Cám ơn ChieuPhong đã viết 1 bài rất cảm động về Địch Vân. Liên Thành Quyết là 1 trong những truyện mình thích nhất của Kim Dung. Nhớ lần đầu đọc Liên Thành Quyết, mình đọc tù tì một mạch không ngừng, cùng vui buồn cùng than thở với Địch Vân. Điều làm mình cảm phục nhất là Kim Dung (và Hàn Giang Nhạn) đã rất thành công tạo dựng 1 nhân vật sống rất chân thật với tình cảm của mình trong bối cảnh 1 giang hồ đầy dối trả. Từ đầu đến cuối, Địch Vân không hề thay đổi dù những người chung quanh luôn lừa dối đổ oan cho hắn. Cuối cùng hắn cũng trở về với tuyết động, với Thủy Sanh, nơi ấy thích hợp cho hắn hơn là cuộc đời ô trọc ở ngoài giang hồ. Mối tình của Đinh Điển và Lăng Sương Hoa cũng làm mình rất cảm động.
Bài cảm xúc của chieuphong hay quá, cho mình xin phép copy làm lời giới thiệu cho truyện Liên Thành Quyết nhé. Mình chỉ thêm 2 câu cuối. Đọc được những lời của chieuphong, khẳng định sẽ có nhiều đọc giả tìm xem Liên Thành Quyết.
"Người ta đọc và cảm khái cho tráng chí của Tiêu Phong cũng nhiều, buồn pha lẫn vui cho kết cục của Trương Vô Kỵ, thậm chí cười ngặt nghẽo cho hành vi nửa quan nửa tục của Vi Tiểu Bảo nhưng không khỏi phải rơi lệ cho Địch Vân. Gã thiếu niên quê mùa này, cục mịch này ấy thế là người đầu tiên khiến cho ta phải rơi lệ. Buồn, đau, thống khổ ......... tất cả các cảm xúc dồn về khi nhận ra tiếng gào thét đau đớn của Địch Vân giữa vùng hoang mạc lạnh giá sương đêm. Bên ngoài là kẻ thù chực lấy mạng, bên trong là một tiểu cô nương nghi ngờ gán cho gã là "tiểu dâm tăng". Sóng gió cuộn trôi, mười mấy năm trời chan chứa tình cảm với tiểu sư muội bỗng chốc vụt mất. Gã đã thực sự mất sư muội, xương tỳ bà bị xuyên, bị đổ bao tiếng oan ức. Ngay cả đến loài ác điểu cũng khinh bạc, không tha cho gã. Có ai biết bao nhiêu thống khổ, cừu hận trên thế gian này gã là con người nhận đủ nhất, nhận nhiều nhất. Địch Vân ơi Địch Vân, sư phụ rời bỏ ngươi, sư muội không tin ngươi, tất cả mọi người đều khinh bỉ ngươi. Chỉ có tiếng thét, một tiếng thét kinh hoàng giữa đêm khuya cùng những giọt nước mắt ức ử cho cuộc đời chịu nhiều oan trái mới phần nào giúp giải bớt nỗi lòng. Xin các bạn đọc Liên Thành Quyết để cùng đồng hành, cùng than thở với Địch Vân ... thiên lý ở đâu?"