốn mươi Ninja xuất sắc nhất sẽ ngồi thành bốn hàng bao vây xung quanh mọi người để kiểm tra, chỉ cần phát hiện một người gian lận trong lúc thi lập tức sẽ bị loại.”

    Vừa nói xong 40 mười Ninja sau lưng Shen lập tức ngồi xung quanh một trăm người trước sau trái phải gì cũng có, John cảm giác giống như mình đang bị đóng trong một cái hộp hình vuông lớn vậy.

    “Chưa hết, mỗi lần bị phát hiện hành vi gian lận sẽ lập tức trừ 2 điểm, nếu như bị năm lần thì bị loại. Nhớ đấy giở những trò gian lận vô nghĩa tầm thường chỉ tổ hủy hoại bản thân mọi người mà thôi, nếu đã muốn trở thành một Ninja thì phải hành động sao cho giống một Ninja.”

    John cảm thấy cơ thể đột nhiên lạnh lạnh, có lẽ có quá nhiều ánh mắt đang chăm chú nhìn vào hắn chăng hay là lúc đầu hắn đang có ý định quay nhìn bài gian lận chút chút nhưng những câu nói tiếp theo của Shen làm hắn nổi cả da gà.

    Shen gật đầu nói: “ được rồi, vậy ta tuyên bố thử thách đầu tiên bắt đầu. Bài thi sẽ làm trong vòng một giờ đồng hồ.”

    Rất nhanh chóng một trăm người trong đó con John lập tức lật tờ giấy lên, đập vào mắt hắn là chi chít chữ.

    “câu 1: Giả sử bạn là một Ninja đang làm nhiệm vụ phía trước có một cô gái rất xinh đẹp đang bị một đám người xấu bắt nạt, nhưng cạnh đó lại có một bà lão vì không cẩn thận mà ngã xuống núi đang lúc nguy cấp bạn sẽ cứu ai? giải thích?”

    Mới đọc câu đầu tiên xong John lập tức hoa mắt hắn nuốt một ngum nước bọt sau đó đọc câu thứ 2: “ Cho một hình Parapol như hình vẽ, bạn là một Ninja hãy dựa vào hình Parapol để dự đoán đường bay khi kẻ địch tại điểm B ném ám khí vào bạn để có thể tránh né, và cũng theo Parapol bạn phải ném như thế nào để có thể trúng chính xác kẻ địch.”

    “Xác định rồi!”- John nằm gục lên bàn hắn một câu cũng không biết, bài kiểm tra quá khó đối với hắn, nếu không hỏi về chuyện Ninja thì cũng hỏi những vấn đề tại thế giới này hắn mới đến đây làm gì hiểu nhiều biết nhiều như thế chứ.”

    John cố gắng lật qua trang tiếp theo, câu 10: “ đây là câu đặc biệt người chủ trì thủ thách sẽ đọc khi đủ 45 phút. Cố gắng nghe thật kĩ những gì người chủ trì nói.”

    “tiêu rồi lần này xác định thật rồi! thằng cha thần bí kia ơi, lần này chắc ta thất hứa quá, khó thế này sao mà qua đây.”- John thực sự muốn khóc nhưng khóc không nổi.

    Akali và Kennen đến bên cạnh Shen trên tay cô cầm một tờ giấy kiểm tra nói: “ anh Shen sao lần thử thách năm nay khó vậy, đến em cũng chưa chắc làm được nửa số câu.”

    “em cũng thế!”- Kennen bộ dáng nhỏ nhắn gật đầu nói.

    Shen vẫn như thế đứng nhìn một trăm người bên dưới đang vò đầu bức tóc mà viết, hắn đáp: “ đây là những gì sư phụ muốn, anh cũng chỉ làm theo mà thôi.”

    John nhìn sang đám Ninja giám thị ở hai bên cạnh, hắn thấy đôi mắt của họ cực kì tập trung, đảo đi đảo lại quan sát không ngừng. Đột nhiên trong đầu hắn tự hỏi: “ tại sao họ lại phải quan sát kĩ đến mức như vậy? cứ như chắc chắn rằng sẽ có người gian lận vậy?”

    “hả?”- Như có một tia sáng lóe lên trong đầu John hắn cố gắng nhớ lại những gì Shen vừa nói: “Nhớ đấy giở những trò gian lận vô nghĩa tầm thường chỉ tổ hủy hoại bản thân mọi người mà thôi, nếu đã muốn trở thành một Ninja thì phải hành động sao cho giống một Ninja”

    John nhẩm đi nhẩm lại rồi phân tích: “ giở những trò gian lận vô nghĩa tầm thường vậy là ám chỉ chúng ta phải gian lận sao cho thật cao siêu,không tâm thường, còn nữa muốn làm Ninja phải hành động sao cho giống một Ninja. Hiểu rồi đây vốn không phải bài kiểm tra để xem ai có tri thức hơn ai mà đây vốn là bài kiểm tra để xem độ tinh ranh và gian xảo của mỗi người. Một Ninja độ gian xảo và thông minh xử lý mọi tình huống mới là thứ quan trọng nhất.”

    John mỉm cười nhìn những người xung quanh đang hì hục viết: “ xem ra thử thách vào học viện Ninja không đơn giản chút nào, lại có nhiều mưu mẹo đến thế.”

    John bắt đầu cố gắng sử dụng thị giác thính giác cực nhạy của mình. Thị giác giúp hắn nhìn thấy người ở trước hắn đến mấy hàng, thính giác giúp hắn nghe được cử động tay của những người xung quanh qua đó đoán ra chữ họ định viết.

    Ở phía bên trên, Shen đột nhiên nói: “ bài kiểm tra nhưng không phải kiểm tra, lời nói thật cứ như lời nói dối, khi nào có ai nhận ra điều này thì người đó xứng đáng lọt vào vòng thứ 2.”

    Kennen nhìn xuống John thấy hắn nãy giờ vẫn chưa viết gì thì vô cùng lo lắn, hai tay cứ xoăn lại, Akali ở bên cạnh cười nói: “ Kennen cậu đang lo lắng cho người bạn mới của mình à?”

    Kennen gật đầu lia lịa đáp: “ phải phải, bài thi khó quá không biết cậu ấy làm được không?”

    “Bụp”

    Một chiếc phi tiêu từ bên ngoài phóng vào người thanh niên ngồi sau lưng John, người thanh niên đó giật mình hét lớn: “ anh làm cái gì vậy?”

    Ninja bên ngoài vừa phóng phi tiêu vào nói: “ cậu phạm 5 lỗi gian lận, Loại.”

    John vả cả mồ hôi trên trán, tim hắn như muốn rớt cả ra, cái cảm giác này còn hơn xa khi còn làm bài thi kiểm tra trên lớp lúc trước nữa.

    “cạch…..cạch….” ( tiếng kim đồng hồ quay.)

    Ba mươi phút đã trôi qua, John đang cố gắng sử dụng mọi giác quan của mình để quan sát, thế nhưng thật làm hắn thất vọng, mấy kẻ kia cũng không biết gì cả. Hắn như muốn khóc to lên vậy, hiểu được mấu chốt vấn đề thế mà vẫn không tài nào làm được bài.

    “số 20 rớt”
    “số 46 rớt”
    “sô 66 rớt”
    ………..

    Cứ như vậy liên tục có hơn năm mươi người đã bị loại, câu hỏi quá khó khiến họ buộc phải gian lận, người thì quay cóp, người thì hỏi bài, tất cả chúng quy là gian lận đủ năm lỗi là cho rớt.

    Hiện tại xung quanh John không còn một ai, ở tại sân lúc này chỉ còn chừng ba mươi mấy người mà thôi.

    “Số 7 rớt”

    “ầm”- người thanh niên mang mã số 7 bị Ninja bên cạnh cho rớt vì lỗi gian lận lập tức tức giận đập bàn đứng lên nói: “ tôi làm gì mà mấy người bảo tôi gian lận? bằng chứng đâu?”

    Ninja đó đôi mắt lộ vẻ coi thường, “vù” một tiếng đã đem tên thanh niên kia dán chặt vào gốc cây cách đó chừng hai mươi mét cười nói: “ sức mạnh của ta là bằng chứng, cậu nghĩ có thể qua mắt được một Ninja như ta sao?”

    “rùng mình” ( cảm giác của toàn bộ thí sinh khi thấy cảnh đó)

    John nuốt nước bọt hắn kinh hãi đến tận xương tủy, mới ở đây vèo một phát đưa người kia đến nơi cách đó hơn hai mươi mét, kinh khủng, đâylà sức mạnh của một Ninja sao?

    Shen nhìn vào đồng hồ nói: “ đã đủ 45 phút, tôi sẽ đọc câu hỏi thứ 10.”

    John nhìn vào tờ giấy làm của mình, trên đó chỉ có mỗi đề bài, còn lại là giấy trắng, hắn không thể làm được một câu nào, thế những bỏ cuộc giữa chừng thì hắn không làm được, nên cố gắng câu kéo hi vọng làm được câu cuối cùng này kiếm được 1 điểm cũng quý.

    Ánh mắt, lỗ tai của hơn hai mươi người còn lại đều chăm chú nhìn vào Shen, anh ta nói lớn: “ trước khi đọc câu thứ mười, tôi có một nguyên tắc bổ sung, đó là nguyên tắc Lựa Chọn.”

    Shen nói tiếp: “ trước tiên tôi muốn mọi người trả lời cho tôi biết có muốn tiếp tục hay không tiếp tục cuộc thi. Nếu như chọn không tiếp tục thì sẽ bị đánh rớt và phải ra về.”

    “thế chẳng khác nào muốn chúng tôi tiếp tục rôi!”- (rất nhiều người cùng nói lớn)

    Shen nói tiếp: “ nếu chọn tiếp tục, tất nhiên vẫn sẽ ở lại làm câu thứ 10 nhưng nếu làm sai câu này thì toàn bộ điểm sẽ mất hết đồng nghĩa với việc sẽ bị loại và thêm nữa từ nay về sau sẽ không thể đăng kí trở vào học viện Ninja. Mọi người chọn đi, không tiếp tục để 5 năm sau quay trở lại, hay tiếp tục để vĩnh viễn không thể trở thành một Ninja.”

    “có cái luật điên khùng vậy sao?”- John trợn mắt nghĩ vậy.

    Hắn chú ý những người xung quanh, xem ra ai cũng đang bị lung lạc ý chí, họ vô cùng lo lắng, nếu chấp nhận ở lại làm được câu mười thì không nói nhưng nếu không được thì từ nay họ sẽ không thể trở thanh một Ninja như mong ước.

    Shen tiếp tục nói lớn: “ suy nghĩ và lựa chọn cho chính xác, nếu mọi người chọn không tiếp tục thì có thể 5 năm sau quay lại lúc đó con đường trở thanh Ninja vẫn còn rộng mở, nhưng nếu mất đi tư cách để trở thanh một Ninja thì sao? mất cả tương lai và niềm mơ ước nữa, hãy suy nghĩ đi.”

    “tôi…..tôi xin bỏ cuộc…”

    Một cánh tay đưa lên, giọng nói có vẻ rất khó khăn.

    “Tôi….tôi cũng muốn bỏ cuộc.”

