TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng

Bình chọn: Chọn 1 hoặc 2

Lưu ý rằng đây là Bình chọn công cộng: Thành viên khác có thể nhìn thấy lựa chọn của bạn.

Trang 3 của 16 Đầu tiênĐầu tiên 1234513 ... CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 77

Chủ đề: [Ngôn tình] Phố Vị Thanh - tác giả Phan Thiên

  1. #11
    Ngày tham gia
    May 2015
    Bài viết
    1,150
    Xu
    1,000

    Mặc định

    Phố Vị Thanh
    Tác giả- Phan Thiên
    Thể loại- Ngôn tình
    Quyển I- Thành phố có màu hồng
    Chương/Chapter 10+ Mua đồ



    01/03/2018, 18:05
    Chương/Chapter 10 : Mua đồ

    Thanh Thị Tú nhìn hắn mà im lặng chút ít, rồi mới nhìn hắn nói nhỏ nhẹ, ánh mắt cô ấy nhìn Hoàng Hiểu Đông còn mang theo chút ý tình:

    “Rồi cậu cũng sẽ tìm được công việc thích hợp mà!”

    Hoàng Hiểu Đông gật đầu nhìn Thanh Thị Tú mà lấy lại được vẻ cười bình thường, hắn lại chấp hai tay ra sau đầu mà nhìn mặt đường lớn dòng xe cộ tấp nập mà lại cười nhoẻn miệng.

    Khiến cho Thanh Thị Tú nhìn hắn mà tim run mạnh, mặt xinh đẹp đã ửng đỏ, làm cho Hoàng Hiểu Đông hơi ngạc nhiên khi liếc sơ sang, nhìn thấy, lại còn thấy Thanh Thị Tú dùng tay để ngay giữa ngực nữa chứ, hắn ngạc nhiên mà vẻ mặt hơi bất ngờ hỏi:

    “Tú! Không sao chứ, sao mặt lại đỏ ửng lên thế!”

    Reng! Reng! Tò tí te …

    Hoàng Hiểu Đông chưa dứt lời thì tiếng điện thoại, chuông từ đâu vang lên, liền làm hắn giật mình mà cho tay vào túi, móc lấy chiếc điện thoại của mình, mà cầm lấy nhìn màn nhìn sáng số lạ hiện lên mà ngạc nhiên, vì hắn không biết là số ai nhưng vẫn ấn vào nghe.

    Có lẽ rất lâu rồi mới có người gọi điện vào số điện thoại của hắn:

    Hoàng Hiểu Đông áp điện thoại vào tai mà “alo” vang lên thì từ đầu số điện thoại bên kia đã “alo” trả lời hắn:

    “Có phải cậu là Hoàng Hiểu Đông”.

    “Vâng, chị”.

    Nghe thấy là giọng một cô gái, Hoàng Hiểu Đông liền xưng hô thân mật.

    “Phòng nhân sự khách sạn Saigon Elect tại quận 2, ngày mai cậu tới đây để phỏng vấn, anh xem mình có thể đi được không”.

    “Vâng, ngày mai tôi sẽ tới”.

    Hoàng Hiểu Đông cứ thế mà đáp lời theo những câu nói của cô gái có giọng nói nhanh gọn mà trẻ bên kia, chỉ là khi hắn dứt câu cuối thì bên kia đầu dây cũng đã ngừng. Mà tắt máy. Hoàng Hiểu Đông vẻ mặt liền có chút ngơ ngác, nhìn Thanh Thị Tú mà nhìn chiếc điện thoại không thốt nên lời.

    Thanh Thị Tú nhìn hắn cũng ngạc nhiên khi mà hắn nghe điện thoại, cô ấy cũng không làm phiền, bây giờ nhìn vẻ mặt Hoàng Hiểu Đông như vậy thì liền hỏi: “có chuyện gì sao, ai gọi vậy”.

    Hoàng Hiểu Đông giật mình khẽ nhỏ nói “cô đó nói là bên phòng nhân sự của khách sạn elect 2 nói mình ngày mai tới phỏng vấn”. Thanh Thị Tú nét mặt liền thay đổi khi nghe nói rồi lại nhìn Hoàng Hiểu Đông đang vui mừng mà có chút buồn, nói nhỏ với hắn, vì sợ sẽ không còn cơ hội:

    “Cậu có bạn gái chưa!”

    Câu hỏi của Thanh Thị Tú khiến hắn giật mình nhất thời, không biết nên nói gì chỉ nhìn vẻ mặt Thanh Thị Tú đang đỏ ửng, mang chút ngại ngùng mà có hơi chút bất ngờ, lắc đầu nói một chữ “chưa” khiến cho Thanh Thị Tú hơi mừng hiện trên mặt, chỉ là khi đã mở miệng nói tiếp, thì chưa thốt nên lời nào, thì Hoàng Hiểu Đông đã đánh tay Thanh Thị Tú, chỉ hướng lối cầu thang mà nói nhanh: “Thanh Thị Tú có khách đang lên”.

    Hoàng Hiểu Đông dứt lời liền tiến nhanh tới nơi khoảng bốn người khách, hai nam, hai nữ mà tiếp họ, để lại Thanh Thị Tú vẻ mặt hơi chút buồn, mà nhìn hắn tự nói trong lòng “cậu không giống những kẻ khác mà tôi đã gặp”.

    Chỉ là Thanh Thị Tú chỉ có thể nói trong lòng, rồi lại cùng tiến tới nơi bốn vị khách mà hỏi han, rồi lại nhìn mà đưa thực đơn thức ăn cho Hoàng Hiểu Đông tiến vào trong lấy. Nơi phòng trọ của Hoàng Hiểu Đông ở trọ.

    Thời gian cứ thế mà trôi, Hoàng Hiểu Đông cũng đã hoàn thành xong một ngày làm việc mệt mỏi, mà quay lại phòng trọ của mình, vì bầu trời cũng đã dần tối, lúc này cũng đã 6h chiều.

    Hoàng Hiểu Đông nhìn sắc trời rồi móc điện thoại xem giờ, rồi lại nói trong lòng “chắc mình cũng nên đi sắm vài bộ đồ mới để ngày mai đi phỏng vấn”.

    Hoàng Hiểu Đông nghĩ là làm liền, vì lúc này, hắn cũng đã dọn xong căn phòng mà liền mở cửa tiến vào phòng, rồi lại đóng cửa lại, hắn chỉ mất khoảng một tiếng, từ Hoàng Hiểu Đông lại từ trong phòng mà đi ra, chỉ cầm theo chiếc điện thoại cùng một bộ đồ dài đang mặc rồi lại nắm chặt lấy chiếc xe đạp của mình, cùng cái bóp có một chút tiền của hắn để bên người, còn tiền dư hắn đều đã giử vào trong tài khoản ngân hàng của mình, mặc dù không được nhiều, vì trong tài khoản ngân hàng của hắn, lúc này, cũng chỉ có khoảng trên dưới hai mươi triệu, đó là số tiền hắn tích cóp được trong ba năm làm việc ở nhà hàng Saigon Pumpkin.

    Hoàng Hiểu Đông lại lững thững đạp xe trên phố, Sài Gòn trong màn đêm, mà nhìn quanh ánh đèn điện khắp nơi, xung quanh nhà dân tỏa ra hay những cột điện đang tỏa xuống mà chiếu sáng khắp con đường đang đạp xe đạp mà chạy một mình trong đêm.

    Hắn nhìn quanh một lượt các cửa hiệu, cửa hàng mà bỏ qua rồi lại tìm tới một cái shop bán quần áo trên đường, Hoàng Hiểu Đông chạy nhìn thấy mà liền ghé vào.

    Hoàng Hiểu Đông ngừng xe trước shop hàng mà nhìn vào trong chỉ thấy một cô gái cùng một chàng trai có thể là một cặp vợ chồng trẻ, cũng có thể là một đôi tình nhân vẫn còn đang yêu nhau.

    Mặc dù lúc này hai người đang nhìn hắn bằng ánh mắt kinh ngạc nhưng rồi cô gái lại nói mà nhanh hỏi:

    “Cậu muốn mua đồ gì!”

    Hoàng Hiểu Đông chỉ gật đầu cười rồi liền đi nhanh quanh mà lựa đồ, cô chủ nhỏ liền đi theo phía sau để chỉ cho hắn và nói giá. Từ phía ngoài cũng tiến vào không ít người cũng khoảng hai, ba người đi vào nhưng được nam chủ shop kia tiếp mà chỉ dẫn.

    Chẳng mấy chốc, Hoàng Hiểu Đông cũng đã mua được cho mình hai bộ quần áo mới, cũng vừa túi tiền một sinh viên đi làm như hắn, vì shop hắn vào, cũng chỉ đơn giản là một shop nhỏ nên giá cũng không là bao.

    Hoàng Hiểu Đông lại đi ra chiếc xe đạp của mình, mà bắt đầu rời đi, hắn lại lượn một vòng cung đường nhộn nhịp vì lượng người đang lưu thông, tiến vào các quán, cửa hiệu, nhà hàng, khách sạn, v.v... . Nhưng chỉ là nhìn xem rồi đi.

    Hoàng Hiểu Đông dạo một lượt, rồi lại quay lại căn phòng trọ của mình trên cung đường hắn đã rời đi, trong vẻ mặt mệt mỏi của hắn, vì hắn thấy mình cô đơn nơi chốn đông người, nhưng cũng vì hắn không có nhiều bạn bè nơi đất khách quê người này.

    Và hắn cũng không mấy tạo ra sự chú ý khi đi trên đường. Hoàng Hiểu Đông cũng đã quay lại căn phòng trọ, lại bắt đầu đi ngủ và chuẩn bị cho buổi ngày mai, sáng sớm đi phỏng vấn tận mà không phải là đi làm. Hắn biết từ đây, đạp xe tới đó là rất lâu, chính vì vậy, Hoàng Hiểu Đông dự định đi xe buýt. Hoàng Hiểu Đông bắt đầu đóng cửa phòng nhìn mặt trời chưa mọc, nhưng hắn đã dậy từ sớm chỉ để bắt xe buýt đi cho kịp buổi phỏng vấn, tìm việc để ở trọ nơi công việc mới.

    Cũng không mất bao lâu, hắn cũng đã bắt được xe buýt ở nơi Sài Thành này, chuyến xe buýt cũng rất nhiều, chính vì vậy cũng không mất bao lâu, Hoàng Hiểu Đông cũng đã tiến lên một chiếc xe buýt và hắn nói địa chỉ và cầm vé xe, rồi đợi tới nơi cần tới, nhưng hắn cũng chuyển rất nhiều chuyến xe buýt thì mới tới được chỗ địa chỉ khách sạn.

    Nơi gần trung tâm thành phố quận 2 này. Ngay một tòa khách sạn cao tận chục tầng có hơn khi Hoàng Hiểu Đông đứng trước lối vào nhìn lên trên. Tầng trệt, nơi để đi vào trong tòa khách sạn, lúc này, đã nghẹt người đông đúc có khoảng ba bốn chục người phía ngoài xe chất thành hàng không biết vì điều gì mà họ lại tập trung đông như vậy.

