TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng

Xem kết quả Bình chọn: Bạn cảm thấy tác phẩm này

Người bình chọn
113. Bình chọn này đã đóng
  • hay nên viết tiếp

    83 73.45%
  • bình thường kiếm xem đỡ

    19 16.81%
  • dở tệ dẹp

    11 9.73%
Trang 4 của 36 Đầu tiênĐầu tiên ... 2345614 ... CuốiCuối
Kết quả 16 đến 20 của 179

Chủ đề: Vô hạn khủng bố: Loạn - Quyển 17

  1. #16
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Quyển 3: Trở lại thôn trấn

    Lý Sơn lúc này ôm Triệu Linh Nhi vào trong phòng. Hắn nhìn vào đôi mắt Linh Nhi đang trong suốt chờ mong. Lý Sơn nhớ đến một khuôn mặt mà làm cho hắn nhớ mãi không quên, khuôn mặt của một người còn gái mà hắn yêu nhất Minh Yên Vi. Lý Sơn lắc lắc đầu nhưng hắn không biết điều này rời vào trong mắt Triệu Linh Nhi. Triệu Linh Nhi lên tiếng: “Lý đại ca người làm sao vậy?”

    “Xin lỗi Linh Nhi muội ta không sao!” Lý Sơn thở dài một hơi. Hắn quay về phía Triệu Linh Nhi lên tiếng: “Linh Nhi ta muốn…”

    Nghe thế Linh Nhi lúc này đỏ mặt nhìn về phía Lý Sơn: “Lý đại ca, ta…”

    “Ta muốn nói là đêm nay ta sẽ không động đến muội Linh Nhi” Lý Sơn lên tiếng giờ hắn cố nén lại cái tiểu bảo bối đang đứng thẳng 12 giờ của hắn. hắn rất muốn đè Triệu Linh Nhi ra mà ba ba ba 300 lần nhưng hắn lại nhìn nàng một chút không hiểu sao hắn lại nhớ đến khuôn mặt kia. Lý Sơn thở ra một hơi.

    “Tại sao?” Triệu Linh Nhi nghe thấy thế cả người run rẩy. Nàng nhin về phía Lý Sơn lên tiếng: “Chẳng lẽ Linh Nhi không tốt, nếu Linh Nhi có gì không tốt nhất định Linh Nhi sẽ sửa mà Lý đại ca…”

    Che lên miệng của Linh Nhi, Lý Sơn thở ra một hơi hắn hơi mỉm cười lên tiếng: “A, ,a Linh Nhi nàng đừng nói mấy lời ngốc nghếch như vậy. Quả thực ta là một tên dâm dê đại sắc lang hỏi nhìn thấy Linh Nhi sao không muốn đè Linh Nhi xuống mà ba ba ba chứ?”

    Linh Nhi nghe thấy thế khuôn mặt mới hòa hoãn nhìn về phía Lý Sơn, khuôn mặt nàng dỏ bừng lên tiếng: “Vậy tại sao Lý Sơn đại ca lại không muốn động chạm vào muội”

    “Ôi đệt!” Lý Sơn cố nén lại cái của quỷ của hắn đang phản đối ý kiến của hắn. Một bên có lỗi làm cho ý chí của hắn không thể làm vậy được. Một bên là dục vòng ép hắn đè xuống Linh Nhi mà phát tiết toàn bộ hám thú của đàn ông. Một bản năng cùng với lý trí Lý Sơn đang rằng co. Lý Sơn bực mình lên tiếng: “Đò phả chủ?”

    “Lý đại ca huynh nói gì cơ?” Triệu Linh Nhi nghe thấy câu này khó hiểu hướng về phía Lý Sơn lên tiếng.

    “Ta không phải nói muội mà nói nó!” chỉ chỉ vào phần dưới của mình Lý Sơn lắc đầu thở dài. Nghe thấy thế triệu Linh Nhi mặt càng đỏ hơn, Lý Sơn lên tiếng: “Linh Nhi ta chỉ muốn chúng ta tìm hiểu thêm một thời gian lúc đó ta và muội sẽ đến đi cùng nhau được không!”

    “Linh Nhi hiểu ta chắc chắn Lý đại ca có lỗi khổ riêng Linh Nhi sẽ chờ Lý dại ca” Triệu Linh Nhi lên tiếng.

    Lý Sơn lúc này ôm chặt Linh Nhi ôm nàng lên ngủ. Từ người thơm trên người nàng Lý Sơn cảm giác khó chịu. Lý Sơn lúc này ôm chặt Linh Nhi từ trên người nàng tỏa ra mùi hương quả thực hắn rất muốn hôn lên đôi môi nàng rồi kiểm tra cái vùng thần bí ấy xem nó có khớp với bảo bói của mình không đây. Trong đầu hắn xuất hiện đầy hình ảnh tà ác hắn rât muốn cảm nhận được khi Linh Nhi rên rỉ dưới khố quần của hắn sẽ có cảm giác gì.

    Lý Sơn lúc này mới lóp ngóp bò ra ngoài. Triệu Linh Nhi thấy thế thì có chút lo lắng hỏi: “Lý đại ca khuya như vậy huynh còn đi đâu?”

    Lý Sơn thở dài lên tiếng: “Tiểu bảo bối của ta nó phản đối! Ta phải đi ra uống trà làm lạnh lại nó. Linh Nhi muội ngủ tiếp đi!”

    “Lý đại ca sơm trở lại” Linh Nhi thấy dưới khổ quần của Lý Sơn to tướng lên một vật, nàng nhìn hiển nhiên biết là chuyện gì. Thiếu nữ biết Lý Sơn có người con gai khác trong lòng, linh tê của phụ nữ vô cùng nhạy bén nhưng nàng cũng biết Lý Sơn không phải là không có cảm giác với nàng chỉ là hắn còn chưa quên được người kia. Triệu Linh Nhi đôi mắt hơi đỏ lên sau đó ôm chăn cuộn mình lại ngủ không biết đang suy nghĩ gì.

    Lý Sơn lúc này ngồi trên nóc nhà nhìn về phía trên bầu trời đầy trắng và sao sáng. Hắn thấy ẩn hiện trong mặt trăng hiện ra là khuôn mặt của một mỹ nữ. Lý Sơn thở dài lên tiếng: “Chẳng lẽ để quên một người lại khó khăn vậy sao?” Lý Sơn nhìn lại xuống căn phòng hắn biết hồng nhan đang chờ hắn, hắn cũng không hiểu tại sao mình hành động như vậy nữa, Lý Sơn trong lòng gào lên: “Thanh trừ tạp niệm, thanh chừ tạp niệm…”

    Lý Sơn lúc này bước vào phòng không ngờ Triệu Linh Nhi đã ngủ dậy. Thấy Lý Sơn bước đến mà đôi mắt hắn thâm quầng, Triệu linh Nhi lo lắng lên tiếng: “Lý đại ca huynh không sao chứ?”

    “Ta, ta muốn ngủ một giấc” Lý Sơn thở dài một hơi hắn bước đến giường ngã quỵ vào giường. Linh Nhi nhìn thấy thế thở dài tiến đến kéo chân hắn lên đưa vào giường. Thiếu nữ nhẹ nhàng đắp chăn lên cho hắn. Ai bảo có mỹ nhân lại không ăn chính vì thế hôm qua lao lực quá độ may mà không dương khí quá nặng mà đột tử chết... Giờ hốc mắt hắn thâm ngầng đang nằm trên giường.

    Triệu Linh Nhi bàn tay đột nhiên sáng lên sau đó áp vào bàn tay của Lý Sơn. Bất quá khi nàng bỏ tay ra nhưng là thoáng cho nàng thất vọng là trên tay Lý Sơn không có dấu hiệu gì của dấu ấn. Thiếu nữ đã thi triển ra một thủ đoạn để kiểm trắc hắn có yêu nàng hay không nhưng để cho Triệu Linh Nhi thất vọng là hắn hoàn toàn không yêu nàng. Triệu Linh Nhi lúc này lắc lắc đầu tiến ra khỏi phòng.

    Ài, Lý Sơn thật ngây thơ hắn nghĩ sẽ dễ dàng quên đi mối tình đầu tiên ư? Quá ngây thơ hắn không biết rằng mình là một loại si nhân đến điên cuồng mà là si nhân chỉ dành cho một người. hắn cũng là nam nhân cũng có thất tình lục dục đứng trước mỹ nhân nếu như hắn không chảy nước miếng là giả nhưng nếu như để hắn quên đi người kia thì hắn không làm được. Hắn thà làm một tên dâm tặc háo sắc cũng không muốn làm một người chung tình vì hắn cảm giác được trái tim hắn lúc này vô vô cùng đau, hắn không biết tại sao mình lại như vậy nữa, quả thực hắn không biết mình nên làm điều gì. Hắn muốn di tìm một tình yêu mưới nhưng tại sao hắn không làm được đây là lý do hắn từ chối Linh Nhi. Với Linh Nhi là thích là thương cũng là ham muốn chiếm đoạt nhưng nó không phải là yêu. Vậy đến cùng lúc này hắn đang làm gì đây…

    “Lý Sơn đệ đệ dậy mau dậy mau! Có người bắt có Triệu Linh Nhi” Lý Tiêu Dao hét lớn dục dậy Lý Sơn.

    “hừ” Lý Sơn bật dậy. Hắn ngước nhìn hai người lên tiếng: “Ai, ai bắt cóc Linh Nhi?”

    “Ta không biết” Lý Tiêu Dao hét lên: “là một đám người áo đen. Nhân lúc không có ai ở đây họ đã bắt có Linh Nhi lúc này lão lão đang đánh với họ. lão lão bá ấy nói tôi đi tìm cậu!”

    “hừ, một đám chuột nhắt huh?” Lý SƠn dùng tinh thần lực quan sát. Hắn vung chăn lật người, phi hành thẳng về phía trước.

    Lý Tiêu Dao thấy khinh công của Lý Sơn cao cường như vậy hốt hoảng đuổi theo: “Lý huynh đệ chờ ta!”

    Lý Sơn lúc này chạy đến bên ngoài đảo. bên ngoài một đám thiếu nữ đang đánh nhau với một đám người áo đen. Lúc này mấy nữ nhân bộ dạng vỗ cùng chật vật. Lý Tiêu Dao nhìn về phía người áo đen lên tiếng: “là ngươi?”

    Một trung niên đội nón cầm rìu lên tiếng: “không sai là ta! Nếu như không nhờ vị huynh đệ đây thì chúng tôi vĩnh viên không đến được Tiên Linh đảo, chúng ta cần phải cảm ơn vị tiểu huynh đệ đây rồi!”

    “Lý Sơn đệ đệ ta…!” Lý Tiêu Dao nhìn về phía Lý Sơn ngấp ngứng nhưng không biết nói gì

    “Ta muốn nói một câu để lại Linh Nhi rồi cút, nếu không chết!” Lý Sơn lên tiếng.

    “Huh khẩu khí thật lớn phải xem vị tiểu huynh đệ đây bản lĩnh thế nào” trung niên cầm đầu đeo nón cầm rìu lên tiếng.

    “Lý Sơn đại ca bọn họ người đông thế mạnh huynh không phải là đối thủ của bọn họ đâu. Lý đại ca mau chạy đi đừng lo cho muội, muội không sao hết” Triệu linh Nhi bộ mặt lo lắng nhìn về phía Lý Sơn.

    “Linh Nhi đừng nói nhiều lão lão sẽ cứu ngươi” Lão lão lúc này hét lớn liên công về phía mấy đám quái nhân.

    “Chà, chà lâu không được đánh một trận chiến xem ra hôm na chúng ta sẽ được đánh một trận chiến lớn đây!” Lý Sơn trong tay xuất hiện một thanh kiếm, tay và và chân hắn xuất hiện giáp bạc: “Trong cuộc sống mỗi trận chiến sẽ làm cho nó trở lên thú vị hơn các vị có nghĩ vậy không?” Lý Sơn phảy phẩy tay về phía mấy người đám áo đen.

    “hảo vậy để chúng ta xem bản lĩnh của huynh đệ lớn tới đâu” người cầm đầu phất tay: “Các huynh đệ lên!’

    “Lý Tiêu Dao huynh đứng một bên xem đi” Lý Sơn lên tiếng. Lý Tiêu Dao nghe hấy thế gật đầu.

    Lý Sơn lao lên làm một cú cực hán Thiểm Linh Trảm (Raid Slash) một đòn cực nhanh về phía đám người áo đen. Làn này không ngờ tốc độ hắn lại được nâng câo một phần. Lý Sơn là người theo trường phái theo đuổi tam hướng: “tốc, thể, tinh”. Tốc độ ở đây là không coi trọng chiêu thức chỉ coi trọng tốc độ, tốc độ càng cao càng tốt chiêu thức không cầu kỳ mà giản đơn. Tốc độ di chuyển hắn chưa đạt âm thanh nhưng là tốc độ ra chiêu nhanh hơn âm thanh nhiều. Thể là nói đến thân thể, thân thể Lý Sơn hơn quá nửa ma nguyên lực bồi dục ra đều là dùng cho bồi dưỡng thân thể, thân thể hắn bây giờ phải nói ngưu bức cực kỳ. Tinh là nói đến phiên diện tinh thần lực, tinh thần lực không những liên quan đến niệm động lực của hắn còn liên quan đến Kiếm Linh cùng với thời gian chiến đấu. Thời gian chiến đấu càng lâu yêu cầu tinh thần lực càng cao.

    Một đám xác mất đầu, đầu rơi xuống đất phụt lên cả người Lý Sơn nhưng Lý Sơn không coi trọng mà dùng nó như một thứ nước làm ướt tóc. Hắn vuốt ngược mái tóc nhìn về phía mấy tên hắc nhân, Lý Sơn đưa ngón tay hắn ra biểu hiện hướng lên cổ cứa ra một đạo sau đó đưa hai ngón tay về phía đám ngươi vẫy vẫy.

    “Lên” hắc bào thủ lĩnh tức giận hét lên một tiếng.

    Một người từ sau đanh lén Lý Sơn vùng rìu lên bổ lên người Lý Sơn. Lý Tiêu Dao hét lên: “Cẩn thận Lý đệ đệ!’

    Lý Sơn chẳng thèm ngước đầu lại hắn đưa cả thanh kiếm cùng vỏ kiếm lên đợ. Lại thêm hai người tấn công về phía Lý Sơn. Lý Sơn nhếch miệng cười. Hắn nhìn về đám người tung ra hai kiếm một người bị hắn chém mất đầu người khác thì mát nửa người. Một người nưa bị chuôi kiếm đánh bất ngược lại.

    Lại một đám không biết sống chết. Một đám lao lên. Lý Sơn kiếm Yamato sáng lên. Hắn trong lòng gầm nhẹ: “thứ nguyên trảm(Judgement Cut) liên hoàn”, hàng loạt quả hắc cầu không gian chiếu đến đám người đang tấn công về phía Lý Sơn. Xuất hiện trước mặt họ là cả đám người bị cắt thành nhiều khối.

    “Dừng lại” đội trưởng lúc này hét lên một tiếng. Trong tay hắn cầm một cái rìu kề sát cổ Triệu Linh Nhi. Hắn nhẹ giọng lên tiếng: “Nếu huynh đệ còn không dừng tay a không ngại đưa tiễn vị cô nương đây một đoạn”

    “Lý đại ca huynh đừng lo cho Linh Nhi, Linh Nhi nhưng là không sao đâu!” Linh Nhi lúc này gọi to.

    “Để lại cô ấy cút ta tha các ngươi một mạng, thế nào?” Lý Sơn lên tiếng. hắn rất ghét cái loại uy hiếp kiểu này đánh không lại lấy con tin ra uy hiếp.

    Lão lão lúc này bước đến bên cạnh Lý Sơn lên tiếng: “Ân công giừo Linh Nhi đang trong tay chúng chúng ta phải làm sao bây giờ?”

    “huynh đệ ngươi cho chúng ta ngốc sao? Nếu như chúng ta thả cô ấy ra chúng ta còn đường sống sao?” Đại thủ lĩnh trong nhón lên tiếng: “Hơn nữa ta khuyên tiểu huynh đệ không lên xen vào việc này. Mặc dù tiểu huynh đệ võ công cao cường nhưng ta nhắc đối đầu với chúng ta là đối đầu với Bái Nguyệt giáo. Ta hy vọng huynh đệ hảo hảo suy nghĩ!”

    “Không ngờ các ngươi là người của Bái Nguyệt giáo!?” Lão lão lên tiếng.

    “Bái Nguyệt giáo tổ chức rất lớn sao?” Lý Tiêu Dao lúc này lên tiếng hướng Lão lão lên tiếng hỏi.

    “Để cô ấy xuống và cút hoặc là chết! Chọn?” Lý Sơn lạnh lùng lên tiếng.

    “Tiểu huynh đệ có vẻ cố ý đối đầu với Bái Nguyệt giáo chúng ta? Nếu vậy…” thủ lĩnh trong đám người lên tiếng nhưng rất nhanh từ thất khiếu của hắn chảy ra màu. Trong người hắn một cái ngọc bội vỡ tan.

    “Sư huynh…” một huynh đệ trong đám hắc y nhân lên tiếng nhưng rất nhanh đến người thứ hai thứ ba gục xuống đều thất khiếu chảy máu.

    “Đây là… chuyện gì xảy ra?” Lý Tiêu Dao lên tiếng hỏi Lý Sơn nhưng lúc này Lý Sơn không có trả lời hắn từ trong múi cùng miệng cũng chảy ra máu tươi. Cả đám hắc y nhân lúc này đều đổ gục xuống. Lý Sơn ôm lấy đầu thống khổ rên rỉ. hắn trong lòng thầm chửi: “C.mẹ nó mấy tên này cũng có đạo cụ phòng ngự ta đ*t cả nhà chủ thần” Lý Sơn trong lòng hung hắn chửi lớn nhưng là lúc này hắn đã bất tỉnh nhân sự.

    Lý Sơn cảm nhận được một người ôm hắn vào vòng tay mà mùi hương trên cơ thể người đó vô cùng quen thuộc. Lần này hắn dùng lực phá đạo nhưng không ngờ trên người tên nào tên đấy đều có phòng thủ tinh thần công kích nếu như Lý Sơn chỉ là một tinh thần lực giả hắn toi lâu rồi.

    Lý Sơn từ từ mở ra đôi mắt xuất hiện trước mặt hắn là khuôn mặt quen thuộc, một thiếu nữ mặc áo xanh đang ngủ gục trên lưng hắn. Lần này tinh thần hao quá độ không giống như thân thể. Thân thể hắn chỉ cần nửa ngày nhưng tinh thần lực hắn ít cũng phải một ngày.

    “Lý đại ca huynh đã tỉnh lại?” Thanh y nữ tử lên tiếng.

    “Ta ngủ được bao lâu rồi?” Lý Sơn lên tiếng hỏi.

    “huynh đã ngủ được ba ngày ba đêm rồi” Triệu Linh Nhi lên tiếng: “Đúng rồi Lý Tiêu Dao đại ca nhưng là đã rời khỏi tiên linh đảo trở về cứu thẩm thẩm của huynh ấy! Huynh ấy có nhắn lại cho ta khi huynh trở lại nhớ tìm huynh ấy nhất định huynh ấy sẽ tiếp đón huynh long trọng!”

    “Muội mấy ngày nay đều ở bên cạnh ta sao?” Lý Sơn lên tiếng.

    Triệu Linh Nhi khẽ gật đầu nhỏ nhẹ giọng: “Dù gì Lý đại ca cũng đã là phu quân của Linh Nhi mà!”

    “Linh Nhi muội thật ngốc!” Lý Sơn vuốt ve đầu của Triệu Linh Nhi.


    “Đại hiệp số lượng tử tù chúng tôi đã chuẩn bị đầy đủ xin ngài kiểm duyệt danh sách!” một bụng bự ăn mặc quan lại trên mặt còn xuất hiện trong đó một cái râu dê, bộ mặt nhìn đã liên tưởng đến tham quan.

    “Không tệ, lần này ngươi xem tận lực bắt côn đồ du côn phố ta cần mấy loại người như vậy?” thanh niên mặc một bộ phong bào màu lam lên tiếng.

    “Đại hiệp người xem…” bộ mặt của bụng bự quan lại bắt đầu toát ra mồ hôi: “Mấy người này nhưng là ta bắt cũng không dễ… Đại hiệp xem!”

    Từ trong nhân trên tay lam y thanh niên vứt ra một đống vàng đều vàng là vàng. Thanh niên lên tiếng: “Ngươi nhanh chóng từ mấy quan lại địa phương chung quanh đây bắt một đám du côn cùng với tử tù cho đủ số đi còn về tiền bạc…” thanh niên kinh thường lên tiếng: “tiền bạc ta không thiếu với ngươi nhưng nhớ đều bắt bọn côn đồ ác bá, ta không muốn các ngươi gây loạn cho dân chúng. Bát được bọn côn đồ ác bá ngươi cứ gán ghép cho họ tôi danh ta nhưng không phải dạy ngươi đấy chứ…”

    “Vâng, vâng…” Cầm trong tay vàng lão quan mập một bộ dạng vui sướng.

    “Được rồi các ngươi dẫn họ đến nơi cần thiết cùng với mua một lượng thực vật tư nguyên chở chỗ đó cho ta…” Thanh niên nhìn về phía tham quan lên tiếng: “nhưng nhớ là thịt tươi sống hơn nữa chuyện này phải tốt nhất giữ bí mật một chút!” thanh niên nhìn về phía tham quan lên tiếng: “ngươi hiểu chuyện gì xảy ra nếu như ngươi làm lộ?”

    “Đại hiệp chúng ta hiểu mà!?” Mập mạp khẽ lau mồ hôi dựng trên trán.

    Thục Sơn tại một ngọn núi.

    “Nguyệt Sương ta không ngờ ngộ tính của con lại cao như vậy?” một lão nhân trong tay cầm kiếm vuốt vuốt râu rất tỏ vẻ hài lòng. Hắn than thở nhỏ nhẹ: “Quả không hổ là hỗn độn thân thể không những tốc độ lĩnh ngộ cùng tốc độ tu luyện cũng đều xếp vào hạng tuyệt giai. Xem ra Thục Sơn chúng ta có người nối nghiệp!”

    Lão cáo ggià này sao không biết người nào nói dối người nào nói thật mặc dù mấy tháng qua lão đi điều tra không có tổ chức nào như vậy bất quá hắn đã quan sát hai người nữ nhân này khi tiến vào đều không hề có ác ý. Hơn nữa lão cực kỳ mẫn cảm, tu luyện nhiều năm lão nhân sẽ dễ dàng phát hiện ai là kẻ nói dối ai là kẻ nói thật bất quá hắn sao phát hiện được Tiểu Hồng và Lý Nguyệt Sương nói dối.

    “Sư phụ đã quá khen đồ nhi! Nếu không nhờ ngươi hết lòng dạy dỗ sao đồ nhi có thể đạt được như ngày hôm nay chứ?” Thiếu nữ mặc một bộ bạch y lên tiếng.

    “Ai, ài” Độc cô kiếm thánh thở ra một hơi.

    “Sư phụ người thở dài gì vậy? Không biết phải chăng trong lòng người có khúc mắc gì sao?” Nguyệt Sương tiêm tế nhỏ giọng hỏi.

    “Thật là đáng tiếc” độc cô kiếm thánh lên tiếng thở dài: “tỷ tỷ con so với con tư chất không kém đáng tiếc không phải là người Trung Nguyên nếu không ta cũng sẽ…” độc cô kiếm thánh lại thở ra một hơi cảm thán. Sau đó lão quay sang về phía Lý Nguyệt Sương lên tiếng: “con đã lập lời thề ta không mong con phá bỏ lời thề của mình!”


