Tam Tuyệt Lệnh
Phần 1: Một khởi đầu mới
Chương 4: Cấm Lệnh ( trung )
Tác giả: thí sinh 12 Kim Bút 2009
Biên tập: dinhgiathinh
-------Âu Lạc Gia-------
Như thường lệ buổi sáng ở Hỏa Luân thành , khởi đầu ngày mới bằng tiếng quai búa rèn thép . Cứ đúng sáu giờ sáng , giới thợ rèn lại đem sản phẩm của mình ra hấp thụ tinh hoa ban sớm của mặt trời , đồng thời cũng tự thân làm nóng người bằng việc xách búa lên nện . Có thể nói Hỏa Luân thành tuyệt đối không phải là chỗ dành cho người thích yên tĩnh . Hỏa Luân thành mặc kệ là mùa đông hay mùa hè , nắng gió mưa bão , cứ đúng sáu giờ sáng là mọi người thức dậy . Kẻ rèn thép thì thì rèn , kẻ không có việc thì tập trung ở quảng trường trung tâm luyện võ . Lúc này ở trung tâm quảng trường náo nhiệt vô kể . Sắc trời trong xanh , gió nhẹ hiu hiu , ánh nắng ôn dịu , thời tiết buổi sáng trong lành làm lòng người phấn chấn tinh thần . Hỏa Luân thành là tòa thành lớn , nhân số khoảng gần vạn người , nhưng cho dù là như vậy quảng trường trung tâm vẫn dư sức chứa thậm chí còn có vẻ rộng rãi .
Quảng trường chia làm năm khu , chia theo lứa tuổi , mặc dù không có qui định rõ ràng nhưng lâu ngày thành lệ . Giữa trung tâm quảng trường dành cho giới thanh niên , khoảng từ mười tám tới ba mươi tuổi , một bên nam , một bên nữ . Trên ba mươi tuổi hầu hết tụ hợp thành một khu . Nam nhân luyện công , luyện quyền , luyện cho thân thể ngày cường tráng khỏe mạnh . Nữ nhân tu tập chủ yếu công phu dữơng sinh , dưỡng thể , dưỡng nhan . Bài tập chủ yếu nhẹ nhàng , do mười mấy vị nữ tính tiên thiên cao thủ chỉ điểm . Mọi người cười cười nói nói , không khí rất vui vẻ hòa thuận .
Cách xa nơi đó một chút , có một khu dành cho tiểu hài tử dưới mười tám tuổi . Trên sân có khoảng hơn một ngàn hài tử đang hỳ hục chạy bộ . Một vị sư phụ đứng ở giữa sân chỉ điểm :
“ Chú ý , điều tiết hơi thở , cân bằng trọng lượng , eo vững , tay đánh đều , chân chuyển động nhịp nhành , không gấp , không vội “ .
Hài tử tập luyện chủ yếu là rèn luyện thể lực , ở Hỏa Luân thành , hết tam phần người chủ yếu theo nghề rèn , cho nên hài tử sinh ra thập phần khỏe mạnh .
Hài tử chạy vòng quanh quảng trường rộng khoảng mấy chục km2 . Đi trong tốp cuối có khoảng mười mấy hài tử , không khó nhận ra , đám hài tử đi ở tốp cuối thân thể là yếu nhất . Mười mấy hài tử bao gồm chín nữ một nam , đi cuối cùng là một nam hài tử . Nam hài tử khoảng sáu tuổi , vóc người thon gầy , khuôn mặt không tính là đẹp trai chỉ tạm coi như là nhìn được . Cứơc bộ rất chuẩn , tư thế hoàn hảo , luận về bộ dáng hắn tuyệt đối nằm trong tốp mười người đẹp nhất , bất quá tốc độ của nó quả thật đáng nản . Nằm trong tốp cuối nhưng chỉ miễn cưỡng theo kịp chân mọi người . Bất quá nhìn nó không có vẻ vội vàng , nhịp chân đều đặn như lấy thước kẻ ra , hơi thở đều sâu , ba bước chân mới đổi lại nhịp thở . Hài tử từ từ tiến bước , sáu vòng sân kết thúc , nó chính là người về cuối cùng . Một số hài tử chọc ghẹo nói :
“ Vị trí nhất bảng từ dưới đếm lên không ai dành của ngươi đâu , từ từ chạy “
“ ha … ha … ha “ . Một đám hài tử thi nhau cừơi theo phụ họa . Người nói câu này là một hài tử chín tuổi , môi hồng răng trắng , tuổi còn nhỏ mà tướng mạo đã đẹp như tiên đồng , lớn lên chắc chắn là cái mỹ nam tử . Hơn nữa hài tử văn võ song toàn , được coi như là nhân tài xuất chúng .
