TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 15 Đầu tiênĐầu tiên 1234513 ... CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 71

Chủ đề: [Ngôn Tình] Đêm Ngày Sủng Nịnh

  1. #11
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Bài viết
    276
    Xu
    0

    Mặc định

    Đêm Ngày Sủng Nịnh
    Chương 10

       "Tại sao anh lại yêu thương con nhỏ đó như vậy hả?" Lưu Khả Như gào lên, đến nước này rồi cô ta không cần giả vờ làm gì nữa.

       Cố Hạo Khương nhìn cô ta bằng con mắt sắc bén, sau đó mới từ từ mới miệng, cứ như là bố thí lời nói vàng ngọc cho cô ta vậy:

       "Nói với hạng người như cô tốn thời gian! Chỉ mỗi việc Vân Nghê đồng ý đến câu lạc bộ đêm vì người bạn thối nát như cô, thì đã cho thấy cô ấy hơn cô rất nhiều rồi Lưu Khả Như!"

       Lưu Khả Như khóc đến sưng đỏ cả đôi mắt, cũng không có hơi sức mà đáp lại hắn nữa, hiện tại chỉ mong Cố Hạo Khương tha cho cô đi mà thôi!

       "Đến phiên các người làm việc rồi đấy!" Cô Hạo Khương cất giọng đanh thép, ra lệnh cho những tên đàn ông vừa được đưa vào khi nãy.

       Lưu Khả Như nhìn những kẻ bặm trợn mà mình đã thuê, lập tức nổi một trận kinh tởm:

       "Khương.... Anh định làm gì?"

       "Cô định làm gì với vợ của tôi thì... tôi làm lại thôi!" Cố Hạo Khương nói xong còn cho cô ta thấy nụ cười như diêm la của mình.

       Lưu Khả Như gương mặt trắng bệch, lúc đó, cô ta là định.... Bảo đám người này cưỡng hiếp Vân Nghê!

       Kế hoạch là khi Vân Nghê đến, cô ta sẽ mời Vân Nghê uống một ly rượu, mà trong đó đã bỏ sẵn thuốc kích dục! Tiếp đến đám người này làm gì thì không cần ả nói nữa, ả ta sẽ đứng một bên quay phim lại sau đó đưa lên mạng!

       Bảo đảm chỉ sau một đêm, tất cả mọi thứ của cô ta đều sẽ mất hết! Từ gia đình bạn bè đến tài năng sắc đẹp và đặc biệt là Cố Hạo Khương sẽ không còn quan tâm đến cô ta nữa!

       Bây giờ anh ấy nói như thế, không lẽ là định làm thật? Không! Không thể:

       "Đừng mà! Em...Em sẽ kêu ba em đưa cổ phần của Lưu Thị cho anh! Anh muốn gì, tham vọng như thế nào ba em đều có thể đáp..."

       "Ha Ha Ha..."

       Lưu Khả Như bị giọng cười của hắn ta làm cho cứng đờ, thoáng chút run rẫy...

       "Lưu tiểu thư! Cô đúng là có não để trưng! Tôi muốn gì còn cần Lưu Thị giúp? Tôi còn đang muốn đạp đổ nó nữa kia!"

       "Không... Không thể nào!"

       "Với Cố Hạo Khương này mọi thứ đều có thể!" Hắn ta nhếch mép cười, đôi mắt hiện tại chỉ có sát khí!

       "Em là bạn chí cốt của Vân Nghê! Anh không thể làm như thế được! Anh không sợ Vân Nghê sẽ càng sợ hãi anh sao?"

        Cô ta đường cùng rồi, hết cách đành phải bày chiêu cuối ra, thật quá nhục nhã mà!

       Cố Hạo Khương lắc đầu, vẻ mặt bất lực:

       "Thật sự tôi chưa gặp qua kẻ nào ngu ngốc như cô cả! Các người nhanh lên một chút!"

       Đám người kia vừa mới được tiêm thuốc kích dục, con người đều đã đỏ tươi cả, nãy giờ chính là e dè hắn cho nên chưa tiến lên. Bây giờ thì tốt rồi! Không cần biết ngày mai sẽ bị tên ma vương này trừng phạt thế nào, hôm nay chỉ cần chiêu đãi Lưu Khả Như cho thật tốt!

       "Tiêm cho cô ta một liều thuốc luôn!"

       "Đừng! Áaa..." Trong tình huống như thế này thì dù cô ta có ngốc cỡ nào cũng biết được hắn muốn làm gì. Muốn la hét ngăn cản nhưng quá muộn....

       Cố Hạo Khương chán ghét rời đi. Còn Lưu Thị hắn vẫn chưa muốn động đến bây giờ, để công ty ba cô ta bình yên thì cái gia đình thối nát đó mới còn hơi sức mà trù dập cô ta chứ!

       Tiếp đến mới một tay bóp nát Lưu Thị, khiến bọn họ mãi mãi không bao giờ có thể ngóc đầu lên được nữa! Hắn thật sự đang chờ mong đến giai đoạn đó rồi!

    -------------

       Rất nhanh, ngày hôm sau trên mạng đã tràn ngập những hình ảnh, video clip nhạy cảm của cô ta. Đặc biệt là trong mạng nội bộ công ty Lưu Thị được phát rộng rãi bởi một cao thủ hacker!

       Trong đoạn video là một cô gái xinh đẹp nóng bóng đang nhiệt tình mời gọi nhiều tên đàn ông đến cùng mình hoan ái.

       Cứ mỗi cú nắc của người kia, Lưu Khả Như lại rên lên những tiếng đầy dâm đãng. Hai tên đàn ông còn lại cũng không chịu đứng nhìn, ra sức cắn mút thân thể kiều mị của cô ta.

       Chốc lát, một kẻ thì đưa vật kia vào hoa cúc đang khép chặt của cô ta, đâm mạnh một cái. Lưu Khả Như kêu lớn, chỉ là không biết cô ta đang rên vì đau hay vì khoái cảm nam nữ!

       Cả hai cứ ra vào đều đặn trong cô, người còn lại thì đưa cái của hắn vào cái miệng nhỏ của cô ta, ghì đầu cô ta mà thúc vào...

       Toàn bộ quá trình, toàn bộ tư thế, lời nói dâm mĩ của Lưu Khả Như đều không chỉnh sửa che đậy, cứ thế mà phát tán đầy trên mạng.

       Đây là một tin nóng sốt dẻo thì làm sao báo chí bỏ qua cho được? Khắp các trang báo đều đồng loạt đưa tin 'Lưu tiểu thư của Lưu Thị thác loạn', hay đại loại như 'đằng sau vẻ ngoan hiền của một tiểu thư quý tộc'.

       Ba của Lưu Khả Như - Lưu Quang vừa xem xong những tin tức đó thì ngay lập tức hộc máu, đến nay vẫn chưa tỉnh lại. Lưu Khả Như thì vẫn chưa về Lưu Gia...

       Vân Nghê cũng biết được sự việc này, chỉ là không biết là kẻ đầu sỏ. Hoặc chính là do cậu ấy muốn hại mình nhưng vì vài lý do nào đó mà bị phản đòn?

       Không đâu! Không đâu! Khả Như không bao giờ làm vậy đâu! Cô vẫn tự trấn an mình như thế đấy...

       "Chuyện này có liên quan tới Cố Hạo Khương không?"

       "Chuyện gì mà có liên quan anh?"

       "Á!"

       Đang ngồi một mình lẩm bẩm, đột nhiên vang lên giọng nói trầm thấp của hắn làm Vân Nghê giật thót tim, la lên inh ỏi.

       "Sao anh vào phòng tôi?"

       "Em đâu có khóa cửa!" Vừa nói hắn vừa cười trọc ghẹo cô.

       "Đồ không nói lí lẽ!" Cô bĩu môi bất mãn.

       "Được rồi, không trêu em nữa! Đi thôi!"

       "Đi đâu?"

       "Thử áo cưới!" Vừa nói hắn vừa nắm tay cô kéo đi, bàn tay hắn màu đồng, lại to lớn ấm áp, đột nhiên Vân Nghê cảm thấy mặt nóng ran. Cúi đầu để hắn đưa đi!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  2. #12
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Bài viết
    276
    Xu
    0

    Mặc định


       "Đến rồi!" Cố Hạo Khương vừa cởi dây an toàn cho cô vừa nói.

       Vân Nghê ngơ ngác nhìn vào ngôi biệt thự siêu to mà có chút rối mù, đây là tiệm váy cưới sao? To quá đi! Biệt thự của Vân Gia cũng to nhưng so với nơi này thì thật kém xa, lại thêm lối thiết kế vô cùng sang trọng bắt mắt, thật làm cô muốn chụp lại vài bức!

       Thấy vợ yêu ngơ ngác nhìn cơ ngơi của mình, Cố Hạo Khương lại muốn trêu trọc rồi, nhưng mà hắn muốn là việc khác cơ.

       "Đi thôi vợ nhỏ!"

       "Ai là vợ anh? Mà đây là đâu vậy?"

       "Nhà của hai chúng ta!"

       Vân Nghê há hốc mồm, nhà của hắn? Cô còn tưởng là cung điện hoàng gia hay đại sứ quán gì đó nữa chứ! Mà sao hắn đáng ghét quá vậy? Chưa cưới mà vợ gì chứ?

