Lại một ngày nữa trôi qua rồi! Anh vẫn nhớ em nhiều lắm em biết không?
Từ ngày nhận được tin nhắn kia của em, anh không có đêm nào yên giấc, lúc thì trằn trọc, khi thì mơ màn, có những đêm thức trắng không ngủ. Bây giờ anh biết rằng anh yêu em nhiều hơn là anh tưởng rất nhiều.
Anh khong nghĩ được vì sao em lại nhắn những lời phủ phàng như thế với anh, có thể em muốn anh sớm quên em đi vì lí do nào đó nhưng em có biết dùng một người con trai khác để nói lời chia tay với người yêu mình như vậy làm tổn thương cở nào hay không? Dù đây là sự thật hay chỉ là phương tiện đi chăng nữa thì con tim anh đau xót không nguôi!
Bà xã yêu!
Hãy để anh vẫn được gọi em bằng ba tiếng "bà xã yêu" thêm lần nữa, có lẽ là lần cuối cùng! Anh sẽ không quên em nhưng anh sẽ chôn sâu tận đáy lòng, em hãy biết rằng tình cảm anh dành cho em luôn là chân thật, chân thật hơn cả anh, hơn cả những lời nói của anh.
Đêm nay lại một đêm mất ngủ, anh không biết làm gì: học bài, đọc sách.... nhìn hoài vào cuốn tập cũng như một cực hình, trong lòng lại không tài nào tập trung được. Đã đi tắm, 12h đêm lại lục đục đi tắm, rồi giặc áo quần, mùng mền không biết là người ta đánh giá anh điên cỡ nào nữa, thôi kệ! Nếu ngồi không một chút nữa anh điên thiệt quá!
Nhưng làm gì rồi cũng xong, lại ngồi, lại chán!
Bây giờ chỉ muốn chút gì đó, nhưng mà "nâng chén tiêu sầu càng sầu thêm" với lại cũng đã hứa với mẹ là ko uống rượu nữa rồi, mà anh lại không thích cà phê, thôi thì lên mạng dạo một vòng vậy!
Bà xã yêu!
Mở nick yahoo lên thấy nick của em anh lại nhớ quay quắt. Anh nhớ ngày đó khi lập nick xong em đã cho anh password, đó là kỉ niệm ngày đầu tiên anh gọi một tiếng "Bà xã"!
Lại nhớ ngày xưa em cùng có mở blog, cũng có 1-2 entry, anh lại log vào blog em nhưng không còn thấy bài nào nữa, anh nghĩ em viết bài rồi lưu theo chế độ riêng tư, anh lại đăng nhập vào blog của em, anh mong rằng trong blog sẽ có vài lời nào đó thật lòng về anh, nhưng anh biết đó chỉ là viễn vông thôi! Em đã dứt khoát rồi, anh sẽ không nhận được một tia hy vong nào đâu! Bất quá, anh đã vào blog của em thì anh cũng muốn để lại vài lời, không biết em có còn xài nick yahoo này không nữa cơ, nhưng anh nghĩ nếu em còn sử dụng nick này, sẽ tình cờ một ngày nào đó em vào blog và thấy bài viết này, anh để chế độ riêng tư, chỉ mình người đăng nhập vào blog này mới thấy được. Em phải biết rằng: Anh mãi mãi yêu em!
Em yêu! Em biết không, em đã mang lại cho anh một khoản thời gian rất vui vẻ, có lẽ là khoản đời vui nhất kể từ khi anh hiểu chuyện đến nay, cũng có thể là đến sau này!
Mặt dù mọi chuyện cơ bản đã kết thúc, nhưng anh sẽ giữ mãi bóng hình em, giữ mãi, trong lòng anh!