Nam hài tử đi cuối tên gọi Vương Tứ , một cái tên có thể nói cực kỳ quê mùa . Vương Tứ cười nói :
“ A , vậy hả , ta chỉ sợ có người dành vị trí đệ nhất bảng của ta “ .
Đám hài tử là một phen cười to , trẻ con thích đùa nghịch cũng là chuyện bình thường . Vị sư phụ chỉ đạo thấy vậy quát :
“ Không được đùa giỡn , nhanh chóng tập họp , tất cả trồng chuối ngựơc cho ta “ .
Vừa nghe sư phụ quát , đám hài tử ríu rít sắp hàng , trồng chuối ngược . Vương Tứ cũng nhanh chóng chống tay xuống đất lộn ngược lên . Sư phụ quát :
“ Nghe theo ta , xuống , lên , xuống , lên … “ .
Bài tập này khiến đám hài tử ăn không ít khổ , qua khoảng mấy chục cái chống đẩy , giữa sân bắt đầu đã có đứa bỏ cuộc . Vị sư phụ trách mắng vài câu rồi thôi , thật ra ông cũng không quá miễn cưỡng , ép buộc chúng . Đến năm chục cái , Vương Tứ thu hồi tư thế hạ xuống đất . Lần này hắn không phải là người đầu tiên bỏ cuộc , bất quá thành tích bồi hồi ở khoảng giữa không dẫn người chú ý . Vị sư phụ quát :
“ Không được thả lỏng , lập tức xếp bằng luyện khí “
Sư phụ quát xong liền quay sang đám hài tử còn đang chống đẩy , nói :
“ Nhất định phải kiên trì , cố gắng vượt qua chính mình “ .
Vương tứ nhìn xung quanh quảng trường trong lòng cảm khái vạn phần , kiếp trước cuộc đời hắn mặc dù phong quang vô hạn nhưng trong mắt mọi người , mấy ai coi hắn như người bình thường đối đãi . Nhiều người đối mặt với hắn , phần lớn đều mang theo sự e ngại , thậm chí là sợ hãi . Làm hắn tình tình ngày càng trầm lặng , cuộc sống nếu không phải tranh đấu , chém giết thây ma thì cũng là buồn tẻ trong phòng luyện tập. Kiếp trước hắn không có tên chỉ có số hiệu , Thập Bát , kiếp này hắn có tên , cũng gắn liền với con số , Vương Tứ . Nhưng chỉ như vậy , hắn đã cảm thấy cuộc đời hạnh phúc , có nhà để về , có cha la rầy , có mẹ quan tâm . Hạnh phúc chính là như vậy , đôi khi chỉ một điều đơn giản cùng làm lòng người ấm lại .
Vương Tứ thu hồi tâm thần , hai chân xếp bằng tu luyện . Lục thức mở ra , tinh thần câu thông với ngoại giới , lũ lũ thiên địa tinh khí nhập vào thân thể . Hắn dùng một nửa luyện nội lực , còn lại dùng để rèn luyện cơ thể . Đồng thời tu tập hai chủng loại nội , ngoại công phu , hắn dụng công so với người bình thường phải nhiều gấp đôi . Đột nhiên giữa sân vang lên một tiếng cười to :
“ Ta cảm nhận được nội kình rồi “ .
Chung quanh mọi người thu công , hâm mộ nhìn vào đứa hài tử đang cười to . Chỉ thấy hài tử dáng vẻ đắc ý , vênh mặt lên trời . Vị sư phụ thu công đến trước mặt nam hài nói :
“ Tiêu Vân hả , khá lắm , ngươi làm lại để ta xem thử xem “ .
Nam hài dạ một tiếng rõ to liền ngồi xuống xếp bằng . Hai bàn tay kết ấn , song thủ khép lại kết niêm hoa ấn , lại chuyển sang bác sư ấn tiến đến luyện sư ấn . Mười ngón tay nhỏ xíu đạn động biến ảo tạo thành hình ảnh sư tử . Chỉ thấy phía trước pháp ấn lờ mờ hiện ra một đầu hùng sư hư ảo đang giương nanh múa vuốt . Vị sư phụ toét miệng cười nói :
“ Khá lắm , đệ nhị nguyên thần là hùng sư , thuộc loại mãnh thú cấp cao , lát hồi ngươi đến báo danh ở diễn võ bát đường , nhờ các vị sư phụ tư vấn cho lựa chọn công pháp rèn luyện thích hợp “ .
Vừa nghe sư phụ nói xong ,đám hài tử đứa nào đứa nấy hai mắt sáng rỡ , vào được diễn võ đường chính là giấc mơ hàng đầu của đám hài tử . Tiêu Vân càng cười tươi đến nổi không khép miệng lại được . Xung quanh không ít các hài tử túm lại cười nói vui vẻ . Vương Tứ thoáng hiện nét cười , thứ mà trước đây hắn chưa từng có , hoặc nếu có , cũng chỉ duy nhất một người có thể làm hắn cười thật với lòng mình . Vương Tứ biết , Tiêu Vân đứa nhỏ này tư chất rất khá , cốt cách linh hoạt , hơn nữa chịu cực chịu khổ tập luyện . Hôm nay nó luyện thành nội kình cũng là điều hiển nhiên .
Còn hắn , nội kình thứ này hắn mới tập thành , năm nay hắn mới sáu tuổi , hơn nữa nội ngoại song tu , tuyệt đối là cái thiên tài hiếm có . Bất quá hắn làm người cực kỳ ẩn nhẫn , ngay cả phụ thân hắn cũng không biết hắn luyện thành nội kình . Lại nói tới đệ nhị nguyên thần , Vương Tứ liền sắc mặt ảm đạm xuống . Đệ nhị nguyên thần của hắn là con người , là một đứa bé gái mười tuổi bé xíu . Nếu Nhất Hào , Nhị Hào cũng ở thế giới này , hai người họ đương nhiên nhận ra đứa bé gái này , con gái của vua thây ma . Trong suốt bảy ngàn năm lịch sử Đại Lục , hắn là người đầu tiên có đệ nhị nguyên thần mang hình dáng con người .
Vương Tứ cùng từng đi qua Tàng Thư Các của Hỏa Luân Thành tra xét nhưng không tìm ra bất cứ manh mối nào về đệ nhị nguyên thần của hắn . Tàng Thư Các quí giá nhất chính là công pháp bí tịch , càng là loại công pháp cao cấp , càng được cất giữ cẩn thận . Bất quá các loại sách khác , phàm là dân chúng ở Hỏa Luân thành ai cũng có thể đến đó quan sát . Ở địa cầu có sách kỷ lục Ghinet , ở Đại Lục có Vạn kỳ bí tịch , ghi lại sự kiện kỳ lạ hiếm có , những nhân vật tồn tại trong truyền thuyết hoặc là dị nhân quái gở nhất trong lịch sử . Vương Tứ ẩn ẩn cảm giác được có khi tương lại mình cũng được ghi chép vào danh mục những kẻ quái gỡ nhất trong lịch sử . Chỉ nghĩ đến điều đó hắn cũng không biết là nên khóc hay nên cười nữa .
Người có tam hồn thất phách , hay nói theo khoa học chính là kết cấu bộ não chia làm ba ngăn bảy tầng . Đệ nhị nguyên thần chính là ngăn thứ hai , nói theo nghĩa khác hay là giác quan thứ sáu , linh cảm trong tiềm thức . Đệ tam nguyên thần là khu vực bí hiểm nhất trong não người , không ai lý giải ở đó có gì , nó nằm giữa hai bán não . Tuy nhiên có một lý luận không được chứng minh , nhưng hầu hết mọi người đều tin vào đó . Đệ tam nguyên thần là ký ức còn sót lại kiếp trước .
Qua hai canh giờ , đám hài tử xếp hàng cảm tạ sư phụ rồi ra về . Vương Tứ cũng cùng một đám hài tử đi về . Hầu hết mọi người đều nói về Tiêu Vân trước mười tuổi luyện thành nội kình , không thể không nói tương lai chắc chắn nó trở thành một nhân vật lợi hại . Vương Tứ cười cười không nói gì , tách ra mọi người , hắn trở về nhà . Phụ mẫu của hắn không theo nghề thợ rèn . Cha hắn là mở một lò bánh bao , mẫu thân hắn làm ở Diệu Thú Viên . Gia thế thuộc loại bình dân , không tính là giàu có nhưng áo cơm tuyệt đối không lo , còn có chút ít để dành .
