TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 4 của 4 Đầu tiênĐầu tiên ... 234
Kết quả 16 đến 16 của 16

Chủ đề: [Hành động] 120m/s - t/g: Người qua đường A - Hoàn thành

  1. #16
    nguoi qua duong a's Avatar
    nguoi qua duong a Đang Ngoại tuyến Vô ảnh vô tung
    Truy cầu hảo hữu
    Dư Thời cư sĩ
    Tạm nghỉ ăn chơi
    Trạng Nguyên
    Super Moderator
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Đang ở
    Góc ngã tư đường
    Bài viết
    4,391
    Xu
    15,038

    Ngoại truyện: Tuần trăng mật

    SPEED LOVE SAGA
    120 m/s

    Như vậy là chuyến đi tốc hành 120m/s đã kết thúc trong niềm vui hớn hở cả t/g và bạn đọc. Chân thành cảm ơn mọi người đã theo dõi trong thời gian qua, hẹn gặp lại các bạn trong một t/p mới.


    Họ khẳng định với mọi người rằng mình đã chín chắn để kết hôn, thế mà họ lại giận dỗi nhau chỉ vì việc đặt hình gì trên bánh cưới. Tifany muốn hình một viên kim cương khổng lồ biểu thị cho tình yêu bất diệt. Jackson muốn hình một con ro bot, là căn nguyên họ đã phải lòng nhau. Thế là xảy ra cãi vả. Kết quả cuối cùng, bà hoàng Tifany chiến thắng.

    Địa điểm tổ chức lễ cưới, Jackson chọn thành phố Ngọc Trai, nơi ba mẹ anh sống và vô số những đồng nghiệp khác làm việc. Tifany chọn ngay toà tháp khổng lồ ở thành phố Thiên Đường nơi có công ty của mình đóng trụ sở. Dĩ nhiên toàn bộ người thân và khách mời của chú rể được đoàn hộ tống hùng hậu của Thành Gia đưa đến tiệc cưới hoàn toàn chu đáo. Jackson muốn đám cưới ấm áp, thân mật với những người thân và bạn bè. Tifany biến hôn lễ của cô thành một sự kiện quốc tế có sự tham gia của tất cả những nguyên thủ quốc gia, người nổi tiếng và những gia đình hoàng tộc bạn bè của cô.

    Jackson phát ngộp trước lối sống xa hoa, hào nhoáng của Tifany. Anh có cảm giác mình bị gò bó và bắt phải đóng một vai diễn hoàn toàn không phù hợp. Khi Tifany kéo anh đến giới thiệu cho tổng giám đốc một công ty nào đó, có lẽ là bạn trai cũ của cô nàng, Jackson phát điên. Anh nắm tay Tifany lôi ngay ra cửa, trên đường luôn miệng chào từ biệt mọi người.

    - Chúng tôi đi hưởng tuần trăng mật đây.

    Sau khi vứt lại một câu như thế, anh mang Tifany lên chiếc trực thăng đang đậu trên đỉnh toà nhà. Thật hứng thú khi biết vợ mình có một bộ sưu tập đủ các thứ máy móc trên đời. Một phiên bản khác của Chuồn Chuồn đỏ F61 đã được Tifany chế tạo. Cô gọi nó là Cánh Cam cam, một cái tên dở nhất trên đời.

    - Này anh làm thế thật là thất lễ với khách khứa. Còn nữa, ai nói sẽ đi bằng trực thăng? Em còn chưa dọn hết hành lý đâu.
    - Im miệng và thắt ngay dây an toàn vào! - Jackson trừng mắt với cô.

    Tifany đã thấy Jackson đề máy, nên cô ngay lập tức siết dây an toàn quanh người mình. Đức phu quân của cô rất ít khi nổi giận, vì vậy cô thường hay lấn lướt và bắt nạt anh. Nhưng nếu một khi Jackson đã đưa khuôn mặt nghiêm trọng và nói bằng cái giọng đều đều như máy, cô biết là đã đến lúc mình phải phục tùng chồng. Bởi vì anh ta sẽ ...

    - Á aaa ...