    Một cánh tay khác đưa lên,người này nối tiếp người kia, hiện tại chỉ còn đúng 15 người ngồi trên sân trong đó có John.

    “vậy những người ngồi đây đã quyết định tiếp tục?”- Shen hô lớn nhìn 15 người còn lại ngồi dưới.

    “bạch…..bạch…..” ( tiếng vỗ tay)

    Shen đột nhiên vỗ tay rồi nói: “ chúc mừng, 15 người ở lại chính thức vượt qua vòng thử thách đầu tiên.”

    “vượt qua rồi sao?”- John kinh ngạc há hốc mồm, hắn không tin được mình đã vượt qua thử thách đầu tiên.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  2. #12
    _BOSS_'s Avatar
    _BOSS_ Đang Ngoại tuyến Nhất Tự Vi Sư
    Bán Tự Vi Sư
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Apr 2015
    Đang ở
    null
    Bài viết
    3,854
    Xu
    4,998

    Mặc định


    ----------------------
    Chương 11: Một Vòng Quanh Ionia
    ----o0o----

    “thế là thế nào? chúng tôi đã vượt qua rồi sao, vậy câu hỏi thứ 10 thì sao?”- Một người vì quá bất ngờ nên đã đứng bật dậy nói.

    Shen đáp: “ thực chất ngay từ đầu đã không có câu thứ mười này rồi”

    “chờ đã, vậy chín câu trước thì sao? Không lẽ chúng tôi cố sức vặn óc để làm chín câu đó đều vô nghĩa?”- Một người khác cũng hỏi.

    Shen lắc đầu nói: “ không, chín câu đấy đều có mục đích cả, tuy nhiên nhận ra mục đích của chín câu đó không mới quan trọng.”

    “là bắt chúng tôi phải gian lận tinh vi, sử dụng đầu óc sắc bén để xử lý các tình huống sao cho các Ninja ở ngoài kia không quan sát hoặc phát hiện ra đúng không?”- John đột nhiên nói lớn, câu nói này khiến Shen vô cùng kinh ngạc, anh ta nhận ra toàn bộ những người có mặt trên sân chỉ duy nhất mình John có thể nhìn thấy ẩn ý chứa sau chín câu kia.

    “hóa ra là vậy, sư phụ thật cao minh.”- Kennen cùng Akali trầm trồ khâm phục người ra thử thách này, Akali nhìn sang Kennen sau đó nhìn John cười tươi nói: “ Bạn của cậu Kennen, anh ta thật giỏi có thể hiểu thâm ý mà sư phụ đưa ra.”

    Shen gật đầu nói: “ những gì cậu nói là chính xác, mục đích chín câu kia là như thế. Tuy nhiên nếu chỉ giở những trò gian lận tầm thường thì rớt chắc. Đã là một Ninja thì đôi khi chúng ta rơi vào nguy hiểm, đến lúc chỉ có thể sử dụng sự gian sảo và nhạy bén xử lý mọi tình huống mới mong giữ được mạng sống, đây là điều vô cùng quan trọng mà một Ninja cần phải được trang bị.”

    Một cậu thanh niên đưa tay nói: “ nhưng tôi vẫn chưa hiểu câu thứ mười cho lắm.”

    Shen gật đầu giải thích: “ thực chất câu thứ mười chính là câu quyết định của thử thách đầu tiên này. Chấp nhận tiếp tục hay không tiếp tục đây là hai sự lựa chọn cực kì quan trọng của mọi người, nếu không chấp nhận thì sẽ bị loại nhưng không mất tư cách ghi danh để trở thành Ninja vào 5 năm sau, nhưng nếu chấp nhận mà không thể vượt qua thì sẽ mất tư cách trở thành một Ninja mãi mãi. Có thể nói lựa chọn nào cũng sẽ làm người như đang bị tra khảo về mặt tinh thần vậy.”

    “đúng rồi ha…đúng rồi….”- (tiếng xì xầm ở bên dưới)

    “Giả sử mọi người đều là những Ninja, khi biết trước mắt có một nhiệm vụ vô cùng nguy hiểm, nguy cơ mất mạng như chơi lúc đó vì muốn bảo vệ tính mạng bản thân và những người trong đội, mọi người sẽ làm thế nào? Từ chối nhiệm vụ để bảo vệ mạng sống? Câu trả lời là Không. Có những nhiệm vụ chúng ta không được phép từ chối nó vì nó là nơi tốt nhất để chúng ta thể hiện dũng khí và khả năng vượt mọi khó khăn của chính bản thân cho những người đồng đội thấy. Đấy mới chính là tư chất của một Ninja cần có.”- Shen giọng nói đầy nội lực, thể hiện khí chất khác người, ai nghe cũng hiểu, đặc biệt hơn như được tiếp thêm sức mạnh.

    Akali gật đầu bước đến trước sánh ngang với Shen nói lớn: “Kẻ không dám đánh cược sinh mệnh của mình vào nhiệm vụ kẻ chỉ muốn níu kéo cái ảo tưởng “sống vì ngày mai” thứ phế thải như thế không xứng đáng làm một Ninja kiêu hùng.”

    Shen vỗ vào vai Akali nói: “ thử thách đầu tiên đến đây kết thúc, mọi người có thể về nghỉ ngơi hoặc ở lại đây nghỉ ngơi cũng được, thử thách thứ hai sẽ bắt đầu lúc sáu giờ tối nay, ai đến muộn coi như bị loại.”

    Kennen lập tức chạy xuống dưới đến ngay bên cạnh hắn chúc mừng: “ cậu thật giỏi có thể nhận ra điều ẩn ý bên trong thử thách ấy, đến tôi cũng không tài nào biết được cho đến khi anh Shen nói ra.”

    John cười cười đáp: “ chỉ may mắn thôi mà.”

    Kennen đột nhiên lấy tay che miệng rồi gãi gãi đầu nói: “ xin lỗi, nhưng tôi có thể hỏi cậu tên gì được không….? Lúc mới gặp cậu chỉ lo hỏi những thứ vớ vẩn quá quên mất hỏi tên cậu….”

    Nói đến đây đột nhiên Kennen cuối thấp đầu ngượng lại, hai ngón tay trỏ cứ chỉ chỉ vào nhau, bộ dáng rất đáng yêu. John cười nói: “ cậu cứ gọi tôi là John được rồi. À Kennen này cậu có thể dẫn tôi đến cảng biển của Ionia được chứ?”

    Kennen gật đầu nói: “ được thôi, nhưng cậu muốn đến đó làm gì?”

    John vội nói: “ cậu mau dẫn tôi đi đi, chỉ là có chút việc riêng mà thôi.”

    Kennen gật đầu nhanh chóng đi trước dẫn đường cho John. Shen đi một vòng xung quanh chỗ ngồi của những người mới vừa thi xong khi đến chỗ ngồi của John anh ta cầm tờ giấy thi lên nhìn vào nó rồi nói thầm: “ John, cậu ta có lẽ là một tài năng, cần phải để ý nhiều hơn.”

    Trở lại với John, sau một giờ đi từ Học Viện đến Trung tâm Ionia, John nhận ra trên đường đi bắt gặp rất nhiều tán cây cổ thụ hơn trăm tuổi, những tòa nhà cổ kính, con người ở đây vô cùng thân thiện, nụ cười luôn luôn hiện trên môi mỗi người, khi họ nhìn thấy Kennen ai nấy cũng mỉm cười cúi chào.

    Bến cảng Ionia lúc này vô cùng tấp nập người qua lại, thuyền buôn từ rất nhiều nơi đến đây để giao thương trao đổi. Ionia nằm giữa biển vậy nên việc giao thương với những vùng xung quanh và đặc biệt là Demacia rất được chú trọng.

    John nhìn xung quanh bến cảng,ánh mắt đảo qua đảo lại liên tục, hắn hoàn toàn không tìm thấy con tàu Miss Fortune, hắn cố gắng níu kéo chút hi vọng, chạy đến gặp một người lái buôn cạnh đó vội hỏi: “ Anh này, có thể cho hỏi chút được không?”

    Người thanh niên được John hỏi gật đầu cười nói: “ cậu hỏi gì?”

    John đáp: “ không biết anh có nhìn thấy một con tàu mang tên Miss Fortune không? Thuyền trưởng của con tàu ấy là một cô gái rất xinh đẹp.”

    “thấy”- người thanh niên kia gật đầu nói tiếp: “ nhưng cách đây hai ngày con tàu ấy đã rời đi rồi, mà công nhận nghe, thuyền trưởng con tàu đó thật xinh đẹp, ta ước gì có một người vợ như vậy.”

    John cười cười che đi sự thất vọng của mình hắn chán nản rời đi. Kennen thấy thế chạy đến hỏi: “ John này, cậu tìm con tàu ấy có vấn đề gì à?”

    John lắc đầu đáp: “ cũng không có gì cả, trên đấy có vài người quen của tôi thôi, tiếc quá ! Họ đã đi rồi.”

    Kennen gật đậy ừ ừ, đột nhiên từ đằng xa vang lên tiếng hét: “cướp….cướp….bắt lấy hắn.”

    Kennen quay đầu tức giận hét lớn: “ dám ở Ionia này mà cướp bóc…”

    Sau đó cả người cậu ta hóa thành một cầu sét phóng đi với tốc độ khủng khiếp, gió thổi lên vù vù, các tia điện bắn ra khắp nơi.

    “vút”- Kennen đạp chân lên một chiếc bàn gỗ gần đó phóng đến cạnh tên cướp, một chiếc phi tiêu được tạo ra từ sét bắn thẳng về phía tên cướp, khiến hắn ta ngã lăn ra mà co giật. Đừng nhìn thân hình Kennen nhỏ nhắn mà xem thường cậu ta, tốc độ lẫn sức mạnh không hề thua kém một tên to con nào khác. Kennen đứng trên người tên cướp tức giận nói: “ ở Ionia này đừng mơ có thể làm những chuyện cướp bóc như vậy!”

    “này đấy là Kennen đấy, cậu ta thật giỏi nha.”
    “phải rồi, cậu ta cùng Akali và Shen tạo thành bộ ba chuyên thực hiện công lý tại Ionia này mà”

    “Kennen, cảm ơn cậu, chúng tôi truy bắt tên này nhiều ngày rồi mà vẫn không thành công, cảm ơn cậu”- Một đội vệ quân nhanh chóng chạy đến dẫn đầu là một thanh niên thân mặc giáp sắc, hông đeo kiếm, khuôn mặt thể hiện sự phóng khoáng và đầy nam tính.

    Kennen thấy người này thì cười đáp: “ không có chuyện gì, đây là công việc của những Ninja như chúng tôi mà.”

    “mau giải hắn đi”- Người thanh niên mặc giáp kia gật đầu nói: “ thật làm phiền cậu rồi, chúng tôi đi trước đây.”

    John nhìn theo bóng lưng của các đội vệ binh kia rời đi rồi tiến lại gần Kennen hỏi: “ trông anh ta ngầu quá nhỉ?”

    Kennen cười cười đáp: “ anh ta là Zelos là sĩ quan cấp cao tại Ionia này đấy, chưa hết đâu anh ta còn là con trai của đại kiếm khách Lito lừng danh nữa.”

