TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 88 Đầu tiênĐầu tiên 123451353 ... CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 439

Chủ đề: Hội các nhà văn tương lai...

  1. #11
    Ngày tham gia
    May 2016
    Bài viết
    130
    Xu
    0

    Mặc định

    Đệch mợ càng lội page càng lười. Thôi kệ, iếu trích chịch gì nữa .
    ---QC---


  2. #12
    Ngày tham gia
    Dec 2016
    Đang ở
    vozForums.com
    Bài viết
    35
    Xu
    0

    Mặc định

    E hèm! Đây bác ơi
    Thảo nguyên lộng gió đầu làng...

    Cơn gió nhẹ lùa qua hàng cây xanh mướt, nắng chói chang, những áng mây nhẹ bâng vờn nhau cuối chân trời.

    Dưới gốc cây cổ thụ già nua, cô bé cỡ 15 tuổi đang ngồi đọc sách, mắt cô nhắm nghiền tận hưởng làn gió mát. Thở dài.

    Hít một hơi thật sâu, cô nhẹ nhàng gập cuốn sách, ôm vào lòng, vịn tay vào thân cây đứng dậy, nhẹ nhàng như sợ làm đau ai.

    Cô cố dốc cái lọ đựng nước như muốn cố tìm những giọt nước còn sót lại...

    - Hết rồi...

    Cô khẽ phủi cái váy lụa trắng của mình, thong thả bước xuống đồi. Những lúc như vậy cô lại khẽ ngân lên giai điệu êm ru, khó hiểu.

    Làng Cối Xay Gió.

    - Này! Miếng bánh của tao!

    - Trả đây! Trả mau!

    - Ahahaa...!

    Tiếng trẻ con vui đùa đầu làng, cô bé không lấy làm quan tâm lắm. Tẻ nhạt?

    Kétttt...

    Tiếng cửa gỗ rít dài, bản lề có vẻ đã han rỉ.

    - Về rồi sao, con gái!?

    - Dạ, thưa mẹ!

    Tiếng nói êm ru như gợn sóng dập dìu bên bãi biển, như cơn gió thoảng nhẹ qua tai...

    - Ngày hôm nay thế nào, Hạ Băng?

    - Bình thường ạ!

    Một người phụ nữ trung niên bước ra, trên tay cái chảo rán.

    - Ăn tối thôi con!

    Cô bé đã ngồi ở bàn ăn lúc nào, tay cầm cốc nước mân mê. Cô đang đọc sách.
    Mùi trứng rán nghi ngút, thơm nức mũi.

    - Hôm nay mẹ rán trứng, con thích không?

    Đáp lại câu hỏi là sự yên lặng. Mặt trời đã tỏa bóng phía chân trời, cơn gió lùa qua cửa sổ khẽ lật trang sách...

    Khụ... khụ... khụ..ụ...

    Tiếng ho vang lên góc nhà. Không ai khác ngoài Băng. Cô bé lấy tay bịt miệng lại, tay kia vuốt ngực. Thở dốc.

    Khụ...Khụ...ụ..ụ..

    Máu bắn lên trang sách, nhỏ từng giọt từ miệng của cô bé.

    - Chnontoxiue...?

    Mẹ cô bé khóc. Gào lên.

    - Mẹ... mẹ xin lỗi... mẹ... xin lỗi con...n...!

    Nước mắt người mẹ cứ thế ứa ra. Thứ nấm ấy từ đâu? Món súp?

    Cô bé gặng cơn ho, nhẹ nhàng gấp quyển sách lại, cô mở cửa, ôm ngực, ho sặc sụa, cô đi về phía đồi, chỉ ở đấy cô mới thấy được yên bình.

    Cơn gió lạnh buốt khẽ trườn qua người Hạ Băng. Cô bé choàng tỉnh, dụi mắt.
    Mất vài giây cô mới định thần được mình đang ở đâu. Bên cạnh cô bé là dòng suối trong xanh chảy róc rách, đôi bờ mọc đầy hoa thơm cỏ lạ, tiếng chim hót líu lo, nắng chan hòa. Lúc này cô bé chợt giật mình, theo phản xạ, cô ôm ngực, không có máu.

    Chnontoxiue là loại nấm kịch độc. Người ăn vào chỉ một liều nhỏ sẽ khó thở, phổi ứ nước, loét dạ dày.

    Bất giác, cô đưa tay tìm gì đó? Cuốn sách.

    - Không...không thấy đâu cả...

    - Nó đâu rồi? - Băng hoảng hốt.

    Chả thèm để ý tại sao mình vẫn còn sống sau khi ăn phải thứ nấm kịch độc ấy, cô chỉ biết bây giờ, cuốn sách là trên hết.

    - Cô tìm thứ này? - Một giọng nói vọng ra từ trên cây.

    Băng ngước nhìn, gằn giọng:

    -Ai!???

    Từ trong tán cây, một kẻ có vóc dáng cao lớn, hắn đeo mặt nạ mèo màu trắng đục, khoác chiếc áo lông vũ quá khổ màu hồng, mặc chiếc quần lửng vàng hoe đốm nâu, trên tay cầm quyển sách.

    - Quyển sách? - Băng nhìn chằm chằm vào kẻ lạ mặt.

    - Thứ này sao? Nó quan trọng với cô đến vậy à? Vậy... cô nghĩ sao nếu tôi không trả lại? Ahaha...

    - Còn muốn sống... thì trả lại mau!

    Nụ cười trên miệng của hắn bỗng vụt tắt, mồ hôi hắn toát ra đầm đìa, da gà nổi lên từng mảng. Vài giây định thần, hắn tấm tắc:

    - Chà! Không uổng công ta cứu ngươi.

    -...

    - Được! Nếu như ngươi muốn, ta sẽ trả lại... Nhưng đấy là khi ngươi đến được Hồ Thiên Đường...

    - Hồ... Thiên Đường...?

    - ...Bất cứ lúc nào, ta sẽ có mặt ở đó để trao ngươi quyển sách này! Giờ thì ta xin phép cáo từ! Hahaha!!

    Hắn ta lùi vào tán cây, bỏ mặc Băng đứng đó. Băng nghiến răng, siết chặt bàn tay lại, cô đặt hai tay lên ngực, ngân nga một giai điệu, cô đã bình tĩnh lại.
    Băng quay người, rảo bước tới cạnh bờ suối, cô ngửi thấy mùi thơm từ bên kìa bờ. Cô hít một hơi, bụng cô réo lên, cô không biết đã bất tỉnh được bao lâu. Chỉ biết rằng, bây giờ cô rất đói. Nhưng làm sao qua?

    Băng liếc nhìn khúc sông, nói rộng khoảng hơn năm mét, nhưng cũng chỉ sâu đến đầu gối của cô. Hít một hơi thật sâu, cô bước một chân xuống, lập tức mất đà. Khúc sông lúc nãy mà cô nghĩ chỉ sâu đến đầu gối giờ như không đáy!

    - Cứu... N... nước... Cứu...u..!

    Tiếng kêu la thảm thiết của cô vang khắp cánh rừng, cô cố vùng vẫy để ngoi lên, nhưng càng gắng sức, cô càng chìm sâu hơn.

    - Hết rồi sao? - Băng nhắm nghiền mắt lại, cô đã kiệt sức.

    - Hức.. Hức...

    - Băng! Con gái ba có tâm sự gì sao?

    - Ba... con... hức... con lại nhìn thấy... "nó"... hức...

    -...

    - Con sẽ không sao đâu. Hãy tin ba... lần này...

    ...

    - Ba...a..!!!

    - Xin lỗi... xin lỗi con... ba..a... không... thể...

    - Ba... không... không...ba... ba ơi...!!!

    Băng choàng tỉnh dậy, mồ hôi lấm tấm trên mặt, cô còn chưa hoàn hồn sau cơn ác mộng ban nãy. Cố lấy lại bình tĩnh, cô nhận ra mình vẫn còn sống. Lảo đảo đứng dậy, cô nhận ra quần áo mình đã ướt nhẹp, vậy là bằng phép màu nào đó, cô vẫn sống.

    Cô ngước mắt lên nhìn, cô không khỏi bàng hoàng, thứ mà đáng lẽ chỉ có ở trong những câu chuyện cổ tích để lừa phỉnh trẻ con, hiện giờ đang ở ngay trước mắt cô. Băng lấy tay dụi mắt, nhìn lên, lại dụi mắt để chắc chắc mình không bị ảo giác. Trước mắt cô lúc này là một ngôi nhà... bằng bánh kẹo!

    - Đây... đây là...? - Băng kinh ngạc

    Đấy là một căn nhà nhỏ. Có mái ngói lợp bằng những thanh kẹo Sô-cô-la. Bốn bức tường bao quanh là bánh bích quy, trang trí bằng vô vàn loại bánh kẹo thơm ngon mà bất kì đứa trẻ nào nhìn thấy cũng thích mê.

    Hít một hơi thật sâu, cô thận trọng bước tới gần căn nhà, tuy cô đã thoát được khỏi bàn tay Tử Thần đến hai lần. Nhưng thế này thật quá sức tưởng tượng của cô.

    Băng đến gần căn nhà, trước mặt giờ là cánh cửa lớn cao gấp rưỡi cô. Cửa cũng được làm từ bánh bích quy, có trang trí thêm bằng kẹo dẻo đủ màu, tay nắm cửa là viên mentos khổng lồ to cỡ một bàn tay. Băng vặn tay nắm. Không khóa. Đẩy cửa vào, cô ngó quanh, tối đen như mực.

    - Có...ai...không? - Băng thận trọng, cô biết căn nhà nào cũng có chủ, vào mà không được phép thì thật vô lễ.

    - Có ai không?

    Đáp lại những tiếng gọi của cô chỉ là sự im lặng, đến lúc này cô đành đẩy cửa bước vào. Điều duy nhất khiến cô lại gần căn nhà này, không gì khác ngoài mùi thơm nức mũi mà cô đã ngửi thấy lúc bên kia bờ sông.

    Chưa kịp bước vào nhà, một cơn gió lạnh buốt luồn qua sống lưng. Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, thì cô đã có cảm giác như mình bị một bàn tay siết lấy cổ...

    RẦM!!

    Băng bị ghì mạnh vào bức tường bích quy, cô gắng sức giẫy dụa nhưng vô ích. Một giọng nói the thé của một bà lão vang lên:

    - Ngươi là ai!? Làm thế quái nào mà ngươi đến được chỗ này!?

    Nói rồi bà ta siết chặt hơn, chả thèm cho Băng có cơ hội trả lời. Cô thở gấp, thều thào:
    - Làm...ơn...
    - Khoan đã bà chủ! - Một giọng nói khác vang lên phía góc phòng.

    - Đừng phá đám ra Nevar! Một kẻ có thể mò đến tận đây. Tức là nó đã có thể vượt qua Rừng Cám Dỗ!

    - Khoan, bình tĩnh bà chủ. Nó là con người!
    - Con... người!?

    Bà ta buông lỏng tay, Băng trườn xuống, mồ hôi toát ra đầm đìa. Cả đời cô chưa bao giờ trải qua cảm giác đáng sợ như vậy.

    - Giờ ngươi giải thích sao đây, Nevar?

    - Thưa bà chủ, tôi đã thấy Krek đưa con bé tới từ thế giới loài người...

    - Krek? Tên khốn! Hắn có ý đồ gì đây?

    - Tôi không nghĩ hắn làm mà không có tính toán. Cô bé này... có gì đó rất đặc biệt!

    - Ý ngươi là...?

    - Đúng vậy!

    - Đồ...ăn... - Băng thều thào, cô đã kiệt sức.

    - Zehahaa...! Nếu vậy thì thú vị đây. Nevar, đốt lửa lên!

    Phừng... phừng...

    Những đốm lửa thắp sáng cả căn nhà. Trước mặt Băng là một bà già có mái tóc bạc trắng, mũi gẫy, khoác một chiếc áo choàng đen sờn rách. Trên vai là một con quạ đen to hơn bình thường.

    - Này cô bé! - Mụ ta nói với giọng thân mật - Đi đường xa chắc vất vả lắm. Nevar, dọn tiệc đón khách!

    - Rõ, bà chủ! - Hết kinh hoàng này đến kinh hoàng khác, trước mắt Băng là một con quạ biết nói!

    - Chào cô bé, ta là Vgur, là chủ căn nhà Kẹo Ngọt này! - Mụ ta mở lời

    - Quạ... - Băng thắc mắc

    - Có vẻ cô bé thấy lạ khi ta trong hình dạng này. Vậy thì để ta trở về dạng người. - Con quạ đáp

    Nó rời khỏi vai Vgur, hạ xuống đất. Co mình lại, trong phút chốc nó đã biến thành một người đàn ông cỡ trung niên, mặc comple đen, đội một cái nón phớt rộng vành cũng màu đen, thân hình cao kều.

    - Cô bé có thể xưng danh được không? - Nevar lịch sự

    - ...

    - Chà, cô bé có vẻ khá kiệm lời nhỉ? Ta là Nevar, còn đây là chủ của căn nhà này, Phù Thủy Kẹo Ngọt Vgur quyền năng...

    - ...

    - Hohoho! Cô bé không cần phải ngạc nhiên tới vậy đâu! Người phải kinh ngạc là bọn ta kìa. Liệu có thể cho ta biết làm thế nào mà cô bé đến được đây không?

    - Đồ... ăn... - Băng chẳng còn quan tâm tên lạ mặt kia nói gì, chỉ biết rằng hiện giờ cô đang rất đói.

    - Thất lễ, thất lễ! Tôi sẽ dọn bàn ăn ngay! - Nevar cười lớn.

    Nevar vỗ tay, lập tức một bàn ăn thịnh soạn xuất hiện trước mặt Băng, heo quay, cá rán, salad, bánh kẹo, đồ uống đủ cả.

    - Xin mời! - Nevar tỏ điệu bộ cung kính, quay sang Vgur.

    - Và cả bà nữa, chủ nhân!

    - Zehahaha! Tốt lắm, vẫn chu đáo như mọi lần! - Mụ ta cười lớn.

    Khỏi càn giữ ý, Băng kéo ghế lại gần bàn ăn, lấy từng miếng sandwich lên, ăn chậm rãi.

    - Vừa miệng chứ cô bé loài người? Zehahaha... Ăn cho no đi, ta có rất nhiều chuyện muốn hỏi người.

    Cô ăn miếng bít tết cuối cùng, với tay lấy cốc sữa, uống một hơi hết hơn nửa, quẹt miệng đứng dậy.

    - Cảm ơn! - Băng cúi đầu.

    - Không có gì, cô bé à! - Nevar vỗ tay, lập tức bàn ăn biến mất.

    - Khà khà! No say rồi, giờ cô bé có thể trả lời một số câu hỏi của ta được chứ? - Vgur xuống giọng.

    - ...

    - Được.

    - Zehahaha! Tốt, tốt! Giờ cô bé có thể cho ta biết tên của mình được chứ!

    - Hạ... Băng...

    - Hạ... Băng... Zehaha... Tên rất hay đấy, rất phù hợp với tính cách của cô bé! Vậy...Hạ Băng, cô bé đến từ đâu vậy? Ta không tin một con người bình thường có thể đến tận đây?

    - Không phải từ nơi này...

    - Huh? Zehaha! Thật khó hiểu, dù ăn nói hơi xấc xược nhưng ta rất thích. Nevar!

    - Tôi đây thưa chủ nhân - Nevar mỉm cười.

    - Ta sẽ đưa con bé đến "Tiệc Trà", trong khoảng thời gian đó hãy chông nom con bé cẩn thận. Và hãy giúp nó hiểu hơn về nơi này. Giờ ta phải đi vào "Thành" một thời gian!

    - Là việc về tên Grug sao, thưa chủ nhân?

    - Zehahaha! Ngươi luôn rất sắc sảo, Nữ hoàng đã ra lệnh triệu tập các "Chỉ huy ngọt" mới, ta phải có mặt.

    - Đi đường bằng an, chủ nhân! - Nevar cung kính.

    Zehahaha! Tiếng cười dài vọng lại, trong phút chốc mụ phù thủy đã lướt đi như cơn gió, bỏ lại Băng đang ngơ ngác vì chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.

    - Chà! Hạ Băng? Cô bé sẽ thay đổi vận mệnh của hòn đảo này! - Nevar quay sang Băng, nghĩ.
    - Giờ cô có thể ngủ một giấc, nếu muốn...

    Chưa kịp để hắn nói hết câu, Băng đã lăn ra ngủ. Có lẽ cô đã quá mệt mỏi với những chuyện mình vừa trải qua.

    - Như thế này thì tốt hơn! - Nevar quay mình, bước ra ngoài cửa.

    - Ngươi đã nấp ở đấy bao lâu rồi, Krek "Bão Tố"!?

    - Gahaha! Không gì có thể qua được mắt ngươi nhỉ, Jullia "Hạn Hán"?

    - Jack... Chà, đã là quá khứ rồi. Bây giờ ta là Nevar, hầu cận của Vgur Quyền Năng.

    - Mụ già đấy sao? Haha! Ngươi phản bội Hồng Hạc Quốc! Phản bội lại Nữ Hoàng Thiên Điểu! Để đi phụng sự cho cố vấn của kình địch sao? Gyahaha! Nực cười!

    - Thời đại của ta hết rồi, cái "đế chế" thối nát này sẽ sớm sụp đổ thôi. Chả phải đó là lí do mà ngươi đem cô bé đó về đây sao?

    - Gyahaha! Mỗi "đế chế" sụp đổ thì "đế chế" khác sẽ lên ngôi! Ta chỉ muốn xem, nếu phá nát sự cân bằng của hòn đảo này thì chuyện gì sẽ xảy đến thôi!
    - Vậy có lẽ ta lên kết liễu ngươi trước khi điều đó xảy ra.

    - Nếu ngươi có thể, Jullia... À không, quý ngài Nevar!

    Krek vặn mình, bật lên không trung, hắn xoay người như con quay giữa không trung, tung cú đá bắn ra cơn gió hình lưỡi hái với tốc độ kinh hoàng!

    BÙMM!!

    Cú đá đã bị chặn đứng. Nevar thủ thế, vắt chéo hai tay làm dấu X. Không quá khó để Krek nhận ra cú đá của hắn đã bị hóa giải.

    - Gyahaha! Đã giải nghệ rồi mà vẫn còn khủng khiếp nhỉ? - Krek mỉa mai.
    - Chậc! Ta không nghĩ có ngày "Bộ ba Thiên Tai" chúng ta lại chống lại nhau. Vậy thì ta xin phép không nương tay.
    - Thử xem... Gyahaa...!!!

    Krek đổi hướng về phía Nevar, hắn xoay người với một tốc độ kinh hoàng, lao tới Nevar. Cơn lốc mà hắn tạo ra mạnh đến nỗi cây cối xung quanh đổ rạp, trừ căn nhà Kẹo Ngọt.

    Nevar xuống tấn, bắt chéo hai tay hình chữ X, hắn biết nếu không dùng hết sức thì không chỉ hắn, mà cả căn nhà Kẹo Ngọt cùng Băng sẽ sang thế giới bên kia.

    BÙMM!!

    Nevar đã chặn được chiêu thức có thể san phẳng cả vạt rừng rộng lớn thành bình địa, nhưng cái giá phải trả quá đắt.

    - Hộc... Khụ...ụ!! - Nevar thổ huyết.

    - Chậc! Tệ hại đến vậy rồi sao? Có vẻ sau trận quyết chiến với Quartar khiến ngươi trọng thương nhỉ? Gyahaha...!! - Krek khoái chí.

    - Tên khốn... sao ngươi dám nhắc đến Quartar với giọng điệu đấy!

    - Huh? Gyahaha... Ngươi đang bảo vệ hắn đấy sao! Ngươi quên hắn đã đắc tội với Nữ Hoàng sao? Để vùng đất tranh chấp phía Bắc rơi vào tay Băng Quốc! Không thể tha thứ được! Gyahaha...

    - Ngươi...! Mẹ kiếp, tên khốn Krek!!

    - Đừng tưởng ngươi có thể qua mắt được Nữ Hoàng. Hôm đó Ngài đã đoán chắc ngươi sẽ tha mạng cho tên phản nghịch đó, nên đã phái ta theo dõi ngươi...

    - Cái gì!? Khốn khiếp! Vậy...

    - Tên Quartar sao? Ta đã đưa hắn đi gặp Thần Chết rồi.

    - K... KREK!!

    - Gyahaha... Dù sao cũng phải cảm ơn ngươi, nhờ ngươi mà ta có thể dễ dàng hạ hắn. Quartarius "Lũ Lụt".

    ...

    Tóc tách... tóc tách... tóc tách...

    - Jul, kết liễu tôi đi...

    - Anh nói cái quái gì vậy, Quartar! Đi mau đi!

    - Mau lên, nếu không Nữ Hoàng...

    - Khốn khiếp... Tôi bảo anh cút đi!!

    ...

    - Này Jul, tôi cho anh xem cái này...

    - ...?

    - Xem nè, bất ngờ chưa? Ảnh con gái tôi đấy!

    - Huh? Con gái anh sao?

    - Đúng thế! Haha! Sao, dễ thương lắm phải không?

    - Anh thật là...

    ...

    - Khốn khiếp, Krek! Rốt cuộc ngươi coi Quartarius là gì chứ hả? Đồng đội? Bạn bè? Anh em?...

    - Ngươi lảm nhảm gì thế, Jullia? Đồng đội? Bạn bè? Anh em ư? Gyahahaha... Không gì cả! Với ta, những kẻ ngu ngốc thường phải chết! Gyahaha...!!

    ...

    - Này, Jul! Lần này nếu chiếm được "Vùng tranh chấp" phía Bắc. Nữ hoàng sẽ cho phép tôi về với gia đình nhỏ của tôi...

    - Chà, vậy thì tốt... Nhưng anh có chắc...

    - Hahaha! Yên tâm đi, Jul à! Nữ Hoàng rất trọng chữ "tín"!

    ...

    - Khốn khiếp! - Nevar đay nghiến.

    - Gyahaha...! Hay để ta tặng ngươi vài đòn nữa để đi bầu bạn với tên phản nghịch đó nhé!

    Krek xuống tấn, tích tụ năng lượng lại hai bên tay, lần này là cơn lốc nhỏ ở hai bên tay của hắn.

    ...

    - Xem nè, bất ngờ chưa? Ảnh con gái tôi đấy!

    - Sao, dễ thương lắm phải không?

    - Hahaha! Yên tâm đi, Jul à! Nữ Hoàng rất trọng chữ "tín"!

    - Jul, kết liễu tôi đi...

    ...

    - Gyaaaa...!! Cái... cái quái! - Krek hét lên đầy đau đớn. Trong phút chốc hắn cảm thấy cơ thể mình khô héo, cơ teo lại, chỉ còn lớp da khô cứng bọc xương. Xung quanh hắn, cảm giác nóng như thiêu đốt. Trong không khí không còn lấy một giọt nước. Nevar đã ra tay.

    - Mẹ kiếp, Krek. Sang thế giới bên kia mà tạ tội với Quart đi!

    - K... Khốn... Jullia... Cuối cùng cũng đã chịu nghiêm túc rồi hả...? Gyahaha!!

    ...

    Jullia "Hạn Hán". Hơn 3 năm trước, cùng với hai người đồng đội trong "Bộ ba Thiên Tai", Krek "Bão Tố" và Quartarius "Lũ Lụt" tung hoành trên mọi chiến trường, họ đã giúp Hồng Hạc Quốc chiếm toàn bộ các "Vùng tranh chấp" phía Tây Nam, thôn tính Băng Quốc và khiến cho cả Vương Quốc Kẹo phải nhường một bước.

    Là ba cận thần của Nữ Hoàng Thiên Điểu, họ được trao mọi quyền hành. Với ba người nổi danh nhờ mưu lược sâu xa và khả năng đào tạo một lượng lớn binh lính tinh nhuệ, chỉ có thể dùng từ "bách chiến bách thắng" để nói về họ. Thời gian đó, Hồng Hạc Quốc bành trướng, chiếm được toàn bộ các cửa biển phía Bắc và Nam. Thậm chí, đã đưa được quân ra biển, đánh chiếm Đảo Người Cá.

    Đấy chính là thời kì mà Hồng Hạc Quốc phát triển thịnh vượng nhất. Họ chiếm được hầu như toàn bộ các vùng tranh chấp. Của cài dư thừa, đất nước phồn vinh, ai nấy đất đai, tài sản thừa mứa, tiêu sài vài đời còn chưa hết.

    Nhưng với Nữ Hoàng, thì đó vẫn là chưa đủ. Ngài mưu tính đưa quân đánh chiếm "Vùng tranh chấp" phía Bắc, làm bàn đạp để vòng qua Đồi Lặng Gió, tiến tới đánh Vương Quốc Kẹo, thống nhất Đảo Tam Sắc, lập nên một "Đế chế" hùng mạnh nhất kể từ thời Đế Vương Balm.

    ...

    Ngày mồng sáu, tháng Mão, năm Đế Vương Balm thứ XV...

    Tại Lâu Đài Bách Điểu, sảnh Diều Hâu.

    - Gyahahaha!! Lại đây coi những người bạn của ta... Cùng ăn mừng vì trận thắng này nào! - Krek khoái chí

    - Không nên vui mừng quá sớm vậy đâu, Krek.

    - Thôi nào, Jul! Anh không nên quá nghiêm túc vậy đâu. Hahaha! - Quartarius hóm hỉnh.

    - Đây là ngày vui đúng chứ. Chỉ còn một trận đánh nữa, Nữ Hoàng sẽ hoàn thành tâm nguyện của mình...

    - Anh không nên quá lạc quan, Quart...- Jullia ngắt lời.

    - Đây là trận đánh quan trọng, tuy chúng ta đưa quân qua Đồi Lặng Gió, nhưng không loại trừ khả năng chúng sẽ mai phục ở Rừng Cám Dỗ.
    - Fufufu... Không phải sẽ có một đội quân khác từ Cửa biển Nam đánh vào sao? - Krek mỉa mai.

    - Hừm... Ta không chắc về điều này. Nếu chúng ta không tỉnh táo, lần này kẻ thua cuộc có lẽ là chúng ta... - Jullia lắc đầu.

    - Chậc! Vẫn chu toàn như mọi khi, không hổ danh quân sư Jullia "Hạn Hán". - Quartarius tặc lưỡi.

    - Gyahaha! Jullia à, lần này ngươi lo hão rồi! - Krek phẩy tay.

    - Ý ngươi là sao?

    - Ta đã cử một đội trinh sát theo dọc Hành Lang Yên Tĩnh từ cửa biển Bắc. Và ngươi đoán xem... - Krek thách thức.

    -...?

    - Gyahaha! Không-gì-cả!

    - Tốt hơn là ngươi lên nghiêm túc. Trận đánh này... Nếu thua chúng ta sẽ mất tất cả...

    - Thật sao? Ta cũng mong chờ lắm! Gyahaha!

    ...

    Rầm... rầm... rầm...

    Tiếng bước chân đầy khí thế của quân lính Hồng Hạc Quốc.

    ...

    - Đội Chim Mòng Biển sẽ hành quân dọc theo hướng Đồi Lặng Gió, di chuyển qua thị trấn Bánh Bích Quy rồi tiến đánh thẳng vào Kinh Đô Bánh Bông Lan.

    - Và đánh thẳng vào lâu đài? - Krek ngắt lời.

    - Không, Đội Chim Mòng Biển sẽ chỉ là nghi binh! - Jullia đáp.

    - Còn đội Chim Ưng, sẽ di chuyển vòng qua Rừng Cám Dỗ...

    - Gì chứ? Jullia, thật điên rồ! - Krek tức giận.

    - Về điểm này... Tôi thấy Krek đúng... - Quartarius lắc đầu.

    - Chính vì vậy, Quartarius... Tôi muốn anh chỉ huy đội Chim Ưng.

    - Tôi... chỉ huy...? - Quartarius lúng túng.

    - Đúng vậy! Tôi không thể tin tưởng ai khác ngoài anh!

    - Nếu anh muốn vậy thì... Tôi đồng ý!

    - Còn Krek...

    - Chỉ huy đội Chim Trĩ men theo Hành Lang Yên Tĩnh, đúng chứ! - Krek nhếch mép.

    - Được rồi, nếu mọi người đã rõ nhiệm vụ của mình, tôi rất trông đợi vào trận chiến ngày mai!

    ...

    Đội Chim Mòng Biển đã áp sát thị trấn Bánh Bích Quy...

    - Mọi thứ đều đã sẵn sàng, ngài Jullia! - Một viên chỉ huy nói.
    - Hãy đợi tín hiệu của các đội còn lại! - Jullia nghiêm trọng.

    Chít... Chíttttt...

    Tiếng rít dài nghe chói tai, đó là giống chuột Oumes, một giống chuột rất ưa đồ ngọt.

    Lúc nhúc từng đàn ùa vào thị trấn từ bìa bừng, có lẽ chúng đã bị hấp dẫn bởi hương vị của Tháp Socola tại Trung tâm Thị trấn.

    - Là tín hiệu!? - Viên chỉ huy nhắc.
    - Hạ lệnh! TIẾN CÔNG!!!

    UOHHHHHHHH!!!

    - GIẾT!!!
    Nick vOz: nui8888
    Kết bạn, giao lưu, học hỏi
    Thớt vOz: https://vozforums.com/showthread.php?t=5398342
    Truyện đang viết: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=139048

  3. #13
    Ngày tham gia
    May 2016
    Bài viết
    130
    Xu
    0

    Mặc định

    Đã tống lên #1. Các bài viết khác thì éo biết làm sao :doubt:.

  4. #14
    Ngày tham gia
    Dec 2016
    Đang ở
    vozForums.com
    Bài viết
    35
    Xu
    0

    Mặc định

    Trích dẫn Gửi bởi tranttrung Xem bài viết
    Đệch mợ càng lội page càng lười. Thôi kệ, iếu trích chịch gì nữa .
    Ok fine
    Nick vOz: nui8888
    Kết bạn, giao lưu, học hỏi
    Thớt vOz: https://vozforums.com/showthread.php?t=5398342
    Truyện đang viết: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=139048

  5. #15
    Ngày tham gia
    Dec 2016
    Đang ở
    vozForums.com
    Bài viết
    35
    Xu
    0

    Mặc định

    Vãi thế! Bên TTV cũng yêu cầu post cơ à chưa đủ 10 post.
    Nick vOz: nui8888
    Kết bạn, giao lưu, học hỏi
    Thớt vOz: https://vozforums.com/showthread.php?t=5398342
    Truyện đang viết: http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=139048

    ---QC---


Trang 3 của 88 Đầu tiênĐầu tiên 123451353 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status