    Cô hét lên khi Jackson cất cánh lúc trực thăng còn chưa đạt được vận tốc cần thiết. Họ rời khỏi sân thượng toà nhà, bị một cơn gió lớn đột ngột thổi tạt cho ngả nghiêng. Jackson đảo cần lái cho trực thăng nương theo làn gió bốc lên cao. Làn mây bị dạt ra và cả một thành phố lung linh đèn đã ở phía dưới bọn họ. “... rất đáng sợ!” Tifany xoay người, lựa chọn tư thế thoải mái nhất để ngủ. Cô không muốn chiến đấu với bạo quân đang giận dỗi, rút lui trong im lặng chính là phương pháp tốt nhất cho cả hai.

    ^_^

    - Tifany, này cưng ơi. Mau dậy đi!

    Tiếng nói dịu dàng, đánh thức cô từ trong giấc ngủ. Tifany hé hé mở mắt ra rồi ngay lập tức bừng tỉnh khỏi cơn mơ màng. Bọn họ đang lạc giữa một cơn bão, hay đúng hơn là đang ở giữa mắt bão. Tứ phía gió lốc cuồn cuồn, mây đen xoay tít kèm theo sấm chớp nổ vang trời. Phần trung tâm của cơn bão có vẻ bình yên, nhưng chỉ cần nhúc nhích một chút họ sẽ ngay lập tức bị gió lốc hung hãn nghiền nát.

    - Làm thế quái nào mà chúng ta lại ở đây? - Cô hét đông đổng lên.
    - Cứ làm như lỗi của anh vậy. Đây là vấn đề thời tiết mà. - Jackson nhún vai, nhẹ nhàng rủ bỏ trách nhiệm.
    - Là lỗi của anh, tất cả là lỗi của anh. Lôi em ra khỏi tiệc cưới của chúng mình, hùng hục bay đi trong đêm mà không có tính toán, lọt vào tâm một cơn bão địa ngục ... tất cả là lỗi của anh. - Cô bắt đầu kêu la.
    - Thôi nào, anh kêu em dậy đâu phải là để phàn nàn. Mau đi kiếm dù xem. Anh không thể rời khỏi cần lái được.
    - Chúng ta sắp rơi ư? Chúng ta đang ở đâu rồi?
    - Coi nào, toạ đồ này có lẽ là giữa biển.
    - Biển, biển ư? Rồi chúng ta sẽ bị rơi xuống biển, không có chỗ đáp mà sẽ thành mồi cho cá. - Cô gào lên rồi bắt đầu khóc lóc thảm thương.

    Trực thăng rung lên bần bật và loạng choạng.

    - Nếu em không đi tìm dù mau lên thì cả hai sẽ chết trước khi bị cá ăn đấy. - Jackson cười nhẹ nhàng với cô.

    Tifany bật mở khoá dây an toàn. Cô đi ra khoang phía sau, lục tung đống đồ dữ trữ.

    - Tất cả đều là lỗi của anh. Em mà chết sẽ không tha thứ cho anh đâu. - Cô vừa khóc, vừa gào la, vừa luôn tay bới đồ.
    - Cưng ơi, chọn một việc mà làm thôi. Em muốn khóc, muốn gào la, hay là tìm đồ trước.
    - Là lỗi của anh hết. - Tifany hét lên lần cuối rồi tập trung vào việc tìm những chiếc dù cứu mạng.

    ^_^

    Sáng sớm hôm sau, họ mệt mỏi dựa vào nhau trên một bãi cát trắng đầy nắng vàng. Jackson đã xoay sở thoát ra được khỏi cơn bão mà không cần dù cứu sinh. Tuy nhiên, tệ hại là họ chẳng biết mình bị dạt đến nơi nào, chỉ đành phải đậu xuống một hòn đảo hoang trước khi trực thăng cạn sạch nhiên liệu.

    Tifany tựa vào người Jackson, ôm chặt anh như thể Jackson sắp sửa bỏ cô mà đi vậy. Anh cười tươi, nhìn bờ biển nhiệt đới tuyệt đẹp trước mặt mình.

    - Cưng ơi nơi đây quả là thiên đường đấy, còn nơi nào tuyệt hơn để hưởng tuần trăng mật của chúng ta nữa?

    Trái với vẻ lạc quan của Jackson, Tifany chỉ một mực ủ rủ. Anh ngồi cười một mình chán chê, bổng nhiên vùng đứng dậy khỏi vòng tay của Tifany.

    - Ở bên cạnh anh làm em mất hứng như vậy thì anh đi đây. - Jackson lạnh lùng nói.
    - Không ... không ... làm ơn. Em cần anh, em yêu anh, đứng bỏ em đi.

    Tifany chạy theo, từ phía sau lưng cô ôm chầm lấy Jackson.

    - Này em yêu, sau này chúng ta sẽ phải sống trên đảo hoang đấy, em có trách anh không?

    Chỉ có cái đầu lắc lắc trả lời anh.

    - Vậy chúng ta phải bắt đầu chuẩn bị cho cuộc sống tương lai thôi. - Jackson điềm đạm nói.

    Anh xoay người, khoác tay quanh eo Tifany, dẫn cô vào rừng. Họ tìm thấy hang động và chiếc hồ nước ngọt. Dòng suối nhỏ từ trên núi cao đổ xuống có vẻ như đủ để nuôi sống hai thành viên mới của hòn đảo này. Lá chuối là thứ vật liệu tốt để bện dây và thiết kế quần áo thời trang. Điều tốt đẹp là họ sẽ chẳng phải lo giặt đồ mà chỉ cần tìm lá chuối mới thay thế bộ đồ đã cũ.

    Jackson hoá ra là một anh chàng rất cừ khi sống trong thiên nhiên. Anh có thể chế ra những vật dụng hàng ngày cho Tifany từ vỏ ốc và các thứ tận dụng tháo trên trực thăng xuống. Đối với người chồng tài năng này, Tifany chỉ có thể nói là ngưỡng mộ, sùng bái ... cộng với việc mỗi ngày càng yêu anh sâu sắc hơn. “Một kỳ trăng mật trên hòn đảo thiên đường!” Cô chắc rằng không còn người phụ nữ nào hạnh phúc hơn mình nữa.

    “Nghĩ coi, đảo hoang đó. Sẽ chẳng ai dòm ngó và cũng chẳng có công việc nào làm phiền.” Tifany dần dần quên hết mọi thứ, vứt bỏ mọi lo toang, tận hưởng khoảng thời gian hạnh phúc bên anh chồng tài năng của mình. Họ yêu bất kể giờ giấc và địa điểm. Cô mỉm cười, càng lúc càng cảm thấy mình giống người rừng rồi.

    Cho đến một ngày, Jackson nhìn đồng hồ đeo tay và thở dài.

    - Sắp hết thời gian nghỉ phép, anh lại phải đi làm rồi.

    Tifany ngẩn người, cô bỏ mấy củ khoai mà mình đang mài dở xuống, đi đến bên cạnh Jackson.

    - Đừng buồn nữa anh yêu, chắc họ vẫn đang tìm kiếm chúng ta đấy thôi. - Cô an ủi chồng.
    - Không anh nói thật đấy, ngày mai anh phải đi làm tiếp rồi.
    - Đi làm ... cái mà ... - Tifany đột nhiên tắc nghẹn. - ... anh muốn nói là ...

    Jackson thở dài. Không có hạnh phúc nào là vĩnh viễn, không có kỳ nghỉ nào mà không kết thúc. Anh đành phải nắm tay vợ mình, đi sâu vào trong hang động ngoằn ngoèo. Tifany cảm thấy sốc khi trước đó Jackson đã dặn cô ngàn vạn lần không được đi sâu vào hang động, sẽ có lở đất, sụp hang và cả những loài độc trùng rắn rít dơi hút máu người hay sống trong những nơi tối tăm như thế này.

    Sỏi cuội ngày càng ít lại, mặt đất bằng phẳng hơn, và cuối cùng đã biến thành lối đi lát xi măng phẳng phiêu. Hệ thống đèn cảm ứng có người liền rực cháy, dẫn đường họ trong lối đi quanh co khúc khuỷ, và cuối cùng là đến một chiếc cửa thép chắn ngang. Jackson nhấn nút nhận dấu vân tay và nhập mật mã. Cánh cửa trượt mở ra và họ bước vào một cái ga ra xe hỗn tạp vô chừng những thứ động cơ đã bị vất đi.

    Tifany cảm thấy cái cảnh này quen quen, cô đã nhìn thấy cái phong cách chứa đồ lộn xộn này ở nhà ba mẹ chồng rồi. Jackson dẫn cô đi vào căn phòng khách nơi có ông Jack và bà Mandy đang ngồi ăn trái cây.

    - Ồ con trai, mới về hả con? - Bà Mandy mỉm cười sau đó vẫy tay ngoắc con dâu. - Tifany, lại đây dùng dâu nè con, mới chở từ trong đất liền ra đó.
    - Ba mẹ đến lúc nào vậy? - Jackson ngạc nhiên hỏi.
    - Mới lúc sáng thôi. Hồi nãy mẹ không thấy trực thăng đậu ngoài sân, cứ tưởng các con kết thúc kỳ nghỉ sớm, về đất liền rồi chứ.
    - Hai người đến bằng cái gì vậy ạ? - Tifany lắp bắp.
    - Tất nhiên là chiếc du thuyền ở nhà rồi. Cứ hai tháng chúng ta lại ra đảo sống vài ngày. Con biết đấy, phải chăm sóc nhà cửa. Căn biệt thự này đâu phải tự nhiên mà sạch sẽ được.
    - À ... - Tifany gật gù vẻ hiểu biết. - Nhà mình sở hữu một hòn đảo có biệt thự nghỉ dưỡng, du thuyền ... rồi còn điều gì bất ngờ nữa đây ạ.
    - Một đội đua xe F1. - Ông Jack nháy mắt. - Dĩ nhiên là ẩn danh. Nhưng bù lại chúng ta có vé đi xem miễn phí quanh năm bà nhỉ.
    - Ha ha ... Em à, có lẽ nên lên lầu tắm táp thay đồ một chút. Có ba mẹ ở đây, chúng mình không nên chơi trò gia đình Robinson nữa.

    Jackson cười cười, sau đó liếc nhìn Tifany e ngại. Hai người bọn họ vẫn đang diện trang phục thiên nhiên thân thiện với môi trường. “Có phải mình đã đùa quá trớn rồi không?” Dự định sẽ khai thật và chịu sự nổi điên của cô ấy, bây giờ có ba mẹ ở đây, lại càng khó giải thích hơn.

    - À mẹ ơi, phòng tắm cuả nhà chúng ta ở đâu vậy? Con thấy bộ đồ lá chuối để chơi trò Robinson hơi không phù hợp ở căn-biệt-thự-nghỉ-mát-sang-trọng-hiện-đại của chúng ta.
    - Dĩ nhiên là trên lầu đó con. Không phải đó là phong tân hôn cuả hai đứa sao? Trước đám cưới Jackson đã chở hết đồ của con đến đây để sẵn rồi mà.
    - À, còn anh nữa chồng yêu, anh lên đây nói chuyện với em một chút.
    - Anh có thể giải thích. - Jackson rụt vai.
    - Có chuyện em muốn tâm sự với anh mà. - Tifany cười bẽn lẽn, sau đó nắm tay Jackson kéo đi.

    Ai cũng biết diễn biến tiếp theo là trò nữ hoàng trừng phạt tên tù nhân. Jackson bị hành hung không dám la lên một tiếng bởi vì cha mẹ mình vẫn còn ở dưới lầu.

    - Này anh ơi, con trai và con dâu sẽ không sao chứ? - Mandy lo lắng nhìn lên chiếc cầu thang im lìm. - Nó lừa gạt con bé sống cả tháng trên đảo hoang trong khi nhà mình thì ở phía bên kia của hòn đảo.
    - Ôi dào, vợ chồng son chúng nó ấy mà, yêu nhau lắm cắn nhau đau thôi. - Jack cười mát mẻ. - Giống như chúng ta hồi trẻ vậy.

    Ông già giang tay chờ đón, bà vợ liền bỏ hết mọi thứ nhào vào trong lòng chồng.

    - Anh thật tuyệt Josh.
    - Không, em mới tuyệt Mandy.

    Trong căn nhà bình yên ở vùng biển nam Thái Bình Dương tràn ngập tình yêu ngọt ngào. Dù là già hay trẻ, dù đang chịu phạt hay đang tận hưởng sự yên bình; mọi thành viên trong gia đình này đều cảm thấy thật sự hạnh phúc.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi nguoi qua duong a, ngày 30-11-2012 lúc 19:17.
    ---QC---
    Mọi góp ý cho Người qua đường A xin vào đây
    Hidden Content Hidden Content


  2. Bài viết được 8 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Thạch Anh,
Trang 4 của 4 Đầu tiênĐầu tiên ... 234

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status