    “đại kiếm khách Lito sao?”- John hoàn toàn không biết gì nên hỏi lại.

    Kennen gật đầu đáp: “ chắc cậu không biết đại kiếm khách Lito là nhân vật được rất nhiều người trên Ionia thậm chí là cả Demacia và Noxus tôn trọng, kiếm thuật của ông ấy cao siêu đến mức có cảm giác như nó đang sống như một sinh vật có linh hồn vậy. Chỉ tiếc rằng cách đây hai năm ông ấy đột nhiên qua đời vì bệnh để lại hai người con, một là trai trưởng Zelos như cậu vừa gặp lúc nãy, và người con gái tên là Irelia.

    “Irelia?”- John giật mình nói.

    Kennen gật đầu kì lạ hỏi: “ đúng rồi! cậu biết cô ấy à? Cô ấy lợi hại lắm nhé, kiếm thuật của cô ấy không kém gì cha của mình đâu, khi nào có cơ hội tôi nghĩ cậu nên chứng kiến.”

    John cười đáp: “ thực sự cũng muốn chứng kiến, chúng ta quay về thôi.”

    Kennen lắc đầu nói: “ bây giờ còn sớm, thử thách thứ hai đến tối mới bắt đầu mà, tiện thể vào đến trung tâm đảo rồi, tôi sẽ giới thiệu cho cậu vài thứ thú vị.”

    John suy nghĩ thấy Kennen nói cũng đúng nên gật đầu nói: “ được thôi, cậu dẫn đường đi, tôi cũng muốn tham quan hòn đảo đẹp nhất của Valoran này.”

    Kennen nhanh chóng kéo hắn đi đến đủ chỗ, đến mỗi nơi Kennen đều tận tình trình bày đầy đủ mọi thứ nào là lịch sử, rồi người nào nổi tiếng đã ở đó..v…v….

    “kia là tu viện Hirana đây là nơi Sona sống trước đây,cô ấy rất xinh đẹp nha, đàn hay nữa, chỉ tiếc cô ấy không thể nói chuyện được. Tuy nhiên cách đây ba năm cô ấy đã được một gia tộc tại tại Demacia nhận làm con nuôi nên không còn ở đây nữa,tôi rất thích nghe cô ấy đàn, lâu lâu cô ấy lại về đây một lần, và lần nào tôi cũng không bao giờ bỏ lỡ một buổi biểu diễn nào cả.”

    John gật gật đầu nhìn tu viện cổ kính kia thì ra đây vốn là nơi Sona được nhận nuôi và lớn lên. Sona rất xinh đẹp điều này hắn biết, và thực sự hắn muốn được sớm gặp mặt cô gái này một lần.

    Không để hắn suy nghĩ hay dừng chân nghỉ, Kennen lại tiếp tục lôi hắn đi tiếp.

    “kia là Tu viện Shojin đây là một tu viện có lịch sử hàng trăm năm nay tại Ionia là nơi tu hành của nhiều người, đặc biệt nha, trong đó có một người tên là Leesin ông ấy là một thầy tu cực kì lợi hại đấy, thế nhưng theo những gì tôi biết thì do ông ấy đã làm ra một chuyện khiến cho ông ấy không thể nào tha thứ cho bản thân nên đã ở lại đây xuất gia đi tu nhằm xám hối.”

    John gật gật đầu hắn cười đáp: “ ông ấy lợi hại lắm đúng không? Vậy lúc nào đó tôi cũng phải đến gặp ông ấy thôi.”

    Kennen kéo hắn đi tiếp nói: “ cậu đừng có mơ, ông ấy lợi hại lắm đấy, ngay đến sư phụ cũng nể ông ấy vào phần.Đi thôi tôi dẫn cậu đến nơi này rất thú vị.”

    Kennen nhanh chóng dẫn John đến một nơi khá hoang vắng, tuy nhiên có một thứ kì lạ khiến đôi mắt hắn trợn to, một tòa lâu đài bay lơ lửng giữa không trung.

    Kennen cười nói: “ sao? Kì lạ lắm à, John này, tôi dẫn cậu đến đây chỉ để xem thôi chứ đừng bao giờ liều mình mà vào đó nhé.”

    John mắt vẫn không rời khỏi tòa lâu đài, hắn không hiểu sao tòa lâu đài kia lại có một sức hút kì lạ đối với hắn như vậy.

    Kennen nói tiếp: “ tòa lâu đài kia gọi là Pháo Đài Celestial, nó là nơi trú ngụ của Syndra- Nữ Chúa Bóng Tối. Cô ta cực kì đáng sợ đấy, ngay cả sư phụ của tôi cũng chưa dám vào trong ấy đâu.”

    “là của Syndra à!”- John lặp lại một lần nữa, tim hắn đột nhiên đập mạnh giống như có một thứ gì đó đang vẩy gọi hắn vào đó vậy.

    Kennen thấy hắn quá tập trung vào Celestial nên xoay người kéo hắn đi, đi theo tôi vẫn còn nhiều thứ hay lắm tại Ionia này, ví dụ như khu rừng phía nam này, đó là nơi trú ngụ của Tinh Nữ-Soraka, cô ấy là một thầy thuốc cực giỏi đó.

    Kennen cả ngày bận rộn kéo John hết từ đông sang tây lại từ bắc đến nam, có thể nói hiện tại trong đầu của John chỉ toàn những địa điểm mà Kennen đã giới thiệu. Đi chơi nhiều cũng mệt và đói, Kennen và John ghé vào một tiệm cơm cạnh đó ăn. Tại nơi đó hắn gặp một người rất quen thuộc-Zed.

    Zed vẫn không khác gì vào cái đêm gặp hắn, khuôn mặt vẫn bịt kín, thậm chí không thể nhìn ra đôi mắt bên trong kia nữa. Khi Zed nhìn thấy John anh ta bỗng nhiên có chút kinh ngạc sau đó lập tức rời đi. Kennen cầm đùi gà lên gặm một cái kì lạ hỏi: “ John này, giả sử như cậu vào được học viện thì nên tránh xa anh ấy ra.”

    “tại sao?”- John nghi hoặc hỏi.

    Kennen đáp: “ anh ấy trong học viện được xem là một tài năng kiệt xuất đấy, so với anh shen thì không phân cao thấp tuy nhiên tính cách anh ấy khá lạnh lùng ít nói và thường hay đối xử với những người xung quanh rất lạnh nhạt, bởi vậy hầu hết những người trong học viện không ai thích anh ấy cả.”

    John gật gật đầu, hắn đã từng chạm trán với Zed tại khu rừng nhỏ, lúc đấy còn bị anh ta đánh cho bất tỉnh, tính cách lạnh lùng đúng là không sai, thế nhưng hắn vẫn có cảm giác ở bên trong anh ta rất khác.

    Sau giờ ăn, Kennen và John nhanh chóng quay trở về học viện Ninja để chuẩn bị mọi thứ cho cuộc thử thách thứ hai này. Một cuộc thử thách trong đêm………(Nguồn: VipTruyen.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  3. #13
    _BOSS_'s Avatar
    _BOSS_ Đang Ngoại tuyến Nhất Tự Vi Sư
    Bán Tự Vi Sư
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Apr 2015
    Đang ở
    null
    Bài viết
    3,854
    Xu
    4,998

    Mặc định


    ----------------------
    Chương 12: Thử Thách Thứ 2
    ----o0o----

    Đúng sáu giờ tối, tất cả những người vượt qua vòng thứ nhất đã có mặt đầy đủ không thiếu một ai. Shen nhanh chóng xuất hiện, anh ta nhìn xung quanh một lúc rồi gật đầu nói: “ tốt lắm, mọi người đã có mặt đầy đủ, vậy nghe thử thách thứ hai đây.”

    John cùng mọi người chăm chú nghe, cố gắng không bỏ sót một lời.

    “mọi người hãy đem tờ giấy ghi danh của mình ra, bỏ vào trong những chiếc ống tre này.”- Shen vừa nói vừa đưa tay ra hiệu ngay tức khắc những người giúp việc đem ra đúng 15 chiếc ống tre. Sau khí John cùng những người khác bỏ tờ giấy ghi danh vào bên trong lập tức ống tre kia bị một bùa ma thuật khóa chặt lại không tài nào mở ra được.

    Shen thấy mọi thứ đã xong thì nói tiếp: “ thử thách thứ hai chính là thử thách về khả năng ẩn náu và lẫn trốn. Mỗi người sẽ giữ chiếc ống tre có tờ giấy ghi danh của mình bên trong sao cho thật cẩn thận chạy lên ngọn núi sau học viện bắt đầu ẩn nấp hoặc làm bất cứ việc gì trừ việc rời khỏi núi, nếu bị phát hiện lập tức sẽ hủy tư cách trở thanh học viê vĩnh viễn.”

    “trốn tìm à?”- John thầm nghĩ như vậy trong đầu.

    Shen tiếp tục nói: “ mọi người có hai mười phút để tìm nơi ẩn náu cho bản thân, sau hai mươi phút tôi sẽ cử một đội Ninja chuyên truy tìm tung tích, những ninja này khi gặp mọi người thì ngay lập tức sẽ tấn công và cố gắng đoạt lấy ống tre mà mọi người đang cất giữ. Tất nhiên mọi người vẫn có quyền chống trả, hoặc làm bất cứ việc gì, quan trọng nhất vẫn là phải bảo vệ ống tre đó thật tốt cho đến sáng mai.”

    “Bọn họ đều là những Ninja được huấn luyện kĩ càng, hơn nữa còn có kinh nghiệm chiến đấu, nếu như gặp phải họ thì làm sao chúng tôi có thể đánh lại được.?”- Một người thắc mắc hỏi.

    Shen đáp: “ vậy thì cố gắng ẩn nấp sao cho kĩ đừng bị phát hiện, được rồi mọi người đi đi, sẽ có người dẫn đường đến ngọn núi sau học viện, thử thách thứ hai bắt đầu, kết thúc sẽ là lúc mặt trời mọc vào sáng sớm mai. Đi đi.”

    John và mọi người nhanh chóng tiến thẳng về phía ngọn núi sau học viện. Khi tất cả đã biến mất trên con đường, Shen vẩy tay gọi Akali đến nói: “ cậu thanh niên tên John ấy, em để ý cậu ta nhé.”

    Akali mỉm cười dịu dàng nói: “ anh yên tâm. À sư phụ muốn gặp anh đấy.”

    Shen gật đầu sau đó rời đi.

    John theo người dẫn đường nhanh chóng tiến đến ngọn núi sau học viện, ngọn núi hẻo lánh kết hợp với màng đêm mù mịt thật đúng là làm lòng người cảm thấy khiếp sợ, đâu đó vẫn còn vang lên vài tiếng chó sói hú rùng rợn.

    Người dẫn đường nói: “ tôi dẫn mọi người đến đây, bây giờ thử thách chính thức bắt đầu, hãy tìm nơi ẩn nấp cho đến sáng mai, chúc may mắn.”

    John và những người khác lập tức chia ra mỗi người một hướng mà chạy, tất cả đều biết nếu đi chung lại với nhau rất khó để ẩn nấp, đã thế khi chiến đấu chưa chắc chiếm được chút phần thắng nào.

    Tại một căn phòng trông khá đơn sơ giản dị, một người đàn ông khoảng hơn năm mươi tuổi, mái tóc đã vài chỗ bạc trắng, làn da ngâm đen, đôi mắt bừng bừng lên từng đợt khí chất của một Ninja lão luyện. Shen từ bên ngoài bước vào,cúi người nói: “ sư phụ”

    Người đàn ông trung niên kia hóa ra lại là sư phụ của Shen nếu không muốn biết sâu hơn quan hệ của họ chính là cha con. Tuy nhiên luật Ninja vẫn phải tuân theo, Shen không được phép gọi “cha” tại học viện. Sư Phụ Shen chính là một bậc thầy Ninja là một cao thủ trong cao thủ mà ai ai cũng phải kính nể, không ai biết tên thật của ông ngoại trừ Shen, mọi người vẫn thường hay gọi ông là Dawn sư phụ ( Dawn ở đây có nghĩa là bình minh) . Người đàn ông trung niên kia thấy Shen bước vào gật đầu sau đó lấy chén trà trước mặt nhấp một ngụm nói: “ mọi chuyện thế nào rồi? vẫn diễn ra tốt đẹp chứ?”

    Shen gật đầu đáp: “ mọi thứ vẫn ổn, ngoài trừ đệ tử phát hiện ra một người có tố chất rất tốt.”

    “hửm! vậy sao”- Tỏ ra chút kinh ngạc, Dawn sư phụ cười nói: “ là ai? Cậu ta có đặc điểm gì?”

    Shen đáp: “ cậu ta tên John,con đã xem qua tờ khai báo của cậu ta, khả năng đặc biệt không có, không có nhà nói chung là không có gì quá đặc biệt cho đến khi con phát hiện ra cậu ta nhận ra những điểm mấu chốt mà sư phụ ẩn dấu sau thử thách thứ nhất.”

    Dawn sư phụ có chút ngạc nhiên nói: “ có thể nhận ra chứng tỏ tư chất rất tốt, bây giờ đang thi thử thách thư hai đúng chứ, đây sẽ là thử thách tốt nhất để chúng ta thấy được năng lực của cậu ta.”

    Shen gật đầu nói: “ Sư phụ còn dặn dò gì không?”

    Dawn sư phụ gật đầu nói: “ chuyện truy lùng con bé hồ ly kia thế nào rồi, có tin tức gì chưa?”

    Shen lắc đầu xin lỗi nói: “ Sư phụ tha thứ, sau cái đêm đó, tung tích của cô ta hoàn toàn biến mất, các đệ tử vẫn đang chia nhau đi truy lùng.”

    “Ừm”-Dawn sư phụ đáp: “ nếu phát hiện cô ta lập tức giết ngay, đừng để sống, nếu không nhất định sẽ có tai họa, Zed dạo này ta thấy nó rất lạ, con có thời gian cũng nên hỏi thăm nó.”

    Shen thở dài nói: “ Zed, cậu ta vốn xưa nay ít nói, lạnh nhạt với mọi người hơn nữa luôn luôn đối đầu với đệ tử, chắc chắn cậu ta sẽ không muốn sự quan tâm từ đệ tử đâu.”

    Dawn sư phụ gật đầu rồi đưa tay ý bảo Shen rời đi, “khoan”- Đột nhiên Dawn sư phụ bảo Shen dừng lại, nói: “con bé Akali đó, ta thấy nó có vẻ có tình cảm với con, Shen con nên nhớ tương lai con sẽ là chủ nhân của hội chúng ta đừng bao giờ để tình cảm chi phối biết chưa.”

    Một thoáng nét buồn bã xuất hiện trong mắt của Shen rồi nhanh chóng biến mất, anh ta gật đầu không nói gì sau đó rời khỏi phòng, ánh mắt nhìn về ngọn núi sau học viện miệng lẩm bẩm nói: “ xem ra đã đến giờ đội truy tìm tung tích đã xuất phát.”

    Trở lại với John, sau khi chạy thật nhanh vào sâu trong núi, hắn dừng lại bên một tảng đá lớn thở hổn hển, hắn bắt đầu suy nghĩ: “ thử thách thứ hai này không biết có ẩn dấu gì như thử thách đầu hay không? Hay đơn giản chỉ là chơi trò trốn và tìm đây.”

    John nhìn vào ống tre hắn đang mang trên người, hắn thầm nghĩ: “ những Ninja được phái đến để lấy các ống tre nhất định là những Ninja tinh anh của học viện, với kinh nghiệm của họ việc tìm ra mình nhất định không quá khó khăn. Nếu như đơn giản như vậy thì chẳng phải tất cả các Ninja ấy đều sẽ tìm ra những người như chúng ta sao? Như vậy thì sẽ chẳng có ai lọt qua được thử thách này. Rốt cuộc là có ẩn ý gì đằng sau đây.”

    John vẫn cố suy nghĩ nhưng chưa có lời giải hắn đành phải tiếp tục tiến đến phía trước ý định đơn giản chỉ là tìm ra nơi nào đó nấp rồi mới suy nghĩ tiếp vấn đề này. Cứ đi như vậy John cũng không biết mình đã đi được bao lâu đột nhiên hắn phát hiện trước mặt có một chiếc hang động nhỏ, bên trong có ánh sáng chiếu ra, John suy nghĩ: “ ai ở trong đó được nhỉ, nếu là những người đang thực hiện thử thách giống mình thì không đời nào họ ngu đến mức lại đốt lửa để người khác biết mình ở đó được, còn nếu đó là những Ninja đang tìm những người như hắn thì quả thật không có từ gì để bình luận ngoài từ “rảnh” ra.”

    John tò mò tiến lại gần cửa hang, hắn vẫn rất cẩn thận đề phòng mọi sự cố bất ngờ có thể xảy ra, cúi thấp người, len lỏi qua từng lụm cỏ tiến lại gần hang động,không một tiếng người nói chuyện nào từ trong đó phát ra, đôi lúc cũng nghe vào tiếng tí tách do củi cháy mà thôi.

    “là ai ở ngoài đấy? anh Zed đúng không?”- Giọng nói nhẹ nhàng pha chút lo lắng từ bên trong truyền ra.

    John nhận ra giọng nói này,hắn đứng thẳng người dậy tiến vào bên trong hang cười nói: “ là tôi”

    Người con gái xinh đẹp bên trong hang kia có chín chiếc đuôi, cùng với đôi tai trên đầu, còn là ai nữa đây ngoài Ahri.

    Ahri kinh ngạc nhìn John nói: “ là anh! Sao anh lại tìm được đến đây?”

    John cười nói: “ chỉ là tình cờ mà thôi, mà sao cô lại ở đây? Không lẽ nơi này là nơi cô ở sao?”

    Ahri biết hắn là người tốt, không hề có ý gì với cô nên cũng bớt chút lo lắng nói: “ cũng không hẳn, đây chỉ là nơi ở tạm thời thôi.”

    John ngồi bên đống lửa hỏi: “ Ahri này, cô có thể nói cho tôi biết tại sao cô bị người ta truy đuổi rồi ra tay ác độc như thế được chứ?”

    Ahri buồn rầu nói: “ anh muốn biết sao?”

    John gật đầu. Ahri thấy thế nên bắt đầu kể: “ chuyện xảy ra cách đây hơn ba tháng trước lúc ấy tôi vô tình tiến lại gần một người đàn ông đan bị bao vây trong một trường ma thuật kì lạ sau đó sự sống của ông ta bắt đầu truyền sang tôi, cả cơ thể lúc ấy bắt đầu biến đổi, trở thành con người giống thế này, lúc ấy tôi vô cùng vui sướng rồi đi khắp nơi tại vùng đất này. Thế nhưng mọi thứ không như tôi tưởng tượng trước đó, những người ở đây gọi tôi là quái vật, ác quỷ xua đuổi tôi. Chưa dừng lại ở đó người đàn ông truyền sự sống ấy qua cho tôi lại là một Ninja trong hội Kinkou tại Ionia này đang làm nhiệm vụ, họ bắt đầu tìm ra manh mối và truy sát tôi nhằm báo thù. Sau đó tôi gặp Zed anh ấy tuy bề ngoài rất lạnh lùng nhưng ở bên anh ấy tôi nhận ra con người thật bên trong, anh ấy rất tốt, quan tâm đến tôi thật sự.”

    John giật mình: “ hóa ra cô bị thương lần trước chính là do những Ninja gây nên, nhưng Zed anh ấy cũng là một Ninja mà….”

    Ahri gật đầu nói: “ đúng vậy lúc biết anh ấy là một Ninja trong số họ tôi vô cùng sợ hãi nhưng chính anh ấy đã thề rằng sẽ không bao giờ làm tổn hại đến tôi, tôi tin anh ấy, tôi nghe nhiều người bảo Zed là tên lạnh lùng, và có ác cam với nhiều người nhưng đối với tôi anh ấy rất tốt.”

    John mỉm cười gật đầu đáp: “ tôi cũng giống cô, từ lần đầu tiên gặp anh ta tôi cũng có một cảm giác rằng cái vẻ lạnh lùng bên ngoài đơn giản chỉ là vỏ bọc mà thôi.”

    Ahri mỉm cười xinh đẹp gật đầu.

    “Ahri chúng ta phải đi mau, nơi này không an toàn nữa rồi”- Đột nhiên Zed từ bên ngoài vội vàng bước vào trong.Khi thấy John đang ngồi bên trong thì kinh ngạc cực độ, kiếm trên tay lập tức sẵn sàng: “ lại là ngươi? Sao người tìm được đến đây?”

    John đứng dậy, lần này hắn đã chuẩn bị kĩ, không để anh ta đánh lén mình một lần nữa,hắn nói: “ tôi chỉ vô tình tìm được nơi này thôi, Zed, tôi đã biết tất cả mọi chuyện từ Ahri rồi, anh hãy tin tôi, tôi không hề có ý hại hai người.”

    “không có ý hại?”-Zed phẫn nộ nói: “ ngươi nói thế nghe lọt lỗ tai được sao? Hiện tại ngươi đang thực hiện thử thách để gia nhập học viện, thử thách thứ hai này các Ninja giỏi nhất trong việc truy lùng tung tích sẽ tiến vào khu rừng này, ngươi nghĩ ngươi không để lại bất cứ dấu vết nào sao? Họ sẽ nhanh chóng tìm đến đây thôi.”

    John lúc này mới thực sự tỉnh ngộ, hắn thật quá sơ ý không nghĩ đến chuyện này. Ahri ở bên cạnh tiến lại ngăn cản Zed nói: “ Zed, anh ấy không có ý xấu đâu, Ahri tin là vậy, không phải anh nói anh luôn tin Ahri sao? Cất vũ khí đi.”

    Zed nhìn sang Ahri sau đó hai lưỡi kiếm trên tay lập tức thu lại hắn nhìn John nói: “ nếu Ahri đã nói ngươi không phải kẻ xấu thì ta tin là vậy, nhưng tốt nhất ngươi nên đi đi, các Ninja khác sẽ nhanh chóng lần theo dấu vết bắt được ngươi thôi.”

    John gật đầu nói: “ hai người cũng cẩn thận, chuyện của hai người ta sẽ không nói cho ai biết cả, hãy tin ta, Zed anh vốn là đứa trẻ mồ côi, tôi cũng không khác gì anh, nên rất hiểu cảm giác của anh lúc này, Ahri là cô gái tốt cô ấy sẽ lấp đi phần đã mất trong tim anh, hãy bảo vệ cho cô ấy thật tốt.”

    Nghe những lời ấy Zed đột nhiên chấn động hắn chần chừ một lúc rồi nói: “ cảm ơn ngươi đã cứu cô ấy lúc ở trong rừng.”

    John mỉm cười nói: “ cũng không hẳn là cứu gì, tôi chỉ tình cờ phát hiện cô ấy đang bị thương nặng mà thôi, được rồi tôi đi trước đây.”

    “khoan”- Zed đột nhien ngăn John lại nói: “ hãy nhớ những thứ kẻ địch cần có chưa chắc ta cũng cần có, mất đi đôi khi kết thúc nhưng đó cũng là con đường. Hãy cẩn thận.”

    John không hiểu lắm những lời Zed vừa nói,hắn gật đầu một cái rồi nhanh chóng chạy đi.

    Ahri đứng bên cạnh thắc mắc hỏi: “ vừa nãy sao anh không giúp cậu ấy vượt qua thử thách lần này?”

    Zed lắc đầu nói: “ thử thách nên để cậu ta tự vượt qua, khi đó mới thể hiện cậu ta là một Ninja chân chính, ta chỉ có thể gợi ý như vậy, còn phải xem ngộ tính của cậu ấy nữa, được rồi chúng ta rời khỏi đây thôi, nơi này không an toàn.”

    Nói xong Zed rút từ trong người ra hai quả bom màu đen ném vào bên trong hang lập tức cả hang sập xuống, không một tiếng động. Zed nói: “ như vậy hiện tại nơi này sẽ không còn chút dấu vết hay mùi vị của chúng ta để các Ninja truy tìm kia có thể lần ra, đi thôi.”

    John sau khi chia tay với Ahri và Zed thì ngay lập tức cố sức chạy thật nhanh hi vọng không làm liên lụy hai người họ.

    “vù…vù…”-tiếng gió reo rít qua các cành cây.

    Sắc mặt John đột nhiên trở nên tái đi, hắn thầm kêu than: “ nguy rồi, mình đã bị phát hiện.”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  4. #14
    _BOSS_'s Avatar
    _BOSS_ Đang Ngoại tuyến Nhất Tự Vi Sư
    Bán Tự Vi Sư
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Apr 2015
    Đang ở
    null
    Bài viết
    3,854
    Xu
    4,998

    Mặc định


    ----------------------
    Chương 13: Vượt Qua Thử Thách
    ----o0o----

    “bịch”- Tiến chạm đất của một người từ trên cao rơi xuống, John sắc mặt có chút ngưng trọng nhìn người vừa đến. Hắn nhận ra đó là một nữ Ninja. Khuôn mặt che đi một nửa chỉ để lộ ra mỗi đôi mắt sắc bén như cú vào buổi đêm. Trang phục của cô ấy cũng vô cùng cuốn hút, đôi chân dài để lộ ra khiến cho hắn hơi ửng đỏ mặt nhưng nhìn thấy đôi liềm trên tay thì mọi ý nghĩ dù là nhỏ nhất cũng bị dập tắt.

    John cố gắng nặn ra nụ cười nói: “ có phải cô là Akali không? Được xem là mỹ nhân của học viện Ninja.”

    Cô gái Ninja đó chính thực là Akali, điều này ai cũng có thể dễ dàng nhận ra qua trang phục quá đặc biệt quá quen thuộc kia, Akali vẫn lạnh nhạt nói: “ cậu nghĩ nói những lời đó là tôi sẽ không ra tay sao? Cho dù cậu là bạn của Kennen nhưng tôi tin chắc cậu ấy cũng không trách tôi nếu có lỡ tay làm cậu bị thương.”

    John đưa hai tay lên trước miệng thì cứ nói, nhằm câu kéo thời gian để cái đầu kia suy nghĩ cách thoát: “ không không, tôi đâu có ý đó, hiện tại chúng ta đang thực hiện thử thách, đây cũng là nhiệm vụ của cô đúng không.”

    Akali hừ một tiếng đáp: “ xem ra cậu cũng là người biết lý lẽ, nhưng thật tiếc là cậu đã gặp tôi, thôi thì 5 năm sau hãy quay lại ghi danh hi vọng lúc đấy thử thách sẽ đơn giản hơn thế này.”

    John kì lạ hỏi ngược lại: “ vậy không lẽ những lần trước thử thách đơn giản hơn thế này sao?”

    Akali gật đầu đáp: “ đúng vậy thử thách lần trước đơn giản hơn thế này nhiều, năm nay không hiểu sao sư phụ lại ra những thử thách khó đến thế.”

    John cảm thấy việc đánh trống lảng của mình đã thành công,chân trái bước về sau một bước, tiếp đến là chân phải. Rồi nhanh như chớp đã chạy mất dấu. Akali nhìn bóng lưng hắn biến mất cười một tiếng nói: “ John à, sao đầu óc cậu đơn giản vậy? tưởng dễ trốn khỏi tôi vậy sao?”

    Nói rồi Akali đột nhiên biến mất tại vị trí, chỉ để lại những tiếng gió rít vù vù.

    John đang chạy thật nhanh, đầu không hề dám nhìn lại đằng sau hắn cứ nghĩ mình đã thoát được Akali nhưng đó lại là suy nghĩ sai lầm, Akali như một bóng đêm xuất hiện ngay trước mặt hắn đạp một cước khiến hắn ngã lăn ra đất đau đớn ôm ngực.

    John cố sức gượng dậy, hắn biết có chạy cũng không thoát được một Ninja, cầm chiếc ống tre đang đeo bên hông bỏ vào trong ngực, hết cách rồi thì chỉ có đánh, đánh không lại cũng phải đánh.

    Akali cười nhẹ kinh ngạc nói: “sao! Cậu không có ý định bỏ chạy nữa sao? Đánh nhau với tôi không thắng được đâu.”

    John lắc lắc đầu cho tỉnh lại sau cú đá đau đớn vừa rồi, hắn đáp: “ chạy cũng không thoát chi bằng đánh nhau với cô sao, đánh không lại thì không còn gì tiếc nuối cả.”

    Akali vỗ tay nói: “ khá khen cho tinh thần của cậu, Kennen quả nhiên có mắt có thể kết bạn được với một người như cậu cũng không tệ, được rồi đến đây.”

    John lúc này có cảm giác như trở lại quá khứ trước kia còn ở Shadow Isles, lúc đấy ngày nào hắn cũng cùng Elise đánh tay đôi, và lần nào cũng bị cô ấy cho đo ván nằm đất, cả người sưng tấy cả lên.

    “a”- John hét lên một tiếng rõ to, khiến khu rừng đột nhiên rung động, hắn lao đến Akali, liên hoàn cước tung ra, Akali dễ dàng né được, liên hoàn đấm tung ra cô ấy lại dễ dàng đỡ được, lùi lại một bước Akali cười nhẹ nói: “ cũng không tệ rất có lực, hơn hẳn những người bình thường khác, nào tiếp tục, để coi cậu giữ được ống tre kia lâu đến mức nào.”

    John hít sâu một hơi lại lao lên, hàng trăm thứ võ lướt qua đầu hắn, tất nhiên đó chỉ là mấy thứ võ mèo cào, chó nhảy nhất thời nghĩ ra mà thôi. Akali bộ dáng như đang chơi đùa với hắn vậy, cô xoay người đạp vào cây lộn ngược ra sau lưng John sau đó tiến nhanh lại siết lấy cổ hắn nói: “ thế nào? Bây giờ cậu tự nguyện đưa hay là tôi dùng vũ lực để lấy.”

    Cả khuôn mặt hắn đỏ lên, khuôn mặt đỏ không phải vì Akali đang đứng sát hắn một cái gì đó đàn hồi đang chạm vào da hắn mà đỏ mặt ở đây là vì hắn đang nghẹt…thở. Cố gắng mở miệng nói: “ Shen có bảo chỉ cần bảo vệ được ống tre có cất giữ tờ giấy ghi danh thì có thể làm mọi thứ đúng không.”

    Akali gật đầu đáp: “ đúng là như vậy nhưng bây giờ cậu nghĩ có thể thoát khỏi tay tôi sao? Dù có làm gì đi nữa thì cũng không tránh được việc tờ giấy kia nằm trong tay tôi đâu.”

    John hít một hơi thật sâu nói: “ Akali xin lỗi cô nhé, đây chỉ là do tình thế bắt buột mà thôi……”

    Nói rồi hắn đột nhiên vòng hai tay ra đằng sao bóp thật mạnh vào mông của Akali khiến cả người của cô ấy đột nhiên run lên như điện chạy ngang.Một cảm giác kì lạ đầy đàn tính truyền vào đôi tay hắn. Akali lập tức buông hắn ra lùi lại mấy bước nhìn hắn với ánh mắt đầy tức giận nói: “ ngươi…..sao ngươi dám làm điều đó.”

    Khuôn mặt John đỏ bừng bừng như lửa đốt, đấy là việc đầu tiên hắn làm từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến nay a, hắn ngượng ngùng nói: “ xin lỗi cô, chỉ là tình thế bắt buộc mà thôi….”

    Akali đôi mắt như muốn bốc lửa lập tức hét lớn: “ Chuẩn bị tiếp chiêu đi, tôi không thể tha thứ cho hành động đó của cậu được.”

    John run lên đưa hay tay ra trước, hai lòng bàn tay xòe ra hắn nói: “ cô đừng đến đây nếu không tôi sẽ xài tuyệt chiêu đấy, Akali à, cô cứ làm như chưa thấy tôi đi…đừng gây khó dễ cho tôi nữa.”

    “không!”- Akali nhìn đôi tay hắn đột nhiên có một hình ảnh chạy nhanh qua đầu cô khiến cả người cô run lên, hai má ửng hồng nhẹ nhẹ nói: “ cậu đừng làm những trò bỉ ổi như vậy nữa, đây là nhiệm vụ và Ninja phải có nghĩa vụ chấp hành, hãy giao ống tre kia ra đây bằng không đừng trách tôi.”

    John thật sự khó xử, hắn làm những hành động bỉ ối đến thế này đơn giản cũng chỉ vì muốn gia nhập học viện Ninja nhanh chóng học tập rồi hoàn thành lời hứa 3 năm của mình mà thôi, bây giờ ống tre như sinh mạng của hắn tuyệt đối không thể giao ra.

    Thấy John vẫn kiêng quyết không giao nộp, Akali vung hai cây liềm lên hét lớn: “ vậy tôi sẽ cho cậu thấy thế nào là vũ điệu bóng đêm.”

    Akali như hòa vào cùng màn đêm biến mất không thể nhìn thấy, lúc John chưa kịp nhận ra điều gì thì từ đằng sau một cú đá cực mạnh đạp đến khiến hắn đau đớn ngã lăn ra đất. Chưa dừng lại ở đó, một chiếc liềm từ đâu bay đến cắt đường khá sâu trên chiếc áo suýt tí nữa là đã chạm vào da.

    John bật dậy lau đi mồi hôi trên mặt hắn cô gắng vận dụng Thính giác và thị giác cực nhạy của mình để đoán cử động của Akali trong bóng đêm, thế nhưng một Ninja như cô để một người như John phát hiện thì thật quá đáng buồn. Akali cứ như một u linh trong khu rừng hết từ bên trái đánh sang rồi đến tư bên phải đánh sang khiến John bị đánh cho tơi tả cả người bị đầy thương tích.

    John lúc này nằm trên mặt đất, cái cảm giác này thật là quen à, trước đây hắn chẳng phải cũng thường xuyện bị Elise đánh cho đến mức nằm dài trên đất đó sao! John đột nhiên cười to cười rất to đến mức chấn động khiến nhiều thú vật phải bay chạy tán loạn

    Akali hiện ra trước mặt hắn cô nhìn bộ dáng tơi ta kia có chút hối hận nói: “ có lẽ ta đã ra tay quá nặng rồi, dù sao anh ta cũng chỉ là một người bình thường.”

    John mở mắt nhìn Akali trước mặt cười nói: “ cô giỏi lắm, xứng đáng là một Ninja xuất sắc, tôi đánh không lại ha….ha….đánh hay lắm….đánh hay lắm….”

    Akali đột nhiên cảm thấy sợ hãi cô biết trong lúc đánh hắn cô cũng kèm vào đó cả sự tức giận trước đó hắn dám sàm sỡ mình.Bây giờ John bị đến đến mức cười lớn như một tên điên như thế khiến cô cảm thấy rất áy náy: “ này cậu không sao chứ? Nếu lúc đầu cậu chịu trao ống tre cho tôi thì đã không thê thảm thế này.”

    John nhìn Akali đôi mắt đột nhiên dần nhắm lại, hơi thở bắt đầu dừng lại……

    Akali đột nhiên hốt hoảng tiến lại gần hắn nói: “ này…..này…..tỉnh lại….cậu đừng làm tôi sợ đấy….. này đừng có chết….này…..này….”

    Khuôn mặt Akali đột nhiên tím lại cô hoảng sợ vô cùng đây là lần đầu tiên cô ra tay với một người bình thường lại mạnh đến thế, Akali vô cùng hối hận liên tục lung lay John.

    “bụp”- Đôi mắt John đột nhiên mở ra, hắn bật dậy cực nhanh xoay người khống chế Akali, cả người đè lên người cô, John nhanh tay cầm lấy chiếc liềm của Akali để lên cổ cô nói: “ sao? Bị lừa rồi nhé, cô thua tôi rồi.”

    Akali vẫn còn ngơ ngác, đây là lần đầu tiên có kẻ dám ngồi lên người cô, nhưng rất nhanh chóng Akali đã lấy lại tinh thần quát lên: “ cậu lừa tôi?”

    John cười cười nói: “ đánh trực diện thì không lại cô, đành phải dùng chút tiểu xảo, cô bây giờ đã bị tôi khống chế, cô thua rồi.”

    Akali nhếch môi cười nói: “ cậu nghĩ như vậy là thắng tôi sao? Xem thường tôi quá rồi đấy.”

    Lời nói ấy John còn chưa kịp tiếp thu thì đột nhiên “bùm” một tiếng,cả người Akali hóa thành một gốc cây, John ngơ ngác như nai vàng, Akali từ bên phải lao đến xoay người tung một cước cực mạnh đá hắn văng một gốc cây cạnh đó rồi rơi xuống cứ như một cục thịt vậy.

    Akali nói: “ khá khen cho cậu là có thể khiến tôi gặp nhiểu rắc rối đến vậy, nhưng cũng nên kết thúc rồi, trời cũng sắp sáng, dù có muốn hay không tôi vẫn sẽ lấy ống tre bên trong người của cậu.

    John lăn lộn trên mặt đất hắn đau đớn đến nỗi không thể nói nên lời, đột nhiên hắn nhớ lại những gì Zed đã nói lúc trước: “hãy nhớ những thứ kẻ địch cần có chưa chắc ta cũng cần có, mất đi đôi khi kết thúc nhưng đó cũng là con đường.”

    “kẻ địch cần có chúng ta thì không cần có, thứ mất đi sẽ dẫn chúng ta đến con đường khác…ha….ha….hiểu rổi….hiểu rồi…..”- John đột nhiêm lẩm bẩm những từ đó rồi cười lớn khiến Akali phải nhíu mày lại.

    John dựa vào gốc cây sau đó đem ống tre kia ra cười nói: “ cô cần thứ này đúng không?”

    Akali gật đầu không nói.

    John cười cười, lấy từ trong người ra một vật dụng mồi lửa khi còn ở trên tàu Miss Fortune kiếm được, một ngọn lửa nhanh chóng xuất hiện, Akali kinh ngạc hỏi: “ cậu định làm gì?”

    John nhìn vào ống tre cười nói: “ thứ kẻ địch có chưa chắc là thứ ta cần có,cái cô muốn chính là thứ này thì việc gì tôi phải giữ nó lại, đốt đi có phải tốt hơn không.”

    Akali không kịp ngăn cản, cả ống tre đã bị John cho một mồi lửa đốt đi, Akali khó hiểu hỏi: “ cậu hành động như vậy là sao? Nếu tờ giấy ghi danh ấy mất đi thì anh cũng mất luôn cả tư cách để tham gia thử thách đấy.”

    John đứng dậy nói: “ giữa việc để cô lấy nó đi và việc tôi đốt nó thì có khác gì nhau đâu, cũng mất cả thôi mà.”

    Akali thở dài sau đó bỏ đi.

    John mỉm cười nhìn vào ống tre đang bị ngọn lửa bừng bừng thiêu cháy, hắn lẩm bẩm: “ tôi đặt cược cả vào anh đấy Zed.”

    Một ngày mới bắt đầu, ánh nắng ban mai chiếu rọi, một kí ức mới. một khởi đầu mới, nhắc mọi người quên hết đi mọi quá khứ đau buồn, bỏ lại sau lưng và rời xa những thứ thương tâm.

    Sau cuộc chiến đêm qua với Akali, John cảm thấy khá mệt mỏi, hắn quyết định ngủ lại trong rừng một đêm, vào đúng ánh mặt trời đầu tiên ló dạng John bắt đầu xuống núi. Đên dưới chân núi có ba bóng người đã đứng đó sẵn, Akali, Kennen và Shen.

    Khi thấy John xuất hiện Kennen lập tức chạy đến hỏi: “ John…..John….sao rồi….sao rồi……cậu có vượt qua thử thách không? ống tre đâu.”

    John cười cười không đáp tiến lại đứng đôi diện với Shen,và Akali. Ánh mắt Akali nhìn hắn có chút kì lạ nhớ đến đêm qua lại vừa có chút tức giận nhưng lại vừa có chút gì đó ngượng ngùng. Shen nhìn John hỏi: “ ống tre của cậu đâu cho tôi xem.”

    John lắc đầu nói: “ không có, đêm qua tôi đã tự tay đốt nó đi rồi.”

    Kennen giật mình nói: “ John sao cậu lại làm vậy? như vậy cậu sẽ mất tư cách tham gia thử thách đấy? tại sao vậy?”

    Shen khi nghe hắn nói vậy bỗng nhiên giật mình vội nói: “ hãy cho tôi biết lý do vì sao cậu lại đốt nó đi?”

    John lập tức đáp: “ Thử thách lần này là một thử thách để xem ai có khả năng bảo quản vản kiện tài liệu quan trọng nhất nhưng mục đích của nó không phải như vậy, mục đích của nó là để xem ai có đủ can đảm đem thứ quan trọng mà người nào cũng muốn lấy kia phá hủy đi mà thôi.”

    Akali, Kennen và Shen đều tròn mắt kinh ngạc, nhưng sự kinh ngạc của họ lại khác nhau, nếu với Akali và Kennen thì sự kinh ngạc nằm ở chỗ liều lĩnh và tin vào bản thân. Còn với Shen thì khác hắn kinh ngạc đơn giản vì John đã tìm ra được mục đích đằng sau thử thách thứ hai này. Shen đáp: “ cậu đã đúng, thử thách này mục đích là như vậy?”

    Akali vội hỏi: “ Anh Shen như vậy là sao? Em và Kennen hoàn toàn không hiểu.”

    Shen lập tức giải thích: “ Một Ninja đôi lúc cũng phải thực hiện những nhiệm vụ như đi trao các loại văn kiện tài liệu cơ mật liên quan đến an nguy của một quốc gia, một gia tộc. Giả sử như Ninja đó bị kẻ địch bao vây và cố sức để lấy cho bằng được văn kiện quan trọng kia thì sao? Nếu đã là Ninja thì phải nghĩ xa hơn về vấn đề mạng sống, thứ kẻ địch cần chính là văn kiện quan trọng nếu để thứ đó lọt vào tay của kẻ địch, an nguy của cả quốc gia, dân tộc sẽ bị nguy hiểm. Đến lúc đó ta phải làm thế nào? Hai tay dâng cho kẻ địch hay liều chết bảo vệ nó? Câu trả lời là không bởi vì sao? Khi bị bao vây không có đường nào để thoát cả, lúc đó ta phải quyết định, giữ lại văn kiện hay thiêu hủy nó, một Ninja biết suy nghĩ sẽ lựa chọn thiêu hủy nó để bảo vệ cho đất nước cho dân tộc của mình.”

    Akali gật gật đầu xoay nhìn John, những vết bầm tím trên mặt hắn vẫn chưa khỏi, cô cảm thấy có chút lỗi lầm. Kennen thì sung sướng không gì tả nổi cậu ta chạy đến bên cạnh John hai mắt tròn xoe long lanh hâm mộ nói: “ John cậu thật tuyệt vời….có thể tìm ra điều ẩn ý chứa sau thử thách thứ hai này thậm chí thử thách đầu tiên cậu cũng tìm ra, tôi hâm mộ cậu quá.”

    John gãi đầu cười cười, Shen tiến lại vỗ vai hắn nói: “ cậu thực sự rất giỏi, khiến tôi kinh ngạc rất nhiều.”

    John nhìn xung quanh kì lạ hỏi: “ nhưng sao nãy giờ tôi không thấy ai khác ngoài tôi vậy?”

    Akali đáp: “ đơn giản vì họ đã bị loại cả rồi.”

    “loại?”- John mắt chứ A mồm chữ O nói: “ không lẽ không có ai vượt qua thử thách này sao?”

    Shen gật đầu: “ đúng là không có ai ngoài cậu.”

    Kennen nhảy nhảy lên sung sướng nói: “ nếu vậy thì thử thách thứ ba đầu cần cậu ấy làm đúng không anh Shen. Thế là cậu ấy đã trở thành học viên của Học viện Ninja rôi.”