       Vân Nghê chưa biết, bất ngờ còn ở phía sau...

    ---------------------

       "Đừng nói đây đều là váy cưới của tôi nha!"

       "Đương nhiên đều là của em rồi!"

       Vân Nghê nghe hắn nói mà đứng không vững, cũng may Cố Hạo Khương luôn ở kế bên mà ôm eo cô, nếu không thì cô thật sự ngã mất!

       Căn phòng cực lớn hiện tại chỉ thấy một màu trắng xóa do chỉ toàn váy cưới là váy cưới! Vân Gia tuy giàu thật, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ có ngày mình lại được ở trong căn phòng toàn váy cưới đẹp như mơ thế này! Sao giống trong phim quá vậy?

       Thế là từ bất ngờ, Vân Nghê chuyển sang vui thích, đôi chân bắt đầu di chuyển đến gần hơn, bàn tay không kìm được mà đưa lên chạm thử. Lại vui vẻ mà cười rạng rỡ với Cố Hạo Khương.

       Hắn thấy thế thì hài lòng không thôi! Quyết định đưa cô xem hết mấy bộ sưu tập này đúng là sáng suốt mà!

       Toàn bộ chỗ này đều là những nhà thiết kế hàng đầu thế giới đặc biệt may riêng theo số đo của cô. Từ dạng váy xòe, đuôi cá, hay những bộ váy cổ điển được cách tân sang trọng đều có cả! Vốn chỉ định bảo mỗi người may ra một bộ váy tâm đắc nhất, nhưng nghĩ lại vẫn là bảo họ thiết kế càng nhiều càng tốt, như thế Vân Nghê của hắn mới tha hồ lựa chọn.

        Nhưng mà tha hồ lựa thì có đấy, còn chọn thì cô vẫn chưa chọn được bộ nào hết! Cái nào cũng đẹp hết á, đột nhiên cảm thấy muốn mỗi ngày đều là ngày cưới để cô có thể diện hết chúng! Con gái mà, cô thật sự rất thích cái đẹp.

       "Cố Hạo Khương... Cái nào cũng đẹp hết! Thật khó chọn mà! Chọn được cái này thì mấy cái kia sẽ không được mặc!"

      

       Cô thở dài mà giương mắt ra nhìn cái người kia. Ai dè lại tạo cơ hội cho hắn bẹo má vài cái:

       "Tất cả đều là của em! Dù chọn được bộ ưng ý nhất thì chỗ còn lại vẫn là của em! Ngày nào thích thì mặc cho anh xem!"

       Ra tất cả đều là của cô sao? Nhưng nhiều như thế, lãng phí a~

       "Không cần đâu! Vài bộ được rồi! Còn lại đem làm từ thiện cũng tốt!"

       "Ngốc ơi! Em có biết mỗi năm Cố Xuyên luôn là một trong những nhà từ thiện lớn nhất thế giới hay không?" Cố Hạo Khương vừa tức giận vừa buồn cười, vợ chưa cưới của hắn lại chẳng biết gì về hắn! Thật đáng yêu mà!

       Vân Nghê nghe thế thì lại bĩu môi một cái, sau đó lại tiếp tục lựa váy cưới.

       Sau một lúc lâu nghiền ngẫm nữa, cô mới chọn một bộ váy xòe, đuôi dài tầm một mét, váy cúp ngực, từ phần ngực xuống gối chân là những bông hoa hồng thêu chỉ bạc, bên trong nhụy còn lấp lánh ánh sáng, là kim cương! Bên dưới phần váy còn lại là vải voan mờ ảo, thật sự ưng bộ váy này! Vui vẻ đưa lên cười với hắn:

       "Thấy sao?"

       "Phải thử thì anh mới biết được chứ!"

       Vân Nghê giậm chân đi vào phòng thay đồ! Mặt hắn thật đáng ghét nha, cái điệu cười đó nhìn gian xảo quá!

       Cố Hạo Khương ngồi chờ cô dâu nhỏ thay đồ mà lòng vui vẻ không thôi! Tâm trạng lúc này của hắn thật lạ, phải biết là hắn không thích đợi người khác đâu! Chỉ cô là ngoại lệ!

       "Ôi! Thật xinh đẹp quá đi!" Tiếng của các cô phụ váy vang lên trong phòng thay đồ, Tiểu Nghê quả là lợi hại, ai cũng không có sức miễn dịch với cô hết!

       Đến khi Vân Nghê từ phòng thay đồ bước ra, hắn càng cảm thấy Cố Hạo Khương hắn càng không có sức miễn dịch với cô!

       Khuôn mặt cô như bừng sáng lên lấp lánh, cái miệng nhỏ chúm chím e thẹn thật dễ thương! Quả đúng là vóc dáng trời cho, bộ váy cưới nhờ có cô nên càng tăng thêm vẻ đẹp hoàn hảo!