    “Vâng sự phụ trên cao đồ nhi xin ghi tạc” Lý Nguyệt Sương gật đầu đáp ứng. Thật ra thì nàng đã thề nếu còn đới này nhưng là Lý Nguyệt Sương lại thề rằng nếu như còn trên thế giới này nàng nhất quyết sẽ không truyền công pháp cùng với những gì mình học được tại Thục Sơn. Nếu như trái lời thề nhất định sẽ hồn phi phách tán chết không toàn thây. Nghe xong lời thề này Độc Cô Kiếm Thánh thì bộ mặt mừng rỡ nhưng đâu biết mình bị hố.

    “Sư phụ, con rất có hứng thú với mấy loại bùa chú vùng với luyện khí, sư phụ người có thể dạy cho con không?” Lâu ngày Lý Nguyệt Sương đã dần dần tiếp cận được Độc Cô Kiếm Thánh, do nàng khá hiểu truyện hơn nữa lại ôn nhu xinh đẹp lên khá là dễ lấy lòng lão nhân này. Không ngờ ông lại yêu thương nàng như con gái của mình vậy! Dù sao bộ dạng của Lý Nguyệt Sương do tu luyện tiên thuật từ lúc sáu tuổi lên thân thể nàng cũng chỉ như cô bé 15 tuổi mặc dù thân thể đã phát triển thành một mỹ nữ không sa nhưng khuôn mặt non nớt của nàng không lẫn vào đâu được.

    “Được, được, hãy cứ luyện thật tốt đi nhất định ta sẽ dạy tốt con” Độc Cô Kiếm Thánh vỗ vỗ đầu an ui, lão nhân lúc này vuốt ve cằm tỏ ra thích chí.

    Tại Tiên Linh đảo.

    “Cậu muốn đưa Linh Nhi rời khỏi Tiên Linh đảo sao?” âm thanh một lão nhân vang lên.

    Lý Sơn gật đầu lên tiếng: “Đúng vậy bà biết Linh Nhi ở lại đây không an toàn mà! Hơn nữa Linh Nhi muốn trở lại Nam Cương tìm tin tức của phụ mẫu cô ấy. Dù sao tôi cũng là phu quân của Linh Nhi tôi không thể không hoàn thành điều kiện của Linh Nhi!” Triệu Linh Nhi lúc này ôm chặt lấy bàn tay của Lý Sơn.

    “Ài” Lão lão thở dài một hơi: “Cậu nói cũng phải! Dù sao Linh Nhi bên cạnh cậu lão nhân như ta cũng yên tâm!” lão lão hướng về phía Lý Sơn lên tiếng: “cậu phải hứa với tôi cậu phải chăm sóc thật tốt cho Linh Nhi”

    “Dược rồi tôi hứa với lão lão nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Linh Nhi” Lý Sơn lên tiếng gật đầu: “Tôi chắc chắn sẽ đảm bảo an toàn cho Linh Nhi, tôi sẽ không để bất kỳ ai động đến nàng nếu như tôi còn trên thế gian này!”

    “Được cậu đã hứa như vậy thì tôi cũng yên tâm” Lão lão thở ra một hơi.

    “lão lão bà không đi với chúng tôi sao?” Linh Nhi lúc này lên tiếng hướng về phía lão lão lên tiếng.

    “lão nhân đây nhưng có việc dù sao ngươi có ân công bảo vệ nhưng ta là hoàn tầm yên tâm!” Lão lão lên tiếng.

    “lão lão bà muốn đi đâu?” Triệu Linh nghi hoặc lên tiếng.

    “lão lão muốn đi gặp một cố nhân!” Lão lão thở ra một hơi lên tiếng.

    “Lão lão đi gặp ai vậy?” Linh Nhi một bộ mặt nghi hoặc lên tiếng.

    “Sau này Linh Nhi sẽ rõ, lão lão không thể để ngươi gặp người này được nhưng là điều này chỉ muốn tốt cho ngươi mà thồi” Lão lão thở ra một hơi lên tiếng: “Được rồi hai người các ngươi ngày mai hãy chuẩn bị hành lý rời khỏi đây!”

    “Lão lão!” Linh Nhi lúc này khuyên nhủ, nàng không biết lão lão đi gặp người nào nhưng là nhất định người này rất quan trọng.

    “Được rồi Linh Nhi không cần khuyên nhủ Lão lão ý ta đã quyết” Lõa nhân lên tiếng thở dài. Trong con mắt mông lung nhìn về phía Lý Sơn như đang chờ mong điều gì nhưng không có nói ra. Lý Sơn cũng nghi hoặc tại sao Lão lão lại nhìn mình với bộ dạng như vậy?

    Tại một khu rừng tại khu vực gần Nam Cương trong một khu vực động rộng rãi. Một thanh niên đang cầm trong tay một ống tiêm tiêm lên thân thể một tù nhân. Từ nhân này liên tục gào thét sợ hãi nhìn lam y thanh niên cầm trong tay kim tiêm: “Đừng mà, đừng mà!”

    “Ngu ngốc! Nếu như ngươi không trở thành tử tù, không trở thành côn đò chắc hẳn giờ cuộc sống ngươi đã khác” Thanh niên cầm trong tay kim tiếm đi về phía hắn.

    “Van cầu ngại đại nhân đừng, đừng biến ta thanh loại quái vật như vậy” Đại hán nhìn về phía sau lưng của lam y thanh niên với một đống quái vật, hắn sợ hãi lên tiếng: “Cầu ngài giết ta đi, ta không muốn biến thành chúng đâu…”

    “Yên tâm” thanh niên quay về phía sau nhìn mấy con quái vật. Một bọn quái vật không có da đầu khá lớn đang đứng tại khu vực rộng rãi, một số con đang ngấu nghiến thịt của mấy con gia súc. Chúng nhưng là cả người trần trụi không da to như một cái cái nhà nhỏ vậy, đầu chúng phát triển khá lớn che đi đôi mắt của nó. Thanh niên nhẹ nhàng mở miệng bất quá câu nào của hắn cũng trở lên hàn băng: “khi ngươi trở thành chúng rồi ngươi sẽ không còn cảm giác đau đớn nữa đâu!”

    Lam y thanh niên từ từ bước đến cắm kiem tiêm lên cổ đại hán. Đại hán chỉ hét lên một tiếng: “không…”cả âm thanh vang lên trong động nhưng ở đây lại không có một ai nghe thấy cả.

    Vài ngày trôi qua, Lý Sơn cùng đi bên cạnh hắn là một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp người này Triệu Linh Nhi. Bất quá hắn cũng không rảnh rỗi mỗi lần có người muốn tiếp cận Linh Nhi hắn lại phải bộc lộ ra chút sát khí để đuổi đám người đi. Một số người không biết điều vẫn cứ gây hấn hứn đành không ngần ngại mà phải ra tay mạnh đã ra tay mạnh lại còn kéo đến một đám Lý Sơn đành lại ra tay nặng hơn. Hắn thở dài một cái sao lắm kẻ muốn đâm đầu vào chỗ chết vậy rõ ràng dám đi mạnh bạo dân nữ nhà lành rồi đến lúc đó thua thiệt mới cầu xin tha mạng. là loại này Lý Sơn cứ nhẹ nhàng đưa hắn mất đầu, dù sao bọn chúng phả hiểu nếu đã dám làm mạnh bạo dân nữ hiển nhiên cũng phải hiểu là sẽ có ngày này.

    Hai người bước vào một quán trọ. Một thanh niên bước đến lau bàn hướng hai người lên tiếng: “Khách quan hai người ăn gì?” hắn quay đầu lại thấy hai người mỉm cười nhìn về phía hắn, thnh niên mừng rỡ: “Lý biểu đệ, Linh Nhi cô nương… A giờ phỉa gọi là Lý phu nhân mởi đúng chứ?” Lý Tiêu Dao lên tiếng trêu gọi. Linh Nhi khuôn mặt trở lên đỏ hơn.

    “Lý Tiêu Dao đại ca đã lâu không gặp” Linh Nhi lên tiếng mỉm cười về phía Lý Tiêu Dao.

    “Lý huynh đã lâu không gặp” Lý Sơn lên tiếng.

    “huynh đệ mau ngồi!” Lý Tiêu Dao lên tiếng gọi to: “Thím à chúng ta có khách quý, thím nhanh ra đi!”

    “thằng tiểu quỷ có khách quý hả” một trung niên nữ nhân dùng khăn buộc đầu chạy về phía mấy người. Thấy Lý Sơn ăn mặc kỳ quặc nhung là Triệu linh Nhi ăn mặc một cách sang trọng, Lý đại thẩm lên tiếng: “Các vị khách quý xin hỏi…’

    “Lý đại thẩm bà đứng khách khí chúng tôi đều là bằng hữu của Lý Tiêu Dao” Lý Sơn lên tiếng: “Tôi là Lý Sơ còn đây là vị hôn thê của tôi Triệu Linh Nhi”

    “A, là cậu. Cảm ơn cậu ân nhân đã cứu ta một mạng” Sau đó quay về Lý Tiêu Dao, Lý đại thẩm lên tiếng: “Không biết thẳng tiểu quỷ nhà tôi có làm phiên hai vị không?”

    “thẩm thẩm a!” Lý Tiêu Dao bộ mặt vô tội lên tiếng.

    “Im mồm tiểu quỷ” Lý đại thẩm lên tiếng thì lúc này Lý Tiêu Dao bộ mặt ngẩn tò te

    “Không có, Lý huynh cũng không có có làm phiền chúng rôi!” Lý Sơn lên tiếng.

    “A, vậy thì tốt” Lý đại thẩm nhìn kỹ gương mặt của Lý Sơn lên tiếng hỏi: “xin hỏi chúng ta đã gặp nhau ở đâu chưa. Tôi thấy khuôn mặt của cậu rất quen nhưng là tôi không nhớ rõ chúng ta đã gặp ở đâu!”

    “A, a, đại thẩm đùa chúng ta cũng chưa từng gặp nhau” Lý Sơn lên tiếng.

    “Có lẽ tôi nhận lầm người” Lý đại thẩm lẩm nhẩm lên tiếng: “đã mười năm rồi dù người đó có trẻ thế nào cũng không có chuyện không có chuyện được!”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  2. Bài viết được 20 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    bachkimkysi,bagggggggg,Darkzergling,doccolaonhan1987,dtthanh4321,duccowboy,grabon,hellgate,k147601276,leductho,mama1232,nhocvui,onin2004,searadragon,shava1993,Sneaky,ssadfgh,thedeath1989,vuphong5182,yuumie,
  3. #17
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Quyển 3: Lưu Tấn Nguyên

    Đám người Triệu Vô Lệ bên này đang suy tư ngồi một chỗ. Nhưng này cả đám đều mặt buồn bã ngồi về phía Triệu Vô Lệ như cầu mong điều gì đó. Quân nhân Hác Bé lúc này đánh vỡ mọi người lấy lại tinh thần lên tiếng: “Mọi người đừng quá bi quan lần này chúng ta nhất định có thể sống được thật tốt! Trong vòng mấy thàng này sao chúng ta không luyện tập thích ứng một cái thực lực của mình nhỉ?”

    Sở Sở lúc này đi đến Triệu Vô Lệ lên tiếng: “Vô Lệ muội muội, muội có quyết định gì về lần này không?”

    Triệu Vô Lệ lắc đầu lên tiếng: “Lần này chúng ta nhưng là tiến vào trước chủ thần không gian theo như Nhã Lệ suy đoán rất có thể đội chúng ta so với hai thiên thần và ác ma yếu hơn không ít rõ ràng chủ thần cho chúng ta quen thuộc thời gian và địa điểm để sau giúp chúng ta thích hợp đoàn chiến…” Triệu Vô Lệ lên tiếng: “Lúc đó các ngươi không lên xa lánh Lý Sơn chỉ vì hắn là người Việt Nam” Triệu Vô Lệ hướng về mấy người Tần Tấn và Tôn Diệu lên tiếng. Thấy vậy mấy người đều cúi đầu tỏ rõ thất bại

    Nhã Lệ lúc này thở ra một hơi: “Theo như ta nghĩ lần này tiến vào trước hai đội kia hơn nữa chủ thần lại cho nhiều thời gia như vậy khẳng định chúng ta yếu hơn so với họ rất nhiều. Hiện nay chúng ta có ba lựa chọn, ta nhưng nghĩ đến ba phương án có thể làm cho đoàn đội chúng ta sống sót tỉ lệ đều tăng lên lớn nhất”

    “Nhã Lệ mời nói” Triệu Vô Lệ lúc này lên tiếng. Nàng nhưng là cũng là lần đầu đoàn chiến vì vậy có chút lo lắng.

    Nhã Lệ gật đầu lên tiếng, mọi người bây giờ bắt đầu chăm chú nghe xem Nhã Lệ phân phó: “Lựa chọn thứ nhất chúng ta lên tìm Lý Sơn tiếp tục caàu xin hắn. Ta xem quan hệ giữa Triệu tỷ tỷ và hắn không tệ đi!”

    Gật gật đầu Triệu Vô Lệ lên tiếng: “Cách này xem ra cũng là một cách nhưng là bây giờ chúng ta không có biết Lý Sơn tại nơi nào?”

    “Điều đấy mọi người không cần lo” Nhã Lệ lên tiếng mỉm cười: “Ta có tám thành tìm được Lý Sơn”

    “muội biết hắn lúc này ở chỗ nào sao?” Sở Sở lúc này không nhịn được lên tiếng

    “A, a, muội đoán nhưng là tám đến chín phần hắn hiện nay sẽ đi cùng đường cùng với Lý Tiêu Dao và Triệu Linh Nhi” Nhã Lệ mỉm cười: “bất quá không hiểu thân phận của hắn trong đám người đó là gì?”

    “Nhã Lệ muội nói vậy là sao?” Triệu Vô Lệ lên tiếng.

    “A, a, ta nhìn thấy hắn là một người nam nhân tốt nha!” Nhã Lệ lúc này nghĩ về Lý Sơn bộ mặt có chút thích thú: “Nhất định là hắn sẽ thay đổi quan hệ giữa Linh Nhi và Lý Tiêu Dao có khi hắn lại trở thành vị hôn thể của Linh Nhi cũng nên!”

    “hắn…” Triệu Vô Lệ bộ mặt thoáng tháy đổi buột miệng ra một cau cùng với bóp chặt nắm tay.

    “Được rồi nghe muội nói đến phương án thứ hai đây” Nhã Lệ mỉm cườitiếp tục câu chuyện của mình: “Chúng ta phải tận dụng thế mượn lực từ những thế lực ở đây…”

    “muội nói là…” Triệu Vô Lệ lên tiếng.

    “Đúng vậy!” Nhã Lệ lên tiếng: “Chúng ta có thể giao dịch với những người ở đây bằng cách mượn thế lực của các môn phái ở đây khi hai thiên thần và ác ma đội chúng ta sẽ cho họ một kích trí mạng như vậy chúng ta có tỉ lệ sống rất cao!”

    “Tại sao chúng ta không liên kết với một trong hai phương để tiêu diệt bên thứ ba đây!?” Sở Sở nghi hoặc lên tiếng.

    “không thể nào chúng ta so với hai đội kia yếu hơn nhiều” Nhã Lệ lên tiếng: “Chỉ có tấn công chớp nhoáng suy yếu thực lực hai đôi như vậy chúng ta mới kết thành thế chân vạc cùng vượt qua bộ phim kinh khủng phiến này. Theo như chủ thần đề kỳ rất có thể hai bên thiên thần cùng ác ma thực lực ngàng bằng nhau nếu như chúng ta liên kết bên nào sau khi tiêu diệt bên kia rất có thể chúng ta sẽ trở thành hết thỏ đến cho săn nga!”

    “Vậy muội mau nói đến phương án thứ ba” Sở Sơ không chờ đợi được lên tiếng.

    “Vậy phương án thứ ba lần này muội tối không thích nó lắm” Nhã Lệ nhìn về phía tân nhân nàng thở dài: “Nếu lần này chúng ta áp dụng cho tân nhân cũng có nghĩa chúng ta phải bỏ qua cho tân nhân!”

    Nghe thấy mấy người mặt xám xịt lại. Một người trong dó cầu xin: “Xin đừng bỏ lại chúng ta, chúng ta sẽ nghe theo ngươi mà! Bất cứ các ngươi sai sứ gì nhất định chúng ta sẽ nghe theo!”

    “Muội tiếp tục nói đi” Triệu Vô Lệ lạnh lùng lên tiếng.

    “Đó là trong thời gian ngắn nhất chúng ta tận lực kiếm nhiều điểm tưởng thưởng một hút sau đó đem tân nhân nhốt vào một nơi bí mật dùng thức ăn nước uống nuôi họ” nhã Lệ lên tiếng: “Chỉ mong sao họ không tìm được”

    “Sao chúng ta không nhanh chóng tiến ra nước ngoài như vậy sẽ thoát khỏi họ đuổi giết sao!” Sở Sở mặt lo lắng lên tiếng: “Hoặc giả dụ chúng ta lần vào dòng người trong thanh thị như vậy chúng ta có thể an toàn làm sao họ tìm được chúng ta chứ?” nghe thấy thế mấy tân nhân mừng rỡ.

    Triệu Vô Lệ lắc đầu lên tiếng: “không thể nào! Nếu như chúng ta dùng cách này rất có thể chủ thần đề cao độ khó như vậy chúng ta còn chết nhanh hơn. Nếu như chúng ta lần vào đoàn người nếu như họ có tinh thần lực giả cộng thêm họ dùng quan phủ nhất định sẽ bức được chúng ta ra vị trí…”

    “Đúng vậy” Nhã Lệ gật đầu: “Cánh thứ ba của muội là để những tân nhân này tản mát ra khắp nơi hoặc sẽ để họ trốn đi như vậy họ sẽ tranh thủ được cho chúng ta khá nhiều thời gian nhưng cách này rất có thể chúng ta sẽ bị mạt sát”

    “không kiếp chẳng lẽ tên khôn kia không sợ bị mát sát sao?” Sở Sở tức giận lên tiếng: “Chỉ chửi hắn là một lần man di mà hắn lại tức giận đến như vậy sao?”

    Triệu Vô Lê tực giận nhìn Sở Sở: “hắn nhưng là lòng tự hào dân tộc rất cao. Các ngươi nếu chửi hắn một lần như thế nữa ta sẽ không khách khí đâu!” Nàng cả người sát khí nhìn về phía Sở Sở làm cho nàng cả người run lên.

    Triệu Vô Lệ lên tiếng: “Vậy theo Nhã Lệ muội chúng ta phải làm sao?”

    “Đi tìm Triệu Linh Nhi cùng với Lý Tiêu Dao chắc chắn sẽ tìm được Lý Sơn” Nhã Lệ lên tiếng: “Chúng ta sẽ chia hai đoàn tỷ tỷ hãy cùng với Sở Sở và đám tân nhân đi tìm mấy người này. Muội cùng với Tần đại thúc và Hác đại thúc xem có tranh thủ được thế hay không. Nếu cả hai phương án trên không thực thiện được đến lúc đó chúng ta cũng có được điểm để đánh cược phương án ba”

    “Vậy theo như muội nói đi” Triệu Vô Lệ gật đầu.

    Lý Tiêu Dao cùng với Lý Sơn, Triệu Linh Nhi lúc này ba người đều ngồi trên một chiếc thuyền nhỏ. Lý Tiêu Dao lúc này vẫy vẫy tay về phía thím lên tiếng: “Thím à nhất định còn sẽ cẩn thận mà!”

    “Tiêu Dao nhớ chăm sóc sức khỏe cho mình đấy!” Lý đại thẩm lên tiếng.

    “Được rồi con nhớ rồi mà, thím cũng phải chăm sóc sức khỏe của mình a!” Lý Tiêu Dao gào lên.

    “Được rồi” Lý Sơn tiến đến vỗ vỗ vai Lý Tiêu Dao. Hắn lấy ra một thỏi vàng, Lý Tiêu Dao thấy thế mặt sáng lên, Lý Sơn lên tiếng: “Lần này có một số việc phiền huynh dẫn đường rồi dù sao ta cũng là không phải là người Trung Nguyên lên không dành đường a!”

    “A, a Lý đệ đệ sao đệ lại nói vậy đệ đã gọi ta một tiếng Tiêu Dao đại ca sao ta có thể từ chối việc này cơ chứ” Lý Tiêu Dao một bộ vỗ ngực bùm bụp còn tay kia nhanh chóng thu thỏi vàng vào túi: “Việc này yên tâm cứ dao cho ta đi!” Linh Nhi thấy Lý Tiêu Dao như vậy thì lắc đầu.

    Linh Nhi lúc này bước ra khỏi cửa thuyền bước về hướng Lý Sơn. Lý Sơn lúc này đứng trước mạn thuyền hắn để cho làn gió tạt vào mặt mình làm cho mái tóc bạc cùng với áo choàng da màu đen của Lý Sơn tung bay trong gió. Triệu Linh Nhi cảm nhận hắn vô cùng cô quạnh có chút tiêu sái đẹp trai làm cho thiếu nữ nổi lên lòng thương tiếc. Linh Nhi lên tiếng: “Lý Sơn đại ca huynh làm sao vậy?”

    Lý Sơn thở dài nhìn Linh Nhi hắn dùng tay nắm lấy bả vai nàng một cách nhẹ nhàng: “Linh Nhi nếu như sau này ta không còn ở thế giới này nữa thì nàng hãy hứa với ta vẫn luôn mỉm cười và sống một cuộc sống hạnh phúc được không?”

    Linh Nhi lúc này bộ mặt lo lắng nhìn Lý Sơn: “Lý đại ca huynh muốn rời đi muội sao. Linh Nhi có điều gì không tốt sao?”

    “không phải!” Lý Sơn lắc đầu. hắn muốn mang Linh Nhi đến thế giới Luân Hồi nhưng sự tàn nhẫn ở đó quá không thích hợp với nàng. Lý Sơn lên tiếng: “Hứa với ta dù có bất kỳ chuyện gì xảy ra đều phải sống vui vẻ. ta mong muội sống vì chính mình không phải sống vì người khác được không? Hứa với ta đi!”

    Linh Nhi lúc này không hiểu lắm nhưng nàng khẽ gật đầu mở miệng: “Linh Nhi hứa với huynh nhất định sẽ sống thật tốt!”

    “Được rồi tốt lắm!” Lý Sơn lúc này hai tay bụm lấy hai má béo mập của Linh Nhi. Đôi má phúng phính đổ hồng làm cho Lý Sơn lúc này cờ giương thẳng đứng. hắn lúc này vô cùng xấu hổ xách lại quần của mình hướng về phía trước nhìn, không dám quay đầu lại lên tiếng: “Linh Nhi lần này ta lại xuất hiện thói xấu trước mặt nàng rồi!”

    “không quan hệ…” thiếu nữ đỏ mặt cúi đầu: “Linh Nhi nhưng mãi mãi là người của Lý đại ca” nghe thấy thế Lý Sơn đôi mắt thoáng qua dị động nhìn về phía Triệu Linh Nhi hắn hướng về phía chân trời xa nhưng tâm không khỏi dao động.

    Lý Sơn nhìn Linh nhi hắn lại hướng về suy nghĩ một chút muốn trêu chọc nàng, hắn muốn kiểm tra độ ngây thơ của Linh Nhi. Hắn lên tiếng: “Linh Nhi có muốn ta kể cho muội một câu chuyện cười không?”