    Khiến cho lối vào đã rất rộng cũng đã bị nghẹt ứ mà không thể nào tiến vào được chỉ có thể đứng ngoài.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Open One Chapter
    PVT
    Nhân vật chính: Hoàng Hiểu Đông, Lu Nhiên, Thanh Thị Tú, Phan Thùy Lưu, Ngô Kính Dương, Lu Xuy Anh... (Phan Thùy Lưu đổi sang Vy Tuyết)
    Nguyên Văn Câu Chuyện


    Nhân vật chính: Hoàng Hiểu Đông, Lu Nhiên, Thanh Thị Tú, Phan Thùy Lưu, Ngô Kính Dương, Lu Xuy Anh... (Phan Thùy Lưu đổi sang Vy Tuyết)

    Quyển 1- Thành Phố Có Màu Hồng
    Chương/Chapter 10+ Mua Đồ
    Thanh Thị Tú nhìn hắn mà im lặng chút ít rồi mới nhìn hắn nói nhỏ nhẹ ánh mắt nàng nhìn hắn còn mang theo chút ý tình: “Hoàng Hiểu Đông rồi cậu cũng sẽ tìm được công việc thích hợp mà”
    Hoàng Hiểu Đông gật đầu nhìn Thanh Thị Tú mà lấy lại được vẻ cười bình thường, hắn lại chấp hai tay ra sau đầu mà nhìn mặt đường lớn dòng xe cộ tấp nập mà thở dài chút ít
    Khiến cho Thanh Thị Tú nhìn hắn mà tim run mạnh khiến nàng mặt xinh đẹp đã ửng đỏ khiến cho Hoàng Hiểu Đông hơi ngạc nhiên khi liếc sơ sang nhìn thấy lại còn thấy nàng dùng tay để ngay giữa ngực nữa chứ khiến hắn ngạc nhiên mà vẻ mặt hơi bất ngờ hỏi:
    - Thanh Thị Tú, cậu không sao chứ sao mặt lại đỏ ửng lên thế!
    Reng! Reng! Tò tí te …
    Hoàng Hiểu Đông chưa dứt lời thì tiếng điện thoại chuông từ đâu vang lên khiến hắn giật mình mà cho tay vào túi móc lấy chiếc điện thoại của mình mà cầm lấy nhìn màn nhìn sáng số lạ hiện lên mà ngạc nhiên vì hắn không biết là số ai nhưng vẫn ấn vào nghe
    Có lẽ rất lâu rồi mới có người gọi điện vào số điện thoại hắn:
    Hoàng Hiểu Đông áp điện thoại vào tai mà “alo” vang lên thì từ đầu số điện thoại bên kia đã vang lên
    “Có phải cậu là Hoàng Hiểu Đông”
    “Vâng, chị”
    “Tôi là tổng giám đốc của Khách Sạn Saigon Elect ngày mai cậu tới trụ sở của tập đoàn ngay Quận I để phỏng vấn”
    “Vâng, ngày mai tôi sẽ tới”
    Hoàng Hiểu Đông cứ thế mà đáp lời theo những câu nói của cô gái có giọng nói nhanh gọn mà trẻ bên kia chỉ là khi hắn dứt câu cuối thì bên kia đầu dây cũng đã ngừng
    Hoàng Hiểu Đông vẻ mặt liền có chút ngơ ngác nhìn Thanh Thị Tú mà nhìn chiếc điện thoại không thốt nên lời
    Thanh Thị Tú nhìn hắn cũng ngạc nhiên khi mà hắn nghe điện thoại cô ấy cũng không làm phiền bây giờ nhìn vẻ mặt Hoàng Hiểu Đông như vậy thì liền hỏi: “Hoàng Hiểu Đông có chuyện gì sao, ai gọi vậy”
    Hoàng Hiểu Đông giật mình nhìn nàng rồi trả lời: “cô đó nói là tổng giám đốc của khách sạn elect nói mình ngày mai tới phỏng vấn”
    Thanh Thị Tú nét mặt liền thay đổi khi nghe tới ba chữ “tổng giám đốc” rồi lại nhìn Hoàng Hiểu Đông đang vui mừng mà có chút buồn nói nhỏ với hắn vì sợ sẽ không còn cơ hội:
    - Hoàng Hiểu Đông, cậu có bạn gái chưa!
    Câu hỏi của Thanh Thị Tú khiến hắn giật mình nhất thời, không biết nên nói gì chỉ nhìn vẻ mặt Thanh Thị Tú đang đỏ ửng mà có hơi chút bất ngờ lắc đầu nói một chữ “chưa” khiến cho Thanh Thị Tú hơi mừng hiện trên mặt chỉ là nàng đã mở miệng nói tiếp thì chưa thốt nên lời nào thì Hoàng Hiểu Đông đã đánh tay nàng chỉ hướng lối cầu thang mà nói nhanh: “Thanh Thị Tú có khách đang lên”
    Hoàng Hiểu Đông dứt lời liền tiến nhanh tới nơi khoảng bốn người khách hai nam hai nữ mà tiếp họ để lại Thanh Thị Tú vẻ mặt hơi chút buồn mà nhìn hắn tự nói trong lòng: “Hoàng Hiểu Đông cậu không giống những kẻ khác mà tôi đã gặp”
    Chỉ là Thanh Thị Tú chỉ có thể nói trong lòng rồi lại cùng tiến tới nơi bốn vị khách mà hỏi han rồi lại nhìn mà đưa thực đơn thức ăn cho Hoàng Hiểu Đông tiến vào trong lấy
    Nơi phòng trọ của Hoàng Hiểu Đông ở trọ
    Thời gian cứ thế mà trôi Hoàng Hiểu Đông cũng đã hoàn thành xong một ngày làm việc mệt mỏi mà quay lại phòng trọ của mình vì bầu trời cũng đã dần tối, lúc này cũng đã 6h chiều
    Hoàng Hiểu Đông nhìn sắc trời rồi móc điện thoại xem giờ rồi lại lẩm bẩm trong lòng: “chắc ta cũng nên đi sắm vài bộ đồ mới để ngày mai đi phỏng vấn”
    Hoàng Hiểu Đông nghĩ là làm liền vì lúc này hắn cũng đã dọn xong căn phòng mà liền mở cửa tiến vào phòng rồi lại đóng cửa lại hắn chỉ mất khoảng một tiếng từ Hoàng Hiểu Đông lại từ trong phòng mà tiến ra hắn chỉ cầm theo chiếc điện thoại cùng một bộ đồ dài rồi lại nắm chặt lấy chiếc xe đạp của mình cùng cái bóp có một chút tiền của hắn để bên người còn tiền dự hắn đều đã giử vào trong tài khoản ngân hàng của mình mặc dù không được nhiều vì trong tài khoản ngân hàng của hắn lúc này cũng chỉ có khoảng trên dưới hai mươi triệu VNĐ đó là số tiền hắn tích cóp được trong ba năm làm việc ở Nhà Hàng Saigon Pumpkin
    Hoàng Hiểu Đông lại lững thững đạp xe trên phố Sài Gòn trong màn đêm mà nhìn quanh ánh đèn điện khắp nơi xung quanh nhà dân tỏa ra hay những cột điện đang tỏa xuống mà chiếu sáng khắp con đường đang đạp xe đạp mà chạy một mình trong đêm
    Hắn nhìn quanh một lượt các cửa hiệu, cửa hàng mà bỏ qua rồi lại tìm tới một cái shop bán quần áo trên đường hắn chạy nhìn thấy mà liền ghé vào
    Hoàng Hiểu Đông ngừng xe trước shop hàng mà nhìn vào trong chỉ thấy một cô gái cùng một chàng trai có thể là một cặp vợ chồng trẻ có thể là một đôi tình nhân vẫn còn đang yêu nhau
    Mặc dù lúc này hai người đang nhìn hắn bằng ánh mắt kinh ngạc nhưng rồi cô gái lại nói mà nhanh hỏi:
    - Cậu muốn mua đồ gì!
    Hoàng Hiểu Đông chỉ gật đầu cười rồi liền đi nhanh quanh mà lựa đồ, cô chủ nhỏ liền đi theo phía sau để chỉ cho hắn và nói giá
    Từ phía ngoài cũng tiến vào không ít người cũng khoảng hai, ba người tiến vào nhưng được nam chủ shop kia tiếp mà chỉ dẫn
    Chẳng mấy chốc Hoàng Hiểu Đông cũng đã mua được cho mình hai bộ y phục mới, cũng vừa túi tiền một sinh viên như hắn, vì shop hắn vào cũng chỉ đơn giản là một shop nhỏ nên giá cũng không là bao
    Hoàng Hiểu Đông lại tiến ra chiếc xe đạp của mình mà bắt đầu rời đi hắn lại lượn một vòng cung đường nhộn nhịp vì lượng người đang lưu thông, tiến vào các quán, cửa hiệu, nhà hàng, khách sạn, … v..v..
    Hoàng Hiểu Đông dạo một lượt rồi lại quay lại căn phòng trọ của mình trên cung đường hắn đã rời đi trong tiếng thở dài của chính hắn vì hắn thấy mình cô đơn nơi chốn đông người nhưng cũng vì hắn không có nhiều bạn bè nơi đất khách quê người này
    Và hắn cũng không hề tạo ra sự chú ý gì cho mọi người nơi đây
    Hoàng Hiểu Đông cũng đã quay lại căn phòng trọ hắn bắt đầu đi ngủ và chuẩn bị cho buổi ngày mai sáng sớm đi phỏng vấn tận Quận I nơi Sài Thành
    Hắn biết từ đây đạp xe tới đó là rất lâu chính vì vậy hắn dự định đi xe buýt
    Hoàng Hiểu Đông bắt đầu đóng cửa phòng nhìn mặt trời chưa mọc nhưng hắn đã dậy từ sớm chỉ để bắt xe buýt đi cho kịp buổi phỏng vấn tìm việc để ở nơi công việc mới
    Cũng không mất bao lâu hắn cũng đã bắt được xe buýt ở nơi Sài Thành này, chuyến xe buýt cũng rất nhiều chính vì vậy cũng không mất bao lâu Hoàng Hiểu Đông cũng đã tiến lên một chiếc xe buýt và hắn nói địa chỉ và cầm vé xe rồi đợi tới nơi cần tới nhưng hắn cũng chuyển rất nhiều chuyến xe buýt thì mới tới được nơi cần tới
    Nơi gần trung tâm thành phố Quận I của
    Ngay một tòa khách sạn cao tận chục tầng có hơn
    Tầng trệt nơi để tiến vào trong tòa khach sạn lúc này đã nghẹt người đông đúc có khoảng hơn trăm người phía ngoài xe chất thành hàng không biết vì điều gì mà họ lại tập trung đông như vậy
    Khiến cho lối vào đã rất rộng cũng đã bị nghẹt ứ mà không thể nào tiến vào được chỉ có thể đứng ngoài

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Open One Chapter
    Lần sửa cuối bởi PhanThien, ngày 05-12-2021 lúc 14:55.
    ---QC---
    Đang viết truyện Thiên
    Đang ra chương:: [Ngôn tình] Phố Vị Thanh http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=149245&page=2


  2. #12
    Ngày tham gia
    May 2015
    Bài viết
    1,150
    Xu
    1,000

    Mặc định

    Phố Vị Thanh
    Tác giả- Phan Thiên
    Thể loại- Ngôn tình
    Quyển I- Thành phố có màu hồng
    Chương/Chapter 11+ Phỏng vấn gặp lại Phan Thùy Lưu



    02/03/2018, 16:46
    Chương/Chapter 11 : Phỏng vấn gặp lại Phan Thùy Lưu

    Từ phía xa đã có một chiếc xe đạp len lỏi trong dòng xe đông đúc mà chạy tới, rất nhiều người phải trợn mắt nhìn nhưng cũng chỉ thoáng qua rồi thôi. Nam thanh niên đó, chính là Hoàng Hiểu Đông, hắn liền ngừng mà nhìn dòng người đông đúc đã tăng gấp đôi khi nãy, hồi hộp nhưng vẫn dắt xe vào để một gốc trong rất nhiều xe máy nơi này, chỉ số ít những chiếc xe đạp của hắn là thọt thỏm nơi này.

    Nhưng Hoàng Hiểu Đông cũng không hề ngại ngùng gì, liền dựng xe bằng chống ở đó rồi nhìn tờ thông báo dán nơi bức tường nhô ra đề dòng chữ nổi to tướng “Tuyển nhân sự”. Mà gật đầu thầm than “may quá đã tới nhưng mà từ nơi này tới phòng trọ của mình khá là xa”.

    Hoàng Hiểu Đông đã xuống từ chiếc xe buýt trên vai vẫn mang theo một balo, lấy chai nước khoáng đeo trên balo mà uống một ngụm, rồi liền thở gấp một hơi, hít sâu vào, nói thầm trong miệng khi nhìn thấy đông đảo mọi người cũng đang chờ phỏng vấn giống như mình. Hoàng Hiểu Đông liền thở một hơi rồi liền chen chút vào tòa khách sạn, nhìn phía trong không khỏi khiến hắn hít một ngụm khí lạnh, mà tìm chỗ nào đó ngồi xuống trước khi thấy rất nhiều cái ghế để đây:

    “Đi thử phỏng vấn việc làm thôi mà sao đông vậy!”

    Hoàng Hiểu Đông chỉ thấy trước lối vào một căn phòng có đề “phòng phỏng vấn”, nơi cánh cửa ra vào dường như tất cả đều phải đứng ngoài, ở trong tòa khách sạn, nhìn thấy vẻ mặt ai nấy cũng đều như mình, đang rất chăm chú nhìn vào trong, cánh cửa kính hai cánh mở rộng nơi dẫn vào trong khách sạn, đang không ngừng đi vào đẩy cửa và cửa tự động đóng vào cũng như mở ra.

    Hoàng Hiểu Đông ở trong nhìn ra rồi nhìn vào chỉ là tất cả đều vào và ra một cách nhanh chóng mà không hề ở lại trong đó. Chẳng mấy chốc, số người phỏng vấn đã không còn lại bao nhiêu, khi mà số người đứng ngoài chỉ còn hơn vài ba chục người, trong những người đứng kín lúc nãy và chỗ để xe hai bên cũng đã giảm bớt số xe.

    Cuối cùng, Hoàng Hiểu Đông vẫn đứng trước lối vào khách sạn đang đợi tới lượt mình, nhưng vẫn chưa tới hắn phải nhìn ra ngoài mà ngó nghiên, nhìn hướng ra lối vào nơi đây là bên trong khách sạn, bảo vệ canh giữ phía trong, đi khắp khách sạn. Nơi lối vào khách sạn cũng đang đứng một cô gái cầm một tờ giấy ghi chi chít tên, Hoàng Hiểu Đông nhìn cô gái nhưng lại giữ khoảng cách ngoài vẻ mặt hơi chút bất ngờ.

    Vì Hoàng Hiểu Đông nhận ra, cô gái này có vẻ cũng là nhân viên của khách sạn vì từ lúc đầu tới giờ hắn luôn nghe thấy tiếng gọi tên, từ nơi cô gái này phát ra và từng người nào trong số những người đứng đây đều đi vào trong như để phỏng vấn.

    Cô gái mang y phục của khách sạn có in chữ KS Saigon E2 đã đọc tên Trần Văn và đã nhìn tới hắn, từ trong một nam thanh niên khác cũng đang đẩy cửa bước ra trong vẻ mặt hắn có chút buồn rầu in rõ trên mặt.

    “Người tiếp theo Hoàng Hiểu Đông cũng là người cuối cùng!”

    Hoàng Hiểu Đông không khỏi giật thót mình, mà chỉnh lại balo, rồi nhìn cô gái vừa mới gọi tên mình, không dám cười nhìn theo chỉ tay của cô ta mà đi vào trong nơi phỏng vấn bằng cách đẩy cửa vào. Trong khách sạn ngay trước lối vào, Hoàng Hiểu Đông đã bị hù cho hoảng sợ nét mặt cũng đã hiện lên chút bất ngờ mà miệng hơi há nhìn về trước mắt một khoảng nơi này có một cái bàn nhỏ, trên có một cô gái xinh đẹp, khuynh hướng sành điệu đang ngồi nơi cái ghế cạnh cái bàn, hai tay thon gọn, chụm vào nhau để trên cái bàn, mắt nhìn Hoàng Hiểu Đông là người phỏng vấn cuối cùng mà chớp chớp mắt.

    Phía sau cô ta còn có hai cô gái đang đứng cạnh, một cô cũng đã tuổi trung niên, một cũng bằng tuổi cô ta, trên mặt bàn bên phải còn chất một đống hồ sơ giấy tờ, Hoàng Hiểu Đông trông thấy cũng có chút choáng váng. Lại nhìn đối diện bên phải hắn cũng như bên trái cái bàn ghế nơi cô gái này đang ngồi, có năm cái ghế nhưng lúc này bốn cái đã lấp đầy chỉ còn một cái là chưa.

    Nhưng khi, Hoàng Hiểu Đông nhìn những người ngồi đây, hắn hơi chút giật mình tưởng chừng đã quên đi cái tên “Phan Thùy Lưu”, hình ảnh cô gái này lại xuất hiện trong đầu hắn. Cô gái mà Hoàng Hiểu Đông đã biết.

    “Lưu hôm nay trong cô ấy cũng cô ấy cũng đã không còn giống trước”.

    Hoàng Hiểu Đông nói thầm trong bụng khi nhìn thấy Phan Thùy Lưu, dường như cô ta cũng đã thấy hắn, vẻ mặt dường như là có chút bất ngờ nhưng là im lặng với hắn, chỉ nhìn tới cô gái đang ngồi bàn ho nhẹ một tiếng với Hoàng Hiểu Đông.

    Phía trong tòa khách sạn này, lúc này ngay chỗ lối vào nơi phỏng vấn, chỉ có vài người mà không hề có ai dám bén mảng đi vào. Hoàng Hiểu Đông thôi không thẫn thờ mà đã bình tĩnh trở lại, cùng nhìn cô gái đang ngồi ngay bàn mà tiến tới gần khi cái ghế đối diện cái bàn mà ngồi gần. Chỉ thấy cô gái nhìn vẻ mặt của Hoàng Hiểu Đông mà cầm sấp hồ sơ lật ngang, dở dọc mà xem rồi nói nhỏ với hắn đang hỏi:

    “Cậu tên là Hoàng Hiểu Đông!”

    Hoàng Hiểu Đông hơi giật mình nhưng vẫn hơi giật mình mà gật đầu trả lời:

    “Tôi tên Hoàng Hiểu Đông!”

    “Cậu đã tốt nghiệp ngành cao đẳng quản lý!”

    Hoàng Hiểu Đông vẻ mặt tỉnh bơ còn có chút ngu ngu, vì đây cũng là lần thứ hai hắn đi phỏng vấn việc làm, cho nên cũng chưa quen lắm và cũng không hi vọng lắm, mình sẽ được đậu vào làm việc.

    Cô gái lại nhìn Hoàng Hiểu Đông mà nói:

    “Tôi tên là Lu Nhiên!”

    Hoàng Hiểu Đông vẫn giữ im lặng nhìn cô gái đang nói, vẫn tươi tỉnh như lúc mới vào, Phan Thùy Lưu nhìn hắn mang chút kinh ngạc khi gặp lại Hoàng Hiểu Đông nơi này, ánh mắt cô ta không có nhiều sự thay đổi “cậu ấy cũng đã khác, không còn khờ khạo như lúc mới đầu gặp”.

    “Được rồi, cậu đã từng làm ở nhà hàng Pumpkin Tân Phú!”

    “Tôi làm ở đó cũng đã được ba năm hiện tại vẫn làm, lần này muốn làm một công việc khác để thay đổi! Cũng muốn làm một công việc ổn định hơn!”

    Hoàng Hiểu Đông trả lời cô ta, Lu Nhiên vẻ mặt hơi giãn ra, nhìn về phía sau hai cô gái có vẻ như là trợ lý mà gật đầu nhìn hướng Hoàng Hiểu Đông nói.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Open One Chapter
    PVT
    Chương/Chapter 11+ Phỏng Vấn Gặp Lại Vy Tuyết
    Nhân vật chính: Hoàng Hiểu Đông, Lu Nhiên, Thanh Thị Tú, Phan Thùy Lưu, Ngô Kính Dương, Lu Xuy Anh... (Phan Thùy Lưu đổi sang Vy Tuyết)
    Nguyên Văn Câu Chuyện


    Nhân vật chính: Hoàng Hiểu Đông, Lu Nhiên, Thanh Thị Tú, Phan Thùy Lưu, Ngô Kính Dương, Lu Xuy Anh... (Phan Thùy Lưu đổi sang Vy Tuyết)

    Quyển 1- Thành Phố Có Màu Hồng
    Chương/Chapter 11+ Phỏng Vấn Gặp Lại Vy Tuyết
    Từ phía xa đã có một chiếc xe đạp len lỏi trong dòng xe đông đúc mà chạy tới khiến rất nhiều người phải trợn mắt nhìn nhưng cũng chỉ thoáng qua rồi thôi
    Nam thanh đó chính là Hoàng Hiểu Đông hắn liền ngừng mà nhìn dòng người đông đúc có hơn trăm mà hơi hồi hộp nhưng vẫn dắt xe vào để một gốc trong rừng xe máy nơi này mà chỉ duy nhất có đúng xe đạp của hắn là thọt thỏm nơi này
    Nhưng Hoàng Hiểu Đông cũng không hề ngại ngùng gì mà liền dựng xe bằng chống ở đó rồi nhìn tấm bảng hiệu nơi bức tường nhô ra đề dòng chữ nổi to tướng “Khách Sạn Saigon Elect Quận 2”
    Mà gật đầu thầm than “may quá đã tới nhưng mà từ nơi này tới phòng trọ của mình khá là xa”
    Hoàng Hiểu Đông đã xuống từ chiếc xe buýt trên vai vẫn mang theo một ba lô hắn lấy chai nước khoáng đeo trên ba lô mà uống một ngụm rồi liền thở gấp một hơi hít sâu mà nói thầm trong miệng khi nhìn thấy đông đảo mọi người cũng đang chờ phỏng vấn giống như mình
    Khiến Hoàng Hiểu Đông liền hít một hơi rồi liền chen chút vào tòa khách sạn nhìn phía trong không khỏi khiến hắn hít một ngụm mà tìm chỗ nào đó ngồi xuống lẩm bẩm:
    - Đi thử phỏng vấn việc làm thôi mà sao lại đông vậy!
    Hắn chỉ thấy trước lối vào một căn phòng có đề “phòng phỏng vấn” nơi cánh cửa ra vào dường như tất cả đều phải đứng ngoài trời trước lối vào trong tòa khách sạn hắn đứng phía ngoài mà vẻ mặt hơi im lặng nhìn vào trong cánh cửa kính hai cánh rộng nơi dẫn vào trong khách sạn đang không ngừng tiến vào đẩy cửa và cửa tự động đóng vào cũng như mở ra
    Hoàng Hiểu Đông cứ đứng ngoài nhìn một lượt người ra rồi một lượt người vào chỉ là tất cả đều vào và ra một cách nhanh chóng mà không hề ở lại trong đó
    Chẳng mấy chốc số người phỏng vấn đã không còn lại bao nhiêu khi mà số người đứng ngoài chỉ còn hơn mười mươi trong số một trăm người đứng kín lúc nãy và chỗ để xe hai bên cũng đã giảm bớt số xe
    Trong khi Khách Sạn Saigon Elect Quận 2 chung quanh được bao phủ bởi một hàng rào tường kiên cố
    Cuối cùng cũng chỉ còn mình Hoàng Hiểu Đông đứng trước lối vào khách sạn đang đợi tới lượt mình nhưng vẫn chưa tới khiến hắn phải nhìn ra ngoài mà ngó nghiên nhìn hướng ra lối vào nơi đây được xây bằng bê tông cốt thép ngay lối vào cổng tường còn có hai bảo vệ canh giữ phía trong trước lối vào khách sạn xa hoa đủ cho thấy khách sạn này rộng lớn cỡ nào
    Nơi lối vào khách sạn cũng đang đứng một cô gái cầm một tờ giấy ghi chi chit tên, Hoàng Hiểu Đông nhìn cô gái cũng chỉ khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu nhưng cũng không nói gì
    Vì hắn nhận ra cô gái này có vẻ cũng là nhân viên của khách sạn vì từ lúc đầu tới giờ hắn luôn nghe thấy tiếng gọi tên từ nơi cô gái này phát ra và từng người nào trong số một trăm người đứng lúc nãy mà tiến vào trong như để phỏng vấn
    Cô gái mang cẩm phục của khách sạn có in chữ KS Saigon E2 mà nhìn Hoàng Hiểu Đông rồi lại nêu tên khi mà từ trong một nam thanh niên khác cũng đang đẩy cửa bước ra trong vẻ mặt hắn có chút buồn rầu in rõ thất vọng
    - Người tiếp theo Hoàng Hiểu Đông cũng là người cuối cùng!
    Hoàng Hiểu Đông không khỏi giật thót mà chỉnh lại balô rồi nhìn cô gái vừa mới gọi tên mình cười cười một cái rồi liền tiến vào trong khách sạn bằng cách đẩy cửa vào
    Trong khách sạn ngay trước lối vào, Hoàng Hiểu Đông đã bị hù cho hoảng sợ nét mặt cũng đã hiện lên chút bất ngờ mà miệng hơi há nhìn về trước mắt một khoảng nơi này có một cái bàn nhỏ trên có một cô gái xinh đẹp sành điệu đang ngồi nơi cái ghế cạnh cái bàn hai tay thon gọn chụm vào nhau để trên cái bàn mắt nhìn Hoàng Hiểu Đông là người phỏng vấn cuối cùng mà chớp chớp mắt
    Phía sau nàng còn có hai cô gái đang đứng cạnh một cô cũng đã tuổi trung niên một đã bước sang tam tuần mà đứng cạnh trên cái bên còn chất một đống hồ sơ giấy tờ khiến Hoàng Hiểu Đông cũng hơi run run
    Lại nhìn đối diện bên phải hắn cũng như bên trái cái bàn ghế nơi cô gái xinh đẹp đang ngồi có năm cái ghế nhưng lúc này bốn cái đã lấp đầy chỉ còn một cái là chưa
    Nhưng khi Hoàng Hiểu Đông nhìn nơi năm chiếc ghế này ánh mắt hắn lại như run động mà mở to thật sự trong lòng run lên mà lẩm bẩm một cái tên lâu nay hắn tưởng chừng đã quên đi “Vy Tuyết”
    Quả thật là vậy nơi đây bốn chiếc ghế trong hai nữ hai nam thì Hoàng Hiểu Đông đã nhìn ra một nữ mà hắn quen biết chính là Vy Tuyết người con gái mà hắn đã quen một năm về trước và đã không còn gặp lại nàng trong một năm qua nhưng hôm nay hắn đã gặp lại
    “Vy Tuyết hôm nay trong cô ấy thật đẹp cô ấy cũng đã không còn giống trước”
    Hoàng Hiểu Đông nói thầm trong bụng khi nhìn thấy Vy Tuyết khiến mặt nàng đỏ lên vì bị hắn nhìn chằm chằm khiến cho mọi người đang đứng ở nơi này đều trơ mắt nhìn hắn cho nên đến khi cô gái xinh đẹp đang ngồi ngay cái bàn ho nhẹ một tiếng mới khiến hắn bừng tỉnh
    Phía trong tòa khách sạn này rất rộng và sang trọng nhưng lúc này ngay chỗ lối vào nơi phỏng vấn chỉ có vài người mà không hề có ai dám bén mảng tiến vào
    Hoàng Hiểu Đông thôi không thẫn thờ mà đã bình tĩnh trở lại cùng nhìn cô gái đang ngồi ngay bàn mà tiến tới gần khi cái ghế đối diện cái bàn mà ngồi gần
    Chỉ thấy cô gái nhìn vẻ mặt của Hoàng Hiểu Đông mà cầm sắp hồ sơ lật ngang dở dọc mà xem rồi nói nhỏ với hắn mà hỏi:
    - Cậu tên là Hoàng Hiểu Đông!
    Hoàng Hiểu Đông hơi giật mình nhưng vẫn hơi giật mình mà gật đầu trả lời:
    - Tôi tên là Hoàng Hiểu Đông!
    - Cậu đã tốt nghiệp ngành cao đẳng quản lý
    Hoàng Hiểu Đông vẻ mặt tỉnh bơ còn có chút ngu ngu vì đây cũng là lần thứ hai hắn đi phỏng vấn việc làm cho nên cũng chưa quen lắm và cũng không hi vọng lắm mình sẽ được đậu vào làm việc
    Cô gái lại nhìn hắn mà nói:
    - Tôi tên là Lu Nhiên cũng là tổng giám đốc của chuỗi Khách Sạn Saigon Elect!
    Hoàng Hiểu Đông vẫn gật gù mà vẻ mặt vẫn tươi tỉnh như lúc mới vào, khiến cho bốn người đã được chọn ngồi bên bốn cái ghế kia đều trầm ngâm ngay cả Vy Tuyết cũng phải kinh ngạc trong lòng vì không nghĩ là lại gặp Hoàng Hiểu Đông nơi này, ánh mắt nàng nhìn Hoàng Hiểu Đông mà hơi thẫn thờ “cậu ấy cũng đã khác không còn khờ khạo như lúc mới đầu gặp” Vy Tuyết lại tiếp tục trầm ngâm nhưng cũng không ai nói nhìn
    - Được rồi, cậu đã từng làm ở Nhà Hàng Saigon Pumpkin Tân Phú sao!
    - Tôi làm ở đó cũng đã được ba năm hiện tại vẫn làm nhưng vẫn chỉ là một nhân viên phục vụ cho nên mới tới nơi đây để mong có một công việc ổn định hơn!
    Hoàng Hiểu Đông liền nói nhanh mà gật đầu xác nhận, Lu Nhiên nét mặt hơi giãn ra, nhìn về phía sau hai cô gái có vẻ như là trợ lý mà gật đầu nhìn hướng Hoàng Hiểu Đông nói

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Open One Chapter
    Lần sửa cuối bởi PhanThien, ngày 05-12-2021 lúc 15:07.
    Đang viết truyện Thiên
    Đang ra chương:: [Ngôn tình] Phố Vị Thanh http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=149245&page=2

  3. #13
    Ngày tham gia
    May 2015
    Bài viết
    1,150
    Xu
    1,000

    Mặc định

    Phố Vị Thanh
    Tác giả- Phan Thiên
    Thể loại- Ngôn tình
    Quyển I- Thành phố có màu hồng
    Chương/Chapter 12+ Chuyển phòng trọ (I)



    04/03/2018, 09:31
    Chương/Chapter 12 : Chuyển phòng trọ (I)

    “Được rồi, phỏng vấn đến đây là kết thúc quản lý cuối cùng được chọn sẽ là do cậu!”

    Lu Nhiên vẻ mặt như đã xác nhận, không hỏi nhiều Hoàng Hiểu Đông mà liền cho hắn một câu trả lời, đã là nhận hắn vào làm, Hoàng Hiểu Đông tuy có chút bất ngờ nhưng đã nhanh chóng cười chút ít, vì không nghĩ lần phỏng vấn thứ hai lại được nhận vào làm. Lu Nhiên lại đồng loạt nhìn bọn họ chỉ còn lại mấy người ở trong nơi phỏng vấn này mà ra một cái yêu cầu:

    “Mấy anh chị ở lại ký hợp đồng làm việc với quản lý của tôi, rồi ngày mai các vị trí khách sạn ở đây, tôi sẽ đợi sẵn ở đó và trực tiếp giao việc cho mấy anh chị!”

    Lu Nhiên dứt lời cũng không đợi mọi người nói gì thêm, liền cùng một trong hai quản lý của cô mà nhanh chóng rời đi, nhanh chóng sách theo túi xách hàng hiệu của mình mà rời khỏi đây, cầm chiếc điện thoại đắt tiền nhanh chóng rời khỏi đây, ra phía ngoài cùng cô quản lý còn lại mà rời đi. Để lại mấy người vừa được ứng tuyển bọn họ nhìn nhau, rồi cùng tới cạnh cô quản lý đặt bút xuống ký vào mấy bản hợp đồng:

    “Được rồi, hợp đồng đã ký, hợp đồng này chỉ có thời hạn là một năm, nếu như hết một năm mà hoàn thành tốt nhiệm vụ cũng như mục tiêu khách sạn đặt ra, thì khách sạn sẽ tiếp tục ký hợp đồng tiếp với mấy anh chị!”

    Cô quản lý vừa nói xong thì bọn họ cũng đã ra khỏi khách sạn, Hoàng Hiểu Đông cùng Phan Thùy Lưu ánh mắt lại chạm nhau.

    “Ngày mai khoảng bảy giờ, mấy anh chị tập trung ở đây!”

    Bên ngoài khách sạn, chỗ để xe. Hoàng Hiểu Đông lại nhìn tới Phan Thùy Lưu, đang đứng trước một chiếc tay ga vẫn còn mới, hắn lại gần gọi tên Phan Thùy Lưu:

    “Phan Thùy Lưu!”

    Phan Thùy Lưu chuẩn bị nổ máy xe liền ngoái đầu lại nhìn Hoàng Hiểu Đông cười nhẹ với hắn:

    “Lâu lắm mới gặp lại!”

    Cùng lúc đó, chính là cô quản lý từ trong khách sạn cũng đã đi ra, rời đi trên một chiếc xe hơi, ngang qua nơi hai người, chỉ nhìn qua hai người với chút hiếu kỳ.

    Hoàng Hiểu Đông lại đề nghị nhỏ với Phan Thùy Lưu nhưng trong cô có vẻ gượng gạo:

    “Lưu, chúng ta ra ngoài kia nói chuyện một chút được không!”

    Trong vẻ mặt, Phan Thùy Lưu đã tỏ chút lưỡng lự nhưng lại như chưa có ý từ chối, ánh mắt nhìn thấy vẻ chân thành của Hoàng Hiểu Đông nên đành gật đầu với hắn.

    Hai người liền thững lững tiến ra ngoài Hoàng Hiểu Đông vừa cùng Phan Thùy Lưu rời đi, hắn vừa nói:

    “Cậu hoàn thành xong khóa học rồi sao!”

    Phan Thùy Lưu chỉ gật đầu, giọng nhỏ “Mình cũng đã tốt nghiệp được mấy tháng rồi”.

    “Thấy thông báo tuyển nhân sự, mình mới tới đây xin việc, lại gặp được cậu ở đây”.

    “Cũng một năm rồi không gặp, mình cứ ngỡ sẽ không còn được gặp lại cậu, nhưng không ngờ lại gặp cậu ở đây!”

    Hoàng Hiểu Đông lại tiếp lời, hắn không mấy khả ái nhìn Phan Thùy Lưu, vì Phan Thùy Lưu cũng thấp hơn hắn một chút nên hai người đi chung với nhau trong thật đẹp đôi, đi tới một quán nước mà ngồi nơi gốc đường.

    “Cậu còn ở chỗ quận Tân Phú không!”

    Phan Thùy Lưu nhìn Hoàng Hiểu Đông nghe hắn nói vậy thì liền gật đầu nhưng rồi lại hỏi ngược lại hắn “cậu học xong chưa”. Hoàng Hiểu Đông nhìn cô gái Phan Thùy Lưu “mình học xong rồi”, rồi nắm chặt hai sợi dây balo lại tha lững bước đi cùng Phan Thùy Lưu lần này là hỏi dò:

    “Số điện thoại của cậu, cậu đổi số rồi hả!”

    Phan Thùy Lưu hơi bất ngờ nhưng rồi lại ậm ự, nói một cái lý do “mình dùng số khác rồi, số cũ bị mất, điện thoại cũ của mình bị thằng trộm nó lấy mất rồi”.

    “Giờ mình đang ở trọ tại Bình Chánh này, nhưng chắc mình sẽ chuyển phòng sang gần đây để cho tiện việc đi làm!”

    “Mình cũng phải chuyển phòng trọ tới gần đây, nơi mình đang ở cũng rất xa nơi này!”

    “Mình đi tìm phòng, chia tay cậu nha!”

    Phan Thùy Lưu liền cầm lấy một chai nước khoáng nơi quán nước ven đường, của người bán nước dạo chỗ này, như sực nhớ ra việc phải làm:

    “Phan Thùy Lưu”.

    Bị gọi tên, Phan Thùy Lưu có chút ngừng lại nhìn anh trai này, “có chuyện gì nữa, giờ cũng trễ rồi, không tìm phòng là không kịp”. Hoàng Hiểu Đông trông thấy vẻ mặt vội vàng của Phan Thùy Lưu thì cũng biết không nên nói nhiều, hắn đã tính tiền nước, rồi lại đi gấp tới cạnh Phan Thùy Lưu đang nhìn mình, giọng hơi ngọng “cho mình số điện thoại đi, có việc gì mình sẽ gọi cho cậu”.

    “0902122 …”

    Phan Thùy Lưu không do dự, đã đọc liền số điện thoại cho Hoàng Hiểu Đông, đứng nơi quán nước nhìn cô gái, hắn đã lưu nhanh chóng số điện thoại. Phan Thùy Lưu dứt xong số cuối cùng liền nói với hắn “mình đi trước”, vừa ngồi lên xe thì tiếng chuông điện thoại đã reo, nhìn màn hình với số hiện thì đã biết là Hoàng Hiểu Đông đang nhá máy mình.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Open One Chapter
    PVT
    Nhân vật chính: Hoàng Hiểu Đông, Lu Nhiên, Thanh Thị Tú, Phan Thùy Lưu, Ngô Kính Dương, Lu Xuy Anh... (Phan Thùy Lưu đổi sang Vy Tuyết)
    Nguyên Văn Câu Chuyện


    Nhân vật chính: Hoàng Hiểu Đông, Lu Nhiên, Thanh Thị Tú, Phan Thùy Lưu, Ngô Kính Dương, Lu Xuy Anh... (Phan Thùy Lưu đổi sang Vy Tuyết)

    Quyển 1- Thành Phố Có Màu Hồng
    Chương/Chapter 12+ Chuyển Phòng Trọ (1)
    - Được rồi, phỏng vấn đến đây là kết thúc quản lý cuối cùng được chọn sẽ là do cậu!
    Lu Nhiên gật đầu rồi dứt lời khi nói nhìn Hoàng Hiểu Đông khiến Hoàng Hiểu Đông không khỏi mừng rỡ vì không nghĩ lần phỏng vấn thứ hai hắn lại thành công
    Lu Nhiên lại nhìn bốn người còn lại nói tiếp:
    - Năm anh chị ở lại ký hợp đồng làm việc với quản lý của tôi rồi ngày mai các vị trí khách sạn Elect 2 tôi sẽ đợi sẵn ở đó và trực tiếp giao việc cho các vị!
    Lu Nhiên dứt lời cũng không đợi mọi người nói gì thêm liền cùng một trong hai cô gái nhanh chóng rời đi khi đã gật đầu với cô gái còn lại nàng liền nhanh chóng rách theo túi xách hàng hiệu của mình mà rời đi trong tay cũng cầm một chiếc điện thoại đắt tiền mà nhanh chóng tiến ra phía ngoài cùng cô quản lý còn lại mà nhanh chóng rời đi
    Để lại năm người Hoàng Hiểu Đông ngẩn ngơ mà nhìn nhau, cô quản lý còn lại liền nhìn lên chiếc bàn mà đặt xuống năm bản hợp đồng nhìn ba nữ hai nam mà nói:
    - Được rồi chúng ta bắt đầu ký hợp đồng, hợp đồng này chỉ có thời hạn là một năm nếu như hết một năm mà hoàn thành tốt nhiệm vụ cũng như mục tiêu mà khách sạn đặt ra thì tập đoàn sẽ tiếp tục ký hợp đồng tiếp với các vị!
    Cô quản lý nói vừa xong thì bọn họ cũng nhìn nhau năm người chỉ là khi Hoàng Hiểu Đông cùng Vy Tuyết ánh mắt chạm nhau không khỏi khiến cho hắn cùng nàng phải đỏ mặt lên nhưng rất nhanh đã bình thường trở lại như cũ mà cùng ba người còn lại tới nơi cái bàn chất đống hồ sơ mà bắt đầu lần lượt từng người ký kết hợp đồng với nhau
    Chẳng mất bao lâu thì năm bản hợp đồng giữa năm người cũng đã ký kết xong cùng với đó là câu nói của cô quản lý đã hướng năm người:
    - Được rồi coi như hợp đồng đã xong, tất cả lương thưởng hay gì đó đều đã hoàn thành mọi người cũng nên về ngày mai cũng sẽ chính thức buổi làm việc đầu tiên nơi Khách Sạn Saigon Elect này!
    Năm người nhìn nhau rồi tiến ra phía ngoài khách sạn nơi lối vào còn cô quản lý lại chỉ tay những bảo vệ phía xa để dọn dẹp đống hồ sơ cũng cái bàn và mấy cái ghế rồi mới tiến ra ngoài khách sạn này
    Phía ngoài lối vào khách sạn
    Hoàng Hiểu Đông đi sau cùng nhìn bốn người đang tiến tới nơi để xe mà định lấy xe ra về mà trầm ngâm chốc lát, nhưng Hoàng Hiểu Đông cũng chỉ hướng ánh mắt tới Vy Tuyết mà không hề nói gì khi thấy nàng đứng trước một chiếc xe tay ga vẫn còn mới mà hít một hơi sâu rồi tiến tới gần gọi tên:
    - Vy Tuyết!
    Hắn vừa dứt lời thì Vy Tuyết cũng đã quay đầu nhìn hắn mà mỉm cười chào hỏi:
    - Ừ, Hoàng Hiểu Đông lâu lắm rồi mới gặp lại!
    Cùng lúc đó chính là cô quản lý từ trong tòa khách sạn cũng đã đi ra mà tiến tới một chiếc xe hơi sang trọng có vẻ là siêu xe đã đề máy mà rời đi ngang qua nơi hai người phía trong Lu Nhiên ánh mắt đã hiện lên chút kinh ngạc mà nhìn lẫn chút nghi hoặc nhìn Hoàng Hiểu Đông cùng Vy Tuyết đang đứng nơi dãy chiếc xe tay ga số mà đề nhưng cũng không nói gì
    Chiếc siêu xe sang trọng chở Lu Nhiên nhanh chóng rời khỏi tòa khách sạn sang trọng mà tiến ra đường lớn trong một con đường Sài Gòn mà rời đi
    Nơi Hoàng Hiểu Đông cùng Vy Tuyết đang đứng tán gẫu
    Hoàng Hiểu Đông nhìn Vy Tuyết một hồi lâu khiến nàng gượng gạo nhưng hắn cũng nhìn nàng mà nói tiếp:
    - Vy Tuyết chúng ta ra ngoài kia nói chuyện một chút được không!
    Vy Tuyết nhìn hắn nhưng lại lưỡng lự trong lòng mặc dù chưa nói gì tiếp, ánh mắt nhìn vẻ chân thành của hắn mà gật đầu ngừng dắt xe ra
    Hai người liền thững lững tiến ra ngoài Hoàng Hiểu Đông vừa cùng Vy Tuyết rời đi hắn vừa nói:
    - Vy Tuyết cậu đã hoàn thành xong khóa học rồi sao!
    Vy Tuyết chỉ gật đầu mà nói với Hoàng Hiểu Đông “ừ, mình cũng đã tốt nghiệp được một tháng rồi”
    “nhưng đến bây giờ mới có thể đi xin việc tìm được một công việc nhưn không nghĩ là lại gặp cậu nơi này”
    - Cũng đã một năm rồi không gặp mình cứ ngỡ sẽ không còn được gặp lại cậu nhưng không nghĩ trong ngày xin việc lần này lại gặp lại cậu nơi đây!
    Hoàng Hiểu Đông lại tiếp lời mà hơi cúi đầu nhìn Vy Tuyết vì Vy Tuyết cũng thấp hơn hắn một chút nên hai người đi chung với nhau trong thật đẹp đôi, tiến tới một quầy nước mà ngồi nơi gốc đường phía bên quán nước gần với hàng rào bao vây quanh tòa khách sạn sang trọng này
    - Vy Tuyết cậu đã không còn ở nơi phòng trọ chỗ Quận Tân Phú nữa sao!
    Vy Tuyết nhìn Hoàng Hiểu Đông nghe hắn nói vậy thì liền gật đầu nhưng rồi lại hỏi ngược lại hắn “còn cậu cũng đã tốt nghiệp ngành quản lý rồi sao”
    Hoàng Hiểu Đông nhìn nàng mà gật đầu rồi nắm chặt hai sợi dây balô nhìn nàng mà hỏi:
    - Số điện thoại của cậu vì sao mình lại không gọi được!
    Vy Tuyết hơi bất ngờ nhưng rồi lại cuối đầu chút ít mà nói “mình đã đổi số khác từ rất lâu khi mà điên thoại mình mất nên số điện thoại cũ cũng bị mất theo”
    - Mình cũng đã chuyển tới nơi Quận I này ở nhưng có lẽ mình sẽ phải tiếp tục chuyển phòng sang quận 2 này để thuận tiện cho việc đi làm!
    - Ừ, mình cũng sẽ tới Quận 2 nơi gần khách sạn để tìm phòng nếu không mình sợ sẽ rất xa khi từ Quận Tân Phú sang Quận 2 này làm việc!
    - Nếu vậy chúng ta cũng nên đi tìm phòng thôi nếu không trời lại tối tạm biệt cậu có gì chúng ta sẽ gặp lại nơi công việc!
    Vy Tuyết liền cầm lấy một chai nước khoáng nơi quán nước cũ kỹ của người bán nước dạo mà nắm lấy định rời đi nhưng mà Hoàng Hiểu Đông đã gọi to tên nàng khiến:
    “Vy Tuyết”
    Khiến Vy Tuyết ngừng lại mà quay đầu nhìn hắn mỉm cười nụ cười của nàng lại in sâu vào trong lòng hắn: “Hoàng Hiểu Đông có chuyện gì nữa sao hay là cậu không định cho tớ về sao”
    Hoàng Hiểu Đông lắc tay cũng cầm một chai nước nơi quán nước chỉ nhìn Vy Tuyết mà gật nhẹ đầu trong cái tính tiền nước của hắn rồi lại chạy tới trước mặt nàng mà hỏi trong giọng hơi ngọng: “cậu có thể cho mình xin số điện thoại được không, mình vẫn chưa biết số điện thoại của cậu lần này chúng ta làm việc chung cho nên cũng phải biết số điện thoại của nhau chứ”
    “0902000 …”
    Hoàng Hiểu Đông chưa dứt thì Vy Tuyết đã mỉm cười gật đầu đứng từ xa nói lên số “0” đầu tiên khiến Hoàng Hiểu Đông đứng nơi quán nước nhìn nàng có chút ngỡ ngàng nhưng liền mừng rỡ hiện lên trên mặt mà nhanh chóng lấy chiếc điện thoại cùi trong túi mà liền bấm nhanh khi nàng đang đọc tiếp
    Rồi Vy Tuyết dứt xong số cuối cùng liền tiếp tục bươc đi nhưng chỉ bước tiếp thêm vài bước thì trong túi quần nàng tiếng chuông đã reo vang

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Open One Chapter
    Lần sửa cuối bởi PhanThien, ngày 05-12-2021 lúc 15:20.
    Đang viết truyện Thiên
    Đang ra chương:: [Ngôn tình] Phố Vị Thanh http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=149245&page=2

  4. #14
    Ngày tham gia
    May 2015
    Bài viết
    1,150
    Xu
    1,000

    Mặc định

    Phố Vị Thanh
    Tác giả- Phan Thiên
    Thể loại- Ngôn tình
    Quyển I- Thành phố có màu hồng
    Chương/Chapter 13+ Chuyển phòng trọ (II)


    04/03/2018, 09:35
    Chương/Chapter 13 : Chuyển phòng trọ (II)

    Phan Thùy Lưu khẽ cười nhìn hàng số đang trên màn hình điện thoại, lại được nhét vào trong túi áo khi màn hình điện thoại đã tối đen. Tiếng pô xe nẹt lên, đã thấy Phan Thùy Lưu rời khỏi khách sạn.

    Hoàng Hiểu Đông nhìn theo cô gái đang khuất dần, mà hắn cũng đã chạy xe ra ngoài, rẽ vào một con đường với xe cộ rất ít đang lưu thông.

    Hoàng Hiểu Đông đang đi tìm phòng, dạo vòng quanh những con hẻm nơi đây, hỏi vài ba chỗ treo biển phòng trọ, giá cả không được hợp lý nên Hoàng Hiểu Đông vẫn chưa kiếm được phòng, trong khi giờ này, trời đã dần trưa, cái nắng gay gắt tới hai giờ.

    “Cậu đi đâu giờ này!”

    Hoàng Hiểu Đông đã ngồi trong một quán nước mà nghỉ, với vẻ mặt đang nhăn nhó vì nắng gắt, chị chủ quán nước này lại hỏi hắn khi mà quán lúc này vắng khách. Hoàng Hiểu Đông lại thật thà trả lời:

    “Em đang đi tìm phòng trọ!”

    “Tìm phòng!”

    Không mấy ngạc nhiên, chị quán nước với vẻ mặt như đã quen thuộc, liền cười hỏi Hoàng Hiểu Đông:

    “Cậu làm việc gần đây sao!”

    “Chỉ mới xin được việc, nên em tính tìm phòng, ở trọ gần đây cho gần!”

    Hoàng Hiểu Đông hơi cười, trả lời chị chủ quán. Chị chủ quán vẻ mặt vẫn luôn cười như thế, lại nghe Hoàng Hiểu Đông nói xong, liền như nhớ ra chỗ trọ phòng ở đâu.

    “Gần đây!”

    “Em đi tới cái hẻm đường Hoàng Xiên đấy, ở đấy có cái chung cư cũ!”

    “Em tới đó xem coi còn phòng không, giá ở đó cũng rẻ, ở lại thoải mái hơn!”

    Hoàng Hiểu Đông có chút ngớ ra, nhìn theo hướng tay chỉ của chị chủ quán nước, mà gật đầu, lại đứng lên tính tiền với chị chủ quán nước, rồi liền đi theo hướng tay chỉ của chị chủ quán:

    “Để em tới xem phòng thế nào!”

    Theo hướng chỉ của chị chủ quán, Hoàng Hiểu Đông đã rẽ vào hẻm đường Hoàng Xiên, mà đi sau vào trong, vừa đi mà nhìn ngó xung quanh, mãi một lúc, Hoàng Hiểu Đông mới thấy tòa nhà chung cư đã hơi cũ, cũng nằm ngay mặt đường, xung quanh vẫn là nhà dân đang ở.

    Tới trước lối vào tòa nhà chung cư cũ, hỏi người dân quanh đây, mới biết chủ của tòa nhà chung cư này cũng ở gần đây mà đi tới ngay cổng nhà của chủ tòa nhà chung cư, đã thấy một chú trung niên đang đứng trước những hàng cây bên trong.

    “Chú ơi, cháu muốn hỏi phòng ở tòa chung cư kia!”

    Chú trung niên này liền nhìn Hoàng Hiểu Đông với vẻ mặt đang xem xét, vẻ mặt không mấy ngạc nhiên, nhưng lại làm cho Hoàng Hiểu Đông hơi chút căng thẳng, nhưng đã yên tâm khi nghe chú ấy nói:

    “Còn vài căn chưa ai thuê, cậu muốn thuê phòng ở đó sao!”

    Hoàng Hiểu Đông nhìn mặt chú trung niên này mà gật đầu, chú trung niên lại nói với vẻ gật đầu với Hoàng Hiểu Đông “đợi tôi một chút”, đã để Hoàng Hiểu Đông ngoài cổng nhìn chú trung niên này, đã đi vào trong nhà, khi đi ra đã cầm theo một trùm chìa khóa, mở cổng nhà liền nhìn Hoàng Hiểu Đông nói “cậu đi theo tôi tới xem nhà”, rồi liền đi trước, Hoàng Hiểu Đông chỉ biết theo sau.

    Chú trung niên này, đã dẫn hắn đi lên các tầng trên của tòa chung cư cũ này, còn nói rõ nơi này như thế nào cho hắn rõ.

    “Cậu tính ở lâu dài hay là ở vài tháng rồi đi!”

    “Nếu ở đây không có vấn đề gì thì cháu sẽ ở lâu dài!”

    Hoàng Hiểu Đông hơi chút khó nói, chỉ trả lời chú trung niên như vậy, khi chính Hoàng Hiểu Đông đang do dự chưa biết có nên thuê chỗ ở đây không, nhưng khi quan sát những căn nhà trong tòa chung cư vẫn còn khá ổn, lại thấy chú trung niên nói chuyện rất rõ ràng nên cũng có chút yên tâm, lại nghĩ tới chuyện tiền thuê phòng không biết có vừa ý của hắn không.

    Nhưng chú trung niên này nhìn hắn lại như muốn cho Hoàng Hiểu Đông thuê phòng ở đây để trọ lại, nên nói rất rõ ràng với Hoàng Hiểu Đông đang nghe:

    “Tiền phòng vừa phải, nơi này cũng an toàn, không xảy ra vấn đề trộm cắp!”

    Không dẫn hắn đi xem hết các căn nhà còn trống ở tòa chung cư này, mà chỉ tới đúng một căn nhà, liền mở cửa nhà cho Hoàng Hiểu Đông xem, đã nói rõ ràng với Hoàng Hiểu Đông, Hoàng Hiểu Đông ngó nghiêng rồi lại gật đầu như đã xác định mình sẽ thuê căn nhà này.

    Rời khỏi tòa chung cư, khi Hoàng Hiểu Đông đã đặt cọc tiền nhà cho chú trung niên, chủ của tòa chung cư. Với vẻ mặt như vừa ý, lại như muốn chuyển tới nơi này ở ngay.

    Hoàng Hiểu Đông cũng đã rời khỏi tòa chung cư cũ này, giờ lại đang ngồi trên xe buýt, khi mà xe đạp của hắn lại đang nằm trên nóc xe buýt, Hoàng Hiểu Đông lại đang quay lại nơi hắn ở trọ phòng cũ, hắn lại đi gặp bà chủ phòng trọ nói tới chuyện mình sẽ trả phòng vào cuối tuần này.

    Khi đã dọn dẹp xong căn phòng, mọi đồ dùng đã được Hoàng Hiểu Đông dọn gọn gàng và đóng thùng hoàn tất, chỉ còn việc dọn đi và trả phòng. Đồ đạc của Hoàng Hiểu Đông không nhiều, cũng khoảng vài ba thùng giấy carton cỡ nhỏ. Nhưng đã nói là lúc này, nên Hoàng Hiểu Đông liền dọn phòng đi ngay, di chuyển những thùng carton ra ngoài, chỉ với hắn đã có chút khó khăn nên liền nhờ tới cậu bạn ở gần ngay phòng hắn, nhưng lúc này cậu ta lại không có ở phòng, Hoàng Hiểu Đông lại phải gọi điện.

    Nhưng cậu ta lại đang đi làm, Hoàng Hiểu Đông lại đành phải gọi nhờ bà chủ phòng trọ, liền được bà chủ phòng trọ giúp mà di chuyển mấy thùng giấy carton đựng đồ dùng, quần áo của hắn ra chỗ trạm xe buýt. Hoàng Hiểu Đông cũng đã đứng đợi ở đây, xe buýt hắn đợi vẫn chưa thấy tới trạm, ngoài một vài chiếc xe buýt số khác đã dừng ngay trạm mà đón khách, nhưng cũng chỉ một lúc, xe buýt Hoàng Hiểu Đông đợi cũng đã dừng ngay trạm, đồ đạc của Hoàng Hiểu Đông liền được chuyển lên xe, chiếc xe buýt này liền chạy đi, theo tuyến hành trình đã định sẵn, cho nên chỉ chạy suốt tuyến.

    Ngay đường Hoàng Xiên, Hoàng Hiểu Đông đã ở đầu đường đi vào, đang nhờ một chiếc taxi chở đồ đạc vào chỗ chung cư cũ một đoạn đường ngắn cũng khiến Hoàng Hiểu Đông phải mất vài chục nghìn đồng.

    “Cậu tới rồi, để tôi giúp đưa đồ lên, có tầng hầm cũ cậu để xe dưới đó!”

    Từ ngay lối bậc thang để đi thông lên tầng trên, chú trung niên đã cho Hoàng Hiểu Đông thuê phòng đã ở đây đợi sẵn. Hoàng Hiểu Đông chỉ đi theo cái chỉ tay xuống tầng hầm để chiếc xe đạp.

    Ở đây cũng có một cái thang máy đã cũ nhưng nó đã hư rồi, nên Hoàng Hiểu Đông cùng chú trung niên phải leo bậc thang mà rinh từng thùng carton đựng đồ của hắn, lên tầng bốn, đã là tầng cuối của chung cư cũ này. Căn nhà ngay tòa chung cư Hoàng Hiểu Đông đã thuê, kế cạnh đã có hàng xóm là một cặp vợ chồng.

    Hoàng Hiểu Đông lại cảm ơn chú trung niên chủ của chung cư cũ này:

    “Đã làm phiền chú, cảm ơn chú! Để cháu tự dọn nhà!”

    “Vậy thì cháu tự dọn nhà, hợp đồng thuê nhà, giấy tạm trú chú sẽ đưa sau!”

    Chú trung niên này rất nhanh chóng đồng ý, đã nhắc Hoàng Hiểu Đông rồi cũng rời đi để lại hắn tự dọn dẹp căn nhà.

    Căn nhà trong chung cư cũ này, xây đã lâu nên rất kết cấu trong căn nhà cũng đơn giản, ngoài hai phòng ngăn cách, một phòng bếp, một phòng ngủ, một phòng khách cạnh nhau ra thì đã hết chỗ trống. Cửa sổ sau bếp có thể nhìn ra bên ngoài.

    Dọn dẹp cho sạch bụi, xé thùng carton đựng đồ đạc ra mà sắp xếp. Mất khá lâu thời gian, Hoàng Hiểu Đông cũng mệt lả người.

    Hoàng Hiểu Đông lại xem điện thoại, lướt qua danh bạ, ngừng lại nơi số điện thoại lưu tên Phan Thùy Lưu, nhưng khẽ thoáng qua rồi lại cất vào. Nhưng rồi lại lướt danh bạ điện thoại, dừng ngay số của Thanh Thị Tú. Liền bấm vào, gọi.

    Nơi nhà hàng Saigon Pumpkin. Thanh Thị Tú vốn vẫn đang dọn dẹp trên tầng hai khi nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo liền hơi giật mình mà lấy liền điện thoại ra xem.

    “Đông gọi”.

    Tuy nói thầm nhưng cũng liền nhấc máy mà “alo” một tiếng, từ đầu giây điện thoại bên kia đã vang lên giọng Hoàng Hiểu Đông.

    “Cậu có đang ở nhà hàng làm việc không”

    “Mình đang làm, cậu xin được việc phỏng vấn có được không”

    Thanh Thị Tú hơi chút tò mò hỏi Hoàng Hiểu Đông, không biết hắn đi phỏng vấn có được nhận vào làm không.

    “Xin được rồi, cô phỏng vấn dễ tính quá, nên đã nhận mình vào làm”

    Hoàng Hiểu Đông trả lời với giọng chút mơ hồ, Thanh Thị Tú nghe vậy cũng đã cười ra vẻ, nhưng cũng liền hỏi dò hắn:

    “Vậy thì tốt rồi, cậu cứ làm đi, lương bổng ổn chứ!”

    “Ổn, không đến nổi tệ!”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Open One Chapter
    PVT
    Chương/Chapter 13+ Chuyển Phòng Trọ (2)
    Nhân vật chính: Hoàng Hiểu Đông, Lu Nhiên, Thanh Thị Tú, Phan Thùy Lưu, Ngô Kính Dương, Lu Xuy Anh... (Phan Thùy Lưu đổi sang Vy Tuyết)
    Nguyên Văn Câu Chuyện


    Nhân vật chính: Hoàng Hiểu Đông, Lu Nhiên, Thanh Thị Tú, Phan Thùy Lưu, Ngô Kính Dương, Lu Xuy Anh... (Phan Thùy Lưu đổi sang Vy Tuyết)

    Quyển 1- Thành Phố Có Màu Hồng
    Chương/Chapter 13+ Chuyển Phòng Trọ (2)
    Nàng chỉ việc lấy ra mà nhìn dòng số đang hiện ra trên chiếc điện thoại cảm ứng bản to mà quay lại nhìn Hoàng Hiểu Đông đang mỉm cười nơi quán nước còn giơ tay đưa chiếc điện thoại cùi của hắn lên mà vảy vảy với nàng
    Khiến Vy Tuyết chỉ biết cười mỉm liên tục mà gật đầu tiếp tục tiến tới mà tiến vào trong tòa khách sạn lấy xe mà trong lòng hơi bối rối rồi liền run động nơi tim
    Hoàng Hiểu Đông nhìn theo hình dáng nàng đang khuất dần nhưng trong lòng hắn lại đang rất vui mà không hề để ý tới xung quanh hắn cũng đang khá là đông người và cũng không ai chú ý tới hắn cùng Vy Tuyết vừa mới nói chuyện
    Hoàng Hiểu Đông lại nhìn chủ quầy nước mà nói hắn tính tiền rồi lại nhìn một lượt cái bàn xung quanh cũng đang có một vài vị khách đang ngồi mà không nói gì thêm hắn liền tiến tới một trạm xe buýt mà tiếp tục đi lững thững tới đó để đợi xe buýt tới Quận 2 mà tìm phòng trong lúc trời đã dần trưa
    Cũng là lúc cái nắng gay gắt nhưng cũng may hắn chỉ tìm nơi mát mẻ mà đứng tránh ánh nắng gay gắt đang chiếu vào
    Chẳng mấy chốc hắn đã tiến lên một chiếc xe buýt mà đưa tiền cùng vé xe cầm rồi nói điểm tới nơi cần đến mà rời khỏi nơi khách sạn này nơi hắn đã gặp lại Vy Tuyết
    Hoàng Hiểu Đông cứ thế mà đi rồi ngừng lại nơi Quận 2 ngay khách sạn Elect mà hắn nói chuyến xe buýt ngừng lại Trần Văn đã được thả xuống trước mặt lối vào khách sạn sang trọng này mà gật đầu hắn nhìn quanh nơi lối đường có thể đi bộ mà gật gù đi thẳng hỏi từng người dân để tìm cái phòng trọ quanh nơi này
    Hắn cuối cùng cũng đã tìm được một cái phòng trọ của mình và đây cũng không phải là cái phòng trọ mà là cái nhà thì đúng hơn
    Đây là một căn nhà nhưng nó được xây thành mấy dãy lận có khoảng năm căn như vậy
    Hoàng Hiểu Đông liền tiến tới một chung cư cho thuê gần đó mà thuê liền một phòng ngay rồi chào chủ nhà dặn chút ít như là sẽ dọn đồ nhanh chóng tới nên hắn liền rời đi tiến ra phía ngoài mà thuê xe buýt bắt đầu quay lại nơi phòng trọ của mình mà tìm chủ phòng trọ để trả phòng trong vẻ khó xử vì hắn không báo trước nhưng may là chủ phòng trọ vẫn đồng ý mà gật đầu
    Hắn lại nhờ chủ nhà trọ thuê giùm cho một chiếc xe rồi mới bắt đầu rời đi tới phòng trọ mọi thứ đều chống lốc ngoài một vài vật dụng đơn giản hắn liền đống khung tất thảy rồi ôm ra phía ngoài đợi xe rước khách tới và rồi rời khỏi nơi này mà rời đi ngay cả chiếc xe đạp của hắn thì được chất phía trên chiếc xe buýt mà bắt đầu rời khỏi căn phòng trọ hắn đã ở được ba năm để phục vụ việc học và công việc
    Việc học của hắn đã hoàn thành và bây giờ lúc này công việc của hắn cũng đã mới
    Hắn lại bắt đầu cuộc sống mới công việc mới mà chính Hoàng Hiểu Đông cũng không thể biết điều gì đang đợi mình
    Hắn ngồi trên xe buýt mà chạy tới nơi phòng trọ mới thuê nơi chân hắn là một đống hộp đồ lặt vặt cùng một chiếc quạt nhỏ để trên giường như đồ đạc hắn mang theo trên Sài Gòn chỉ có nhiêu đây
    Xe buýt cũng đã ngừng Hoàng Hiểu Đông cũng đã tới nơi hắn cần tới, mọi thứ được thả xuống nhưng một mình hắn thì không thể chở được tất cả nhưng may là có chiếc xe đạp để hắn thồ đi nơi dòng người đông đúc này
    Hắn đã dừng trước nơi phòng trọ là một khu chung cư giá rẻ chỉ khoảng chưa tới hai triệu một tháng đây là của người phòng bên cạnh nhưng vì họ không ở nữa mà chỉ ở một căn cho hai vợ chồng chính vì vậy còn căn họ mua còn lại liền để cho người khác thuê nhưng không ngờ lại là Hoàng Hiểu Đông thuê
    - Cậu tới rồi sao để tôi phụ giúp đưa đồ lên giúp cậu câu đưa chiếc xe xuống tầng hầm chung cư nơi để xe đi!
    Từ ngay lối cầu thang để đi thông lên tầng trên một nam chủ phòng cho hắn thuê đã chỉ khoảng ba mươi đợi hắn mà vừa thấy hắn thì liền nói nhanh mà ra tay giúp
    Hoàng Hiểu Đông liền gật đầu đa tạ rồi dắt xe sang bên hông mà đi xuống tầng hầm giữ xe của tòa chung cư mà gửi chiếc xe đạp của mình trong một rừng xe số cùng tay ga không nhiều nơi này
    Hoàng Hiểu Đông cất xe rồi liền tiến lên nơi trên tầng ba nơi mà hắn thuê phòng, leo lên cầu thang mà tiến lên tầng trên tuy có cái thang máy cũ kỹ nhưng nó đã hư rồi nên hắn mới phải leo tầng lối cầu thang tiến lên
    Hoàng Hiểu Đông lại nghĩ ngợi một chút có vẻ hắn đã quên một cái gì đó mà rồi lẩm bẩm: “có lẽ ta phải tới nhà hàng để xin nghỉ việc do đã có công việc mới”
    Hoàng Hiểu Đông tiến lên mà ngừng ngay chỗ phòng mình đã thuê kế bên là một phòng của hai vợ chồng chủ căn phòng hắn đã thuê
    Hắn nhìn hai cô chú chủ phòng trọ mà nói:
    - Đã làm phiền cô chú cháu có thể tự dọn dẹp mà sắp xếp đống đồ này!
    Chủ căn phòng của hắn cũng đã trên năm mươi tất thảy có với nhau một bé trai và một bé gái công việc của hai người cũng ổn định
    Công Hoàng cùng Vân Anh chính là tên của hai chủ nhà của Hoàng Hiểu Đông đang thuê nhà, Hoàng Hiểu Đông lại nói:
    - Cứ để cháu tự sắp sếp rất ít đồ nên sẽ nhanh thôi!
    - Ừ, nếu vậy thì anh chị cũng không làm phiền cậu, nếu có gì cần thì cứ gọi anh chị sẽ sang giúp!
    Hoàng Hiểu Đông gật đầu liên tục rồi thôi hắn lại tách hai thùng giấy đã đống kín ra đựng những vật dụng lỉnh khỉnh sơ sài cho cuộc sống thường ngày của mình mà sắp xếp vào căn nhà có hai phòng ngăn cách một phòng bếp một phòng khách cạnh nhau ra còn có một cái ban công nhỏ để nhìn xuống phố xá ra thì không còn gì khác
    Hắn tự mình lâu chùi tất cả rồi sắp xếp một vài bộ đồ treo trên cái dây móc ngang, có thể nói căn phòng nhà này tuy rộng cả năm mét nhưng ngang dọc chỉ vài thứ nhỏ thật là trống rỗng lúc này
    - Chắc phải mua một cái tivi, một cái tủ lạnh để mà giải trí mới được!
    Hoàng Hiểu Đông tự nói rồi móc điện thoại cùi ra lướt qua danh bạ chỉ có vài số điện thoại duy nhất nhưng hắn lại ngừng lại nơi số điện thoại lưu tên Vy Tuyết mà hơi nghĩ ngợi hắn định ấn vào nút xanh để gọi nhưng rồi lại lắc đầu mà lướt xuống tiếp ngừng ngay cái tên Thanh Thị Tú mà bấm vào để lên lỗ tai để nghe
    Nơi Nhà Hàng Saigon Pumpkin Tân Phú
    Thanh Thị Tú vốn vẫn đang dọn dẹp trên tầng hai khi nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo khiến Thanh Thị Tú hơi giật mình mà ngừng lại lấy điện thoại ra xem mà hơi bất ngờ nói mấy chữ
    “Hoàng Hiểu Đông gọi sao”
    Tuy nói thầm nhưng cũng liền nhấc máy mà “alo” một tiếng từ đầu giây điện thoại bên kia đã vang lên tiếng một Hoàng Hiểu Đông “Thanh Thị Tú mình là Hoàng Hiểu Đông cậu có đang ở nhà hàng làm việc không”
    “Mình đang làm, cậu xin được việc phỏng vấn có thành công không”
    Thanh Thị Tú liền hỏi ngược lại nhưng vẫn đáp lời câu hỏi của hắn cùng với đó
    “Mình đã xin được việc đã được mai mình sẽ bắt đầu công việc ở nơi mới này”
    Hoàng Hiểu Đông giọng đáp lời Thanh Thị Tú qua điện thoại

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Open One Chapter
    Lần sửa cuối bởi PhanThien, ngày 05-12-2021 lúc 15:18.
    Đang viết truyện Thiên
    Đang ra chương:: [Ngôn tình] Phố Vị Thanh http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=149245&page=2

  5. #15
    Ngày tham gia
    May 2015
    Bài viết
    1,150
    Xu
    1,000

    Mặc định

    Phố Vị Thanh
    Tác giả- Phan Thiên
    Thể loại- Ngôn tình
    Quyển I- Thành phố có màu hồng
    Chương/Chapter 14+ Xin nghỉ việc




    05/03/2018, 10:28
    Chương/Chapter 14 : Xin nghỉ việc

    “Vậy thì được rồi, cậu cứ làm đi, nhưng đừng quên mình đó! Mình bận rồi, có khách!”

    Thanh Thị Tú nhanh chóng nói với Hoàng Hiểu Đông, rồi liền tắt máy, vì đã có vài vị khách đi lên tầng này. Nhưng tiếng điện thoại của Thanh Thị Tú lại tiếp tục reo, nhìn số điện thoại, liền nói khẽ “Đông lại gọi”.

    Tính không nghe mấy, nhưng rồi Thanh Thị Tú lại trượt màn hình phím mở để nghe, “alo, mình đang bận, cậu nói gấp đi”.

    “Tú! Mình sẽ qua nhà hàng bây giờ, cậu đợi mình nha, hôm nay cậu chỉ làm ca sáng phải không!”

    Vẻ mặt Thanh Thị Tú đang bất ngờ, có lẫn ngạc nhiên vì nhận ra giọng nói của Hoàng Hiểu Đông không biết là có chuyện gì, cô đoán không được, nên chỉ đồng ý để trả lời “hôm nay mình chỉ làm ca sáng, cậu sang đây bây giờ sao”.

    “Đợi mình chút nha, mình có vài chuyện muốn nói đó mà!”

    Thanh Thị Tú liền hỏi bật lại “chuyện gì muốn nói” nhưng lại không có giọng trả lời của Hoàng Hiểu Đông nên phải “alo, Đông”, “alo, cậu có đang nghe không”.

    Liền nhìn lại màn hình điện thoại, đã tắt số từ lúc nào, Thanh Thị Tú không khỏi tha thẩn tự nói “cậu ấy có chuyện muốn nói, cậu ấy thì có chuyện gì để nói với mình”. Đứng ngơ ra chỗ này một lúc, quên đi bàn ghế trước mặt vẫn chưa dọn, lại vài vị khách bên bàn kia đã gọi Thanh Thị Tú.

    “Này, xem giùm anh mấy món này với!”

    Thanh Thị Tú liền như bừng tỉnh, liền đi tới cạnh bàn mấy vị khách này. Hiện tại, Hoàng Hiểu Đông lại đang trên một chiếc xe buýt mà men theo con đường “Hoàng Hóa” để tới nhà hàng Saigon Pumpkin này. Trần Văn ngồi ở trong xe buýt, hắn đang hướng ánh mắt hắn nhìn thấy đường xá, dòng xe đang lưu thông đông đúc rồi hướng tới những cửa hàng, cửa hiệu đang buôn bán kia.

    Balo đeo ngay vai, Hoàng Hiểu Đông đang bước chậm đi tới nhà hàng Saigon Pumpkin, gần tới nhà hàng đã thấy bảo vệ đang gác, cũng không ngăn cản Hoàng Hiểu Đông, liền đi vào bên trong, đi thẳng vào phòng quản lý nhân sự, đã gặp kế toán Lan cùng quản lý Dũng đang làm việc trong đây.

    Kế toán Lan nhìn Hoàng Hiểu Đông, vẻ mặt không bất ngờ nhưng lại nhìn hắn không rời, vì đã thấy Hoàng Hiểu Đông chắc hôm nay đã có chuyện gì.

    “Đông! Hôm nay cậu định nghỉ không phép hay sao mà giờ này mới tới làm!”

    Quản lý Dũng đã hỏi hắn, kế toán Lan lại giật mình mà tiếp tục làm việc với cái máy tính.

    “Cậu không gọi điện xin phép tôi sao!”

    Quản lý Dũng lại hỏi tiếp Hoàng Hiểu Đông. Hắn không dám cười mà chỉ gật đầu, đứng trước bàn quản lý Dũng, giọng cũng nghiên túc:

    “Không, quản lý Dũng, kế toán Lan, em hôm nay muốn xin nghỉ việc!”

    “Nghỉ việc”

    Quản lý Dũng khẽ nói rồi lại im lặng, nhìn sấp giấy để trước mặt, trên mặt bàn, lật vài trang rồi mới nhìn Hoàng Hiểu Đông gật đầu xác nhận.

    “Cậu muốn nghỉ việc!”

    “Đông! Tôi thấy cậu đang làm tốt nơi này mà sao lại định nghỉ việc!”

    Kế toán Lan vốn vẫn đang nghe hai người nói chuyện, lại nhìn Hoàng Hiểu Đông mà hỏi hắn, khi vẫn im lặng, khi đang xử lý việc trên máy tính.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Open One Chapter
    PVT

    Nhân vật chính: Hoàng Hiểu Đông, Lu Nhiên, Thanh Thị Tú, Phan Thùy Lưu, Ngô Kính Dương, Lu Xuy Anh... (Phan Thùy Lưu đổi sang Vy Tuyết)
    Nguyên Văn Câu Chuyện


    Nhân vật chính: Hoàng Hiểu Đông, Lu Nhiên, Thanh Thị Tú, Phan Thùy Lưu, Ngô Kính Dương, Lu Xuy Anh... (Phan Thùy Lưu đổi sang Vy Tuyết)

    Quyển 1- Thành Phố Có Màu Hồng
    Chương/Chapter 14+ Xin Nghỉ Việc
    Nhưng hắn vừa dứt câu trong mừng rỡ thì nơi đầu dây của Thanh Thị Tú đã vang lên hai chữ “thật sự” trong hối tiếc nhưng rất nhanh không để Hoàng Hiểu Đông nhận ra mà liền “ừ chắc là vậy rồi”
    Hoàng Hiểu Đông từ trong căn nhà trọ hắn mới thuê mà nói vọng qua chiếc điện thoại tới Thanh Thị Tú nhưng lúc này trong lòng Thanh Thị Tú lại có chút buồn nhưng Hoàng Hiểu Đông đã hỏi tiếp Thanh Thị Tú mình sẽ qua nhà hàng bây giờ cậu nhớ đợi mình ở nhà hàng hôm nay cậu chỉ làm ca sáng phải không”
    Thanh Thị Tú nghe vậy thì hơi ngạc nhiên nhưng cũng gật đầu nơi tầng hai Nhà Hàng Saigon Pumpkin mà trả lời ngược lại hắn “cậu sang đây làm gì, hôm nay mình chỉ làm ca sáng”
    - Ừ, vậy thì đợi mình chút mình sang liền mình có chuyện muốn nói với cậu!
    Thanh Thị Tú không khỏi bất ngờ với câu nói cuối của Hoàng Hiểu Đông mà hỏi lại “Hoàng Hiểu Đông, cậu nói gì” nhưng lại không có tiếng trả lời khiến nàng phải “alo, Hoàng Hiểu Đông”
    “Alo, cậu có nghe mình nói không đó”
    Nhưng lại không có tiếng đáp của Hoàng Hiểu Đông khiến nàng phải bỏ điện thoại xuống lại nhìn mấy đã tắt trả lại màn hình bình thường mà không khỏi ngẩn ngơ lẩm bẩm “cậu ấy có chuyện muốn nói với mình, cậu ấy thì có chuyện gì để nói với mình chứ”
    Thanh Thị Tú không khỏi thẩn thờ nơi nhà hàng mà đứng khựng nơi cái bàn vẫn chưa dọn xong cùng lúc đó nơi một cái bàn đang ngồi vài vị khách nam nữ đã vang lên mà gọi tên nàng
    - Này cậu tính tiền giùm mình cái bàn này cái!
    Khiến Thanh Thị Tú giật mình mà bừng tỉnh xoay người nhìn bốn năm vị khách gật đầu lia lịa mà tới gần cầm lấy tờ giấy rồi nhìn sơ một lượt đi xuống tầng dưới tính tiền trong sự cười to của bọn họ nhưng chỉ mỉm cười vì bọn họ nghe thấy cuộc đối thoại của nàng mặc dù không biết nàng đang nói chuyện với ai mà mặt đơ như cây cơ
    Mặc dù cái bàn nơi Thanh Thị Tú đang định dọn dẹp vẫn còn đầy chén bát nhưng phía trong lối nhà bếp cũng có người tiến tới dọn dẹp nơi những nhân viên còn lại tới dọn dẹp
    Hiện tại, Hoàng Hiểu Đông lại đang trên một chiếc xe buýt mà men theo con đường “Trường Chinh” khi mà chiếc xe buýt vẫn đang chạy trong chiếc xe buýt cũng không có bao nhiêu khách chỉ khoảng năm sáu vị bao gồm cả hắn mặc dù chiếc xe buýt này có thể chở tới hai mươi vị khách cho một lượt
    Có vẻ như nơi thành phố tuy xe buýt đông nhưng lượng khách lại chẳng bao nhiêu
    Hắn Hoàng Hiểu Đông ngồi ở giữa chiếc xe buýt mà mắt hắn nhìn nơi phía ngoài cánh cửa sổ dòng xe đang lưu thông đông đúc rồi hướng tới những cửa hàng cửa hiệu … đang tấp nập hay là im ắng bán hàng kia
    Tiếng động cơ xe cứ thế mà vang lên cho tới khi hắn dừng xe ngay một trạm xe buýt và Hoàng Hiểu Đông bước xuống trên vai hắn vẫn là chiếc balô quen thuộc hắn hay đeo bên mình
    Hắn lại tiến tới nơi Nhà Hàng Saigon Pumpkin nơi hắn làm nằm trên con đường Sơn Kỳ mà đi vào men theo bậc thềm đường mà đi bộ rồi lại men theo vạch trắng được kẻ trên đường ngay một điểm đèn giao thông mà đi qua bên kia nơi một ngã tư, ngay một ngã tư chính chốt giao điểm đèn đỏ
    Nhà Hàng Saigon Pumpkin cũng nằm nơi này, nơi dòng người đông đúc
    Hoàng Hiểu Đông sách balô men theo vạch trắng đã tới trước Nhà Hàng Saigon Pumpkin mà tiến vào hắn còn gật đầu với bảo vệ quen thuộc nơi đó rồi mới tiến vào trong nhưng phía trong nhà hàng đã vắng khách nhưng lại gặp vài nhân viên đang ngồi nơi này mà gật đầu chào với mấy người này
    Hoàng Hiểu Đông liền tiến thẳng tới nơi phòng quản lý cùng kế toán của Nhà Hàng mà tiến vào trong sự bất ngờ của Lan kế toán cùng Trương quản lý ở nơi này
    Lan kế toán giọng bất ngờ nhìn Hoàng Hiểu Đông mà đột ngột nói trong vẻ tươi tỉnh còn nhìn hai người mà mỉm cười thì hơi khó hiểu:
    - Hoàng Hiểu Đông, sao bây giờ mới tới tôi tưởng cậu định nghỉ không phép một ngày hôm nay luôn rồi chứ!
    Trương quản lý liền tiếp lời ngay sau đó khi mà Lan kế toán dứt lời hỏi Hoàng Hiểu Đông:
    - Hoàng Hiểu Đông cậu nghỉ nơi này là nơi nào muốn tới thì tới muốn nghỉ thì nghỉ không báo trước sao tôi sẽ trừ lương cậu cho nửa buổi nghỉ hôm nay!
    Lan kế toán vẻ mặt hơi bất ngờ rồi nhìn Hoàng Hiểu Đông giọng nhỏ hỏi tiếp hắn:
    - Hoàng Hiểu Đông, ba năm qua cậu đi làm rất đều không nghĩ buổi nào sao hôm nay lại tự dưng nghỉ nửa buổi như vậy chẳng lẽ cậu có chuyện gì sao!
    Hoàng Hiểu Đông nhìn hai người một lượt rồi nói nhanh gấp mỉm cười gãi đầu mà trên vai vẫn là chiếc balô:
    - Không, Trương quản lý, Lan kế toán, tôi hơm nay muốn xin nghỉ việc nơi này!
    “Nghỉ việc”
    Trương quản lý cùng Lan kế toán nhìn nhau hơi ngạc nhiên trong lòng mà cùng đồng loạt nói khiến cho Hoàng Hiểu Đông hơi giật mình nhưng vẫn nhìn hai người mà gật đầu xác nhận
    - Hoàng Hiểu Đông xin nghỉ việc!
    - Cậu ta làm ở đây lâu lắm rồi tôi nghe mấy vị đầu bếp nói!
    - Nhưng bây giờ cũng đã xin nghỉ việc!
    - Chẳng bù với chúng ta mới làm được vài tháng đã bỏ đi mà nghỉ việc xin việc khác!
    Phía ngoài đã vang lên tiếng nói của năm nhân viên đang dọn dẹp tầng một mà bàn tán chút ít cùng với đó là tiếng nói chuyện to vì cánh cửa dẫn vào trong phòng kế toán cùng quản lý không khóa chính vì vậy mà những gì nói to phía trong đều vọng hết ra ngoài
    Nhưng cũng không ai tiến đến mà hỏi mà vẫn chỉ tiếp tục công việc của mình vì chuyện ai tiếp tục ở lại làm và nghỉ đó là chuyện của một cá nhân nên cho dù Hoàng Hiểu Đông có ở lại làm tiếp công việc nhân viên phục vụ hay rời đi của mình thì cũng không ai ngăn cản hắn
    Trong phòng quản lý kế toán
    Trương quản lý cùng Hoàng Hiểu Đông đứng gần nơi cánh cửa đang hé chút mà chưa đóng kín che chắn trước nghiêm mặt lại hỏi hắn thêm lần nữa:
    - Cậu thật sự muốn nghỉ việc nơi này!
    - Hoàng Hiểu Đông, cậu đang làm tốt nơi này mà sao lại định nghỉ việc!
    Lan kế toán lại tiếp lời ngay sau đó nhưng vẫn còn chưa tin mà hỏi tiếp chỉ là Hoàng Hiểu Đông lại gật đầu cái rạp như chắc chắn mà nói lý do khiến cho hai người Trương quản lý cùng Lan kế toán hai mặt nhìn nhau ngơ ngác đỏ mặt trong nhất thời:

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Open One Chapter
    Lần sửa cuối bởi PhanThien, ngày 05-12-2021 lúc 15:26.
    Đang viết truyện Thiên
    Đang ra chương:: [Ngôn tình] Phố Vị Thanh http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=149245&page=2

    ---QC---


Trang 3 của 16 Đầu tiênĐầu tiên 1234513 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status