Trên app tangthuvien bộ này vẫn chưa có tên tuổi tác giả. Ta đọc thử thấy hay hay mò lên 4rum mới biết của lão
Trên app tangthuvien bộ này vẫn chưa có tên tuổi tác giả. Ta đọc thử thấy hay hay mò lên 4rum mới biết của lão
Thất vọng. Nghe tên lão Duyên Phận đã lâu, giờ mới nghiêm túc đọc một truyện của tác giả này mà thấy thất vọng quá.
Mở đầu truyện là tình cảnh main bị làm mù mắt. Ta rất thích ý tưởng viết xoay quanh main bị mù, có thể nói đây là lí do chính ta quyết định đọc truyện này. Trong tình trạng 95% truyện copy của nhau như hiện nay, kiếm một bộ truyện với main đặc sắc một chút thật là quá khó. Vì vậy nên khi tác giả dùng lại tình tiết "thiên tài biến phế vật bị mọi người khinh thị" hoặc là khi xây dựng thế giới kiểu phụ thuộc hoàn toàn vào huyết mạch, ta đều bỏ qua. Thế nhưng truyện chưa được 10 chương mà nhân vật chính lại đã bắt đầu khôi phục thị lực rồi. Nếu như nhân vật chính khôi phục hoàn toàn thị lực thì bộ truyện này có khác gì 95% các truyện huyền huyễn khác đâu. Ý tưởng mở đầu truyện tương đối đặc sắc, nhưng cách xử lí của tác giả làm ta thấy thất vọng quá.
Thế chứ bạn muốn sao? Trước sau gì thì nvc cũng tìm ra cách chữa khuyết điểm của mình thôi. Bạn muốn nó mù mà dùng giác quan khác hay linh thức để nhìn vạn vật thì cũng có khác gì đứa sáng mắt.
Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)