       Làn da trắng nõn không tỳ vết được ôm sát bằng bộ váy trắng tinh khôi, nhìn cô thật dịu dàng, vẻ đẹp nữ tính lại quyến rũ.

          Hắn đột nhiên cảm thấy hôn lễ sắp tới chỉ cần có hai người họ là được rồi, hắn thật không muốn ai thấy được vẻ đẹp kiều mị này của cô!

       Vân Nghê sốt ruột chờ câu trả lời của hắn, mà hắn chỉ nhìn cô chằm chằm, đúng là cọc gỗ mà! Lạnh lùng quá đi!

       Thấy vẻ mặt Vân Nghê mất hứng, hắn mới biết là cô đang chờ hắn nhận xét! Lòng hắn cảm thấy thật ấm áp, cứ tưởng đây là hôn nhân gượng ép sẽ khiến cô chán ghét hắn, ai ngờ hiện tại bọn họ đều như những cặp tình nhân khác, bất giác tiến đến ôm chặt cô...

       Vân Nghê ngượng ngùng không dám động đậy, cũng bởi vì là hắn ôm chặt quá, tuy không đau nhưng không nhúc nhích được! Còn có người khác bên cạnh đấy, hắn không biết sao?

       "Cố Hạo Khương..."

       "Chẳng phải đã bảo em gọi anh là Khương sao? Nếu không em gọi là ông xã cũng được!"

       Vân Nghê bấu nhẹ cánh tay hắn nhắc nhở:

       "Có... có người kìa!"

       Cố Hạo Khương cười khẽ, sao hắn lại quên mất cô bé này da mặt mỏng thế nào cơ chứ!

       Người phụ váy thấy hắn phất tay ra hiệu thì nhanh chóng ra ngoài, còn ý tứ đóng cửa cẩn thận, trả lại không gian cho đôi trẻ.

       Hắn nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, trao cho cô một nụ hôn nóng bỏng, Vân Nghê quá thấp bé so với hắn, bị hắn làm như thế không tránh được chỉ còn cách nhón chân lên. Cố Hạo Khương thấy cô cực khổ mới thả môi cô ra, âm trầm nhìn cô.

       Vân Nghê hơi bất ngờ, hắn sao vậy, đôi mắt đỏ quá! Còn thở nặng nữa!

       "Anh... không sao chứ?"

       "Đương nhiên là có sao!"

       "Vậy mau đi bệnh viện!" Vân Nghê lo lắng nắm tay hắn muốn kéo đi nhưng không được, nhìn lại mới thấy hắn vẫn đứng im tại chỗ...

       "Không cần đi bệnh viện! Bởi vì đây là dấu hiệu anh đã 'hóa sói'!"

    ---------------- 

      Chương sau lại có H...

      Chương sau lại có H... 

     Chương sau lại có H...  

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  3. #13
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Bài viết
    276
    Xu
    0

    Mặc định


        Trong khi Vân Nghê vẫn không hiểu gì, hắn lại một lần nữa hôn cô, có điều lần này đôi tay không yên phận mà lần mò tìm khóa kéo của váy cưới!

       Vân Nghê bây giờ đã hiểu hắn muốn gì, nhưng đã quá trễ, muốn thoát ra lại bị hắn giữ chặt hơn nữa. Đến khi cô được hắn mơ màng nhìn Cố Hạo Khương hắn đã tìm được khóa kéo

       'Roẹt'

       "Á!"

       Chiếc váy cưới nhanh chóng được hắn kéo xuống, rơi nơi chân cô, vì bộ váy này có phần lưng hở cho nên cô không mặc áo lót, trên người hiện tại chỉ còn độc nhất chiếc quần nhỏ màu trắng.

       Vân Nghê xấu hổ muốn cúi xuống dùng váy che người lại nhưng cả người bị nhấc bổng lên, chiếc váy vừa mới cầm lên lại bị rơi xuống.

       "Bảo bối! Nếu không muốn làm bẩn váy cười thì chúng ta nên cách xa nó ra!" Hắn bế cô đến chiếc ghế sofa trắng trong phòng, vừa đặt cô xuống hắn đã ngay lập tức xoa nắn bộ ngực trắng mềm mại.

       "Đừng! Sao có thể làm ở đây hả!"

       "Ở đâu anh cũng muốn ăn em!" Trong lúc lắng nghe cô nói, Cố Hạo Khương đã cởi hết quần áo của mình tự khi nào, lại kéo cô ngồi lên đùi hắn, đối hiện với hắn.

       Cô mặt đỏ đến tận mang tai, phần vì bị hắn vuốt ve nãy giờ, phần vì làn da màu đồng cùng cơ bắp săn chắc tuyệt hảo của hắn!