Hắn bước vào nhà thấy Phụ thân đang hỳ hục lấy ra một lò hấp bánh . Phụ thân Thập Bát tên gọi Vương Tam , lúc biết tên phụ thân hắn liền tò mò hỏi :
“ Ông nội tên là gì vậy “ .
Hắn nghĩ có khi nào ông nội hắn tên là Vương Nhị , ông tổ hắn chắc tên là Vương Nhất gì đó đi . Nghĩ tới đó hắn không thể không toét miệng cười .
Vương Tam nhìn thấy Thập Bát tò mò gõ đầu hắn một cái nói :
“ Ông nội ngươi tên là Vương Chấn Kiệt , một trong thập đại cường giả oai chấn đại lục “ . Nói tới đó Vương Tam hồng quang đầy mặt , nói gia gia cỡ nào oai phong , cỡ nào anh hùng , nước miếng có thể nói là xuân vũ bay mù trời . Thập Bát căn bản không tin , hắn đương nhiên biết Thập đại cường giả là nhân vật dạng nào , căn bản là chỉ hiện trong truyền thuyết , bất quá gia gia hắn thật tên là Vương Chấn Kiệt , ông tổ tên là … Vương Nhị . Điều này làm Thập Bát tấm tắc khen kỳ .
Mẫu thân hắn tên là Diệp Thúy Lan , một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi , nhu mĩ hiền diệu , da trắng như cánh lan , mắt long lanh như mặt hồ vào thu . Thập Bát nhìn phụ thân dáng vẻ ốm yếu hèn mọn , vậy mà cũng có một tay thủ đoạn , ôm mỹ nhân hồi gia , nhìn người đúng là không thể nhìn tướng a …
Một bàn ba người quây lại dùng bữa sáng . Lan mẫu nói :
“ Vương Tứ , hôm nay con qua Diệu Thú Viên phụ giúp mẫu thân một tay “ .
Vương Tứ gặm bánh mỳ gật đầu dạ một tiếng , hắn mặc dù tâm trí thành thục nhưng cũng không muốn quá mức biểu hiện . Dù sao thân thể này mới có sáu tuổi , hắn cũng không muốn bị người nhà đối đãi như quái vật . Kiếp trước hắn chính xác bị oanh tạc đến độ cái xương cũng không còn , bất quá linh hồn không hiểu sao vẫn còn tồn tại . Vựơt thời không , xuyên qua không gian trọng sinh trên đại lục . Sáu năm rồi hắn vẫn giống như ngày hôm qua , cứ mơ mơ hồ hồ , giống như nằm mộng vậy . Có điều loại chuyện này hắn cũng không dám công khai tuyên bố , vất vả sống lại hắn cũng muốn hưởng thụ cuộc sống như người bình thường . Thứ mà kiếp trước hắn nằm mơ cũng không có .
Ba người ăn xong , phụ giúp Tam phụ đẩy xe bánh ra chợ . Bánh bao của Tam phụ tuy không tính là cái gì mỹ thực , nhưng dinh dưỡng đảm bảo , chất lượng cũng tương đối ổn định , giá cả cũng vừa phải . Nên lượng khách mua cũng ổn định , chỉ dựa vào nồi bánh bao của Vương Tam , một nhà ba khẩu cũng đủ sống . Có điều Lan mẫu cũng có sở học , không muốn quá mức phụ thuộc vào chồng , nên ra ngoài kiếm việc làm. Điều này làm cho Tam phụ rất rất không vui , nhưng cuối cùng cũng phải chịu thỏa hiệp . Vương Tứ năm nay mới sáu tuổi , ở Đại Lục tám tuổi mới nhập học , có nghĩa hắn còn hai năm rong chơi .
Nói về đại lục , một nền văn minh hơn bảy ngàn năm tồn tại , chắc chắn có thành tựu đặc biệt . Thành thị kiến trúc hao hao giống như thời trung cổ ở địa cầu , lầu mái cong cánh hạc , giống như lâu đài kiểu cổ , hay mái vòng hình củ hành úp ngược như kiến trúc kiểu Ba Tư cổ , thậm chí còn có cung điện nguy nga hùng vỹ giống như Châu Âu thời xưa . Hỏa Luân thành tuyệt đối thành thị xa hoa , càng đi vào trung tâm , Thập Bát càng mở rộng tầm mắt . Trên đường người người đi lại nhộn nhịp , bởi vì Đại Lục ai đều có khả năng tu luyện nội lực , nên trong thành công cụ giao thông không thường thấy . Chỉ có một số cụ già cao tuổi mới sử dụng .
Lan mẫu thân nhẹ như lông hồng , hai bàn chân như lứơt trên không , mỗi bước chân dài cả mét , tốc độ ít nhiều cũng có ba bốn chục cây số một giờ . Thập Bát đi theo sau trong lòng cảm khái muôn phần , nếu kiếp trước ở địa cầu hắn , người nào cũng có năng lực như vậy , đảm bảo môtô xe máy ế hàng dài dài , một năm chỉ sợ bán không được mấy cái . Hai người đi dọc theo trung tâm thành , đến mặt đông thành mới dừng lại . Trước mặt là một khu rừng thu nhỏ , hàng rào sắt cao ngất ngưỡng chạy vòng hai bên . Cánh cổng cao mười mét có dư, trên thân cổng chạm trổ hoa văn sống động , tựa như ngàn đóa hoa hồng màu đồng chen nhau khoe sắc . Phía trên cao còn có tấm biển ghi ba chữ Diệu Thú Viên . Lan mẫu đến gần cánh cổng chào , người bảo vệ bên trong phòng canh gác , hé đầu ra chào :
“ Lan mẫu đến sớm “
Lan mẫu cười đáp lại :
“ Hôm nay , bạch kỳ mã sinh con , ta mang theo tiểu tử trong nhà đến xem có thử có giúp được gì không , Trọng huynh không phiền chứ “ .
“ Không phiền , ta mở cửa đây “ .
Người bảo vệ cười đáp , liền xoay cái quả cầu tròn đặt trên bàn . Hai cánh cổng dày nặng từ từ tách ra hai bên . Thập Bát từ từ đi vào , hắn quan sát kỹ thấy cánh cửa mở ra do một ổ trục đặt hai bên cổng . Di chuyển hai cánh cổng chỉ nhờ năng lượng từ quả cầu nhỏ đặt trong phòng bảo vệ . Nếu là kiếp trước ở địa cầu muốn di chuyển hai cánh cổng này không có một đống máy móc nặng trịch tuyệt đối làm không được . Mặc dù biết đây là một nền văn minh khác hẳn địa cầu , Thập Bát xem mãi vẫn thấy kỳ lạ .
Nơi này có một loại đá gọi là tinh thạch , có thể chứa đựng năng lượng cực lớn , đồng thời khi sử dụng cũng không sợ năng lượng khô kiệt . Chỉ cần có đủ thời gian , chúng nó tự động hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt khôi phục lại năng lượng , dùng mấy từ năng lượng vĩnh cửu để hình dung cũng không quá lời . Riêng về điểm này , bài toán năng lượng ở đây tuyệt đối đơn giản , không giống như địa cầu , hai cái quốc gia vì một cái mỏ dầu tranh đấu đến sứt đầu mẻ trán .
Bất quá chỉ cần cho loài người bảy ngàn năm phát triển , Địa Cầu sau này ai biết trở thành cái dạng gì tồn tại . Cho dù thiên đạo cao thủ , loại cao thủ tuyệt thế trong truyền thuyết chẳng lẽ có thể so lực công phá với hai quả bom nguyên tử . Nghĩ tới đây , Thập Bát trong lòng không khỏi cười khổ , vũ lực quá mức mạnh mẽ cũng không phải cái gì tốt lành , ít nhất Thập Bát biết mỗi khi bom nguyên tử xuất hiện , tương đương với một vùng đất bị xóa tên trên bản đồ .
Cư nhiên suy nghĩ dài dòng , Thập Bát cũng không biết lúc nào mình trở nên nhiều chuyện . Chẳng lẽ trải qua hai lần chết đi sống lại , hắn liền thay đổi , điều này cũng giải thích hơi miễn cưỡng . Nhắc tới hai lần chết đi sống lại , thật không biết hắn quá may mắn hay là xui xẻo nữa .
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile