TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 39 Đầu tiênĐầu tiên 1234513 ... CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 193

Chủ đề: Truyện ngắn

  1. #11
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    2,421
    Xu
    250

    Mặc định

    Nếu bị khinh thường và vùi dập nên làm thế nào .
    Đây là câu hỏi khiển tôi không thể lặp lại trong trạng thái tư duy bị trầm cảm , và hôm nay tôi sẽ đến gặp một người để giải khai câu hỏi này của tôi .

    “Cái gì em bị bắt nạn ở trường nhưng không dám chống trả vì sợ hãi bọn họ ư. “
    “Vâng anh”
    “Vậy hành động đáng sợ nhất mà bọn họ làm với em là gì ?”
    “Dạ có một thằng quất chim vào mặt em !”
    “Cái gì ? “
    “Vâng nó quất chim vào mặt em !”
    “Anh ý nhíu mày bộ mặt như kiểu chú đang đùa anh bằng chứng là đôi mắt trợn to , mi nhíu và nụ cười méo nhưng sau đó chuyển biến ngay sang biểu cảm hơi rụt rè.”
    “ Thế tại sao nguyên nhân tụi nó bắt nạt chú là gì ?”
    “Có lẽ do em hơi rụt rè và ngu ngơ ?”
    “ Được rồi , theo cách anh nghĩ em hơi kì lạ có lẽ do em thiếu một vài kỹ năng trong cuộc sống so với bạn bè cùng trang lứa.”
    “Nhưng dù thế nào thì bạo lực học đường là điều rất xấu , rất xấu.”
    “Anh đã từng giống em , bị chúng chêu đùa bắt nạn và vờ làm bạn với anh .”
    “Do anh chân thành và kiên trì thì sau một thời gian dài tự dưng bọn anh trở thành bạn , nhưng đó là một mối quan hệ xấu ảnh hưởng đến thể xác tinh thần và lí trí của anh .”
    “Nhờ nó mà cuộc sống của anh bị hủy hoại quá nhiều , Nhưng hủy hoại đó mang tính vĩnh cửu là sự tổn thương chả bao giờ lành lại nhưng anh đã cố gắng , cố gắng rất nhiều vì thế mới có buổi nói chuyện ngày hôm nay của an hem mình , nếu không thì giờ này anh đang chốn trong phòng rồi trở thành hikimiko rồi .”
    “ Và điều đó khiến anh phải giúp em .”
    “Lại đây chúng ta phải lên kế hoạch trả thù và rèn luyện em với những ý thức mới .”
    “Nhưng trước tiên hãy theo anh đến một hội kín mà anh đã tham gia , một nơi anh gọi là nhà tập hợp những con người giống chúng ta những người đi trước và họ có rất nhiều kinh nghiệm.”

    “Điều đó sẽ giúp trả lời câu hỏi của em , nếu bị khinh thường và vùi dập chúng ta nên làm thế nào .”
    ….
    “ Ôi trả thù cái cảm giác ngọt ngào nhất mà chú khi đó bằng tuổi cháu đã làm , thật tuyệt vời như ăn ly kem vào cái ngày nóng nhất mùa hè vậy , chú cảm thấy tình yêu sự tự hào một cảm giác giải phóng vô tận trào dâng trong chú như tình yều vậy đến bây giờ chú vẫn còn nhớ rõ .”

    Chú ý nói liên tục rồi bắt đầu kể .
    “ hồi đó ta bị bắt nạn bởi vì khuân mặt điển trai của mình , tuy nói thật thẩm mĩ quan thời đó không nhận xét hết được đâu !”
    Vừa nói , chú vừa xoa khuân mặt quỷ khóc thần sầu của mình .
    “Sự việc ấy xảy từ hồi lớp 5 vừa ngu vừa bẩn vừa xấu vì chú nhà nghèo mà , cái thời 8x ấy haizz.”
    “Chú ức chế lắm chứ , nó khiến chú bị cô lập một thời gian dài cho đến ngày đó khi chú nhìn thấy tụi nó vẫn vui vẻ tán gái dạo chơi trên hè phố còn chú thì u sầu ngắm nhìn khoảng trời chả biết mình ở đâu.”
    “THế nên chú lên kế hoạch trả thù , học thật nhiều học cho đến khi bị điên và chú bị điên thật nhưng thứ hạng trên lớp cứ tăng vùn vụt cứ mỗi khi bị chúng nó xé sách vở hay ném bút chì vào người chú , chú liền quay lại nhếch mặt lên nói : Mày làm gì thì tao cũng học giỏi hơn mày thôi .”
    “Và chú cứ như thế cơ thể lẫn tâm lý tuy hơi suy sụp , trên lớp khi viết bài tự dưng lẩn thẩn ngâm nga bài thơ mới học thuộc hay nửa đêm mất ngủ giở vở ra làm toán nhưng mỗi khi chú gục ngã sự trả thù nổi lên trong tim .”
    RỒi ngày ấy cũng đến chú đứng thủ khoa toàn trường , chú cấm tấm bằng vứt ngay vào mặt thằng bắt nạn chú , sau đó nó cầm cái bút đâm ngay vào thùy thái dương chú .”
    “Nhưng lúc đó chú không hề sợ mà cứ trừng trừng nhìn vào mắt nó .”
    “Truyện đã qua lâu rồi “
    Chú ý lấy tay nghiêng đầu lộ vết sẹo ở thái dương trái cho tôi xem , làn xẹo đó lù lì xấu xí .
    Ánh mắt chú tỏa ra ánh sáng của sự tự hào .
    “Dấu vết của hạnh phúc in dấu ở đây , từ ngày đó chú không ngừng nở nụ cười để mọi người thấy chú đẹp zai bao nhiêu .”
    Chú nói xong cười một cách khoái chí và vui vẻ .
    Trong giây phút có cái cảm giác gì đó nở hoa trong tôi , một cảm giác như có tia nắng xé rách màn đêm u tối vậy.Tôi cảm thấy sự an bình trong điệu cười của ông chú.



    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  2. #12
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    2,421
    Xu
    250

    Mặc định

    HẮn sợ hãi sợ hãi trước việc tỏ tình với nàng .

    Nàng thật đẹp đẹp theo cái cách hắn thích .

    Mặt trái xoan , dóng mũi nhỏ nhắn , nét môi đầy đặn , đồng tử to tròn ánh lên ánh nhìn dịu dàng , đôi mi thanh túc cùng mái tóc hơi dài thẳng tắp .

    Mỗi khi nàng cười là y như rằng cái đầu nghiêng 40 độ vừa cười vừa nhí nhảnh nhìn người đối diện.

    Đúng hắn bị nụ cười đó làm ngất ngây cả tâm hồn khi chỉ là người khách qua đường bỗng nhiên lướt qua nàng mà thôi .

    Khoảng khắc đó hắn đứng hình tim dường như muốn đập ra khỏi lồng ngực một cảm giác kỳ lạ hồi hộp nóng bỏng hiện ra như muốn thôi thúc hắn chiếm lấy người con gái kia làm của riêng vậy.

    Giờ hắn phải làm gì đây ?

    Sợ hãi sợ hãi đang bao bọc hắn , người con gái ấy chính là thanh mai chúc mã của kẻ mà hắn không đội trời chung.

    Chết tiệt !

    Hắn thầm nghĩ .

    Nếu mà kẻ đấy kể cho nàng nghe về ta thì ta ngay cả đứng trước mặt nàng cũng không dám mất .

    Tại sao , tại sao ?

    Hắn bắt đầu nhớ lại.

    Trong võ viên Tây Chu đang diễn ra cuộc ẩu đả , cuộc ẩu đả thường diễn ra ở nơi đây lúc chiều tới cũng là sau khoảng 1 canh giờ tan học của võ sinh.

    Người bị đánh những học sinh đi qua không ít hay nhiều đều nhớ tên cậu ta là Kỷ Hiểu Phàm .

    Một con người yếu đuối ngờ nghệch và điêu toa.

    Lý do điêu toa ở đây của Kỷ Hiểu Phàm chỉ là muốn thu hút sự chú ý vì không hiểu sao từ khi sinh ra hắn đã muốn được làm tâm điểm của cả vũ trụ rồi .Phàm bất cứ thứ gì hắn muốn trong nhà đều hết sức yêu chiều nên khi đến lớp với sự ngờ nghệch hăn đã mắc phải một trong những điều tệ hại trong cuộc đời :”Lừa dối.”

    Chính vì vậy từ sau khi từng lời nói dối của hắn bị phát hiện cũng là lúc hắn phải bị trừng phạt bởi đồng học .

    Chúng quay vào đánh hắn mỗi khi chiều về với đầy đủ lý do .

    Ai bảo thành tích học tập của hắn ngày càng giảm sút nên bọn bắt nạn ngày càng làm càn .

    Những trận đòn không bao giờ kết thúc , hắn ức chế , hắn muốn chống trả nhưng đồng thời hắn cũng sợ hãi im lặng chịu đựng bởi vì hắn không có quyền để có thể thôi học . Hắn không muốn mang tai tiếng về cho gia đình bởi vì nhà hắn vốn rất trọng thể diện.

    Hắn ngước nhìn về phía kẻ đều têu , công tử như ngọc hạc trong bầy gà Triệu Kì Minh.

    Kẻ đó cầm cái quạt không ngừng đập vào cái tay xòe ra nhìn hắn lạnh lùng đôi lúc cười đùa với lũ xung quanh .
    Hắn hận.

    ……………………………………….
    Hắn sực tỉnh khi nhớ về những ngày xưa cũ , cầm kiếm lên hắn bắt đầu tập luyện .

    Lão ăn mày đã nói với hắn :
    “ Tuyệt kĩ cả đời ta chỉ có một thức kiếm , nó gọi là vô tâm kiếm .”

    Tâm không bình thản không tập được .

    Tâm khi đối mặt với sợ hãi mà hãi thì không thi triển được.

    Sự ảnh hưởng của tạp niệm mà chi phối thì không thể hiểu được.

    Thức kiếm thì đã được truyền lại nhưng tinh thần thì lão ăn mày bảo hắn tự luyện .Rồi sau đó không lâu lão ăn mày đủng đỉnh giắt bên hông hồ lô riệu chứa thứ mĩ tửa Anh Hoa mà hắn hiếu kính đi biệt tích không để lại lời nào .

    Hắn phải luyện được để có thể trả thù , trả thù cho cuộc đời này trả thù kẻ thù của mình .

    Bỗng chốc cái hình dung về cuộc đời và hình dáng ngạo mạn của kẻ thù hiện lên trongđầu hắn .Sự phẩn uất lên tới tột địch.

    Ngày tỉ võ 1-5 tháng năm hắn phải đánh bại kẻ thù , điều đó là mục đích của hắn sống đến bây giờ hắn phải chiến thắng để làm con người mới .
    Một con người không bị kí ức của quá khứ chi phối , không bị sự sợ hãi ngự trị , không bị mặc cảm hay tự ti về chính con người mình .
    Vượt qua cú thương tích về mặt tâm lí.

    Để làm những việc đó hắn phải thắng.
    ………………………………………… ……….
    Rừng Thanh U , một thanh niên ngạo nghễ đứng trước con sư tử .

    Con thú vật đang nhồn nhoàng con quái vật khổ công mãi nó mới cào đít cắn mông chết , thì nó phát hiện con mồi mới .

    NÓ ngừng ăn , từng chiếc răng nanh phản quang lạnh buốt được nhuộm đỏ bởi máu con trâu rừng ,nhe ra .

    NÓ bước đi chậm rãi dõi con mắt hung tợn nhìn tới con mồi ngu xuẩn đến hiến mạng.

    Vô tâm kiếm
    “Tâm không bình thản không tập được .

    Tâm khi đối mặt với sợ hãi mà hãi thì không thi triển được.

    Sự ảnh hưởng của tạp niệm mà chi phối thì không thể hiểu được.”

    Ha, ha ,ha chỉ cần hạ gục con sư tử này thì vô tâm kiếm của ta sẽ đại thành .

    Ta hiểu rồi muốn luyện vô tâm kiếm phải để mình ở hiểm cảnh a , và từ hiểm cảnh ta sẽ nghịch sát đạp cả cuộc đời này dưới chân , cưới vợ đẹp con khôn , trở thành kiếm thủ nổi tiếng trong thiên hạ.

    Thanh niên vừa nghĩ , dáng người ngạo nghễ nự cười chợt nở từ đôi mắt đang hướng tới một nơi nào đó không có trong thực tại nhưng cả cơ thể thì đang run rẩy lẩy bẩy như con cá bị vớt lên bờ .

    Cố trấn áp sự run rẩy thanh niên thể hiện một nụ cười đầy diễu cợt trước con sư tử .

    MỘt nụ cười đầy diễu cợt đầy run rẩy.

    Nhưng con sư tử đâu để tâm đến điều đó , nó chỉ biết một điều hôm nay được ăn no rồi .

    NÓ lao đến giơ nay há mồm đầy máu cùng đám răng sắc nhọn.

    Như được đại đạo quán đỉnh.
    Thanh niên trong sát na cảm thấy sinh tử vô thường , thế gian vô vi , mạng sống tựa như một hơi thở , con người cũng như lá cây cỏ rác .

    Thanh niên thầm thốt :
    “Ta tỉnh ngộ rồi “

    “ Ta tỉnh ngộ rồi “

    Con sư tử kia hãy tiếp chiêu .Hắn hét to một tiếng , kiếm thoát khỏi vỏ.
    “Vô tâm kiếm thức .”
    …………………………………………..
    Mùi tanh từ chiếc mồm của con sư tử nhả vào không khí , nhưng cú đợp mồi thì như cắn vào không khí .

    Người đâu , người đâu rồi ?

    Con sư tử kì quái đảo mắt nhìn xung quanh rồi nó thấy con mồi của nó đang chạy tung đít tóe bụi , bụi bay đầy trời thoát ra cánh rừng trong tích tắc.

    Đến nó cũng phải bật thốt .
    “Thật nhanh a.”
    ………….Vài ngày sau .

    1-5

    Trên võ đài , Triệu Kỷ Minh đánh bại đối thủ rồi quay kiếm chớp nhoáng thu lại vào vỏ ngửa mặt lên trời quát to trước võ lâm cao thủ :

    “Còn ai không ?”

    Cả khán đài im lặng .

    Bỗng một tiếng thét lên.
    “CÓ ta !.”

    Hắn tiến tới đi lên võ đài ôm kiếm vào trong tà áo vải dài đã xám màu đang mặc , mặt cũng nhìn lên trời nói với Triệu Kỷ Minh.

    “Ngươi có nhớ ta không .”

    Triệu Kỷ Minh kinh nghi.

    “Ngươi là ai?”

    “Để ta nói cho ngươi biết ta tên là Kỳ HIểu Phàm .”

    Triêu Kỷ Minh soi tới mặt các quan khách rồi liếc nhìn gương mặt hí hửng của thanh mai trúc mã đang giơ lên tấm biển .
    “Triệu Kỷ Minh quyết thắng .”

    RỒi trả lời , hai tay bất giác chắp ra sau lưng .
    “Không nhớ .”

    “Cái gì không nhớ “

    Hắn sửng sốt bật thốt , khuân mặt sau đó nhanh chóng biến ảo thành biểu cảm kiêu ngạo.

    “Tốt để ta nói cho nghe.”

    “Ta chính là mối chân tình của Phiêu Tuyết Hoa người yêu của ngươi .”

    “Ta đến đây để đánh bại ngươi rồi sẽ hét thật to .”

    Hắn hét thật to.

    “Phiêu Tuyết Hoa ta yêu nàng , nàng đồng ý lấy ta chứ .”

    Triệu Kỷ Minh giờ phút này thoáng chốc mặt giận giữ mắt trợn mày nhíu sâu lại xoay người lần nữa nhìn thanh mai trúc mã đang há hốc mồm kinh ngạc nhìn lại.

    Kiếm thoát khỏi vỏ .

    Chiêu kiếm thật nhanh , nhanh cả thời cơ lẫn tốc độ.

    Phiêu Tuyết Hoa bật thốt trên khán đài .
    “ Chàng cẩn thận .”

    Triệu kỷ Minh tự nhiên cảm thấy không ổn lui lại xuất kiếm đỡ miệng hô.
    “ Hèn hạ .”

    Cái đỡ đó đã được Triệu Hiểu Minh lồng vào chưởng pháp tấn công dội lại từ tay còn lại .

    Chưởng pháp dội tới , khoảng khắc ấy Kỷ Hiểu Phàm như chứng kiến con sư tử trong rừng sâu theo bản năng chân chạy , chạy lùi lại thật nhanh nhưng trục người vẫn ở đằng trước.

    Khiến cho Triệu Kỷ Minh không khỏi khen:

    “BỘ pháp THật tuyệt.”

    Đồng thời Triệu KỶ Minh tiến lên dồn phép , thế kiếm trong tay không ngừng đảo đi đảo lại lúc thì như chĩa để đâm , lúc thì đặt ngang , lúc thì vung lên đỉnh đầu , lúc thì kéo lê xuống đất , bộ pháp thì biến bảo lúc tưởng dọc lại là ngang lúc tiến lên mà cảm tưởng chuẩn bị lùi xuống .

    Thoáng chốc Kỷ HIểu Phàm đã bị ép tới cuối đài dựa vào cột.

    Ý đồ đã đạt đến Triệu Hiểu Minh liền xuất một chiêu kiếm thực nhanh gọn cắt qua không gian chớp lóa như kinh lôi .

    Chiêu kiếp chưa chạm đến người vồ hụt , mà người thì mặt đã tái xanh ngã xuống từ bao giờ .

    Sự kinh ngạc lại hiện lên trên gương mặt Kỷ Hiểu MInh rồi biến thành tức giận.

    Gương mặt gã bắt đầu đỏ lên .
    “Võ công thấp kém mà đòi lên đây giao đấu với ta , đã thế không mi còn không ngần ngại dở thủ đoạn hèn hạ , Triệu Kỷ Minh này xứng đáng để bị ngươi làm trò hề cho thiên hạ sao ?>”

    Hắn liếc nhìn ánh mắt của kẻ thù như 5 năm năm trước lại nhìn xuống khán đài tất cả mọi người đều dùng ánh mắt khinh bỉ quan sát hắn , hắn lại liếc nhìn về phía Phiêu Tuyết Hoa .

    Giờ đây nàng đang khó chịu chắp tay trước ngực nhìn lại hắn , với biểu cảm khó ưa.

    Hắn bỗng nhiên cảm thấy như trong người mình có một quả bóng thủy tinh rơi xuống vỡ vụn vậy .

    Cúi đầu cái cảm giác mặc cảm tự ti không ngừng tràn lên như đê vỡ .

    Hắn đã gồng ép mình 3 năm luyện một chiêu thức vô danh từ một lão ăn mày để rồi bị như thế nào .

    Hắn căm hận ,

    Nhưng không hiểu sao !

    Những giọng nói này lại xuất hiện.
    “Tâm không bình thản không tập được .

    Tâm khi đối mặt với sợ hãi mà hãi thì không thi triển được.

    Sự ảnh hưởng của tạp niệm mà chi phối thì không thể hiểu được.”


    Ha ha ha hắn phẫn uất .
    “ Đến giờ phúc này mày còn không tha cho tao sao >? Được vậy ta thà rằng tin vào điều ta đã lựa chọn là đánh bại cuộc sống của mình , cho dù việc đó là chết dưới lưỡi kiếm kia , vậy cũng được.”

    Hắn phủi bụi đứng lên , trên gương mặt bình phàm không xấu không đẹp lộ ra đường nét cứng cỏi .


    Hắn khẽ nhắm mắt lại .trước vẻ mặt khó hiểu của mọi người .

    Một dòng ý niệm từ lời bình của một cao thủ về đao pháp của Cuồng Long mà hắn từng đọc được hiện ra.

    Đao tàn nhẫn hơn, nó nói thẳng ra rằng, các kiểu luyện công phu , hay kể cả quan niệm sống thường gặp đều bị Đao bác bỏ hết .

    Đến cả giới Phật, đao cũng không từ . Đao cho rằng, cả thế giới là một vòng quay tuần hoàn, một sinh thể chết, sẽ mang lại sức mạnh cho sinh thể khác, cả một cái vòng ấy như những bánh răng chuyển động không ngừng .

    Cộng hòa với cảm nhận đứng trước mặt con sư tử , trong đầu hắn như có tia ánh lóe lên.

    Cảm xúc lặng và lắng xuống.

    Hắn mở mắt ra .

    Khẽ nói :
    “ Vô tâm kiếm .”

    Vỏ kiếm quăng vào mặt đối thủ .

    NGay lập tức Triệu Kỷ Minh gạt cái vỏ kiếm xuất kiếm đáp trả .

    Máu nhuống trên lưỡi kiếm của gã .

    Trên trán của Kỷ Hiểu Phàm có một vệt máu nhưng kiếm của hắn đã đặt trên cánh tay đang giơ lên của Triệu Kỷ Minh.

    “Tại sao ngươi không cắt đứt tay ta .”

    “Không thể cắt đứt “

    “Ta ba năm nay chỉ luyện một thức kiếm là vô tâm kiếm thức nhưng thực ra nó chỉ là một biến chiêu của căn bản rút kiếm thuật thôi .”

    Hắn thản nhiên nói tiếp :

    ‘ Nếu ngươi mà cẩn thận thì người thua là ta “

    “Ta đã thua nhưng thắng ngươi ở việc liều mạng .”

    “Võ công của ngươi thật xuất sắc ta thật ngưỡng mộ , kể cả người bạn thanh mai trúc mã của ngươi nữa.”

    “Chúc hai người hạnh phúc .”

    Hắn nói xong bình tĩnh thu kiếm lại , máu trên trán chảy xuống rơi vào đôi mắt , nhưng đôi mắt không hề chớp lấy một cái .

    Mọi người nhìn hắn cầm kiếm đi ra khỏi võ đài luồn lách vào đám đông người phía dưới ,rồi đi biến mất.

    Trên võ đài Triệu Kỷ Minh vẫn tiếp tục dõi theo đối thủ vô danh dũng cảm đối mặt với gã hôm nay .

    Gã trầm ngâm không biết nghĩ gì .

    Không chỉ riêng gã mà Phiêu Tuyết Hoa cũng nhìn theo hắn .

    Gió lộng thổi tới vù vù trong không gian nhẹ nhàng và im lặng.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi thienlang12, ngày 09-08-2017 lúc 18:57.

  3. #13
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    2,421
    Xu
    250

    Mặc định

    Giả tưởng và hiện thực.

    Với cái bốn bề mưu toan của đời người khiến cho con người không còn là người .Có một hiện thực có thể thấy rằng con người thích nhìn vào sự mưu toan mang tính giả địch trên phim ảnh hơn là nhìn vào thực tế.

    TÔi dùng từ con người có phải là vơ đũa cả nắm không ?

    Chưa chắc bởi vì ảnh hưởng bởi công nghệ thông tin với sự gia tăng về không gian riêng tư của con người hiện đại.Giờ bạn thấy đó có vô số người không cần ra ngoài tìm giải trí chỉ cần trong nhà có cái máy vi tính thôi là được rồi .Sự cô lập cộng với áp lực cuộc sống khiến cho tâm trí con người trong xã hội hiện đại này đang lên đến mức báo động.
    Con người có thật sự đang sống ?


    ………………………………………… ………………………………………… ………………………………………… ………………………………………… …………………………………………

    Chiến trường của thế giới Fantasy có những trận đấu kiếm hoa lệ , có những màn phép thuật hủy diệt cả mảng đông quân đoàn như những gì được thêu dệt ở thế giới game hay trên phim ảnh.

    Nhưng nó chỉ khác một thứ đó là cái chết.

    Trong tốp lính xông lên miệng không ngừng hô khẩu hiệu :
    “QUyết tử báo thù cho tổ quốc , quyết thắng quyết tử báo thù cho tổ quốc.”

    Hắn đứng đó ngẩn ngơ dè trừng nhìn vào xung quanh , nhìn vào hàng đống phép thuật cấm chú tỏa sáng hiện lên vùi dập rơi xuống tạo thành đống bầy nhầy mỗi khi chúng đi qua .

    Mùi máu tanh tưởi cộng thêm mùi hôi thối hỗn tạp cháy khét xông lên mũi khiến hắn không khỏi quỳ xuống nôn thốc nôn tháo xuống bãi cỏ.

    Từng tốp lính đứng bên cạnh hắn ai ai cũng có biểu cảm khác nhau nhưng nhìn chung chung ai ai cũng hiện rõ nét sự choáng váng dường như những đứa trẻ lạc mẹ , họ đều tia qua đôi mắt hình như đang tự hỏi mình đang làm gì tại đây .

    Cái chết đến thật nhanh bặt quãng cắt ngang những sinh mệnh sống chục năm trong giây lát .

    Đám lính tình nguyện bắt đầu có người rục rịch quay đầu chạy khỏi đội ngũ ,cứ chốc chốc là lại có người chạy ra khỏi hàng không bao lâu tốp lính bị mất hơn phân nửa .Người không chạy nhìn theo đám người đang chạy với sự phân vân do dự , tuy chỉ có số ít kẻ dũng cảm chỉ nhìn về phía trước mà tiến.

    Mỗi tốp lính có một vị quan chỉ huy , nhưng vị quan chỉ huy của tốp lính hắn đứng cuối hàng không có ý địch gì là ngăn cản .Ông ta có vẻ lạnh lùng sắt đá của người chiến binh , đợi bọn đào binh chạy một quãng xa ông ta mới gì con quái thú dưới chân dương cung bắn lên trời .

    Từ cung của ông tản ra vô số anh sáng rồi bay lên trời như có linh tính chúng uấn lượn quẫy đuôi xà xuống nuốt chửng lũ đào binh , không thừa không thiếu một ai.

    Tiếng kêu thất thanh từ đằng xa xa vọng lại khiến gương mặt của tốp lính từ tái xanh thành trắng bệnh , họ đi lên phía trước như đã được giác ngộ hoặc hy sinh trong chiến trường một cách vinh quang hoặc chết nhục nhã khi đang chạy chốn.

    Hắn tiếp bước về phía trước , nghe tiếng hô khẩu hiệu đinh tai .
    “Quyết tử báo thù cho tổ quốc “
    “QUyết thắng quyết tử báo thù cho tổ quốc”

    Nhịp trông van lên to Ình oàng cho mỗi câu khẩu hiệu.

    Tiếng bước chân đi dõng dạc.

    Từ đằng xa phía trước chiến trường hiện lên từn bong người khổng lồ lăn xả vào đám binh lính bọn hắn , thoáng cái hắn có thể nhìn thấy được cả mảng đồng đội đã ngã xuống dưới lưỡi binh khí của kẻ thù .


    rồi có một tên tiến về phía hắn , hắn hóa đá sững người nhìn thật lâu kẻ vừa tới nhưng khi kịp nhận ra mình cần phải chạy chốn thì lưỡi rìu khổng lồ đã bổ hắn thành hai.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi thienlang12, ngày 09-08-2017 lúc 19:05.

  4. #14
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    2,421
    Xu
    250

    Mặc định

    Bi kịch chỉ sinh ra bi kịch.

    Tàn ác chỉ sinh ra tàn ác

    Nỗi đau chỉ sinh ra nỗi đau

    Tuyệt vọng chỉ sinh ra tuyệt vọng

    THế gian vốn vô thường , có bao giờ bạn hỏi tại sao khuân mặt mỗi người trên đời lại khác nhau đến thế ?

    Con người biết tốt là tốt biết thế nào là xấu thế nào là không xấu vậy .

    Có phải vì vậy mà con người say si mê cái đẹp ?

    Phẫu thuật thẩm mĩ, phán xét bình luận chê mai , kì thị ai xinh ai xấu .

    Khoa học tồn tại để con người hết ngu muội hay để con người càng thêm ngu muội ?

    Giáo dục phải chăng là một nền công nghiệm và mỗi người học sinh là sản phẩm của nó ?

    Nhân tính ở đâu trong xã hội này , nó ở đâu ? Liệu rằng cứ cứu trợ đồng bào nghèo đói là giải quyết triệt để vấn đề nghèo đói ? Cứ ngăn ngừa in thuốc lá làm hại cho sức khỏe thì mọi người không hút nữa ?
    Cuộc đời có phải mỗi người sinh ra để tìm kiếm hạnh phúc hay chỉ để tồn tại ?

    Sống trong mưu toan lo lắng !

    Sống để mỗi ngày nghĩ đến cái ăn, cái mặt ,kiếm tiền để tồn tại, thì người đang sống như vậy có thể nhìn thấu cuộc đời mình không ?
    Tự hỏi rằng làm thế nào để sống bình thản trong cuộc đời này chăng ?

    Vì vậy tôi có thể đúc kết cuộc đời vô minh mê ám , đúng sai chỉ có thể đại diện cho toàn thể của một đất nước của một xã hội .

    Máu của tổ tiên ông cha đổ xuống 3 mét đất , đất vấy máu vẩy cả vinh quang lại bị bán đê đổi lấy đồng tiền.

    Con cháu thế hệ mới chủ nhân của đất nước coi cái nhục của nước nhà như phèn phỡn có mà như không , dường như cái họ chú tâm là hôm nay trên mạng có gì hót ?
    Tiền có thể mua được tất cả và cũng cỏ thể đổi được bằng cả sự nhục nhã sự cam chịu .

    Thế giới xoay quanh đồng tiền và con người chế tạo đồng tiền .

    Không phải đồng tiền nô dịch con người mà là con người nô dịch con người .

    Đó là bộ mặt thật của cuộc sống .Cuộc sống chỉ trân trọng những đứa trẻ thông minh thành công học sinhh giỏi còn những đứa trẻ thất bại lạc bước thì chỉ nhận được điều mà chúng đáng phải nhận không hơn không kém.

    Cuộc đời là một vòng luẩn quẩn bị giới hạn bởi tư duy và cảm xúc ắt hẳn thế nên tất cả đã được sắp đặt trước bởi bản tay của vận mệnh.

    Cuộc sống của bạn không do bạn chi phối mà là do vận mệnh chi phối.

    Dù bạn có tìm ở tôn giáo nào thì cũng có điểm chung là như vậy.

    Vận mệnh thật kì bí và khó chịu.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi thienlang12, ngày 09-08-2017 lúc 19:05.

  5. #15
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    2,421
    Xu
    250

    Mặc định

    IT is my story

    Tôi mắc bệnh trầm cảm . Tôi nghĩ tại vì ngay trong lối tư duy của tôi ngay từ khi mới sinh ra đã khác biệt so với người khác , tôi cảm thấy rằng tư duy của mình bị khuyến khuyết so với nhiều người bình thường đang sống.
    Có lẽ chính vì vậy tôi dễ bị trầm cảm tấn công.
    Ngay cả khi viết những dòng này men theo múc đích ban đầu để tạo ra một chương truyện ngắn lòng tôi cũng rối loạn và bế tắc không biết mình phải trình bầy thế nào .
    THật sự rất khó khăn để viết , và nó sẽ dễ dàng hơn khi tôi bộc bạch về bản thân mình .
    Câu truyện của tôi , tôi nghĩ không nên trình bầy nhiều vì nó chỉ gói gọn trong chữ “ TÔi bị trầm cảm “.

    Đúng vậy tôi phải thừa nhận mình mỗi ngày “ Tôi bị trầm cảm .”
    Bởi vì trầm cảm nó kiểu như chính bạn đang giả vờ vậy .
    Giả vờ bị trầm cảm , giả vờ tỏ ra vô dụng , giả vờ là chính con người mình .
    Tôi bị trầm cảm 6 năm , trong 6 năm đó tôi đã cố gắng nhưng thất bại , cố gắng nhưng thất bại và cho đến giờ tôi vẫn không thoát ra được cái trạng thái và sự tiêu cực vẫn ngự trị trong tôi bây giờ .

    KHoảng thời gian bây giờ tôi đang bị tê liệt bởi lời dối trá từ bố mẹ tôi , lời dối trá từ bạn bè tôi , lời dối trá của những kẻ đạo đức giả .
    Phải nói rằng trong cuộc đời chúng ta luôn có những kẻ miệng ngọt như mía lùi nhưng hành động thì đi ngược lại lời nói.
    Đúng trò đời , đôi khi con người đó làm tôi phân vân làm tôi tự oán trách chính bản thân mình vì hiển nhiên tôi tin vào lời nói của người đó.

    NHững hành động ngu ngốc , những niềm tin ngây thơ khiến cho nỗi đau của bạn ngày càng lớn thêm ,lớn dần từng ngày cho đến lúc nó nuốt trọn bạn.

    TÔi phải chiến đấu trong cô độc lưỡng lự trên dòng ranh giới sự thật và dối trá cùng với áp lực phải gồng gánh việc mình mất hầu hết hứng thú trong cuộc sống rồi làm gì cũng lo sợ.

    Tôi vỡ tan ra như mảnh thủy tinh yếu đuối.
    TÔi cố gắng hàn gắn vết thương suy nghĩ sâu sắc về vấn đề của mình , cố gắng thay đổi bản thân.
    NHưng khi đi làm và cầm xấp tiền trên tay dường như mọi thứ lại trở về vòng luẩn quẩn trong chiếc hộp vô hình.
    Bạn biết chứ , tiền cũng không thể giúp tôi được không thể nâng cái thế giới tinh thần dậy được .Cảm xúc lúc ấy của tôi là câm lặng.
    Dường như mọi thứ vẫn đang chuyển động chỉ mình tôi vô nghĩa vô thanh vô giá trị , đứng đó chịu đựng sự nhỏ nhoi vô thường của dòng đời mang lại.

    TÔi nhìn trên cao nhìn xuống mình và thấy mình nhỏ bé biết bao trong thế giới này .

    Không lâu sau tôi nghỉ việc cầu cứu bất cứ thì gì nhưng phản hồi lại là chẳng có gì .
    Nem hết tiền lương vào game tôi lại trở lại vòng luẩn quẩn cô độc của cuộc sống vô nghĩa.
    Và rồi cho đến một ngày tôi trong lúc đau khổ quyết địch vứt ví và tiền lương còn lại qua cửa sổ với ước mong rằng sẽ bớt đau một chút.

    Nhưng không tất cả chẳng có gì thay đổi , tất cả vẫn thế chỉ thêm phần nặng nề hơn .

    Tôi nhốt mình trong phòng suy nghĩ , cởi trần chuồng tắt điện không cho một ánh sáng nào lọt qua .
    Trầm lặng rồi bình tâm cảm nhận cái vô thường của cuộc sống , cảm nhận chính mình khi không có sự ảnh hưởng tác động nào của ngoại cảnh .
    Và rồi câu trả lời đã đến với tôi rất đơn giản và đau đớn :
    “ NỖ lực hơn “
    Đồng nghĩa với việc phải trải qua lại tất tần tật đau đớn khi bị trầm cảm mỗi ngày .

    Tôi không thể tin được điều đó tôi lại chạy tới máy tính để tìm sự an ủi trên những bộ truyện.
    Nhưng những chương truyện cũng dần trở nên nhợt nhạt như chính cuộc sống của tôi vậy.

    Tôi muốn hỏi các bạn một câu thôi nếu tiếng nói của trái tim mang đến sự đau khổ cho chính bạn , thì bạn có dám bước qua không ?





    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


Trang 3 của 39 Đầu tiênĐầu tiên 1234513 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 3 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 3 khách)

DMCA.com Protection Status