TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 4 Đầu tiênĐầu tiên 1234 CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 18

Chủ đề: Địch Vân - đọc và khóc

  1. #11
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Bài viết
    456
    Xu
    0

    Mặc định

    Cám ơn ChieuPhong đã viết 1 bài rất cảm động về Địch Vân. Liên Thành Quyết là 1 trong những truyện mình thích nhất của Kim Dung. Nhớ lần đầu đọc Liên Thành Quyết, mình đọc tù tì một mạch không ngừng, cùng vui buồn cùng than thở với Địch Vân. Điều làm mình cảm phục nhất là Kim Dung (và Hàn Giang Nhạn) đã rất thành công tạo dựng 1 nhân vật sống rất chân thật với tình cảm của mình trong bối cảnh 1 giang hồ đầy dối trả. Từ đầu đến cuối, Địch Vân không hề thay đổi dù những người chung quanh luôn lừa dối đổ oan cho hắn. Cuối cùng hắn cũng trở về với tuyết động, với Thủy Sanh, nơi ấy thích hợp cho hắn hơn là cuộc đời ô trọc ở ngoài giang hồ. Mối tình của Đinh Điển và Lăng Sương Hoa cũng làm mình rất cảm động.

    Bài cảm xúc của chieuphong hay quá, cho mình xin phép copy làm lời giới thiệu cho truyện Liên Thành Quyết nhé. Mình chỉ thêm 2 câu cuối. Đọc được những lời của chieuphong, khẳng định sẽ có nhiều đọc giả tìm xem Liên Thành Quyết.

    "Người ta đọc và cảm khái cho tráng chí của Tiêu Phong cũng nhiều, buồn pha lẫn vui cho kết cục của Trương Vô Kỵ, thậm chí cười ngặt nghẽo cho hành vi nửa quan nửa tục của Vi Tiểu Bảo nhưng không khỏi phải rơi lệ cho Địch Vân. Gã thiếu niên quê mùa này, cục mịch này ấy thế là người đầu tiên khiến cho ta phải rơi lệ. Buồn, đau, thống khổ ......... tất cả các cảm xúc dồn về khi nhận ra tiếng gào thét đau đớn của Địch Vân giữa vùng hoang mạc lạnh giá sương đêm. Bên ngoài là kẻ thù chực lấy mạng, bên trong là một tiểu cô nương nghi ngờ gán cho gã là "tiểu dâm tăng". Sóng gió cuộn trôi, mười mấy năm trời chan chứa tình cảm với tiểu sư muội bỗng chốc vụt mất. Gã đã thực sự mất sư muội, xương tỳ bà bị xuyên, bị đổ bao tiếng oan ức. Ngay cả đến loài ác điểu cũng khinh bạc, không tha cho gã. Có ai biết bao nhiêu thống khổ, cừu hận trên thế gian này gã là con người nhận đủ nhất, nhận nhiều nhất. Địch Vân ơi Địch Vân, sư phụ rời bỏ ngươi, sư muội không tin ngươi, tất cả mọi người đều khinh bỉ ngươi. Chỉ có tiếng thét, một tiếng thét kinh hoàng giữa đêm khuya cùng những giọt nước mắt ức ử cho cuộc đời chịu nhiều oan trái mới phần nào giúp giải bớt nỗi lòng. Xin các bạn đọc Liên Thành Quyết để cùng đồng hành, cùng than thở với Địch Vân ... thiên lý ở đâu?"
    ---QC---
    Hidden Content Tây Hải Phân Đàn: Háo Ăn Tiểu TửHidden Content

    Xin các bạn vào
    -Hidden Content đóng góp ủng hộ TTV.
    Hidden Content


  2. #12
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    8
    Xu
    0

    Mặc định

    Những chuyện ngắn của Kim Dung thường mang cái tình rất đẹp, tình người và tình yêu. Tôi đọc truyện này khi còn là sinh viên và sau vài năm đọc lại vẫn thấy cái hấp dẫn của nó, đọc xong thấy một cảm giác trống rỗng và đến cuối truyện từ cái cảm giác đó lóe lên một tia hy vọng về một cuộc sống tươi đẹp hơn cho nhân vật Địch Vân. Truyện kết thúc có hậu, đúng theo tư tưởng phật giáo: ở hiền gặp lành.
    Cố lên Cố lên Cố lên Cố lên.....Hidden Content Hidden Content Hidden Content Hidden Content

  3. #13
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Bài viết
    1
    Xu
    0

    Mặc định

    Truyện này mình thấy ấn tượng nhất trong số các truyện của Kim Dung. Đọc rồi cảm thấy buồn cùng nhân vật Địch Vân. Một con người bình thường cuốn vào tranh đoạt của nhóm người. Không gian truyện không lớn nên có cảm giác cuộc sống thật u tối dù đoạn cuối 2 nhân vật cùng cảnh ngộ gặp nhau nơi hoang vu tuyết trắng. Dường như khi người ta rơi vào điều đó trở nên xa lánh thiếu niềm tin vào cuộc sống. Đọc truyện này làm mình nhớ tới truyện tình yêu cuộc sống của Jack London. Hai truyện có vẻ tương phản với nhau. Cho dù nhân vật chính trong truyện TYCS trở lên điên điên, nhưng người ta cảm thấy giá trị của cuộc sống, khát vọng sống của truyện. Ngược lại truyện này dù nhân vật chính luyện được võ công tuyệt thế, nhưng đã mất đi niềm tin vào cuộc sống.

  4. #14
    Ngày tham gia
    Apr 2008
    Bài viết
    39
    Xu
    0

    Mặc định

    Theo mình tác giả kết thúc truyện như thế có lẽ tác giả thấy Địch Vân quá đau khổ rồi. Mọi người thường noisau cơn mưa trời lại sáng. Đến đó coi như mọi đau khổ trầm luân đã kết thúc. Coi như đó là sự an ủi cuố cùng cho Địch Vân. Còn như đó có phải là tình yêu đích thực không ư ? Thì đó còn là theo cảm nghĩ của từng người. Theo mình hai người đã cùng nhau hoạn nạnchia sẽ ngọt bùi thì dù sao cũng có một tình cảm nào đấy. Nếu không tại sao hai người lại gặp nhau tại nơi đó. Còn về tình yêu đầu tiên đối với sư muội thì có lẽ tới lúc đó chỉ còn là kỷ niệm. Địch Vân nhận lời nuôi dưỡng đứa bé là vì tình cảm khi xưa vì nghĩa vì đạo lý chứ không phải là vẫn còn tình yêu.

  5. #15
    Ngày tham gia
    Oct 2007
    Đang ở
    Hà Nội
    Bài viết
    425
    Xu
    0

    Mặc định

    ah truyện LIÊN THÀNH QUYẾT đây mà trong truyện của KIM DUNG làm gì có mảnh đwoif nào ko khổ đâu, truyện này tình tiết ít có thể gọi là 1 trong các tác phẩm khá ngắn của KIM DUNG , kết cáu truyện đơn giản , khung cảnh trong phim hẹp , sau này nó vẫn lấy được THỦY SINH đó là cái phúc của nó , nhưng trong truyện này mô tra GIANG HỒ không có mấy cái vụ cuối cùng kho báu toàn vàng mà cac thù VÕ LÂM điên cuông tranh đoạt chán , kể ra cuộc đời sưmuội của ĐỊCH LONG mới là người khổ :
    ban đầu yêu ĐỊCH LONG , sau đó hi sinh hạnh phúc của mình để cứu ĐỊCH LONG , lại 1 gian kế. tên con gái tên là KHÔNG TÂM THÁI ( tên của ĐỊCH LONG) .>>> sau khi cứu ĐỊCH LONG lúc ở trong nhà bếp thì bị cả chồng lẫn ĐỊCH LONG nghi cho là hẵm hại mình ( DL thìg nghi là sư muội bóa cho chồng biết mình trông trong đám cũi) ( Chồng của nàng thì nghi là nàng giấu
    ĐỊCH LONG ) .

    địch long khổ thật nhưng sư muội hắn khổ kém gì đâu . ai đọc truyện biết ngay. hắn sau cung chắn giang hồ hiểm ác về ăn cốc còn có THỦY SINH bên cạnh và đứa bé tên KO TÂM THÁI , còn năng nàng có gì , ko có gì cả cha mất, chồng thì ko ra gì thế mà khi cứu chồng còn bị nó giết cuộc đời nằng có lẽ chỉ có lúc còn trẻ con sông dưới quê là quảng đời vui nhất của nàng thôi . thôi , có lẽ ta lạc đề mất rồi
    Lần sửa cuối bởi yeumatuy, ngày 08-06-2008 lúc 21:57.

    ---QC---


Trang 3 của 4 Đầu tiênĐầu tiên 1234 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status