       Cố Hạo Khương nâng cô lên cao hơn một chút, đầu lưỡi liếm láp hai đầu ngực của cô, một tay vuốt ve tấm lưng mềm mại quyến rũ của cô, một tay ra sức bóp nhẹ bờ mông cong...

       "A..a.." Tại sao cô lại yếu đuối như thế? Chỉ mới bị hắn vuốt ve có một chút mà đã bị kích thích rồi! Nhưng mà...

       "A.. Mau dừng lại đi... lỡ bọn họ.. vào thì sao đây...ư.."

       "Sẽ không!"

       Cố Hạo Khương nói xong liền cắn nhẹ bờ vai của cô coi như là trừng phạt vì cô đã không toàn lực chú ý đến hắn! Bên dưới đùi hắn liền truyền đến một trận ấm áp. Hắn cười khẽ:

       "Bảo bối! Em thật nhạy cảm! Mới đó mà ướt rồi!"

       "Anh đừng nói nữa... Đó đều tại anh!" Vân Nghê xấu hổ không thôi, tại sao cứ những lúc như thế hắn đều không kiên nể mà nói những lời khiến cô đỏ mặt thế chứ?

       Cô vì xấu hổ mà gục mặt vào vai hắn, Cố Hạo Khương kích động ngón tay bắt đầu đưa xuống cọ xát bên ngoài chiếc quần lót.

       Vân Nghê luôn rất nhạy cảm, hắn chỉ mới ma sát nhẹ nơi đó mà cô đã không chịu nổi! Cái miệng nhỏ nhắn rên rĩ, thân người thì kích thích muốn nhuỗm khỏi người hắn!

       Cả người cô như một con rắn không xương, càng muốn vùng vẫy lại càng như quấn quýt lấy hắn. Người Vân Nghê lồi lõm rõ ràng, hai bầu ngực cứ thế mà cọ xát lên ngực hắn, khiến bên dưới vật nam tính càng căng cứng!

       Hai tay hắn nhanh chóng xé phăng lớp vải mỏng manh còn sót lại, ngón tay thỏa sức mà tiến vào bên trong chơi đùa...

       Vân Nghê ngửa cổ khó chịu, bị hắn khuấy đảo như thế quả là một kích thích trí mạng!

       "Khương.... Dừng lại....Đừng chọc nơi đó.... á.."

        Cố Hạo Khương vẫn không nghe cô, bàn tay đã chế trụ gáy cô, lưỡi hắn bắt đâug liếm vòng quanh cổ, rồi đến cái tai... lát sau còn day nhẹ nó...

       Vân Nghê cả người nóng ran, lý trí như bị che mờ bởi khoái cảm, cứ thế mà để mặc hắn muốn làm vì thì làm.

       Bên dưới của Cố Hạo Khương chốc chốc lại cọ sát nơi hoa huyệt của cô, như thế lại càng tăng thêm kích thích cho họ. Nam căn của hắn đã sớm bị mật dịch của cô bao phủ, hắn không nhịn được mà bắt lấy tay cô đặt tại lên nó:

       "Tiểu Nghê, vuốt ve nó đi!"

       "Á.." Bất ngờ bị ép phải chạm nơi đó, vật ấy thật nóng và cương cứng, nhất thời nhìn xuống thì thấy toàn bộ vật nam tính của hắn.

       Rụt rè lắc đầu muốn rút tay ra thì Cố Hạo Khương ghì chặt tay cô, cầm tay cô mà di chuyển lên xuống nam căn. Bên dưới ngón tay vẫn đang vuốt ve nơi nhạy cảm dụ dỗ cô nghe lời:

        "Ngoan...Nó đang rất khó chịu!"

       Không biết vì đang say tình hay do lời nói quá ấm áp của hắn, Vân Nghê bắt đầu làm theo. Tuy bàn tay cô vụng về nhưng rất mềm mại, chỉ vuốt ve vài cái mà đã làm cho Cố Hạo Khương thoải mái không chịu được!

       Hơi thở nam tính của hắn cứ vây quanh Vân Nghê càng làm cô thêm mơ màng, đến nỗi Cố Hạo Khương đã dừng động tác bên dưới hoa huyệt mà cô cũng không biết, cả người dựa vào ngực hắn như thể hắn là người che chở cho cô vậy!

       Lòng Cố Hạo Khương mềm nhũn, giành lấy vất nóng từ tay cô, đưa sát đến tiểu động, sau đó đâm một cái nhẹ nhàng vào bên trong ẩm ướt.

       "Aa... trướng quá!"

       Cô ngay lập tức cảm nhận được hoa huyệt đang bị lấp đầy bởi vật thô cứng của Cố Hạo Khương. Vì là tư thế ngồi nên cự long của hắn không kiên nể mà vào đến tận nơi sâu nhất của cô, có cảm giác đau...

       "Đau quá.... hức!"

       Cố Hạo Khương đau lòng dùng lưỡi liếm những giọt nước mắt vừa rơi xuống của cô, giở giọng dụ dỗ:

       "Anh xin lỗi... Một lát sẽ không đau nữa... Aa... tại sao vẫn chặt đến thế?"

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  4. #14
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Bài viết
    276
    Xu
    0

    Mặc định


       Vân Nghê báu chặt bả vai hắn, Cố Hạo Khương vẫn không quan tâm, hạ thân bắt đầu di chuyển, nhưng ra vào một khoảng rất nhỏ bởi toàn thân Vân Nghê đều đã căng cứng khi hắn nhúc nhích:

       "Bảo bối thả lỏng.... Chặt như thế là muốn cắn chết anh?"

       Vân Nghê lắc đầu khó khăn:

       "Thực sự không thể mà....Sâu quá!"

       Nói xong lại nhìn lên khuôn mặt của Cố Hạo Khương, trán hắn đầy mồ hôi, gương mặt đúng là đang rất khó chịu cho nên cô cũng cố gắng mà hít thở đều, giữ cho mình thả lỏng...

       "Ngoan..."

       Cố Hạo Khương cảm nhận được cô đã từ từ thả lỏng, nam căn bên dưới lại bắt đầu khuấy đảo, mật dịch lúc này cũng ra nhiều hơn khiến cho cuộc giao hoan càng thêm dễ dàng.

       "Ư... Chậm... chậm một chút..."

       Cố Hạo Khương nhìn xuống khuôn mặt đỏ lựng của cô, lại nhìn nơi hai người giao hợp, trong lòng cảm thán vợ nhỏ thật nhỏ nhắn yếu đuối, tốc độ này đã là rất chậm rồi!

       Bên trong cô thật sự mềm mại ấm nóng, vật nam tính của hắn lúc đầu còn rất dễ chịu, lát sau lại muốn nhiều hơn nữa. Hắn không những không chậm lại theo ý cô mà còn gia tăng tốc độ, bên dưới vừa lên xuống vừa dùng hai tay nâng cô lên rồi lại hạ xuống.

       Cả hai chuyển động này khiến cho cô không thể chịu nổi, đầu óc như muốn nổ tung, muốn hắn dừng lại, nhưng cũng muốn hắn tiếp tục!

      "Aa...aa... hức..." Cô có thể cảm nhận rõ ràng vật ấy, cọ sát mạnh mẽ đến tận nơi sâu nhất!

     Nghe tiếng rên rỉ của cô, Cố Hạo Khương cũng kích động mà rên lên 'hừ hừ' ôm chặt cô như muốn hòa tan cô vào người mình.

       "Aa.... Khương.... nó....raaaa..."

      Trời sinh phụ nữ yếu đuối lại là Vân Nghê mới nếm trải sự đời cho nên không chịu nổi luật động mạnh mẽ của hắn nên nhanh chóng xuất khí...

      Cố Hạo Khương nhắm mắt cảm nhận từng đợt co bóp nơi hoa huyệt, cảm giác ẩm ướt truyền đến khiến hắn cũng muốn cùng cô ra.

       Nghĩ đến đó hắn càng luật động nhanh hơn nữa, mạnh hơn nữa, Vân Nghê rên đến khàn giọng, bên dưới chưa kịp ra hết đã bị hắn thô bạo lên xuống, khiến ha thân vừa khó chịu vừa kích thích...

     Ước chừng cả chục cái mạnh mẽ như thế, hắn mới bắn mầm móng của mình vào hoa huyêth của Vân Nghê, chạm đến cả nơi sâu nhất mà thỏa mãn...

        Vậy nhưng hắn phát hiện, phân thân của hắn cư nhiên vẫn chưa thỏa mãn, lại có dấu hiệu căng trướng!

     Cố Hạo Khương bợ lấy cặp mông tròn của cô, bế cô đứng lên cùng hắn. Vân Nghê bất ngờ, hai chân theo phản xạ vòng qua siết lấy hông của hắn.

     Cố Hạo Khương hai mắt viền đỏ, cô như thế càng làm cả hai dính chặt nhau hơn nữa, dục vọng của hắn lại không thể không chế!

       "Mấy hôm nay có là ngày an toàn không?"

       Cố Hạo Khương chợt nhớ ra điều này, khi nãy và cả hai hôm trước hắn và cô đều không có biện pháp an toàn! Nếu có thì phải sinh sao? Hắn còn chưa muốn có con nhanh thế, vẫn còn muốn cùng cô lăn lộn!

       Cô khó nhọc lắc đầu, bên dưới hắn lại to lên rồi! Thật đáng sợ!

       "Tôi không biết tính ngày an toàn!"

       Đáy mắt hắn bỗng chốc tối sầm, cô bé này lại không biết?

       "Chu kì của em ngày mấy!"

       "Là... Là ngày mai!"

       "Nghĩa là mấy hôm nay là ngày an toàn của em!" Cố Hạo Khương nhếch môi cười tà, vừa đi vừa chuyển động bên dưới...

       "Aaa... Dừng lại... Tôi mệt quá!"

       "Là anh động không phải em!"

       Vô sĩ!

       Cố Hạo Khương đi đến chiếc gương lớn trong phòng, lại chậm rãi buông cô ra. Vân Nghê vui mừng, ai ngờ hắn lại xoay người cô lại, đối diện chiếc gương lớn, tiếp tục đẩy vật kia vào trong cô, thong thả luật động...

       "Cố Hạo Khương... Anh thật đáng ghét.... hic hic..."

       Tư thế từ phía sau này càng làm cô ngượng hơn, đối diện lại là chiếc gương lớn, cô thấy rõ cả hai đang khỏa thân cứ thế mà dính chặt vào nhau. Thấy rõ cả nơi ấy của mình đang ngậm chặt cự long của hắn!

       Thấy cô vẻ mặt ngượng ngùng muốn khóc, Cố Hạo Khương vẫn không mềm lòng tha cho, ra vào như cũ, đứng trước gương thế này làm tình thật thú vị, hắn thấy rõ được mình đã độc chiếm cô như thế nào, hai bên đùi còn chảy xuống cả chất dịch trắng đục, thật kích thích hắn muốn hung hăng hơn nữa!

       Hai từ vị trí đặt ở eo cô, đã chuyển đến hai bầu ngực trắng nõn nà, ra sức xoa nắn thành đủ hình dạng, chốc chốc thì kéo nhẹ chúng. Mỗi lúc như thế hoa huyệt của cô càng mê người, càng khiến cho hắn sung sướng.

        Vân Nghê muốn nhắm mắt lại, ngăn không cho mình nhìn vào gương, nhưng cứ mỗi đợt tiến vào của hắn cô lại không kiềm chế được khoái cảm, lúc nhắm mắt, lúc lại mở mắt!

       "Aa...aa... ô.."

      Cứ thế hắn thoải mái mà luật động, một lần rồi lại một lần nữa....

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  5. #15
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Bài viết
    276
    Xu
    0

    Mặc định


       "Sao? hôm nay Vân Nghê sẽ ở chỗ cậu sao?... Được được... Ở với cậu là tôi yên tâm rồi..."

       Ba Vân niềm nở nói chuyện qua điện thoại với Cố Hạo Khương, không phải ông xu nịnh cậu ta mà vì thật sự là có hảo cảm tốt!

      Ngày đó cậu ta lại chủ động đến Vân Thị để bàn chuyện của Vân Nghê, ông đã biết hắn rất có thành ý!

       Lúc đó ông đã hỏi rằng 'nếu Vân Nghê biết rằng chúng ta lừa nó thì làm sao đây?', hắn đã không chừng chờ mà nói một cách chắc nịch:

       'Tôi sẽ khiến cô ấy thật sự yêu tôi!'

       Ôi... Tuổi trẻ thật tốt...

    ----------------------

       "Mày còn về đây làm gì hả?" Lưu Quang tức giận ném cả bình hoa vào mặt Lưu Khả Như, cũng may cô ta đã né được, nhưng có chút chật vật, đầu tóc rũ rượi, khóc đến thảm thiết!

       "Ba! Đừng như thế! Thật sự không phải con! không phải con..."

       "Mày còn dám nói không phải mày? Nhìn vẻ mặt khi đó là biết chơi thuốc rồi!"

       "Không có! Là do Vân Nghê! Đều do nó hại con!"

       'Bốp'

       Lưu Quang tán một cái thật mạnh vào má Lưu Khả Như, máu từ khóe miệng bắt đầu chảy ra...

       "Mày... Mày.... Mày có biết nếu động đến cô ta sẽ có hậu quả nào hay không hả? Lại nói từ trước tới giờ mày không hại nó thì thôi, nó lại đi hại mày? Nực cười!"

        Lưu Khả Như tránh không nhìn vào mắt ông ta, nhưng giấu sau đó là đôi mắt căm phẫn đến tột độ, hằn lên cả những vạch máu đỏ sẫm...

       "Mày đã mất đi quyền thừa kế của Lưu Thị rồi! Tất cả đều sẽ do anh mày thừa kế!"

       "Anh? Anh nào?" Cô ta còn chưa kịp nhận thức về việc bị tước quyền thừa kế, nay lại có thêm một người anh nào?

       "Nó là đứa con của ta cùng người phụ nữ ta yêu! Chỉ vì mẹ mày mà cô ấy bỏ đi, đúng là mẹ nào con nấy, đều ác độc như nhau!"

       "Không! Không đúng!" Cô ta mở to đôi mắt đỏ ngầu dữ tợn của mình, ra đó là lý do ông ta không bao giờ cho mẹ con cô sắc mặt tốt hay sao? Tại sao mới mấy ngày ngắn ngủi mà mọi thứ đều đã không còn thuộc về cô ta rồi... 

       "Không cần nói nhiều nữa! Cô tốt nhất nên yên phận đi! Tôi sẽ cho cô định cư bên nước ngoài hàng tháng gửi một số tiền cố định, cứ việc tiêu xài phung phí nếu muốn ra đường ăn xin!"

    --------------------------

       Hôm nay là một ngày rất tất bật, nhưng cũng là một ngày đầy cảm xúc - Hôn lễ của Cố Hạo Khương và Vân Nghê!

       Dù tất cả phóng viên trên thế giới muốn săn tin tức này đến đâu thì vẫn không thể có được một bức ảnh nào! Cố Hạo Khương không muốn nhiều người biết đến sắc đẹp tuyệt mỹ của vợ mình cho nên đã giới hạn khách mời, chỉ những người thân thiết của hai nhà và một số đối tác quan trọng của công ty mới hân hạnh được mời.

       Dù thế không gian tổ chức hôn lễ có thể chứ cả ngàn người chứ chẳng ít! 

       Điều làm Vân Khê thấy điểm tốt ở cuộc hôn nhân này là ba mẹ Cố Hạo Khương đã mất! Không phải cô ác độc gì mà là nếu có ba mẹ chồng thì Vân Nghê sẽ không thoải mái! Em cô vốn là đứa con được bọc trong trứng, bắt nó đi hầu hạ lại người ta? Người chị là cô đây không thích!

       "Chị ơi! Đừng gắn mấy cái này lên được không?" Vân Nghê chu môi nài nỉ với thợ trang điểm của mình.

       Cô ta cười lại hiền từ, cô bé này đáng yêu quá, ai nhìn cũng phải thương mến a~

       "Tiểu thư, người ráng chịu một chút, tôi đã dùng loại lông mi mỏng nhất và nhẹ nhất rồi! Hôn lễ thì cô dâu phải nổi bật nhất mới được!" Mặc dù không trang điểm thì cô cũng đã nổi bật nhất rồi!

    ---------------------------

       Trên lễ đường, cô gái mặc một bộ váy trắng cô dâu đẹp đến mê hoặc lòng người đang e thẹn mà đi đến bên chú rễ của mình.

       Cố Hạo Khương hiện tại tâm trạng rất tốt, vì hôm nay Vân Nghê đã chính thức trở thành người của hắn!

        Cứ nhìn bộ váy mà Vân Nghê đang mặc, hắn lại cảm thấy vui vẻ! Bộ váy cưới này đã được cô chọn lại, cô nhất quyết không chịu diện cái váy hôm trước đã thử cho hắn xem, cô nói cứ nhìn thấy nó là lại nhớ đến một màn ân ái kia! Thật đáng yêu mà!

       Vân Nghê vừa đứng bên cạnh hắn, mục sư đã định đọc bản tuyên thệ trước hôn lễ, nhưng nhìn thấy ánh mắt đe dọa của Cố Hạo Khương thì đã vội vã chuyển đến câu cuối:

       "Ta tuyên bố các con đã là vợ chồng!"

       Quan khách rất bất ngờ nhưng thấy hai người trao nhẫn cưới rồi cho nhau một nụ hôn nồng thắm thì cũng vui vẻ vỗ tay chúc phúc! Ba mẹ Vân thì cười tít cả mắt, mẹ Vân lâu lâu lại lau nước mắt, con gái bà trưởng thành rồi! Còn ba Vân thì thầm vui vẻ: Cuối cùng cũng không ai giành vợ với ông!

       Vân Khê thì không cho thấy tâm trạng gì cả, vả lại nãy giờ cô lại cảm nhận được có một ánh mắt nóng bỏng đang nhìn mình chằm chằm! Cô khó chịu quay qua thì mới thấy một người đàn ông rất có khí chất, trên người toát lên vẻ uy nghiêm và cường hãn đến đáng sợ!

       Thấy cô quay qua nhìn mình, hắn vẫn không có ý định quay đi, còn đáp trả cô bằng một nụ cười bí hiểm! 

       Vân Khê đột nhiên rùng mình! Hắn là ai....

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


Trang 3 của 15 Đầu tiênĐầu tiên 1234513 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status