    Shen chưa kịp trả lời thì từ đằng sau lưng một tiếng nói vang lên: “ ai bảo không cần thực hiện thử thách thứ ba.”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  5. #15
    _BOSS_'s Avatar
    _BOSS_ Đang Ngoại tuyến Nhất Tự Vi Sư
    Bán Tự Vi Sư
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Apr 2015
    Đang ở
    null
    Bài viết
    3,854
    Xu
    4,998

    Mặc định


    ----------------------
    Chương 14: Thử Thách Thứ Ba
    ----o0o----

    Shen, Akali và Kennen quay lại nhìn họ nhận ra người đang đi đến, cả ba lập tức cúi đầu chào, Kennen thấy John không chào liền lấy cánh tay nhỏ nhắn của mình kéo kéo áo hắn nói: “ cậu không được thất lễ với Dawn sư phụ, chào đi”

    Dawn sư phụ đưa tay nhìn vào John cười nói: “ không cần thiết phải như vậy đâu, cậu là John đúng chứ.”

    John gật đầu, sau đó Dawn sư phụ tiến lại gần vỗ vỗ vai hắn nói: “ khá lắm, lần thử thách vô cùng khó khăn vậy mà cậu vẫn vượt qua được, thực sự làm ta rất kinh ngạc, tuy nhiên luật lệ vẫn là luật lệ, vẫn còn thử thách thứ ba phía trước, không biết cậu có dám thực hiện hay không?”

    John không chút suy nghĩ gật đầu. Dawn sư phụ cười lên ha hả nói: “ tốt…tốt….một thanh niên trẻ tuổi như cậu cần phải có nhiệt huyết bùng cháy như thế, được rồi vậy ta sẽ đích thân công bố thử thách thứ ba cho cậu biết.”

    John, Shen, Akali và Kennen bắt đầu chăm chú lắng nghe từng câu từng chữ.

    “hãy đến Pháo Đài Celestial.”- Dawn sư phụ giọng nói và điệu bộ vô cùng bình thường tuy nhiên khi mỗi câu chữ lọt vào tai ba người Shen Akali và Kennen họ lập tức giật minh, Kennen nói: “ sư phụ! Sao có thể được, nơi đó rất nguy hiểm John cậu ấy không thể?”

    Akali cũng nói thêm: “ đúng vậy sư phụ, không phải người đã nói với chúng đệ tử tuyệt đối không được vào đấy hay sao? Nơi đó quá nguy hiểm với cậu ấy.”

    John biết nơi đó là đâu, Pháo đài Celestial là nơi ở của Nữ Chúa Bóng Tối- Syndra, theo một số người sống ở đây cô ấy ít khi ra khỏi tòa lâu đài của mình, nhưng sức mạnh mà cô ấy nắm giữ thực sự rất lợi hại, lợi hại đến mức Dawn sư phụ cũng không dám làm gì cô ấy.

    Dawn sư phụ bỏ ngoài ta những lời nói của Akali và Kennen, ông ta nhìn chằm chằm vào John hỏi lại: “ thế nào cậu quyết định thực hiện thử thách thứ ba này chứ?”

    John gật đầu bất chấp sự phản đối của Kennen: “ không được John, nơi đấy quá nguy hiểm.”

    Kennen vội xoay sang nhìn Dawn sư phụ nói: “sư phụ có thể cho cậu ấy thử thách khác được không?”

    Dawn sư phụ nhìn Kennen sắc mặt có chút không vui nói: “ đây là thử thách cuối cùng, nếu không thể vượt qua thử thách này làm sao có đủ tư cách làm học viên của học viện chúng ta.”

    Kennen cúi đầu, John thấy vậy an ủi: “ không sao đâu, mạng của tôi rất lớn, không dễ chết được, Dawn sư phụ không biết cụ thể thử thách mà người muốn tôi làm là gì?”

    Dawn sư phụ gật đầu nói: “ bên trong Pháo Đài Calestial có một người phụ nữ, chắc cậu cũng biết đấy là ai đúng không, cô ta là Syndra, nhiệm vụ lần này không quá khó khăn chỉ cần cậu gặp và đưa cái này cho cô ta là được.”

    Dawn sư phụ ấy từ trong túi áo ra một chiếc hộp nhỏ hình vuông, John vừa cầm vào nó lập tức cảm thấy có một cảm giác gì đó rất khác lạ, giống như một cảm giác của sự chết chóc vậy. Dawn sư phụ nói tiếp: “ Thực chất đây là một nhiệm vụ của người khác nhờ Ninja như chúng ta thực hiện, tuy nhiên khi người đó vừa gửi vật này thì đã qua đời, đây có lẽ là thử thách tốt nhất để xem thực lực của cậu thế nào.”

    Shen nghe vậy đột nhiên nói: “ sư phụ vậy sao trước giờ không nghe sư phụ nhắc đến vật này? Còn nữa nơi ấy quá nguy hiểm đối với một người chưa được huấn luyện như cậu ta, liệu có….”

    Dawn sư phụ xoay nhìn Shen nói: “ con định chất vấn ta sao? Ta đã bảo rồi, đây là nhiệm vụ cũng chính là di nguyện của người đã chết khi giao chiếc hộp lại cho ta, ta cũng không rõ bên trong có thứ gì, bởi lẻ nó đã được bảo vệ bởi một lớp phong ấn.”

    John gật đầu nói: “ vậy để tôi thực hiện thử thách cuối cùng này chỉ cần đưa nó cho Syndra thôi đúng không? Không có ẩn ý gì sau thử thách thứ ba này chứ?”

    Dawn sư phụ cười ha hả nói: “ không có gì cả, đơn giản chỉ là đem nó giao cho cô ta mà thôi, rất đơn giản mà.”

    John gật đầu sau đó lập tức rời đi, hướng đến Pháo Đài bay Calestial.

    Dawn sư phụ nhìn bóng dáng John đang dần biến mất thì đột nhiên trong mắt hiện lên một chút gì đó là lạ. Ông nhanh chóng rời đi. Kennen lo lắng nói: “ nơi đó rất nguy hiểm, đã từng có vài đệ tử của học viện vì quá tò mò mà đến đó sau đấy không một ai trở ra, liệu John có…..”

    Akali ngồi xuống bên cạnh Kennen vỗ vai an ủi nói: “ cậu yên tâm, đêm qua tớ đã giao đấu với cậu ta, có thể về cách chiến đấu cậu ấy không bằng những Ninja như chúng ta nhưng đầu óc của cậu ấy là vô cùng lanh lợi, nhất định sẽ không có chuyện gì cả đâu.”

    Shen cũng nói tiếp: “ đúng vậy. Không hiểu sao qua hai thử thách anh lại có một lòng tin với cậu ta, Kennen em yên tâm, cậu ấy sẽ không sao đâu.”

    Kennen nắm chặt tay nói: “ nếu cậu ấy có mệnh hệ gì, em nhất định cho cả tòa lâu đài đó chìm ngập trong sấm sét.”

    Trở lại với John của chúng ta.

    Sau khi rời khỏi học viện hắn chạy một mạch đến Pháo đài bay Calestial, bước đi theo con đường mòn xuyên quá cánh rừng nhỏ trước mặt, hắn đã nhanh chóng đứng trước cánh cửa lâu đài. Cả một lâu đài to lớn nhưng không có một bóng người, thậm chí cả thú vật, con trùng cũng không có. Tòa lâu đài tỏa ra một luồng không khí ẩn ẩn hiện hiện đầy rùng rợn, một máu sắc đen tối nhanh chóng bao trùm cả một khu vực lớn xung quanh.

    John tiến lại gần cánh cửa, đôi tay hắn chưa chạm gì vào cánh cửa đó, đột két két vài tiếng, cánh cửa kia đột nhiên mở ra trước mặt hắn. John cảm thấy có chút gì đó rùng rợn, hắn cố gắng hít một hơi thật sâu chấn áp toàn bộ nỗi sợ trong lòng, sau đó bước vào. Đập vào mắt hắn là một khung cảnh tráng lệ của một tòa lâu đài nguy nga, thế nhưng kì lạ ở chỗ trong này hoàn toàn trống rỗng, không có người, không có bất cứ một vật dụng đồ đạc gì.

    John bước đến trước vài bước thì “ầm” một tiếng, cánh cửa ra vào sau lưng hắn đột nhiên đóng chặt lại. John chạy đến cố sức mở ra nhưng không được, giống như bị khóa chặt lại vậy.

    Hắn xoay người tiếp tục tiến đến trước. “xì…xì….”- John nhận thấy dưới chân của mình đang xuất hiện một luồng ma pháp hắc ám đang tập trung lại, không gian đó đang bắt đầu vặn xoắn, John linh cảm thấy điều không hay ngay tức khắc nhảy sang một bên. “ ầm” một tiếng tại nơi đó một quả cầu hắc ám to bằng cái đầu người xuất hiện, dư chấn của năng lượng kia làm gạch xung quanh đó nứt vỡ. John thầm kêu mình may mắn tránh được

    “kẻ ngu xuẩn nào dám vào lâu đài của ta?”- Một giọng nói phụ nữ vang lên kế tiếp đó, một bóng đen bắt đầu xuất hiện, bóng đen kia dần hiện ngay trước mắt John, một cô gái trong trang phục đồ đen, chiếc váy ngắn để lộ đôi chân thon dài, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng vô cảm, và càng đặc biệt hơn cô ta đang lơ lửng trên không cách mặt đất chừng ba mét, ba quả cầu đen đang bay lơ lửng xung quanh người cô ta.

    John lập tức đứng lên nói: “ cô là Syndra đúng chứ? Tôi đến để trao cho cô một thứ.”

    “Trao đồ vật ư? Cho dù có như vậy việc ngươi dám vào lâu đài này thì sẽ không thể nào sống được, chịu chết đi.”- Syndra lập tức tung ma pháp những quả cầu hắc ám được cô điều khiển trên tay vô cùng thuần thục, có đảo qua đảo lại tấn công dồn dập John.

    John vừa tránh vừa nói: “ tôi đến chỉ để trao vật này mà thôi chứ không có ý gì khác.”

    Syndra nhìn bộ dáng hắn sau đó ngừng tấn công ma pháp lại nói: “ đưa đây! Việc giết ngươi từ từ giải quyết cũng không muộn.”

    John lấy từ trong túi áo ra chiếc hộp mà Dawn sư phụ đã giao đưa cho cô ấy. Syndra sau khi cầm vào chiếc hộp đôi mắt của cô đột nhiên nhíu lại, lớp phong ấn bên ngoài lập tức bị phá bỏ,mở nắp hộp lên một luồng ánh sáng tím bắt đầu tỏa sáng, Syndra kinh ngạc nở nụ cười nói: “ là nó….cuối cùng ta cũng tìm được nó.”

    Syndra nhìn viên ngọc màu tím đặt trong hộp vui mừng khôn tả, cô ấy nhanh chóng cầm lấy viên ngọc lên thì lúc này dị biến đột nhiên phát sinh, Từ trong chiếc hộp một con rắn độc nhỏ bắn đến như tia chớp cắn vào ngực Syndra. Không hề có chút phòng bị Syndra bị con rắn độc cắn ngay lập tức ngã gục xuống. John hai mắt mở to kinh ngạc hốt hoảng chạy đến đỡ lấy cô, con rắn độc sau khi cắn Syndra thì ngay tức khắc hóa thành một đống tro không chút dấu vết.

    Khuôn mặt Syndra lúc này đột nhiên trắng bệch, mũi chảy máu, hai lỗ tai bắt đầu có dấu hiệu xuất huyết. Syndra nhìn John cánh tay bóp chặt vào cổ hắn căm tức nói: “ ngươi lừa ta…..ngươi dám….hạ độc….”

    John lắc đầu nói: “ không….tôi không biết gì cả….tôi….tôi không muốn làm hại cô….tôi không biết trong chiếc hộp ấy có rắn độc….”

    Chất độc nhanh chóng phát tát khiến toàn thân cô uể oải, cánh tay không còn chút sức lực.

    Syndra đẩy hắn ra một bên cô sức đứng dậy nhưng không thể, cô nói cứ như khóc: “ không ngờ Syndra ta hôm nay lại chết như thế này…ta không phục….ta không phục….”

    John lần nữa tiến lại cạnh Syndra hắn thấy tại vết thương bị rắn cắn chất độc đang lan ra rất nhanh chóng, khuôn mặt của Syndra lúc này nhợt nhạt như người sắp chết vậy. John cảm thấy mình thật có lỗi, hắn đã gián tiếp khiến cô ấy như thế này. John nói: “ đừng chết….tôi sẽ cứu cô….hãy tin tôi những việc này tôi không hề hay biết gì cả….tôi sẽ cứu cô…..”

    Syndra tức giận nhưng bây giờ toàn thân cô vô lực không thể làm gì cô nói trong mệt mỏi: “ cút đi….đừng chạm vào người ta…..cút….”

    John mặc kệ những lời nói của Syndra hắn bắt đầu suy nghĩ cách cứu cô nhưng không có cách nào trừ một cách là hút lấy máu độc. John hít một hơi thật sâu sau đó cúi người, đặt môi của hắn lên miệng vết thương tại ngực của Syndra mà bắt đầu hút lấy chất độc ra.

    “không…đừng….đừng làm ô uế thân thể ta….cút đi….tránh xa ta ra….”- Syndra vẫn cứ mắng chửi hắn.

    John hút lấy một ngụm máu độc sau đó phun ra bên ngoài rồi nói: “ hãy tin tôi, tôi không hề có ý làm hại cô….tôi sẽ cứu cô…dù sao đây cũng là lỗi của tôi khi trao chiếc hộp đó….”- Nói xong John lại cúi đầu hút lấy máu độc tiếp, khuôn mặt của hắn dần dần trở nên nhạt hơn, đôi môi bông nhiên thâm tím lại, mồ hôi đổ ra liên tục.

    Syndra khóc….có lẽ đây là lần đầu tiên cô phải rơi nước mắt: “ cho dù ngươi không có ý hại độc ta thì ngươi và ta cũng không quen biết gì nhau, tại sao phải làm vậy?”

    John bộ dáng mệt mỏi nói: “ đơn giản là tôi đã gián tiếp hại cô, John này không muốn hại ai cả….tôi sẽ cứu cô….”

    John lại tiếp tục cúi xuống hút lấy máu độc, hắn đã làm như vậy được hơn mười lần, chất độc trên ngực của Syndra bắt đầu giảm đi, khuôn mặt của cô cũng có tí sắc trở lại.

    “ngươi….”- Syndra không nói nên lời, bây giờ cô vô cùng mệt mỏi mặc cho hắn làm gì.

    John nở nụ cười nói: “ chất độc đã được tôi hút sạch rồi…cô sống rồi…hãy tin tôi…tôi không có ý làm hại cô.”- Nói xong John gã gục trên người Syndra khuôn mặt hắn trắng bệch như người chết, cả người bắt đầu lan truyền chất độc. Đây là một loại độc dược cực mạnh cho nên khi John hút nó ra thì đồng thời hắn cũng bị dính phải nó.

    Syndra cảm thấy trên người độc tố không còn, cô nhanh chóng dùng ma pháp của mình cầm máu tại vết thương ngồi dậy nhìn John đang bất tỉnh, Syndra lập tức dùng ma pháp nâng hắn dậy đem về phòng mình.

    Trong phòng Syndra, John lúc này bất tỉnh nằm trên giường cô, Syndra nhìn hắn với một ánh mắt vô cùng khác, cô nhìn khuôn mặt trắng bệch của hắn thầm nghĩ: “ chúng ta không quen biết gì nhau tại sao lại liều mạng để cứu tôi chứ?”

    Syndra đã thử dùng ma pháp của mình đẩy chất độc ra khỏi cơ thể hắn nhưng không thành cô, cô đứng lặng im bên cạnh nhìn chất độc đang dần lan ra khắp cơ thể.

    “Syndra….tôi không có ý làm hại cô…..tôi sẽ cứu cô…..tôi sẽ cứu cô…..” ( John bất tỉnh mê sảng nói)

    Syndra nghĩ lại những gì John đã nói, với hành động của hắn, cô tin hắn nói thật, nhưng bây giờ không cứu được John khiến Syndra cảm thấy vô cùng có lỗi. Cô ngồi bên cạnh hắn đột nhiên phát hiện chất độc trong cơ thể John không hề di chuyển thêm nữa, nó như đang dần thu hẹp lại. Từng đợt từng đợt thu hẹp lại. Đôi mắt Syndra bỗng nhiên mở to kinh ngạc, cô nhìn John với ánh mắt vô cùng kì lạ, bởi lẽ lúc cô dùng ma pháp của mình để thử tống chất độc ra thì không hề cảm thấy trong người hắn có chút ma pháp nào, vậy mà giờ đây…..

    Syndra kinh ngạc thốt lên: “ chàng thanh niên này thật đặc biệt….”

    Bên ngoài thấy là vậy nhưng bên trọng lại vô cùng khác, ở trong cơ thể John lúc này luồng sức mạnh màu tím vốn được dấu trong người hắn một lần nữa thức tỉnh, nó mạnh mẽ như một con mãnh thú cắn nát những thứ gì cản đường mình, chất độc kia dù mạnh đến đâu cũng bị sức mạnh màu tím kì bí kia chấn áp hoàn toàn. Rất nhanh chóng toàn bộ độc trong cơ thể của John đã biến mất. Khuôn mắt hắn vẫn nhợt nhạt, đôi mắt dần mở ra, nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của Syndra trước mặt hắn cố gắng nở nụ cười nói: “ cô không sao ….”

    Syndra gật đầu, đột nhiên John nắm lấy tay cô rồi nói: “ Syndra tôi không làm điều gì hại cô cả….cô tin tôi…..”

    Syndra lần đầu tiên bị một người con trai nắm tay khiến cả người cô run lên, sô gật đầu nói: “ ta…ta tin anh…được rồi anh mau buông tay đi.”

    John thấy mình có hành động không đúng liền rút tay lại xin lỗi. Syndra vội hỏi: “ chiếc hộp ấy ai nhờ anh đem đến cho tôi?”

    John đáp: “ là Dawn sư phụ, ông ấy muốn tôi đưa chiếc hộp này cho cô đồng thời là thử thách thứ ba cho tôi.”

    “thử thách?”- Syndra khó hiểu.

    John gật đầu giải thích: “ thực ra là tôi đang muốn vào học viện Ninja của ông ấy thế nhưng phải vượt qua ba thử thách mới có thể nhận làm học viên. Đây chính là thử thách cuối cùng….tuy nhiên tôi lại không nghĩ được bên trong đó lại có rắn độc.”

    Syndra đem viên ngọc được để trong chiếc hộp đó ra nói: “ đây gọi là ngọc hắc ám, thứ này của một kẻ đã bị tôi giết chết cách đây khá lâu, thật không ngờ khi chết rồi hắn ta vẫn có thể suýt chút nữa lôi tôi xuống đó cũng với gã, John là này tôi nợ cậu mạng sống.”

    John cười nói: “ cô biết tên tôi sao? Cô nói vậy có nghĩa là Dawn sư phụ không phải là người đã làm chuyện này.”

    Syndra nở nụ cười nhạt nói: “ trong lúc cậu hút máu độc trên người tôi, không phải liên tục nói tên mình ra sao? Còn việc này có liên quan đến lão già ấy không thì không thể biết được, nhưng tôi cũng muốn cảnh báo cậu, lão ta là một tên cáo già đấy, nếu xét về nhân phẩm thì con trai lão còn tốt hơn lão rất nhiều lần.”

    “con trai? Con trai Dawn sư phụ là ai?”- John hỏi

    Syndra cất viên ngọc đi rồi nói: “ Shen, cậu Ninja ấy chính là con trai lão.”

    Ồ- John kinh ngạc, hắn bây giờ mới biết Shen chính là con trai của Dawn sư phụ. Hắn cô gắng ngồi dậy nhưng không thể thầm cười khổ trong lòng: “ ước gì bây giờ có sinh mệnh đại dương của Nami thì hay quá.”

    Syndra thấy hắn thế cười nói: “ anh cũng thật là kì lạ….mặc dù trúng độc nặng như vậy nhưng lại không chết. Hơn nữa hành động của anh khiến tôi không biết phải nói làm sao chúng ta không hề quen biết nhau nhưng anh lại chấp nhận suýt mất mạng để cứu tôi, không biết phải nói anh ngốc hay gì nữa đây.”

    John cười cười nói: “ mạng tôi to lắm không chết được đâu. Việc làm cô bị thương cũng khiến tôi cảm thấy vô cùng có lỗi cho nên…..ột…ột……”

    Khuôn mặt John bỗng nhiên hiện lên một mảng đỏ nhạt hắn lúc này mới nhớ sáng nay chưa ăn gì cả, đã thế còn trúng độc nên cơ thể trở nên suy kiệt vô cùng.

    Syndra nghe tiếng bụng của John kêu lên cô không kiềm chế được mà lấy tay che miệng cười sau đó nói: “ anh cứ nằm đấy, để tôi đi lấy chút gì đó cho anh ăn.”

    John cười ngượng nói: “ cảm phiền cô quá.”

    Khoảng mười phút sau Syndra quay lại trên tay cô là một chén cháo còn nóng, cô để trên giường bảo: “ ăn đi, ăn khi còn nóng.”

    John muốn ngồi dậy nhưng không thể, cánh tay của hắn bây giờ như không thể làm theo lời sai khiến của hắn vậy. John nhìn Syndra cạnh đó hắn định nói gì đó nhưng nghĩ lại thôi. Syndra sao không phát hiện ra hành động kì quái kia của hắn được, cô nhanh chóng hiểu ra, khuôn mặt cũng có chút khó xử, cô ngồi xuống cạnh hắn, bưng tô cháo lên nói: “ đây tôi đút cho.”

    John đỏ mặt ấp úng nói: “ tôi…tôi…..”

    Syndra cũng đâu khác gì hắn, trước giờ cô có chăm sóc cho ai như vậy đâu. Múc một thìa cháo đút vào miệng hắn. Hai mắt hắn đột nhiên mở tròn, ngón cái đưa lên nói: “ cháo của cô ngon thật.”

    Syndra thấy thế đột nhiên cười nói: “ lo ăn đi.”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


Trang 3 của 41 Đầu tiênĐầu tiên 1234513 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status