Luyện phản xạ rất quan trọng, vì khi có phản xạ tốt né được một đòn tay của đối thủ là coi như đã thắng 50% trong trận đấu rồi.
Đòn chân tuy mạnh nhưng dễ khống chế hơn đòn tay. vì đòn tay nhanh lắm, khó mà nhìn thấy được.
Hơn nữa khi thực chiến, hình như đòn tay được sử dụng nhiều hơn đòn chân rất nhiều. Những đòn chân chỉ dành cho những cú quyết định như đá bay, đá khi đối phương đã loạng choạng.
Còn nữa, dù người có học võ khi giao đấu với một đối thủ to khỏe hơn không biết võ, nếu người học võ chỉ học giỏi lý thuyết thì rất nguy hiểm cho bản thân.
Người to khỏe thường dùng sức mạnh càn lướt vào rất nhanh, nếu không có phản xạ nhanh thì bị y khống chế ngay: Một là áp sát, dùng sức vật xuống. Hai là vừa càn vào vừa múa nắm đấm loạn xạ không biết đâu mà lần.
Nếu người học võ có phản xạ thì sẽ dùng chân đạp thẳng ra trúng ngay vùng bụng của đối thủ mới cản được đà lao
Nói lý thuyết thì dễ nhưng vào thực tế thì mọi việc chỉ trong tích tắc, rất khó khăn.
Luyện chiêu đạp đó chỉ còn cách nhờ một người bạn, dùng một tấm nệm lao thẳng vào người mình thật nhanh. rồi luyện hai chân mình bật ra thiệt lẹ.
Nhưng mà không có bạn giúp thì ...thua!
Đó là vài kinh nghiệm 100% mình đã gặp nên mới rút ra được kết luận như vậy
Nếu có ai đó chế ra một cái máy biết đấm, rồi có nút điều chỉnh tốc độ, lực đấm luôn thì hay biết mấy nhỉ?
Vì đâu phải lúc nào cũng có người phụ giúp
Hoàng sa là của Việt Nam
God bless America