Thế giới song song
Tác giả: Nephthyps
Chương 11
Bước vào trước, cánh cửa phía sau nặng nề đóng sập lại, cô gái kia cúi đầu dẫn đường cho nàng, còn sợ nàng phật ý
Thiên Nhi bận lòng buộc miệng hỏi
- nha đầu kia đâu rồi?
- bẩm, cô ấy được an bài tốt rồi ạ!
Thiên nhi không hỏi nữa, nắm chặt bảo kiếm trong tay. Nơi này dù họ có cung kính biết đâu giây sau lại ném mình vào u minh giới? nàng còn chưa muốn dạo nơi đó thăm gia gia đâu.
Đi hết vòng hoa viên xinh đẹp nhiều hoa lạ kia, mỗi người một nỗi lòng, cô gái nọ cúi đầu bảo đã đến nơi, cát chủ ở đỉnh tháp, rồi nàng biến mất. Thiên Nhi thở dài
Ngọn tháp kia cũng phải mấy chục tầng, mặc dù nàng có thể ngự kiếm lên, nhưng mà, làm sao vào trong? chỉ đành cuốc bộ...
ai bảo nàng không có thuật thuấn di như bọn họ?
khi vừa định mở cửa bước vào sau lưng nàng đã có bóng người đứng cạnh
- Cô Cô không định trèo lên đó chứ?
-ngươi? là?....
- mới mấy ngày nàng quên mất ta rồi...
-ngươi????
Người đó bật cười lột lớp mặt nạ ra vất qua một bên còn niệm thanh tẩy chú, Thiên Nhi hóa đá.
- Mộc tỉ tỉ? là tỉ sao? sao tỉ biết muội ở nơi này?
- haiz..là hắn bay đến tìm ta.
Thiên Nhi nhìn con rắn bằng ngọc trên tay Cung Liên Mộc, con rắn như nháy mắt với nàng, thoáng chốc hóa thành cây trâm cài tóc như xưa, Mộc cài lên tóc Thiên Nhi rồi phất tay, hai người đã an vị trong phòng cát chủ dị hủ cát.
Người bên trong phòng ngạc nhiên nhìn bọn họ, rồi tháo mặt nạ cũng với lớp áo dọa người quỳ gối trước Cung Liên Mộc.
- Bệ hạ ngự giá, thân là thần tử không nghênh đón thánh giá, mong người bỏ qua!
- Tiểu Thiên, mau đến đây nhìn.
Thiên Nhi ngại ngùng nhìn người còn quỳ bên dưới đất kia, nàng tiến đến nhìn một xác người vừa chết nằm đó, chưa biết ra sao thì cát chủ đứng lên đọc một chuỗi chú thi pháp
cái xác đó lóe lên tia sáng xanh bay vào một trong những chiếc lọ thủy tinh lơ lửng bên trên.
Cát chủ từ khi nhìn thấy thánh tôn dẫn đường cho vị cô nương này thì biết hắn không thể giấu diếm gì rồi.
hắn ngồi thiền trong hai canh giờ, lại phun ra ngụm máu lớn. lao đi chỉnh tề mới đến cạnh Thiên Nhi cung kính
-cô cô, người hẳn chưa rõ nơi này, đây là nhân giới, hiện tại người đang ở thế giới song song với nơi người đến, là có người ra giá dùng yêu thuật đẩy người đến đây!
- Xem ra cái giá phải trả rất đắt, người này và ta hẳn có thù hằn to lớn lắm!
- Cô Cô anh minh, những chuyện khác thứ tội ta cungc không rõ...
- Ngươi có cách nào cho ta về lại nơi ấy?
- Hiên tại thì...chưa...
Hắn vừa nói xong, ánh mắt sắc bén của Cung Liên Mộc lóe lên khiến hắn thêm chật vật suýt nữa thì phun thêm ngụm máu.hắn đành cung tiễn hai vị "khách quí" rồi đóng cửa tu luyện.
Thiên Nhi theo chân Cung Liên Mộc ra ngoài thành Dao Ca, nhìn xung quanh sáng sủa mới thở ra, vốc ngụm nước suối chảy xuống nàng lại thở dài.
- Đừng lo, "hắn" nhất định đến
- ý tỉ là....
- tên chiến thần băng lãnh ấy. lúc đi, ta có gửi thần thức cho hắn! hi vọng hắn đừng bỏ qua cuộc vui này!
- tỉ tỉ...
-haha...
Hai người tiên phong đạo cốt lại quyết định dạo chơi ở thế giới này cho thỏa. nàng mới nhớ lại vị tỉ tỉ này hiện vẫn còn là thánh tôn của ma tộc làm sao rãnh rỗi chạy đến?
- tỉ tỉ, người phải trả giá mới đến được đây, tỉ..
- nha đầu đừng lo lắng, thực ra lỗ hỗng này lại trùng hợp nằm ngay chân ta mà thôi. không khó để đến đây.
- Lần trước vì muội tỉ đã hao hết 1000 năm tu vi, muội không muốn tỉ lại phải trả đại giới!
Cung Liên Mộc ngọt ngào vỗ đầu nha đầu kia, hắn nói thật, không có giá phải trả, chỉ là, lần này đi, chức vị thánh tôn bị người ta cướp mất rồi, hắn còn đẩy Cung liên Mộc vào hố này, may mắn là rơi trúng nơi nha đầu đang bị giam
thánh tôn thì có gì mà tranh giành? hắn sẵn sàng rời bỏ để được tự do ấy chứ!
************************************************** **************
Thiên Nhi cùng Cung Liên Mộc bày ra một kết giới ở rừng trúc trên núi, Thiên Nhi dùng trúc dựng thành ngôi nhà tạm, lại lấy từ trong càn khôn ra chăn và nệm lông hồ li cho Cung Liên Mộc, nàng lại thích ngồi lên tấm nệm bông tu luyện.
Cung liên mộc nhắm mắt, nhìn cứ ngỡ đang lười nhác nhưng thật ra là dùng thần thức qua sát thế giới này.
tình cờ nhìn thấy ma giới.
ma giới ở nơi này hỗn loạn nhưng còn có ma quân cai quản khá tốt, chưa đến độ vô pháp vô thiên. Cung Liên Mộc cùng với ma quân còn chào hỏi, này nọ nhưng Thiên Nhi lại không hề hay biết.
Mọi thứ cứ như thiên định, lại như có người trải đường cho nàng. Thiên Nhi về sau nhìn lại quãng thời gian này, chỉ thấy vui vẻ và quên mất những oán hận trước đó.
************************************************** ***
Hôm sau trời vừa sáng, tiếng bước chân rào rạt đến làm Thiên Nhi từ thần thức rời ra bước chân ra ngoài giải khai kết giới.
người đến là cô gái hôm trước, nhận ra Thiên Nhi là người nói giúp mình cô gái tươi cười đi đến cảm ơn, còn hàn huyên một buổi
hóa ra cô ấy là Hoa Thiên cốt, muốn lên đỉnh Mao Sơn, nhưng vì bị kết giới ngăn cản nên tìm dị hủ quân nhờ vả.
Thiên Nhi thấy nàng ta độc cô lai vãn lại yếu ớt, sinh mệnh bị tử khí quấn lấy thì có lòng thương xót, nàng bảo Cốt đợi bên ngoài còn mình vào đánh thức tỉ tỉ.
-ta không đi theo nha đầu đen đúa kia!
- Tỉ tỉ, coi như đi vui đùa.muội cũng muốn khám phá nơi này.
- Muội tạm thời đi trước, mấy ngày nữa ta đến!
-vâng!
Cung Liên Mộc nhìn theo Thiên Nhi rời đi mới phất tay biến mất, căn nhà được thu vào trong khư đỉnh của ai đó.
hoa Thiên Cốt một đường leo lênMao Sơn, đến giữa núi nghe tiếng kêu cứu, nàng cũng ra tay cứu nam tử nọ, nhận một sợi dây từ người đó, Thiên Nhi chán chường nhìn thì viên ngọc đó bỗng lóe sáng phản ứng với viên ngọc trên tóc nàng
thiếu niên kia nhìn đến dị trạng thì mới chú ý mỹ nhân đứng ở đắng xa kia
lúc này sư phụ hắn mới đằng vân đến rống to rung chuyển đất trời, lại nhìn dị trạng đó nhìn qua Thiên Nhi.
- Ngươi là người nào? báo danh!
- ta không thuộc về nơi này, việc gì phải báo danh với ông?
- nha đầu! còn nhỏ nên ngoan ngoãn để kkhông ăn khổ.
-ăn khổ?
Thiên Nhi chán ghét nhất là biểu tình khinh thường này, nàng xuất kiếm đánh với sư phụ nọ tan nát, tốc độ nhanh làm hai người kia choáng váng không quan sát được gì.
đến khi vị sư phụ bị đnahs bay ra ngoài mới cười hà hà.
thiếu niên chạy đến đỡ còn nhìn Thiên Nhi với vẻ "làm rất hay"?
Hoa Thiên Cốt cũng chạy đến níu tay Thiên Nhi xem xét thương thế, nào ngờ một góc áo cũng không nhiễm bụi, mới khen nàng trong lòng, thì ra nàng ta lợi hại như vậy.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile