Phai màu sương sớm
Theo gió, hương đưa
Em đi xa quá
Mắt thu nhạt nhòa.
Phai màu sương sớm
Theo gió, hương đưa
Em đi xa quá
Mắt thu nhạt nhòa.
Nhạt nhòa như thể đã xa
Tình kia đã tận, câu ca cũng dừng
Môi nồng đã lạnh lời thương
Những âu yếm cũ cũng dường mây trôi
Thu ơi, cách biệt nhau rồi...
Rồi đây bóng ngả chiều thu
đưa làn gió nhẹ tiếng ru xao lòng
người chinh chiến, kẻ ngóng trông
con thời vắng bố, vợ mong chồng về
hai dòng nước mắt tái tê
người đâu không thấy lại về hung tin
chút thương nhớ, vẫn giữ gìn
bởi vì đất nước vẫn chinh chiến dài.
Lần sửa cuối bởi Độc Cô Phong, ngày 28-09-2016 lúc 02:16.
Truyenhuyenthuat.com
Xem DM vs Real sướng thật
Dài tựa dãy Trường Sơn
Nối đôi miền Nam Bắc
Anh và em không gặp
Nhưng hướng về một phương
Lớn như là biển Đông
Đong đầy bao con sóng
Chẳng bao giờ phẳng lặng
Như máu nóng cuộn trào
Đèo Hải Vân có cao.
Bom rơi vàng hết lá
Mang thu về sai chỗ
Vẫn bước, vượt gian lao
Nhìn cờ đỏ, vàng sao
Nhìn non sông bát ngát
Lòng rộn vang tiếng hát
Cùng tiến ra sa trường.
Trường cũ tôi về, bạn tôi đâu?
Hàng cây năm ấy vẫn xanh màu
Chân bước nhẹ qua từng dãy lớp
Mắt khẽ ngẩng nhìn hành lang sâu
Kìa! a3 đó, lớp của tôi
Bàn cuối, trong cùng chỗ tôi ngồi
Bàn vẫn sần sùi màu mực khắc
Vẫn đó đâu đây, bạn tôi cười.
“Chúng mày bây giờ có khỏe không?
Vẫn chơi, vẫn nghịch vẫn khùng khùng?
Thu ấy hẹn sau này gặp lại.
Sao giờ tao về, lớp trống không?”
Phượng kia vẫn cháy, vẫn đỏ au
Sông kia vẫn xanh biếc một màu.
Mình đi xếp bút nghiên để lại
Sao giờ tan giặc, chẳng thấy nhau??
Trường cũ tôi về, bạn tôi đâu?????
Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)