    “Tốt nha!” Linh Nhi lúc này mỉm cười nắm tay Lý Sơn lên tiếng: “Vậy được đại ca mau kể chuyện cho muội đi!”

    Lý Sơn trầm ngâm một chút lên tiếng: “Hai người bạn một nam một nữ bị lạc trong rừng. Lúc này trời đã tối mà họ khôg tìm được đường ra. Nhưng lúc đó hai người thấy một căn nhà gỗ hai người đành phải ở lại đó một đêm. Nhưng căn nhà gỗ đó chỉ có một cái giường mà muội biết đây nam nữ thụ thụ bất thân…” Lý Sơn tà ác cười nhìn về phía Triệu Linh Nhi.

    Tiêu Dao lúc này hứng thú lên tiếng: “Sau đó thì sao, Lý đệ đệ?”

    Lý Sơn lại tiếp tục kể câu chuyện của mình: “Thiếu nữ nghĩ ra một kế lấy một viên than vạch ra một đường thẳng ngăn đôi chiếc giường lại vò nói: ‘Kẻ nào vượt qua vạch này thì không bằng cầm thú’. Thanh niên nghe vậy thì nhất nhất nghe théo. Hắn có gắng ngủ trên giường mà không xâm phạm một chút sang bên vạch kẻ trên giường này. Ngay sau khi hắn tỉnh dậy thì cô gái tái cho hắn một cái tát và mắng hắn: ‘Đến cầm thú cũng không bằng!’ ”

    Nghe thấy câu chuyện này thì Lý Tiêu Dao bắt đầu haha cười lớn đưa ngón tay cái về phía Lý Sơn. Triệu Linh Nhi lúc này nghi hoặc nói: “Tại sao, tại sao nàng lại đánh người thanh niên kia và mắng hắn đến cầm thú không bằng nha? Ta thật không hiểu chuyện này có gì đáng cười lắm sao Tiêu Dao đại ca!?”

    “Ách” Tiêu Dao lúc này ngẩn ra.

    Lý Sơn lúc này vỗ vỗ Triệu Linh Nhi lên tiếng: “Linh Nhi muội quá thuần khiết quá lương thiện, giang hồ thực không thích hợp với muội” sau đó hắn kéo Linh Nhi vào lòng ôm hắn cũng không hiểu cảm xúc này là gì nữa.

    “không quan trọng chỉ cần có Lý Sơn đại ca bên cạnh muổi Linh Nhi cái gì cũng không sợ hết” Linh Nhi ngọt ngào nằm trong lòng Lý Sơn lên tiếng.

    Bái Nguyệt giáo.

    “Thuộc hạ tham kiến giáo chủ” một hắc y nhân cúi đầu cung kính trước một người râu quai nón trung niên tuổi tầm ngũ tuần.

    Trung niên nhân lên tiếng: “Đã xác minh vị trí của công chúa chưa?”

    “Thuộc hạ đã xác định được vị trí của công chúa bất quá…” hắc bào nhân lên tiếng.

    Trung niên nhân nhíu nhíu mày lên tiếng: “Có việc gì sao?”

    Hắc y nhân lên tiếng tiếp lời: “Theo như tin ta mới nhận được chúng ta tất cả người đi đều gặp phải nam nhân tóc bạc toàn bộ đều chết không còn một người nào trở về!”

    “Ca” trung niên nhân bóp võ chén trà trong tay, hắn hướng hắc bào nhân: “Có điều tra ra được lai lịch của hắn?”

    “thứ cho bộ thuộc hạ bất tài” lúc này cả người hắc y nhân đều đầy mồ hôi, hắn nhanh chóng lên tiếng: “nhưng theo tin tức thuộc hạ nhân được thì mấy ngày gẫn đây xuất hiện một đám người không rõ lai lịch rất có thể bạch phát nam tử có liên quan với họ!”

    “Tiếp tục điều tra cho ta” trung niên phất tay: “nhớ theo dõi sát sao họ!”



    Lý Sơn lúc này đang bóp mũi và quẹt mũi Triệu Linh nhi. Triệu Linh Nhi lúc này vô cùng khó chịu lên tiếng: “Lý Sơn đại ca anh đừng quẹt lỗ mũi của em được không?”

    “Tại sao?” Lý Sơn nghi hoặc nhìn Linh Nhi.

    “Linh Nhi không thích Lý đại ca coi Linh Nhi như tiểu hài tử. Linh Nhi cũng lớn rồi! Linh Nhi muốn Lý đại ca đối xử với Linh Nhi như một nữ nhân…” nói đến điều này Linh Nhi hơi đỏ mặt.

    “Rồi, rồi! Linh Nhi tiểu thân ái của ta! Ta đã biết” Lý Sơn lại túm lấy đôi má phúng phính của nàng.

    “Lý Sơn đại ca lại nữa!” Linh Nhi lúc này lườm hắn.

    “A, a, muội vẫn mãi là Linh Nhi trong lòng mà ta thích” Lý Sơn mỉm cười nhìn Linh Nhi.

    Linh Nhi thấy vậy thì bắt đầu cầm lấy tay của Lý Sơn. Hai người chạm tay vào nhau, bàn tay của Lý Sơn bắt đầu lóe lên ánh sáng có chút yếu ớt. Lý Sơn không hiểu nhìn chữ ‘Linh’ trên đó rất mờ lên tiếng: “Đây là?”

    “Vậy là Lý đại ca bắt đầu có tình cảm với Linh Nhi rồi?” Linh Nhi mỉm cười nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “Chỉ cần Lý đại ca thương yêu Linh Nhi thật lòng thì chữ ‘linh’ này sẽ sáng lên. Mặc dù nó rất yếu ớt nhưng nó nói rõ lòng Lý đại ca đang hướng về Linh Nhi…”Linh Nhi bộ mặt vui mừng lên tiếng.

    Lý Sơn thấy vậy nhẹ nhàng phớt lên mũi của nàng. Hắn quả thực không nghĩ đến quá nhiều vấn đề nữa. Lý Sơn nghĩ đến một chút hình bóng người con gái kia, hắn sờ lên ngự trái của mình sau đó lại nhìn Triệu Linh Nhi thở dài một cái. Lý Sơn nhẹ nhàng bước ra ngoài dắm lên đỉnh mũi thuyền nhìn về phương xa.

    Một thanh niên mặc áo bào xanh nhìn về phía một đống quái vạt đến cả nghìn con, hắn lẩm bẩm: “80% tỉ lệ thành công, còn chờ thiếu gia mang vũ khí đến nữa thôi. Với số lượng này ngay đến cường giả cấp bốn cơ nhân tỏa đừng nghĩ sống sót được…” một đám quái khổng lồ đang nhẹ nhàng sếp thành hàng vô cùng nghiêm chỉnh. Trên đầu chúng mỗi tên đều gắn máy phát tín hiệu.

    Lúc này đám người Lý Sơn dừng lại tại một tòa thành. Lý Sơn lắc đầu nhìn về phía Linh Nhi. Linh Nhi như con bướm nhỏ nhảy lung tung hết xem thứ này đến thứ khác. Lý Tiêu Dao cũng lại đang xem một chút đồ, hắn liên tục mặc cả giá cả. Linh Nhi lúc này chạy đến kéo tay Lý Sơn về phía nàng, Linh Nhi nhỏ tiếng nói: “Lý Sơn đại ca qua đây!”

    Hai người đang nói chuyện thì thấy một đám người tụ tập, Lý Tiêu Dao đang chửi om som lên: “Khốn kiếp ngươi mắt mù à, đi với chả đứng đụng vào ta rồi!” Lý Tiêu Dao chỉ vào một vị thanh niên đang ngồi trên ngựa.

    Lý Sơn và Linh Nhi quay lại nhìn thì Lý Tiêu Dao đang bắt đầu lý sự với thanh niên kia. Thanh niên kia bộ mặt tuấn tú mặc một bộ y phục màu trắng hơn nữa đang cưỡi một con ngựa. Hắn nhanh chóng xuống ngựa cúi đầu xin lỗi: “Vị huynh đệ này thật xin lỗi huynh đài có sao không vậy? Vừa rồi tại hạ…”

    “Ngươi mù hay sao… không thấy ta bị ngựa ngươi xô ngã sao? Còn nói là không sao?” Lý Tiêu Dao lên tiếng khó chịu.

    “Điêu dân to gan dám ăn nói như vậy với trạng nguyên sao?” một quan binh ở đó chỉ vào Lý Tiêu Dao quát lớn.

    “Trạng nguyên giỏi lắm sao. Trạng nguyên sai trái đấm vào người ta thì không nói Lý lẽ sao” Lý Tiêu Dao lên tiếng.

    “ngươi…” quan binh thấy vậy khó chịu định rút đao động thủ.

    “Ây” Thanh niên lúc này đi về phía Lý Tiêu Dao lên tiếng: “Vừa rồi Lưu Tấn Nguyên vội vã làm thương vị tiểu huynh đệ đây mong huyn đệ thứ lỗi!”

    “Lý Tiêu Dao đại ca” Linh Nhi lên tiếng.

    Lý Sơn bước về phía Lý Tiêu Dao lên tiếng: “Được rồi mọi người không sao! Chuyện này bỏ qua ở đây được chứ?”

    “không biết vị huynh đệ đây và vị cô nương đây là?” Thanh niên lúc này lên tiếng hỏi.

    “Lý Sơn một người từ phương xa đến! Còn đây là thê tử của tại hạ Triệu Linh Nhi” Lý Sơn lên tiếng chỉ về phía Linh Nhi. Linh Nhi nghe thấy thì lòng vô cùng ngọt ngòa. Lý Sơn lại chỉ về phía Lý Tiêu Dao lên tiếng: “Đây là Lý Tiêu Dao, Lý đại ca…”

    “Thì ra là Lý Sơn huynh, Tiêu Dao huynh cùng với Lý phu nhân” Thanh niên lên tiếng hướng Lý Sơn mỉm cười: “Tại hà là Lưu Tấn Nguyên…” sau đó hắn nhìn về phía Lý Tiêu Dao lên tiếng: “Lần này là tại hạ sai không biết có thế mời các vị để Lưu Tấn Nguyên tạ lỗi…”

    “Được rồi nếu Lưu Tấn Nguyên huynh đài đã có lòng như vậy chúng ta cũng không từ chối” Lý Sơn nhìn về phía Lưu Tấn Nguyên hắn muốn mưu đồ một chút điểm tưởng thưởng và kế hoạch sau này. Lý Tiêu Dao nghe thấy thế thì gật đầu hiểu ý, hắn tưởng rằng Lý Sơn cũng giống hắn muốn ăn chùa của Lưu tấn Nguyên đây mà.

    “Vậy các vị mời” Lưu Tấn Nguyên đưa tay dẫn đường.

    Bốn người cũng đi đến một quán trọ. Lúc này mọi người bắt đầu ngồi vào bàn. Mấy tiểu nhị bắt đầu đon đả đón khách. Lý Tiêu Dao không ngần ngại chưa cần nghe tiểu nhị nói hắn liên tục ca cẩm: “Tiểu nhị dọn những mõn ngon nhất yến sào, vịt quay… à cuối cùng cho thêm ba cân nữ nhi hồng!”

    Lưu Tấn Nguyên lúc này lên tiếng: “Nhìn cách ăn mặc cùng với mái tóc của Lý huynh có vẻ như không phỉa người Trung Nguyên!”

    Lý Sơn nghe thấy vậy thì gật đầu một cái: “A, a, Lưu huynh nói không sai lần này nhưng Lý Sơn vốn mang một nửa dòng máu người phương Đông mà thôi!” Lý Sơn trầm tư lên tiếng: “Tại hạ vốn là người mang hai dòng máu lên Lưu huynh không có gì phải lạ!”

    “Ra là vậy?” Lưu Tấn Nguyên gật đầu: “Không biết lần này các vị định đi đến đâu?”

    Lý Sơn mỉm cười lên tiếng: “Lần này ta và thê tử định đến nước Nam Chiếu thăm một người thân ở đó!”

    Lý Tiêu Dao lúc này hò hét lên tiếng: “Tiểu nhị sao lâu vậy?” hắn giơ tay lên phản bác khó chịu.

    “Đến rồi đây! Đến rồi đây!” tiểu nhị bắt đầu hô lớn.

    “Được rồi!” Lý Sơn mỉm cười nhìn mấy người. Hắn nhẹ nhàng lấy ra từ bất chợt mấy bình rượu: “Đây vốn là rượu mà ta muốn chia sẽ với huynh đệ bằng hữu. nay ta nhìn thấy Lưu huynh đệ, vừa nhìn đã thấy như là thân quen nên lần này coi như góp chút thành ý…”

    Thấy mấy vò rượu đột nhien xuất hiện trong tay Lý Sơn, mấy người đều trợn tròn mắt. Cả Linh Nhi thấy vậy cũng lom lom nhìn về phía Lý Sơn một cách kinh ngạc. Lưu Tấn Nguyên lúc này lên tiếng: “Thật là thần kỳ! Thật là thần kỳ! Chẳng lẽ huynh đài là tiên nhân?”

    Lý Sơn lắc lắc đầu: “Tiên nhân thì tại hạ chưa dám nói bất quá tại hạ cũng là người tu tiên đây chẳng qua là một phép thuật nho nhỏ thôi!” Lý Sơn nhẹ nhàng mở ra nắp bình. Hương thơm bắt đầu tỏa ra ngào ngạt. Đây là rượu mà Lý Sơn mua ở chỗ chủ thần hắn không có uống nhưng với việc đi ra ngoài là không thể không mang theo.

    “Lý Sơn huynh đệ” Lưu Tấn Nguyên lúc này quỳ xuống bắt đầu hướng Lý Sơn lên tiếng: “Tại hạ từ nhỏ đã mê giống như tiên nhân một ngày được bay lượn trên bầu trời giống như các đại hiệp hành hiệp trượng nghĩa mong Lý Sơn sư phụ thu tại hạ làm đồ đệ?”

    “này ngươi không biết đủ sao? Lý Sơn huynh đệ vốn là tiên nhân, hạng người phàm như ngươi sao có thể muốn bái là bái được? Dù gì cũng phải có hậu lễ a!” Lý Tiêu Dao nhìn về phía Lưu Tấn Nguyên lên tiếng.

    “A, tại hạ hiểu rồi!” Lưu Tấn Nguyên thấy thế nhìn về phía Lý Sơn như gật đầu hiểu ý.

    “Lý đại ca…” Linh Nhi nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng.

    “Nga” Lý Sơn thấy thế lắc lắc đầu: “Được rồi Lưu Tấn Nguyên huynh đệ đã có lòng như vậy tại hạ không từ chối. Thấy huynh đệ bản tính lương thiện bất quá còn xem Lưu huynh đệ tcòn tùy thuộc vào ngộ tính của Lưu huynh đệ!”

    “Đa tạ sư phụ, đa tạ sư phụ” Lưu Tấn Nguyên bắt đầu dập đầu với Lý Sơn.

    Lý Sơn lắc lắc đầu. hắn hướng mọi người lên tiếng: “Được rồi uống rượu đí!”

    Lưu Tấn Nuyên vô cùng mừng rỡ bắt đầu đưa một lễ vật về phía Lý Sơn, Lý Sơn thừa biết trong đó là một đống bạc trắng, Lưu Tấn Nguyên lên tiếng: “Đây là một ít lòng thành mong Lý sư phụ nhận…”

    Lý Sơn gõ gõ đầu lên tiếng: “Được rồi nếu như thế thì Lý Tiêu Dao huynh thu lấy đi!” Hắn thấy con mắt tham lam của Lý Tiêu Dao đang chảy nước miếng nhìn chằm chằm vào đống bạc thì thử dài. Lý Sơn tặc lưỡi lên tiếng.

    “Lý biểu đệ tặng cho ta thật hả?” Lý Tiêu Dao chỉ vào bản thân mình nghi hoặc hỏi.

    Lý Sơn mỉm cười: “Đúng vậy đừng có chảy nước miếng tùm lun nữa” hắn luôn nhìn bộ mặt Lý Tiêu Dao mà bắt đầu phát nản.

    “Sư phụ mời” Lưu Tấn Nguyên đưa rượu về phía Lý Sơn lên tiếng. Hắn là cái đầu gỗ nhưng cũng không ngu ngốc nhìn về phía Lý Sơn hắn luôn cảm giác được Lý Sơn làm cho hắn có cảm giác cao siêu, một cảm giác khá là khó hiểu chính xác là cảm nhận được Lý Sơn là người vô cùng mạnh mặc dù hắn chỉ là một người thường không hiểu gì. Chính vì nhìn thấy thủ đoạn của Lý Sơn hắn mới đoán được Lý Sơn là người tu tiên. Thường thì người tu ma và tu chân luôn phát ra một loại khí chất so với phàm tục khác xa.

    “Được rồi Tấn Nguyên huynh đệ cũng không cần quá câu lệ cứ gọi ta là Lý Sơn huynh đệ vậy là được rồi!” Lý Sơn ngắt lời.

    “Lưu Tấn Nguyên nào dám một ngày là thấy suốt đời là cha…” Lưu Tấn Nguyên bắt đầu bài ca thuyết về đạo thánh hiền. Lý Sơn phất phất tay xoa hai huyệt thái dương.


    Lưu Tấn Nguyên bắt đầu dẫn ba người đi đến một trang viên. Lý SƠn nhìn trang viên này rộng hơn so với bộ phim mà hắn từng xem nhiều. Hơn nữa chúng còn khá là đẹp. Lý Sơn nhìn về phía trước bắt đầu có chút thưởng thức. Tiệu Linh Nhi lên tiếng: “Chỗ này đẹp quá Lý Sơn đại ca!”

    “Ê, dù sao cảm thấy chỗ này không được lớn lắm đâu…” Lý Tiêu Dao mở miệng nhìn về phá trước quan sát: “nhưng mà từ công viên ngoài trước đi tới đây người làm không ít a”

    Lưu Tấn Nguyên thấy vậy hơi mỉm cười phe phẩy chiếc quạt trước ngực mình: “Không chỉ như vậy nhà bếp ngay cả chuồng ngựa cũng có rất nhiều người làm…”

    “Hả” Lý Tiêu Dao trợn tròn hai mắt. Lý Tiêu Dao tiếp tục mở miệng: “Cũng được đo chứ! Vậy trong nhà của huynh hao tốn người nhà không ít ha”

    Lưu Tấn Nguyên mỉm cười: “Chỗ nhà này không phải nhà của tôi!”

    “Cái gì” Lý Tiêu Dao trợn tròn con mắt lên tiếng.

    “Nhà của tôi tại Trường An, còn đây là nhà của thúc bá tôi” Lưu Tấn Nguyên lên tiếng. Sau đó mời Lý Sơn: “mời sư phụ cả sư mẫu nữa!”

    “Làm phách hoài” Lý Tiêu Dao lên tiếng đuổi theo ba người.

    Ba người lúc này bước vào một phòng nhỏ. Lý Sơn khi bước vào cảm nhận được mùi hương nhe nhẹ của khói hương. Lúc này Lý Tiêu Dao đã ngà ngà say. Lưu tấn Nguyên đành đưa Lý Tiêu Dao trở về phòng. Lý Sơn lúc này mỉm cười gật đầu đồng ý cùng mọi người ở lại đây ngủ một giấc.

    Sáng dậy, Lý Tiêu Dao bắt đầu ra ngoài chơi mà Lưu Tấn Nguyên buổi sáng đã đến vấn an Lý Sơn. Lý Sơn lúc này quay lại hướng Triệu Linh Nhi lên tiếng: “Linh Nhi có rảnh rỗi thì ra ngoài đi dạo cho khuây khỏa đi! Lần này huynh sẽ truyền thụ Lưu tấn Nguyên võ công…”

    Nghe mấy lời Lý Sơn lên tiếng, Linh Nhi gật đầu hiểu ý mỉm cười không làm phiền hắn. Lý Sơn cũng không quá lo lắng hắn nhớ Lưu Tấn Nguyên đưa vài nha sai theo Linh Nhi đi ra ngoài.

    Lý Sơn nhìn về phía Lưu Tấn Nguyên thấy bộ mặt hắn mừng rỡ. Lý Sơn tặc lưỡi lên tiếng: “Tuổi của người đã quá tuổi luyện võ bất quá nếu muốn luyện võ cần chân nguyên của ta phá mở kinh mạch như vậy sẽ rất đau, ngươi đã sẵn sàng?”

    “Đồ đệ đã biết mong sư phụ ra tay…” Lưu Tấn Nguyên nghe tháy vậy không chần chừ lên tiếng.

    “hài” Lý Sơn thở ra một hơi. Lưu Tấn Nguyên bắt đầu ngồi lên giường khoanh chân. Lý Sơn cần đả thông toàn bộ kinh mạch cho Lưu Tấn Nguyên mặc dù hắn thân thể bất quá là người phàm chưa trải qua tu luyện gì nhưng chân nguyên lực trong người Lý Sơn vô cùng hùng hậu biến hắn thành tam lưu cao thủ cũng không có khó khăn gì.

    Nhẹ nhàng đặt hai tay lên lưng Lưu Tấn Nguyên hắn nhẹ nhành đưa một luồng chân nguyên vào trong cơ thể Lưu Tấn Nguyên. Lưu Tấn Nguyên bắt đầu thống khổ gào thét. Lý Sơn lúc này đầu toát cả mồ hôi. Hắn đâu ngờ kinh mạch tên thư sinh này lại nhỏ bé như vậy.

    “Nguyên Nhi có chuyện gì vậy?” một người đàn ông xông vào Lưu Tấn Nguyên căn phòng đang ở. Thấy Lý Sơn đang đặt hai bàn tay trên lưng Lưu Tấn Nguyên thì trung niên nhân hoảng hốt đánh về phía Lý Sơn. Lý Sơn lúc này không thể làm khác được tạo ra một vòng bảo vệ bằng niệm lực chúng quang Lưu Tấn Nguyên và hắn.

    “Nếu ngươi còn ra tay nữa thì đừng trách ta không khách khí” Lý Sơn truyền âm trực tiếp vào đầu trung niên nhân. Rung chuyển vòng niệm lực làm cho hắn có chút khó chịu.

    “ngươi làm gì Nguyên Nhi? Hơn nữa ngươi là ai?” trung niên chỉ ngón tay về phía Lý Sơn.

    “Ta là sư phụ của Lưu Tấn Nguyên” Lý Sơn lên tiếng.


    Sau hơn hai giờ Lý Sơn lúc này đã thu công. Lý Sơn hướng về phía trung niên nhân lên tiếng: “không biết tên các hạ?”

    “Tại hạ là Lâm Thiên Nam vừa rồi đã mạo phạm tiền bối xin thứ lỗi!” trung niên nhân lên tiếng.

    “Phụ thân, phụ thân người phải giúp con” một nữ nhân chạy vào trong nhà. Thiếu nữ mặc áo bào màu đỏ trong tay cầm dây côn màu đỏ trông khá là xinh đẹp. Ngũ quan xinh xắn tuổi tầm 17 tuổi nước da trắng nõn.

    “Nguyệt Như sao muội lại đến đây?” Tấn Nguyên lúc này đang suy yếu nằm trên giường.

    “nguyệt Như nhà ta có khách con gái con đứa như vậy còn ra thể thống gì” Lâm Thiên Nam bắt đầu chất vấn nhìn về phía con gái. Lão quay về phía Lý Sơn lên tiếng: “Tiền bối đây là con gái của ta Lâm nguyệt Như… Nguyệt Như mau ra mắt tiền bối!”

    “A” Lý Nguyệt Như nhìn Lý Sơn một chút lên tiếng. bất quá lúc này nàng đang thất thần thật ra Lý Sơn với mái tóc đẹp cũng nhìn khá điển tra hơn nữa cả người hắn tỏa ra khi thế gạp nghễ vô cùng làm cho thiếu nữ có chút si mê. Lý Nguyêt Như mỉm cười nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “Nguyệt Như ra mắt công tử!”

    Lý Sơn thở một tiếng trong lòng thầm nghĩ: “từ khi nào mà sư tử cái lại trở lên hiền thục hả ta?” Lý Sơn lúc này mỉm cười gật đầu về phía Lâm Nguyệt Như: “Lý Sơn, ta cũng là sư phụ của Lưu Tấn Nguyên!”

    “Từ khi nào mà Tấn Nguyên biểu ca có sư phụ mà ta không biết nha?” Lâm Nguyệt Như nghi hoặc lên tiếng.

    “không ổn rồi! Lý sư đệ, Lý sư đệ mau cứu Linh Nhi” một thanh niên ôm Triệu Linh Nhi chạy vào trong phòng.

    “là ngươi” “là cô” hai người Lâm Nguyệt Như và Lý Tiêu Dao cùng lên tiếng.

    “ngươi chưa có chết?” Lâm nguyệt như há hốc mồm chỉ về phía Lý Tiêu Dao.

    “Có cô chết thì có!” Lý Tiêu Dao hốt hoảng đưa về Linh Nhi về phía Lý Sơn: “Lý đệ đệ mau cứu Linh Nhi!”

    “khốn kiếp Linh nhi xảy ra chuyện gì?” Lý Sơn ôm lấy Linh Nhi vào lòng hắn ngay lập tức kéo Lưu Tấn Nguyên đang suy yếu ra khỏi giường ném cho Lâm Thiên Nam.

    “Chính là cô ta…” Lý Tiêu Dao bắt đầu chỉ vào Lâm Nguyệt Như lên tiếng: “chính cô ta đâm ta. Linh Nhi vì cứu ta lên thi triển phép thuật bất tỉnh bây giờ vấn chưa tỉnh!”

    “nếu không tại ngươi…” Lâm Nguyệt Như lên tiếng.

    “Các ngươi cút hết ra ngoài cho ta!” một âm thanh mang theo uy áp và chân nguyên lực hùng hậu áp vào mọi người. Mọi người bắt đầu run rẩy. Lâm Thiên Nam cảm thán nội lực thật là hùng hậu.

    Lý Sơn nhớ đến đoạn này hình như là hai người Lý Tiêu Dao và Linh Nhi ra ngoài gặp được Lâm Nguyệt Như đang bá đạo dạy dỗ người làm kết quả Lý Tiêu Dao không nhịn được dạy dỗ Lâm Nguyệt Như một phen ai ngờ Lâm Nguyệt Như sau khi thua không phục bất ngơ đâm nén Lý Tiêu Dao một kiếm vào giữa ngực. Điều này cũng khó trách Lâm Nguyệt Như vì Lý Tiêu Dao giở chút trò lưu manh chọc Lâm Nguyệt Như. Tiêu Dao suýt chết may mắn nhờ Linh Nhi cứu sống.

    Lâm Thiên Nam lên tiếng: “mau mọi người ra ngoài đừng làm phiền Lý tiền bối!”

    Lý Sơn đặt tay lên người Linh Nhi hùng hậu chân nguyên lực đưa vào cơ thể của Linh Nhi. May mắn là chân nguyên lực của hắn là vạn kiếm quy tông có thể hấp thu mọi loại nội lực cũng như khi chuyền vào cơ thể người khác cũng là một loại năng lượng chữa thương tuyệt vời. Lý Sơn cảm nhận được cơ thể của Linh Nhi đang thiếu thốn năng lượng điên cuồng hút lấy chân nguyên lực của Lý Sơn đưa vào cơ thể nàng. Hắn cắn chặt răng cảm nhận chân nguyên lực đang điên cuồng trôi mất.

    Nhìn thấy Linh nhi từ từ mở mắt ra nhỏ nhẹ giọng nói: “Lý đại ca!”

    Lý Sơn mỉm cười gật đầu hắn đột nhiên đầu ong ong đôi mắt nhắm sầm lại.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  4. Bài viết được 23 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    anh123,bachkimkysi,bagggggggg,Darkzergling,doccolaonhan1987,dtthanh4321,duccowboy,grabon,hellgate,k147601276,leductho,mama1232,momo123,nhocvui,onin2004,searadragon,shava1993,Sneaky,ssadfgh,takashi_1412,thedeath1989,vuphong5182,yuumie,
  5. #18
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Quyển 3: Thu đồ cùng thu rể

    Lý Sơn từ từ mở mắt đập vào mắt của hắn không phải khuôn mặt của mỹ nhân mà là khôn ai khác đồ đệ mới thu của hắn Lưu Tấn Nguyên. Lý Sơn nhìn bộ mặt này quả thực muốn ói. Lưu Tấn Nguyên lên tiếng: “Sư phụ người tỉnh rồi à?”

    “Lý đại ca, đại ca tỉnh rồi sao?” Linh Nhi khuôn mặt đầy lo lắng nhìn Lý Sơn.

    “Tránh ra, tránh ra!” Lý Tiêu Dao lúc này đẩy Lưu Tấn Nguyên ra xa rồi sông đến cầm tay Lý Sơn lên tiếng: “Lý biểu đệ đệ không sao là tốt rồi làm biểu huynh lo lắng quá!”

    Lý Sơn lắc lắc đầu thở ra một hơi. Hắn lúc này có chút thoát lực. Một người hầu mang theo một chén canh thuốc đi vào. Xa xa ngồi ở bản là hai phụ tử Lâm Nguyệt Nhu và Lâm Thiên Nam. Lý Sơn lắc lắc đầu một cái hắn vuốt ngược lại tóc về phía sau lên tiếng: “Ta ngủ được bao lâu rồi?”

    “Huynh ngủ được ba ngày ba đêm rồi!” Lâm Nguyệt Như lúc này lên tiếng nhìn Lý Sơn. Lý Sơn thầm trong lòng nói đây là cái bộ dạng hoa sy gì chứ?

    “Xú bà nương nếu không tại cô thì Lý sư đệ ta đâu phải vì đệ muội ta cứu trị mà bị như vậy?” Lý Tiêu Dao chỉ Nguyệt Ngư lên tiếng trong đó thái độ thể hiện sự khó chịu: “Lại còn suýt hại chết ta nữa chứ”

    “Ta…” Lâm Nguyêt Như ấp úng.

    “ta cái gì mà ta?” Lý Tiêu Dao chỉ vào Lâm Nguyệt Như sau đó tiếp tục nói: “nguyền rủa cho cô ba mươi tuổi không lấy được chống đến suốt kiếp đều ở vậy làm bà cô…” một loạt các câu nguyên rủa từ miệng Lý Tiêu Dao xuất hiện. Hai người bắt đầu cái nhau.

    “Đủ rồi đấy!” Lâm Thiên Nam lúc này hét lên. Hắn tiến bước về phía Lý Sơn lên tiếng: “Không biết lần này Lý tiền bồi cảm thấy trong người thế nào?”

    “Được rồi Lâm Thiên Nam tiền bối có thể gọi ta là Lý Sơn huynh đệ như vậy là được tuổi ta so với tiền bối vẫn là nhỏ tuổi hơn” Lý Sơn lên tiếng.

    Lâm Thiên Nam nhìn Lý Sơn một chút thấy hắn khá tuấn tú (đẹp trai ác) võ công lại sâu không lường được. Lâm Thiên Nam suy nghĩ một chút rồi lại nhìn Lâm Nguyệt Như sau đó lại nhìn Triệu Linh Nhi rồi lại thở dài một hơi. Hắn suy nghĩ đầy củ kết nhưng không biết tính sao. Hắn lên tiếng: “Vậy ta gọi một tiếng Lý huynh đệ chắc không vấn đề gì? Lần này là do tiểu nha đầu làm sai ta đây Lâm Thiên nam tạ lõi với Lý huynh đệ!”

    “Được rồi, được rồi!” Lý Sơn lên tiếng. hắn đang uống chén thuốc đắng chát do Linh Nhi đưa cho hắn. Lý Sơn thở ra một hơi: “Giờ ta rất đối có cái gì ăn không?”

    “Sư phụ người chờ chút” Lưu Tấn Nguyên mỉm cườ nhìn Lý Sơn.

    Lý Sơn muốn đứng dậy vận hành thân thể một chút. Lần này hắn bất tỉnh là do hao tổn tinh thần lực tập trung quá nhiều nên mới như vậy, ma nuyên lực và chân nguyên lực của hắn lúc nào cũng đầy đủ không dứt (song thủ hỗ bác, nhất tâm nhị dụng). ma nguyên lực và chân nguyên lực tốc độ dù có hao hết nhưng do nhiều năm tu hành hắn thành bản năng nên trong lúc ngủ hắn cũng luyện tập nó thành thói quen rồi. Linh Nhi lo lắng: “Lý đại ca huynh vừa ốm dậy người còn rất yếu…”

    “Phù” Lý Sơn dầy vươn vai một cái. Hắn lần này cảm giác thân thể sau khi tiêu hao thực lực lại tăng trưởng một lượng khá lớn. hắn quay đầu về phía Linh Nhi lên tiếng: “Giờ thì không sao rồi!”

    Tại một quán trọ, mấy người lúc này đổi một thân quần áo đang ngồi tập trung tại một bàn lớn. Một thiếu nữ xinh đẹp trong đó ăn mặc một bộ đồ màu đen lên tiếng: “Chúng ta đã tìm thấy Lý Sơn rồi tại sao ta không đi gặp hắn?”

    “Triệu Vô Lệ tỷ tỷ quá vội vàng rồi!” Thiếu nữ lắc lắc cái đũa trong tay lên tiếng: “hay là Vô Lệ tỷ tỷ lo lắng hắn sẽ tham gia kén rể lần này của Lâm gia bảo?”

    “Ta…” Triệu Vô Lệ ngập ngừng nhưng không có phản bác.

    “A, a…” Thiếu nữ che miệng cười: “Hắn thật là đào hoa a! Không biết làm thế nào mà Linh Nhi một mỹ nhân như vậy lại ưa thích hắn a! Hơn nữa có vẻ như theo thông tin chúng ta nhận được Lâm Thiên Nam rất có ý với hắn thì phải a?”

    “Nhã Lệ muội ngươi đây là lấy được thông tin từ đâu?” Vô Lệ lúc này lo lắng nhìn về phía Nhã Lệ. nàng đang khác hắn bộ mặt lạnh lùng như trước.

    “A, a… đùa chút thôi!” Nhã Lệ dơ hai tay sau đó nhìn về phía mọi người: “Yên tâm đi hắn không có tham gia tỷ võ chiêu hôn đâu! Sau đợt này rất có thể hắn sẽ cùng Lý Tiêu Dao, lâm Nguyệt Như và triệu Linh Nhi rời đi Lâm gia bảo lúc đó chúng ta và hắn gặp mặt như thế sẽ tránh đánh vỡ kịch tình phim!”

    Thâm niên Tần Tấn lên tiếng: “Nhã Lệ cô chắc chứ?”

    Nhã Lệ gõ gõ cái đũa xuống bàn: “Cái nầy thì chắc đến tám chín phần!”


    Lâm gia bảo, đám người gồm có Lý Sơn, Linh Nhi, Tiêu Dao, Lưu Tấn Nguyên, Nguyệt Như, Lâm Thiên Nam đang ngồi quay quần bên nhau. Lý Tiêu Dao lúc này đang trong trạng thái chống chế cùng với Lâm Nguyệt Như. Bầu không khí hết sức căng thẳng. Lý Sơn lên tiếng: “Lý Tiêu Dao đại ca việc này lên bỏ qua đi!”

    “Lý biểu đệ, cô ta hại Linh Nhi đệ muội thành như vậy mà đệ không có giận sao?” Tiêu Dao ức chế nhìn Lâm Nguyệt Như.

    “Lý Sơn đại ca đâu có nhỏ mọn như ai đó” Lâm Nguyệt Như lắc lắc đũa hơi liếc về phía Lý Sơn.

    “A, ta nhỏ mọn như vậy đó” Lý Tiêu Dao nhìn về phía Lâm Nguyệt Ngư một cách khiêu khích. Hắn lên tiếng: “Được rồi nghe lời Lý biểu đệ, đại nhân không chấp nhặt tiểu nhân” hắn hướng về Lâm Nguyệt Như đưa ra chén rượu.

    Lâm Nguyệt Như đập bàn một cái bốp nhìn về phía Lý Tiêu Dao: “Ê…’

    Lưu tấn Nguyên lên tiếng: “Nguyệt như nói đến cùng Lý Tiêu dao huynh đệ cungv ì muội mà bị thương thôi! Hơn nữa chính muội còn làm ảnh hưởng tới Linh Nhi cùng với sư phụ! Ly rượu này em nên uống để tạ lỗi với mọi người!”

    “bay giờ bênh vực cho ai vậy!” Lâm Nguyệt Như con mắt hình viên đạn nhìn về phía Tấn Nguyên: “muội nói cho huynh biết tên lưu manh hèn hạ này tự hắn chuốc vào thân!” Có vẻ nhu sự nóng giận của Lâm Nguyệt Như đang vượt quá kiểm soát.

    “Có muốn ta đâm cô một kiếm hay không đây?” Lý Tiêu Dao giễu cợt nhìn Lâmm Nguyệt Như.

    Lâm Nguyệt Như nhìn hắn phản bác: “Không phải ngươi bây giờ ăn cơm không vấn đề gì sao?” Hai ngươi bắt đầu tranh đầu.

    Lý Sơn nhìn về phía Linh nhi lên tiếng: “Linh Nhi kệ họ đi! Ăn nhiều một chút…” Lý Sơn lắc đầu gắp cho Linh Nhi một chiếc đùi gà thật lớn.

    “Cảm ơn Lý đại ca” Linh Nhi mỉm cười nhìn về phía Lý Sơn.

    Lý Sơn mỉm cười dùng tay quẹt nhẹ lên mũi Linh Nhi: “thật khờ quá ta với muội còn nói những lời này sao?’

    “Ân” Linh Nhi khẽ gật đầu.

    Lâm Thiên Nam lúc này lên tiếng ngắt lời hai người cãi nhau. Hắn hướng về phía Lý Sơn với vẻ cung kính: “Lần này để cho Lý huynh đệ nhìn thấy lỗi xấu hổ của gia môn thật là có lỗi…”

    “Cha…” Lâm Nguyệt Như lên tiếng.

    “Uống rượu đi!” Lâm Thiên Nam ngắt lời.

    Hai người Tiêu Dao và Nguyệt Như lúc này bắt đầu ăn cơm nhưng họ cũng bắt đầu đầu đá với nhau việc găó thức ăn. Lý Sơn quay về phía Tấn Nguyên lên tiếng: “Đồ nhi lát nữa ăn xong ta sẽ truyền thụ võ công cho con!”

    “Vâng thưa sư phụ!” Lưu Tấn Nguyên nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng.

    Thấy hai người bắt đầu dành ăn. Bắt đầu muốn lật bàn. Lý Sơn tức giận nhìn hai người hắn vỗ bàn rầm một cái một âm thanh trầm thấp phát ra kinh khí thổi bắn về phía hai người Lý Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như. Mặc dù tiếng phát ra rất to nhưng bàn ghế không hư hại gì, Lý Sơn quay về phía Lưu tấn Nguyên lên tiếng: “Đồ đệ chúng ta đi luyện võ công!”

    “Vâng sư phụ!” Lưu tấn Nguyên lên tiếng.

    :Lý Sơn quay về phía Linh Nhi lên tiếng: “Nếu muội vẫn còn chưa no thì tiếp tục dùng đi!”

    “Tại người, tại người đó…” Lâm Nguyệt Như lên tiếng.

    “là tại cô, không phải tại tôi!” Lý Tiêu Dao phản bác. Hai ngươi bắt đầu đấu khẩu điều này làm Lâm Thiên Nam có chút đau đầu.

    Linh Nhi lúc này đi theo Lý Sơn nàng cũng không có động đũa quá nhiều. Thấy vậy hai người Tiêu Dao và Nguyệt Như cũng theo về phía Lý Sơn. Lý Sơn quay về phía mấy người lắc đầu. Mọi người lúc này đi về phía một khu vực thảm cỏ xanh khá rộng. Lý Sơn lúc này từ trong trữ vật không gian lấy ra một ly kem hương sôcôla trông cực kỳ bắt mắt hắn đưa ly kem cho Linh Nhi: “Cho muội!’

    “Đó là thứ gì vậy Lý đại ca” Liinh Nhi lên tiếng: “Thật là bắt mắt nha!”

    “Muội ăn thử xem?” Lý Sơn lên tiếng.

    “Lạnh quá, Lý đại ca!” Linh Nhi lên tiếng: “Thật là ngon!”

    “Được rồi nêu muội thích ngày nào ta cũng làm cho muội ăn!” Lý Sơn dù sao hắn cũng khoái vị này. Hắn chứa khá nhiều trong trữ vật giới chỉ. Mỗi lần ăn chúng Lý Sơn cảm giác tâm tình mình thỏa mái hơn nhiều. hắn quay sang Lưu tấn Nguyên lên tiếng: “Được rồi Tấn Nguyên hãy nghe sư phụ nói đây!”

    “Vâng” Lưu Tấn Nguyên chắp hai tay hướng Lý Sơn gật đầu.

    “Lý biểu đệ không ngại ta ở đây chứ?” Lý Tiêu Dao lên tiếng.

    “không sao!” Lý Sơn lên tiếng gật đầu.

    Lý Tiêu Dao quay sang nhìn Lâm Nguyệt Như lên tiếng: “bà cô này sao cô lại còn ở đây? Huynh đệ ta nhưng cần truyền thụ võ công nha?”

    “Ngươi ở đây được sao ta không thể” hai người lại bắt đầu đấu khẩu.

    “nếu như hai vị còn nhiều chuyện xin mời rời khỏi đây cho” Lưu tấn Nguyên lúc này vô cùng tức giận lên tiếng. hắn bình thường ôn hòa nhưng lúc này lại có chút tức giận.

    “hai người nếu như đến đây để cái nhau thì yêu cầu tìm chỗ khác” Lý Sơn lên tiếng sau đó từ trong trữ vật lấy ra tiếp một khung hình lớn. Bức họa vẽ là hình người kinh mạch. Lần này Nguyệt Như thấy trong tay hư không xuất hiện đồ nhưng nghe nói Lý Sơn là người tu tiên nên không có quá nhiều thắc mắc.

    Sau khi giảng giải cho Lưu Tấn Nguyên về kinh mạch con người. Lý Sơn lại tiếp tục nói: “Võ công của ta yêu cầu phải nội lực cực cao. Chúng ta không quan trọng chiêu thức hoa mỹ tinh xảo gì! Mà chúng ta ohát ra là tùy tâm sở dục nhưng một yêu cầu dành cho kiếm pháp chúng ta đó là một chữ nhanh…” Lý Sơn trầm ngâm một câu lên tiếng: “Vô kiên bất tồi duy nhanh không phá. Không có nhanh nhất chỉ có nhanh hơn”

    Lưu tấn Nguyên hơi gật đầu lên tiếng. Mấy người kia cũng là gật đầu biểu lộ. Lý Sơn lại tiếp tục câu nói: “Tấn Nguyên giờ ta sẽ truyền cho con khẩu quyết về nội công! Con hàng ngày chăm chỉ luyện sẽ tham chắc ảo diệu trong đó!”

    “Vâng đệ tử cẩn tuân lời sư phụ!” Lưu tấn Nguyên gật đầu. Lý Sơn lại tiếp tục truyền khảu quyết hắn không cố kỵ hai người Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như hắn biết hai người này đã luyện nội công nếu như không phế võ công lại tiếp tục luyện Vạn Kiếm quy tông cũng là không luyện được.

    Sau hai giờ truyền thụ Lý Sơn lên tiếng: “Ngươi đã thuộc hết chưa?”

    “Đệ tử đã thuộc hết” Lưu Tấn Nguyên hướng về phía Lý Sơn: “Đa tạ sư phụ đồ nhi sẽ không quên ơn dưỡng dục của người!”

    “Được rồi con ở đây ngồi luyện công đi sau đó có gì không hiểu lại hỏi ta” Lý Sơn trầm ngâm một chút nhìn khung quảnh chung quanh: “Khung cảnh này tối thích hợp với luyện công chỉ cần không có ngươi làm phiền là được” Sau đó hắn quay về phía Linh Nhi lên tiếng: “Linh Nhi chúng ta về thôi!”

    Hai người Tiêu Dao cùng với Lâm Nguyệt Như đang tập trung vào mấy câu khẩu quyết mà thất thần.

    Linh Nhi lúc này hướng về Lý Sơn hỏi: “Lý đại ca tại sao muội nghe thấy mấy câu khẩu quyết của huynh nhưng là võ công rất tầm thường mà?”

    Lý Sơn lắc đầu lên tiếng: “A, a, nó là một thượng thừa vó công nhưng chỉ dành cho người chưa luyện võ mà thôi với người đã từng luyện võ ta giám đảm bảo là luyện không ra cái gì” hắn quay về phía Lâm Nguyệt như và Lý Tiêu Dao: “hai tên ngu ngốc kia nếu như họ luyện được bí tich mà ta đưa ra mới là lạ a!”

    “Lý đại ca thật là giảo hoạt a!” Linh Nhi lên tiếng. Lý Sơn lúc này nhìn nàng hắn không nhịn được dùng hai tay véo mà Linh Nhi. Linh Nhi bực dọc lên tiếng: “Lý đại ca thật đáng ghét!’

    Lý Sơn ngồi dưới trắng sáng, hắn nhưng là muốn thay đổi một chút cho cốt chuyện đỡ buồn chán nhưng đáng tiếc hắn lại thấy mọi chuyện đang từ từ vượt tầm kiểm soát của hắn. Hơn nữa hắn có dự cảm bất an, một dự cảm mà hắn vô cùng lo lắng. Hắn sẽ đối mặt với sao chép thể của mình không biết lúc này sao chép thể của hắn thực lực ra sao nhưng hắn dám đảm bảo tối thiểu cũng là cơ nhân tỏa tầng ba mặc dù hắn không hiểu lắm lúcnày tại sao hắn lại lo lắng như vậy. hắn cảm giác một nguy cơ đang dần ập đến mặc dù hắn đã chuẩn bị tốt cho mọi thứ!

    Vài ngày sau, Linh Nhi lúc này kéo Lý Sơn theo sau là Tiêu Dao chạy theo sau lưng. Hôm nay là tỷ võ chiêu thân của Lâm gia bảo Lâm tiểu thư Nguyệt Như. Thiếu nữ mặc một bộ áo màu đỏ gác kiếm sau lưng ngạo nghễ nhìn ở phía dưới.

    “Đánh đi, đánh đi…” dân chúng chung quanh tụ tập bắt dầu hò gieo.

    Lý Sơn lúc này kéo Linh Nhi về một phía quan sát. Đứng bên cạnh hắn là một tên béo đang cởi trần. Lý Tiêu Dao thấy vậy quệt vào thân thể chảy đầy nước của béo mập. hắn hướng về phía Lý Sơn lên tiếng: “Lý Sơn biểu đệ, Linh Nhi cô nương hai người nhìn xem này!”

    Tên ập thấy vậy quay lại lườm Lý Tiêu Dao. Lý Tiêu Dao hơi ngẩn người: “A, a, huynh biết đó! Làm ơn làm ơn!” Tên mập thấy thế nhếch nhếch mắt vài cái lại tiếp tục quan sát trận đấu này.

    Lâm Thiên Nam lúc này nhẹ nhàng bước xuống đài lên tiếng, mọi người thấy thế cũng bắt đầu im lặng: “Các vị hương thân phụ lão, ta tin rằng hôm nay lâm mỗ tiến hành cuộc đấu võ tỷ võ chiêu hôn các vị đã chờ đợi lâu. Vậy thì ta không cần nói nhiều nếu đánh bại được Như nhi của ta thì người đó sẽ có cơ hội được bắt rể vào nhà họ Lâm…”

    “Wow, hay quá!” toàn trường oanh động.

    Lý Tiêu Dao lên tiếng: “Xem ra Lâm gia bảo cũng quá nổi tiếng a”

    Một người bên cạnh Lý Sơn lên tiếng: “Xem ra vị huynh đệ này không biết rồi, Lâm gia bảo nhưng là…” hắn bắt đầu kể về sự danh tiếng cũng như giàu có của Lâm gia, miệng khen không ngớt.

    Lâm Thiên Nam bắt đầu tiếp tục lên tiếng:”Và người đó sẽ trở thành rể của Lâm thiên nam này” hắn lúc này quay lại nhỏ giọng nói với Lâm Nguyệt Như lên tiếng: “nếu như con không muốn đánh…”

    Lâm Nguyệt Như mặt đằng đằng sát khí lên tiếng: “Con sẽ giết chết họ…”

    Lâm thiên Nam bắt đầu phân phó: “Đấu võ chiêu thân bắt đầu! Bây giờ vị hào kiệt nào lên trước” hắn hướng mọi người dơ tay mời. Bất quá khi nhìn thấy Lý Sơn đưa ánh mắt gật đầu hơi mỉm cười. Linh Nhi thấy vậy thì ngước nhìn Lý Sơn. Lý Sơn hiểu ý vỗ vỗ lên tay nàng.

    “Tôi” Một nam nhân trung niên khuôn mặt bình phàm chạy lên đài. Hắn sách sách quần , bộ mặt râu ria xồm xoàm nhìn mà phát tởm. Đây là ý nghĩ trong lòng Lý Sơn. Thấy thế Lâm Nguyệt như giận tím mặt bởi vì người hắn vô cùng hôi thối ruồi bay đầy người. Lâm Thiên Nam thấy vậy cũng cau mày.

    Lý Tiêu Dao thấy vậy quay sang Lý Sơn lên tiếng cười ha hả: “Lý biểu đệ xem hắn kìa! Hợp với cô ta ghê. Nếu như cô lấy cái tên này ấy a, thì tức cười chết đi được á”

    Lý Sơn lắc đầu mỉm cười nhìn về phía Linh Nhi: “Chẳng bù cho Linh Nhi của ta lúc nào người cũng thật thơm!” nói đền đây Lý Sơn kéo Linh Nhi về gần phía mình mũi hắn hích hích ngửi lên người nàng.

    Linh Nhi huôn mặt đổ hồng đầu cúi gằm lên bộ ngực nhỏ giọng nói: “Lý đại ca thật đáng ghét!”

    Lý Sơn dùng tinh thần quét xem hắn cảm giác được có người theo dõi thì ra lần này không ai khác là mấy tên Trung Chậu đôi. Lý Sơn chẳng thèm quan tâm nhưng hắn không biết rằng có một người trong nhóm lúc này vô cùng tức giận vô cùng khó chịu. người này không ai khác Triệu Vô Lệ. nàng khuôn mặt lúc này có chút mất mác có chút tức giận nhưng nàng biết lấy gì mà tức giận hắn hắn với nàng không có một chút quan hệ.

    Chỉ trong vài chiêu trung niên nhân đã bị Nguyệt Như đả bại. Linh nhi quay về phía Lý Sơn lên tiếng: “Lâm cô nương thật giỏi!”

    “Võ công coi như sếp vào nhị lưu đi” Lý Sơn mỉm cười.

    Lý Tiêu Dao quay về phía Lý Sơn tiếp tục nói: “Cho nên không có đàn ông nào dám lấy cố!”

    Linh Nhi quay về phía Lý Sơn lên tiếng: “Lý Sơn đại ca hay là huynh lên thử sức với cô đi?”

    “Nga” Lý Sơn ngoảnh đầu về phía Linh Nhi lên tiếng: “hảo a Linh Nhi muội muốn có thêm một tỷ muội sao?” Thấy Linh Nhi nhìn Lý Sơn Lý Sơn quẹt mũi của nàng: “A, a, ta nhưng chỉ cần có Linh Nhi là đủ rồi!” Sau đó hắn quay về phía Lý Tiêu Dao lên tiếng: “Tiêu Dao đại ca hay là huynh đệ lên đi”

    “Này” Lý Tiêu Dao nghe thấy thế đột nhiên lên tiếng: “Chuyện này không phải giỡn chơi đâu nhé Lý biểu đệ. Nếu như thắng phải cưới cô đó!”

    “Vậy thì Lý Sơn đại ca đừng có lên. Với võ công củ huynh nếu đánh thắng cô thì phải làm sao?” Linh Nhi lên tiếng bộ mặt lo lắng.

    “A, ,a đệ muội nhưng lo lắng cho hắn sao?” Tiêu Dao mỉm cười chọc ghẹo hai người: “Ha, không phải đệ muội muốn có thêm một vị tỷ muội sao?”

    “Không được!” Linh Nhi khó chịu nhìn về phía Lý Sơn.

    Lý Sơn mỉm cười nhìn nàng hắn kéo mạnh Linh Nhi về phía lòng ngực của hắn. hắn nhẹ giọng lên tiếng: “Chỉ mình Linh Nhi đối tốt với ta là được rồi huh!”

    Một người cầm chuy nhanh chóng nhảy lên đai. Lần này cúng chỉ dăm ba chiêu đều bị Lâm Nguyệt Như đả bại,. hắn nhanh chóng bắn xuống đài. Lý Sơn dùng hai tay che mắt. Lý Tiêu Dao lên tiếng: “Cô nàng này cũng quá nặng tay đi chứ! A đúng rồi Lưu tấn Nguyên đâu sao hôm nay hắn không tới!”

    “A, nhắc tới huynh ấy, huynh ấy nhưng đến rồi kìa!” Linh Nhi chỉ về phía một thanh niên tuấn tú sau lưng cầm một thanh kiếm nhẹ nhàng bước lên đài.

    Lý Sơn nhìn bóng dáng ấy thì thở dài đáng tiếc thời gian quá ngắn nếu như có được một năm Lưu Tấn Nguyên đả bại Lâm nguyệt Như còn có thể bây giờ hắn còn không thể đi. Lý Sơn thở dài lên tiếng: “Đáng tiếc thời gian luyện võ công quá ngắn!”

    Lưu Tấn Nguyên vận khởi nội lực ít ỏi vào đôi chân rồi nhảy lên san. Linh Nhi lên tiếng: “Tấn Nguyên đại ca võ công cũng thật là khá!”

    Lý Sơn mỉm cười: “Muội không xem người dạy hắn là ai a!” Sau đó lÝ Sơn nhìn về phía Lưu tấn Nguyên lắc đầu: “thời gian luyện võ quá ít ỏi Lưu tấn Nguyên chắc chắn sẽ bại” Lý Sơn trầm ngâm một chút: “Chỉ cho hắn ta hoảng một năm nữa thì Lâm uyệt Như không phải là đối thủ. Ngoài ra kinh nghiệm chiến đấu của hắn gần như bằng con số không a!” Lý Sơn lên tiếng: “Có vẻ như hai người không có duyên a!”

    “Nguyệt Như chào muội” Lưu tấn Nguyên lên tiếng.

    “Hey, biểu ca lên đây làm gì vậy?” lâm Nguyệt Như lên tiếng.

    “Ta lên đây là khiêu chiến với muội” Lưu tấn Nguyên lên tiếng: “ta nhưng đã học được khá nhiều chiêu thức từ phía sư phụ a!”

    “Nguyên ca a, huynh biết luyện võ không phải một sơm một chiều chỉ vó ba ngày liệu huynh có thể đánh bại được muội sao” Lâm Nguyệt Như lên tiếng: “Chẳng lẽ sư phụ không nói cho huynh biết điều này!”

    “Sư phụ đã nói cho ta biết” Lưu tân Nguyên thở dài: “bất quá ta vẫn muốn thử sức với muội. Nếu như ta thua chỉ trách ta học nghệ không tinh không thể trách sư phụ!”

    “Ây không luọng sức của mình gì hết” Lý Tiêu Dao ở dưới cau mày nhìn lên phía trên đài mở miệng: “Chỉ cso tập võ có ba hôm đã đòi lên đài khiêu chiến a!”

    “Tiêu Dao đại ca nói gì vậy” Linh Nhi nghe thấy vậy phản bác: “Tấn Nguyên đại ca với Lâm cô nơng một lòng một dạ không than không vãn, muội hiẻu được tấm lòng của huynh ấy!”

    “Gióng ta huh?” Lý Sơn ôm lấy Linh Nhi vào lòng.

    “không nói với hai người nữa” Lý Tiêu Dao phẩy phẩy tay nhìn về phía trước.

    Hai người lúc này lao vào nhau. Nhưng chỉ huy vài kiếm Lưu tấn Nguyên đã bị Lâm Nguyệt Như đánh rớt xuống đài. Lâm Nguyệt như lên tiếng: “ba ngày huynh đã có tiến bội như vậy quả thực làm muội ngạc nhiên nhưng đáng tiếc vẫn không phải là đối thủ của muội!”

    Lưu tân Nguyên thở dài cúi đầu rời đi. Lý Sơn lên tiếng an ủi bước về phía Lưu tấn Nguyên. Lưu Tân Nguyên tự trách cứ mình: “Chỉ trách đệ tử không học nghệ không tinh!”

    “Tấn Nguyên đại ca đừng buồn chỉ với ba ngày học võ công huynh đánh như vậy đã là khá lắm rồi đó” Linh nhi lên tiếng an ủi.

    Nghe thấy mấy lời này, Lâm Thiên Nam nhìn có chút lòng đau sót. Hắn nhưng cũng nhìn ra Lưu Tấn Nguyên trong vòng ba ngày học với Lý Sơn tiến bộ thấy rõ rệt nhưng có thể coi là một kỳ tài a. tuy không có tỏ rõ là một thiên tài biến thái gì nhưng từ một kẻ chân yếu tay mêm trở thành như vậy quả là rất khá a. Lâm thiên Nam nhìn về phía Lâm Nguyệt Như với ánh mắt hình viên đạn. Lâm Nguyệt Như hếch cằm lên như không biết làm cho Lâm Thiên nam khuôn mặt đỏ bừng.

    Lý Tiêu Dao lúc này bộ mặt đầy bực tức ở dưới đài chỉ: “này cho cô biết tôi nhịn cô lâu rồi a. Toi hôm nay đại diện cho đàn ông thế gian này dạy cho cô bài học a!”

    “Đúng đánh đi” mọi người bắt đầu hô hào.

    Lý Sơn quay về phía Linh Nhi lên tiếng: “Linh nhi xem ra chúng ta sắp có thêm một tẩu tử a! ”

    Lâm Nguyệt Như hai con mắt trắng dã vô cùng tức giận lên tiếng: “Có gan thì lên đây mau lên”

    Lý Tiêu Dao bộ mặt hài hước: “Tôi không lên trên đâu…” nhưng ngay sau đó là mọt cước ở hậu tâm hướng hắn bay lên đài. Lúc này Lý Tiêu Dao tức giận quay xuống đài lên tiếng: “Lý biểu đệ ngươi làm gì vậy. nếu ta đánh thắng trên này nhưng ta là phải cưới cô ta a! ta nhưng là không cưới xú bà nương này đâu!”

    “ngươi nói gì nói lại xem nào!’ Nguyệt như tức giận rút roi quật về phía Lý Tiêu Dao.

    Lý Tiêu Dao lăn mành tránh được. lâm Nguyệt Như rút ra thanh kiếm lên tiếng: “Qua đây!”

    “Được!” Lý Tiêu Dao vỗ vỗ tay hắn hướng mọi người phái dưới nói: “nè các vị hương thân phụ lão, tôi ngày hôm nay phải dạy cho cô một bài học để cho các vị được hả giận. Nè nhưng là tôi nói trước nếu như tôi đánh thắng cô thì tôi cũng không cưới cố đâu!”

    “Đừng nói chuyện dư thừa” Lâm Nguyệt như hướng về phía Lý Tiêu Dao hưa kiếm: “Ta phải giết ngươi!”

    “Wow” Lý Sơn nhếch miệng lên tiếng: “bà chằn này cũng quá dữ dằn đi ha. Ta nhưng là thích Linh Nhi hơn cả” nói đến đây Lý Sơn ôm Linh Nhi vào lòng.

    “Tiêu Dao hai người chúng tôi ủng hộ huynh” Linh Nhi đưa ngón cái về phía Lý Tiêu Dao. Lúc này mọi người cũng đồng thanh theo. Lý Sơn chặc lưỡi: “Ài xem sắp có tẩu tử rồi đây ha!” hai người Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như bắt đầu lao vào vòng chiến

    Linh Nhi hướng về phía Lý Sơn hỏi: “Lý đại ca huynh nói ai sẽ thắng đây?”

    Lý Sơn nhếch miệng: “Lý Tiêu Dao!”

    “Thật sao? Vậy thì tốt quá!” Linh nhi mỉm cuòi cầm tay Lý Sơn. Lý Sơn lắc đầu đúng như dự kiến sau dăm ba chiêu Nguyệt Như đả bại mặc dù quả thật không có gì đặc sắc. Với tốc độ của hai người ra đòn Lý Sơn xem chẳng khác gì một mản ảnh quay chậm cả hắn nhưng là người theo đuổi siêu tốc độ. Tốc độ của hắn giờ đã đạt được tốc độ của âm thanh. Mỗi chiêu mỗi thức đều vô cùng nhanh và sắc bén.

    Hán cũng tức cười vì dơn giản Lý Tiêu Dao cùng lại chiêu vô cùng dâm tặc đó là đôi tay liên tục miêu tả lần trước làm bậy tại lần trước đối đầu với Lâm Nguyệt Như. Lý Tiêu Dao chạy về phía Lý Sơn trong tay cầm dây buộc quần của Lâm Nguyệt như lên tiếng: “Lý biểu đệ ta thắng rồi!”

    “Xin hãy chờ đã Lý Tiêu Dao huynh đệ” Lâm Thiên Nam bay đến ngăn trước người Lý Tiêu Dao. Hắn lúc này đang nể mặt Lý Sơn mf không có làm to.

    Mọi người lúc này hô to: “Thành hôn! Thành hôn!...”

    Theo như nguyên tác mấy người lại quay lại Lâm phủ. Nhưng điều kỳ lạ là Lâm Thiên Nam cũng không có làm to vì sự có mặt của Lý Sơn. Dù sao lần này nhưng là Lý Tiêu Dao đã thắng hai bên cũng không quá căng thẳng. Tính tình hai người Lý Tiêu Dao và Lâm Nguyệt như có chút giống nhau. Lý Sơn lên tiếng: “Được rồi ta thấy hai người rất hợp nhau kết hôn cũng đâu vấn đề gì” Lý Sơn dang hai tay ra.

    “Lý biểu đệ đệ đừng đàu ta nha! Ta nhưng không muốn cưới xú bà nương này đâu a” Lý Tiêu Dao chỉ về phía Lâm Nguyệt Như.

    “Ai là xú bà nương ngưởi nói ai?” lâm Nguyệt Như lên tiếng nhìn về phía Lý Tiêu Dao.

    “Được rồi cứ quyết định thế đi! Ngươi không muốn cũng phải làm rể của ta” Lâm thiên Nam chỉ vào Lý Tiêu Dao.

    “không thể nào!” Lý Tiêu Dao tự chỉ chính mình.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  6. Bài viết được 22 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    alientuskarr,anh123,bachkimkysi,Darkzergling,doccolaonhan1987,dtthanh4321,duccowboy,grabon,hellgate,k147601276,leductho,mama1232,momo123,nhocvui,onin2004,searadragon,shava1993,Sneaky,takashi_1412,thedeath1989,vuphong5182,yuumie,
  7. #19
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Quyển 3: Đồng đội?

    Lý Sơn cùng với Linh nhi lúc này đang đứng ngồi trên lóc nhà nhìn xuống phía dưới. hai người Lý Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như đang đuổi nhau. Linh Nhi lên tiếng: “Xem ra hai người họ cũng hợp nhau đáy chứ!?”

    Lý Sơn nhếch miệng nhún nhún vai nhìn về phía Linh nhi lên tiếng: “Hắc, xem a họ là trời sinh một đôi ha!”

    “Ta cũng muốn giống như họ cùng với Lý Sơn dâị ca ngày ngày bên nhau” Linh Nhi lúc này ôm lấy bả vai của Lý Sơn.

    Lý Sơn hơi thở dài. Hắn lại nhớ đến người con gái kia. Hắn tự nhủ lòng: “Lý Sơn mày còn nhớ cô ta làm gì nữa! Linh Nhi tốt với mày như vậy mà mày còn không biết quý trọng mày còn là người không đây… Ài, sao ta không quên được cô ta vậy cà!” Hắn lại thở dài ra một hơi thứ hai: “Ta ghét chính bản thân mình vì ta biết hóa ra mình lại là kẻ chung tình nhất thế gian” Lý Sơn thầm nói trong lòng. Hắn đã cố gắng thân mật với Linh Nhi cố gắng quên đi người kia nhưng là càng cố quên lại càng không thể quên.

    Phải nói trực giác của phụ nữ rất giỏi. Linh Nhi lúc này lên tiếng: “Lý Sơn đại ca huynh có tâm sự sao?”

    Lý Sơn lắ lắc đầu lên tiếng: “Chỉ là một đoàn ký ức đau buồn mà thôi!”

    “Có thể kể cho Linh Nhi được không?” Linh Nhi lúc này lên tiếng.

    Lý Sơn lắc lắc đầu sau đó mỉm cười nhìn Linh Nhi: “Linh Nhi hãy cho ta một chút thời gian!”

    Đêm đó Lý Sơn đứng dưới ánh trăng quan sát. Lúc này một bóng đêm vọt ra khỏi cửa, Lý Sơn quay lại với Linh Nhi lên tiếng: “Linh Nhi chúng ta phải rời khỏi đây thôi!”

    “Tiểu tặc đứng lại” một bóng hình khác đuỏi theo chân của bóng đen vừa rồi

    Bên cạnh hắn Lưu tấn Nguyên thở dài một hơi, Linh Nhi lên tiếng nói: “Lưu Tấn Nguyên đại ca…”

    Lý Sơn vỗ vỗ bả vai của hắn: “Tình cảm không thể gượng ép!”

    Trong mắt Lưu Tấn Nguyên thoàng qua sự mất mát. Hắn nhìn về phía trước lên tiếng: “Sư phụ đồ đệ hiểu”

    Lý Sơn quay về phía mái nhà lên tiếng nói: “Lâm bang chủ lần này ngài không ngăn cản họ rời đi chứ?”

    “không!” Lâm Thiên Nam lần này xuất hiện hắn hai tay cung kính về phía Lý Sơn lên tiếng: “Lần này nhờ Lý thiếu hiệp chăm sóc hai đứa chúng nó hộ Lâm mỗ!?”

    Lý Sơn phẩy phẩy tay mỉm cười nhìn về phía Lâm thiên nam lên tiếng: “Chim non cũng có một ngày phải rời xa phụ mẫu chúng!?”

    Lâm Thiên Nam vuốt râu thở dài: “Ài chỉ là có chút không lỡ xa nó!”

    Ba người bắt đầu nhanh chóng đuổi theo Lý Tiêu Dao. Lúc này đột nhiên một đám người xuất hiện cùng với Lý Tiêu Dao. Lý Sơn cau mày lên tiếng: “Triệu Vô Lệ tại sao cô lại ở đây?”

    Một thiếu nữ đeo kính xinh đẹp lên tiếng: “A, a, chúng ta có thể cùng đồng hành không Lý Sơn đại ca. Ta nhưng là rất muốn ngắm phong cảnh của nước Nam Chiếu a!”

    “A, thì ra mọi người thực sự quen nhau” Lý Tiêu Dao lên tiếng: “Vậy thì ốt rồi chúng ta cùng lên đường ha!”

    Lâm Nguyệt Như lúc này huých vào vai hắn nhỏ giọng nói: “Đồ quỷ thàm tiền!”

    Lý Sơn ngước về đám người triệu Vô Lệ. hắn lúc này quan sát không ngờ lần này còn đầy đủ hết tất cả mọi người. Lần này có vẻ như thật là rắc rối. hắn cũng có chút bât ngờ là họ nhanh chóng tìm được Lý Sơn. Hắn cứ tưởng rằng mọi người sẽ dự định tác chiến gì cơ không ngờ lại tìm đến hắn. Linh Nhi lên tiếng: “Lý đại ca huynh nquen bọn họ sao?”

    Nhã Văn lúc này lên tiếng: “tất nhiên là chúng ta quen nhau rồi, phải không Lý đại ca!?” nàng ngước nhìn về phía Linh Nhi lên tiếng: “Muội muội đây có phải là Linh Nhi?”

    “Đúng vậy sao đại tỷ lại biết ta” Linh nhi nghi hoặc nhìn về phía đám người lên tiếng: “Còn các vị đây là?”

    Lý Sơn ngắt lời: “Mấy ngày trước đều là các ngươi theo dõi ta huh?”

    Nhã Văn lúc này mỉm cười nhẹ nhàng cất tiếng nói: “Để ta lần lượt giới thiệu với Linh Nhi muội muội đây là Triệu Vô Lệ biểu tỷ nga…” Nhã Văn lần lượt giới thiệu từng người sau đó quay về phía Triệu Vô Lệ lên tiếng: “Vô Lệ tỷ tỷ, tỷ nhưng là gặp được hắn rồi hai người lên hảo hảo nói chuyện nga”

    “Ta…” Triệu Vô Lệ đỏ mặt.

    “Được rồi cùng khởi hành đi!’ Lý Sơn phất phất tay. Hắn lúc này liên lạc với Triệu Vô Lệ và Nhã văn thông qua tâm linh ống khóa. Lý Sơn hỏi: “Vậy các ngươi có ý gì đây?”

    Triệu Vô Lệ mở miệng nhìn về phía Lý Sơn: “Lý Sơn lần này Sở Sở cùng với một số người muốn xin lỗi ngươi a! Ta nhưng là thay mặt họ muốn nói lời xin lỗi nguwi vì trước kia đã đối xử với ngươi không tốt!”

    “Đúng vậy mong Lý Sơn đại ca tha thứ cho họ” Nhã Văn lúc này truyền lời: “ta hy vọng đại ca có thể tha thứ cho mấy người bọn họ đồng thời cùng nhau chung sức sống sót qua bộ phim kinh khủng phiến này!”

    Lý Sơn nhếch miệng: “nếu ta chỉ là một kẻ yếu đuối các ngươi có đến nhờ ta không? Lúc này ta có thể coi là mạnh nhất trong đội các ngươi đã phạm lỗi thấy mình cơ hội sống sót thấp nên mới cầu xin ta?” Lý Sơn nhếch miệng trong giọng có chút giễu cợt: “A, a, các ngươi là Viêm Hoàng con chau ta nhưng là một con khỉ nam bang sao có thể sánh với Viêm Hoàng con cháu cao quý được” nhắc đến mấy từ Viêm Hoàng con cháu là hắn lập tức chỉ muốn bem ngay mấy tên như thế này cho hả giận. Toàn một lũ vô não tự sướng dân tộc khá là cao. Não tàn hay thích YY mặc dù Lý Sơn khá là giận nhưng hắn cũng không phải là ngu ngốc. Chẳng qua hắn có chút nhỏ mọn.

    Nhã văn lúc này mỉm cười hướng Lý Sơn thông qua tâm linh ống khóa lên tiếng: “Lý Sơn đại ca ngài đại nhân tha thứ cho mấy kẻ tiểu nhân như bọn họ không được sao?”

    Lý Sơn nhếch miệng tiếp tục nói chuyện: “Xin lỗi cô bé nhưng tôi đây là tiểu nhân quen rồi làm đại nhân có hút không quen ha!”

    “Anh” Nhã văn có chút tức giận.

    Triệu Vô Lệ thấy tình hế có vẻ căng thẳng lên tiếng: “Lý Sơn anh có thể nể mặt từng là chiến hữu với tôi mà giúp họ một tay không?”

    Lý Sơn gãi gãi mũi:”Được thôi! Bất quá còn xem vận mạng của họ!”

    “cam ơn anh!” Triệu Vô Lệ lên tiếng

    Lý Sơn quay lại nhìn đám người sau lưng hắn. Hắn quan sát thì thấy hắc Bá im lặng nhìn về phía Lý Sơn, tần Tấn thở dài ra một hơi, Sở Sở cúi đầu không dám nhìn hắn. Mấy tân nhân và người khác cũng tránh né ánh mắt của hắn. Lý Sơn tặc lưỡi lắc đầu giờ hắn đứng ở vị thế cao hơn họ nhiều. Bất quá hắn cũng không thèm để ý hắn nhưng được như ngày hôm nay cái nào không phải là đôit từ mạnh sống của bản thân cơ chứ? Lý Sơn tự không thấy thẹn với lòng hắn nhưng là khi rời đội đều đã cung cấp cho họ những thứ cần thiết để họ sống sót. Hắn không thấy có lỗi gì khi bỏ rơi họ. Hắn nhớ lần đầu vào kích quang lối đi mặc dù hắn là tự chuốc lấy. Bất quá hắn nhớ như in mấy ánh mắt nhìn về phía hắn mấy ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn khi hắn tè dầm.

    Trời đã sáng. Mọi người sau một buổi đêm nghỉ thoải mái chỉ có mấy nữ là có chút không quen với khu vực ngoià trời mà thôi… Theo như họ nói chuyện tối ngày hôm qua Nhã Lệ cũng lấy được một số bang hổi nhận tiền làm việc cho họ nhưng đáng tiếc thực lực lại không như họ mong muốn nhưng những bang hội và môn phái mạnh họ lại không lấy được sụ hỗ trợ. Không còn cách nào khác mấy ngươi mới tìm đến Lý Sơn. Họ biết Lý Sơn có thực lực bảo vệ họ …

    Linh Nhi nhìn thấy khuôn mặt của Lý Sơn có chút không vui. Thiếu nữ lên tiếng: “Lý đại ca huynh có chuyện gì không vui sao?”

    Lý Sơn nhếch miệng cười: “Chỉ là thế sự thay đổi lòng người ấm lạnh làm cho ta quả thực có chút lạnh lòng không có chuyện gì đâu Linh Nhi!”

    “nếu có chuyện gì không thoải mái huynh nhất định phải nói với Linh Nhi được không” linh Nhi bộ mặt lo lắng nhìn về phía Lý Sơn.

    “A, a, Linh Nhi muội muội đừng quá lo lắng. Muội mau qua đây ăn với chúng ta đi” Nhã Văn lúc này cầm một chút lương khô hướng Lin Nhi lên tiếng. Lý Sơn biết đây rõ ràng nàng cố gắng tiếp cận Linh Nhi. Hắn không biết nàng có ý đồ gì nhưng nếu có ý định xấu tiếp cận với nàng hắn không ngại âm 3000 điểm đâu. Bất quá không như hắn tưởng Nhã văn là một cô gái thông minh chẳng qua muốn dò xét hắn hơn nữa nàng chỉ muốn lấy được sự tín nhiệm của Linh nhi từ đó kéo gàn quan hệ giữa hắn và Trung châu đội mà thôi!

    Linh Nhi cầm miếng thịt gà quay khá lớn. Có vẻ như mấy tân nhân mang khá nhiều thức ăn cầm theo không chỉ có nương khô mà thôi. Linh Nhi hướng Lý Sơn đi đến: “Lý đại ca huynh ăn lấy một miếng…”

    Lý Sơn nhún nhún vai gãi gãi mũi nhìn Linh Nhi: “Linh Nhi cảm ơn muội!”

    Mấy tân nam nhân nhìn hắn có chút ghen tỵ bất quá đây chỉ là ghen tức vì hắn có được một người đẹp như vậy làm thê tử. Nhưng bọn hắn sao không ngẫm nghĩ nếu không có thực lực sao hắn có thể có được ngày hôm nay. Mọi thứ đều là được đổi bằng mạng a. Vô Lệ lúc này thoáng trong mắt có một chút mất mác. Nàng cũng không hiểu cảm giác này là gì còn là thích còn là yêu, nàng không hiểu được nó là gì nữa.

    Tấn Nguyên lúc này đang dìu một tân nhân nữ. Hắn hướng Lý Sơn lên tiếng: “Sư phụ nghỉ một chút đi với thể lực của đồ đệ còn cảm thấy mệt huống hi là mấy nữ nhân!”

    “Đúng vậy Lý biểu đệ chúng ta nên nghỉ ngơi một chút họ cũng mệt rồi a!” Lý Tiêu Dao lên tiếng gật đầu. Lý Sơn biết lần này nhưng hắn là bị bán đứng bới Lý Tiêu Dao.Lý Tiêu Dao không biết là bị bao nhiêu vàng của mây người này mua nữa.

    Tại Thục sơn môn.

    Một thiếu nữ mặc hồng y vô cùng đẹp hướng mọi người lên tiếng: “Cảm ơn mấy ngày qua Kiếm Thành tiền bối để cho ta ơ lại thục Sơn hơn nữa còn nhận muội muội của ta làm đệ tử. Ta Tiểu Hồng cả đời này không quên ơn thục Sơn. Nếu có kiếp sau nhất định ta sẽ làm trâu làm ngựa…”

    “Ài, tiểu Hồng cô nương nên nghĩ lại a!” Kiếm Thánh lên tiếng: “Cô nhất định phải rời đi sao?”

    Thiếu nữ lắc lắc đầu: “Đã lâu như vậy mà không có tin tức của kẻ thù. Ta nhất định phải tìm được manh mối của họ báo thù cho phụ mẫu quá cố!”

    “tỷ tỷ ta muốn đi với tỷ tỷ” Lý Nguyệt Sương lúc này mở miệng lên tiếng.

    Thấy Nguyệt Sương hướng Tiểu Hồng ôm chặt lấy khóc thút thít. Tiểu Hồng vỗ vỗ bả vai của nàng. Thiếu nữ nhẹ giọng an ủi: “Muỗi dã trở thành môn hạ của thục Sơn phải biết giữ môn quy a. Lần này ta đi rồi muội nhất định phải hảo bảo trọng mình!”

    “Ài” Kiếm Thánh nhìn có chút đau lòng.


    Đoàn người Lý Sơn lúc này ngồi trên một chiếc xe ngựa. Lý Sơn phải nói hắn ghét xe ngựa a. Hắn là thích phi hành hơn nhiều tốc độ vèo một cái là đén nơi nhưng mà hắn còn cần đi để kiếm chút điểm tưởng thưởng. Hai on yêu một xà một hồ ly nhưng là điểm thưởng a hơn nữa còn nội đan nữa chứ.

    Trời đã tối lúc này trên đường mọi người theo một đám người bước về phía nhà tranh. Mọi người gõ cửa một lão già ra mở cảnh cửa. Lão nhân lên tiếng: “Các vị tìm ai?”

    “lão bá ah!” Linh nhi lúc này lên tiếng: “Hôm nay đoàn người chúng tôi đi đến đây đoàn người đã tối nên muốn cùng mọi người tá túc tại nhà lão bá một đêm không biết có được không?”

    Lý Sơn đưa ra một đĩnh vàng lớn lên tiếng: “yên tâm không ở không nhà lão bá đâu mà lo!”

    Nhìn đoàn người phía sau Lý Sơn cả nam lẫn nữ khá nhiều người. Lão nhân thấy vàng thì hơi đổi sắc bất quá rất nhanh lão nhân lại thoáng thở dài: “Xin lỗi các vị không phải là ta không muốn các vị ở lại mà là trong vùng này có xuất hiện yêu quái, các vị còn nhanh rời khỏi đây sao?”

    “Yêu quái” mấy tân nhân nghe thấy thế thì mặt xanh xám xịt lại. Họ nhứ lại chút yêu quái có bao nhiêu dáng sợ a. Nếu như theo thâm niên nhân kể lại thì họ khi đối mặt với yêu quái chết chắc.

    “lão bá đừng lo, sư phụ tôi nhưng võ công rất cao có thể giúp lão bá trừ đi yêu quái!” Lưu Tấn Nguyên lên tiếng hướng Lý Sơn mở miệng.

    Lý Tiêu Dao lúc nàycũng gật đầu lên tiếng: “Đúng vậy lão bá chúng tôi có thể giúp lão bá diệt trừ con yêu quái đó”

    “Ài, vị công tử này đừng đùa ta mà” Lão nhân thở ra một hơi lên tiếng nói: “Mấy ngày trước tôn nữ của lão là Hiểu Huệ cũng bị nó bắt. mọi tiều phu trên núi đều bị con xà tinh ấy giết chết hơn nữa nó còn moi tim gan phèo phổi của họ ra…” Nói đến lão run run: “Mấy ngày trước chúng ta có nhờ một đạo trưởng đi diệt yêu trừ ma ai ngờ ài… Có đi mà không trở lại đến giờ dân quay vùng này đều bỏ chạy hết cả rồi!”

    “Được rồi lão cứ để chúng tôi ở đây đi ngày mai nếu như không giúp được gì chúng tôi sẽ rời khỏi đây” Lý Sơn lên tiếng sau đó nhìn lão nhân thở dài một hơi úi vào tay hắn thỏi vàng: “Qua ngày mai chúng tôi sẽ lên đường!”

    “nếu như các vị không chê nhà lão đơn sơ xin mời các vị vào trong” Lão nhân hướng tay mọi người lên tiếng.

    Thấy thế Nhã Văn nhìn Triệu Vô Lệ. Triệu Vô Lệ nhìn mọi người một cái rồi gật đầu đồng ý. Lý Sơn nhếch miệng cười. Hắn dám chắc tám chín phần lần này mấy con xà tinh sẽ tìm tân nhân thịt hắn nhưng đã bí mật… Tuy không tình người lắm nhưng dù sao mấy người họ đều là mồi nhử. Đơn giản vì họ muốn tham gia Lý Sơn cũng không ép nếu như lần này họ có mạnh sống trở về thì hắn sẽ chia nửa số điểm mà lần này mình tiêu diệt yêu quái cho họ.

    Quả đúng như Lý Sơn dự đoán không ngờ lần này đại xa lại bắt đi một nam một nữ tân nhân. Lý Sơn nhếch miệng nhìn về phía xa. Lúc này tân nhân đã bắt đầu hoảng hốt ngay cả những người thâm niên cũng là như vậy. Lý Sơn cũng không tính để cho nó chạy thoát. Hắn nhìn trong tay một cái ra đa. Hắn không muốn dùng tinh thần lực quét xem hay theo dõi nó.Yêu quái thường có cảm giác rất nhạy nó rất dễ dàng phát hiện ra Lý Sơn theo dõi nó mặc dù nó không biết ai đang theo dõi chúng. Thế nên hắn mới từ lâu gắn lên người tân nhân máy phát tín hiệu mà họ không biết.

    “Đội ngũ bị giết một người, điểm số của đôi Trung Châu là âm 1, điểm thưởng âm 2000, khi phim kết thúc, những ai không đủ điểm sẽ bị mạt sát.”

    “Ô, ô…” thiếu nữ tân nhân còn lại trong đoàn đang khóc lớn: “Ta sợ quá. Nó là một con rắn khá lớn. Làm sao mà chúng ta sống sót được chứ. Hay là chúng ta cứ chạy trốn khỏi đây đi!”

    Lão nhân thấy thế thở dài. Linh Nhi lúc này tiến về phía tân nhân an ủi nàng. Lần này một con mãng xà đến nhưng là đánh bất ngờ không ai ịp phòng bị cả. Tất cả mọi người rơi vào bị động. Lý Sơn bắt đầu giảo bước về phía trước. Triệu Vô Lệ lên tiếng: “Lý Sơn người đi đâu vậy?”

    “Lý đại ca huynh đị đâu?” Linh Nhi lo lắng nhìn về phía Lý Sơn.

    “Lý Sơn cháu không nên đi ra ngoài a. Lúc này rất nguy hiểm” Người này không ai khác là Tần Tấn đại thúc lên tiếng có vẻ quan tâm.

    Hiện nay cả hai nam nhân tân nhân đều bị mang đi. Những luân hồi đội viên đều vô cùng sợ hãi. Hiện nay chỉ còn một tân nhân là thiếu nữ. thiếu nữ may măn ở cùng với đám người nữ nhân nên được họ bảo vệ. Lý Sơn gãi gãi mũi nhìn về phía Linh Nhi lên tiếng: “Muội đừng lo với năng lực của ta muội còn lo ta sẽ gặp nguy hiểm sao?”

    “Lý Sơn ta muốn đi cùng ngươi!” Triệu Vô Lệ lo lắng nhìn về phía Lý Sơn.

    “Thôi đi!” Lý Sơn phẩy phẩy tay lên tiếng. Hắn quay về phía Triệu Vô Lệ hơi cúi đầu xõa mái tóc bạch kim khó hiểu nhìn Triệu Vô Lệ: “Cô nhưng là cần lo lắng cho tân nhân a. Họ nếu có bị làm sao thì ta cũng rất khó sống sót. Tôi đi tìm hai ngươi kia…”

    “Lý biểu đệ để ta đi cùng đệ” Lý Tiêu Dao làm một bộ dạng anh hùng lên tiếng.

    “Ta đi nữa” Lâm Nguyệt Như lên tiếng.

    “này cô đi làm cái gì rất nguy hiểm! ” Lý Tiêu Dao hướng về Lâm Nguyệt Như lên tiếng.

    “Sư phụ đệ tử Lưu Tấn Nguyên nguyện ra sức một phần cùng đi với sư phụ” Lưu tấn Nguyên hướng về phía Lý Sơn hai tay chắp lại.

    “Ở lại đi!” Lý Sơn bỏ cho một câu. Hắn dùng tộc độ nhanh nhất phi hành vào trong màn đêm. Hăn cầm trong tay máy định vị cùng với mở ra con mắt mộng 360 độ. Lý Sơn nhếch miệng cười. Hắn nhưng đã nghe đề kỳ của chủ thần: “Mở ra nhiệm vụ phụ tuyến giải cứu cháu gái lão Trương hoàn thành đạt được một chi tiết cấp C 3000 điểm, thất bại khấu trừ hai chi tiết cấp C, 6000 điểm thưởng”

    Lý Sơn nhìn xuất hiện trước mặt hắn là một hang động khá lớn. Hắn cảm nhận đượ chủ thần lại dùng tinh thần lực che dấu gây khó khăn cho hắn. Lý Sơn lắc lắc đầu hơi nhếch miệng. Hắn biết chủ thần cũng không muốn để hắn dễ dàng kiếm được điểm thưởng mà.

    Một tiếng hét đau đớn sau đó là.

    “Đội ngũ bị giết một người, điểm số của đôi Trung Châu là âm 2, điểm thưởng âm 4000, khi phim kết thúc, những ai không đủ điểm sẽ bị xóa.”

    “Đội ngũ bị giết một người, điểm số của đôi Trung Châu là âm 3, điểm thưởng âm 6000, khi phim kết thúc, những ai không đủ điểm sẽ bị xóa.”

    Lý Sơn căm tức, hắn nắm chặt lại bàn tay lao thẳng vào trong động. Lý Sơn cay cú nhìn về phía một con xà tinh hóa hình người đang cầm trong tay hai trái tim. Theo sau nó là một con hồ ly tinh. Lý Sơn nhìn mấy người này hắn tức giận hống khiếu một tiếng.

    “Ngươi là ai ại sao lại dám sông vào đây không sơ…” Giọng nói trầm thấp đầy mê hoặc tù con hồ ly phát ra.

    “Xẹt, xẹt…” Cả người Lý SƠn giờ không còn là hình người nữa mà là xuất hiện toàn thân là gai góc, hình dáng của một con quỷ. Cả người hắn đều bốc ra hắc quang và lôi điện màu đen quấn lượt nhàn nhạt phát ra âm thanh xèn xẹt. Trong tay Lý Sơn xuất hiện một thanh kiếm Nhật. Thanh kiếm nhật phát ra màu xanh quang mang chói sáng. Cả nươi Lý Sơn bốc ra hắc hỏa ngùn ngụt. Lý Sơn hống lên: “Chết đi”.

    Hai con yếu quái cảm thấy uy áp chúng ngay lập tức xuất hiện bản thể của bản thân mình. Một con mãng xà cực lớn cùng với một con hồ ly tinh có sáu cái đuôi. Thường hồ ly mỗi tu 100 năm chúng sẽ mọc ra một cái đuôi con hồ ly tinh nà có đến sáu cái đuôi tương đương với 600 năm đã tu hành.

    Lý Sơn biến mất sau đó là hàng loạt hắc cầu tự do xuất hiện trong không gian. Hai con yêu quái kỷ nói với nhau một tiếng: “cẩn thận…” ngay sau đó là cả người của chúng bị cắt thành thịt vụn. Lý Sơn lúc nay bước ra nhìn đống thịt vụn. Hắn khẽ lau khóe miệng một chút máu thở ra một hơi: “Dạo này ta có vẻ khó không chế sự cuồng bạo trong tình trạng hóa quỷ rồi!” Từ xác xà tinh hóa thành một đạo lưu quang tiến vào thân thể Lý Sơn.

    “Giết chết xà tinh đạt được một chi tiết cấp B 5000 điểm thưởng”

    Lý Sơn bước về phía con hồ ly đang bị chia làm nhiều mảnh hắn cười ra một tiếng: “Tinh thần chấn bạo iên hoàn…” Từ xác con hồ ly bay vào thân thể Lý Sơn. Lý Sơn nhếch miệng cười: “Loài hồ ly có sáu cái đuôi tương đương với 6 cái mạng muốn ta bỏ qua cho ngươi ư đừng mơ…”

    “Giết chết hồ ly tinh đạt được một chi tiết cấp B 5000 điểm thưởng”

    Lý Sơn nhếch miệng cười hắn nhưng cảm nhận đượ khi thân thể và linh hồn hắn hấp thụ linh hồn của hai con yêu quái hắn cảm nhận được ma lực tăng lên cùng với thân thể và cường độ linh hồn. Lý Sơn vung tay lên từ trong xác của hai cn hồ ly tinh bay ra một viên tinh thạch màu lục và màu vàng kim.

    “Ma tinh của hồ ly tinh 600 năm nếu mang về chủ thần có thể sử dụng tăng 60 năm công lực ngoài ra khi dùng nó có thể chữa thương có thể dùng để khôi phục ma lực, chân nguyên lực, tinh thần lực…”

    “Ma tinh của xà tinh 700 năm nếu mang về chủ thần có thể sử dụng tăng 70 năm công lực ngoài ra khi dùng nó có thể chữa thương có thể dùng để khôi phục ma lực, chân nguyên lực, tinh thần lực…”

    Lý Sơn trầm ngâm một chút hắn nhưng giờ này có chút cảm khái chủ thần quá ky bo có tăng 60-70 năm công lực đây rõ ràng là thiên vị. hai con nà nhưng đều là dạng khủng bố a. Tất cả đều 600-700 năm tu hành, chí ít chúng cũng phải được một nửa chỗ ấy chứ!

    Sau khi thu thập thân thể của mấy con xà yêu và hồ ly tinh. Hắn ngước nhìn khung cảnh bên trong động. Bên trong động là cả một đám dây leo và rêu rợ đang bám chung quanh so với trong phim thì động rộng lớn hơn hắn thấy nhiều. Đôi tai Lý Sơn khẽ nhúc nhích cảm nhận được có tiếng khóc thút thít. Lý Sơn bước đến một hang động được chắn bằng một tảng đá lơn, hắn đá bay tảng đá tiến vào

    “A” hàng loạt tiếng thiếu nữ phát ra với bộ mặt vô cùng sợ hãi. Mấy thiếu nữ liên tục lên tiếng: “Đừng bắt tôi, đừng bắt tôi mà!”

    Lý Sơn khoang tay bước ào lên tiếng: “Trong các ngươi ai là Hiểu Huệ”

    “Đừng bắt tôi mà!” Các thiếu nữ đều run sợ lên tiếng.

    “Ta nhắc lại ctrong các ngươi ai là Trương Hiểu Huệ” Lý Sơn bộ mặt lạnh lùng nhìn về phía đám người đó.

    Một thiếu nữ trong đó chỉ vào một thiếu nữ khuôn mặt dân dã nhưng có phần khá xinh đẹp. Lý Sơn gãi gãi mũi chủ thần lúc nào xuât cũng là tinh phẩm a. Thiếu nữ quơ quơ tay lên tiếng: “không phải tôi! Đừng bắt tôi đi mà…”

    Lý Sơn chẳng thèm để ý chính ánh mắt của nàng đã bán đứng nàng. Hắn chả thèm để ý đến thiếu nữ dùng một chút tinh thần lực làm thiếu nữ ngất đi. Hắn ôm thiếu nữ vào lòng rời khỏi sơn động. Mấy thiếu nữ ka ngơ ngác nhìn khi thấy cửa động vẫn để mở. Lý Sơn lên tiếng vọng lại: “yêu quái đã bị giết các ngươi có thể rời đi!”

    Trở lại căn nhà tranh. Mọi người lúc này bước ra nhìn thấy Lý Sơn. Thấy trong tay hắn cầm lấy một thiếu nữ, lão nhân mừng rỡ chạy đến ôm lấy thiếu nữ miệng liên tục gọi: “Duệ nhi, Duệ nhi…”

    “Gia gia” Thiếu nữ tỉnh dậy ôm lấy gia gia của mình: “Gia gia con không nhìn nhầm chứ?”

    Linh nhi lúc này chạy đến ôm chặt lấy Lý Sơn. Triệu Vô Lệ trong lòng thoáng một chút mất mát. Linh Nhi vô cùng lo lắng lên tiếng: “Linh Nhi rất lo lắng ho Lý Sơn ca ca, khi nhìn thấy Lý Sơn đại ca lâu chưa về Linh Nhi rất là lo lắng cũng may…” Thiếu nữ càng ôm chặt lấy Lý Sơn hơn. Mi mắt nàng chảy ra một giọt nước mắt. Lý SƠn thấy thế vỗ vỗ vai an ủi nàng.

    Lý Tiêu Dao lúc này vô cung hưng phấn lên tiếng: “Lý biểu đệ có thể kể cho ta chuyện xảy ra với đệ không. Ở đây mọi người đều muốn nghe a…” Lý Tiêu Dao một bộ mặt vô sỉ đánh về phía mọi người lên tiếng.

    Trời đã trở đểm, ánh trăng chiếu xuống xuyên qua những kẽ lá, ánh trăng sáng bàng bạc kèm theo đó là cơn gió thổi qua làm cho con người cảm giác vô cùng cô tịch. Lý Sơn bước ra ngoài ngắm ánh trăng mờ. Triệu Vô Lệ lúc này bước ra ngoài thấy Lý Sơn nhỏ giọng nói: “Ngươi có tâm sự?”

    Lý Sơn lắc lắc đầu: “Lần này nhưng chúng ta âm 6000 điểm thưởng…” Lý Sơn trầm ngâm một chút lên tiếng: “nếu như vậy chúng ta chỉ sợ không có thể sống sót trở về chủ thần không gian!” Lý Sơn quay ra về phía Triệu Vô Lệ, trong tay hắn xuất hiện một viên ngọc màu xanh nhạt ‘Escence of Fighting’ hắn hướng về Triệu Vô Lệ đưa cho nàng: “cái này cho cô!”

    “Cái này…” Triệu Vô Lệ cầm trong tay viên ngọc thì vô cùng kinh ngạc: “Cái này quá quý trọng ta không thể lấy của ngươi. Hơn nữa ta điểm của ta cũng đủ tránh được mạt sát cái này chính ngươi dùng đi”Nàng chìa tay hướng Lý Sơn lên tiếng.

    “A, a…” Lý Sơn dùng ngỏn trỏ gõ gõ đầu của mìnhhướng Triệu Vô Lệ mở miệng: “Yên tâm đi tôi còn hai viên thế này nữa cơ!”

    “Cảm ơn ngươi Lý Sơn” Triệu Vô Lệ nắm chặt viên đá hai tay nàng ôm chọn đặt lên ngực. Có vẻ nàng vô cùng chân trọng nó.

    Nhìn bộ dạng có chút đáng yêu của triệu Vô Lệ hơn nữa nàng là một đại mỹ nữ đi. Lý Sơn lúc này đổ mặt quay đầu về phía ánh trăng nhỏ giọng nói: “Nếu như các người tiếp tục tìm năm viên linh châu nhất định sẽ có nhiẹm vụ đề kỳ đến lúc đó có thể thoát được âm điểm mà tránh được mạt sát. Hành động lần này các ngươi quá lỗ mãng nếu tìm một chỗ trốn thì đã…”

    “nếu như vậy chúng ta nhất định có thể bị hai đổi thiên thần và ác ma đội giết chết…” Triệu Vô Lệ lên tiếng khuôn mặt có chút lo lắng.

    Lý Sơn nhếch miệng nhìn về phía trong nhà: “Vậy cô dẫn họ tham gia mấy nhiệm vụ tìm linh châu đi sẽ rất được nhiều điểm thưởng….” Lý Sơn nhếch miệng nhìn về phía Triệu Vô Lệ: “Khi lấy đủ điẻm thưởng rồi sẽ không bị âm điểm thưởng nữa.” Lý Sơn dù sao hắn cũng hỏi chủ thần thường trường hợp âm điểm thưởng thì sẽ bị mạt sát nhưng nếu âm chi tiết kịch tình thì chỉ bị trừ về không còn chi tiết kịch tình nào chú không bị mạt sát.

    “Ân” Triệu Vô Lệ khẽ gật đầu.

    Tại một hang động, một thiếu nữ mặc hồng y vỗ ngực thở ra: “mãi mới thoát được mấy kẻ truy tung. Không hiểu chúng là ai nữa…” Thiếu nữ vỗ vỗ ngực bước vào trong một sơn động.

    “Đã trở lại!” một giọng lạnh lùng vang lên. Một thanh niên mặc lam y tiến về phía thiếu nữ. Hắn nhỏ giọng nói: “Việc tiến triển đến đâu rồi?”

    “Ông xã dù sao ta mới trở về a. Ít gì cũng phải cho ta nghỉ một chút chứ” Thiếu nữ vỗ vỗ ngực lên tiếng. Sau đó nàng nhìn về phía sau trong khu vực rồng rại. Một đám quái vật đang im lặng nằm xuống nghỉ ngoi. Thiếu nữ nhỏ giọng lên tiếng: “ông xã mới được từng này thôi sao?”

    “Ta nhưng kỹ thuật không quá cao lên không thể làm gì hác hơn” thanh niên trả lời: “Hơn nữa mấy tên lưu manh cùng với tội phạ được quan phủ đem tới thì phải hai mươi ngày nữa!”

    Hồng y nữ tử tiến về phía ôm bả vai thanh niên lạnh lùng lên tiếng: “A, a, ông xã dù sao xa ngày lâu cahs sao chúng ta không…”

    “Được rồi theo thông tin mới nhận được của thiếu chủ có vẻ như mọi việc đang diễn ra xuân sẻ” thanh niên lên tiếng: “Nhưng lần này anh vẫn cảm thấy nếu như chúng ta phải đối mặt với ác ma đội. ta cảm giác mình vô cùng sợ. Có một cảm giác áp bách vô cùng… ta từ trước nay chưa bao giờ có cảm giác như vậy.”

    “Uhm” Thiếu nữ thấy thế gật đầu: “Em cũnglà có cảm giác như vậy. Một cảm giác nguy cơ sắp đến gần.” Thiếu nữ quay về phía thanh niên lên tiếng: “anh đã là cường giả cấp bốn trung kỳ vậy mà vẫn có cảm giác này sao?”

    Thanh niên gật đầu. hắn cảm nhận có thứ gì đó uy hiếp rất lớn khi nhắc đền ác ma đôi. Thanh niên thở ra một hơi cố gắng lấy lại trấn tĩnh. Hắn mở miệng lên tiếng: “Vài ngày nữa ta sẽ trở lại chỗ thiếu gia giúp thiếu gia bảo vệ nhân vật chính Linh Nhi”

    “thiếu gia thật là kỳ đã mấy chục năm rồi mà vẫn không quên được người con gái kia. Ta thấy thiếu gia là loại đàn ông đầu tiên mà ta thấy a. Chung tình đến ngu ngốc” Thiếu nữ lên tiếng.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  8. Bài viết được 21 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    alientuskarr,anh123,bachkimkysi,Darkzergling,doccolaonhan1987,dtthanh4321,duccowboy,grabon,hellgate,k147601276,leductho,mama1232,momo123,nhocvui,onin2004,searadragon,shava1993,Sneaky,takashi_1412,vuphong5182,yuumie,
  9. #20
    Ngày tham gia
    Dec 2012
    Bài viết
    2,535
    Xu
    666

    Mặc định

    Quyển 3: Đấu kiếm thánh

    Vài ngày sau, Lưu Tấn Nguyên lên tiếng: “Sư phụ lần này đệ tử muốn về Trường An thăm phụ mẫu một lần… Lần này đẻ tử đến đây là cáo biệt sư phụ sư mẫu và các vị huynh đệ!” Lưu tấn Nguyên cung kính về phía Linh Nhi và Lý Sơn.

    “Được rồi!” Lý Sơn nhếch miệng gật đầu nhìn về phía Lưu tấn Nguyên Lần này hắn nhưng muốn thay đổi một chút bộ phim cho nó trở lên thú vị hơn nhiều. hắn quay về phía Lưu Tấn Nguyên lên tiếng: “Lần này sư phụ sẽ đi với con về trường An?”

    Nghe thế mấy người Tần Tấn bắt đầu trở lên hoảng hốt. Lưu Tấn Nguyên lên tiếng: “Sư phụ người còn phải đưa sư mẫu trở về nam Chiếu. Đệ tử nào dám để sư phụ đưa tiễn…”

    Lý Sơn phẩy phẩy tay: “Lần này ta đưa con đến trường an là có việc...” Dù sao Lưu Tấn Nguyên lúc nào cũng sư phụ đồ đệ làm Lý Sơn cũng phải theo. Hắn hướng về phía Linh Nhi lên tiếng: “lần này đồ đệ trở về Trường An một mình ta có chút không yên tâm, ta muốn đi với nó một chuyến… Nhưng ta vẫn có chút lo lắng về muội!”

    Linh Nhi bộ mựt nhìn về phía Lý Sơn, nàng chợt mở miệng: “Nếu đã vậy Lý đại ca cứ đi trước Linh Nhi nhưng là có thể tự lo cho mình mà!”

    Lý SƠn nghe thấy vậy gật gật đầu: “Lần này ta sẽ cùng Lưu Tấn Nguyên rời đi đến Trường An. Mọi người hảo hảo bảo trọng bản thân mình. Bất quá đừng lo rất nhanh sẽ có ngươi tìm đến bảo vệ mọi người yên tâm đi” Lý Sơn mỉm cười.

    “Có phải là Vergil đại ca” Nhã Lệ lúc này mở miệng.

    “Thật là Vergil đại ca” Sở Sở bộ mặt cũng vô cùng mừng rỡ.

    Thấy bộ mặt mọi người vô cùng mưng rỡ thì Lâm Nguyệt Như nghi hoặc lên tiếng hỏi Lý Tiêu Dao: “Vergil đại ca là ai vây?” Tiêu Dao nhún nhún vai lắc đầu một bộ dạng không biết gì cả.

    Chiều chiều tà nắng chiếu lên khuôn mặt của một thiếu nữ mặc áo bào trắng đang ngồi luyện công. Một trung niên lão nhân tiên phong đạo cốt nhìn về phía nàng liên tục vuốt râu bộ mặt thỏa mãn. Một thanh niên đạp phi kiếm bay đến nói nhỏ vào trong tai của lão nhân. Trung niên lão nhân hơi cau mày, khuôn mặt thoáng tở ra trầm tư sau đó lão nhân lẩm bẩm: “Lý Tiêu Dao…”

    Vài ngày sau, Lý Sơn lúc này dảo bước trong một cánh rừng. Lưu tấn Nguyên lúc này liên tục du động kiếm. Có vẻ như vài ngày cầm trong tay kiếm Lưu tấn Nguyên vô cùng thích thú. Lý Sơn cảm nhận được thực lực của Lưu tấn Nguyên Tăng trưởng một cách không tệ so với hắn có chút nhanh hơn chút. Có lẽ là do thể chất hắn nhưng là huyết thống ác ma Sparda còn Vạn Kiếm Quy tông tạo chính là danh riêng cho người phương đông luyện.

    Lưu Tấn Nguyên lên tiếng: “Sư phụ thấy đồ nhi như vậy luyện đã được chưa?”

    Lý Sơn trầm ngâm nhếch miệng lên tiếng: “Chúng ta không quá quan tâm chiêu thức đâu. Chiêu thức chúng ta tập trung là nhanh cùng với nội lực bá đạo. Kiếm đạo của chúng ta là tùy tâm sở dục đánh ra thế nào cũng được…” Lý Sơn trầm ngâm một chút: “Kiếm thuật của ta đều là do chiến đấu mà luyện ra cả. không cầu hoa mỹ chỉ cầu nhanh sắc bén. Một kiếm đoạt mạng”

    “Nga” Lưu tấn Nguyên giật mình lên tiếng: “Vậy đây là võ công giết người sao. Đồ đệ muốn làm một đại hiệp…”

    Lý Sơn nở một nụ cười lên tiếng: “Nếu như ngươi xuất hiện trước một đám ác bá giết người không gớm tay vậy ngươi sẽ làm gì? Khuyên giải chế trụ hay giết họ”

    “Đệ tử nhất định sẽ khuyên giải họ” Lưu tấn Nguyên lên tiếng: “nếu không được đồ nhi sẽ chế trụ họ đem họ đến quan phủ!”hắn trầm ngâm một chút: “hơn nữa nhân chi sơ tính bản thiện. Đồ nhi tin tưởng nhất định sẽ khuyên giải được họ…”

    Lý Sơn thở dài khoanh tay lắc đầu. Bất chợt hắn nghe được một âm thanh vang lên gần đó: “Cứu tôi với, cứu tôi với…”

    Lý Sơn quay về phía Lưu tấn Nguyên lên tiếng: “Đồ đệ có ngươi kêu cứu ta muốn qua đó xem thử. Con bảo trọng an toàn của mình” Lý Sơn lập tức phi hành tăng cực tốc về phía âm thanh đang phát ra. Hắn thấy xuất hiện trước mặt của hắn là một con bướm xinh đẹp bị mắc vào lưới. Một con nhện đang từ từ bò về phía con bướm tím kia.

    Một kiếm tung ra chỉ thấy mạng nhện bị cắt đứt, con bướm bay ra. Bất quá Lý Sơn muốn mạng của con nhện độc luôn ai ngờ nó cảm giác được sát khí nhanh chóng nhảy tránh thoát. Lý Sơn nhếch miệng cười. Con nhện nhảy xuống đất hóa thành hình thể hình người lưng có mấy cái cang nhện mọc ra.

    “Hoàn thành cứu với yêu hồ điệp đạt được moọt chi tiết câp D 1500 điểm. mở ra nhiệm vụ truy sát nhện tinh đoạt lại lôi linh châu hoàn thành đạt được một chi tiết cấp B 5000 điểm thưởng thất bại khấu trừ hai chi tiết cấp B 1000 điểm thưởng”

    “Không kiếp loài người ngươi là ai dám xen vào truyện của ta” Thiếu phụ hắc bào tức giận gầm thét lên tiếng.

    Lý Sơn lúc này vỗ vỗ tay hướng về phía thiếu phụ lên tiếng: “Ngươi hẳn là yêu tinh nhện. ta cảm giác được trong cơ thể của ngươi có lôi linh châu…”

    Hắc thiếu phụ thấy Lý Sơn biết về lôi linh châu thì bộ mặt đề phòng lên tiếng: “ngươi biết ta có lôi linh châu. Vậy ngươi đừng hòng sống rời khỏi đây!” Hắc thiếu phụ há mồm phun về phía Lý Sơn một luồng tơ lựa cực lớn.

    Lý Sơn nhảy người tránh được. Tờ nhện lúc này bắn dính về phía cái cây. Lý Sơn lúc này nhẹ nhàng ngồi lên tơ nhện ngạo nghễ nhìn về phía yêu tinh nhền nhện, trong tay hắn xuất hiện một thanh kiếm kỳ dị. Hắn hướng về phía yêu tinh nhền nhện lên tiếng: “giao ra lôi linh châu!”

    Yêu tinh nhền nhệt không thèm để ý tay quấn lấy tơ nhện. Hắc thiếu phụ truyền năng lượng về phía tơ nhện làm cho nó phát ra điện lôi xèn xẹt. Lý Sơn tung người nhảy xuống. Áo bào đen của hắn đã bị đốt cháy xẻm một mảnh. Lý Sơn thở dài mở miệng: “Xem này cô làm cháy hết cả áo bào của tôi rồi hum!”

    “Không chỉ là áo bào đâu cả ngươi hôm nay cũng phải để mạng lại đây” hắc thiếu phụ hà một hơi khí độc về phía Lý Sơn. Lý Sơn nhảy lên tránh thoát được đoạn độc dịch. Chỉ thấy đoàn độc dịch bắn vào cây côi làm cho chúng héo rũ hơn nữa còn bốc ra khói đen xì xì. Mấy cái cây đều bị chúng ăn mòn.

    Lý Sơn phủi phủi trước mũi của mình lên tiếng: “Nó có mùi thật là… Hoo” Hắn chỉ ngòn tay chỏ về phía hắc thiếu phụ: “Nếu như giết cô mới lấy được lôi linh châu thì đến đây. Come on… Baby!”

    Thấy bộ dạng của Lý Sơn đầy khiêu khích. Yêu tinh nhền nhện gầm rống mọt cái cả bản thể biến thành on nhện to đùng. Lý Sơn cau mày nhếch miệng. Cái này lại chủ thần đề cao độ khó rồi đây. Nhền nhện gầm gừ nó rú lên một tiếng đầy trời mây đen tụ tập. Lý Sơn tặc lưỡi: “Cái này cũng quá không khoa học đi”

    Lôi vân đầy trời bắt đầu tiến đến lấy Lý Sơn làm mục tiêu liên tục oanh kích. Lý Sơn lắc mình tránh thoát. Lý Sơn triệu hồi ra chính thanh kiếm linh màu đen tuyền như phá lê. Đứng trước thân thể không lồ Lý Sơn dùng ngay chín thanh kiếm linh bắn thẳng về phía yêu tinh nhện.

    Do hình thể nó quá lớn mà yêu tinh nhện khó tránh thoát. Nó hống lên một tiếng lôi vân kết thúc bất quá ngay lập tức xuất hiện trung quanh nó là một màng quang điện sang choang. Mấy thanh kiếm linh bắn vào thân thể nó vỡ vụn ra như mấy mảnh thủy tinh “Choang, choang…”

    Thanh kiếm phát ra ánh sáng Lý Sơn lần này không thể làm khác hơn là tung ra hai phát chém thứ nguyên trảm. Thứ nguyên trảm chém ra đánh vỡ màng bảo vệ hơn nữa còn chém đứt một cái chân của con nhện này. Con nhện hống khiếu đau nhức. nhưng rất nhanh nó lấy lại tinh thần cả người nó bây giờ bao toàn là điện.

    Nó há mồm hút vào không khí. Khi con nhện tinh há mồm ra là hàng loạt pháo điện kèm theo độc dịch bắn về phía Lý Sơn. Lý Sơn không cách gì khác hơn là sử dụng tinh thần niệm lực tạo một màn chắn. thân thể hắn rất cường hãn nhưng hắn khó đảm bảo an ổn trước uy lực của mấy viên linh châu này.

    “Vạn kiếm quy tông” Lý Sơn gầm nhẹ. Hàng loạt kiếm khí từ người Lý Sơn vung ra bắn vào con nhện tinh. Con nhện tinh bị ánh sáng che nấp lên nó dùng hai tay che lấy bản thân của mình.

    “thiên ma giải thể” Lý Sơn gầm rú lên một tiếng sau lưng hắn xuất hiện một bóng ảnh ma thần cao lớn màu đen. Lý Sơn tập trung ma lực cùng với chân nguyên lực truyền vào thanh kiếm Yamato. Cả thanh kiếm phát ra quang hoa rực rỡ. Liên tục chém ra vài hát chém. Hàng loạt lưỡi kiếm khí hình bán nguyệt bắn về phía nhền nhện tinh.

    Nhền nhện tinh nó cũng không ngu hóa ngay trở lại hình người sau đó dùng hai tay tạo ra một màn sáng bảo vệ trước thân nhưng kiếm khí bá đạo cắt ngang một phần bả vai của nó. Cánh tay của nhện tinh chảy đầy máu. Nhện tinh cố nhịn đau tung toàn bộ cái chân còn lại bắn về phía Lý Sơn. Lý Sơn liép tung kiếm chém ra những cái chân đều rụng xuống.

    Một cái chân đâm xuyên qua thân thể hắn. Lần này không ngờ chủ thần lại tiếp tục đề cao sức mạnh của nhền nhện tinh. Cả một cái chân đâm xuyên qua tim hắn làm Lý Sơn phun ra một bụng máu. Hắn cả người tê giật. Lý Sơn hừ nhẹ một tiếng nếu như không phải hắn quá khinh địch thì đâu đến lỗi. Lý Sơn hống khiếu mộ tiếng cr người hắn hóa thành dạng quỷ hóa. Một kiếm vung ra cái chân bị hắn chém đứt. Giờ hắn đã là huyết thống Sparda chính cống dù có bị thương ở đầu hay là thương ở tim hắn vẫn có thể còn sóng trừ khi thân thể hao hết sức mạnh nếu không hắn là bất tử.

    Cả thân thể hắn lóe sáng hắn mặc lên một bộ giáp bạc màu trắng. Lý Sơn dùng một cú trick áp sát thân thể nhền nhện đấm ra một đấp hất văng nhền nhện lên không trung. Hắn ung ngươi tung ra liên hoàn cước về phía thân thể hắc thiếu phụ. Cùng lúc đó trong tay hắn thanh Yamato xuất hiện hàng loạt cú chém sắc bén chém ra thân thể nhên nhện bị chếm thành rất nhiều mảnh.

    Lý Sơn hạ xuống đất hừ lạnh một tiếng trong tay hắn xuất hiện một viên ngọc đang phát sáng.

    “lôi linh châu có thể khai thiên lập địa một trong ngũ hanh linh châu. Nó mang tron mình lôi điện mạnh mẽ…” Âm thanh chủ thần vang lên giới thiệu cho Lý Sơn về lai lịch của lôi linh châu. Lý Sơn cũng không quản về mấy thứ này hắn hiêm khi dùng thiên tài địa bảo tăng lên tới tu vi của bản thân. Linh hồn nhện tinh nhanh chóng bị thân thể của Lý Sơn hấp thụ.

    “Giết chết nhện tinh đạt được một chi tiét cấp C 3000 điểm thưởng.”

    “Hoàn thành nhiệm vụ đạt được một chi tiết cấp B 5000 điểm thưởng”

    “Mở ra nhiệm vụ thu thập ngũ hành linh châu hoàn thành đạt được một chi tiết cấp A 15000 điểm thưởng thất bại mạt sát”

    Lý Sơn quay về phía hướng một người đang nhìn mình lên tiếng: “Thấy ta biến thành như vậy sợ lắm sao. Nếu như ngươi không muốn dính líu với ta nữa ta cũng không ép”

    “Sư phụ đồ đệ chỉ hơi kinh ngạc” một thanh niên thư sinh cầm kiếm bước ra: “Một ngày là thầy cả dời là thầy, Lưu tấn Nguyên vẫn không quên ơn sư phụ. Yêu thì sao, ma thì sao sư phụ nhưng là vì dân trừ hại giết đi yêu quai nhền nhện ta nhưng cực kỳ bội phục người…”

    Lý Sơn lắc lắc đầu: “Được rồi Tấn Nguyên húng ta mau đi khỏi đây…” Lý Sơn vẫy vẫy tay lên tiếng: “Trên đường đi sư phụ sẽ truyền dạy tất cả những gì mình biết cho con. Hãy hảo hảo mà tiếp thu!”

    “Vâng sư phụ” Lưu Tấn Nguyên mừng rỡ cúi đầu.

    Rât nhanh mấy ngày sau họ đến Trường An. Lý Sơn luôn cảm giác được có một con bướm màu tím luôn theo sát hắn. Hắn lắc đầu cười khổ đây là thế nào đây. Thiếu niên gãi gãi mũi. Lý Sơn bắt đầu bước vào thành Trường An hắn cảm nhận dược sự phồn hoa của thành thị. Lưu tấn Nguyên bắt đầu giảng giải về thành Trường An.

    Lý Sơn cũng cảm nhận một chút dư vị của thời cổ xưa. Thật ra trong lần kinh khủng phiến này thực sự ũng không có quá nhiều kinh khủng như hắn nghĩ đơn giản sự kinh khủng là đến từ hai tiểu đội thiên thần và ac ma. Lần này hắn đối mặt với hai người này a.

    “Sư phụ chúng ta đến đó xem” Lưu Tấn Nguyên dẫn Lý Sơn về phía một đám đông đang ồn ào.

    “bán thân” thấy một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp trên đó có một bảng hiệu ghi rõ sự kiện. Lý Sơn cảm nhận được yêu khí của nàng phát ra nhè nhẹ vô cùng quen thuộc người này không ai khác là hồ điệp yêu. Lý Sơn nhếch miệng lắc đầu. Bên cạnh rõ ràng là một cái xác do phép thuật biến ảo ra dùng để đánh lừa thị giác của mọi người

    “Có chuyện gì vậy lão bá” Lưu Tấn Nguyên hướng một vị lão nhân bên cạnh lên tiếng.

    “Cậu không nhìn à” Lão nhân chỉ về một cái bảng lên tiếng:”Thật là đáng thương…”

    “bán thân chôn cha” Lý Sơn nhếch miệng cười hắn không chờ đợi Lưu tấn Nguyên lên tiếng một viên hoàng kim rơi vào trước mặt của hò điệp yêu. Hắn cũng rất muốn biết cô bé này kế tiếp sẽ làm việc gì. Lý Sơn lắc đầu lên tiếng: “Đồ đệ chúng ta đi thôi!”

    “A” Tấn Nguyên gật đầu: “Vâng thưa sư phụ!”

    “Xin hai vị ân công chờ đã!” Thiếu nữ lên tiếng.

    “Vị cô nương này không biết có việc gì không?” Lưu tấn Nguyên lên tiếng.

    “Các vị xin hỏi tôn tánh đại danh” Xinh đẹp thiếu nữ lên tiếng.

    “Tại hạ là Lưu Tấn Nguyên còn đây là sư phụ của tại hạ Lý Sơn” Lưu tấn Nguyên hướng về phía Lý Sơn giới thiệu đồng thời hắn lên tiếng: “Nếu cô nương có gì có thể đến tìm hai người thầy trò chúng tôi…” Nói đến đây Lưu Tán Nguyên cũng nói luôn nơi mình ở cùng với chức danh của mình là trạng nguyên.

    “Đa tạ hai vị sau khi dân nữ chôn cất phụ thân nhất định sẽ tìm đến hai vị…” thiếu nữ lẩm bẩm: “Dù sao hai vị có ơn với Thái Y, Thái Y nhất định sẽ không quên!”

    Lý Sơn cũng không muốn vạch trần thân phận của nàng dù sao việc này cũng làm thay đổi bọ phim kinh dị đạt được như hắn mong muốn. Hắn cũng không cố kỵ mà vạch trần thiếu nữ. Nếu như việc giữa nàng và Lưu Tấn Nguyên có thành hay không là do nàng a. hắn cũng không quản. Nhưng tên ngu ngốc này không biết hành động của hắn đã đánh đôgj trái tim của Thái Y mặc dù chính hắn không phải là cố ý. Thật ra hắn chỉ muốn nhanh đưa cái tên đồ đệ này về nhà sau đó đuổi theo đám người Lý Tiêu Dao mà thôi.

    Đứng trước một cái phủ khá lớn. Lưu Tấn Nguyên bắt đầu dẫn Lý Sơn vào thì thấy hai trung niên nam nhân và nữ nhân có vài phần giống Lưu Tấn Nguyên khuôn mặt mừng rỡ chạy ra ngoài. Thiếu phụ lên tiếng, mặt mày vô cùng rạng rỡ: “Tấn Nguyên con đã trở lại lại rồi sao…” Sauđó quay về phía Lý Sơn lên tiếng: “Vị huynh đệ này là…?”

    “Lý Sơn ra mắt bá phụ bá mẫu” Lý Sơn mỉm cười đáp lời hai tay chắp thành lễ.

    “Mẫu thân để con giới thiệu với hai người đây là sư phụ của con Lý Sơn” Lưu Tấn Nguyên lên tiếng nhưng thấy hai người bộ mặt hoài nghi Lưu Tấn Nguyên tiếp tục nói: “Phụ thân, mẫu thân hai người đừng ngạc nhiên. Sư phụ là người tu tiên lên trông lúc nào cũng bộ dạng như mười tám tuổi!”

    “Được rồi được rồi!” nhìn khuôn mặt anh tuấn của Lý Sơn, Lưu bá mẫu có chút ngay người, trung niên nam tử lên tiếng đánh vỡ không khí: “mọi người mau vào trong ngồi đi!”

    Một thanh niên mặc lam y thời cổ đại, lần này Vergil nhưng là thay đổi y phục sao cho gống với người Trung Nguyên bất quá khuôn mặt điển trai của hắn có thể làm cho nữ giới ngây ngất. Chính xác mà nói thì cả người hắn tỏa ra khí thế lạnh lùng cùng với vẻ điển trai phải nói là vô cùng cuốn hút phụ nữ bên hông lại dắt một thanh kiếm nữa trông vô cùng hấp dẫn.

    Hắn nhẹ nhàng bước về phía một quán trọ. Thấy tiểu nhị tiến ra đon đả chào hỏi thanh niên gật đầu một cái. Hắn bước về phía bên trong, một nữ tử bước ra tiếp đón người này không ai khác là Nhã Lệ nàng bộ mặt vô cùng lo lắng: “Vergil đại ca!” sau đó là một đám người ra tiếp đón bao gồ toàn bộ trung Châu thành viên cùng với hai người Tiêu Dao và Nguyệt Như.

    “Hắn ta ũng quá đẹp trai đi chứ!” Lâm Nguyệt Như nhỏ giọng.

    “Ê” Lý Tiêu Dao có chút tức giận dùng tay hua hua trước mắt của Lâm Nguyệt Như.

    “Mọi người…” Vergil lên tiếng: “Ở đây ta không thấy Linh Nhi cô nương xin hỏi cô ấy hiện nay ở đâu!?”

    Nghe thế mọi người khuôn mặt đều trở lên ảm đạm nhất là Lý Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như. Mayá người trong Trung Châu đội cũng thở dài ra một hơi. Vergil nghi hoặc vê đám người lên tiếng: “Có chuyện gì?”

    Triệu Vô Lệ nghe thế mở miệng nói: “Linh Nhi bị Kiém Thánh tiền bối nhận định là yêu nghiệt lên bắt lên thục Sơn. Chúng ôi trờ huynh đến hội họp. Nếu như huynh liên lạc được với Lý Sơn hãy nói với hắn việc này?”

    “hừ” Vergil lạnh lùng nói ra một cậu hắn bật người hướng thẳng không trung bay đi tốc độ chỉ trong nháy mắt biến mất.


    Lý Sơn nghiến chút răng quay về phía mấy trung niên nhân lên tiếng nói: “Thưa bá mẫu bá phụ lần này Lý Sơn có việc gấp xin phép hai người...” Hắn nói song lạnh lùng rời khoi căn nhà chuẩn bị bước ra khỏi đại sảnh. Thấy vậy Lưu Tấn Nguyên đuổi theo lên tiếng: “Có chuyện gì vậy sư phụ?’

    “Mở ra nhiệm vụ giải cứu Triệu Linh Nhi hoàn thành đạt được một chi tiết cấp A 15000 điểm thưởng thất bại khấu trừ hai chi tiết cấp A 30000 điểm thưởng”

    Lý Sơn nhìn Lưu tấn Nguyên với một bộ mặt lo lắng. hắn lạnh lùng gạt ra tay Lưu tấn Nguyên lên tiếng một cách lạnh lùng: “Con hãy luyện cho tốt những thứ ta truyền thụ cho con đi. Chuyện lần này con tốt nhất là không nên xen vào” Lý Sơn nhìn về trời cao hắn bật người tăng hết tốc lực bắn về hướng xa. Lưu Tấn Nguyên nhìn một cách ngẩn người.

    Lúc này một người hộ vệ chạy vào lên tiếng: “Thiếu gia có người muốn gặp thiếu gia và Lý sư phụ”

    “là ai vậy?” Lưu Tấn Nguyên lên tiếng.

    “Thưa công tử…” hộ vê hai tay chắp hướng Lưu tấn Nguyên lên tiếng: “là một vị cô nương tên là Thái Y muốn gặp mặt công tử và Lý sư phụ”


    Nhìn sơn môn to lớn dưới chân của Lý Sơn. Lý Sơn tăng tóc thẳng hướng về phía sơn môn mà không quản cấm chế đang phát động. Lần này nếu như hắn không cắt toàn bộ liên lạc với Nguyệt Sương đã không dẫn đến việc này. Hắn tính để Nguyệt Sương ở đây học tập toàn bộ ma pháp và công nghệ tu chân mà không có liên lạc gì với mấy người bọn hắn tránh cho Kiếm Thánh nghi ngờ nhưng ai ngờ biến cố xảy ra sớm như vậy Triệu Linh Nhi lại bị kiếm Thánh bắt giữ. Tên Kiếm Thánh này phải tương đương với cấp bốn cơ nhân tỏa.

    Lý Sơn hét rầm trời: “Kiếm Thánh mau trả lại Linh nhi nếu không ta sẽ san bằng Thục Sơn!”

    Một bóng người bay ra khỏi căn nhà hư không đứng lập. Hắn hướng Lý Sơn lên tiếng: “Tiểu bối từ đâu mà ngông cuồng tự đại dám sông vào thục Sơn ta…” quan sát Lý Sơn một chút Kiếm Thánh kinh ngạc lên tiếng: “ngươi không phải là loài người hơn nữa còn là một tu ma sĩ…”

    Lý Sơn có chút kinh ngạc vì Kiếm Thánh phát hiện ra mình không phải con người hơn nữa con biết mình là một người tu ma. Lý Sơn nhếch miệng về phía Kiếm Thánh lên tiếng: “Thả Linh nhi ra nếu không đừng trách ta không khách khí…”

    “hảo một tu ma sĩ dám đứng trước Thục Sơn ta mà hồ ngôn loạn ngữ” Kiếm Thánh hướng về mấy đệ tử lên tiếng: “Ta không thể để Tiêu Dao dao du mấy loại người như ngươi được. Các đệ tử mau kết trận.”

    “Vâng” hàng loạt để tử bắt đầu xếp thành một đại trận cực lớn.

    Lý Sơn mặt trắng bệch, hắn dơ năm ngón tay trước mặt kéo chặt lại găng tay da màu đen. Lý Sơn trầm giọng lên tiếng: “nếu như cứu ra Linh Nhi mà cần phải giết ông thì đến đây…” Lý Sơn rút ra thanh Yamato hướng về Kiếm Thnahs lên tiếng.

    “Giỏi cho tà ma ngoại đạo hôm nay bần đạo nhất định thế thiên hành đạo tiêu diệt người” Kiếm Thánh giọng điệu đầy ngữ khí lẫm thiên.

    Lý Sơn dùng kiếm lao vào chém mạnh vào thân thể kiếm thánh. Kiếm Thánh dùng một thanh trường kiếm huy kiếm lên đỡ. Hai thanh kiếm va vào nhau phát ra một tia sáng lớn. Lý Sơn trong lòng lẩm bẩm nhỏ: “Tinh thần chấn bạo”

    Kiếm thánh đầu hơi choáng váng bắn mạnh về phía sau nhưng ngay sau đó Lý Sơn cảm nhận được sau lưng nguy hiểm. hắn dùng một cú Trick di chuyển cực nhanh tránh thoát bất quá tia sáng vẫn bắn xuyên qua vai hắn làm cho hắn có chút thiệt thòi nhỏ. Thì ra nhân lúc hắn dùng tinh thần chấn bạo kiếm trận đã bắn ra kiếm khí đả thương hắn. Đúng là con mắt 360 độ cũng không phải là toàn năng.

    “hừ” Kiếm thánh hừ lạnh một cái lơ lửng trên không trung nhìn về phía Lý Sơn. Lão nhẹ nhàng lau đi vệt máu trên miệng của mình.

    Lý Sơn lúc này cũng cảm nhận được kiếm khí đang đả thương thân thể của mình. Bất qus thân thể của hắn ngưu bức rất bá đạo nhưng hắn cũng không phải là sợ chỉ dùng một chút nguyên ma lực của hắn là giải quyết hết kiếm khí đả thương.

    Hai người lại tiếp tục lao vào nhau. Lần này Lý Sơn tập trung kiếm linh chín thanh kiếm xoay quanh bản thân hơn nữa chúng còn màu đen tuyền. Đây là kiếm linh phụ thêm cửu u ma diễm. Kiếm thánh cũng không ngu ngốc một mình huy động kiếm trận tăng thêm uy lực cho bản thân liên tục tấn công Lý Sơn. Cùng lúc đó kiếm thánh từ xa liên tục hướng bắn kiếm khí.

    Lý Sơn cũng không ngu ngốc vừa né tránh vưa bắn kiếm khí về phía Kiếm Thánh và các đệ tử bất quá kiếm trận lại hình thành một màng bảo vệ vô cùng chắc chắn. Cái này cũng quá không khoa học đi chu thần. Lý Sơn thầm nghĩ đến. Lần này có vẻ rắc rối. Hắn cũng không quá lo lắng nhưng là Vergil đều đứng sau lưng hắn nếu thực lực quá chênh lệch hắn sẽ ra tay bất qus thực lực lúc này hai bên đều là chênh lệch không lớn. Vergil là thiết kế đó chính là tuyệt đối vì lợi ích của Lý Sơn.

    Lý Sơn điên cuồng cho ma nguyên lực và chân nguyên lực va chạm vào với nhau. Hắn cố gắng nhịn đi cảm giác thân thể bị phá hư. Chân nguyên lực và ma nguyên lực của hắn đều là loại chất lượng cao nên khi va chạm cái này cũng quá là sức phá hư. Thấy khí thế của Lý Sơn tăng vụt lên. Kiếm Thánh kinh hãi hai tay huy động sáu thanh kiếm bay xung quanh mình cùng với đó kiếm trậ bắn lên một luồng sáng về phía thân thể Kiếm Thánh.

    “Ngự kiếm thuật” Kiếm Thánh hét lên một tiếng cả người lão phát ra hoàng sắc quang mang chói lóa.

    “Hóa quỷ” Lý Sơn thống khổ gào lên. Cùng với đó hắn nhìn chằm chằm về phía hai tay Kiếm thánh đang huy động. Dơ thẳng kiếm lên trời một thanh đao đen bốc ra lửa ngùn ngụt cắm thăng lên không trung. Lý Sơn hét lớn: “Phá toái thời không”. Không gian bắt đầu có chút rạn nứt. hắn chém mạnh về phía Kiếm Thánh.

    “Âm” một kiếm này làm cả sơn bị oang thành một vùng rộng lớn. Toàn bộ kiếm trận bị phá hủy có không biết bao nhiêu đệ tử bị táng thân tại đây. Lý Sơn nhếch miệng cười lau đi khóe miệng máu. Chiêu này còn mạnh ngang với khai thiên tích địa a. Hán thở ra mỉm cười một chút. Thân thể hắn bị rạn nứt nhìn thấy xả xương bắt đầu lấy tốc rất nhanh liên lại.

    Kiếm thánh lúc này từ trong khói mù bước ra. Trong tay hắn cầm một mảnh ngọc bội bị vỡ nát. Hắn nhìn Lý Sơn như một con quái vật, Kiếm Thánh bắt đầu rơi xtự do. Một đệ tử hét lớn: “Sư phụ” hắn chạy đến ôm lấy lão nhân nhìn về phía Lý Sơn nhìn như một con quái vật vậy.

    Lý Sơn nhẹ nhàng hạ xuống lên tiếng: “Linh Nhi hiện tại ở đâu. Nếu nàng có xảy ra chuyện gì ta sẽ cho cả Thục Sơn cùng với nàng chôn cùng…”

    “Chỉ cần ngươi tha chết cho sư phụ ta, ta nguyện dẫn ngươi đi gặp nàng” Thanh niên đang ôm lão nhân Kiếm Thánh lên tiếng.

    “Không được sư huynh, sư phụ đã dặn…” Thanh niên khác lo lắng lên tiếng.

    “Câm miệng!” Thanh niên đang ôm Kiếm Thánh lên tiếng: “Chỉ cần tiền bối tha ho sư phụ cùng với Thục Sơn ta. Ta nguyện vì tiền bối dẫn đường tiến tới tìm Linh nhi ô nương…”

    Nghe thấy thế Lý Sơn hơi khẽ gật đầu: “Được ta sẽ đồng ý với ngươi nhưng tốt nhất không nên giở trò ếu không hừ hừ…” hắn nhìn về mấy đệ tử lạnh lùng nói: “Mau dẫn đường!”

    Mấy tên đệ tử bắt đầu dẫn đường cho Lý Sơn. Xuất hiện trước mặt Lý Sơn là một tòa tháp cao khổng lồ. hắn cũng là khi bước vào đây mới nhìn thấy tòa tháp. Hơn nữa tinh thần lực quét xem lại bị ảnh hưởng chỉ có con mắt mộng 360 độ là còn hoạt động. hắn cảm nhận được bên trong là khá nhiều linh hồn đang ẩn ẩn trong đó.

    “Thưa tiền bối Linh nhi cô nương bị nhốt tại đỉnh tháp nhưng…” để tử thở dài một hơi: “tháp này chỉ có thể vào mà không thể ra… Ngay cả sư phụ cũng ngại khi tiến vào nơi này…”

    Lý Sơn chẳng thèm để ý hắn phi thẳng về phía bên trong. Xuất hiện trước mặt hắn là một cảnh cửa. Cánh cửa không giống như trong phim mà hắn trực tiếp đi xuyên qua tiến vào bên trong. Hắn cảm nhận được một đoàn ác linh đang vọt về phía hắn hơn nữa còn là lũ lũ tiến về phía bên trong. Lý Sơn lạnh lùng nhếch một miệng cười. Cả người hắn xuất hiện chín thanh kiếm linh liên tục xoay quanh thân thể hắn.

    “hống” ngửi thấy mùi người sống đám oán linh điên cuồng lao về phía Lý Sơn tấn công. Lý Sơn cũng lao thẳng về phía trước mặc kệ tất cả tiến thẳng đến điên cuồng chảm sát hơn nữa hắn còn cảm nhận từ trong linh hồn hưng phấn. Lý Sơn gầm lên nhỏ nhẹ: “Dopplganger” một thân hình bóng đen xuất hiện trước mặt hắn lần này nhưng là một người giống y trang Lý Sơn. Nó lao thẳng về phía oán linh điên cuồng mà trảm sát.

    Mỗi oan linh chết lại bị cơ thể cùng với vũ khí của Lý Sơn điên cuồng hấp thụ. Lý Sơn không những chỉ sử dụng kiếm mà còn sử xuất ra quyền và cước. tuy Beowulf không có sự sắc bén như Yamato nhưng lại có sức phá hư lực cực lớn. mỗi cú quét trân là vài mạng linh hồn bỏ mạng.

    Ùng với đó Lý Sơn tung ra liên hoàn đá về phía ba con linh hồn chỉ với một phát đá con linh hồn ngay lập tức vỡ tan giã. Mặc dù Yamato có tính ăn mòn linh hồn rất mạnh song có một số linh hồn rất mạnh chúng có thể hấp thụ linh hồn khác để chưa thương với mấy loại linh hồn này Lý Sơn không ngại dùng Beowulf cho chúng vài cước. Beowulf sức tấn công nhưng là so với Yamato mạnh hơn nhiều.

    Điều đáng nói là càng đi vào bên trong oán linh càng nhiều. Nhưng chủ thần không biết rằng thân thể Lý Sơn là hấp thụ được linh hồn tăng lên thực lực phục hôig ma lực và tinh thần lực. Vì vậy hắn càng chiến càng hăng không biết mệt mỏi là gì cả…

    Lý Sơn bước vào bên trong thì thấy xuất hiện một con chó nhỏ. Hắn nhẹ nhàng bước đến khẽ xoa đầu nó. Bất quá khi hắn chạm vào con chó đột nhiên nó hóa lớn thành một nguòi sói cáo đến 2.5 mét. Nó hướng thẳng Lý Sơn lão đến mở miẹng lớn cắn.

    “Hừ” Ly Sơn dùng một cú Trick di chuyển với tốc độ cực nhanh tránh thoát. Hắn hướng về phía con chó lên tiếng: “Chẳng lẽ ma ma của mày không dạy mày là chó ngoàn không được cắn người sao huh?”

    “hống” con chó không thèm nói gì thẳng hướng Lý Sơn há miệng phun ra hỏa cầu.

    Lý Sơn xoay vòng kiếm tạo ra một vòng tròn bảo vệ hắn. Thấy hỏa lực dễ dàng bị chặn lại. lang nhân tức giận hướng Lý Sơn lao đến dùng tay vả mạnh về phía hắn. Lý Sơn nhếch miệng cười hắn tiến tới dùng Beowulf áp sát tung một cú đấp cực mạnh bắn lang nhân thẳng lên trời. Cùng lúc đó lang nhân trên khôn Lý Sơn liên cục tung những cú đá vào bụng của lang nhân. Lang nhân phát ra tiếng ăng ẳng của một con chó bị thương rất nhanh nó biến thành một con chó nhỏ. Thấy thế Lý Sơn mỉm cười túm lấy nó đem nó ôm vào lòng. Mấy loại thứ này đem về nuôi, máu nó nhưng có giá phết đấy…

    “Kẻ nào to gan dám bắt tộc trấn hầu quỷ của ta” đột nhieen xuất hiện hai bóng một đen một trắng tấn công về phía Lý Sơn.

    “Hê giờ nó nhưng là sủng vật của ta a” Lý Sơn nhếch miệng cười hướng hắc bạch bóng ma giơ bàn tay hất lên khiêu khích: “Muốn đọi lại nó hả đến đây”

    Lý Sơn thanh kiếm Yamato chói sáng. Hắn lúc này nhìn chằm chằm vào hai bóng ma đang di chuyển. Dùng ma nguyên lực và chân nguyên lực va chạm Lý Sơn hét lên: “Thứ nguyên liên hoàn trảm” hang loạt quả cầu đen chém điên cuồng về phía hắc bạch nhân ảnh.

    “Giết chết hắc bạch song sát đạt được một chii tiết cấp D 1500 điểm”

    Lý Sơn nhếch miêng cười. hắn trong tay ôm con chó nhỏ bước về phía bên trong. Lần này xuất hiện là một hành lang đầy chông là chông. Hơn nữa nó lại di chuyển liên tùng tục không theo quy luạt nào cả. Trên mỗi mũi chông còn được làm từ bạc hơn nữa trên đó con vẽ hoa văn phù chú. Khỏi phái đoán là chuyên dùng để đối phó quỷ hồn các loại.

    “Quick Silver” Lý Sơn nhẹ giọng nói nhỏ. Cả không gian lâm vào tối đen, ánh sáng chỉ mờ mờ Lý Sơn nhìn về phía trước tặc lưỡi: “ta ghét thể loại kiểm tra kỹ năng này”.

    Kỹ năng Quick Silver làm cho mọi vật xung quanh người sử dụng chậm lại, chính xác mọi thứ như quay chậm trước mắt người dùng kỹ năng này. Nếu tính một người bình thường di chuyển với tốc độ là 12km/h tốc độ ánh sáng là là 300.000.000 Km/h vậy thì tốc độ di chuyển của mọi vật giảm là 25000000 lần. Mà tốc độ của Lý Sơn di chuyển là tốc độ âm thanh. Chiêu này duy trì được 10 giây đây rõ ràng là cường giả cấp bốn cơ nhân tỏa trực tiếp bị hắn mạt sát cho nhanh.

    Lý Sơn bước qua cánh cửa khắc hình âm dương thái cực hắn đi vào khu vực bên trong hắn thấy bên trong là hàng loạt bia mộ trên mỗi bia mộ có một thanh kiếm cắm lên. Trên đó còn xuất hiện tên của từng người. Lý Sơn ung dung nhẹ nhàng vuốt con chó nhỏ. Vì lúc này nó đang run lên vì sợ hãi. Nó cảm thấy bên trong ó đồ vô cùng đáng sợ uy hiếp đến tính mạng nó, Lý Sơn đang vì nó an ủi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  10. Bài viết được 21 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    alientuskarr,anh123,bachkimkysi,Darkzergling,doccolaonhan1987,dtthanh4321,duccowboy,DuongLinh,grabon,hellgate,k147601276,leductho,mama1232,momo123,onin2004,searadragon,shava1993,Sneaky,ToBe_or_NotToBe,vuphong5182,yuumie,
Trang 4 của 36 Đầu tiênĐầu tiên ... 2345614 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status